Chương 16: Cá cược.

Ngày tháng trôi qua, chẳng mấy chốc mà ngày diễn ra đại hội thể thao đã đến. Hôm ấy thời tiết khá mát mẻ khiến tinh thần Sư Tử cực kì phấn khích. Lại thêm bữa sáng là sandwich cá ngừ và thịt xông khói - món yêu thích của cô nữa chứ! Sư Tử vừa nhai ngồm ngoàm cái sandwich vừa nhoẻn miệng cười.

Uống hết ly nước cam mẹ vừa đưa, Sư Tử hớn hở lau miệng rồi cầm lấy cái túi đựng đồ thể dục cùng áo đồng phục. Cô vừa xỏ giày vừa lịch sự chào cha mẹ, sau đó háo hức mở cửa nhà ra. Cứ tưởng làn gió tươi mát cùng cái cây xoài trước cổng nhà sẽ là thứ đập vào mắt mình đầu tiên nhưng không, trước mắt Sư Tử chỉ toàn hình bóng của cậu thiếu niên nào đó thôi.

"Sao sáng sớm cậu đã sang nhà tôi rồi? Còn không mau đến trường đi."

"Tôi cố ý chờ cậu mà, cái đồ ngốc này." - Nhân Mã cười rồi xoa đầu Sư Tử.

"Này! Cậu làm vậy là hỏng hết tóc của tôi rồi đó. Có biết là tôi đã cất công dậy sớm để chải chuốt không hả?" - Sư Tử phụng phịu nói, tay vuốt vuốt những lọn tóc bị bung ra. Vì hôm nay phải hoạt động khá nhiều nên Sư Tử không xõa tóc như mọi khi nữa mà buộc kiểu đuôi ngựa trong rất khỏe khoắn.

"Ôi trời, hôm nay chị uống nhầm thuốc thần kinh hả chị đại Sư Tử? Người đanh đá như chị mà cũng có lúc chăm chuốt vẻ ngoài như con gái à? Tôi cười chết mất!" - Nhân Mã ban đầu chỉ cười ha hả vài tiếng thôi nhưng sau khi Sư Tử sửa lại tóc thì cậu lại cười sặc luôn.

"Có cái gì mà cậu cứ cười thế? Trông tôi xấu lắm hay gì?" - Sư Tử hờn dỗi nói, chẳng hiểu sao cô lại có chút tủi thân khi nghe mấy lời ban nãy thốt ra từ Nhân Mã. Lòng thì cứ bứt rứt sao ấy, thật khó chịu!

"Ha ha! Tôi, tôi xin lỗi. Tại trông cậu ngố không chịu nổi nên tôi... Ha ha!"

"Hả? Ngố ư? Sao lại thế được, cậu nói rõ ra xem nào."

Nhân Mã đang định trả lời thì tiếng mẹ Sư Tử vọng ra.

"Sư Tử, Nhân Mã! Hai đứa không mau đến trường là muộn giờ đó!"

Nghe mẹ nhắc vậy Sư Tử mới sực nhớ ra hôm nay trường yêu cầu tập trung sớm hơn để sắp xếp vài thứ. Đều tại cái tên ngu ngốc này làm tâm trí cô cứ bay đi đâu ấy!

"Uầy, mẹ cậu tài thật đấy! Bác ấy đứng trong bếp mà còn biết tôi ở ngoài cửa luôn nè."

"Tài cái gì mà tài, có mà tài lanh ấy! Mà thôi, có chuyện gì nói sau đi. Giờ chúng ta đến trường trước đã."

"Biết rồi."

Thế rồi, Nhân Mã và Sư Tử rảo bước đến trường cùng nhau. Lúc đầu, khi đến cái ngã ba thì Sư Tử nói muốn rẽ phải để đi xe buýt cho kịp giờ nhưng Nhân Mã lại nói cô đứng chờ cậu ở đây khoảng một phút rồi cậu sẽ quay lại. Sư Tử thì cũng không quá khó tính nên liền đồng ý, để xem cậu ta lại định bày trò gì ấy mà.

Trái ngược với suy nghĩ về những trò đùa mà Nhân Mã có thể làm thì thứ cậu mang đến làm Sư Tử có chút ngạc nhiên. Một con xe đạp ạ. Vâng, anh Nhân Mã đây có hẳn một con xe đạp bóng lộn hào nhoáng là thế mà chưa lần nào thấy anh lôi ra. Đúng là đồ ích kỷ!

Sư Tử lơ nga lơ ngơ thế nào lại bị tên kia lôi lên yên xe phía sau rồi cậu ta liền đạp xe đi luôn. Thế rồi có hai đứa học sinh nọ lao vun vút trên con đường nhỏ đến trường bằng cái xe đạp rơi từ trên trời xuống của Nhân Mã.

Thật ra thì Sư Tử hoàn toàn có thể nhảy xuống xe nhưng có hai lý do khiến cô từ bỏ ý định đó.
Thứ nhất là đường Nhân Mã đang đi lại ngược hướng với trạm xe buýt, giờ mà đi bộ ra đó kiểu gì cũng không kịp giờ. Thứ hai là ngồi sau lưng Nhân Mã xong được gió nó tạt vào mặt cứ vui vui thế nào ấy, cho nên Sư Tử cũng mặc kệ sự đời mà yên vị tại đây thôi.

À, cái hành động ôm eo này là Nhân Mã nói nếu không muốn bị ngã thì nên làm. Hơn nữa cũng là để làm cho tin đồn hai người họ đang hẹn hò trở nên chân thực hơn. Sư Tử có mấy khi đi xe đạp đâu nên rất tin lời Nhân Mã nói. Cô ngoan ngoãn dựa đầu vào lưng Nhân Mã, tay thì vòng qua eo ôm chặt lấy cậu, mắt hướng về phía hàng cây xanh rì ở hai bên đường. Cứ thế, chỉ năm phút sau là hai người họ đã đến trường rồi.

...

Đại hội thể thao của PB School năm nay tổ chức hoành tráng hơn mọi năm rất nhiều. Dụng cụ thể thao hoàn toàn là đồ mới do thầy hiệu trưởng nhập từ thành phố lớn gần đó về và phân nửa số dụng cụ này là do chính tay Nhân Mã và Sư Tử đây vận chuyển đó. Sư Tử cứ nghĩ vậy là bỗng thấy tự hào lắm.

Nhân Mã vì phải đi tập trung với câu lạc bộ nên sau khi tạm biệt nhau ở cổng trường, Sư Tử liền đi tìm vị trí tập trung của lớp. Mà khổ nỗi, Sư Tử cô lại quên mất tờ giấy thông báo có ghi vị trí của lớp rồi!

Thế là lại có một nữ sinh loay hoay đi tìm lớp mình giữa sân trường rộng lớn. Tìm được hết nửa sân thì Sư Tử thấy bụng hơi đau nên đành chạy vào nhà vệ sinh của dãy phòng học gần nhất.

Xả xong nỗi buồn kia vào hư vô, gương mặt cô lại tươi tắn như cũ. Nhưng lúc Sư Tử đi qua phòng học trống gần đó thì nghe thấy tiếng nói chuyện của hai nam sinh. Cái giọng này... Chẳng phải là của bạn Bò sao?

"Tao nói mày nghe, cái con Sư Tử đấy cũng khó lừa lắm. Tao cứ nghĩ tỏ tình xong là nó sẽ cun cút chạy theo mình nhưng mà tự nhiên cái thằng Nhân Mã lớp nó chạy ra rồi tuyên bố chúng nó đang hẹn hò luôn. Tao thề là chưa bao giờ tao nhục nhã đến thế."

"Thôi, chuyện qua rồi thì biết sao được. Nếu nó khó chơi đến vậy thì giờ tao với mày cá cược cái khác. Nếu mày làm Sư Tử ôm mày một cái trong hôm nay thì tao thua. Còn mày không làm được thì tao thắng. Hình phạt vẫn như cũ, đứa nào thua phải mặc váy bèo nhún thắt nơ con bướm chạy một vòng sân trường."

"Thế có hơi chán, thêm hình phạt là vừa chạy vừa sủa tiếng chó đi mày."

"Đồng ý luôn. À mà, hôm qua tao tia được con này ngon lắm mày ạ. Hình như nó học..."

Những lời nói chuyện vô tư của hai người kia, trong đó gồm bạn Bò - người vừa tỏ tình với Sư Tử hôm trước làm cô tức đến đỏ bừng mặt. Thì ra là cá cược. Hôm ấy cô cứ băn khoăn mãi về lý do Bò thích cô nhưng giờ thì rõ rồi. Chẳng có chuyện tiếng sét ái tình gì cả, tất cả chỉ là trò đùa!

Ức, ức lắm luôn ấy! Sư Tử cô từ khi đi học đến giờ đã bị xa lánh, bị bắt nạt nhưng chưa bao giờ bị lấy ra làm trò đùa đến mức này. Được lắm, Bò à. Cậu đã có lòng trêu đùa tôi đến vậy thì tôi không đáp trả là không được. Trong lòng đã rõ hình phạt sẽ giành cho bạn Bò, Sư Tử nở một nụ cười tà ác rồi thẳng tiến đến phòng thay đồ của lớp 10A6. Còn mười lăm phút nữa mới đến giờ khai mạc đại hội, vẫn kịp thời gian làm chuyện đó và tìm lớp.

...

Sư Tử vừa bước ra phòng thay đồ thì liền chạy một mạch ra khu vực tập trung của lớp. Thật may cho cô là trên đường đến phòng thay đồ, cô đã gặp lớp trưởng lớp 10A6 Ma Kết và được cậu chỉ đường cho nên giờ không lo phải tìm lớp nữa.

Song Ngư đang lo lắng vì mãi chưa thấy Sư Tử đến thì thấy bóng dáng cô ở gần đó liền vui mừng đứng dậy.

"Sư Tử, Sư Tử! Ở đây nè! Cậu mau lại đây đi."

Sư Tử nhận được tín hiệu từ Song Ngư thì liền hớn hở chạy đến.

"Sao cậu lại đến muộn thế? Mà thôi, cũng may là kịp giờ rồi. Cậu ngồi cạnh tôi luôn nhé?"

"Cũng được. À, cậu có mang máy ảnh không? Lát nữa cho tôi mượn chút."

"Tôi có mang nhưng mà cậu mượn làm gì?"

"Chụp lại khoảnh khắc nhục nhã của kẻ thù không đội trời chung!"

"Hả?" - Song Ngư có chút khó hiểu với câu trả lời của bạn mình. Nhưng thôi, chắc cũng không có gì đâu nên Song Ngư liền lấy cái máy ảnh trong túi vải màu hồng của mình ra đưa cho Sư Tử luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top