chap 17

Là do anh cứ cô chấp làm em tổn thương hay là do đã không còn muốn bên cạnh anh nữa . Chúng ta rốt cuộc đang làm gì cho chình bản thân mình .Đau khổ , dằn vặt , quan tâm rồi lại chia kì . Tất cả nhưng thừ cảm xúc này , biết rõ rằng đối phương đang cảm nhận , nhưng vẫn cố chấp làm tổn thương . Tình cảm này, nỗi đau này đến bao mới có thể chấm dứt .

-Baekhyun à , đừng sợ , anh xin lỗi ..

Park Chanyeol vòng tay ôm lấy cơ thể run rẩy , sợ sệt của Baekhyun mà tâm can vạn lần thống khổ . Là tại anh đã làm cho cậu sợ , nghĩ mình sẽ cố gắng nhẫn nhịn , giúp cậu từ từ nhớ lại quá khứ , nhưng vẫn là bản thân không kìm chế được cảm xúc đau khổ của bản thân . Baekhyun sợ hải , đưa tay đầy đẩy con người kia ra , đầu óc đau đến mức muốn nổ tung ra , có một cái gi đó rất mơ hồ , khiến cậu không kiểm soát nổi ý nghĩ mình mà hét lên

-Tránh xa tôi ra , làm ơn ....Đừng đến gần tôi...

Baekhyun la lớn trong nỗi sợ hãi và sự mơ hồ . Cậu như đã quên đi một thứ gì đó , nó cứ àm ảnh cậu suốt từ lúc ở bệnh điện đến bây giờ . Nó như một điều kinh khủng đang ngày ngày hành hạ tâm can cậu , khiến cậu không thể không quan tâm . Đầu óc bây giờ chỉ còn sự rối loạn , cậu cứ liên miệng cầu xin , ánh mắt ngập tràn nước vô thức mà trào ra . Được một hồi thì vô thức mà ngất lịm đi .

Park Chanyeol cứ cố chấp ôm cậu , Dù cho có bị cậu bài xích anh vẫn một mực ôm .Thâm tâm không sao tránh khỏi sự buốt giá , đến bao giờ họ mới có thể an ổn , hạnh phúc mà ở bên nhau , Park Chanyeol bỗng chợt thoáng qua cái ý nghĩ điên dồ ấy , anh mỉm cười , đôi mắt dần đỏ lên , nước trong mắt trào ra .Vẫn là chỉ một mình anh ảo tưởng trong giấc mơ khó có thể thành hiện thực đó . Khi cảm nhận con người trong lòng mình đã yên ổn , nhịp thở cũng trở nên đều đặn hơn , Park Chanyeol mới khẽ thả lỏng cậu ra . Anh khẽ mỉm cười , nhưng có lẽ nụ cười mang theo ba phần cô đơn bảy phần hạnh phúc .

-Sao có thể dễ dàng ngủ như vậy .

Baekhyun hai mắt nhắm nghiền , nhịp thở cũng trở nên đều đặn hơn .Gương mặt sợ hãi khi đó nãy cũng theo đó mà biến mất , nước mắt cũng nhanh chống khô đi làm gương mặt cún con ngày nào trở nên nghệch ngoạc rất khó coi . Park Chanyeol lấy tay lau đi nhưng vật nước còn đọng lại trên gương mặt cún con đó , rồi nhẹ nhàng bế cậu đặt lên giường .

Baekhyun mơ hồ cảm nhận cơ thể như được ai đó nhấc bổng , rồi lại đạt cuống một nơi vô cùng em ái .Là thâm tâm muốn mở mắt ra xem xem đó là ai ,nhưng lý trí lại không cho phép cậu mở mắt , một hồi sau cảm nhận có cái gì đó rất mêm mại nơi khóe miệng nhưng nhanh chóng xa rồi .

-Ngủ ngon nhé , cún con ...

Park Chanyeol đắp chăn cẩn thận cho Baekhyun , còn không quen đặt lên môi cậu một nụ hôn. Nụ hôn của sự yêu thương và nhớ nhung rồi mới luyến tiếc má rồi khỏi phòng .

*****

Park Chanyeol , tôi nghe nói hôm qua anh gặp Baekhyun , hơn nữa còn kéo cậu ấy về nhà nữa phải không .

Luhan ngồi trên ghế một hồi tra khảo Park Chanyeol . Tuy biết rằng anh ta trất đau khổ về việc mất trí nhớ của Baekhyun , nhưng nếu cứ nóng vội như anh không nhưng không làm Baekhyun nhớ lại mọi chuyện mà còn làm cho cho cậu sợ hãi mà tránh xa anh ta .

-Ừ

Park Chanyeol khẽ buông một câu ngắn gọn trả lời Luhan .

-Này anh bị ngớ hay là cố tình không hiểu , anh không bác sĩ nói hay sao , phải cho Baekhyun thời gian để cậu ấy nghỉ ngơi sau đó hãy tìm cách giúp cậu ấy nhớ lại mọi chuyện .

Luhan biều tình khó chịu mà nmang81 chửi con người kia , chính là hắn ta quá vội vàng , không kiềm chế cảm xúc của mình mà làm baekhyun sợ hãi . Hôm nay khi ở trường cậu đã phớt lờ nhưng cậu nói của Luhan mà chỉ bắt chuyện với Kyung Soo . Hơn nữa còn làm quen lại tất cả bạn học nữa . Biết trước điều đó , chanyeol đã phải đến trường nói với hiệu trưởng nói với tất cả học sinh trong lớp hãy vờ như không có chuyện gì mà làm quen Baekhyun như ,một học sinh mới chuyển lớp tới . Cậu hào hứng làm quen với tất cả mọi người , hapo2 hứng làm quen với Kyung Soo , kể cho Kyung Soovềyện tên lạ mắt Park Chanyeol gì d91 cứ theo đuôi cậu , hơn nữa còn làm cậu sợ hãi đến phát khóc nữa .Kyung soo như giả vờ không biết chuyện gì mà chửi mắng Park Chanyeol , còn hùa theo cậu sẽ làm cho hắn không bám lấy mình nữa . Baekhyun còn không quên quay qua chỉ vào Luhan mà dõng dạc tuyên bồ " này cậu bạn , cái tên Park gì đó mà cậu thích y , không tốt đâu , anh ta không biết trơ trẽn mà cứ bám lấy tôi , hơn nữa còn dọa tôi sợ đến phát khóc nữa , cậu nên chọn một người nào tố hơn mà yêu đi , Abg ta không xứng đang để cậu đặt tình cảm vào đâu."

Park Chanyeol im lặng ngồi nghe Luhan để về buổi học đầu tiên của Baekhyun kể từ ngày sức khỏe hồi phục .Gương mặt cố gắng không để lộ ra một chút biểu tình nào , nhưng thâm tam lị đang sợ hãi và vô cùng rồi loạn . Với cậu anh là một người ghê sợ vậy sao , với cậu anh chỉ là một kẽ bám đuôi không biết tự trọng sao . Đung971 thẳng dậy ,cớ như không có chuyện gì , mà lẳng lặng bước ra khỏi phòng .

-em kể đủ rồi

Ngô Thế Huân ngồi im lặng nãy giờ bắt đầu lên tiếng , Anh hiểu cảm giác và suy nghĩ của Park Chanyeol . Hắn ta là đang vờ tỏ ra bình thường , vờ tỏ ra mạnh mẽ , nhưng thật sự là hắn ta đang mệt mỏi và đau khổ .Về phần Luhan , có chút tỏ ra ngạc nhiên với câu nói của Oh Sehun , cậu lại lam2gi2 sai hay sao , tất cả chỉ là sự thật thôi mà

-Em có nói gí sai đâu ?

Luhan ngơ ngác hỏi

-Không có gì sai nhưng , đã khiến hắn tổn thương rồi

Oh sehun khẽ cốc đầu Luhan một cái nhẹ , rồi cũng đứng dậy bước đi .Con nai ngốc nghếch thẳng tình đến mức không biết lúc nào làm người khác tổn thương .Vẫn là chỉ có anh mới có thể chịu đừng duco975 tính cách này của cậu .

*****

-Anh à , mọi chuyện sao rồi , anh đã giúp em đến đâu rồi ?

Kim Hyoyeon từ sáng tới giờ không lúc nào là không bám theo Kim Jung Soo, con bé cứ một mực tra hỏi anh về buổi hẹn với Park Chanyeol , khiến anh có chút khó chịu mà la mắng .

-Em thôi đi , hắn ta là người nhờ anh giúp đỡ , chứ không phải anh nhờ hắn . Đã thế , còn ba nlan62 bảy lượt thất hẹn , con người làm ăn như hắn không xứng đáng để giúp đỡ , để hợp tác .

Kim Jung Soo tức giận mà la mắng Hyoyeon, cô bị anh trai mình mắng ngạc nhiên mà trợn tròn mắt . Đây có lẽ là lần đấu tiên trong đời anh la mắng cô , từ khi ba mẹ mất , tất thảy những gì cô muốn anh đếu cho , những cô làm anh luôn luôn ủng hộ . Trong lòng giấy lên một cảm giác hỗn độn đến khó tả , hai mắt nhanh chóng ngấn đỏ . Kim Jung Soo nhìn biểu tình của em gái lo lắng mà ríu rít xin lỗi

-Hyoeuon à , anh ...

-Không cần anh nữa , em sẽ tự làm .

Nước mắt trên khuôn mặt xinh xắncứ thế lăn dài , cô rứt khoát mà nói với anh mình .Bàn tay không quên lâu đi vệt nước còn chưa khô đó .

-Hyoyeon ..Hy

Kim Jung Soo nhìn biểu tình của em gái mình mà lo sợ . Trước giờ nó chưa bao giờ tỏ thái độ như vậy với anh , quả thức Park Chanyeol có tác động rất lớn đối với nó . Với tính cách ngang bướng và nghịch nghợm của Hyoyeon , thì sẽ chằng ai có thể làm nó cả ngày phải ra sức chú ý , ra sức thăm dò như vậy . Nhưng Park Chanyeol lại là người đầu tiên có thể khiến Hyoyeon làm những việc như vậy , quả thực rất đáng khâm phục . Kim Jung Soo suy nghĩ một chút , rồi móc diện thoại gọi cho ai đó , thanh âm như kiễu ra lệnh với người kia

-Tìm hiểu Park Chanyeol cho tôi , còn nữa cả Byun Baekhyun nữa .

Câu nói ngắn gọn không kịp để người kia kịp trả lời Kim Jung Soo đã tắt máy .Ánh mắt mang nhìn theo phía xa xăm , môi nhếch thành một nụ cười nhẹ .

-Park Chanyeol , cậu đúng là lợi hại , cậu kiền tôi phải chú tâm rồi đấy .

******

-Baekhyun , anh có chuyện muốn nói

-Lại là anh , thật phiền phức

Baekhyun nhìn sang con ngươi kia tỏ vẻ chan ghét , rốt cuộc thì anh ta là người hay là đỉa vậy . sao có thể bám giai đến như vậy chứ . Không phải cậu đã nói với anh ta rất rõ ràng rồi hay sao . Cậu không phải gay và đặc biệt hơn là cau765 không thích anh ta .Baekhyun vờ như không nghe được câu gọi của người kia m2 tiếp tực đi tiếp . Park Chanyeol nhìn cậu như đoán ra được phần nào , anh khó chịu đến nắm tay Baekhyun lổi lên xe .

-Này ..buông tôi ra .

-5 phút thôi , hãy cho anh 5 phút thôi .

baekhyun lúc này mới nhìn kĩ biểu tình của anh ta , có điều gì rất mong chờ trong câu nói đó , như một lời cầu xin người khác vậy .baekhyun nhìn biểu tình của anh ta có chút động lòng mà không phản kháng .

-Muốn nói gì thì nói đi ?

Baekhyun khó chịu hỏi

-"..."

-Này anh sao vậy , bị câm rồi à .

"..."

-Tôi xuống xe nhé

Baekhyun cảm tahy61 khó chịu trước hành động của Park Chanyeol .Anh ta thực sự không được binh thường thì phải , một mực kéo cậu lên xe , cầu xin cậu cho 5 phút , rồi bây giờ thì lại im lặng . Hắn ta là đang đùa cợt cậu chăng , baekhyun thoàng qua cái suy nghĩ đó mà tức giận mở cửa xe . Park Chanyeol lúc này mới mơ hồ mà níu tay cậu lại , giọng nói trở nên mệt mỏi

-Đừng đi ...

Baekhyun quay đầu lại nhìn con người kia , bàn tay hắn nắm lấy tay cậu trở lên nóng ran , cậu cơ hồ cảm nhận được rằng anh ta đang sốt , hơn nữa là sốt rất cào , thâm tâm không khỏi rối loạn , mà quay trở về chỗ ngồi .

-Này , anh sao vậy , không khỏe à .

-Không sao ...

Park Chanyeol nhẹ nhàng mở lời , nhưng mồ hôi trên cơ thể không theo mong muốn mà tỏa ra rất nhiều , đôi môi cũng nhanh chóng khô khóc lại , gương mặt biến sắc đến kì lạ , được một hồi thì ngất lịm đi .

-Này , anh kia .....tỉnh lại đi Park Chanyeol ...này

__END CHAP 17__

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: