chap 7

Có một bàn tay đang để ngay bụng tôi, hương thơm quen quen. Ngước mặt lên, ôi lạy thần lạy thánh. Lại là cô ta. Số tôi nay "hên". ghê, gặp gái đẹp hoài. Cô ta đang nhìn tôi trân trối. Nhìn gì mà nhìn dữ vậy. Còn cái bàn tay của cô ta nữa, sao lại để ngay bụng tôi chứ.

"Lại gặp cậu, Jisoo! Cứ giống như là cậu cố tình ngã vào người tôi." Vừa đỡ tôi đứng lên cô ta vừa nói. Khuyến mãi thêm nụ cười mê hồn quyến rũ nữa chứ.

"Không...không phải vậy, đừng hiểu lầm, tại...tại trái thông chứ bộ." Vừa phản bác vừa chỉ chỉ vào trái thông đang nằm lăn lóc dưới đường.

"Làm gì cậu ấp úng vậy?" Hả, ừ, sao tự nhiên thấy gượng gượng vậy trời. Cô ấy cúi xuống nhặt gì đó. Tôi cúi mặt xuống thì vô tình liếc thấy cái gì gì đó đằng sau lớp áo sau, gượng vậy trời. Cô ấy cúi xuống.nhặt gì đó. Tôi cúi mặt xuống thì vô tình liếc thấy cái gì gì đó đằng sau lớp áo sau lưng cô ấy, hôm nay cô ấy bận áo khá mỏng nên tôi đoán là hình xăm thì phải. Hình gì nhỉ? Định mở miệng hỏi thì bên tai tôi có tiếng người:

"Tiểu thư Park, xin lỗi đã để cô
chờ lâu!" Tôi quay người qua, một người đàn ông ngoài bốn mươi, đang nhìn tôi trìu mến.

"À, chú là...?" Tôi thật sự chả biết
người đàn ông này là ai. Mặt tôi lúc này chắc nghệch ra như mấy
con bò vậy.

"Tôi là lái xe cho bà Jihyun." À,
là chú tài xế của dì tội. Biết rồi.

"Sao không phải..."

"Bà chủ có việc nên không đến đón cô được." Ông ta cung kính đáp, nguyên lũ bạn cùng lớp và thêm mấy đứa dân ngoài được chứng kiến một màn "tiểu thư đi học về". Tôi gật gật đầu, tạm biệt Jennie với Lisa thì tôi theo chân chú tài xế lên chiếc Toyota
đi về.

   Ngồi trên xe mà tôi không thể quên được hơi thở và hương
thơm toát ra từ người của Lisa. Rất quen, thật sự rất quen. Tôi lắc đầu xua đi ý nghĩ điên rồ đó, không phải như vậy đâu. Làm sao có thể chứ. Tôi tựa lưng vào thành ghế, mắt hướng ra cửa xe. Ngày mai rồi tôi sẽ ra sao đây?

~~~~~
Vừa đi học về nè

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top