Chương 12
Tóc duỗi , môi son nhẹ , váy đen ôm lấy thân thể hoàn hảo cùng đôi giày cao gót mới mượn của Tiểu Vy hôm qua , tất cả được Ngọc Thảo mặc lên mình một cách cực kỳ phù hợp . Chuẩn bị tươm tất xong xuôi hết mọi thứ , có lẽ giờ này Minh Quân đã xuất hiện dưới nhà rồi , em cũng nên xuất hiện thôi
Phương Anh ngồi ở giữa nhà , liên tục lật đi lại tờ báo trong tay , dạo này chẳng có tin tức gì mới cả , làm cho cô cũng ngán ngẩm không thôi . Gấp tờ báo lại , ánh mắt định nhìn ra ban công xem thử mấy chậu cây , vô tình sao lại nhìn trúng Ngọc Thảo đang đứng trước mặt nhìn mình
Một giây , hai giây , rồi lại mười giây trôi qua . Phương Anh nhìn Ngọc Thảo một cách say đắm không một cái chớp mắt , tựa như một đứa trẻ đang nhìn thấy một món đồ chơi yêu thích vậy đó
" Sao nay chị Phương Anh dậy sớm vậy ? " Ngọc Thảo có bất ngờ đôi chút , bình thường hơn mười giờ chị mới ngủ dậy , sao nay mới có tám giờ mà chị đã thức rồi
" Chị cũng không biết " Phương Anh lắc đầu , cô cũng chả biết tại sao hôm nay mình lại dậy sớm thế kia , hay có phải ông trời muốn cô nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp này của em nên bắt cô dậy sớm hay không ?
" Hôm nay em có hẹn đi chơi với bạn , có gì buổi trưa chị với chị Tiên tự nấu cơm ăn nha " Ngọc Thảo cười nhẹ , Phương Anh thức sớm cũng tốt , để chị có thể thấy em cùng Minh Quân đi chơi với nhau
" Bạn nào , tên gì , con trai hay con gái ? " một loạt câu hỏi đến từ phía Phương Anh , nếu cô nhớ không lầm thì ngoại trừ Tiểu Vy với Đỗ Hà ra thì Ngọc Thảo có còn chơi chung với ai nữa đâu
" Bạn học lớp với em , tên Minh Quân " Ngọc Thảo rất vui lòng trả lời hết mọi câu hỏi của Phương Anh , tất cả đều đang đi theo kế hoạch của em cùng tụi bạn lập ra
" Vậy ... vậy Thảo vô thay đồ đi rồi đi " Phương Anh nghe đến tên con trai thì bằng một bằng hai bắt em đi vào phòng mặc bộ đồ khác , bộ đồ này của em chỉ hợp để đi chơi con gái thôi , chứ không hợp để đi với con trai đâu , tốt nhất là em chỉ nên mặc bộ đồ này để đi chơi với cô thôi
Trong mắt Ngọc Thảo hiện lên vài tia vui vẻ , Phương Anh của em hình như đang bộc lộ sự ghen tị ra bên ngoài , xem ra bản thân chị cũng đang dần có tình cảm với em đúng không ?
" Bộ chị thấy em mặc cái váy này không đẹp hả ? " Ngọc Thảo thích thú cúi người kê mặt mình gần lại với mặt Phương Anh hỏi một câu , em cố tình mặc đẹp như vậy là để cho chị thấy đó
Phương Anh nhìn chăm chăm vào gương mặt xinh đẹp trước mắt khẽ nuốt khan một cái , em xài nước hoa gì mà lại thơm thế , khiến cho cô muốn lưu luyến mãi không thôi
" Sao , Phương Anh thấy đẹp không ? " với ánh mắt của Phương Anh , Ngọc Thảo thừa biết câu trả lời là gì , chỉ là em muốn nghe chính miệng Phương Anh nói thôi
" Đẹp " không một chút đắng đo suy nghĩ , Phương Anh nói ra điều Ngọc Thảo mong chờ từ lâu
Ngọc Thảo đứng thẳng người dậy , miệng nở nụ cười tươi nhất , chỉ một chữ của chị thôi cũng có thể làm em vui cả ngày
" Vậy em đi nha "
Một lần nữa , Ngọc Thảo cúi người hôn phớt qua má của Phương Anh , điều mà từ trước đến nay em chưa từng làm bao giờ . Hôm nay chị làm em vui như vậy , coi như đây là món quà em dành tặng cho chị đi
Căn nhà lại chìm vào im lặng , chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc xoay đều . Phương Anh ngồi đó , cố gắng xâu chuỗi lại các sự việc vừa diễn ra ban nãy . Hình như em rời đi mà chưa thay đồ thì phải ?
Lật đật chạy ra phía hành lang chung cư để ngó xuống phía dưới xem em đi cùng ai , vừa hay Phương Anh đã thấy được cảnh em ngồi phía sau xe ôm eo chàng trai nào đó rời đi
Đứng đó hồi lâu Phương Anh mới định hình lại được tất cả mọi việc đang diễn ra , Ngọc Thảo của cô với Thùy Tiên đã tới tuổi biết yêu rồi sao ?
----------------------------------------
Thông tin Ngọc Thảo có bạn trai được Phương Anh truyền tới tai của Thùy Tiên , và tất nhiên hai người bị liên can trong vụ này không ai khác ngoài Đỗ Hà với Tiểu Vy
Tiểu Vy và Đỗ Hà bốn mắt nhìn nhau rồi lại nhìn sang ba người kia , Ngọc Thảo chết tiệt , tối ngày chỉ biết bày trò để cho tụi em lãnh thôi
" Dạo này Thảo có tâm sự gì với hai đứa không ? " Thùy Tiên với gương mặt cực kỳ nghiêm trọng mở miệng hỏi , đối với cô chuyện Ngọc Thảo có bạn trai là một chuyện vô cùng lớn , chính xác hơn thì chuyện rất rất rất lớn
" Hong có " ánh mắt của Tiểu Vy quay đi chỗ khác , lòng rủa thầm Ngọc Thảo không biết bao nhiêu lần
" Hà , nói cho tụi chị biết , có phải Thảo có bạn trai rồi phải không ? " Thùy Tiên chuyển hướng sang Đỗ Hà , tối nào hai đứa nhỏ này cũng nấu cháo điện thoại với nhau , dám chắc Đỗ Hà sẽ biết chút thông tin gì đó
" Em hong có biết , có gì chị đợi chiều Thảo về rồi hỏi đi " Đỗ Hà bị kêu tới tên liền nhanh chóng đem Ngọc Thảo ra làm bia đỡ đạn
" Tao thấy chuyện Thảo có người yêu là bình thường mà , tụi mày làm gì căng thẳng vậy ? " đối với Lương Linh chuyện yêu đương của Ngọc Thảo là chuyện quá sức hiển nhiên , dù gì Thảo cũng đã mười bảy tuổi cũng nên biết yêu là gì rồi
" Không , tuyệt đối không , năm sau là Thảo thi đại học rồi , tao không muốn có bất cứ chuyện gì làm ảnh hưởng đến chuyện học của nó " khác xa với Thùy Tiên vui vẻ của mọi ngày , Thùy Tiên của bây giờ tràn đầy sự lo lắng xen lẫn chút không vui trong đó
" Thì có gì đợi chiều nó về rồi hỏi rõ , rồi lựa lời nói với nó là được chứ gì ? " Lương Thùy Linh nhún vai nói , chỉ là mấy chuyện yêu đương bình thường có cần căng thẳng như vậy hay không ?
Phương Anh ngồi một góc ở trong phòng nhớ lại viễn cảnh tình tứ lúc sáng của Ngọc Thảo thì không được vui cho lắm . Nhưng mà điều khó hiểu hơn là cô không biết tại sao bản thân mình lại khó chịu như vậy , Ngọc Thảo có người yêu đáng lẽ cô phải mừng cho em chứ , cớ sao lại thấy bực bội như thế này ?
Ở một bên khác , Tiểu Vy len lén đá chân Đỗ Hà nhìn về phía Phương Anh , bộ dạng này có được coi là ghen tuông không ?
---------------------------------------
Bầu không khí trong nhà căng thẳng hơn bao giờ hết , có hai người như đang ngồi trên đống lửa chờ đợi Ngọc Thảo trở về
" Em về rồi nè " Ngọc Thảo mang tâm trạng cực kỳ vui vẻ mở rộng cánh cửa , không biết sáng giờ ai đó có trông ngóng em hay không ?
Khác xa với Ngọc Thảo , Thùy Tiên mặt lạnh nhướng mày nhìn cô em gái của mình , sáng giờ em đi chơi có vẻ vui lắm , coi bộ chàng trai thực sự là người em yêu rồi
" Sao vậy , thấy em về mà hong vui hả ? " tâm trạng của Ngọc Thảo có chút trùng xuống , bộ Thùy Tiên với Phương Anh bị giật nợ hả , sao mà nhìn mặt ai cũng lạnh tanh hết vậy
" Thảo đi với thằng nào vậy ? " Thùy Tiên cố gắng nhỏ nhẹ hết mức có thể , cô không muốn phá hỏng trạng thái vui vẻ của em đâu
" Em đi với bạn " Ngọc Thảo còn tưởng chuyện gì nghiêm trọng lắm chứ , ai ngờ Thùy Tiên chỉ muốn biết em đi với ai thôi
" Thằng đó là bạn trai của Thảo hả ? " không lòng vòng mất thời gian , Phương Anh trực tiếp vào thẳng vấn đề cần được giải đáp
Bạn trai ? Hay là người bị Ngọc Thảo lợi dụng ? Ngọc Thảo nên nói với Thùy Tiên và Phương Anh như thế nào đây ?
" Không , bạn học chung lớp với em thôi " đắn đo một hồi Ngọc Thảo mới chịu lên tiếng giải thích
" Bạn học chung sao ôm eo người ta ? " Phương Anh quyết hỏi tới cùng , Ngọc Thảo không giải thích rõ ràng thì đừng hòng qua phòng cô ngủ
" Thì em mặc váy mà , nên phải ngồi một bên ôm người ta chứ , chứ không em té thì sao , tụi em là bạn bè bình thường thôi à chứ không có yêu đương gì đâu " đối với câu hỏi này Ngọc Thảo trả lời vô cùng dễ dàng , còn câu nào khó hơn không , hỏi đi em giải đáp hết cho
Cả Thùy Tiên lẫn Phương Anh không hẹn cùng thở phào nhẹ nhõm , Thùy Tiên thở phào vì Ngọc Thảo chưa có người yêu , còn Phương Anh lại nhẹ nhõm vì đó không người yêu em ?
" Vậy thì tốt , năm sau Thảo thi đại học rồi , cố gắng học , đừng để mấy chuyện linh tinh làm ảnh hưởng tới việc học có biết không ? " Thùy Tiên dặn dò Ngọc Thảo trước , tránh để sau này vì mấy chuyện không đáng mà ảnh hưởng tới tương lai
" Em biết gòiiii , chị Tiên đừng có lo " Ngọc Thảo chun mũi nói , em làm sao lại không biết Thùy Tiên lo lắng chuyện gì
Riêng về phần Phương Anh chỉ cần biết thằng nhóc kia không phải là người yêu của Ngọc Thảo là đã yên tâm rồi , tối nay có thể an giấc ngủ ngon rồi
" Rồi xong , giải tán , Thảo cũng đi tắm đi , chứ để lát hồi khuya tắm coi chừng bệnh " Thùy Tiên chốt lại một câu , sau đó nhanh chân quay trở về phòng bật ti vi , có biết vì chờ Ngọc Thảo mà cô đã bỏ lỡ bộ phim yêu thích của mình hay không ?
Sau khi Thùy Tiên rời đi , không khí nơi phòng khách tràn đầy sự khó xử , nói đúng hơn là chỉ có Phương Anh khó xử thôi , chứ còn Ngọc Thảo thì bình thường
" Phương Anh có muốn tắm chung với em không ? " Ngọc Thảo nhịn không nổi đành buông lời chọc ghẹo , không biết chị đang suy nghĩ gì trong đầu mà mặt lại đỏ thế kia
" Không nha " Phương Anh mặt mày đỏ au từ chối , sau đó lại chạy vào phòng đóng cửa lại , không biết Ngọc Thảo hôm nay bị ai nhập mà lại cư xử kỳ lạ quá
Ngọc Thảo đứng phía bên ngoài cười tươi hơn bao giờ hết , bộ dạng này của Phương Anh mà để cho người khác nhìn thấy , đảm bảo thế nào cũng bị chọc cho chui xuống đất cho xem
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top