Bạn mẫu giáo

Tình bạn ấy mà, nhiều khi chẳng biết ví von như nào cho phải!
Tôi từng nghĩ, chỉ cần t đem chân tâm ra tặng thì người ta sẽ nhận, hoặc là sẽ đối đáp lại tôi một chút chân tình! Nhưng thực ra cũng không phải là như thế!
T có cô bạn, đã từng chơi với nhau từ năm học mẫu giáo, từ ngày chúng t lập thành một "bộ ba ma nữ", từ ngày chúng t trở thành 3 cô gái nổi trội ở trường mẫu giáo, ở lớp tiểu học,... rồi sau này chúng t chẳng là bạn!
Ngày ấy, chúng t tranh nhau 1 cái ghế, chỉ bởi vì bộ 3 cần 1ng đứng đầu, nên chúng t tranh nhau cái ghế có vết xước 2 bên rất cân nhau, mỗi ngày đến lớp đều đi tìm ghế... hôm đó ai ngồi được thì sẽ được đứng đầu, rồi đi ở giữa... va đây là bí mật của chúng t! Mãi đến bây giờ, t vẫn còn nhớ chuyện này, chỉ là 2 cô bạn của t, các bạn ấy còn nhớ hay không....
Ngày ấy, chúng t mỗi giờ ra chơi đều chia nhau đi lấy ngọn tre để câu mối, 3 đứa, đứa nào cũng có một cái chức trong lớp, thành ra lại thành 3 đứa cán bộ nữa nhỉ!? Ngày ấy làm quản ca là bắt nhịp cả lớp hát, không hiểu sao một đứa không biết hát như t lại cũng làm quản ca, lâu rồi chẳng ai gọi t bằng cái tên chức vụ dễ thương này...
Ngày ấy, chúng t qua làng bên để học lên mẫu giáo lớn, gặp 3 bạn trai cũng có tên là "yêu quái già" rồi chúng t thành nhóm 6ng chơi với nhau, thống trị cả cái lớp, vậy mà giờ lớn lên, chẳng ai còn chơi với ai cả, chúng t lại cũng k như những câu chuyện ngôn tình để trở thành thanh mai trúc mã...
Năm học lớp 2, chúng t lại là trò cưng của thầy chủ nhiệm, ngày nào cũng trở thành cục cưng khiến các bạn khác đỏ mắt ganh tỵ... ai bảo chúng t nổi trội như vậy làm gì...
Năm học lớp 3, bắt đầu có sự xác nhập của các bạn khác trong xã, không còn là của riêng chúng t nữa rồi... chia lớp, chia bạn... có lẽ từ đó nhỉ, chúng t chẳng còn thân thương nhau nữa, trẻ con mà, nhanh quên thôi!
Ngày cùng đi thi vào trường họn trong huyện, chúng t cùng lớp, nhưng lại như người xa lạ, không tỏ ra thân thương, không tỏ ra quen biết... chung lớp thì sao chứ, chúng t đã có khoảng cách rồi!
Sau đó năm l8 là quãng thơi gian đỉnh điểm nhất nhỉ, 1 cô bạn của t chơi với 2 cô gái khác và là trung tâm bị ghét của cả lớp, và t cungx k ngoại lệ, t thực ghét cậu ấy, có phải hay k, vì t cũng ganh tỵ khi cậu ấy quên t đi như thế, lại cùng 2ng khác lặp thành một bộ 3...
Cấp 3, chúng t vẫn chung lớp, cũng k còn ghét nhau nữa vì đã lơns hơn cả rồi, lớp cũng hoà thuận hơn... nhưng cô bạn còn lại, cô bạn đó từ ngày bố mất, đã cực kì tránh người, ít giao tiếp, ít mở lòng...
thực ra, t nhìn thấy các cô ấy thay đổi, nhưng chắc là tại bản thân t thay đổi thôi....
căn bản chính là, chúng t vẫn rất có duyên đi, đều vô tình mà chung lớp, mà đi với nhau trên đầy đủ đoạn đường, từ ngày bé xíu vắt mũi chưa sạch, đêns giờ đều là các cô gái nhiều chàng theo đuổi...
lên đại học rồi, mỗi người một nơi, lâu lâu nhớ lại, thì ra mình cũng đã có một tình bạn đầy sự tình cờ đến thế....
Nếu có một ngày, nhất định 2 cậu cùng với t, chúng ta làm một bộ truyện tranh kỉ niệm được không!?
2 cô bạn ấy của t, 1ng vẽ đẹp, 1ng đội tuyển văn 5 năm liền... t thật sự tự hào! So với các cậu ấy, t là kém cỏi nhất rồi!
Chỉ là, những chuyện này, có khi chỉ mình t còn nhớ...
Vì t thực sự là người rất thích hoài niệm....
_MoonMoon1801_

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top