Chương 30

Lệ Tĩnh Vi vội vàng giải thích: "Dì, cháu thực sự không có ý đó. Cháu thực sự không biết người đó là anh dâu của cháu..."

Dì Trương vẻ mặt ngưng trọng nói: " Đại tiểu thư, không phải anh dâu của cô cũng được sao?"

Lệ Tĩnh Vi bị vòng đi vào, chạy nhanh lại nói: "Không, không, tất nhiên, nếu người đó là anh dâu của tôi thì tốt quá!"

"Cháu thích chỗ nào?" Lệ Tĩnh Vi cảm thấy mình không thể đi loanh quanh được nữa, nếu còn đi loanh quanh nữa chắc chắn cô sẽ thua nên cô nói thẳng: "Tôi đang tìm một diễn viên. Hiện giờ anh dâu có ở đó không? Tôi muốn cùng anh ấy bàn bạc một số việc."

Thấy dì Trương vẫn bất an nhìn mình chằm chằm, cô lại nhấn mạnh: "Tôi thực sự đang tìm anh dâu để đóng phim."

Dì Trương cuối cùng cũng tránh ra và nói: " Cô phải nói sớm là cô đang tìm việc cho Cố tiên sinh, mau mời tiến vô!"

Dì Trương mang theo Lệ Tĩnh Vi đi vào phòng khách, lại đi lên lầu kêu Cố Thầm.

Lệ Tĩnh Vi ở phòng khách ngồi xuống, quan sát môi trường xung quanh, cảm thấy nơi này thực sự ngày càng trở nên trang nhã hơn, cuộc sống của anh dâu thật sự giống với khí chất của chính anh, giống như một thần tiên.

Thấy Cố Thầm xuống lầu tới, đôi mắt Lệ Tĩnh Vi mở to, lập tức đứng dậy nói: "Chào anh dâu." Cách cư xử như vậy! Tính tình như vậy! Hào quang này trong mọi cử chỉ! Đó không phải là người cô đang tìm sao? Tại sao cô lại không nhận ra điều đó khi cùng nhau ăn tối ở nhà cũ? Cô bị mù!

"Xin chào, Tĩnh Vi." Cố Thầm hôm nay nhìn thấy Lệ Tĩnh Vi ngồi trong phòng khách, mặc một chiếc áo khoác kiểu mô tô màu đỏ sậm, quần yếm màu xanh quân đội. Cậu đã từng gặp cô ấy ở ngôi nhà cũ trước đây và cậu biết em gái cùng mẹ của Lệ Đình Khâm. Nhưng bây giờ thông qua đặc điểm và màu sắc trang phục của Lệ Tĩnh Vi, cậu cũng thấy cô nằm trong nhóm người đang quay phim ở sườn núi vừa rồi.

Cố Thầm đến phòng khách ngồi xuống, nói: "Vừa rồi ở trên núi quay phim sao?"

Lệ Tĩnh Vi sửng sốt nói: "A, đúng vậy." Từ xa như vậy anh dâu đã nhìn thấy và nhận ra cô? Đây là loại thị lực thần tiên nào vậy? Cô đã sử dụng một chiếc máy ảnh đỉnh cao mới ghi lại được cảnh anh dâu đang múa kiếm.

Lệ Tĩnh Vi nói tiếp: " Vừa rồi khi quay phim bọn em ghi được cảnh anh dâu múa kiếm trên núi, mọi người đều bị sốc. Anh dâu đã học kiếm thuật hay gì đó chưa? Vì sao sao phải lên đỉnh núi múa kiếm? "

Cố Thầm nhàn nhạt nói: "Rèn luyện thân thể."

Dì Trương , người đang phục vụ trà cho Lệ Tĩnh Vi, gần như đồng thời nói: "Diệt trừ yêu ma"

Lệ Tĩnh Vi liếc nhìn hai người: "?"

Cố Thầm: "Thật sự, là rèn luyện thân thể."

Dì Trương nhiệt tình nói khi đặt trà xuống: "Không phải cậu đã học kiếm thuật từ sư phụ của mình sao? Lần trước cậu nói với tôi rằng cậu rèn bảy thanh kiếm đặc biệt để diệt quỷ..."

Cố Thầm: " = = " Có vẻ như lẽ thường không thể khiến dì Trương ngừng đưa ra nhận xét như vậy.

Vì thế dì ấy nói: "Lần trước không phải cậu đã nói tôi không được nói cho ai biết sao?"

Dì Trương sau đó che miệng lại: " A, nhân tiện, tôi không thể nói được. Tôi xin lỗi, Cố tiên sinh. Tôi sẽ không nói nữa, không nói nữa." Sau đó bưng khay đi rồi.

Lệ Tĩnh Vi lẩm bẩm: "Cố ý đúc 7 thanh kiếm......" Không biết vì điều gì làm loại sự tình này, nhưng luôn cảm thấy nó rất lợi hại, hơn nữa dì Trương vẫn chưa thể nói cho ai biết...

Đằng sau chuyện này hẳn là có câu chuyện gì đó... Nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu vẫn không hiểu, Lệ Tĩnh Vi tỉnh táo lại và nói: "Anh dâu, hôm nay em đến đây thực ra là vì nhìn thấy anh múa kiếm, em tự hỏi liệu anh có muốn đóng vai khách mời trong đoàn của bọn em không? "

Cố Thầm nghe xong nhàn nhã trực tiếp cự tuyệt nói: "Xin lỗi, tôi không có hứng thú, tôi nghĩ em có thể thuê diễn viên chuyên nghiệp hơn."

Lệ Tĩnh Vi ánh mắt sáng hơn nhìn Cố Thầm, đúng vậy! Chính là cảm giác này! Tiên Tôn chính là như vậy, trong dáng vẻ nhàn nhã có chút thờ ơ, lạnh lùng như vậy khiến người ta cảm thấy hắn dường như không quan tâm đến bất cứ điều gì, nhưng trong người lại tràn đầy khí thế bình tĩnh và uy quyền, dù nói nhỏ nhẹ cũng cảm thấy mình không thể từ chối và không dám làm trái!

Nhưng cô lại hưng phấn, đối mặt trực tiếp với Tiên Tôn, cô tựa hồ thật sự không dám cự tuyệt....Lệ Tĩnh Vi thậm chí còn mềm giọng hơn một chút, háo hức nhìn Cố Thầm, yếu ớt nói: "Anh dâu, thật sự không có khả năng sao... Quay phim thực sự rất vui, chỉ là khách mời thôi, không có nhiều cảnh đâu..."

Cố Thầm nhấp một ngụm trà, khóe miệng mỉm cười nói: "Điều đó thực sự là không thể."  Điều này khiến cậu nhớ đến Thẩm Nguyên một chút.

A! Lệ Tĩnh Vi nhìn động tác cùng biểu tình của Cố Thầm, cảm thấy trên đời sẽ không có ai có tư cách hơn cậu! Nụ cười yếu ớt này khiến cô cảm thấy đây chính là Tiên Tôn, tuy rằng Tiên Tôn rất mạnh mẽ, nhưng đối với hậu bối là như vậy, không cố ý giải phóng bất kỳ áp lực nào, thậm chí còn thả lỏng một chút, cái gọi là khí chất chỉ là thứ mà đã mang theo với tư cách là một cường giả quá lâu.

Cô thực sự không ngờ rằng cô và Dư Mặc luôn nhấn mạnh đến cách cư xử và khí chất thoải mái, nhưng cảm giác mà Dư Mặc chưa bao giờ tìm thấy, lại có thể được anh dâu nhận ra chỉ bằng một ngụm trà! Ô ô ô, tại sao trước đó cô không nhận ra rằng anh dâu mình là một thần tiên hạ phàm chứ? Chắc là do anh dâu mặc vest đi ăn tối ở nhà cũ, liền làm khí chất rất giống anh trai!

Nhưng... tại sao anh dâu cô lại dùng vẻ mặt giống như Tiên Tôn mà nói những lời từ chối cô? Cô thực sự đau lòng... nhìn thấy người tình trong mộng đang ở ngay trước mặt mình, nhưng cô không thể có được nó...

Lệ Tĩnh Vi đành phải nói: "Được rồi... vậy thì thứ lỗi khi quấy rấy anh dâu." Trời ơi, thực ra Dư Mặc vẫn chưa chấm dứt hợp đồng, cho nên dù có là anh dâu ra tay cũng sẽ không dễ giải quyết.

Cố Thầm gật đầu nói: " Không quấy rầy, cũng sắp tối rồi, ở lại ăn bữa tối đi."

"Được rồi, cảm ơn anh dâu." Lúc này Lệ Tĩnh Vi mới có thời gian lấy điện thoại đã tắt tiếng của mình ra. Quả nhiên có rất nhiều cuộc gọi từ các lĩnh vực khác nhau.

Ngô tổng cũng gửi tin nhắn: [ Tiểu Lệ, thái độ không liên lạc của cô là sai. Nếu cô không gọi lại cho tôi, tôi sẽ rút khoản đầu tư của mình.]

Lệ Tĩnh Vi cũng rất tức giận nên gọi lại nói: " Ngô tổng, ông nghĩ sao? Đã mời tôi làm đạo diễn, thì xin hãy tin tưởng tôi. Tất nhiên, nếu ý kiến ​​của chúng tôi thực sự mâu thuẫn với nhau, tôi cũng có thể tự mình đầu tư vào dự án. " Nhưng cô cũng nghĩ đến vốn lưu động của mình, lập tức muốn lấy ra mấy ngàn vạn vẫn là có chút khó khăn.

Xem xét địa vị của Lệ Tĩnh Vi là trưởng nữ của Lệ gia, Ngô tổng giải thích lý do cho cô: "Lý do rất đơn giản, fan của Dư Mặc đều tới đây vì Dư Mặc, nếu cô quay phim như thế này, sau khi fan của anh ấy xem xong buổi ra mắt biết anh ấy có vai trò nhỏ như vậy, ngày hôm sau cũng sẽ không có người đến xem. Nếu cô quay phim dựa trên tác phẩm gốc, cô nghĩ người hâm mộ tác phẩm gốc sẽ có sức mua được bao nhiêu? Hơn nữa, tác phẩm gốc chỉ là văn bản trực tuyến, vậy nó có thể có loại dinh dưỡng gì? Nếu cô để tác giả của bài viết trực tuyến làm người viết kịch bản, cô sẽ không thể tôn trọng tác phẩm gốc và lý do nó ra đời. "

Lệ Tĩnh Vi nói: "Tác phẩm gốc có giọng điệu thoải mái và thú vị như nguyên tác, không cần phải quá chi tiết." Những người chưa đọc nên đương nhiên không biết.

Ngô tổng không trao đổi vấn đề cụ thể với cô mà nói: "Tiểu Lệ, chú lớn hơn cô mấy chục tuổi, rất nhiều người kiêng kị vì cô là trưởng nữ Lệ gia, không dám nói cho cô biết sự thật. Nhưng chú vẫn phải nhắc nhở cô, thực ra mọi người cùng nhau làm dự án này để kiếm tiền chứ không phải để chơi với cô. "

"Hiện tại đội ngũ biên kịch của Dư lão sư đã đồng ý đóng góp miễn phí, Dư lão sư cũng sẵn lòng đảm nhận nhiều vai hơn, chuyện tốt như vậy sao không nhận? Cô cũng biết lương của Dư lão sư cao bao nhiêu. Những nhà đầu tư kia rất ủng hộ kế hoạch do Lộ tỷ đề xuất và chỉ chờ ý kiến ​​của các cô mà thôi. "

Không phải các nhà đầu tư và Studio Dư Mạc cố tình chống lại Lệ Tĩnh Vi, không phải bọn họ không sợ làm mất lòng đại tiểu thư, mà là một bên bọn họ đến đây để kiếm tiền, còn bên kia đến đây để diễn những vai kinh điển, bọn họ đều có sở thích riêng, không thể dùng tiền của mình để chơi với đại tiểu thư được.

Theo quan điểm của họ, họ thậm chí còn cho rằng Lệ tổng có vấn đề về não và thực sự không thể giao tiếp.

Sau khi nghe Ngô tổng nói, Lệ Tĩnh Vi không khỏi nói rằng Ngô tổng nói đúng. Cô cũng hiểu tại sao một số lượng lớn phim IP và phim truyền hình sẽ phá hủy tác phẩm gốc, nhưng mọi người đều cho rằng việc này sẽ kiếm được nhiều tiền hơn?

Lệ Tĩnh Vi nói: "Được rồi, Ngô tổng, tôi hiểu ý kiến ​​của ông và tôi có thể hiểu được chúng. Nếu ông không lạc quan về điều này thì xin hãy rút lại khoản đầu tư của mình. Tôi sẽ đầu tư vào dự án này."

Sự thẳng thắn của Lệ Tĩnh Vi khiến Ngô tổng ở đó sững sờ một lúc, ông lại cảm thấy nhẹ nhõm và nói: "Được rồi, chúng ta có thể sắp xếp thời gian để giải quyết chuyện này."

Ngô tổng nói đùa, xoa dịu bầu không khí: "Vậy đó sẽ là dự án của riêng cô, nên tôi sẽ không chỉ tay vào..."

" Tốt thôi , tôi sẽ cho người gọi ông." Lệ Tĩnh Vi cúp điện thoại.

Cô biết rất rõ rằng một số điều Ngô tổng nói thực ra là đúng. Đúng là nhiều người trong đội không mấy lạc quan về dự án này.

Cô thất vọng nhìn Cố Thầm, nói: " Anh dâu, anh thật sự không đến diễn sao? Bây giờ em phải đầu tư tiền của mình và phải tự mình trả lương. Nghĩ đến mức lương cao của Dư Mặc thật đau lòng." .

Nhìn thấy cô như vậy, Cố Thầm đề nghị: "Tôi đầu tư một ít thì sao?" Nếu không, tiền Lệ tổng cho sẽ không có chỗ tiêu.

Lệ Tĩnh Vi ánh mắt sáng lên một chút, nói: " Anh dâu, anh  định đầu tư bao nhiêu?"

Cố Thầm nói: "500 vạn ?"

Đôi mắt Lệ Tĩnh Vi lại tối sầm lại, cô lắc đầu nói: " Ài, không được rồi, loại phim hiệu ứng đặc biệt này quá đắt. Nếu em trở thành nhà đầu tư, em định bắt đầu với 5000 vạn . Em sẽ cố gắng chuyển một số tiền từ một số dự án đầu tư..."

Cố Thầm suy nghĩ một chút, nói: "Vậy để tôi xin thêm anh trai em một ít tiền tiêu vặt."

Lệ Tĩnh Vi lại lắc đầu, nói: " Anh dâu, em rất muốn cảm ơn anh , nhưng thôi quên đi. Em xấu hổ khi nhờ anh xin tiền anh trai em...." Tiền tiêu vặt? Có thể có bao nhiêu? Thêm mấy chục vạn nữa chỉ như là giọt nước trong xô.

Cố Thầm lại đạm nhiên lắc đầu nói: "Không sao đâu, chúng ta ăn tối trước nhé, lát nữa anh sẽ gọi cho anh trai em."

Mặc dù Lệ tổng mới thuê của đầu bếp Hứa nấu rất ngon, nhưng Lệ Tĩnh Vi vẫn là nuốt không trôi, vẫn luôn ở tự hỏi chuyện này.

Sau bữa ăn khoảng 7 giờ, Cố Thầm đi lên ban công trên lầu, bấm số của Lệ Đình Khâm: "Chào buổi sáng, Lệ tổng, anh vừa mới ngủ dậy à?" Có lẽ đang tập thể hình? Đã được một thời gian kể từ khi cậu đến thế giới này và bây giờ cậu đã bình phục trở lại. Thực sự, cậu cũng thấy việc tập thể dục một mình thật nhàm chán.

Lệ Đình Khâm nói: "Chào buổi tối, A Thầm. Tôi dậy được một lúc rồi."

Có lẽ trước đó cậu đã tới hai lần, nhưng lần này Cố Thầm không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, thậm chí còn có chút đùa giỡn nói: " Lệ tổng, tiền tiêu vặt của tôi không đủ. Vậy thì.... tăng lên 5000 vạn cho tôi nhé?"

Lệ Đình Khâm nói: "Được."

Nụ cười trên môi Cố Thầm càng sâu, nói: " Lệ tổng thực sự không có hỏi tôi dùng nó làm gì sao?" Trong khoảng một tháng qua, xem ra tổng số sẽ sớm đạt tới 6100 vạn

Lệ Đình Khâm nói: "A Thầm, cậu là bạn đời của tôi, tôi tin tưởng cậu."

Cố Thầm ngừng nói đùa, nói: "Thật ra tôi muốn đầu tư vào bộ phim của em gái anh, anh chỉ cần nhờ trợ lý Trần chuyển tiền vào tài khoản của em gái anh là được, miễn cho hai lần thủ tục phí."

Bên kia Lệ Đình Khâm dừng một chút, nghiêm túc mà nói:  " A Thầm... khi nào cậu mới làm được việc đó cho chính mình? Cậu thực sự không cần phải nghĩ về Tĩnh Vi như thế này. Em ấy đã trưởng thành và hơn cậu vài tuổi. Cậu nên tiêu tiền cho bản thân mình và thử điều gì đó mà cậu quan tâm đi..."

Cố Thầm: "..." Lệ tổng, tôi thật sự nghĩ tới chính mình.

Tuy nhiên... cậu thực sự không thể tìm thấy bất cứ điều gì khiến cậu quan tâm từ lâu.

Lệ Đình Khâm đột nhiên đề nghị: "Hay là cậu cũng tới nước A đi? Chúng ta cùng sống chung nhé? Ở đây tôi cũng có rất nhiều vị trí thích hợp với cậu..."

Cố Thầm lập tức thoát ra khỏi suy nghĩ vẩn vơ, nói: "Không được, Lệ tổng, chuyến bay đến nước A thật sự rất dài, tạm thời tôi không muốn đi làm."

Lệ Đình Khâm thở dài: "Được rồi, A Thầm, tôi tôn trọng ý kiến ​​của cậu."

Sau khi cúp điện thoại, anh nói với thư ký đang báo cáo lịch trình cho anh: "Hai tuần tới hãy điều phối thời gian, tôi sẽ về nước một chuyến." Anh thực sự cảm thấy A Thầm rất cần người đi cùng.

Tại đây, trong thời gian ngắn Lệ Tĩnh Vi nhận được thông báo chuyển khoản 5000 vạn , lập tức sửng sốt nói: "Ai đột nhiên chuyển cho tôi 5000 vạn vậy?!"

Cố Thầm bình tĩnh nói: "Chắc là trợ lý Trần."

Lệ Tĩnh Vi chợt hiểu ra điều gì đó, lập tức trợn mắt nhìn Cố Thầm, không thể tin nói: " Anh dâu, đây không phải... chỉ là tiền tiêu vặt của anh thôi sao?!"

Cố Thầm gật đầu: "Đúng vậy, tôi sẽ đầu tư cho em."

Mặc dù Lệ Tĩnh Vi đã thành thục từ lâu nhưng lúc này cô vẫn kinh ngạc kêu lên: "Anh dâu! Sao anh có tiền tiêu vạn tới 5000 vạn vậy!" Kể từ khi tốt nghiệp đại học, cô chưa nhận được đồng tiền tiêu vặt nào từ anh trai, nhưng cô và Gia Thụ chỉ có hơn mười mấy vạn vào một tháng trước đó, và đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy thứ gì đó như 5000 vạn...

Sau khi anh trai cô lấy vợ, liền như vậy crazy sao!

Lệ Tĩnh Vi chắp tay trước ngực nói: "Được rồi, anh dâu, bây giờ anh  là nhà đầu tư lớn nhất, anh thật sự muốn đưa một phần mười số tiền đầu tư của mình cho Dư Mặc để quay ba cảnh sao?"

"Còn anh, anh dâu, nếu anh xuất hiện sẽ được giảm 500 vạn ngay."

____

2k9 từ    9:43 p.m 

Với 1 con người cả thèm chóng chán như tôi thì tôi bắt đầu lười rồi



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top