(TG5) Em là Ánh Sáng dịu dàng nhất thế gian(31)


Bên trong biệt thự.

Kỳ Chương đốt một điếu thuốc đứng trên ban công gió thổi lạnh lạnh

Vốn tâm trạng mấy ngày trước, vô cùng ngạc nhiên khi gặp lại với Thẩm Tâm, đến lúc này ... mơ hồ bắt đầu cảm thấy có chút không vui.

Hắn biết rằng Thẩm Tâm đã kết hôn ở nước ngoài, nhưng vẫn ngây thơ hy vọng cô ta vì mình thủ thân như ngọc.

Tuy nhiên, những chiêu trò, phóng túng trên giường đủ để chứng minh phải tích lũy nhiều kinh nghiệm mới thực hiện được.

không có một người đàn ông nào có thể chấp nhận sự thật rằng người phụ nữ của mình đã từng thuộc về người đàn ông khác

Hắn cũng như vậy

Hắn nghĩ Thẩm Tâm nhà hắn có chết cũng không khuất phục. Thẩm Tâm đơn thuần mong manh không nên ở trên giường phóng túng thuần thục như vậy.

Hắn càng nghĩ càng tức không biết trút cơn giận đi đâu.

Đã làm vợ chồng hợp pháp, không thể cải nhau càng không chia phòng được.

Hút xong điếu thuốc, Tề Chương chẳng thể nào ngủ được dứt khoát bỏ xuống phòng khách xem TV.

Cầm điều khiển trên tay, vô định tìm kiếm chương trình ,chợp nhận ra bóng hình quen thuộc.

Hứa Phồn Tinh.

Xem ra đã lâu không gặp người phụ nữ gan to bằng trời đó rồi, từ khi Thẩm Tâm trở về, làm gì còn có thời gian để ý một thế thân.

Tuy nhiên... !  

Đột nhiên nhìn thấy Hứa Phồn Tinh trong chương trình tống nghệ mỹ thực, trong lòng hắn nảy sinh một loại thôi thúc muốn chọc giận cô nhìn cô tức giận sinh khí mãnh liệt.

Bất quá tưởng tượng trước đó cô đối với hắn như vậy động thủ, không chấp nhận nổi!

Hắn có thể dung túng cô chống đối, càng chống đối hắn càng hưng phấn!

Đặc biệt khuôn mặt mềm mại trắng nõn vô hại vô tội, trợn mắt nhìn chằm chằm hắn, Kỳ Chương nghĩ tới đây liền cảm thấy... có  

Chút cảm động.

Sau khi hoàn hồn,mới nghĩ ra một vấn đề, hắn đã phong sát Hứa Phồn Tinh

Cô vẫn có thể xuất hiện trên chương trình??

Chẳng lẽ....cô đã tìm kim chủ mới?

Kỳ chương nghĩ đến điều này, trong lòng hắn đột nhiên tức giận.

Hắn muốn xem, người nào không sợ chết dám nhặt lại người phụ nữ hắn bỏ rơi, ngang nhiên cùng hắn đối nghịch.

"Đại thiếu gia, Kỳ Chương đang điều tra kim chủ phía sau Hứa tiểu thư. Đã tra ra Nhị thiếu gia, còn cho phép hắn tra tiếp tục sao?"

Vệ sĩ mặt đen nói, ui là trời, thật khó hiểu.

Rõ ràng chính chủ đã trở về, Kỳ Chương đến tột cùng là ăn trúng cái gì?

Không thể giải thích được, bắt đầu chú ý tới kim chủ sau lưng Hứa tiểu thư....

Chẳng lẻ sau khi ở cùng với Thẩm Tâm, lại cảm thấy thế thân thú vị hơn?

Thật sự rất khó để vệ sĩ mặt đen người thẳng như thếp có thể đoán được sự thật.

"Để cho hắn tra." Cố Tích Thì nói.

Anh cùng Phồn Tinh mối quan hệ không có gì xấu hổ.

Kỳ Chương muốn tra liền tra đi, nếu là người thông minh, tốt nhất không nên làm một số việc thiếu khôn ngoan.

Cố Tích Thì chẳng muốn lãnh phí thời gian vào những người không quan trọng, sau khi ra lệnh, anh vô ý thức xoa môi –

Anh cảm thấy, bệnh tình của mình có thể nghiêm trọng hơn.

Hiện tại mỗi ngày mong đợi nhất, chính là được uống thuốc.

Đầu óc có thể bệnh đi!

Nhưng cái miệng nhỏ nhắn của Phồn Tinh thật sự rất ngọt.

Cố Tích Thì nghĩ đi nghĩ lại, liền không nhịn được lộ ra nụ cười

Đem Phồn Tinh ôm trong lòng ngực, hôn hết lần này đến lần khác

Trước đó Phồn Tinh không quá quen thuộc, có chút giãy dựa

Giờ lại ngoan ngoãn tuỳ ý để anh ôm . Giống tiểu khả ái, anh nắm lấy cổ áo sơ mi của anh, vẻ mặt tràn đầy mãn nguyện.

Cố Tích Thì thậm chí không nhịn được bắt đầu mơ tưởng, lúc nào có thể...

Vệ sĩ mặt đen chỉ có thể đứng nhìn với khuôn mặt vô cảm, chỉ lặng lẽ nụ cười trên môi đại thiếu gia, nụ cười hạnh phúc lúc đầu, dần dần cười không biết xấu hổ.

Quan trọng nhất, đại thiếu gia còn phối hợp mặt đỏ vành tai hồng.  

Ngươi không biết, trước mặt đại thiếu gia chính là một vệ sĩ đẹp trai như mình.  

Nếu bị ai đó nhìn thấy cảnh này, họ chắc chắn bị hiểu lầm!  

Là một vệ sĩ có tiết tháo, mãi nghệ, không bán thân!

*

Kỳ Chương không hổ là một tổng tài,

Cố Tích Thì không có ý che lấp, mặc cho hắn tra.

Kết quả, hắn lại tìm ra Cố Hàn....

Cùng một thế giới không thể chứa hai vị boss, giống một núi không dung hai hổ

Kỳ Chương mắt cao hơn đầu, tự nhận trẻ tuổi và tài năng, ngoại trừ ngưỡng mộ khả năng bầy mưu lược của Cố Tích Thì ngay cả khi thân thể anh không tốt, những người đồng trang lứa hắn đều không để vào mắt

Đặc biệt là Cố Hàn, người thường xuyên lấy ra so sánh với hắn.

 
Bọn họ đều mù mắt chó!  

Con mắt nào nhìn thấy Cố Hàn có thể so sánh được với Kỳ Chương hắn?

Hai người bọn họ vốn cạnh tranh trên thương trường không ưa nhau, lý do Cố Hàn khá lạ, vì ca ca mà tranh giành -

Haha , Kỳ Chương mặt mũi thật lớn! Nếu không phải sức khỏe ca ca không tốt, đến lượt Kỳ Chương tự xưng mình là một tài năng trẻ ?

Đồ khốn! Không biết xấu hổ,

Kim chủ "bao nuôi" Hứa Phồn Tinh vậy là Cố Hàn.

Đối với Kỳ Chương, thù mới hận cũ.

Hai người thường xuyên gặp gỡ giao lưu hội nghị hoặc thương nghiệp, từ lúc biết Cố Hàn cùng Hứa Phồn Tinh thông đồng một chỗ, Kỳ Chương liền đối Cố Hàn đỏ mắt!

Hoặc là hung hăng trừng Cố Hàn một chút.

Hoặc là tất cả tức giận đều hướng Cố Hàn

Cố Hàn, từ khi có cẩu nữ nhân trên trời rơi xuống, bị ca ca lạnh nhạt, nhát dao chí mạng. Hơn nữa, anh không động vào cẩu nữ nhân, điều này khiến anh càng ấm ức

Cẩu nữ nhân không động được, chẳng lẽ không động được Kỳ Chương?

“Ồ, Cố tổng thật đúng là không có mắt nhìn người. Ánh mắt kém như vậy, tôi thực sự thay Cố thị về sau phát triển cảm thấy lo lắng." Kỳ Chương mặc Âu phục giày da đối Cố Hàn cười khẩy.

Cố Hàn mặc dù bị bất thình lình, làm cho tỉnh mộng.

 
Cố Hàn đến bây giờ là người chưa bao giờ chịu thiệt, phản bác nhanh chóng,"Anh Kỳ không phải lo lắng cho Cố thị, tôi lo lắng cho Kỳ gia của anh hơn. Làm một người thừa kế, anh nói chua như một thái giám. Nghe nói thời gian trước anh kỳ bị thương nặng, làm bị thương ở chỗ đó rồi"

Nói chuyện bình thường không được sao, cứ nghiến răng nghiến lợi như thái giám

Bị thương ở chỗ không nên tổn thương , sau đó biến thái rồi?

Kỳ Chương sắc mặt tối đen, "Cố Hàn, cậu nói chuyện làm sao vô sỉ như thế?" Hứa Phồn Tinh tìm kim chủ mới, chính là cái loại vô sỉ này?

"Tôi vô sỉ tôi tự hào, tôi vui vẻ, con mẹ nó chứ lại không có mắng anh. Ồ, hình như là mắng anh."

“Cậu...” Kỳ Chương tức giận xoay người bỏ đi, “Tôi không quan không so đo với cậu”

Cố Hàn vò đầu, con mẹ nó, bị bệnh sao?

Để chứng minh cho Cố Hàn thấy mình bị bệnh, mấy ngày sau, Kỳ Chương thả ra lời về sau không cùng Cố thị hợp tác. Muốn cùng hắn hợp tác, tốt nhất nên tránh xa Cố Thị.

Cố Hàn lúc này ...

Con mẹ nó???

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top