01


Dưới ánh đèn sân khấu lung linh, Diêm An, một ca sĩ nổi tiếng với giọng hát trầm ấm, đứng giữa vòng vây của hàng ngàn ánh mắt. Nhưng đôi mắt anh chỉ tìm kiếm một người duy nhất, Điền Gia Thụy, một cậu bé diễn viên mới vào nghề với vẻ ngoài ngây thơ nhưng ánh mắt đầy sức hút.

Sau buổi biểu diễn, trong hậu trường, Diêm An tìm thấy Điền Gia Thụy đang ngồi một góc, mắt nhìn xuống, có lẽ đang lo lắng về vai diễn sắp tới. Diêm An tiến lại gần, đặt tay lên vai cậu, cảm nhận được sự run rẩy nhẹ.

"Em có muốn học cách kiểm soát cảm xúc trước ống kính không?" Diêm An hỏi, giọng trầm ấm làm Điền Gia Thụy ngước lên, ánh mắt hoang mang nhưng cũng đầy hy vọng.

Tại căn hộ riêng của Diêm An, không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ chiếc loa cổ. Diêm An dẫn dắt Điền Gia Thụy vào phòng ngủ, nơi ánh sáng mờ ảo tạo nên một không gian riêng tư, ấm áp.

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ việc làm quen với cơ thể mình," Diêm An thì thầm, ánh mắt như muốn thôi miên cậu bé. Anh từ từ cởi bỏ lớp áo khoác của Điền Gia Thụy, cảm nhận làn da mịn màng dưới những ngón tay.

Điền Gia Thụy đỏ mặt, nhưng không rụt lại. Diêm An tiếp tục, hôn nhẹ lên cổ cậu, cảm nhận sự run rẩy của lần đầu tiên. "Đừng lo lắng, em sẽ học được cách tự tin," anh nói, đôi tay lướt qua từng đường cong của cậu bé, từng cử chỉ đều mang theo sự dịu dàng nhưng không kém phần quyết đoán.

Trong cái đêm đó, Diêm An dẫn dắt Điền Gia Thụy qua những cảm giác mới lạ, từ sự e ngại ban đầu đến những tiếng rên rỉ đầy khoái cảm. Những nụ hôn sâu, những cái chạm nóng bỏng, tất cả đều là bài học về sự tự tin, về cách kiểm soát cơ thể mình trước ánh nhìn của người khác.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng chiếu vào phòng, Điền Gia Thụy thức dậy với một cảm giác mới lạ, như thể anh đã lớn hơn, mạnh mẽ hơn. Diêm An, nằm bên cạnh, mỉm cười nhìn cậu, biết rằng đây chỉ là bắt đầu của một hành trình dài, nơi họ sẽ cùng nhau học hỏi và khám phá.

Đó là đêm đầu tiên, nhưng không phải là cuối cùng. Họ sẽ còn nhiều đêm như thế, nơi tình yêu và nghệ thuật hòa quyện, nơi Điền Gia Thụy từ một cậu bé ngây thơ trở thành một diễn viên tài năng, và Diêm An, người đã tìm thấy một tình yêu mới trong cuộc đời mình.

Dưới ánh đèn sân khấu, Diêm An, với giọng hát trầm ấm như dòng sông mùa thu, tìm thấy đôi mắt của Điền Gia Thụy, một cậu bé diễn viên mới vào nghề, trong đám đông. Cái nhìn của cậu bé như một ngọn đèn nhỏ, lóe lên sự ngây thơ nhưng cũng đầy sức hút.

Sau buổi biểu diễn, trong không gian tĩnh lặng của hậu trường, Diêm An thấy Điền Gia Thụy ngồi một góc, đôi mắt cụp xuống, tay nắm chặt váy diễn, lo lắng về vai diễn đầu tiên sắp tới. Diêm An bước tới, đặt tay lên vai cậu, cảm nhận được sự run rẩy từ cơ thể mỏng manh.

"Em có muốn học cách kiểm soát cảm xúc trước ống kính không?" Diêm An thì thầm, giọng nói như một làn gió nhẹ xoa dịu tâm hồn Điền Gia Thụy. Cậu ngước lên, ánh mắt lạc lõng nhưng đầy khao khát.

Tại căn hộ sang trọng của Diêm An, ánh đèn mờ ảo tạo ra một không gian riêng tư, gợi cảm. Diêm An dẫn Điền Gia Thụy vào phòng ngủ, nơi âm nhạc nhẹ nhàng từ chiếc loa cổ tạo nên một bầu không khí ấm áp, an toàn.

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ việc làm quen với cơ thể mình," Diêm An nói, giọng khẽ khàng như muốn thôi miên. Anh nhẹ nhàng cởi bỏ lớp áo khoác của Điền Gia Thụy, ngón tay lướt qua làn da mịn màng, cảm nhận từng thớ thịt run rẩy dưới sự chạm đầu tiên.

Điền Gia Thụy đỏ mặt, nhưng không tránh né. Diêm An tiếp tục, hôn lên cổ cậu, để lại những dấu vết ấm nóng của môi mình. "Đừng lo lắng, em sẽ học được cách tự tin," anh thì thầm, tay khéo léo cởi bỏ từng lớp quần áo, để lộ cơ thể trần truồng của cậu bé.

Những nụ hôn của Diêm An dần dần mạnh mẽ hơn, từ cổ xuống bờ vai, rồi xuống ngực. Anh khám phá từng đường nét của cơ thể Điền Gia Thụy, từng cử chỉ đều mang theo sự dịu dàng nhưng cũng đầy chủ động. Điền Gia Thụy, lúc đầu còn ngập ngừng, giờ đây đã bắt đầu đáp lại, những tiếng rên rỉ nhỏ nhoi thoát ra từ môi cậu, như một bản nhạc tình yêu mới.

Diêm An không dừng lại, anh đưa Điền Gia Thụy lên giường, tiếp tục hành trình khám phá. Anh hôn lên môi cậu, một nụ hôn sâu, dài, để cả hai cảm nhận được hơi thở của nhau. Tay anh đi xuống, nhẹ nhàng nhưng quyết đoán, khám phá những vùng cơ thể chưa từng được chạm đến trước đó.

Trong đêm đó, Diêm An đã dẫn dắt Điền Gia Thụy qua những cảm giác mới lạ, từ sự e ngại đến khoái cảm, từ những cái chạm nhẹ nhàng đến những cử chỉ mãnh liệt hơn. Họ cùng nhau khám phá, học hỏi, mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn đều là một bài học về sự tự tin, về cách kiểm soát cơ thể mình trước những ánh nhìn, trước ống kính.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng đầu tiên chiếu vào phòng, Điền Gia Thụy tỉnh dậy với một cảm giác mới mẻ, như thể anh đã trưởng thành hơn qua đêm. Diêm An, nằm bên cạnh, mỉm cười nhìn cậu, biết rằng đây chỉ là bắt đầu của một hành trình dài, nơi họ sẽ cùng nhau học hỏi, yêu thương và khám phá thêm về nghệ thuật, về tình yêu.

Điền Gia Thụy, với sự ngây thơ và e ngại của một cậu bé mới vào nghề, ban đầu cảm thấy lo lắng và bối rối. Khi Diêm An tiếp cận, cậu cảm nhận được sự ấm áp và an toàn từ giọng nói trầm ấm và ánh mắt dịu dàng của anh. Trong lòng cậu tràn đầy những cảm xúc lẫn lộn - sợ hãi trước những điều mới lạ, nhưng cũng có một sự tò mò và khao khát được học hỏi, được trưởng thành.

Khi ở trong căn hộ của Diêm An, cảm giác lo lắng của Điền Gia Thụy dần chuyển thành một sự hồi hộp khó tả. Cậu cảm thấy mình như một chiếc lá nhỏ bị cuốn vào dòng chảy của một cảm xúc mới, một thế giới chưa từng khám phá. Những cái chạm đầu tiên của Diêm An, những nụ hôn nhẹ nhàng trên cổ khiến cậu run rẩy, không phải vì sợ hãi nữa, mà vì một cảm giác khoái cảm lạ lẫm, nhưng rất thật.

Sự dịu dàng của Diêm An làm cậu cảm thấy được bảo vệ, trân trọng. Những tiếng rên rỉ đầu tiên của Điền Gia Thụy không chỉ là phản ứng tự nhiên của cơ thể mà còn là biểu hiện của sự giải phóng khỏi những rào cản tâm lý. Cậu bắt đầu cảm nhận được sự kết nối sâu sắc với Diêm An, một sự kết nối không chỉ qua xúc giác mà còn qua tâm hồn.

Khi đêm dần trôi, cảm xúc của Điền Gia Thụy chuyển từ sự e ngại sang một cảm giác tự tin mới mẻ. Cậu nhận ra rằng mình đang học cách kiểm soát cảm xúc của mình, không chỉ trước ống kính mà còn trong cuộc sống riêng tư. Sự gần gũi với Diêm An không chỉ mang lại khoái cảm thể xác mà còn là một bài học về tự tin, về cách yêu thương và chấp nhận bản thân.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Điền Gia Thụy cảm thấy một sự biến đổi bên trong. Cậu không còn là cậu bé ngây thơ, lo lắng nữa mà đã bắt đầu hiểu rõ hơn về bản thân, về cảm xúc của mình. Cậu cảm thấy biết ơn Diêm An, không chỉ vì những bài học về diễn xuất mà còn vì đã mở ra một chương mới trong cuộc đời cậu, nơi mà tình yêu, nghệ thuật và sự trưởng thành hòa quyện.

Điền Gia Thụy, với tâm hồn non trẻ và những bước chân đầu tiên vào thế giới diễn xuất, bắt đầu đêm đó với một cảm giác lo âu, như một con nai nhỏ lạc vào rừng sâu. Cậu cảm nhận rõ rệt sự bối rối khi đối diện với sự quan tâm của Diêm An, một ca sĩ nổi tiếng với ánh mắt có thể dễ dàng làm tan chảy băng giá. Trái tim cậu đập nhanh, không chỉ vì hồi hộp mà còn vì một sự khao khát được học hỏi, được hiểu biết thêm về chính mình.

Khi được Diêm An dẫn vào căn hộ, cảm xúc của Điền Gia Thụy như một dòng sông chảy qua nhiều cung bậc. Cậu cảm thấy một chút sợ hãi, như đang bước vào một thế giới không còn quá sáng sủa và rõ ràng như trước. Nhưng cùng lúc đó, có một sự tò mò mạnh mẽ, một mong muốn được khám phá những gì nằm sau những lời nói dịu dàng và những cái nhìn sâu sắc của Diêm An.

Khi Diêm An bắt đầu chạm vào, những cử chỉ nhẹ nhàng của anh như một dòng điện chạy qua cơ thể Điền Gia Thụy, làm cậu rùng mình vì cảm giác mới lạ. Cậu cảm thấy mỗi nụ hôn của Diêm An như một lời thì thầm an ủi, xua tan đi những lo lắng ban đầu. Những cái chạm đầu tiên khiến cậu đỏ mặt, nhưng cũng đánh thức một cảm giác khoái cảm mà cậu chưa từng biết đến, một cảm giác mà cậu không thể kiểm soát được nhưng cũng không muốn chối bỏ.

Khi Diêm An dẫn dắt cậu vào những cung bậc cảm xúc sâu hơn, Điền Gia Thụy cảm thấy mình như đang bơi trong một biển cảm xúc. Sự run rẩy của cậu không còn là vì sợ hãi mà là vì những cơn sóng khoái cảm đang dâng lên trong cơ thể. Mỗi lần Diêm An chạm vào, cậu cảm nhận được một sự kết nối chân thành, như thể anh đang mở ra một cánh cửa mới trong tâm hồn cậu, nơi cậu có thể thực sự là chính mình.

Những tiếng rên rỉ của Điền Gia Thụy không chỉ là phản ứng vật lý mà còn là sự giải phóng tinh thần, một sự giải phóng khỏi những ràng buộc, những e ngại của tuổi trẻ. Cậu cảm thấy được yêu, được hiểu, và nhất là được chấp nhận trong chính sự ngây thơ, trong những khuyết điểm và những mong muốn của mình.

Sáng hôm sau, khi ánh bình minh chiếu vào phòng, Điền Gia Thụy tỉnh dậy với một cảm giác mới mẻ, như thể cậu đã sinh ra một lần nữa nhưng với một tâm hồn mạnh mẽ hơn. Cậu cảm thấy biết ơn, không chỉ vì những khoảnh khắc đêm qua, mà còn vì Diêm An đã dạy cậu cách yêu thương, chấp nhận bản thân mình và tự tin đối mặt với thế giới rộng lớn bên ngoài.

Điền Gia Thụy bước vào đêm đó với một tâm hồn đầy những cảm xúc đan xen, như một bản nhạc chưa được chơi trọn vẹn. Cậu mang theo sự lo lắng của một người mới vào nghề, sợ hãi trước những bước đi đầu tiên trên sân khấu cuộc đời. Khi Diêm An nhìn vào mắt cậu, Điền Gia Thụy cảm thấy một sự rung động lạ, như những giai điệu đầu tiên của một bản tình ca chưa từng nghe thấy. Cậu cảm thấy mình nhỏ bé, dễ tổn thương, nhưng cũng có một khao khát được mạnh mẽ, được khám phá.

Khi bước vào căn hộ của Diêm An, cậu như lạc vào một thế giới khác, nơi ánh sáng mờ ảo và âm nhạc nhẹ nhàng làm dịu đi những lo âu. Cảm giác lo sợ nhường chỗ cho sự tò mò, một sự kích thích từ sâu trong lòng khi nhìn vào đôi mắt ấm áp của Diêm An. Những cái chạm đầu tiên của Diêm An làm cậu cảm thấy như thể anh đang chạm vào những giấc mơ còn chưa thành hình trong tâm trí cậu.

Khi Diêm An bắt đầu cởi bỏ những lớp áo, Điền Gia Thụy cảm nhận được sự run rẩy của chính mình, không phải vì lạnh mà vì một cảm giác mới lạ, như một cơn gió mùa xuân đầu tiên chạm vào da thịt. Mỗi nụ hôn của Diêm An như một giọt mưa rơi xuống, từ từ thấm vào tâm hồn cậu, làm dịu đi những lo lắng, thay thế bằng một cảm giác ấm áp, an toàn.

Khi những cử chỉ của Diêm An trở nên táo bạo hơn, Điền Gia Thụy cảm thấy như thể cậu đang nhảy múa trên một đường biên giữa thực tại và giấc mơ. Cảm giác khoái cảm bắt đầu len lỏi trong cậu, mỗi cái chạm của Diêm An như một lời thì thầm khơi gợi những cảm xúc mới, những tiếng rên rỉ của cậu không chỉ là phản ứng thể xác mà còn là sự giải phóng của tâm hồn, một sự thừa nhận rằng cậu đang bước vào một hành trình mới của cuộc đời.

Cậu cảm thấy mình như một bông hoa đang dần nở trong bàn tay dịu dàng của Diêm An, mỗi động chạm là một giọt nước mát lành giúp cậu vươn lên. Những khoảnh khắc đó, Điền Gia Thụy không chỉ cảm nhận được sự kết nối về thể xác mà còn là sự kết nối từ trái tim, một sự hiểu biết, một sự chấp nhận mà cậu chưa từng biết đến.

Sáng hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới chiếu vào, Điền Gia Thụy tỉnh dậy với một tâm hồn nhẹ nhàng hơn, như thể cậu đã rũ bỏ được những gánh nặng của sự non nớt. Cậu cảm thấy biết ơn, không chỉ vì những cảm xúc đã trải qua mà còn vì Diêm An đã mở ra cho cậu một cánh cửa mới, nơi cậu có thể tự tin hơn, yêu thương bản thân mình hơn và sẵn sàng đối mặt với những thử thách của cuộc sống và nghệ thuật.

Sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới len lỏi qua cửa sổ, Điền Gia Thụy mở mắt ra với một cảm giác như thể thời gian đã dừng lại để dành cho cậu một khoảnh khắc đặc biệt. Cậu cảm thấy một sự bình yên kỳ lạ, như thể tất cả những lo lắng, sợ hãi của ngày hôm qua đã tan biến đi đâu mất.

Cảm giác đầu tiên là sự ấm áp, không chỉ từ ánh nắng mà còn từ sự hiện diện của Diêm An bên cạnh. Cậu cảm nhận được một sự kết nối sâu sắc, một cảm giác gần gũi mà cậu chưa từng trải qua trước đây. Trái tim cậu tràn đầy một cảm giác biết ơn, không chỉ vì những khoảnh khắc thân mật mà còn vì những bài học vô hình mà Diêm An đã truyền đạt cho cậu qua từng cái chạm, từng nụ hôn.

Cậu cảm thấy mình đã trưởng thành hơn, không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần. Một cảm giác tự tin mới mẻ tràn ngập trong cậu, như thể cậu đã tìm thấy một phần của chính mình mà trước đây cậu không biết tồn tại. Điền Gia Thụy nhận ra rằng cậu không còn là cậu bé ngây thơ, lo lắng như trước nữa. Thay vào đó, cậu cảm thấy mình đã sẵn sàng để đối mặt với thế giới, với sự tự tin và một hiểu biết mới về bản thân.

Cùng với cảm giác này là một chút ngượng ngùng, một sự nhận thức về điều gì đã xảy ra, nhưng không có chút hối tiếc nào. Thay vào đó, cậu cảm thấy một niềm vui nhẹ nhàng, một sự phấn khích về những gì cậu đã học được, về những cảm xúc cậu đã trải nghiệm. Điền Gia Thụy nhìn vào Diêm An, và trong ánh mắt đó, cậu thấy không chỉ là tình yêu mà còn là một sự hiểu biết, một lời hứa về những điều tốt đẹp sẽ đến.

Cậu cảm thấy một sự mới mẻ trong tâm hồn, như thể cậu đã trải qua một lần tái sinh, không chỉ trong tình yêu mà còn trong cách cậu nhìn nhận cuộc sống và chính mình. Sự tự do và niềm vui của sự khám phá bản thân, của việc được yêu và được hiểu, đã biến đêm qua thành một bước ngoặt, một bước đệm để cậu bước vào một chương mới của cuộc đời mình.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top