(31)
Em à, lòng muốn nghỉ ngơi
Em à, thân đã tả tơi lúc nào
Em à, đừng bảo không sao
Tôi thay thế giới ồn ào, thương em.
Mong trời đừng khuất mây trôi
Để em tôi nghĩ êm đềm rất xa
Tay tôi vốn dĩ là nhà
Để em tìm đến khóc òa khi đau.
bạn nhỏ, kì thực đến chính chúng ta cũng chưa từng dịu dàng với bản thân mình.
bởi lẽ, niềm đau là một loại ký ức, hạnh phúc cũng vậy, nhưng chúng ta lại chưa bao giờ công bằng về vị trí tồn tại của chúng.
chúng ta thường bị dày vò bởi một nỗi đau mà quên đi còn đến tận mười điều làm chúng ta hạnh phúc. nhìn mà xem, cán cân sai lệch giữa những mối cảm xúc trong đời. và đã bao giờ chúng ta tự hỏi, mình đã thật sự công bằng với chính mình chưa, khi để những niềm đau tước đoạt đi giá trị của hạnh phúc?
bạn nhỏ, cũng bởi lẽ, ký ức là những chiếc bong bóng thủy tinh. rổi chúng sẽ vỡ tan nếu chúng ta cố chạm vào. hoặc là chúng sẽ bay lơ lửng, lờn vờn trong tâm trí.
chúng ta đã thật sự dịu dàng với bản thân mình chưa? khi đứng chôn chân ở vùng bong bóng ký ức, không chịu thoát ra, không cất gọn chúng đi. và rồi chúng ta nhấn chìm ý thức, tự đập vỡ chính mình.
để rồi, trong muôn vàn tia sáng vẫn mạnh mẽ chiếu rọi cuộc đời, chúng ta lại âu sầu vì những lẽ đơn sơ trong quá khứ, bỏ quên chính mình với những niềm hạnh phúc riêng.
bạn nhỏ,
vậy nên tôi mong em hãy thật dịu dàng với chính mình. mong em thôi khắc khoải những dở dang đã từng mong em công bằng giữa niềm vui và hạnh phúc hay có chăng là nếu có thể, em thiên vị hạnh phúc hơn một phần cho chính mình, cũng chẳng sao.
hãy để những bong bóng kí ức kia vẩn vơ trong một miền kí ức, phút nhớ, phút quên. không đắm chìm, nguội lạnh chính mình trong những nỗi niềm đã cũ.
hy vọng em sớm trở về, về với những hạnh phúc xứng đáng của riêng em.
nếu đã yêu lấy nỗi đau thì cũng đừng bỏ quên hạnh phúc.
bởi suy cho cùng,
tháng năm là những trái đắng, ngọt ngào.
@Chloe.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top