Chương mới nhooo

-Ưmmm... Joo...ng... aaaa...

Hai con người quấn lấy nhau trên giường nơi giao hợp không ngừng tuôn ra dâm dịch. Tiếng rên rỉ cùng nức nở hòa vào nhau như bản giao hưởng không có hồi kết.

-Ưm... Natachai...

-Joong... bắn... bên trong... aaa... sâu... nữa... em muốnnn...aaaaa

Sau cuộc hoan ái Dunk yếu ớt nằm trên ngực hắn, hơi thở nhẹ nhàng em chỉ nằm im nắm lấy bàn tay hắn. Joong khẽ siết lấy tay em đặt lên một nụ hôn.

-Em có từng hối hận khi theo tôi  không?

Dunk thở dài, em cũng hôn lên bàn tay hắn. Bàn tay to của hắn bao lấy bàn tay em, trên đó có quá nhiều vết chai sần.

-Cái gì cũng có cái giá của nó, anh cho em danh tiếng em trả anh sự trong trắng. Em nổi tiếng như hôm nay cũng là nhờ anh thôi. Hai chúng ta chẳng ai cho không ai cái gì.

Xoay người Dunk lại nằm dưới thân mình Joong lại ngắm nhìn gương mặt này thêm lần nữa.

-Natachai em rất tốt nhưng tôi rất tiếc... bởi vì em không phải dòng máu của gia tộc đó. Tôi không thể cưới em.

Dunk mỉm cười chua chát nước mắt chảy dài từ hốc mắt, em lại khóc vì hắn rồi.

-Vậy thì cầu kiếp sau em đầu thai vào nhà tốt làm con nhà giàu. Ngược lại anh làm trai bao để em nuôi anh đi, được không.

Joong hôn lên trán Dunk đưa tay lau đi nước mắt em, không hiểu sao hôm nay hắn lại muốn chuyện cùng em như những năm trước. Nằm trên giường ôm nhau nói chuyện đến khi ngủ quên ấy.

-Em điên tình vì tôi đến thế sao, đổi lại là tôi thì chỉ muốn bản thân gặp được người tốt hơn. Nếu tôi chết em có đến đám tang của tôi không, có khóc không hả...

Dunk vội đưa tay che miệng hắn lại không cho nói tiếp.

-Anh bị điên sao tại sao em phải khóc, sau đêm nay chúng ta không còn quan hệ gì cả. Anh sống hay chết không liên quan đến em.

Joong tỏ vẻ hụt hẫng lại vòng tay siết eo em.

-Em tốt nhất là nói được làm được cho tôi, đến lúc đó nếu tôi thật sự thấy em khóc tôi sẽ hiện ra cho em thấy.

Dunk xoay vào tường vờ như không để ý hắn nữa rồi lại ngủ quên luôn.

Hôm sau khi em tỉnh dậy thì Joong đã rời đi từ lâu. Em cũng ngồi dậy đi tắm rồi ra về, tại nhà riêng của Dunk hiện tại rất nhiều phóng viên đang đứng đợi. Lúc này em mới nhớ mình quên mở điện thoại. Những hình ảnh của em và Joong từ những năm trước đã tràn trên X. Có điện thoại gọi đến là trợ lý của Joong.

-K' Natachai là tôi, hiện tại ông chủ đang cho người giải quyết. Ông chủ bảo tôi nói với cậu ngài đã chuẩn bị sẵn mọi thứ ở Nhật nếu cậu muốn đi thì gọi cho tôi bất cứ lúc nào.

Dunk mệt mỏi dựa vào ghế, nhìn đám phóng viên bu đen nghịt ngoài xe em liền muốn quay đầu đi.

"Kệ mẹ đi, giải nghệ luôn cũng được.

Dunk bình tĩnh xuống xe, vì đây là khu dân cư dành cho nghệ sĩ nên bảo an cũng rất nghiêm ngặt. Bọn họ chỉ lảng vảng ở trước tiểu khu chứ không vào trong được. Dunk chỉ nghĩ muốn trả lời họ một làn cho xong. Em cũng đã sẵn sàng mất đi người bạn thân này rồi. Cuộc đời của Natachai chẳng còn gì để mất cả.

-Tôi sẽ trả lời mỗi người một câu ai xong rồi thì đi. Và đừng đi quá xa vấn đề nhé, ba và bố tôi là ai mọi người cũng biết đúng không.

Pv 1: uiii đã là tiểu tam rồi còn ra vẻ được nữa sao... trơ trẽn
Pv 2: không nghe cậu ta nói sao... ba và bố cậu ta là ai
Pv 3: hới... nhà Chivaaree đúng là nuôi ong tay áo...

Không hổ danh là đại minh tinh dù trong lòng đang sợ hãi nhưng vẫn phải tỏ ra kiên cường.

-Có muốn hỏi hay không, hay là muốn để bố tôi hỏi các người?

*Sau đây là đối đáp với pv nha

-K' Natachai có thật sự anh là tình nhân trong bóng tối của K'Aydin không vậy?

-Phải... từ năm 20 tuổi tôi đã ở bên anh ấy rồi.

-Nhưng mà không phải anh và phu nhân ngài ấy là bạn thân sao. Điều đó có nghĩa là anh ngoại tình với chồng của bạn thật sao?

-Thế nào gọi là ngoại tình, tôi chưa có gia đình thì làm sao ngoại tình. Là anh ấy ngoại tình không phải tôi.

- Nhưng anh đã biết đó là chồng của bạn thân mà vẫn dây dưa cùng ngài ấy sao. Dựt chồng bạn thân luôn đấy.

-Tôi không hề dành dựt của ai bao giờ, nếu muốn dành thì tôi đã dành lâu rồi. Còn có... cậu hỏi tôi biết là chồng của bạn thân sao còn dây dưa. Xin lỗi... tôi gặp anh ấy trước, chỉ có cậu ấy là không biết mình xen vào người khác. Có hiểu chưa.

Đám phóng viên còn đang muốn hỏi thêm thì đoàn đội của Dunk đã đến. Phía sau còn có ba và bố của em và cả Pond anh trai của em nữa.

-Nattachai vào phòng con nói chuyện với ba, bất cứ ai cũng không được vào.

Dunk đi theo Win vào phòng, vừa mới đóng cửa em đã bị ba tát vào mặt. Thật đau hình như còn bị chảy máu nữa, ba thật sự tức giận rồi. Lần đầu em bị ba đánh như vậy là năm cấp 3 bị thất tình rồi lén đi uống rượu. Bây giờ ba lại tức giận như thế bởi vì ba rất ghét những kẻ ngoại tình.

- Natachai có phải cậu đang cảm thấy cuộc đời cậu quá nhẹ nhàng phải không. Tại sao lại làm như vậy, có biết hôm nay bố cậu ra ngoài bị người ta nói gì sau lưng không?

-Tất cả là do con gây ra, mọi lỗi lầm đều là do con. Con sẽ gặp luật sư để tách tên mình ra khỏi gia tộc. Để ba, bố và anh không bị liên lụy.

Lại thêm một cái tát nữa thật đau đến từ ba, lần này Dunk ngẩng mặt lên. Trong một buổi sáng mà tinh thần của ba sa sút rất nhiều. Em lại làm ba khóc rồi, lần đó ba tát em một cái liền khóc đến ngất đi. Bây giờ em lại nói những lời làm ba đau lòng đến vậy.

-Nattachai đứa nhỏ yếu ớt đoản mệnh được tôi ôm ấp trong ngực đã lớn rồi. Có phải bởi vì tôi không sinh ra cậu nên mới có thể dễ dàng nói ra những lời như thế với tôi phải không?

-Ba con không làm gì sai hết tai sao không ai hiểu con chứ. Là con đến trước, con gặp anh ấy trước. Tại sao ai cũng nói con dựt chồng nó, là con nhường nó mà...

Dunk không kềm chế được cảm xúc của mình khiến cho Win càng tức giận hơn.

-Con bị điên sao, nếu đã nhường thì đừng bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của họ nữa. Đó mới là nhường còn như con là cố chấp. Con chạy ra đường nói với xã hội là "tôi nhường người mình yêu cho bạn thân tôi" thì họ tin con sao.

-Phải con bị điên sao, là do con không phải con ruột của ba và bố nên mới phải chấp nhận đứng trong bóng tối cùng anh ấy. Ha ha ha suy cho cùng Nattachai cũng chỉ là một đứa mồ côi trên cuộc đời này thôi. Ha ha ha...

Nhìn đứa con bé bỏng của mình như hóa điên khiến Win cảm thấy hối hận vì đã đánh em. Chạy đến ôm lấy Dunk vào lòng mình không ngừng vuốt ve xoa đầu em.

-Không phải... Dunkie là em bé nhỏ của gia đình mình, ba bố và p'Pond yêu em nhất. Dunkie là gấu bông nhỏ của bố, là ngôi sao lớn của ba, là bé điệu của p'Pond. Dunkie là kiêu hãnh của cả nhà chúng ta. Ba xin lỗi vì đã đánh em bé nhỏ của ba, con bình tĩnh lại được không.

Đợi đến lúc dỗ được Dunk đi nghĩ đã là chuyện 2 tiếng sau. Win ngồi cạnh giường nắm lấy tay Dunk. Nhìn hai má sưng đỏ của em lại hận bản thân mình sao lại đánh con chứ.

-Con ngủ lâu chưa em, sao em khóc rồi Win.

Bright ôm Win thật chặt trong lòng dỗ dành vợ mình.

-Bright... xin lỗi vì em đã đánh con cưng của anh. Em đã tát con rất mạnh, đến nỗi bé nhỏ chảy máu. Lúc đó em giận lắm không kềm chế được.

Bright một tay dỗ vợ một tay xoa đầu con cưng của mình. Hơiii... một người là đầu quả tim hắn, một đứa là viên ngọc quý nâng trong lòng bàn tay. Chỉ cần hai người này nhíu mày cũng làm hắn lo đến ngủ không được. Còn thằng lớn thì... tới rồi

-Bố... con đói quá con muốn ăn cabonara

Pond đẩy cửa phòng Dunk trên tay cầm một chiếc đĩa trống và gương mặt mới ngủ dậy.

----------------------------------------------------

Spoil

-Joong... đến gặp nhau lần cuối được không.

- Tôi rất bận Natt... *Đoàng*


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top