Chương 73: Phát sóng trực tiếp

  

Vào lúc đêm khuya, Nam Vinh Kỳ mới nhìn thấy những bình luận trên mạng, bốn chữ 'Vinh Kỳ bảo tiêu' đã đứng đầu danh sách hot search.

Bây giờ anh đang ở trong ánh đèn danh tiếng, bất cứ điều nào anh nói bất cứ điều gì anh làm đều dễ dàng lên hotsearch, chưa kể đến việc xuất hiện ở sân bay với bạn học Tiểu Cố.

Nhấp vào hotsearch, đọc vài bình luận đầu tiên trên Weibo có lẽ do người hâm mộ của Cố Nại bình luận, ừm, họ nói anh là kim chủ độc đoán cũng có người nói anh như vệ sĩ của Cố Nại, mỗi cấp bình luận đều có những lời chế giễu với các mặt to như lòng chảo lần lượt mọc lên.

Thực ra Nam Vinh Kỳ cho rằng những gì họ nói khá hợp lý.

Thực sự là có một chút giống vệ sĩ.

"Cười gì vậy?"

Nam Vinh Kỳ nghiêng đầu, Cố Nại mặc áo phông trắng, tóc ướt sũng đứng ở cửa phòng tắm, trên tay cầm một chiếc khăn tắm.

"Anh đang đọc các bình luận trên Internet, các cô ấy nói rằng anh là vệ sĩ của em."

Khóe miệng Cố Nại khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhẹ, "Vậy sao, vệ sĩ, đến sấy tóc cho em đi."

"Được rồi." Nam Vinh Kỳ thích sấy tóc, thích cảm giác mềm mại, điều này khiến anh liên tưởng đến một từ vựng phổ biến trên Internet tên là: 'nựng mèo'. Cố Nại cũng rất hưởng thụ cảm giác được sấy tóc. Cậu nheo mắt và ngồi lên chiếc ghế sofa, giống như một cậu bé quý tộc nhưng cũng giống như một con mèo kiêu kỳ.

"Chừng nào em về nhà?"

Thời tiết càng ngày càng nóng, kỳ nghỉ hè của Cố Nại cũng đến rồi, hôm nay cậu vừa nhận được điện thoại thúc giục về nhà.

"Ngày mốt, ngày mai không phải cùng nhau đi diễn sao?"

Có rất nhiều chu kỳ sản xuất cho "Sinh tồn trên đảo không người". Các thước phim đã quay sẽ được chỉnh sửa và biên tập lại, dự tính sẽ được phát sóng trước khi kết thúc kỳ nghỉ hè cho nên bên kia mới vừa kết thúc liền chạy tuyên truyền. Tất nhiên, chương trình của Đài A sẽ được quảng bá trên Đài A. Kế hoạch ban đầu là vậy. Nhưng sau giây phút hào hứng thì mọi người mới phát hiện lịch chiếu của chương trình đã kín mít, chỉ đành để đài A... chiếu một chương trình lớn khác – chương trình thực tế trò chơi sáng tạo quy mô lớn 【Thiên chân vô tà 】. Chủ đề của Nam Vinh Kỳ và Cố Nại lần này là 《Cuộc tẩu thoát lớn》. Hai mươi khách mời hoàn thành nhiệm vụ trong một cảnh, lấy vũ khí và giết kẻ thù, cuối cùng chỉ có một người có thể sống sót.

Có thể nói là khá tàn nhẫn.

"Em nói cái kia, em nghĩ thắng sao?"

Cố Nại giật giật mái tóc cuộn tròn, "Đương nhiên."

"Giả tạo..."

"Cuối cùng thì còn nhiều cảnh nữa. Những cảnh quay này là do chính anh thu được, nếu không anh chỉ có thể làm vệ sĩ mà không có bất kỳ ý thức hệ tư tưởng nào."

Nam Vinh Kỳ cười khúc khích tắt máy sấy tóc trên tay.

Cố Nại lộ ra vẻ bối rối, quay người lại, dùng hai tay cào ghế sô pha, "Sao anh không sấy nữa."

"Xong rồi." Nam Vinh Kỳ vừa nói vừa đưa tay qua nách cậu, trực tiếp bế cậu lên, ôm vào trong lòng.

"Em là cỏ! Anh đang ẵm một cây con, cây con cao một mét tám nõn nà!" Cố Nại biểu tình cứng rắn nhưng thân hình rất thành thật, đôi chân mảnh khảnh đặt ở trên eo của Nam Vinh Kỳ, nhìn chằm chằm một vòng, nụ cười nồng đượm hiện lên trong mắt anh.

"Làm kim chủ của em, đã đến giờ bế em lên giường ngủ, có vấn đề gì sao?"

"Còn có chuyện này?"

Nam Vinh Kỳ nghiêm túc gật đầu, "Có."

...

Trưa ngày hôm sau, Cố Nại và Nam Vinh Kỳ đến Hải Thành bằng máy bay, còn Tướng Quân & Nhị Bảo thì ở lại khách sạn với Vương Mẫn.

Thấy Cố Nại sắp vào kỳ nghỉ hè, Hồng Ảnh không nỡ để cậu rảnh nên tranh thủ sắp xếp một số hoạt động nhỏ.

Sau cuộc gặp gỡ giữa căn cứ điện ảnh và nhóm chương trình «Thiên chân vô tà», đoàn người được dẫn đến phòng chờ, đợi mọi người đến đông đủ thì buổi chiều sẽ bắt đầu ghi hình. Trong lúc chờ ở phòng chờ, hai người bước vào cửa thì bắt gặp một người đang cầm micro phía trên có gắn một logo phát sóng trực tiếp rất dễ thương – 'Manh đậu'.

Nam Vinh Kỳ có ấn tượng với buổi phát sóng trực tiếp 'Manh đậu' này. Có vẻ như một phụ nữ dẫn chương trình phát sóng trực tiếp 'Manh đậu' vẫn đang kéo anh vào sự cường điệu hóa.

Tên gì, 'củ cải đỏ'.

"Chờ một chút." Hồng Ảnh dùng micro nói với người chủ trì buổi phát sóng trực tiếp dễ thương, sau đó quay sang Cố Nại nói: "Tôi đã chứng thực. Hôm nay tham gia buổi phát sóng trực tiếp trước, phỏng vấn trang điểm."

Cố Nại nhíu mày, ồ lên bất đắc dĩ, sau đó hỏi cô, "Không cần tự mình đối diện điện thoại nói chuyện đi?"

"Vô nghĩa, phần mềm phát sóng trực tiếp đã được chứng thực, cậu có tham gia không." Cảm nhận được ánh mắt giết người của Nam Vinh Kỳ bên cạnh, giọng điệu của Hồng Ảnh dịu đi một chút, "Nói vài câu thôi."

"Đồng ý..."

Cố Nại gật đầu trước khi Hồng Ảnh quay lại và nói với người dẫn chương trình, "Không sao đâu."

Người dẫn chương trình trẻ tuổi xấu hổ nhìn Nam Vinh Kỳ, "Chà, anh có thể ở tham gia chung được không?"

Hồng Ảnh, người đại diện bán thời gian của Nam Vinh Kỳ, không nói hai lời, "Có thể."

"Thật sự là quá tốt, tiểu Triệu, chúng ta bắt đầu phát sóng trực tiếp."

Trợ lý tên Tiểu Triệu dùng điện thoại di động chỉ vào Cố Nại, người nữ chủ trì ngọt ngào nói: "Xin chào mọi người, khán giả của buổi phát sóng trực tiếp 'Manh đậu', chào mừng mọi người đến với phòng phát sóng trực tiếp của Cố Nại. Cậu ấy chuẩn bị ghi hình « Thiên chân vô tà », do đang trang điểm, thời gian có hạn nên sẽ không nói nhiều, phỏng vấn trả lời một vài câu nhỏ trước. "

Cố Nại không nhịn được, mỉm cười trước màn hình.

"Cả nhà đừng bình luận tràn màn hình như vậy nha, thống nhất một chút, tôi có thể hỏi... Ok, câu hỏi đầu tiên, xin hỏi quan hệ của cậu và Vĩnh Kỳ có tốt không? Bởi vì hai người thường xuyên bị chụp ảnh tung lên mạng, cùng ở cùng đi, cư dân mạng rất tò mò. "

Câu hỏi này.

Cố Nại chớp mắt, "Hỏi Vinh Kỳ."

Trợ lý Tiểu Triệu nhanh chóng di chuyển máy ảnh qua Nam Vinh Kỳ.

Khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp bỗng như phát điên.

〖 Mẹ kiếp mẹ kiếpppp! Thật sự là cùng ở cùng đi! 〗

〖Hai người bọn họ tại sao lại ở cùng một chỗ〗

〖Chỉ có tôi nghĩ Vinh Kỳ đẹp trai hơn Cố Nại nhiều không? Thực sự là không chịu nổi sự đối lập a〗

〖 Ahhhhhhh! Đường ăn ngập miệng! Tôi sắp bị sâu răng! 〗

Trước câu hỏi mà Cố Nại đá tới, Nam Vinh Kỳ thản nhiên trả lời, "Ừ, đúng, sắp kết hôn rồi."

"Hahaha... Vinh Kỳ hài hước thật đấy." Người dẫn chương trình ngượng nghịu cười, nhưng chợt nhận ra rằng Cố Nại đang đỏ mặt.

Ừ? Ừ?

Tôi đã khám phá ra một bí mật chưa được biết của người phát ngôn đúng không?

May mắn thay, máy quay vẫn hướng về Nam Vinh Kỳ, và những người trong trường quay trực tiếp chỉ đang nói về anh ấy.

〖Tôi sẽ trả tiền cho bằng chứng! Hahaha〗

〖Trời ạ! Vì sao anh ấy vừa nói như vậy tôi trái lại nghĩ bọn họ chỉ là bằng hữu! Tuyệt vọng... 〗

〖Tôi rất không sợ hãi!〗

"Câu hỏi tiếp theo là gì? Để tôi xem, uh ... vẫn là về Vinh Kỳ. Cho tôi hỏi Cố Nại, tại sao cậu hiếm khi cười khi đối mặt với fan nhưng lại cười rất hạnh phúc khi ở bên Vinh Kỳ?"

Câu hỏi này có một chút trêu ngươi và rõ ràng nó được nêu ra bởi những người hâm mộ đang buồn bã trước cách đối xử khác biệt của Cố Nại.

Cố Nại bẽn lẽn cười, vẫn cố giữ bình tĩnh trả lời: "Cảm ơn đã ưu ái. Có rất nhiều người hâm mộ thích tôi và ủng hộ nên tôi thực sự rất trân trọng họ ... Thực sự, tôi cảm thấy xấu hổ khi nói điều đó. Tôi luôn nghĩ rằng người hâm mộ, giống tôi. Trông rất ngầu ... nên đôi khi tôi cố tình duy trì hình ảnh của mình trước mặt các bạn, tôi cũng mệt chết. "

Ngay khi cậu chêm vào một câu hóm hỉnh, những người hâm mộ đang xôn xao đòi cởi đồ một lần nữa lại bị cuốn vào vòng vây, những ai 'tàu ngầm' trong phòng phát sóng trực tiếp cũng ló mặt ra để duy trì trật tự.

〖Hahahaha! Bí ẩn của thời đại cuối cùng đã được giải đáp! Tiểu Cố của tôi quá dễ thương!〗

〖Đây là phòng truyền hình trực tiếp của Cố Nại, mọi người không nên nói về Vinh Kỳ, nhớ kỹ chủ đề của người chủ trì, tranh thủ thời gian. 〗

〖Khi nào thì Cố Nại có concert nữa và khi nào thì phát hành album mới? Cảm ơn bạn đã đặt những câu hỏi như vậy.. 〗

Sau rất nhiều câu hỏi về công việc của Cố Nại, người dẫn chương trình đã đưa điện thoại cho Cố Nại và để cậu tự phát huy.

Nói chuyện một mình mất mười phút, cả người Cố Nại đều không tốt.

"E hèm ..." Đặt điện thoại xong, Cố Nại hắng giọng, bán gương mặt khả ái nhìn vào màn hình, khí tức xấu hổ tràn ngập khắp nơi.

Nam Vinh Kỳ cúi đầu cười khúc khích.

Cố Nại có thể coi là đã tìm ra điều gì đó để nói, quay đầu hỏi Nam Vinh Kỳ, "Anh đang cười em à?"

Nam Vinh Kỳ cố tình từ chối nói chuyện với cậu, để cậu một mình trong bối rối.

Nhìn thấy Nam Vinh Kỳ không để ý tới mình, Cố Nại trừng mắt nhìn anh, không còn cách nào khác, tiếp tục nói chuyện phiếm với những người trong phòng phát sóng trực tiếp, "Bây giờ có bao nhiêu người ... 2,2 triệu? Bọn họ đều là người thật sao?"

Với tư cách là người dẫn chương trình 'Manh đậu', cô gái ngay lập tức nói: "Tất nhiên, 'Manh đậu' Live có thể được xem bởi 3 triệu người trực tuyến."

"Chính là... Nếu ngươi vượt qua ba triệu thì sao?"

"Đến giai đoạn này cũng chưa vượt quá ba triệu..."

Cố Nại không biết nói gì nữa, toàn màn hình 'Cố Nại I love you', thật sự không nói nên lời.

" Ừm, tôi sẽ hát cho các bạn nghe một bài ... để tôi nghĩ một chút."

Cố Nại quả thực rất có tài ca hát, chỉ cần ngân nga là có giai điệu rất hay.

Ngân nga, Cố Nại thêm lời.

"Vinh Kỳ mười tám một đóa hoa la la la la, năm tháng là con dao giết heo la la la la, sớm muộn phải biến thành đậu hũ nát ~ la la la la, từng ngày rầu rĩ la la la woo woo ~ "

Mặc dù lời bài hát đánh giá thấp mình, Nam Vinh Kỳ cho rằng giai điệu này thực sự rất hay.

Những người xem trong phòng truyền hình trực tiếp cũng nghĩ như vậy.

〖ha ha ha ha, mật ngọt chết ruồi là chuyện gì xảy ra. 〗

〖Đừng nói con người Cố Nại như thế nào, cậu ấy thực sự rất tài năng!〗

〖Tôi muốn xem biểu hiện của Vinh Kỳ bây giờ như thế nào. 〗

〖Thật sự rất nuông chìu, như vậy cũng không tức giận. 〗

〖F*ckkk, nếu Cố Nại hát một bài hát cho tôi! Tôi chết cũng nhắm mắt! 〗

Đáp lại nhu cầu của khán giả, Cố Nại đã nhấc điện thoại và hướng camera sau về phía Nam Vinh Kỳ, "Anh chàng đẹp trai giả vờ nhìn điện thoại đi, xin chào."

Nam Vinh Kỳ không nhúc nhích, ngón tay vẫn lướt qua trong vòng bạn bè liên tục.

Cố Nại lập tức cuống lên, "Bã đậu, nhìn vào máy quay."

"Ừ." Nam Vinh Kỳ ngẩng đầu lên, cong lên khóe miệng nhìn cậu, "Có sao không?

"Vậy được rồi." Cố Nại toét miệng cười.

Thật kỳ lạ khi nói rằng cậu đã thực hiện kiểu phát sóng trực tiếp này bảy tám lần thì cậu vẫn cảm thấy xấu hổ tthiếu điều muốn nôn ra máu, nhưng khi cậu và Nam Vinh Kỳ được phát sóng cùng nhau, đột nhiên cảm thấy niềm vui khi được phát sóng trực tiếp.

Có một kiểu phụ nữ thể hiện hình tượng người phụ nữ siêu hoàn hảo của mình trước hơn hai triệu người ... à ... cảm giác của một người bạn trai.

Đó là một từ tuyệt vời khó có thể được diễn đạt.

"Bây giờ, chào mừng mọi người đến với phòng phát sóng trực tiếp của Vinh Kỳ và bạn có thể đặt câu hỏi một cách tùy tiện. Tôi là người dẫn chương trình hôm nay Cố Nại."

〖? ? ? Tôi mới đến, tôi có đi nhầm phòng không? 〗

〖Ha ha ha, người chủ trì có thể cùng anh ấy chung khung hình sao! 〗

〖Bị cưng chìu như vậy, cán bộ già cũng sẽ ngây thơ〗

〖Nghiêm túc, tôi có thể hỏi Vinh Kỳ đang giả vờ nhìn cái gì trên điện thoại của anh ấy không? 〗

"Anh đang nhìn cái gì đó."

"Đang lướt qua vòng bạn bè..." Nam Vinh Kỳ nhìn cũng không phải cái gì trong vòng trò chuyện, nên thoải mái để cậu quay.

Sau đó rất là xấu hổ.

"Ông chủ Tống của tập đoàn Kiến Hưng, lời nhận xét thực sự đủ dài, em không nhớ nổi ... này, chờ một chút ..." Cố Nại đột nhiên nhớ ra ông chủ của tập đoàn Kiến Hưng là ai, vội vàng dời điện thoại đi.

Quá muộn rồi.

〖Mẹ kiếp! Vinh Kỳ ba ba thực sự hảo điểu a! Đó là nhà Tống Viện chăng!〗

〖Có ý tứ gì? ? ? Cầu phổ cập khoa học! 〗

〖Tống Toàn Phong, chủ tịch của 'Manh đậu' Live, anh ấy là con trai của nhà Tống Viện. Theo nghĩa đen, Tống Toàn Phong đã tham dự sự kiện hai ngày trước! Chính anh ấy đã nói ra điều đó!〗

〖Tập đoàn Kiến Hưng a! Nhà Tống Viện có tài sản ròng hàng chục tỷ! Anh trai tôi tuyệt vời! 〗

〖anh anh anh, xin kí chủ Cố Nại giải đáp giúp, chồng tôi có bao nhiêu tiền 〗

Cố Nại nhìn thấy vấn đề này với một nụ cười trên mặt, mẹ tôi đang bán tín bán nghi trong lòng này.

Nam Vinh Kỳ rất nghèo được không, 【Trì mộ】 còn đang chiếu ngoài rạp, anh ấy chưa thu hồi được đồng nào, trên người còn không có nổi mười triệu, OK?

"Câu hỏi tiếp theo, Vinh Kỳ, anh nghĩ em đẹp trai hơn hay anh đẹp trai hơn." Cố Nại hỏi một cách thản nhiên để chuyển chủ đề.

Nam Vinh Kỳ nhướng mày, dĩ nhiên đáp: "Em đẹp trai, còn cần hỏi sao."

Cố Nại rất hài lòng.

Hồng Ảnh liếc nhìn thời gian, nhỏ giọng nhắc nhở, "Còn ba phút nữa..."

Thời gian trôi quá nhanh.

Cố Nại lại điều chỉnh điện thoại về camera trước, "Buổi phát sóng trực tiếp sắp kết thúc, khi nào có thời gian tôi sẽ trực tiếp cho mọi người xem."

〖A a a a! Cầu cùng khung hình! 〗

〖Cùng khung hình a! 〗

Liếc nhìn những ID này yêu cầu mạnh mẽ rằng cậu và Nam Vinh Kỳ ở trong cùng một khung hình, Cố Nại cười, "Chà..."

Thấy các bạn là fan của CP, mình sẽ thỏa mãn các bạn.

"Bã đậu, tới đây một chút, cùng một khung hình."

Nam Vinh Kỳ đi đến chỗ cậu và nửa ngồi xổm xuống.

"Chụp chung lưu niệm, có thể đi."

Nam Vinh Kỳ cảm thấy được hôm nay tên nhóc này quậy, có chút muốn gọi cậu đi tới đi.

Quên đi, dù sao tối hôm qua giằng co cậu lâu như vậy.

Nam Vinh Kỳ thở dài, đứng dậy trở về ghế, tiếp tục quét một vòng bạn bè một cách nhàm chán.

〖Hừm... Vinh Kỳ ba ba có tức giận không? 〗

〖Tôi cảm thấy tâm trạng của Vinh Kỳ có vẻ không tốt lắm.〗

Cố Nại quay đầu lại liếc anh một cái, "Không có, Vinh Kỳ thật sự là người có tính khí tốt nhất mà tôi từng thấy."

Internet ở một nơi khác, Nam Vinh Kỳ trừng mắt nhìn về phía sân bay khiến fan nữ sốt cao sợ hãi không thôi, phải nằm viện địu chai, cầm điện thoại di động, cô nàng có rất nhiều cảm xúc.

Cô ấy dùng một tay để gõ chậm trên bàn phím.

〖[Đúng vậy, tôi đã nhìn thấy con người thật, Vinh Kỳ ba ba thật sự rất dịu dàng ~ Người thật tốt bụng ~〗

——–

Tác giả có chuyện muốn nói: ngày hôm nay có chút to dài.

Ngày mai có thể to và dài hơn ... phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top