14. Ai Có Thể Trừ Quỷ
Tôi thiết tưởng tôi đã làm sáng tỏ một cách đầy đủ rằng Chúa Giêsu đã ban quyền trừ quỷ cho tất cả những ai tin vào Ngài và hành động nhân danh Ngài. Tôi đang ám chỉ đến kinh nguyện riêng, mà chúng ta có thể gọi chung là "kinh nguyện giải thoát".
Các nhà trừ quỷ tiếp nhận một quyền năng phụ thêm đặc biệt. Tôi đang nói về các linh mục được đức giám mục chỉ định đặc biệt. Khi sử dụng những công thức và những kinh nguyện mà sách nghi thức gợi ý, các linh mục này cử hành á bí tích bao gồm sự cầu bầu của giáo hội, khác với kinh nguyện tư.
Luôn luôn cần nhiều đức tin, nhiều lời cầu nguyện và ăn chay: về phía cả những người cầu nguyện giúp và những người mà chúng ta cầu nguyện cho. Luôn luôn rất là tốt nếu một nhóm người tụ tập lại để đồng thời cầu nguyện cho, nhưng tách biệt khỏi, một cuộc trừ quỷ. Tất cả các linh mục, dù họ không phải là những nhà trừ quỷ, đều có quyền năng đặc biệt phát sinh từ thánh chức của họ.
Đây không phải là một danh dự cho con người họ nhưng là một sự phục
vụ cho nhu cầu thiêng liêng của tín hữu; việc giải thoát khỏi những ảnh hưởng ma quỷ, là một trong những điều đòi buộc một vị linh mục. Mọi người có thể dùng những phương pháp thông thường để đạt được ân sủng - như đọc những kinh giải thoát - đọc riêng hoặc đọc đang khi có cuộc trừ quỷ chẳng hạn. Đặt một cây Thánh giá, hoặc chuỗi hạt mân côi, hoặc những di vật thánh nào đó trên đầu nạn nhân. Di vật thánh của Thánh giá là hiệu nghiệm nhất, bởi vì chính bởi
Thánh giá mà Chúa Giêsu đánh bại vương quốc Satan.
Di vật của các thánh bổn mạng của chúng ta cũng rất công hiệu, thường chỉ cần bức ảnh thánh đã làm phép, như bức ảnh vẽ chân dung thánh tổng thần Micae mà ma quỷ đặc biệt khiếp sợ. Tôi thiết tưởng tôi sẽ làm các độc giả thất vọng nếu tôi không ít là đá động đến cái mà bây giờ là một đạo quân thực sự gồm những người tự xưng là người có đặc sủng, những thị nhân, những nhà cảm xạ, những nhà trị bệnh bằng khí công (prana), những người chữa bệnh và cả những mụ lang băm nữa. Đó là những nhóm người rất bao quát còn hơn thế nữa, vì các giám
mục và hàng giáo sỹ, một cách hời hợt đi từ chỗ không tin gì hết đến chỗ chẳng quan tâm gì, các ngài đã bỏ bê lãnh vực mục vụ này là lãnh vực vốn thuộc về các ngài cách riêng.
Tôi sẽ dành ra một chương để nói về chủ đề này kỹ hơn. Trong khi chờ đợi, tôi sẽ bàn về những người vừa
được đề cập đến ở trên. Trước hết, tôi sẽ nói về những người có thể - hoặc tự coi là mình có thể - đem lại sự giải
thoát, nhưng lại chỉ nhằm đến việc chữa lành. Thật khó mà phân biệt rõ ràng được trong lãnh vực này. Ma quỷ là cội rễ mọi thứ bệnh tật, đau khổ, tội lỗi, chết chóc: vì những thứ ấy là các
hậu quả của tội lỗi. Nhưng cũng có những bệnh tật được trực tiếp gây lên do ma quỷ. Phúc Âm đề cập đến một số trường hợp như thế: người đàn bà bị bại liệt mười tám năm và một người câm điếc. Cả hai trường hợp, sự hiện diện của Satan đã gây ra bệnh tật, và Chúa đã chữa lành cho bằng cách trừ ma đuổi quỷ.
Theo kinh nghiệm mà tôi đã nói qua trước đây là rất hữu dụng - nếu một căn bệnh có nguồn gốc từ ma quỷ thì không có thứ thuốc nào có thể trị được, chỉ trừ có lời cầu nguyện và sự trừ quỷ là trị được mà thôi. Thực sự trong trường hợp bị một cơn quỷ ám lâu dài nạn nhân dễ bị những vấn đề về tâm lý và có thể cũng cần đến sự chăm sóc y khoa thích đáng cả sau khi đã được giải thoát. Ở đây tôi chỉ bàn đến một lãnh vực đòi hỏi sự chuyên môn đặc biệt mà một nhà trừ quỷ thường lại không có. Một nhà trừ quỷ hẳn phải biết về bệnh tâm lý chỉ tới mức độ có thể nhận ra được khi nào thì cần đến một bác sĩ tâm lý; không ai đòi hỏi ông phải biết về các bệnh tâm lý y như một bác sĩ tâm lý biết.
Do đó, nhà trừ quỷ phải biết về các hiện tượng siêu tâm lý, nhưng ông không thể thay thế một chuyên gia trong lãnh vực này. Lãnh vực chuyên môn của nhà trừ quỷ thuộc về siêu nhiên. Ông phải biết chính xác về những hiện tượng siêu nhiên và những cách chữa liên quan. Tiền đề này là rất cần thiết, vì ở đây chúng ta đang bàn đến những vấn đề đụng chạm đến những sự siêu nhiên, huyền bí, siêu phàm - hoặc quỷ quái. Các đặc sủng. Chúa Thánh Thần, với sự tự do thần linh của Ngài, ban phát các đặc sủng của Ngài khi nào và cho ai Ngài thích. Những điều này không được ban cho vì vinh quang hoặc lợi ích của người lãnh nhận nhưng là để phục vụ anh em mình.
Giữa những đặc sủng này là quyền năng giải thoát khỏi ma quỷ và chữa lành các bệnh tật. Những tặng ân này có thể được ban cho các cá nhân cũng như các cộng đoàn. Chúng không lệ thuộc ở sự thánh thiện cá nhân, nhưng ở sự tự do lựa chọn của Thiên Chúa. Tuy nhiên, kinh nghiệm cho chúng ta thấy rằng Thiên Chúa thường ban những ơn này cho những người công chính, sống khiêm nhường, năng cầu nguyện, và sống một đời sống Kitô giáo gương mẫu - điều này không có nghĩa là không có
khuyết điểm!
Ngày nay, xuất hiện nhiều kẻ tự nhận mình có đặc sủng và lôi cuốn đông đúc những người đau khổ tìm đến. Làm thế nào để có thể phân biệt được những người được đặc sủng thật với những người giả tạo? Sự phân biệt thuộc về Giáo Hội, Giáo Hội được giao quyền để dùng bất cứ và mọi công cụ mà Giáo Hội xét là cần thiết để phân biệt.
Tôi biết những trường hợp mà trong đó những nhà chức trách trong Giáo Hội can thiệp để cảnh giác tín hữu đề phòng những tay khoác lác và những tay lừa đảo. Tôi chưa hề biết bất cứ ai
đã được nhìn nhận chính thức là có những đặc sủng như thế. Đây là một vấn đề khó khăn và phức tạp, nó phức tạp bởi vì các đặc sủng có thể chấm dứt bất thình lình. Vì không có người nào còn đang sống mà được cố định trong một tình trạng ân sủng thường hằng, rất có thể một người đã lãnh nhận một đặc sủng lại trở nên bất xứng. Tôi xin gợi ý bốn qui tắc để xác định sự hiện diện của đặc sủng thực sự. (1) Cá nhân hoặc cộng đồng sống Phúc Âm một cách sâu xa. (2) Cá
nhân hoặc cộng đồng thực hiện những dịch vụ tuyệt đối miễn phí - không chấp nhận quà cáp, như thể nhờ những việc này mà dễ dàng trở nên giầu có. (3) Các việc thực hành được dùng phải là những phương pháp thông dụng để đạt được ân sủng đã được Giáo Hội chuẩn nhận, tránh
những hành động bất thường hoặc mê tín dị đoan.
Chẳng hạn, họ không được dùng những công thức "ma thuật" nhưng phải dùng cầu nguyện, dấu Thánh giá và việc đặt tay, và đừng có điều gì có thể phạm đến đức khiêm nhường. Họ phải tận dụng nước, trầm hương, và các di tích thánh và tránh bất cứ cái gì ở ngoài cách dùng thông thường của Giáo Hội. Họ nên cầu nguyện nhân
danh Chúa Giêsu Kitô. (4) Các kết quả phải là tốt. Đây là qui luật Phúc Âm, tổng kết tất cả các qui luật khác: "Cây nào sinh trái ấy (Mt 12, 33).
Những nét đặc trưng khác là tiêu biểu cho những sự chữa lành đã đạt được qua các đặc sủng là như sau: chúng có hiệu quả cho tất cả mọi bệnh tật, cả những bệnh do ma quỷ gây nên. Những sự chữa lành này không dựa trên sức lực hay khả năng loài người nhưng trên lời cầu nguyện đầy đức tin, trên sức mạnh của Danh thánh Chúa Giêsu, trong sự cầu bầu của Mẹ Maria và các thánh. Với người có đặc sủng thực sự, họ không hao tổn sức lực và cũng không cần thời gian nghỉ để "sạc lại", như trong trường hợp các thày lang, thày bói,... Vì người ấy không phải là chủ thể của các phản ứng vật lý nhưng chỉ là một hành vi khởi dẫn ân sủng. Việc chữa lành
bằng đặc sủng không nhằm nêu bật những tặng ân của cá nhân nhưng nhằm tán dương Thiên Chúa và gia tăng đức tin và cầu nguyện.
Tôi muốn nhấn mạnh cách ván tắt điều mà Công Đồng Vaticanô II đã khuyến cáo, nhưng đã không luôn luôn được noi theo. Chủ nghĩa duy lý và duy tự nhiên đã chiếm lĩnh lãnh vực này: những cuộc xuất hiện phi thường, những phép lạ, sự hiện diện của các thánh, những cuộc hiện
ra. Đó là tất cả những biến cố xảy ra chỉ được đón nhận với sự rụt rè hơn là với lòng biết ơn; với sự kết án mà không điều tra hoặc, ít là bị xem như một chuyện rắc rối. Lời cầu nguyện của các Kitô hữu thuở ban đầu: "Lạy Chúa, xin cho các tôi tớ Ngài đây được nói lời Ngài với tất cả sự mạnh dạn. Xin giơ tay chữa lành, và thực hiện những dấu lạ điềm thiêng, nhân danh tôi tớ thánh của Ngài là Đức Giêsu" (Cv 4, 29-30), không được lặp lại trong bất cứ nhà thờ nào.
Xem ra những tặng ân này ngày nay chỉ là một sự phiền toái. Công Đồng Vaticanô II khẳng định rằng Chúa Thánh Thần "phân phát các ân sủng đặc biệt cho những tín hữu ở mọi cấp bậc...những đoàn sủng này từ những ơn chói lọi nhất đến những ơn nhỏ bé hơn cần phải được lãnh nhận với lòng tri ân cảm tạ. Nhưng không nên liều lĩnh kêu nài các ơn đặc biệt,... Những vị thủ lãnh trong Giáo Hội có thẩm quyền phán quyết về tính chân thực và sự xử dụng hợp lý các ơn lạ ấy; các ngài có nhiệm vụ đặc biệt phải khảo sát tất cả, không phải để dập tắt Thánh Thần, nhưng để giữ lại những điều thiện hảo" (Lumen Gentium, số 12).
Hiển nhiên rằng những lời chỉ dẫn này chẳng được biết đến rộng rãi trong Giáo Hội. Do đó, Công Đồng khẳng định rằng bất cứ ai lãnh nhận những tặng ân của Thánh Thần - dù là một người giáo dân - đều có quyền và bổn phận thi hành chúng, dưới sự hướng dẫn sáng suốt của đức giám mục. Tôi vui mừng vì đang thấy hé nở những nỗ lực nhằm giúp các giám mục trong công việc xem xét của các ngài: chẳng hạn, Phong trào Đặc sủng ở Assisi. Đây là một lãnh vực rộng mở cần phải được theo đuổi.
Các thị nhân và các nhà ngoại cảm. Tôi bàn đến hai loại một lúc, bởi vì họ theo bản chất có cùng những đặc điểm như nhau. Loại thứ nhất là nhìn thấy, loại thứ hai là cảm thấy; cả hai
diễn tả cái mà họ đã cảm nghiệm được qua sự tiếp xúc với những vật hoặc những người. Tôi sẽ không bàn giải về chủ đề này, bởi nó bao quát rất nhiều lĩnh vực mà chỉ giới hạn những bình giải của tôi vào lãnh vực chuyên môn cụ thể của tôi: ảnh hưởng của những người đó trong lãnh vực các ảnh hưởng của ma quỷ trên con người, đồ vật và nhà cửa. Nhiều lần các thị nhân và các nhà ngoại cảm đã tiếp xúc với tôi; đôi khi tôi cũng trực tiếp gọi họ và xin họ hiện diện trong buổi cầu nguyện trong một số cuộc trừ quỷ, để tìm ra cái mà họ nhìn thấy hay cảm thấy.
Tôi đã có thể nhận xét rằng các câu trả lời của họ đã được ban cho bởi thần khí thông biết. Một số người, ngay khi họ nhìn thấy hoặc đến tiếp xúc với một người bị quỷ ám, lập tức
họ nhận ra vấn đề. Thỉnh thoảng họ cảm thấy khó chịu chung quanh những nạn nhân này; những lúc khác họ có thể nhìn thấy ma quỷ đụng đến họ và họ có thể diễn tả nó. Chỉ cần đưa cho họ một tấm hình, một lá thư, hoặc một đồ vật thuộc về người bị nghi là bị quỷ ám cũng đủ để họ
coi xem mọi thứ có bình thường hay không, hoặc có sự hiện diện của ma quỷ hay không, hoặc ngay cả coi xem người đó có nguy cơ mang những hoạt động của ma quỷ chống lại những người khác hay không.
Thậm chí chỉ cần nghe tiếng nói của một người nào đó là họ có thể nhận diện được một vấn đề. Chẳng hạn, những người tin rằng họ có thể là đối tượng của những ảnh hưởng ma quỷ, họ sẽ gọi một thị nhân hoặc một nhà cảm xạ và nhận được câu trả lời đúng. Các thị nhân và các nhà ngoại cảm thường được yêu cầu đi đến các ngôi nhà được coi như bị quấy phá, vì có
những sự lạ xảy ra, và họ có thể cảm nhận là có hay không có sự hiện diện của ma quỷ. Họ có thể nhận ra những đồ vật đã bị bỏ bùa và phải được đốt đi để trừ khử ảnh hưởng xấu ác. Chẳng hạn họ có thể chỉ vào một chiếc gối hoặc chiếc đệm, và khi mở chúng ra, sẽ thấy những đồ vật lạ như tôi đã từng mô tả trước đây.
Tuy nhiên, họ không luôn luôn đúng; những điều họ "cảm thấy" cần phải được kiểm tra lại. Họ cũng có thể theo dõi dấu vết đời sống của một người nào đó, chỉ ra với một sự chính xác lạ lùng ở tuổi nào ảnh hưởng ma quỷ đã xảy ra, thế nào và tại sao nó xảy ra, và những triệu chứng liên quan đến nó. Thỉnh thoảng họ có thể chỉ cho thấy tác giả của ảnh hưởng xấu.
Một hôm, khi tôi dẫn vào phòng khách một người đã xin tôi trừ quỷ, tôi nhớ rằng tôi đã định gọi điện cho một "nhà ngoại cảm". Tôi đi đến chỗ điện thoại, và ông ta lập tức nói ngay:
"Anh sắp trừ quỷ cho một người ở độ tuổi 50. Người ấy khi lên mười sáu đã bị một thứ bùa độc, vì căm ghét cha anh. Họ cho anh ta một ly rượu, và họ đã dấu bùa ở dưới đáy một cái giếng. Từ đó, người thanh niên này bắt đầu cảm thấy khó chịu, và bệnh của anh ta cứ tăng thêm bởi vì mọi thứ thuốc men đều vô hiệu. Sau một vài năm cha anh ta qua đời, và anh ta bắt đầu cảm thấy khá hơn.
Tuy nhiên, đầu óc anh ta bị tổn hại nặng đến nỗi anh ta không thể làm việc được. Anh hãy cố gắng và hãy làm phép cho anh ta, nhưng tôi e rằng sẽ chẳng làm được gì, vì đó là một sự dữ đã ăn rễ quá lâu rồi". Mọi sự đã xảy ra đúng như ông ta đã nói trước. Một trường hợp khác, trong khi tôi đang trừ quỷ cho một người dưới sự hiện diện của một “nhà ngoại cảm”, tôi đã được nói cho biết những bộ phận nào trong thân thể tôi nên làm phép với dây stola hoặc xức dầu, bởi vì chúng đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng; vào lúc cuối cuộc trừ quỷ, nạn nhân muốn khẳng định rằng những khu vực này đã gây cho anh ta đau đớn nhiều nhất.
Tôi có thể nói tiếp nhiều thí dụ nữa. Tôi xin nói rằng những thị nhân và những nhà ngoại cảm mà tôi đã chọn để tham vấn - trong số nhiều người được tiến cử cho tôi - đã là những người rất năng cầu nguyện, giầu lòng từ tâm và bác ái, và đặc biệt rất khiêm nhường. Nếu tôi không khám phá ra họ do tình cờ hoặc do ai đó cho tôi biết tài năng của họ, thì họ cũng chẳng bao giờ nói cho tôi. Những tài năng này là gì? Là những đặc sủng chăng? Hay là những khả năng huyền
bí? Tôi hướng đến chỗ tin rằng đó là một tặng ân huyền bí để con người sử dụng phục vụ người khác. Tôi không loại trừ khả năng nó có thể là một đặc sủng.
Tôi không nhận thấy trong những
người này bất cứ dấu hiệu mệt mỏi hay mất sức nào. Tôi đã chứng kiến các khả năng này được tăng sức mạnh lên dần dần khi sử dụng; điều này dẫn tôi đến chỗ tin rằng chúng ta đang đối diện với những tài năng huyền bí. Tôi sẽ thêm rằng thật là khó khăn để tìm thấy những thị nhân hoặc những nhà ngoại cảm đích thực. Một mặt khác, có rất nhiều người tin rằng mình có và được coi là có những tài năng này. Chúng ta cần phải rất cẩn thận.
Các người chữa bệnh. Tôi sẽ chỉ nói đến những sự chữa lành xảy ra qua sự chuyển tải một hình thức năng lượng đặc biệt, chủ yếu là qua việc đặt tay.
Chúng ta đang đi hẳn vào trong lãnh
vực của giáo sư Emilio Servadio, một chuyên gia người Ý về những hiện tượng huyền bí. Vì tôi không phải là một chuyên gia, nên tôi sẽ chỉ nói rằng những người chữa bệnh không có bất kể thứ ảnh hưởng gì trên những căn bệnh do ma quỷ gây ra, cũng như kiến thức nhân loại và các
bác sĩ cũng không có ảnh hưởng gì.
Liệu pháp Prana. Trong ít năm gần đây, có một sự bộc phát những người tự cho mình là có những khả năng này, cũng như khả năng của những người chữa bệnh. Tôi không định thử cắt nghĩa lý thuyết về prana hoặc về bioplasma. Khoa học chính thức đang nghiên cứu về hiện tượng này nhưng chưa thừa nhận nó.
Tôi thuật lại những kết luận mà cha Grua đã nghiên cứu trong cuốn sách của ngài, cuốn La preghiera di guarigione: "Nếu việc chữa bệnh xảy ra thông qua một năng lực mà người chữa bệnh truyền sang cho người bệnh, cả thông qua việc nạp năng lượng ngoại cảm hoặc qua cách truyền năng lượng khác, thì họ không dính dáng gì đến đặc sủng chữa bệnh. Thêm vào đó, có thể có nguy cơ sự dữ thâm nhập vào. Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải hết sức khôn ngoan." Tôi biết một số những chuyên gia prana vị tha thực sự, những người
có đức tin, họ sẵn sàng đem những khả năng của họ phục vụ tha nhân trong tinh thần bác ái đích thực.
Không may, những người như thế lại rất hiếm - cả ngàn người mới có một - một nhà trừ quỷ lừng danh ở Venice, cha Pellegrino Ernetti, đã dặn tôi cần phải thận trọng đối với liệu pháp prana. Cần phải sáng suốt nhìn vào các hoa trái và các phương pháp chúng ta sẽ nhận ra cây. Các thầy phù thủy. Tôi đã nói rất nhiều về những người này. Tôi sẽ nói lại rằng các việc
chữa bệnh có thể xảy ra thông qua sự can thiệp của ma quỷ, có thể đội lốt những sinh vật ngoài trái đất hoặc những linh hồn hiện về hướng dẫn. Chính Chúa Kitô đã cảnh giác chúng ta phải đề phòng "những tiên tri giả và những Kitô giả" (Mt 24,24).
Một đạo quân những nhà chữa bệnh
khác, hoàn toàn không dính dáng gì với quyền lực của ma quỷ, là rất đông những phù thuỷ giả, đơn giản là những tên lang băm, hay những tay thày mo. Những người này chuyên đánh lừa người ta bằng cách cho họ những lá bùa, những giải băng và những chiếc túi da thú nhỏ. Tôi đã
đốt một tờ giấy vở trên đó có vẽ nhiều trường vòng cuộn lại vô nghĩa: đó là "lá bùa" trị giá 8.000 đô la đấy! Một người khác chạy đến xin tôi giúp đỡ, ông đã từng phải trả một số tiền gấp đôi cho một túi nhỏ đựng toàn những đồ tạp nhạp được coi như là để giải thoát ông khỏi nhiều thứ bệnh.
Các mụ gypsies. Phải nói ít lời về những mụ gypsy bởi vì họ có mặt ở khắp Âu châu. Thay vì phải nói lại những điều tôi đã nói về những tay bói bài và những tay gian xảo, tôi sẽ tập trung vào những khía cạnh khác của hiện tượng này qua một thí dụ. Tôi đã trừ quỷ cho một phụ nữ bị quỷ ám; bà ta đã phải chịu đau khổ với nhiều chứng bệnh một thời gian nhưng không nghĩ là do nguyên nhân ma quỷ. Một hôm, sau khi tiếp một mụ gypsy trẻ, mụ ta nói: "Thưa bà, bà bị bệnh vì họ đã bỏ bùa cho bà. Bà hãy đưa cho tôi một quả trứng sống."
Người đàn bà đã đưa trứng cho mụ, và mụ ta đã đặt trái trứng trên ngực bà, đọc một công thức ngắn giống như một lời kinh bằng tiếng lạ, và rồi đập quả trứng ra, từ trong quả trứng có một con rắn nhỏ bò ra. Vài tháng
sau, người đàn bà ấy đã tiếp một mụ gypsy trẻ, từ một bộ tộc khác. Mụ ta cũng đã nói hầu như cũng những lời giống như thế: "Thưa bà, bà phải chịu đau khổ bởi vì có người đã bỏ bùa vào bà. Bà phải để cho ai đó cất đi cho. Bà hãy đưa cho tôi một quả trứng sống." Lần này người đàn bà trở lại với chồng mình.
Mụ gypsy đặt quả trứng trên ngực bà, đọc một công thức ngắn nghe như
đọc kinh, và rồi đập quả trứng ra. Lần này, có một mớ tóc lòi ra. Một trong các bạn của tôi, một bác sĩ ở Roma, vừa ra khỏi đền thờ Thánh Gioan Latran - nơi luôn luôn có những mụ gypsy xin tiền - khi một gypsy đến gần ông xin tiền. Ông ta lấy ví ra định cho cô ta một đô la, nhưng không có tiền lẻ, nên đành phải cho cô ta tờ 10 đô la. Mụ gypsy nói với ông ta: "Ông đã rất quảng đại với tôi, nên tôi cũng muốn đối xử tốt với ông." Mụ ta đã tiếp tục nói cho ông một số những vấn đề rắc rối thể lý - ông bác sĩ rất là rành về các vấn đề này, nhưng giống như một bác sĩ tiêu biểu, ông ta đã không để ý đến chúng. Mụ ta cũng cảnh báo ông rằng ông là mục tiêu của một cuộc lừa đảo và ông phải chấm dứt nó đi. Tất cả diễn ra đúng vậy.
Chúng ta làm sao cắt nghĩa được những biến cố xảy ra này? Thật không dễ gì. Một số gypsy dường như có những năng lực huyền bí được truyền lại qua các thế hệ. Những loại này là
ngoại lệ. Nơi các gypsy yêu thuật được thực hành rộng rãi, như là một hình thức mê tín dị đoan. Họ đã làm như thế qua các thế kỷ và tiếp tục truyền những năng lực từ mẹ đến con gái - luôn luôn chỉ có nữ giới mới thực hành những yêu thuật này. Mặt khác: luôn luôn có một cơn cám dỗ đối với những nhà đặc sủng, những nhà ngoại
cảm, và những nhà trừ quỷ (chúng tôi còn bị cám dỗ hơn những người khác): tức là cơn cám dỗ tìm cách nào chữa bệnh nhanh nhất, bằng cách đi ra ngoài các phương pháp thánh thông thường để đạt được ân sủng và vô tình rơi vào cạm bẫy của ma thuật.
Chẳng hạn, chúng tôi bắt đầu thấy
rằng nếu dùng một đĩa nhỏ đầy nước, cho vào đó một vài giọt dầu, và đọc lên một vài cái tên, chúng tôi sẽ được một số câu trả lời, và như thế chúng tôi bắt đầu một loạt các trò ma thuật. Tôi đã chứng kiến sự sa vào các trò ma thuật về phía một số người mà may mắn thay họ đã nhận ra cái sai lầm của họ và đã có thể trở lại con đường ngay chính. Bất hạnh thay, không phải mọi người đều có thể làm điều đó. Tôi cũng biết một số linh mục - không phải nhà trừ quỷ - đã dùng
một số phương pháp chữa bệnh với ít nhiều thành công, mà không nhận ra rằng mình đang chơi trò ma thuật. Ma quỷ rất ranh mãnh: nó luôn luôn sẵn sàng hứa cho chúng ta vương quốc trần gian này nếu chúng ta quì gối thờ lạy nó!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top