chương 9

Ba tháng vừa kết thúc, Mạc Bạch Điệp tạm thời trở lại công ty, một lần nữa lâm vào giữa công việc bận rộn.

“Lan Khanh” Ngồi ở trên ghế sofa phòng làm việc, Mạc Bạch Điệp cười nhìn em trai của mình, “Lần trước đồng ý việc nghỉ phép của em, chị đã nói với bộ phận nhân sự, em chỉ cần viết đơn xin nghỉ phép là được rồi”

“Có nghĩa là, em từ giờ trở đi có thể nghỉ ngơi rồi?” Mạc Lan Khanh nhàn nhạt hỏi.

“Không sai” Mạc Bạch Điệp gật đầu, “Còn có, nhớ kỹ mang Tiểu Hắc cho chị”. Chị cũng không quên mất chó yêu của mình.

“Dĩ nhiên sẽ trả chị” Mạc Lan Khanh mặt nhăn mày nhíu, nghĩ đến một người một chó ở phòng làm việc của anh chỉ biết loạn càng thêm loạn, bây giờ có thể khai trừ một thứ, đương nhiên là không thể tốt hơn.

“Tiểu Hắc… Không chịu ngược đãi gì chứ?” Mạc Bạch Điệp đột ngột hỏi. Tiểu Hắc đáng thương, nếu như không phải là vạn bất đắc dĩ, chị cũng sẽ không hề đem nó ở lại bên cạnh em trai đối với  sủng vật không có chút nào yêu mến.

“Ngược đãi?” Đôi lông mày nhíu lại, mũi Mạc Lan Khanh nhăn nhó, “Chị cho rằng có gì con chó của chị chịu ngược đãi gì?”

“Ha ha… Dĩ nhiên là không thể nào chịu ngược đãi gì rồi” Mạc Bạch Điệp cười khan hai tiếng, đùa cợt nói. Chị còn không biết, chó yêu của mình mau cũng bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ mà đã từng nằm ở bệnh viện thú y.

“Đúng rồi, em biết không? Khi chị về công ty, nghe được một lời đồn đại rất buồn cười” Như nhớ tới cái gì, Mạc Bạch Điệp đột nhiên cười ra tiếng nói.

Mạc Lan Khanh gảy gảy ngón tay, không có gì hứng thú mà xoay người, dự định  rời khỏi phòng làm việc tổng giám đốc.

“Em không muốn nghe một chút là lời đồn gì sao?” Chị ở phía sau la lên.

“Không muốn. Nếu là lời đồn, đại biểu không có có độ tin cậy gì”

“Chị cũng cảm thấy không có độ tin cậy gì, nhưng cảm thấy thật thú vị” Mạc Bạch Điệp nhún nhún vai, “Em biết không? Lại có người đang nói em cùng một nhân viên nữ trong công ty yêu nhau, hình như gọi là Đồng cái gì đó”.

“Đồng Y Y?”

“Đúng, đúng, chính là cái tên này” Mạc Bạch Điệp gật đầu, sau đó kỳ quái mà nhìn em trai của mình, “Làm sao, thì ra là em cũng biết lời đồn này?”

“Không phải là lời đồn” Anh xoay người lại, nghiêm túc nói.

“Ớ?” Chị sửng sốt, nháy mắt mấy cái, không kịp phản ứng.

“Em đang có quan hệ đi lại với Y Y, cô ấy là bạn gái của em”.  Anh nghiêm trang nói đáp án.

“Rầm!” Mỗ nữ từ trước đến giờ đoan trang, lấy tự xưng là thục nữ, rất không có hình tượng từ ghế sofa trượt xuống đất.

“Thật sự?!” Đột nhiên từ trên mặt đất đứng lên, hai con ngươi Mạc Bạch Điệp cơ hồ mau lồi ra nhìn chằm chằm người trước mắt.

“Thật sự” So với kích động của chị, anh lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh.

“Trời ạ! Em cuối cùng có bạn gái” Mạc Bạch Điệp thiếu chút nữa vui quá mà khóc, “Em phải biết rằng, chị chờ đợi ngày này chờ đã bao lâu!” Thậm chí còn có lần hoài nghi em trai mình không bình thường.

Anh nhướng mày, tựa hồ có chút chịu không được âm lượng om sòm này.

“Không được, chị phải báo cho ba mẹ!” Âm lượng cao còn đang kéo dài, Mạc Bạch Điệp luống cuống tay chân mà cầm điện thoại, bắt đầu liên tiếp bấm tám chữ số.

“Alô, mẹ, con là Bạch Điệp… Đúng, Lan Khanh có bạn gái … Đúng vậy, lúc mới bắt đầu con cũng không thể tin được đây là thật…” Chị hướng về phía cái loa cuồng phun nước miếng.

Xem ra… mùa xuân của Lan Khanh đã đến rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: