Đêm

Người ta thường nói, ban đêm là lúc cô đơn lên ngôi.
Tôi không biết điều đó có đúng với đa số mọi người hay không. Nhưng tôi nghĩ, đêm khuya là lúc chúng ta sống thật với bản thân mình nhất.
Có kẻ thức khuya phấn đấu không mệt mỏi cho giấc mộng của mình
Có kẻ ngủ sớm để chìm vào giấc mộng đó mà không biết mai có tỉnh giấc hay không?
Có người nhớ tới quá khứ như một bức tranh đẹp đẽ,
Kẻ xem đó như ác mộng, bóng ma trong lòng.
Người thanh thản,
Kẻ rằn vặt.
Người khắc chế ác quỷ trong tâm,
Kẻ run rẩy trước nó,
Kẻ khuất phục nó
Người làm chủ nó.
Có người nhớ về ai đó mà ý xuân lồng lộng,
Có người tim chảy máu nước mắt rơi.
Có người đặt lưng xuống giường mà chẳng lo ngày mai thế nào,
Kẻ thì phải lo toan tính thiệt hơn cơm áo gạo tiền.
Có người ngày cười đêm vẫn cười,
Có kẻ ngày cười đêm lại khóc.
Đêm đêm, có người ngủ trong yên bình. Có kẻ ngủ trong đớn đau.

Mực

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #hongvncc