82
#G28808
Chào a, chẳng biết là người thương hay là anh trai của t nữa.
Tôi vs a đều là sv học ở Bách Khoa
Tôi quen a trong một tối like nhầm stt, anh inbox và rồi lại gặp nhau, hẹn nhau ở công viên rồi 10h mò mẫm đi về vì sợ công viên đóng cửa và phải lấy xe nữa. Ngày tôi gặp anh ở công viên, t đã từng biết dự định của a là học hết năm nay( anh học năm cuối) anh sẽ đi về quê và sẽ tiến tới một đất nước mới, Vậy mà, t vẫn bỏ mặc, không để ý gì và quen a.
T thằng sinh viên năm 3 học bách khoa, học lực cũng chẳng đến nỗi nào, a thương t - a bảo vậy. T đi khám, a nằng nặc đến và mang theo dây sữa. Trời sắp mưa, a phải đi học, vậy mà a lại chạy đến bệnh viện mang cho t cái ô rồi a mới đi. Thú thực, đó là người con trai đầu tiên làm t thấy mình được an toàn trong TGT3, làm cho t thấy t quan trọng với a, làm cho t thấy a đủ ấm áp . Bởi vào TGT3 hơn một năm, t thấy hết mặt tiêu cực của nó, và chưa tìm ra được sự tích cực cho tới khi gặp anh. A làm cho t biết rằng, TGT3 còn những người như a.
A là một bisexual, còn t là cent. Nhắn với a được gần 1 tháng, cũng có lúc t hỏi a là a nghĩ gì về t. A kể hết những điểm xấu của t làm t cũng xấu hổ. Tròn 1 tháng thì hai đứa lại dắt nhau lên Hồ Gươm. Thú thực, 3 năm học đại học chưa biết Phố đi bộ nó như thế nào, a dẫn t đi đến đấy - đó là lần đầu tiên. A hỏi t, có biết bánh đa cua, có biết bánh King Roti? .. rồi a lại mua cho t. Cả 2 cùng Campuchia nhưng a luôn giành phần hơn.
Nhớ ngày a làm báo cáo thực tập, t đi học đến chiều muộn mới về, nhưng vì a, nên lại vào ngồi trà sữa để edit báo cáo cho a rồi đi bộ về nhà.
Nhớ ngày t phải cày project thì a lại đạp xe phi sang nhà t mua đồ ăn cho. Mồ hôi thì ướt đẫm. Tính t là vây, gặp ai t cũng khó bắt chuyện lắm, vậy mà vẫn quen được a.???
Quãng thời gian dài, cho đến ngày hôm nay 4/7 chắc cũng được hơn 4 tháng, có buồn , có vui, có giận dỗi, có block và rất nhiều kỉ niệm. A đã quyết định rời Hà Nội sau khi làm xong Khoá luận tốt nghiệp, và tôi hoàn thành việc học hành với số điểm kha khá. A bảo a về quê ôn thi rồi sẽ đi nước ngoài, a đã nói chuyện này với t ngay từ hôm đầu tiên gặp nhau mà đến bây giờ t vẫn k muốn tin. A sẽ đi sang một đất nước mới, một chân trời mới. Đúng thật, có a ở Hà Nội t sẽ bớt cô đơn.
Trước ngày a đi, a dẫn t lên Hồ Gươm, a mua nước, mua bánh, mua chè cho t mỗi lúc t đi làm về ướt át mồ hôi sau buổi làm partime đêm tại nhà hàng, t cảm giác vui lắm, nhưng có lẽ đó là lần cuối cùng rồi.
Em cũng k biết, quãng thời gian 1 tháng gần đây. A làm những gì, nhưng xin lỗi a, e phải nói ra một điều là, e học IT, nên vào facebook của a em có thể vào được. Xin lỗi a vì em đã tuỳ tiện vào mà không xin phép, nhưng ở bên em a còn nhắn với người khác. Nhưng a hiểu đấy, quãng thời gian cuối cùng ở Hà Nội, em không muốn làm a buồn để rồi cả 2 cãi nhau. Nên em không nói ra đâu, e cũng không bận tâm, vì có lẽ con người sẽ có lúc này lúc khác.
Giờ a đang trên tàu, biết bao kỉ niệm a có còn chuyên chở trên chuyến tàu ấy hay không nữa. Sợ 1-3 năm nữa e cũng không gặp được a nữa. Sợ a cũng không muốn gặp em lắm. Đến bao giờ mới trở về được cái ngày ban đầu chứ.
Vẫn mong đó không phải là lần cuối đâu."
Gửi M.
----------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top