Chương 71
Bây giờ là giữa đêm giao thừa.Với gia đình tôi, đêm giao thừa là ngày lễ tổ chức trong nhà. Chúng tôi nổ bổng ngô và uống rượu táo có ga và khi giao thừa đến thì chúng tôi ra sân sau và đốt pháo hoa.
Năm nay thì mấy người bạn trung học của Margot tổ chức tiệc trên núi. Trước chị nói không muốn đi và muốn ở nhà với bọn tôi. Nhưng tôi và Kitty đã thuyết phục chị đi. Hy vọng của tôi là Josh cũng sẽ đi cùng, nên họ có thể nói chuyện với nhau, và ai biết được điều gì sẽ xảy ra. Vì hôm nay là giao thừa mà. Là buổi tối cho những khởi đầu mới.
Chúng tôi cũng đẩy bố đi dự tiệc với các bạn ở bệnh viện. Kitty đã là áo sơ mi cho bố, tôi thắt cà vạt và chúng tôi đẩy bố ra cửa. Tôi nghĩ bà ngoại nói đúng; thật không tốt khi phải sống một mình.
"Tại sao chị lại buồn?" Kitty hỏi tôi khi đổ bổng ngô ra bát. Chúng tôi ở trong bếp; con bé ngồi trên ghế ở bàn ăn sáng, đung đưa chân. Con cún thì nằm như con rết ở dưới ghế, nhìn Kitty với ánh mắt đầy hy vọng. "Chị và Margot đã làm lành. Chị còn buồn về điều gì nữa?"
Tôi định chối, nhưng rồi tôi thở dài và nói, "Chị cũng không biết."
Kitty với tay lấy một vốc bổng ngô và làm rôi mấy hạt trên sàn, và con Jamie đã nhanh chống ăn ngấu nghiến. "Tại sao chị lại không biết lý do?"
Con bé nghiêng đầu. "Triệu chứng trước nguyệt san?"
Tôi đếm ngày tháng trước. "Không, không phải là do triệu chứng trước nguyệt san."
"Thế thì tại sao?" con bé hỏi tiếp.
"Chị không biết, chắc chị nhớ ai đó."
"Chị nhớ anh Peter? Hay anh Josh?"
Tôi ngập ngừng, "Peter." Hơn tất cả mọi thứ, tôi nhớ Peter.
"Vậy chị gọi cho anh ấy đi."
"Chị không thể."
"Tại sao không?"
Tôi không biết trả lời con bé thế nào. Điều này quả là đáng xấu hổ, và tôi lại muốn làm gương cho em. Nhưng con bé vẫn căng mắt chờ câu trả lời, và tôi biết là tôi nên nói với em sự thật. "Kitty, tất cả mọi chuyện đều là giả vờ. Tất tần tật. Bọn chị chưa bao giờ là một cặp cả. Anh Peter chưa bao giờ thích chị."
Kitty nhăn mặt. "Ý chị giả vờ nghĩa là sao?"
Tôi thờ dài nói. "Tất cả được bắt đầu từ những bức thư. Em có nhớ chiếc hộp màu xanh cổ vịt bị mất không?" Kitty gật đầu. "Chị cất những bức thư trong ấy, những bức thư chị việt cho những người bạn trai chị đã từng thích. Chúng đáng lễ phải là cửa riêng chị, chúng đáng lẽ không bao giờ được gửi đi, nhưng ai đó đã làm thế, và mọi thứ đã thành một mớ bòng bong. Josh nhận được một bức thư, Peter nhận được một bức thư, và chị đã xấu hổ vôn cùng. Rồi chị và Peter quyết định giả vờ hẹn hò nhau để chị giữ thể diện với Josh và Peter có thể làm bạn gái cũ của anh ấy ghen tức. Và mọi việc diễn ra không như dự định."
Kitty cắn môi hơi bối rối. "Lara Jean...nếu em nói với chị một điều, chị hứa là chị không được nổi cáu nhé."
"Chuyện gì? Cứ nói chị nghe."
"Chị hứa trước đi đã."
"Ok, chị hứa là chị không nổi cáu." Tôi bắt đầu thấy gai gia ở xương sống.
Rồi Kitty vội vã nói, "Em chính là người đã gửi những bức thư."
"Gì cơ?" tôi hét lên.
"Chị đã hứa là chị không nổi cáu mà."
"Gì cơ?" tôi lại hét lên, nhưng nhỏ giọng hơn. "Kitty sao em lại có thể làm chuyện đó với chị?"
Con bé xấu hổ. "Vì em đã giận chị. Chị đã trêu em chuyện em thích anh Josh; chị đã nói là em sẽ đặt tên con cún của em bằng tên tên anh ấy. Và em đã giận chị vô cùng. Một lần khi chị đang ngủ. Em đã lẻn vào phòng chị và trộm chiếc hộp và em đã đọc tất cả những bức thư, và em đã gửi chúng. Và em đã rất hối hận ngay sau đó nhưng đã quá muộn."
Tôi định hét vào con bé, nhưng tôi nhớ là tôi đã từng đọc thư của Josh và Margot khi lẻn vào phòng Margot, nên tôi đã cắn lưỡi. Rồi với giọng bình tĩnh nhất có thể, tôi nói "Em có thể hình dung ra bao nhiêu rắc rối cem đã gây ra cho chị không? Làm sao mà em có thể tức giận đến mức làm chuyện đó chứ?"
"Em xin lỗi," con bé lí nhí, nước mắt bắt đầu rơi từ khóe mắt em, và bắt đầu tuôn trào như mưa vậy.
Tôi muốn ôm em để em nín, nhưng tôi vẫn còn giận quá. "Được rồi," tôi nói với giọng đối lập với trăm phần trăm ý nghĩ của câu nói. Đã không có chuyện gì xảy ra nếu như Kitty đã không gửi những bức thư.
Kitty nhảy xuống ghế và đi lên tầng. Tôi nghĩ là em đi lên phòng khóc. Tôi biết là giờ tôi phải làm gì. Tôi phải lên dỗ em nín, và th lỗi cho em. Đã đến lượt tôi phải làm gương cho em. Làm một người chị tốt.
Tôi đang chuẩn bị đi lên tầng khi Kitty lại chạy xuống bếp. Em mang theo cả chiếc hộp màu xanh cổ vịt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top