26. Hyeonjun?
Moon Hyeonjun lựa chọn, hắn bắt buộc phải làm thế.
Kang Wonne cười đến không thể vui hơn, ván này cô mới là người hạ cờ.
"Hyeonjunie phải nhanh nói lại cho ba em đó, và còn một chuyện."
"..."
"Anh với Choi Wooje không được qua lại nữa!"
"Cô nằm mơ à?"
"Nếu hai người tiếp tục gặp nhau, Lee Sanghyeok chắc chắn sẽ nổi tiếng ngay. Muốn thách thức em, anh có thể thử!"
Moon Hyeonjun siết chặt nắm tay, Kang Wonne đúng là con đàn bà điên.
Nhưng bản thân hắn cũng chưa từng nghĩ Lee Sanghyeok lại bị Kang Wonne hại thê thảm đến vậy.
Nếu Choi Wooje biết được nhất định sẽ mặc kệ mọi thứ mà cầm dao giết người.
Hắn không dám tưởng tượng.
Chọn cách thoả hiệp, Moon Hyeonjun sẽ không để mọi chuyện đi quá xa những gì Choi Wooje muốn.
Mở cửa rồi ném lại một câu.
"Muốn làm gì thì làm nhưng Kang Wonne...cô tuyệt đối đừng động vào Choi Wooje và Lee Sanghyeok, nếu không thì tôi cũng chẳng nhường đâu."
Kang Wonne nhìn theo bóng lưng hắn. Không đi ngay mà ngồi lại rót một ly trà, thong thả nhấp từng ngụm nhỏ.
Miệng câu lên cười tươi.
"Hyeonjunie à, em là ai chứ? Anh lại coi thường em quá."
...
Đến tận buổi chiều.
Choi Wooje vẫn ngủ say trên giường thì chuông điện thoại liên tục làm phiền.
Đang ngon giấc lại bị làm ồn, nó có chút cáu gắt. Với tay lấy điện thoại rồi nhận cuộc gọi.
"Alo?"
"Wooje à, đã trễ rồi sao còn chưa về?"_Lee Sanghyeok giọng có ý trách cứ nhưng theo đó là lo lắng.
Choi Wooje nghe giọng của anh trai mới bừng tỉnh, nó nhìn lại tên hiển thị, đúng là Lee Sanghyeok.
Hốt hoảng ngước cổ nhìn đồng hồ treo tường, đã năm giờ chiều.
Nó gấp gáp trả lời.
"Anh, em về ngay."
"Ừm, về cẩn thận một chút."
Rời khỏi giường, thấy trên người sạch sẽ đã thay đồ mới.
Choi Wooje vui vẻ.
"May là vẫn còn biết giúp mình dọn dẹp."
"Không phải nói buổi chiều sẽ về sao? Đã năm giờ mà không thấy đâu..."
Gác thắc mắc ở một góc, nó phải về với Sanghyeokie trước khi anh trai bắt đầu nghĩ đông nghĩ tây.
Khoác thêm cái áo dài tay bên ngoài, Choi Wooje xuống lầu rời khỏi nhà, đứng trước cổng chờ xe đã đặt.
Tầm mười phút sau xe chạy đến, nó nhanh chóng ngồi vào.
Chưa ấm chỗ bao lâu chuông điện thoại lại lần nữa vang.
Không như nó nghĩ, lần này người gọi là Jeong Jihoon.
"Choi Wooje phải không?"
"Là tôi, sao anh đột nhiên lại gọi."
"Cậu thấy tin tức chiều nay chưa?"
"Tin tức? Chuyện của Kang Wonkin hả?"
"Đọc đi."
"Nhưng mà có gì gấp sao?"
"Cứ lên đọc trước đi rồi nhắn lại sau."_Jeong Jihoon nói với giọng không mấy vui vẻ sau đó liền ngắt máy.
Choi Wooje chẳng hiểu gì.
Tập đoàn Kang sáng nay bị phanh phui chuyện xấu đến chiều liền phá sản hay sao mà hối nó hóng tin tức?
Mở điện thoại tìm chiếc page quen thuộc.
Nó không chớp mắt khi nhìn thấy top một tìm kiếm chẳng còn là tập đoàn Kang.
Choi Wooje nghi hoặc.
"Hyeonjun?"
*TIN HOT HÔM NAY*-[LÀ TIN HOT CHIỀU NAY!!! TẬP ĐOÀN MOON (cụ thể giám đốc Moon Hyeonjun) ĐÃ GIÚP TẬP ĐOÀN KANG TẨY TRẮNG NHƯ THẾ NÀO???]
Chỉ vừa đọc tiêu đề, Choi Wooje đã cảm thấy trong lòng bồn chồn khó hiểu.
Nó tiếp tục lướt xuống phía dưới.
Theo nguồn tin chính thống từ chính giám đốc tập đoàn Moon phát ngôn trong buổi họp vào 16h25 chiều nay, trích phỏng vấn:
PV: Giám đốc Moon nghĩ sao về vấn đề tham nhũng trốn thuế của tập đoàn Kang?
"Tôi đảm bảo tập đoàn Kang không hề tham nhũng và trốn thuế, với cương vị là đối tác làm ăn thân thiết với chủ tịch Kang tôi hoàn toàn tin tưởng nhân cách và tác phong làm việc của chủ tịch."
PV: Hiện nay các bài báo và các trang thông tin đều đang bàn luận về vấn đề trên, cậu sẽ làm gì để giúp đỡ khi thân phận là con rể?
"Dưới thân phận này, tôi chắc chắn sẽ truy tố trách nhiệm về hành vi bôi nhọ và đưa thông tin thất thiệt liên quan về gia đình vợ. Tôi xin hết."
PV: Trước đó có vài tin đồn giám đốc Moon có tình nhân bên ngoài? Không biết là hôn nhân của giám đốc Moon và cô Kang có phải đã rạn nứt?
"Tôi không có tình nhân, tôi và Kang Wonne vẫn đang trong giai đoạn tốt."
...
...
...
Rất nhiều câu hỏi.
Cũng có rất nhiều câu trả lời.
Choi Wooje gỡ kính dụi mắt ba lần vẫn thấy người đứng trước máy quay của phóng viên là Moon Hyeonjun.
Cảm tưởng bản thân còn chưa tỉnh ngủ, nó ngồi trong xe nâng tay tự tát vào má.
Tài xế có chút giật mình, nhìn qua gương chiếu hậu hỏi thăm.
"Cậu có sao không?"
"Tôi không sao, chú làm ơn dừng ở bên đường được không? Tôi muốn xuống ở đây."
"Vậy..."_Tài xế do dự.
"Tôi sẽ thanh toán đầy đủ."
"À được, tôi sẽ dừng ở đây."
"Cảm ơn."
Choi Wooje xuống xe.
Chôn chân tại chỗ một lúc lâu.
Cuối cùng vẫn vào danh bạ tìm tên Moon Hyeonjun.
Tút tút tút...
Chuông điện thoại cứ mãi kêu những hồi dài nhưng không ai bắt máy.
Có tin nhắn tới.
[Choi Wooje]_Moon Hyeonjun.
[Sao lại không nghe máy của em?]_Choi Wooje.
[Tôi là Kang Wonne!]_Moon Hyeonjun
[Kang Wonne? Anh đừng đùa không vui đâu]_Choi Wooje.
Nó vừa gửi tin nhắn đi thì Moon Hyeonjun gọi qua.
"Hy..."
"Xin chào Choi Wooje!"
Giọng Kang Wonne văng vẳng, đập vào tai nghe thật nhức đầu.
Choi Wooje há mồm thở, nó vẫn không tin.
"Tại sao cô lại cầm điện thoại của Hyeonjun?"
"Vợ chồng dùng máy nhau rất bình thường."_Kang Wonne nhấn mạnh từng chữ như muốn in vào màng nhĩ của người nghe.
"Moon Hyeonjun đâu?"
"Anh ấy đang tắm, cậu tìm chồng tôi làm gì thế? Hẹn hò hả? Thật tiếc, anh ấy bảo rằng sẽ không liên lạc với cậu nữa đâu."
"Đưa máy cho Moon Hyeonjun!"_Choi Wooje dần mất bình tĩnh.
"Tôi nói anh ấy đang tắm, cậu điếc à? Cần video call không?"
"Kang Wonne!!!"
"Làm sao? A, anh ấy xong rồi. Cậu nói chuyện với chồng tôi nhé!"
Kang Wonne đưa điện thoại cho Moon Hyeonjun vừa đi ra khỏi phòng tắm.
Hắn khó chịu nhìn Kang Wonne tự tiện nhưng rồi cũng chẳng nói gì.
Biệt danh hắn đặt cho Wooje hiển thị to rõ trên màn hình cuộc gọi.
Moon Hyeonjun nghiến răng.
"Kang Wonne cô..."
Mắt Kang Wonne chăm chú lên người hắn, có ý cảnh cáo.
Moon Hyeonjun không phản kháng, ít nhất là tình huống này.
"Wooje..."
"Moon Hyeonjun?"
"Ừ!"
"Moon Hyeonjun, tại sao lại giúp Kang Wonne?"
"Wooje...thật ra anh..."
Moon Hyeonjun trừng mắt.
Kang Wonne cầm điện thoại và đang lướt xem video.
Lời giải thích sắp nói ra nhưng nghẹn lại, hắn sửa lời.
"Sau này đừng liên lạc. Cũng đừng tìm tôi nữa Choi Wooje."_Giọng rõ ràng miễn cưỡng.
"Có ý gì?"
Choi Wooje thật sự nghĩ bản thân vẫn còn đang trong giấc mơ, Moon Hyeonjun nói những lời khiến nó không thể nghe hiểu.
Làm sao anh có thể bỏ rơi nó, đúng không?
"Ý tôi là thế, lúc nãy Kang...vợ tôi cũng đã nói rõ, chúng ta dừng liên lạc đi."
Hắn tắt máy.
Choi Wooje chết lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top