Ngày ## Tháng #

Tôi đã thấy được nó trong đêm qua. Nó ### ## ## ### ### #ì. Tôi không muốn nh## t## nó #ữ#. Một con th# to lớn.

Sáng hôm sau. Tôi chạy ra ngoài vườn để tìm mẹ tôi nhưng bà ấy không có ở đó. Thế nên, tôi chạy tới từng căn phòng mà bà hay thường lui tới. Nhưng tôi chỉ thấy mỗi mình bố tôi, ông ta nói với tôi rằng đã quá ba ngày để mẹ tôi biến mất như thế. Ông ta vẫn cứ ngồi trên ghế thản nhiên hút thuốc trong phòng ăn và cầm tờ báo ra đọc.

Tôi buồn bã đi vào căn phòng của mình và khóa cửa lại, đóng hết tất cả rèm đi và chui vào giường, rút mình vào chăn run sợ. Tôi thật sự cũng chả biết tại sao tôi lại thành ra như thế. Tôi cảm thấy rằng, càng ngày viết nhật ký, tôi càng cảm thấy khó chịu và bứt rứt trong lòng. Có lẽ tôi nên dừng sớm hơn và nên để đầu óc tôi nhẹ bớt đi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top