Chương 10
Mấy năm nay Hoa Vi Vi đã nuôi dưỡng thành một thói quen, đọc sách, nhưng nếu như đọc sách trong phòng của cô, đoán chừng cứ nhìn vào đồ vật trong phòng, lực chú ý hoàn toàn không ở trong sách, bởi vì trong phòng bầy đầy quà tặng do Cao Kỳ Lãng tặng, từ nhỏ đến lớn, đều rất phù hợp với tâm tình của thiếu nữ trẻ tuổi, mỗi một món đồ cô đều rất ưa thích.
Coi như anh ra ngoài ba năm, trong khoảng thời gian này hàng năm cũng sẽ gửi chút đồ về, nhưng cho dù là như thế, những món đồ này không phải là thứ mà cô muốn nhất, thật ra cô muốn nhất chính là anh có thể trở về hàng năm.
Hoa Vi Vi đặt sách xuống, nhìn hoa đang nở rộ trên bệ cửa sổ, đó chính là hoa forget me not do chính cô trồng, ba năm trước khi anh rời đi bắt đầu gieo xuống, mặc dù hoa nở rất tươi tốt, nhưng thật ra nó đã nở rộ không được bao lâu rồi.
Có đôi khi cô nghĩ Cao Kỳ Lãng đối tốt với cô có phải vì trách nhiệm không? Nhưng mà cô lại tin tưởng tuyệt đối rằng đó không phải vì trách nhiệm, mà đơn thuần vì anh thương cô, cũng bởi vì năm đó anh đáp ứng lời hứa hẹn với cô.
Cao Kỳ Lãng đi tới trước cửa phòng lqd cô, nhìn cô, bình thường cô hay ngẩn người khi ở trong nhà sao? Có thể quá nhàm chán không, hơn nữa lần này trở về anh còn phát hiện buồn bực trên trán cô, đã xảy ra chuyện gì? Anh gõ cửa phòng cô.
Hoa Vi Vi nhìn về phía cửa, có chút kinh ngạc vì sao anh lại tới?
"Buổi tối anh có cuộc gặp mặt cá nhân, cùng tham gia đi." Cao Kỳ Lãng đề nghị.
Suy nghĩ của cô có chút sửng sốt, đây là lần đầu tiên Cao Kỳ Lãng mời cô tham gia cuộc họp mặt cá nhân, nhưng mà... Vì sao chứ?
Cô lắc đầu, "Không, em không muốn đi."
Cao Kỳ Lãng muốn để cho cô vui vẻ, mà không phải ở trong phòng buồn bực, anh cho rằng buồn bực bây giờ của cô xuất hiện từ căn phòng này mà ra. "Anh mặc kệ, dù sao tối nay em phải đi, hơn nữa những người đó đều là bạn anh, không phải em không biết." Cao Kỳ Lãng tìm kiếm bộ trang phục trong tủ quần áo của cô mà cô có thể mặc đi tham gia buổi họp mặt.
"Nhưng mà em muốn ở nhà đọc sách." Cô còn phải viết luận văn đấy.
"Có thể, vậy bây giờ anh sẽ đi nói cho ba mẹ biết, em lén lút đi quan hệ hữu nghị." Mặc dù không phải anh muốn nói ra, nhưng lqd đây là gót chân Asin của cô, tóm được là có thể khống chế cô.
"Anh Kỳ Lãng..." Sao anh có thể như vậy?
"Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì, anh sẽ chăm sóc cho em." Cao Kỳ Lãng mỉm cười nói với cô.
Hoa Vi Vi đứng lên, nhìn động tác của anh, không hiểu vì sao anh muốn cô tham gia? Anh cũng biết cô không thích tham gia náo nhiệt, nhưng nếu anh nói anh sẽ chăm sóc cô, cô cũng đành phải đồng ý, dù sao cô không thể nào ở mãi trong phòng mà không đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top