Người nhà
Chuông báo thức reo vang, Lưu Vũ mơ mơ màng màng từ trong ổ chăn chầm chậm chui ra, với tay tắt điện thoại. Ngồi ngẩn ngơ một chút, bé con sau đó tự giác đứng dậy, tay nhỏ nhanh nhanh gấp chăn xếp gối lại gọn gàng.
Đến giờ "làm lễ" buổi sáng rồi, Lưu Vũ bước vào phòng tắm hì hụi đánh răng rửa mặt, làm đủ tám bước skincare, tự trang điểm, sấy tóc tạo kiểu thành thục đến nỗi người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ đây là động thái muốn giảm bớt biên chế đội stylist.
Sửa soạn một hồi lâu, đến khi mặt mũi tóc tai đã gọn gàng xinh xắn, bé con mới hài lòng bước ra. Lưu Vũ nổi tiếng là rất quan tâm đến hình tượng, lúc nào cũng phải đảm bảo bản thân chỉn chu đẹp đẽ trước mặt công chúng, dù chỉ là trên quãng đường từ nhà đến trường quay hay công ty. Cuộc sống vô cùng kỉ luật, sáng nào cũng dậy sớm trước giờ đi làm hẳn một tiếng, sửa soạn cẩn thận bằng cả mười cậu trai kia cộng lại (đặc biệt là cậu số hai).
Nhân tiện thì, một trong các nhiệm vụ buổi sáng của Lưu Vũ (do em tự vơ vào người chứ cũng chẳng ai mượn) là sang đánh thức tên gấu bự kiêm bạn trai ở phòng đối diện.
Santa không bao giờ khoá cửa phòng khi đi ngủ. Lý do theo lời anh trai Nhật Bản dẻo mồm dẻo miệng nào đó, là để "Lưu Vũ bảo bối thích sang lúc nào thì sang". Dĩ nhiên Lưu Vũ rất tỉnh táo, vô-cùng-tỉnh-táo, nên không bao giờ có chuyện em sang phòng anh trước khi gà gáy. Mẹ dạy rồi, bé ngoan ban đêm phải ngủ ngoan không được đi lang, bởi vì không-có-chuyện-gì-tốt-xảy-ra-sau-nửa-đêm hết.
Vậy nên như mọi buổi sáng khác, Lưu Vũ mặt mũi đầu tóc chỉn chu, nhưng người vẫn mặc pyjama, chân đi dép bông, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Santa, đi vào đến tận giường mà người kia vẫn chìm trong mớ chăn gối chẳng biết gì cả.
Lưu Vũ phì cười nhìn anh bạn trai cao hơn mét tám nằm dang tay dang chân trên giường, giường cũng không tính là nhỏ, nhưng trong tương quan với cơ thể người nọ thì trông chật chội nhỏ bé hẳn. Áo thun trắng rộng có chút nhàu nhĩ, cần cổ to dày, mái tóc vàng hơi rối rũ xuống che qua nửa mặt, hai mắt nhắm nghiền, sống mũi vừa thẳng vừa cao đẹp như tượng tạc.
Lưu Vũ thề với trời cao em nhận nhiệm vụ này xuất phát từ tinh thần trách nhiệm của một đội trưởng, chứ không phải vì chút phúc lợi nho nhỏ mỗi sáng này đâu.
Với kinh nghiệm tích lũy vài tháng nay, Lưu Vũ thuần thục đi đến kéo kéo chăn của đối phương, cố tình đứng tránh hướng tay thuận của Santa. Tên gấu bự này khi ngái ngủ không khống chế được lực tay, có lần hắn ta một tay ôm trọn em kéo xuống, nằm ôm ôm dụi dụi một lúc rối hết cả tóc tai quần áo em rồi mới lơ mơ tỉnh giấc.
"Santa~ dậy nào, em chỉ gọi một lần này thôi đấy"
"Bảo bối, dậy sớm thế" Santa lẩm bẩm, đầu tóc bù xù, giọng đầy ngái ngủ, tay thì vẫn cố bám víu vào tổ ấm thân yêu. Thật ra anh thừa biết Lưu Vũ luôn chiếu cố anh, đợi gần đến giờ đi làm mới sang gọi anh dậy, cố ý để anh ngủ thêm chút nào hay chút đó. Vậy nên Lưu Vũ mà xuất hiện tức là nhất định phải dậy rồi, không lười biếng thêm được nữa.
Santa uể oải ngồi dậy, ngồi một lúc thương tiếc giấc ngủ đã qua, thuận tay xoa xoa đầu nhỏ của bé con một chút, rồi lục tục đứng lên đi vệ sinh cá nhân.
Lưu Vũ phì cười, thấy đối phương sao mà như trẻ con.
Ưu điểm của anh bạn trai ham ngủ này là xoay sở buổi sáng rất nhanh. Mới được chừng chục phút, Lưu Vũ quay về phòng thay quần áo xong, trở lại phòng Santa đã thấy anh ta tươi tỉnh đẹp trai từ phòng tắm bước ra. Quần áo đã thay xong, tóc thì chỉ chải chải vài đường cơ bản, mặt cũng không trang điểm gì.
Lưu Vũ không nhịn được cảm thán trong lòng "Bất công thật, sao có người chẳng làm gì trông cũng đẹp trai như vậy".
Hôm nay Santa diện áo sơmi đen đơn giản, quần tây đen. Bản thân anh là một cái giá treo đồ hoàn hảo, Lưu Vũ hay đùa thế, nên mặc dù chiếc áo có rộng hơn cỡ người anh một chút cũng không thành vấn đề. Vì sao áo rộng á, vì đó là hàng mua trên mạng, một hôm ngồi trên xe về nhà Lưu Vũ trông thấy vừa mắt bèn đặt luôn cỡ lớn nhất mà không kịp hỏi lại anh bạn trai. Kể ra những món đồ mà em đặt tuỳ hứng chỉ vì nghĩ "có lẽ sẽ hợp Santa" cũng không ít ỏi gì. Đúng như lời em phân bua trong một chương trình nọ (mà các thành viên khác không ai thèm tin), trong mớ bưu phẩm chất đầy từ toà A sang toà B của con nghiện shopping là em không phải toàn là đồ của em thôi đâu.
Santa ngồi xuống giường chỉnh chỉnh lại ống quần. Lúc này đôi mắt của bé con Xử Nữ để ý thấy đường ngôi tóc của đối phương đang rẽ khá lộn xộn, trong lòng khó chịu bèn bắt lấy chiếc lược trên bàn, đưa tay chỉnh lại cho anh.
"Hôm sau anh cố gắng dậy sớm một chút" bé con tỉ mỉ rẽ một đường ngôi tóc thẳng thớm trên mái đầu màu râu ngô của đối phương "em giúp anh sửa soạn"
"Nếu không người ta sẽ chê cười em không biết chăm sóc người nhà" một câu này bé con vừa nói vừa chu chu môi, lại còn cố tình kéo dài hai chữ cuối như giận dỗi.
"Mới sáng ra đã ngọt ngào thế" Santa cười híp cả mắt, hai tay bắt đầu không an phận ôm vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn của em, sau đó kéo em ngồi xuống. Lưu Vũ lọt thỏm vào lòng Santa như cục bông gòn nhỏ, chưa kịp định thần đã bị người kia bắt lấy cằm nhỏ hôn hôn môi.
"Anh không cạo râu à" Lưu Vũ nhỏ giọng càu nhàu, tay xoa xoa cằm của bản thân như ý nói anh làm em đau. Thật ra thì không đau, hơi ngứa ngứa nhột nhột thôi.
"Hôm nay đến công ty thôi mà, có quay chụp gì đâu" Santa thản nhiên trả lời, cười cười chẳng có vẻ gì là hối lỗi "sáng cạo tối cũng mọc lại thôi" vừa nói vừa cố tình cọ cọ cái cằm lún phún râu vào da mặt non mềm của đối phương như trêu ghẹo.
Lưu Vũ thở dài trong bụng. Streetdancer quả là streetdancer, tự do phóng túng cũng quen rồi, nếu lập tức muốn đối phương chăm chút bề ngoài bóng bẩy sáng choang chuẩn phong cách idol cũng thật là khó.
"Anh lại thức khuya học tiếng à"
"Sao em nghĩ thế"
"Em đọc đâu đó trên mạng, thức khuya nhiều sẽ làm râu mọc vừa nhanh vừa cứng"
"Thế em đọc thêm đi" Santa cười cười hôn em một lần cuối, rồi thả bé con ra "không phải do cái đấy"
Lưu Vũ chẳng hiểu gì cả, định hỏi tiếp nhưng lại thôi, linh tính loài thỏ cho em hay tốt nhất không nên hỏi. Thế nhưng nguyên nhân có thể không truy cứu, nhưng bạn trai thì vẫn phải rèn vào khuôn khổ nha.
"Sau này hôm nào muốn hôn em thì phải cạo râu đàng hoàng" Lưu Vũ nghiêm mặt ra tối hậu thư. Mặc kệ anh bạn trai bày ra vẻ mặt không cam tâm (trước tin dữ), em đứng lên dứt khoát kéo kéo tay bạn gấu bự ra khỏi phòng, xuống cầu thang nhập bọn với mọi người đi làm.
Santa và cậu bạn đồng niên Mika thường hay lập nhóm hai người, Santa là người đầu têu lập, rồi cũng sẽ là người out nhóm trước. Mấy hôm nay Santa chính thức out nhóm "hội-người-lười-không-thèm-cạo-râu-nếu-dậy-sau-7-giờ-sáng". Bây giờ thì dậy mấy giờ cũng phải cạo râu - Santa bắt đầu cuộc đời có kỉ luật của mình như vậy đấy.
Vậy nên hôm đó khi Mika nhướn mày hỏi tên bạn cùng tuổi nguyên cớ gì tự nhiên lại chuyển hướng sống đời mô phạm thế, Santa hất hàm về phía Lưu Vũ đang ngồi một góc vờn vờn nghịch nghịch chú cún giống Shiba, buông một câu lời ít ý nhiều.
"Người nhà bảo thế"
Mika khịt mũi cười thầm, lẩm bẩm người có gia đình đúng thật là có nhiều ràng buộc.
End./.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top