Chap 5: Hạnh phúc mãi mãi về sau..


Trời mùa xuân ấm áp. Những cơn gió nhè nhẹ thổi khắp nơi, ánh nắng xinh đẹp dịu dàng rải trên khắp các nẻo đường..

Ở nơi ấy, thật đông vui, tiếng chim líu lo hòa với tiếng nhạc du dương, tạo bản giao hưởng hài hòa, không kém phần nhộn nhịp tươi vui. Không gian thì rộng rãi, đông đúc người mặc áo quần sang trọng, quý phái, đẹp đẽ.. 

*Là la la la-là lá là la-là la lá lá-*

Âm nhạc chính được vang lên, một đôi trai gái lộng lẫy bước trên thảm đỏ. Người con gái mặc bộ váy cưới màu trắng,  nhìn bền ngoài, bộ váy trông bồng bềnh, mềm mại như một miếng bông nhưng ẩn ở phía sau là kết cấu vô cùng cầu kỳ. Mỗi khi bước đi, bộ đầm lại dập dìu bay bổng rất ấn tượng nhờ 7 lớp vải chiffon, mỗi lớp được phun một lớp tông màu hồng sắc thái khác nhau và khi xếp chồng lên nhau, chúng tạo nên một gam màu kem phớt hồng rất lãng mạn. Bộ váy ấy đã làm nổi bật vẻ đẹp thiên thần của cô ấy.. Con người con trai lại khoác trên mình bộ comle đen trang trọng, kết hợp giày tây bóng loáng, khuôn mặt sáng ngời niềm hạnh phúc.. Hai người là một cặp trời sinh, rất hợp đôi.

Chắc không cần nói cũng biết, đó là đám cưới long trọng của Minh Bảo và Nhân Hy. Từ lúc sinh ra cho đến giờ họ vẫn luôn bên nhau chả rời.. 

Nói đến ngày cầu hôn, phải gọi là một ngày không thể nào quên được.. Vào ngày 28-11 ngày sinh nhật của Nhân Hy...

*Hồi tưởng*

Cứ coi như là cũng đã tỏ tình, tuy là chị nhà ta làm cao thế thôi nhưng cũng gọi là đồng ý rồi.. Hôm ấy, sinh nhật cô, ngồi mòn mỏi chờ đợi cả ngày, nhìn điện thoại cả ngày mà chẳng thấy ai gọi điện hay nhắn tin chúc mừng sinh nhật, kể cả anh.. Tủi thân, cô cầm túi lượn lờ đường phố một mình.

Đi đến hết chỗ này chỗ nọ, cuối cùng cô ghé vào cửa hàng trang sức có tiếng nhất phố. Ngắm nhìn những đôi nhẫn tình nhân lấp lánh kia mà thở dài. Đến sinh nhật còn quên thì bao giờ mới được làm cô dâu.. Bỗng dưng điện thoại đổ tin nhắn, là Tiểu Bạch-cảnh sát viên thân thiết cùng cơ quan đây mà.. 

-Đội trưởng, chị mau đến nhà Minh Bảo, anh ta có chuyện rồi..

Đọc xong tin nhắn, Nhân Hy tức tốc bắt taxi về, ngồi trên xe cô luôn lo lắng cho Minh Bảo, cầu cho anh bình yên.. Đến nơi, cô thanh toán tiền xe rồi chạy vào nhà. Tối, màu đen bao trùm khắp căn nhà..

-Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you..

Nhân Hy ngạc nhiên quay lại, là anh, anh đang lành lặn đứng trước cô, cầm cái bánh kem méo mó, mặt nhem nhuốc dính tý nhọ đen, trên bánh có cắm những cây nến được thắp sáng rực rỡ. Hóa ra, vì muốn tạo bất ngờ, anh đã tự học cách làm bánh cho cô, tuy rằng nó có phần méo mó, nhưng không hiểu sao, trong mắt Nhân Hy nó lại là chiếc bánh đẹp và tuyệt nhất cô từng thấy. Khóe mắt cay cay, cô đưa tay nhận lấy chiếc bánh, ngạc nhiên vì trên bánh có dòng chữ "Sinh nhật vui vẻ!! Will you marry me?" và một chiếc nhẫn xinh xắn được gắn trên bánh.. Vội đặt chiếc bánh xuống bàn, cô liền ôm chầm lấy anh, cảm động mà rơi nước mắt.

Căn phòng bỗng nhiên sáng lên, những người đồng nghiệp, bạn bè của cô bước ra, vỗ tay chúc mừng hai người.. Đây có lẽ là sinh nhật hạnh phúc nhất cô từng có.

-Nhân Hy! Chúc mừng con yêu..

Là phụ huynh của cô và anh, họ đã kịp chuyến bay để về với cô, lại còn được chứng kiến màn cầu hôn bất ngờ này, đúng là rất tuyệt vời mà.. Nhân Hy vội buông Minh Bảo ra, chạy đến chỗ 4 người.

-Bố mẹ, cô chú.. Mọi người về rồi sao không nói để con ra đón?

-Nhân Hy, không phải con cũng nên gọi chúng ta là bố mẹ sao? Dù gì cũng đã là người một nhà rồi.. - Mẹ Mình Bảo dịu dàng lên tiếng, ánh mắt trìu mến nhìn cô.

Nhân Hy ngại ngùng cúi đầu, nở nụ cười hạnh phúc..

*Kết thúc hồi tưởng*

Sau lễ cưới ấy.. Họ sống hạnh phúc với nhau mãi mãi về sau...

-------------------

Hoàn. Đây là một mối tình rất yên bình, và cũng là mong ước về cuộc sống màu hồng của tác giả..

Có thể sẽ có ngoại truyện.. Cảm ơn các bạn đã quan tâm suốt thời gian qua.. Lượt view đã đạt mức 1k.. Cảm ơn mọi người..





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: