Chiếc dù quen thuộc

Trời hôm nay bỗng nhiên đổ cơn mưa lớn, giống như một cơn bão nhẹ thổi qua, mưa rơi dày đặc và không báo trước. Sanghyuk đang vội vàng bước ra khỏi lớp học, tay cầm chiếc balo, cố gắng chạy thật nhanh để không bị ướt. Cơn mưa bất ngờ làm cậu không kịp chuẩn bị, chiếc áo khoác mỏng manh không thể che chắn được những hạt mưa lạnh lẽo đang rơi xuống. Cậu chỉ có thể cố gắng chạy đến trạm xe buýt gần đó, nơi có thể che chắn cậu khỏi cơn mưa này.

Đang hối hả chạy trong cơn mưa, Sanghyuk không để ý đến chiếc xe tải lớn vừa lao qua, bụi nước bắn lên làm ướt hết cánh tay và phần chân của cậu. Một cơn lạnh buốt lan tỏa nhanh chóng khiến cậu khó chịu, cậu càng vội vàng chạy thêm, cố gắng tìm nơi trú mưa.

Nhưng rồi, khi cậu chuẩn bị bước vào trạm xe buýt, một bàn tay xuất hiện trước mặt, đưa ra chiếc dù đen lớn như một hành động tự nhiên. Một cảm giác ấm áp kỳ lạ bao quanh, ngay khi chiếc dù che đi cơn mưa lạnh lẽo từ phía trên. Sanghyuk ngước nhìn lên, và trái tim cậu như thắt lại trong khoảnh khắc nhận ra người đứng trước mặt.

Hyukkyu.

Cậu không thể không sửng sốt khi thấy gương mặt quen thuộc ấy lần nữa. Người con trai với mái tóc đen, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào cậu, tay vẫn giữ chiếc dù đen như mọi lần. Từng chi tiết ấy khiến Sanghyuk không thể lạc lối. Nhưng dù có quen thuộc đến mức nào, cậu vẫn không thể hiểu được cảm giác kỳ lạ này, và tại sao người này lại luôn xuất hiện đúng lúc cậu cần.

"Cảm ơn..." Sanghyuk nói với giọng hơi khàn, bối rối khi nhận lấy chiếc dù. Cậu nhìn vào chiếc dù đen, tay cầm chắc, như thể nó đã là một phần của cậu từ rất lâu. Nhưng cảm giác ấy chỉ kéo dài vài giây, sau đó lại vụt mất, và một làn sóng bất an lại xâm chiếm tâm trí cậu.

"Nhưng sao cậu lại luôn xuất hiện vào những lúc như thế này?" Sanghyuk hỏi, không thể kiềm chế được tò mò.

Hyukkyu mỉm cười nhẹ, đôi mắt ấy vẫn nhìn cậu, như thể có một bí mật gì đó ẩn giấu đằng sau nụ cười ấy. Anh không vội vã trả lời, chỉ khẽ lắc đầu một cách nhẹ nhàng rồi nhìn thẳng vào mặt Sanghyuk, ánh mắt đó sâu lắng và tràn đầy sự an ủi.

"Cậu không nhớ sao?" Hyukkyu nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng mang một chút tiếc nuối. "Cậu đã thấy tớ rồi."

Những từ đó vang lên trong đầu Sanghyuk như một cơn sóng dữ, cuốn đi những cảm xúc mơ hồ mà cậu đang mang trong lòng. Nhớ? Cậu đã thấy Hyukkyu từ bao giờ? Sanghyuk bối rối, cố gắng lục lọi trong ký ức của mình nhưng chẳng thể nào tìm ra được bất kỳ manh mối nào rõ ràng.

Nhìn vào chiếc dù đen trong tay Hyukkyu, cảm giác kỳ lạ lại trỗi dậy trong lòng Sanghyuk. Nó như một món đồ cũ trong ký ức mà cậu đã quên đi từ lâu, nhưng lại không thể thoát khỏi cảm giác quen thuộc, như thể cậu đã từng nhìn thấy nó rất nhiều lần trước đó. Mắt Sanghyuk sáng lên, nhưng không lâu sau đó, những ký ức ấy lại chìm dần trong bóng tối, không thể chạm tới được.

"Chắc cậu nói đùa," Sanghyuk cuối cùng thốt lên, nhưng giọng nói có chút khàn, giống như chính cậu cũng không tin vào điều mình vừa nói.

Hyukkyu chỉ mỉm cười, không nói thêm gì. Anh quay lại, nhấc chiếc dù lên một lần nữa để che cho Sanghyuk, nhưng lần này không vội vã rời đi ngay. Cậu cảm thấy như có một điều gì đó chưa hoàn thành, một câu chuyện chưa được kể hết, nhưng ngay khi ánh mắt của Sanghyuk gặp ánh mắt của Hyukkyu, cậu lại không biết phải hỏi gì thêm.

Hyukkyu chỉ đứng đó, chiếc dù che phủ trên đầu Sanghyuk, tạo thành một khoảng không ấm áp, yên tĩnh giữa cơn mưa. Những hạt mưa vẫn rơi đều đặn xung quanh, nhưng trong khoảnh khắc này, Sanghyuk lại cảm thấy như mọi thứ đều im lặng, không còn gì khác ngoài sự hiện diện của người con trai này và chiếc dù đen.

Chẳng bao lâu sau, khi mưa đã dịu lại, Hyukkyu mỉm cười thêm lần nữa, nhẹ nhàng cúi đầu chào và lặng lẽ bước đi, chiếc dù vẫn còn trên tay. Sanghyuk đứng lại, ngơ ngác nhìn theo bóng hình anh, lòng dâng lên một cảm giác khó tả.

"Cậu là ai thật sự...?" Sanghyuk tự hỏi, nhưng không ai trả lời câu hỏi ấy ngoài những giọt mưa đang ngừng rơi.

Tình huống đó làm cậu cảm thấy mình đã bỏ lỡ một cái gì đó quan trọng, và Sanghyuk biết rằng lần tới, nếu có thể gặp lại Hyukkyu, cậu sẽ không ngần ngại mà hỏi tất cả những câu hỏi mà cậu đang cất giấu trong lòng. Cậu phải hiểu rõ về chiếc dù đen, về người con trai này và lý do tại sao những cuộc gặp gỡ kỳ lạ này cứ tiếp diễn trong những cơn mưa.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top