nhật kí 18/2...... Anh cứ viết.... cứ viết đi....

Anh cứ viết....cứ viết đi.....

Ngày thứ 2 ko đc găp em sao buồn thế.......mà kũng chẳng bít đc như thế nào nữa......khi thời gian dành cho nhau ít đi....tôi có còn yêu em đc như bây giờ không ...... liệu........liệu em có nhớ tôi ko.......chẳng biết đc nữa........tối wa.......ak ko ......đúng ra là sáng nay.....hơn 1h sáng 2 đứa vẫn nói chuyện với nhau....vẫn vui ...vẫn tự nhiên như bao lúc khác......tôi vẫn nhớ em ...chúng tôi kùng nhau nghĩ về lời bài hát........lời bài hát anh yêu em nhiều lắm......kùng kười .....kùng có nhưng phút lăng .... lặng mà suy nghĩ.....tâm trí tôi rối bời không xác định đc bây giờ tôi ra sao nữa....mình phải làm như thế nào nữa.......chẳng lẽ nó đến dễ dàng thế sao......em ơi....dạ....anh muốn suy nghĩ 1 lúc...em...đánh cờ karô với anh nhé...nhưng em.....anh .....chúng ta đừng nói gì cả.....đc ko em...dạ......vâng.....vừa đánh....đánh cờ....tôi suy nghĩ.....lựa chọn....kiểm tra...kiểm tra lại chính mình.....ôi....em....em ơi anh...anh không thể ..... anh ..... anh ơi ...anh làm sao thế......anh.....thui...em không đánh cờ với anh nữa đâu......anh không như mọi hum....ừ...ừ.....chờ anh nhé.....anh muốn...muốn đi uống nước....vâng.....quay lại......em ơi......anh à...đánh karô tiếp với em nhé...à...ừ....tôi thoáng chút thấy.....thấy em ...em tốt với tôi quá......cái kảm giác này đã đến với tôi....bên kạnh tôi....kái kảm giác .......hôm tôi đi chơi kùng em......em ơi.....dạ....em đi vòng quanh bờ hồ với anh nhé......ko.....đau chân lắm em ko đi đâu.....ngồi đây.....ngồi xuông ghế đá...ngồi kạnh em....nói chuyện....bất chợt tôi thấy buồn.....muốn thở dài.....hàizzzz.....em quay về phía tôi...em nhìn tôi.....anh.....gì thế em....em...chúng mình đi vòng quanh bờ hồ nhé.....anh.....sao....sao em bảo đau chân mà....thì...thì chúng ta cứ đi xem ..... em kười ..... đúng....đúng rồi.... là kái kảm giác ý .......sao em lại làm tôi thấy nhẹ nhõm thế...làm tôi thấy yên tâm vậy.......những hình ảnh hôm đó thoáng qua.....chậm...châm...và nhẹ nhàng trong tôi......chúng tôi kũng lo lắng.......khi hết thời gian nghỉ...em....em phải đi học....lịch học của em kín lắm....làm sao.......chúng tôi có thể gặp đc nhau......chuyện tưởng như chúng tôi phải lặng lại ..... kùng nhau suy nghĩ..... vậy mà tôi...em vẫn kười ...... kười kùng nhau ....... kười vì 1 ông lão 90 ... và em.....bà kụ đã 93 tuổi.....vì sao lại kười ..... sao thế nhỉ .... có lẽ ... có lẽ chỉ mình hai chúng tôi mới hiểu ........ nhưng dù có vui ....... có cười đùa thì tôi vẫn...phải tìm...tìm đc cách có thể đc gặp em......à...à...em ơi....dạ.....hay...hay anh làm gia sư cho em nhé......anh đến nhà.......anh giúp em học......chúng ta có thể gặp đc nhau......nhưng mẹ em.....ờ..ờ...có sao đâu anh đến...đến nhà em......xin đc dạy thêm.....anh dạy em thật......có hẳn giáo án.... với lại...với lại..... với lại....anh không muốn vì anh .... mặc dù là 1 phần nhỏ nào đó làm em học kém đi.............hàizzzz...chẳng lẽ....chẳng lẽ chúng mình ko đc gặp nhau sao........em kũng ko biết nữa.....hàizz....à...à anh ơi....ơi....j thế em...thứ 6...sáng thứ 6 em học nghề.....hihihi.....9h em tan.....chúng mình.....chúng mình gặp nhau.....ờ...ờ.....nhưng......có ít quá ko....2 tiếng...chỉ 2 tiếng 1 tuần liệu.....liệu thế đc ko......em....biết làm sao đc hả anh....có mỗi kách ý thui..... ờ...ờ........ôi.....kũng như mọi lần chúng tôi nói chuyện .... nói ...... kười mà không để ý đến thời gian ...... 2h30 ùi ..... em ngủ nhé...ờ..ờ em ngủ đi......chúc em ngủ ngon......có lẽ khi.....khi....em đi vào giâc ngủ nhẹ nhàng....nhẹ nhàng..thì tôi.....lăng....lặng yên.......tôi vẫn ...vẫn suy nghĩ....suy nghĩ về chúng tôi.....suy nghĩ về em.......hôm qua tôi không viết nhật kí.....ko viết gì về em......bởi đó là 1 ngày quá mệt mỏi....mệt mỏi vì chờ đợi...mệt mỏi vì sự bận rộn...sắp......sắp đến với tôi.......và những câu chuyện tôi viết ra có người không tin......họ tưởng rằng nó đc tạo ra bởi sư tưởng tượng của tôi......không...đó là nhưng câu chuyện thực sự....những câu chuyện đã trải qua với tôi...trải qua với người làm tôi buồn ..... với người làm tôi thấy hạnh phúc ........ nhưng em nói với tôi.......anh...anh ơi...ơi ...em pảo j thế......anh cứ viết đi.....ờ..ờ....anh cứ viết ..... không kần ai hiểu...chỉ kần.......anh.....em....hai đứa mình là đủ.......ờ...ờ .....anh sẽ viết.......sẽ viết vì anh....vì em.....để cả 2 chúng ta kùng...đọc ......để kả hai kùng nhớ.....nhớ mãi.....không bao giờ quên...kám ơn em nhiều lắm ....... snow ....... tối nay.......anh sẽ đc gặp em.... trời vẫn rét......bàn tay em có kòn lạnh .....có còn lạnh như kái hôm anh nắm tay em ko.........tay em ấm rùi........hình ảnh của em..... đôi tay em..... vẫn lạnh...... lạnh.........

@Thoanthit

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #thoanthit