Chương 7: Sự thật, kẻ thứ ba hoàn lương, tình địch mới xuất hiện

-sao em trầm ngâm vậy?
-dạ, đâu có gì
-nghĩ về cậu trai lúc nãy à?
-ko...ko có
-em định bỏ cuộc sao?
-sao ạ?
mắt anh Kì vẫn hướng về phía trước lái xe
-em ko yêu thằng Tùng nữa sao?
-HẢ...ANH...EM ĐÂU CÓ
-anh lớn tuổi hơn em mà, em tưởng wa mắt đc anh sao?
-nhưng....
-anh biết trong chuyện này có gì đó uẩn khúc, nó là em anh, anh biết nó ko phải là người như vậy. và đặc biệt hơn là...nó...cũng thích em
-CÁI GÌ?
nó nhãy dựng lên đụng nóc xe, lỡ tay làm rơi ly nước
-thôi chết rồi, xin lỗi anh
-ko sao, lát nữa anh lau, em...nghĩ sao về chuyện này?
-chuyện gì ạ?
-thằng Tùng nó cũng thích em đó nhóc
-ko...ko thể nào chứ anh, em...em...
nó ko thể sửng sốt hơn khi nghe tin này, anh...cũng thích nó ư? sao có thể?
-sao...anh biết...
-AIZZZZ...sao chuyện tình cảm mấy đứa cứ bắt anh xen vào thế hả
anh tăng tốc....
Cùng lúc đó....
ả cầm bọc rác đi ra mà lẩm bẩm rủa thầm
-thằng cha chết tiệt, đường đường là tiểu thư của 1 tập đoàn mà bắt đi vứt rác thế này đây. khốn thật
tại 1 gốc cây gần đó
-phải con đó ko?
người kon gái cầm tấm ảnh lên xem
-nó đó, hành động tụi bây.
5 đứa kon gái đeo kính đen tiến gần lại ả
-ê, kon khốn, có biết tụi tao là ai ko?
ả ngạc nhiên
-tụi mày là ai? tìm tao có chuyện gì
-à ko, chỉ là tụi tao đi ngang đây thấy bản mặt hãm tài của mày nên vô kiếm chuyện đánh chơi ấy mà
-tụi...tụi mày đùa hả, cha tao là chủ tịch Dương đó, có ngon thì để lại danh tánh đi
nhỏ nắm đầu ả
-mày về nói vs ông già mày, tao là kon gái của ông Nguyễn Khánh, cháu nội ông Nguyễn Hà là biết à, còn bây giờ ...
nhỏ nhai singgum nhổ xuống đất
-xử nó tụi bây
trước khi đi nhỏ còn để lại 1 câu
-tao khuyên mày cái gì của mày thì hãy giữ, còn ko thuộc về mày thì buông, bằng ko mày sẽ kòn gặp tụi tao dài dài
***
-em nói rồi, mua nhiều thế này em giựt anh luôn
-đc ko đó, coi như đây là quà cưới của nhóc vs thằng Tùng, mai mốt tới đó anh ăn chùa là ko đc ý kiến gì à nha.
nó đỏ mặt
-anh này, khùng wá đi
-U...thằng này ngon ta, chữi anh chồng nó luôn.
mặt nó bây giờ ko khác trái gấc chín là mấy
HUHUHU...SỐ TÔI SAO KHỔ THẾ NÀY, TÔI CÓ LÀM GÌ ÁC ĐỂ TRỜI PHẠT TÔI VẬY ..HUHUHU...
-có chuyện gì vậy, vào xem đi nhóc
-dạ
nó vừa bước vào nhà ả đã nhào tới
-tao chắc chắn chuyện này có liên quan tới mày
nó xô ả ra
-chuyện gì có tao nữa
-mày nhìn tao đi
nó nhìn từ đầu đến chân ả
-mày vừa té ống cống à?
-tao bị tụi côn đồ lưu manh đánh ra nông nỗi này đây và tao chắc chắn là mày sai khiến tụi nó vì trước khi rời đi tụi nó còn kêu tao bỏ thứ ko thuộc về mình
-vậy mày đã lấy cái gì của tao?
-thì ý nó nói mày yêu anh Tùng mà tao giành của mày chứ gì nữa.
ả biết ả đã nói hớ vì lúc đó trên ghé sôpa là sự có mặt của N.T.Tùng nhưng đã muộn...

hắn đứng hình trong vài phút rồi hỏi lại
-sáng giờ em cứ nói nhóc Tường làm vậy em có = chứng ko?
-chứ ai vào đây nữa nhưng...em ko có...
-vậy ai tin em đây?
-anh bênh nó?
-anh cần sự chứng thực thôi.
ả và nó bỏ đi mất tiêu, anh Kì kéo hắn lên phòng
-giải thích đi
-gì anh?
-chuyện vs nhóc và Tuyết Niệm, em chọn ai
hắn quay lưng lại khoanh tay cười đểu
-sắp hạ màn rồi

-alo, ba hả
-uhm, kon trai, thế nào rồi, ổn chứ?
-ổn đâu mà ổn 3, kon sắp chết vs nó rồi đây.
-haha...ráng đi kon trai, mà...chắc kó lẽ nên gấp rút rồi kon à, thời gian ko kòn nhiều đâu.
-why...?
-nếu chậm rất có thể sẽ mất vụ này
-vậy....
-đúng, chắc kon hiểu ba mà, phải ko?
-vâng, thưa ba.
-hahaha...đúng là kon ngoan
-nhưng chưa hết đâu ba, qua vụ lần này con cần 1 điều kiện
-gì vậy kon trai?
-tới đó kon nói. bye ba
-bye con trai
hắn bỏ đt xuống cười thầm
CỐC...CỐC
-vào đi
ả quay lại
-là anh hả, sao a ko đi bên thằng wỷ kia đi
-hì hì...a tìm e có việc đây.
-hử? chuyện gì vậy a?
-e còn nhớ 3 em có 1 dãy đất quy hoạch ở Tân Cương và Quảng Châu ko?
-nhớ chứ a. ba e còn nói sẽ ko bán mà để lại cho e làm của hồi môn khi có ck
hắn nằm vật ra
-vậy e chưa biết gì à?
-chuyện gì a?
-ba e định bán 2 lô đất bên đó để mua cổ phiếu đó
-CÁI GÌ?
ả lập tức rút đt gọi 3 ả
-alo ba nghe
-con nghe nói ba bán 2 lô đất bên Trung Quốc hả?
-ừ, đúng rồi con
-cái gì, ba đã hứa cho con rồi mà
-thời thế khác xưa mà con
-nhưng con là con gái ba mà
-thương trường là chiến trường con à, ba ko vị nể tình nghĩa gì đâu miễn có tiền là đc, con có tiền ko?nếu có thì mua lại đi. 3 để giá phải chăng cho...hahaha...
-IM ĐI, ÔNG GIÀ CHẾT TIỆT, ÔNG ĐỪNG QUÊN NẮM QUYỀN LÔ ĐẤT ĐÓ CÒN TRONG TAY TÔI, BÂY GIỜ TÔI BÁN TRƯỚC ÔNG XEM ÔNG CÒN CHÁO MÀ HÚP KO
-QUÂN MẤT DẠY, TAO CHO MÀY ĐI ĂN HỌC ĐỂ NHƯ VẬY SAO
-HỪ...KO PHẢI ÔNG NÓI THƯƠNG TRƯỜNG LÀ CHIẾN TRƯỜNG SAO? CHÀO ÔNG
-MÀY...
ả buông máy xuống
-ko thể vậy đc, nhất định e sẽ hành động trước
hắn lên tiếng
-anh có ý này ko biết e thấy hợp ko?
-a nói đi
-thật ra 3 a cũng đang tìm nơi để mở chi nhánh, sao e ko thương lượng vs ba a nhỉ
-uhm...bác bây giờ ở đâu?
-công ty
-em đi ngay, ko thể để rơi món hời vào tay lão già này đc
ả lấy chìa khóa rồi đi mất, hắn đứng tựa vào cửa cười thầm
..."kon rắn độc, cô chết chắc rồi"...

..." mình phải đi nói sự thật vs nhóc mới đc"...
hắn đi xuống bếp, chợt...
-alo, ai vậy ạ? dĩ nhiên là ko rồi, ko nói sao tôi biết anh là ai đc... à là anh à...đang ngồi chơi thôi, uhm...chắc ko đc đâu a...e còn phải làm công chuyện nữa...hihi...
hắn quạu ra mặt, đi nhanh vào giật đt trên tay nó
-này, nếu ko có chuyện gì làm thì biến đi, đừng có rãnh rỗi sinh nông nổi nha
hắn cúp máy
-hay nhỉ, anh tôi mua đt cho cậu để cậu đi hẹn hò vs trai à?
BỐP...
nó tát vào mặt hắn in 5 dấu tay
-ĐỒ ĐÊ TIỆN, ANH CÓ QUYỀN GÌ NÓI TÔI? NẾU TRƯỚC ĐÂY ANH LẤY QUYỀN LÀM CHỦ THÌ CÒN ĐC, NẾU ANH NÓI TÔI NỢ ANH TÔI CŨNG ĐỒNG Ý, CÒN NẾU ANH XÚC PHẠM TÔI TÔI SẼ GIẾT ANH, ANH CÓ BẰNG CHỨNG GÌ MÀ NÓI TÔI ĐI HẸN HÒ GÌ CHỨ
ngừng lại để thở cũng như nhìn hắn bằng đôi mắt ánh kia lửa
-còn vc mua đt, tôi ko có kêu anh Kì mua, anh Kì quý tôi nên anh mua thôi nhưng tôi ko hề lấy ko, tôi sẽ cố gắng kiếm tiền trả, loại công tử như anh ngay từ lúc đầu gặp tôi đã biết anh ko tốt đẹp gì rồi, kêu tôi ngủ vs anh, rồi chê tôi nghèo chỉ biết chờ miễn phí tiền trường...hừ...là tại tôi thôi, tại tôi ngu nên tôi đặt niềm tin tôi vào anh, tâm sự vs anh để rồi anh đối xử vs tôi thế đấy, còn bây giờ...trả đt cho tôi đc chứ?
hắn đưa đt cho nó, trước khi đi nó còn quay lại
-à, sẵn đây tôi nói luôn, vì có thể ngày mai tôi sẽ đi, thật ra...trước đây tôi...có thích anh, thích đây là yêu đấy
hắn ngạc nhiên đến tột độ
-e...e...em...nói thaa....thật sa....sao?
-nhưng chỉ là trước đây thôi, còn bây giờ...nhìn mặt a tôi chỉ muốn...g.i.ế.t....
nó bỏ đi
-em..
-anh sợ tôi giật tiền anh Kì chứ gì, xin lỗi a. có thể a ko tin người nghèo như tôi nhưng tôi nghĩ anh Kì tin tôi. mai tôi sẽ đi cho khuất mắt anh. chào anh.
hắn đứng đó rưng rưng
..." anh chỉ muốn nói rằng anh cũng yêu em mà. trước đây, bây giờ và mãi mãi, chỉ 1 mình em thôi, Duy Tường à"...

-em định dọn đi thiệt hả Tường?
-dạ, e dọn cho khuất mắt người ta
-người ta nào, nhà anh mà đứa nào dám ý kiến
-hi...giờ cũng dọn ra xe hết rồi hông lẽ dọn vô a, vs lại e về vs má chứ đi hoài nhớ mà tội nghiệp má nữa, uhm....em về đó rồi rủ má dọn nhà lun
-cái gì, e đi nữa hả
-dạ, chứ T.Anh nó đi thì e đi theo nó lun, ba T.Anh tìm đc cho má con e nền nhà cũng gần đó nữa, người ta bán nền rộng nên bác mua 3/4 nền, còn 1/4 bác rủ má con e về ở gần cho vui
-ở đâu z e?
-dạ khi nào ổn định thì e sẽ gọi cho a nhưng...nếu a cho địa chỉ cho Tùng thì e ko chơi vs a nữa
-Tường à, e định dứt thật sao?
-anh à, cuộc sống ko phải mình muốn là đc đâu, e dù iu ảnh nhưng đâu thể làm ngơ đc, yêu 1 người ko iu mình cũng giống như ôm cây xương rồng, càng ôm chặt càng làm bản thân mình đau thôi
-nhưng a đã nói thằng Tùng iu e mà
-ko đâu anh, anh Tùng đã từng iu 1 người kon gái nên cứ để quy luật đi a
-nhưng nó có iu 1 người kon trai là e
giọng nó nhỏ dần, gần như là sắp khóc
-anh à, a ko hiểu đâu, rung động trước 1 trái tim khác giới dù là sai trái thì xã hội vẫn chấp nhận hơn là đồng giới, hức...e mún anh Tùng sống thật vs chính mình, tốt đẹp vs những gì anh sẽ nhận đc, iu 1người là muốn người đó hạnh phúc chứ ko phải mún người đó thuộc về mình, e là gay...e có thể vượt wa nhưng ảnh là straight, ảnh sắp gánh trọng trách gia đình, e ko mún ảnh sống mà bị xã hội gạt ngang. vs lại, nếu ảnh yêu e ảnh sẽ ko lừa dối em, ảnh ko xuất phạm em...em quyết định đi cũng để đánh rơi 1 miền kí ức mang tên anh mà cho dù muốn xóa cũng ko xóa đc, cứ như 1 hình xăm vậy, biết đâu em có thể làm nó nhạt được thì sao
RẦM RẦM...tên tài xế nó kêu về chuyển đồ đập vào thành xe
-nè, có đi chưa vậy, nhanh lên tôi còn chuyển cho người khác chứ
-dạ rồi rồi ạ
nó quay sang, lau vội nước mắt
-em đi đây, tạm biệt a, e sẽ liên hệ vs a sớm, còn tiền e sẽ trả anh từ từ
cốc...a kí vào đầu nó
-ngốc, coi như đó là tiền lương đi, tháng này a chưa trả cho e mà
-nhưng...nhiều vậy sao a
-ừ thì vậy đi, nhìu chuyện wá, liên lạc vs a sớm nha
-dạ
nó bước lên xe, xe lăn bánh, anh đứng đó trông theo khuất tầm mắt rồi mới quay vào
-haizzz...lên coi coi thằng này nó làm gì mà ko xuống tiễn nhóc

-giờ này mà e còn chùm chăn à. ngồi dậy ngay
anh Kì tốc mền ra thấy hắn gác tay lên trán mắt đỏ hoe
-CÁI GÌ ĐÂY HẢ?
-khóc chứ gì, z cũng hỏi.
anh Kì kéo ghế ngồi xuống
-chuyện gì thì ko đối mặt, nằm trên này trùm chăn khóc lóc như 1 đứa kon gái z hả
-kệ e, hic...ANH LÀ ĐỒ NÓI DỐI
anh giật mình
-làm gì nạt a hết hồn z, a nói dối e chuyện gì?
-A NÓI TƯỜNG YÊU E MÀ BÂY GIỜ NHÓC BỎ ĐI Z ĐÓ HẢ
-ơ hay cái thằng này, a nói nhóc iu mày chứ a có nói nó ko bỏ mày bao giờ
-HUHU...A LÀ ĐỒ LƯỠI KO XƯƠNG NHIỀU ĐƯỜNG LẮC LÉO
CỐC. a kí vào đầu hắn
-hỗn hả, mày nhặt ở đâu ra câu này mà nói vs a vậy? ý a nói ở đây là nhóc nó iu mày thật mà mày nói dối nó vụ kon T.Niệm nên nó ghét mày, từ đầu mày nói thật ra là mày vs ba làm thế thì nó đâu có giận, mà mày cũng có nói thật vs nó đâu, đến khi vỡ lẽ a mới đi nói vs nó kòn mày ghen tuôn tào lao, chạy vào mắng vào mặt nó, nếu là a a cũng bỏ mày
-a 2 à, e nói ra lỡ nhóc wên mà nói hớ vs T.Niệm thì bể kế hoạch rồi, cứ ra vẽ nhóc là vai chính mà nhóc ko biết thế chẳng phải hoàn hảo hơn sao?
-ờ, thì hoàn hảo đó, hoàn hảo wá nên nó bỏ đi luôn cho vừa em. nói a mới nhớ, hồi đầu năm e gặp nó nói cái gì z?
-ờ thì cũng nói sơ sơ à a, hông có gì
-hông có gì sao nó nói e xúc phạm nó, nói a nghe coi
-à thì e khen nhóc đẹp, nói nhóc là thứ nghèo chờ miễn phí tiền trường, rồi...
-rồi sao nữa, a sắp ko kìm chế đc rồi đó, mày nói a nghe coi...
-rồi...e kêu nhóc qua đêm vs e, e sẽ trả tiền cho nhóc
BINH..
-ui da, đau a 2
-chưa đủ đâu, e nghĩ sao z Tùng, thiêt...a ko diễn tả e = lời nữa, đồ...đồ...
1 lúc sao
-a nói cho e biết, lần này về bên đó nhóc sẽ dọn nhà đi luôn
hắn nhay xuống giường
-Hả...đi đâu vậy a?
anh Kì nhún vai
-a ko biết, mà bây giờ có biết a cũng hông nói
hắn giảy nảy
-HUHU...E KO BIẾT, A ĐI TÌM NHÓC VỀ CHO E
-a đi đây
-thật hả a?
-uhm. a đi ngủ trưa đây
-anh 2
-a hông biết, tự giải quyết đi
CẠCH...cửa phòng khép lại
HUHUHUHUHU.................
A lắc đầu thở dài...

-má ơi, con về rồi nè
bà mừng rỡ chạy ra
-cha mày, cả tháng nay hông về thăm má
-hihi...bù lại giờ con về ở luôn vs má ùi nè
bà đỡ nó ngồi xuống lấy quạt quạt cho nó
-ừ, thiệt ná cũng muốn kêu con về chứ con còn đi học mà đi làm hoài thì tội cho kon wá
-hì. ko sao mà má, con làm kiếm vốn về mình làm ăn
-ừa, con nói phải đó, mai mốt mình dọn về gần trường con rồi, con đi lại cũng tiện
nó xoa xoa bụng
-còn gì ăn hông má, con đói quá à
bà cốc nó
-vừa mới về là đòi ăn, vậy mà hông biết sao nó ốm vậy ko biết
-trời, con vầy ốm gì má
-thôi ăn uống gì đó đi rồi chiều má con mình đi coi nền
-dạ
rồi nó hôn vào má bà xong chạy biến, bà cười mắng yêu nó
-cái thằng, thành thanh niên rồi mà còn trẻ con vậy đó
***
-a ơi e về rồi nè
ả đi vào phòng nhảy lên ôm hắn, hắn xô ả ra phóng xuống
-tôi đang bực bội à nha
-làm gì giữ vậy, e đùa mà
hắn kéo ghế ngồi
-cô ngồi xuống đàng hoàng đi. tôi có việc nói vs cô
-a làm gì mà mặt hình sự vậy, vấn đề nghiêm trọng không mà a nghiêm túc wá z?
-tôi ko biết, ngồi xuống rồi nói
ả ngồi đối diện hắn
-rồi nè, nói đi
-tôi muốn chia tay
-CÁI GÌ?
ả đứng bật dậy
-A...A...ANH...NÓI LẠI E NGHE XEM, A...ANH VỪA NÓI GÌ
hắn vẫn ngồi đó, ko biểu cảm
-cô điếc à, lỗ tai lùng bùng thì tìm gì đó móc đi, T.Ô.I.M.U.Ố.N.C.H.I.A.T.A.Y nghe rõ chứ
ả lồng lộn lên
-TẠI SAO? TẠI SAO HẢ? KO LẼ A ĐÃ YÊU THẰNG Ô SIN ĐÓ RỒI, NHƯNG CHẲNG PHẢI NÓ ĐÃ ĐI RỒI HAY SAO
ả lắc vai hắn
-WHY? NÓI CHO E BIẾT ĐI HUHU....
hắn đầy ả té dúi dụi lên giường
--CÔ ĐIÊN À, CÔ NGHĨ TÔI SẼ ĐI LẤY 1 NGƯỜI NHƯ CÔ SAO? ĐỒ RẮN ĐỘC, CẢ CHA CÔ CÔ CÒN NHƯ THẾ, LẤY CÔ VỀ CÔ GIẾT LUÔN CHA TÔI À
-HUHU...NHƯNG....NHƯNG...E CHỈ VÌ CHÚNG TA THÔI MÀ
-cô đừng nói từ chúng ta, cô bất hiếu vs cha cô rồi cô lôi luôn tôi vào à?
-HUHU...E GHÉT A, E HỐI HẬN ĐÃ YÊU A, HUHU....
ả chạy ra khỏi phòng lao vút xuống đường, a Kì đứng trên phòng a nhìn xuống, tay cho vào túi quần lắc đầu
-haizzz...bọn trẻ bây giờ thật là
(đấy, lại giở chứng ông cụ non rồi, có lớn hơn người ta bao nhiêu đâu mà bọn trẻ này bọn trẻ nọ)

-má ơi, đi thôi
bà khóa cửa rồi quay lại nhìn nó cười
-làm gì mà con phấn khởi vậy?
-hihi...tại sắp dọn đến nhà mới con vui quá à
-má nói trước nha, ông chủ đất hông có con gái đâu mà mừng, có thằng kon trai ko à
-hihi...đâu có
đang đi ra trạm xe buýt chợt bà quay lại nhìn nó cười
-mà coi bộ tướng mày chắc má có rể chứ hông có dâu đâu ha
nó đỏ mặt
-má này, trêu con
-hì hì...má đùa mà, thôi đi con, xe tới rồi
†**†
-HUHU....A HAI....
a Kì xoa xoa lỗ tai quay lại nhìn hắn
-a lại mày Tùng ơi, nhóc nó thấy nó bỏ mày luôn, con trai zì mà khóc hoài z
-AI KÊU A KO TÌM NHÓC CHO E
-z sao lúc có mày hông biết trân trọng rồi mất mày rên rỉ suốt ngày, làm ơn để a yên đi, cả tuần nay mày tra tấn a muốn ngất ngư vs mày rồi đây, cô chủ nhiệm mày gọi về nói mày ko chú ý trong giờ học đó, làm gì làm, năm cuối rồi đó, mới về mà z, biết z a kêu ba để mày bên đó luôn. yêu là yêu, học là học
-giờ a chỉ đi, nhóc ở đâu là e nghĩ làm piền a à
-nói thật vs mày, nếu 2 đứa mà thành a rất là vui nhưng...lời hứa a hứa vs nhóc ko thể nuốt đc, có duyên ắt gặp lại mà
-duyên duyên cái kon khỉ, thời buổi này còn duyên vs nợ, mất e vài bữa nhóc quên đi tìm thằng khác rồi còn gì nữa, e mà mất nhóc e sẽ hỏi tội a
-ơ hay, 2 đứa mày iu rồi a có tội là sao? nhóc ko phải người vậy đâu, mà cũng cái tội ghen mày đó, thằng. vô duyên hết sức
hắn giật chìa khóa vs nón bảo hiểm
-a ko chỉ e đi tìm 1 mình
-chậc...iu có phải như z ko ta, kệ...mình gọi cho T.Anh mới đc, nhớ wá...hí hí...
(gian quá ông ơi...nổi da gà rồi....í ẹ)
‡***‡
hắn vừa chạy xe vừa nói
-nhất định a phải tìm ra e, a ko thể mất e đc...
chợt....hắn thấy nó cùng 1 chàng trai lạ đang ôm nhau, cạnh đó còn có mẹ nhóc, thân mật vô cùng...
..."ko....ko thể...nhóc ko thể quên mình nhanh thế đc...hic...."...
 nó và bà bước tới nơi mua đất 

-con thấy sao con?
-dạ vậy là đc ùi má, nhà mình kinh tế eo hẹp mà.
-uhm. con nghĩ giống má đó, z đi hen
-dạ
bà nhìn ra đằng xa
-con coi, đó là con của ông chủ đất đó
-đâu má?
-người thanh niên đang chạy đến đó con
-dạ ạ ạ....mà....sao kon...thấy người này wen wá má ơi
-con thì má ko biết chứ cậu này má gặp mới có lần à
anh chạy lại nhìn thấy nó liền ngay lập tức ôm chầm lấy nó
-anh nè, nhớ a hông?
-a...anh...là...A...a có phải là người đi mua đồ e gặp hông?
-ừ ừ, a đó e
nó thấy người con trai này có vẻ gì rất lạ, người mới quen mà gặp có gì phải vui mừng zị chứ, còn ôm siết nó mún ngẹt thở, mà đau 1 cái nó như con chuột mà ... bức xúc T_T
-e bậy wá, gặp mà ko hỏi tên a
-hihi..e hông bít tên a chứ a bít tên e
-hử?
anh gãi đầu
-tại hôm đó a nghe người con trai đi cùng e kêu tên e nên a bít, a tên là Vũ, Đoàn Thanh Vũ.
-dạ
mẹ của Tường đơ từ nãy đến giờ
-2 đứa biết nhau hả?
hắn cười
-dạ cũng mới đây thôi cô. thật trùng hợp là Tùng con của cô và mua đất của ba con, con rất mến Tường, coi Tường như e trai con z đó cô
-ờ ...ờ...ủa mà ba con đâu?
-dạ trong nhà á, vô đi cô
quay sang nó
-vô thôi e.
-a...dạ
††‡‡****
HUHUHU .....VỪA BỤNG A CHƯA, NHÓC BỎ E THẬT RỒI, THẾ LÀ HẾT RỒI, HUHUHU..... THẰNG KIA THÌ CÓ GÌ HƠN EM CHỨ ...SAO NHÓC BỎ EM.... TRỜI ƠI I I I I.....ANH 2....ANH ĐÂU RỒI.....ANH RA ĐÂY....EM GHÉT ANH.....ANH CHỈ EM CHỖ NHÓC SỚM THÌ ĐÂU CÓ RA CỚ SỰ. .
a Kì chạy ra bụm miệng lôi hắn vào
-Ư....Ư....Ỏ...M...A....Ỏ....E.....A ( BỎ EM RA )
RẦM...
-em có thấy là hàng xóm dị nghị ko? chưa thấy người đã nghe tiếng. ko sợ người ta cười vào mặt à? già đầu còn hư thân
hắn nằm dãy dụa
-TẠI A CHỨ AI, E THẤY NHÓC VS THẰNG NÀO ĐANG ÔM XÀ NẸO KÌA
-a tát bây giờ, cái gì mà xà nẹo hả, sử dụng từ ghê gớm vậy?
-Z CHỨ ÔM NGOÀI ĐƯỜNG THÌ KO XÀ NẸO LÀ GÌ? NHÓC CÒN ĐỨNG YÊN CHO THẰNG KIA ÔM MỚI GHÊ CHỨ.... HUHUHU...TƯỜNG ƠI SAO EM BỎ ANH? HUHUHU...
HAIZZZ...NÍN ĐI, MAI ANH WA NHÀ NHÓC COI SAO.

chiều nó và bà về
-má à, bữa nay vui quá hen
-ừa, con thích cậu trai đó hả
-ai má? anh Vũ á hả?
-uhm
nó lắc đầu lia lịa
-dạ đâu có đâu
2 người đi 1 đoạn sắp tới nhà, bà nhìn trước cửa
-Tường ơi đâu mắt kon rõ con nhìn coi sao giống như ai đang ngồi trước cửa nhà mình z con
-đâu má, để con coi
nó chạy lại gần để nhìn
-cô ơi, sao cô ngồi trước cửa nhà tôi vậy cô?
người con gái ngước mặt lên thì ra là T.Niệm. ả lao đến..:..........ôm chầm lấy nó rồi bật ra những tiếng nấc, tiếng khóc nghẹn ngào, nó chỉ biết đứng trân vì bất ngờ, hồi lâu mới lấy lại bình tĩnh lấy tay xoa xoa ả
-thôi nín đi, có chuyện gì vậy?
mẹ Tường đi đến
-ai đây con? bạn con hả?
-d...ạ.....dạ, bạn con
-vậy vô nhà đi 2 đứa
ả bước vào nhà, ấn tượng đầu tiên là...nhà nó nghèo, thiếu trước hụt sau nhưng....nó có thứ mà nhỏ ko hề có khi mà xã hội đã đưa đẩy chính những con người đáng lẽ gần nhau lại xa nhau hơn, chính là chữ gia đình và chữ tiền. 2 người vẫn có thể có thứ gọi là ấm cúng hay sao?...chợt
Ọ....T.....T...bụng nhỏ sôi sùng sục làm nhỏ xấu hổ nói lí nhí
-dạ, tại hôm qua tới giờ con chưa ăn gì hết
bà cười
-ko sao đâu con. nếu con ko chê cơm đạm bạc thì cứ ăn vs mẹ con bác, dù sao cũng là bn của thằng Tường mà.
nhỏ phân bua
-DẠ...DẠ....KO ĐÂU BÁC, CÓ CƠM ĂN LÀ ĐC RỒI
bà lại cười hiền
-vậy chờ bác chút nha con.

đợi bà đi nó hỏi
-nói tui nghe coi, vụ gì vậy, hôm nay tự dưng rồng đến nhà tôm đã vậy còn ăn luôn mới ghê chứ
nhỏ sụt sùi
-cậu đừng có nói vậy, hic...anh Tùng bỏ rơi tôi rồi....huhu... đây có phải hình phạt cho người đi dành tình yêu vs người khác ko. nhưng dù sao tôi cũng wen ảnh trước mà.
nó tựa vào vách khoanh tay
-có nói lí do ko?
-lúc đầu tôi ko hiểu nhưng tôi ngủ bụi ở khách sạn ngàn sao 1 đêm thì tôi nghĩ ra rồi, ảnh chỉ muốn lợi dụng tôi để chiếm khu đất bên TQ trước khi cha tôi rao bán thôi. và....ko loại trừ....anh ấy đã có tình cảm vs cậu
-TÔI CHẲNG CẦN BIẾT LÍ DO GÌ NHƯNG TÔI KO THÍCH KIỂU LỢI DỤNG
-thôi đi, đường nào cũng phải bán thì chi bằng bán cho ảnh trước, coi như chỗ wen biết thôi.
ngừng 1 hồi
-nè, cậu có tình cảm vs ảnh ko?
-tôi ko xác định đc, ban đầu tôi nhường ảnh cho cô bây giờ cô cũng chia tay ảnh, yêu cô sẽ đc xã hội chấp nhận còn người như tôi sẽ ko có tương lai gì đâu
-SAO CẬU NGU VẬY? YÊU LÀ PHẢI BIẾT ĐẤU TRANH CHỨ
chợt nhận ra mình lớn tiếng
-tôi xin lỗi tại cậu làm tôi bức xúc nên tôi....
-ko sao, trước đây cô chẳng đánh tôi là gì.
-nhưng cậu định từ bỏ sao? phải cố gắng chứ
-cái cô này lạ nhỉ, lúc tôi yêu thì cô tìm cách đuổi tôi đi, lúc tôi đi cô lại kéo tôi về là thế nào?
-ơ....ừ thì....lúc đó khác bây giờ khác chứ
-ừa thôi, cái nào khó wá cho wá đi, có cơm rồi đó
VÙ....
thoắt cái nhỏ đã mất dạng theo tiếng gọi của tiếng lòng, bụng nhỏ đã sôi từ hôm wa rồi, nó lắc đầu, chợt..
-ủa sao nó biết nhà mình ở đây mà tới ta? hỏi nó mới đc

-ăn từ từ thôi con, mắc nghẹn đó
-ạ ông ó âu ác, on ói à ( dạ hông có đâu bác, con đói mà )
-ừa. bác nói vậy thôi, ngon thì cứ ăn đi con
-dạ...hihi...
bây giờ nó mới hỏi
-sao cô biết nhà tôi vậy?
-xưng hô mày tao đi, bằng tuổi mà
-ừ thì....sao mày biết nhà tao mà tới z
-vô tình thôi, hôm đó tao chạy ra khỏi nhà a Tùng rồi đi bộ lang thang như 1 con điên, tiền gữi trong ngân hàng mà tao đâu có biết chỗ đến ATM đâu, nằm ngủ trên ghế đá công viên bị tụi du côn chọc tao sợ gần chết, may mà có mấy chú dân phòng tuần tra giải vây giùm, tưởng yên ai ngờ mấy ổng nói tao là .... đứng đường mới ghê chứ, đòi bắt tao, tao phải đưa giấy tờ mấy ổng mới tin rồi hỏi tao nhà đâu đưa về, tao nói tao đi dạo lát nữa tự về đc, xong cái tao ngủ rồi sáng lội bộ tơn tơn vậy đó rồi tới chiều tới đây đi hết nổi tính vô nghĩ mệt ai dè mệt wá ngủ lun. tới mày về kêu tao mới thức á, mừng wá ôm mày khóc ngon lành luôn...hì hì....
-mày còn cười nổi hả, bị bắt là đưa cải tạo đó con, tướng tiểu thư của mày vô đó mày chết chắc.
-tao biết nên tao mới sợ đó
-mày còn tiền ko?
-mày lo tao ở ko trả tiền hả? yên tâm yk. tao trả mà
-tao ko nói vụ tiền bạc, 1 2 bữa cơm nhằm gì nhưng tao lo cho mày, mày trở mặt vs ba mày rồi mày ở đâu? ko có tiền
-thì tiền tao bán đất cho ba a Tùng đó,mai tao đi rút, mày đi vs tao nha, mà...tao đâu có nói ở 1 2 bữa đâu, tao đi hỏi bác cho tao ở luôn
-c...cá... cái gì?mày giỡn hả?
-thật 100%, BÁC ƠI, BÁC ĐÂU RỒI?
nghe tiếng nó, bà lên tiếng
-bác đang nhóm lửa nấu nước nè
nhỏ chạy đi mất, nó chỉ lắc đầu ko biết nói gì hơn
-con này tu thật chưa ta? haizzz...

nó đang ngồi chợt nhỏ vỗ vai
-HÁ HÁ...cô cho tao ở lại rồi mày
-ờ, tao sợ mày ko ở lâu đc nhà nghèo như tao thôi
-khùng mày, tuy tao có chãnh chút thiệt nhưng đó là dĩ vãng rồi, quên đi
-ờ, mày hay à
-chuyện....tao mà
nhỏ hỏi nó
-mấy giờ òy mậy?
-6h tối
-mai tao tính rủ mày đi rút tiền vs tao, tại tao hông có biết chỗ đi
-mày đi ngủ sớm hông?
-cũng sớm, giờ này ngủ gì mà hỏi mậy
-hỏi z thôi, 8h mới ngủ, tối nay mày ngủ chung vs má tao nha
-ừa ừa, ở đâu cũng đc
Sáng...
-mày đi chậm chậm coi thằng quỷ, đi nhanh z sao tao đi kịp, đâu chân muốn chết à, bữa đó chạy có mang theo đôi nào
-ai kêu mày đi chậm, khỏi rút $ à
-ừ. tao mà rút $ việc đầu tiên là mua dẹp
-mày bán cho ba a Tùng nhiêu?
-ai biết à, con người tao đó giờ biết sài chứ ko biết đếm
-sống vs tao thì tập wen đi nha
-hì hì...
MÁ ÔNG GIÀ KHỐN NẠN, ỔNG RÚT HẾT TIỀN CỦA TAO RÙI...HUHUHU...
-mày nín y, khóc giải quyết đc gì
-nhưng...À
chợt nhớ ra điều gì
-tao còn cái nữa, bữa về VN má tao đưa tao shopping mà sài chưa hết
-đc nhiu?
-bữa đó mua còn mười mấy triệu à
-CÁI GÌ, TRỜI ĐẤT ƠI, MÀY ĐI MUA ĐỒ 1 LẦN NHIÊU TIỀN?
-mày làm gì rú lên z, ừ thì...50 triệu
-trời ơi,
nó chặc lưỡi tiếc rẻ
-mấy người nhà giàu chơi nổi ha. mày biết số tiền đó có thể nuôi nhiu người ko?
-1 mình tao ko đủ
-mày đúng là...chứng nào tật ấy ko chừa

-hai đứa về rồi hả?
-dạ mà cô ơi, ba con rút hết tiền trong tài khoản con rồi, chỉ còn mười mấy triệu thôi
-vậy là nhiều rồi đó kon.
chợt...
-Tường ơi, em có nhà ko?
nó chạy ra
-ủa sao a wa đây chi zị?
-có gì mới qua đc sao
mẹ Tường hỏi
-ai z con
-dạ là a Kì má
-ờ, rủ nó vô chơi con
a Kì đi vào thấy nhỏ ngồi đó thì bất ngờ tột độ
-trời đất, ở đâu mà ngồi thù lù đây
-ông nội vô duyên,hồi ở nhà ông tui nhịn ông đó nghen. nhà này là mẹ của Tường cho tui ở
bà thấy Kì vô thì lật đật
-thôi tụi bây ngồi chơi để bác đi qua đây cái, làm nước cho a nghe Tường, má đi à, thôi bác đi nha 2 con
đợi bà đi a Kì mỉa mai
-hồi đó chữi đánh người ta rồi bây giờ lại nhà người ta ở hông biết nhục hả gì?
-thôi ông bớt có khùng đi, quan trọng là tui biết phục thiện
-tôi nhìn mặt cô gian lắm
-hồ ly còn có ngày đi tu huống hồ con người là tôi
-tôi mới biết à
-kệ ông chứ
nó thấy tình hình có vẻ căng nên đánh trống lãng
-a Kì wa nhà e chơi hay có công chuyện? nếu là lấy tiền thì a khất cho e vài hôm y, khi nào có là e trả liền à
-nhóc thiệt a có gì đâu, a wa đây hỏi riêng e 1 chuyện...
-có liên quan đến Tùng?
-sao e biết
-đoán thôi
-a nói riêng vs e đc ko?
-nếu là chuyện có liên wann thì nói lun đi a
-uhm...thật ra...hỗm a nghe thằng Tùng nói e ôm ai ngoài đường
chợt nhỏ la lên
-CÁI GÌ, ÔM AI LÀ CHUYỆN NGƯỜI TA, 2 A E MẤY NGƯỜI LẤY QUYỀN GÌ CẤM ĐOÁN TƯỜNG, ÔNG VỀ NÓI VỚI HẮN LÀ TÔI SẼ KIẾM THẰNG KHÁC ĐẸP TRAI HƠN LÀM MAI CHO NÓ, NÓI NÓ WÊN HẮN RỒI.
-cô hay nhỉ, ăn ko đc pá cho hôi à
-xì...hôi cái kon khỉ, a tưởng e a có giá lắm hả? tui mất người mày tìm người khác, ko có khùng mà chúi nhủi vô hắn hoài z đâu. có thằng Tường nó mới chung tình z thôi, ko biết giữ thì mất ráng chịu, tui xuất hiện guống như thử thách 2 người thôi mà, cái nào khó wá cho wa đê.

-con trai à, con có thời gian chứ?
-chi vậy ba
hắn cầm đt vs vẻ mệt mỏi
-con cũng phải về thăm ba chứ, từ ngày mẹ 2 đứa mất thì mày cũng ko về đây, có về nước là ở luôn bên nhà thằng Kì, 2 a e bây, định bỏ ông già này lun hả
-đâu có đâu ba, tại con rủ a 2 về thăm mà ổng ko chịu ( xạo )
-ừa vậy thì về đây ba có chuyện muốn nói
-dạ
hắn coi đồng hồ
-trưa con về nha ba
-ờ
ANH 2 ƠI...
-cái gì mà sáng sớm mà la làng z Tùng?
-ba kêu ae mình về thăm ba kìa
-uhm....vậy chừng nào đi
-trưa đi đi, tại lâu rồi cũng ko gặp ba, toàn nói chuyện đt ko thôi
•••°°°•••
-má kêu con ra đây chi vậy má?
-uhm....thật ra má có chuyện muốn nói vs con, chuyện này má giấu con lâu rồi
-má nói đại đi má
-tại má thấy con đã tới lúc lớn nên má mới nói
-chuyện gì má làm con tò mò wá à
bà hít 1 hơi sâu rồi thở ra như để lấy can đảm
-con có biết vì sao ba con ko thương con ko?
-sao vậy má? con cũng thắc mắc mà ko dám hỏi, cha mẹ nào chẳng thương con ruột của mình chỉ là ko bộc lộ ra thôi
-nhưng đó là trường hợp con là con ruột của ba con
-má...má nói như vậy là ý gì má?
bà sụt sùi
-con ko phải con ruột ba con, lúc ba cưới má thì đã có con rồi, lúc đó con còn quá nhỏ để biết, má ko định tiến thêm bước nữa đâu nhưng vì ba ruột con bỏ đi biệt tăm mà má thì ko có khả năng 1 mình lo cho con đc mà bỏ con thì má ko thể làm nên má tiến thêm bước nữa khi con tròn 2 tuổi. sau này năm con 7 tuổi ổng bắt đầu sanh tật, cuộc đời má đã khổ wá nhiều rồi, coi như con là nguồn động viên của má
CHOANG...
nhỏ làm rớt cái mâm xuống đất khi vô tình nghe tin này...2 người hỏi chuyện gì thì nhỏ ko nói mà chỉ lẩm bẩm
-ko....ko thể nào trùng hợp như vậy được

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: