Chương 1 Thiên Phú

Linh có từ thời Thượng cổ , tuy không hiểu thế vụ, không thông thuật pháp, nhưng gặp dữ hóa lành, gặp chi đại cát, vạn năm vừa mới xuất hiện . Mạc Linh Chi chính là linh.

Trên vạn năm mới ra một cái, thiên địa sinh ra "Linh" .Loại thần hồ tồn tại này, chợt vừa nghe thì mười phần trâu bò , nhưng trên thực tế. . .Không hề có năng lực hủy thiên diệt địa, không pháp thuật, cũng không có chỉ số thông minh IQ hay EQ cao , tương đương phế vật! Bằng không Mạc Linh Chi cũng không mất 100 năm biến hóa ,năm nay thức tỉnh thiên phú kỹ năng , mới được lão Tùng cổ thụ cho phép xuống núi .

Nhờ có lão Tùng cổ thụ chỉ dạy , Mạc Linh Chi mặc dù không có tiếp xúc với nhân loại, nhưng biết chút ít đạo lý của nhân loại .Nàng đếm đếm đầu ngón tay, tổng kết :

Đầu tiên, nàng không thể biến hóa trước mặt người khác, bằng không lập tức sẽ bị cảnh sát bắt lại.

Tiếp theo, nàng phải tuân thủ nhân loại quy tắc, ở nơi này gian nan thế đạo, không bản lĩnh rất khó sinh tồn.

Cuối cùng, bởi vì nàng thiên phú kỹ năng, nàng có thể dựa vào con người .

Nghĩ đến đây, Mạc Linh Chi thu tay lại, nở nụ cười.Thiên phú của nàng kỹ năng là có thể biến thành bất kỳ nào loại động vật! Nhưng hình như. . . vẫn hơi có chút khác biệt so với động vật bản gốc ?

"Ấy? Như thế nào lại có chín con Hamster?" Bà chủ tiệm thú cưng đem một cái lồng sắt nhấc lên.

Ông chủ quay đầu nhìn thoáng qua: "Vẫn luôn có chín con a."

"Lúc đầu là chín con , nhưng ngày hôm qua không phải đã bán một con nha, chính là tôi bán đi, bên trong lồng tre hẳn là chỉ còn lại tám con a." Bà chủ mặt đầy mơ hồ.

Nghe vậy, ông chủ đi tới: "Nhưng trong này rõ ràng là chín con a, hay bà nhớ lộn rồi ?"

"Không có khả năng! Tuyệt đối là có vấn đề!" Bà chủ hiển nhiên không phải là người dễ bị lừa gạt, híp mắt nhìn bên trong lồng tre, trong mắt tràn đầy hoài nghi.

Mạc Linh Chi kẹp chặt cái đuôi, bắt chước động tác những con Hamster, đầu rũ, một đôi đậu đen đôi mắt xoay vòng lưu chuyển, Móng vuốt khẽ run.

"Này? Ông xem, một con này khác những con khác có phải hay không , ta nhớ là nhà chúng ta Hamster, không có loại này ." Bà vươn tay.

Thôi xong!

Mạc Linh Chi run một cái, bà chủ tiệm liền đem nàng lên xem xét , kéo đuôi Mạc Linh Chi , nhấc lên ngang trước mắt , cẩn thận đánh giá. Nàng cả người cứng đờ, không dám nhúc nhích.Lão Tùng cổ thụ cũng đã có nói, nếu nhân loại phát hiện sự khác lạ của nàng, nhất định sẽ đem nàng tiêu hủy à !!!

"Đúng là không giống, cái đuôi lớn hơn một ít, lông nhạt hơn, nhan sắc cũng có chút khác biệt." Ông chủ đi tới, trên mặt lộ ra kinh ngạc.

"Đây nhất định không phải Hamster tiệm chúng ta !" Bà chủ chém đinh chặt sắt khẳng định .

Mạc Linh Chi hoảng sợ , một đôi mắt đen nhắm lại, cái đuôi đều run rẩy.Quả nhiên, thiên phú của nàng dị năng có tì vết. . ."Đinh đông " lúc này, có người từ bên ngoài đi vào.Ông bà chủ vội vàng nhìn sang. Là một cô gái rất trẻ , buộc tóc đuôi ngựa , mang khẩu trang.

"Hoan nghênh , xin hỏi quý khách cần gì?"

"Em muốn mua một con Hamster." Cô gái nói.

Bà chủ cười nói: "Xin mời vào chọn, Hamster trong tiệm chúng ta đều là giống tốt ."

Bà chủ thuận tay muốn bỏ con Hamster khác lạ vào lồng sắt, cô gái trẻ liền trực tiếp nâng tay chỉ: "vậy lấy con này đi."

Bà chủ ngẩn người, nghĩ đến cái con không rõ lai lịch này, bà nói : "Hay cô thử nhìn thêm một phen, tiệm chúng ta còn rất nhiều con Hamster khác . . ."

Cô gái lúc này trên mặt lộ ra vẻ không kiên nhẫn, đánh gãy : "Em đang gấp, cứ con này đi chị "

Bà chủ chỉ có thể nuốt lại lời đã đến miệng, cầm ra lồng sắt nhỏ đem con Hamster trên tay bỏ vào .Giờ phút này, bọn họ đều không biết thú cưng trong tiệm đang dùng ngôn ngữ động vật thấp giọng trao đổi.

Mèo Ragdoll vẻ mặt cực kỳ hâm mộ: 【 trời ơi , ngươi thật may mắn, hôm nay vừa mới đến liền được nhân loại nhận nuôi! 】

Mạc Linh Chi nhếch môi: 【 các ngươi rất mau cũng sẽ được người nhận nuôi. 】

Con thỏ lắc đầu: 【 nào có dễ dàng như vậy. 】

Rùa đen: 【 ta đều ở đây nhanh thì cũng phải nửa năm. 】

Mạc Linh Chi: 【 nhưng các ngươi là thú cưng a, nhân loại gặp sẽ thích các ngươi, nhận nuôi các ngươi. 】

Cao lãnh mèo Ba Tư: 【 hừ chúng ta cũng không phải quốc bảo gấu trúc, sao có thể người gặp người thích? Được pháp luật bảo vệ ?】

Mạc Linh Chi nghiêng đầu.

Quốc bảo? Gấu trúc? Người gặp người thích? Pháp luật bảo vệ ?

Lúc nàng muốn mở miệng nói thì cô gái đã làm xong thủ tục , xách lồng sắt rời đi.

Vì thế, Mạc Linh Chi rời đi trong những ánh mắt cực kì hâm mộ của bọn thú cưng , nàng còn giơ lên móng vuốt nhẹ nhàng vẫy vẫy, trong mắt tràn đầy tự đắc.

Ông bà chủ tiệm thú cưng nương nhìn theo bọn họ rời đi, nhịn không được liếc nhau, đều thấy hoài nghi trong mắt đối phương .

"Người này giống như không quan tâm mua được con Hamster nào nhỉ ?"

Người bình thường chọn thú cưng , đều là muốn cẩn thận chọn lựa, coi như không phải cẩn thận chọn lựa, cũng không có lệ như vậy nha. . . Giống như chỉ cần là Hamster là được .

"Thế nào đi nữa thì cũng không có quan hệ gì với chúng ta."

"Được rồi, hy vọng tiểu gia hỏa kia sẽ được chăm sóc tốt."

-

Mạc Linh Chi tâm tình tương đối ổn , thành thành thật thật chờ ở bên trong lồng , một đôi mắt trong veo xuyên qua khe hở trong nhìn ra thế giới bên ngoài, tuyệt nhiên không sợ người lạ.

Thế giới nhân loại quả nhiên không giống bình thường, xa xôi rừng sâu núi thẳm không có thể nào so sánh được , xe cộ như nước, người đến người đi, cực kì náo nhiệt. Khi đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, còn có thể ngửi thấy bên trong mê người mùi hương.

Mũi Mạc Linh Chi giật giật.

"Chi chi " nàng phát ra âm thanh, khát vọng ánh mắt hướng về phía cô gái trẻ, còn huy động móng vuốt, ý đồ bày tỏ cho cô biết ham muốn bây giờ của mình .

Nhưng mà cô gái không để ý đến nàng, thậm chí còn không có cúi đầu xem một chút nào.

Mạc Linh Chi thất vọng, ngóng trông nhìn về tiệm bánh ngọt dần dần đi xa , đầu nhỏ ló ra khỏi khe hở ở giữa lồng sắt.

Người này nguyện ý nhận nuôi nàng, đã là người rất tốt ---Mạc Linh Chi tự nhủ-- nàng sẽ cùng người nhận nuôi chung sống vui vẻ. Nàng không hề muốn bánh ngọt, nên ngoan ngoãn chờ ở bên trong lồng sắt.

Nữ nhân lại xách lồng sắt đi vòng qua phía sau ven đường, đi đến một chiếc xe .Bên trong, một nữ nhân trẻ tuổi trang điểm xinh đẹp, mặc thời thượng đang ngồi ở bên trong.Nếu là có khác người ở chỗ này, lập tức liền có thể nhận ra đó là giới giải trí đang hot tiểu hoa đán, được tung hô là Ngọc Nữ - Bạch Ngọc.

"Bạch Ngọc tỷ, Hamster mua được rồi." cô gái trẻ lúc nãy cũng chính là trợ lý của Bạch Ngọc - Trần Bình , trên mặt lộ rõ cái hơi nịnh nọt tươi cười nói.

Bạch Ngọc đang dặm phấn lại , nghiêng mắt liếc nàng một chút: "Lâu như vậy?"

Trần Bình ngực xiết chặt, mang trên tay Hamster nhấc lên cho Bạch Ngọc xem, thanh âm lấy lòng: "Còn không phải đều vì ai đó sao , nên em phải chọn thật kĩ càng."

Mạc Linh Chi chớp mắt nhìn xem nữ nhân trước mặt, hóa ra đây mới là người nhận nuôi nàng sao?

Nàng chắp hai móng vuốt lại cùng nhau, làm chúc tết động tác, vẻ mặt làm quen ."Chi chi!" ý là người nhận nuôi , ngươi tốt nha.

Trần Bình kinh ngạc: "ấy? Con này Hamster còn rất thông minh!"

Mạc Linh Chi vừa nghe xong, lập tức lại ôm quyền, hướng tới Trần Bình, một đôi trong veo mắt bên trong cũng tràn đầy hữu hảo.

Trần Bình trợn tròn đôi mắt: "Bạch Ngọc tỷ, con này. . ."

Bạch Ngọc chỉ là quét mắt qua Hamster, thản nhiên nói: "Được rồi, đặt ở bên cạnh đi, về nhà!"

Trần Bình biết nàng tâm tình không tốt, lập tức im tiếng, cũng không dám lại chú ý đến con Hamster, yên lặng núp ở một bên.

Tài xế lập tức khởi động xe, bắt đầu di chuyển .

Phóng thích hữu hảo không có được đến đáp lại, Mạc Linh Chi có chút chán nản, hồng hồng chóp mũi giật giật, đầu nhỏ buông xuống, hai viên mắt đậu đen đều trở nên có chút vô thần.Hai chân trước cũng vô lực sõng xuống .

Bên trong xe có chút yên lặng.

Bạch Ngọc sắc mặt khó coi cầm di động nhìn, không biết xem phải cái gì, trên mặt nàng nộ khí càng sâu, đem điện thoại di động ném ở bên cạnh, mắng: "Trương Diệu Vi con tiện nhân kia, không chỉ cướp của ta ví trí đại sứ, thả scandal cho ta, đã thế còn muốn tranh ký hợp đồng với « Đại Minh Tinh Cuộc Sống Hằng Ngày », dựa vào nó mà cũng xứng? !"

Trần Bình rụt cổ, nhanh chóng lên tiếng an ủi: "Trương Ca đang chạy quan hệ, tuy rằng ekip bên kia còn chưa có tin tức xác định, nhưng với Bạch Ngọc tỷ nhân khí, khẳng định là có thể tham gia « Đại Minh Tinh Cuộc Sống Hằng Ngày » làm khách mời."

Bạch Ngọc sắc mặt quả nhiên dễ nhìn hơn chút, nhưng vẫn lạnh than nói: "Nói cho hắn biết, cái này nhất định phải lấy được! đây là tài nguyên tốt nhất năm nay, đã là của Hoa Minh, thì tuyệt đối không thể bỏ qua."

"đã biết, Bạch Ngọc tỷ."

Bạch Ngọc thu lại cảm xúc một chút , rồi chú ý của nàng đặt ở Hamster bên cạnh, lông mày nhíu lại, đưa tay vói vào lồng sắt, sắc bén, tinh xảo móng tay đụng chạm đến Mạc Linh Chi thân thể.

Mạc Linh Chi cứng đờ.

Thảo nào gọi là "Bạch Ngọc" tay nữ nhân quá lạnh, hơn nữa không biết vì sao, móng tay của nàng ta giống như luôn luôn vô tình hay cố ý xẹt qua cổ của nàng . . .

Điều này làm cho Mạc Linh Chi nhịn không được một trận run rẩy.

Nhưng nàng vẫn không có né tránh, ngược lại đối với Bạch Ngọc lộ ra một cái tươi cười thân thiện. Lông vàng nhạt xen lẫn màu nâu lông tơ, cái đuôi so với Hamster bình thường lớn hơn không ít,cái mũi hồng hồng, đậu đen đôi mắt đặc biệt có thần.Tuy bất đồng với Hamster thông thường , nhưng lại là phi thường đáng yêu cực độ .

Nhất là lúc nàng dùng đầu nhỏ nhẹ nhàng cọ cọ Bạch Ngọc ngón tay .

Kia nghiêng nghiêng đầu bộ dáng, có thể làm cho lòng người tan chảy.

Nhưng mà Bạch Ngọc hơi dừng lại , trong mắt chợt lóe lên hưng phấn, ngón tay khẽ động, móng tay sắc bén xẹt qua làn da của Hamster .

"Chi chi " đau!

Động tác bất thình lình, khiến cho Mạc Linh Chi kinh hô, nhịn không được lùi theo bản năng tránh đi móng tay kia.

Bạch Ngọc khóe miệng gợi lên tươi cười: "Làm đau đến ngươi à? thứ lỗi nhé ."

Nàng ta dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt qua đầu Hamster .

Mạc Linh Chi động tác lui về phía sau dừng lại, nhìn về phía nàng ta, nghĩ nghĩ, lần nữa tiến lên, nhẹ nhàng cọ cọ Bạch Ngọc ngón tay.

Nhân loại này là người nhận nuôi nàng, nàng ta nguyện ý nuôi nàng, là đối với nàng ân nhân đi?

Hơn nữa nàng ta còn hướng nàng nói xin lỗi, hẳn không phải là cố ý đâu?

Gặp Hamster lại tới gần, Bạch Ngọc trong mắt hưng phấn càng sâu.

Nàng dùng ngón tay nhẹ nhàng kiểm soát Mạc Linh Chi cổ, đem nàng đặt ở trên tay, không biết nghĩ đến cái gì, nàng hưng phấn tới mức tay run nhè nhẹ.

"Ah? Bạch Ngọc tỷ, ngươi xem đây có phải hay không là ông chủ của Hoa Minh ?" Trần Bình nhìn ngoài cửa sổ, nhịn không được kinh ngạc lên tiếng.

Bạch Ngọc thoắt ngẩng đầu nhìn đi qua, thấy rõ người kia liền hô: "Dừng xe!"Tài xế khẩn cấp phanh lại.

Bạch Ngọc lập tức đem Hamster trên tay ném cho Trần Bình, sửa sang lại quần áo, bày ra một cái xinh đẹp nụ cười , mở cửa xe xuống xe, hướng tới phía trước đi qua .

Đây chính là khu vực cho giới nhà giàu , xung quanh đều là chút cửa hàng xa xỉ cùng tiểu khu, cho nên ít người qua lại , giờ phút này phía trước mặt tiền một căn nhà có một chiếc Maybach màu đen.

Một nam nhân mặc tây trang đang chuẩn bị lên xe.

"Hạ tổng!" Bạch Ngọc tươi cười sáng lạn, lộ ra hàm răng đều đều trắng noãn, "Thật đúng là ngài, em còn tưởng là em nhận cơ~~~ ."Thanh âm nũng nịu.

Nam nhân được gọi là Hạ tổng ngẩng đầu nhìn về phía nàng, nhíu mày. Hắn có được một vẻ ngoài không thua gì giới giải trí dựa vào mặt kiếm cơm nam minh tinh , mày kiếm tinh mâu, ngũ quan thâm thúy, góc cạnh rõ ràng, một đôi mắt mang theo sắc bén, môi mỏng nhẹ mím, khí thế kinh người.

"Có chuyện gì?" Hắn mở miệng, âm thanh trầm thấp khàn khàn, trong mắt là không chút nào che giấu sự mất kiên nhẫn. Tuy là không thân thiện, nhưng cái giọng nói này như cũ làm cho người ta mê muội.

Bạch Ngọc giống như là không có nhìn thấy, tươi cười sáng lạn như cũ : " Em chính là muốn đến chào hỏi, có thể ở chỗ này gặp Hạ tổng, thật là vinh hạnh của Bạch Ngọc ."

Không thể nghi ngờ, lăn lộn trong giới giải trí Ngọc Nữ thật là biết nói chuyện, thanh âm nũng nịu, khi nói chuyện lúc thì nâng đối phương , lại còn phát ra mị lực của mình, đem dáng vẻ đẹp nhất của bản thân bày ra ở nam nhân trước mặt.

Phía sau, theo Bạch Ngọc xuống xe Trần Bình thật cẩn thận đứng ở một bên, không dám tới gần.

Đây chính là Hạ Vân Trù!

Ông chủ của Hoa Minh công ty điện ảnh đứng đầu trong tam đại công ty , lại còn là người Hạ gia , cha hắn - Hạ lão gia trên tay nắm giữ tài phú của cải ngập trời, có một con trai độc nhất , tài sản tương lai đã định trước đều là của Hạ Vân Trù.

Giới giải trí các ngôi sao nữ có ai không muốn gả cho Hạ Vân Trù?

Đừng nói đên gả cho hắn, làm tình nhân của hắn, cùng hắn có một chút dính dáng , cũng có thể đem danh ra kheo khoang !

Bạch Ngọc hao hết tâm tư muốn tranh thủ về một suất ở « Đại Minh Tinh cuộc sống Hằng Ngày », này chỉ là một hạng mục của Hoa Minh mà thôi!

Trần Bình đang có tâm sự, không chú ý con Hamster vừa mới bỏ xuống dưới, giờ phút này đang bị nàng ôm trên tay, ngón tay vô ý thức vuốt ve.

Bạch Ngọc là tiểu hoa đán, lại là đại mỹ nữ, người bình thường nhiều hay ít đều muốn cho chút mặt mũi. Nhưng hiển nhiên, Hạ Vân Trù không phải người bình thường .

Trong mắt hắn đã hêt kiên nhẫn càng , thản nhiên quét bọn Bạch Ngọc một chút, phảng phất không hề để bọn họ để vào mắt, chuẩn bị lập tức lên xe.

Nhưng mà, ánh mắt lại lơ đãng đảo qua Trần Bình, thì hơi ngừng lại. Trần Bình cầm trên tay một con Hamster, đầu Hamster từ lòng bàn tay của nàng ló ra, vẻ mặt tò mò đánh giá bọn họ, cặp mắt kia đen lay láy sạch sẽ trong veo, lúng la lúng lính, đáng yêu cực điểm. Đầu nhỏ lên vào hai chi trước , đôi mắt đậu đen chạm với Hạ Vân Trù ánh mắt.

Một người một thú liền như thế đối mặt.

Tiếp theo. . .Tiểu Hamster yên lặng dùng hai chi trước che mặt, đem mông xoay lại nhắm ngay về phía Hạ Vân Trù.

Nhân loại này làm gì mà vẫn nhìn nàng, chẳng lẽ hắn cũng muốn nhận nuôi nàng, đối với nàng quản ăn quản uống?

Ngô, nhưng là nàng đã có chủ rồi a.

Hạ Vân Trù lần đầu tiên gặp được con Hamster có ánh mắt đầy linh tính như thế , nhịn không được nhìn nhiều thêm một chút, không nghĩ đến đối phương vậy mà che mặt xoay người, đem mông nhắm ngay hắn. Hắn có chút có chút kinh ngạc. Thấy hắn không có lập tức rời đi, dứng đó nghe lời nàng nói , Bạch Ngọc vui vẻ, bước lên một bước, nhẹ nhàng khoác lên Hạ Vân Trù trên cánh tay, ép sát thân thể vào.

Quả nhiên, không ai có thể cự tuyệt mị lực của nàng!

Tác giả có lời muốn nói:

Mạc Linh Chi: . . . Ta mời, là không ai có thể cự tuyệt mị lực của ta!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top