phần 9 ( 2 mì 1 trứng )

Cô cứ ngồi đấy không dám nhìn chị , ngồi im như tượng rồi cứ nhìn chằm chằm xuống đất . Chị gọi bao lâu vẫn không thấy cô trả lời , đành đứng dậy đi đến gần cô , chị ngồi trên giường còn cô ngồi ghế shofa cách giường khoảng mấy bước chân , khập khiễng lại gần cô đến gần cô rồi chị mất đà ngã lên đùi cô rồi ngồi hẳn luôn . Cô mắt chữ o mồm chữ 'không chữ nào có há mồm đâu' nhìn chị chằm chằm , như vậy cô càng không dám nhúc nhích , đơ luôn . Sau khi ngã lên đùi cô , chị càng mệt sau khi cố di chuyển từ giường đến chỗ cô nên thôi không rời người Cheer nữa tìm tư thế thoải mái nhất rồi yên vị trên đùi cô,2 mắt chị cũng dán chặt vào mắt cô , gần Cheer rồi chị có cảm giác quen thuộc đến lạ chắc chắn chước đây chị đã từng gặp cô rồi nhưng cố nghĩ mãi cũng vậy chả nhớ được gì nhiều . Thế là 4 mắt nhìn trong một khoảng thời gian không quá dài cũng không quá ngắn đủ để đối phương nắm trọn khoảng khắc này .

- em làm sao vậy tôi gọi mãi sao không trả lời , hay do vết thương làm ảnh hưởng đến não , em có đau lắm không .
( Chị vừa nói vừa đưa tay lên xem xét vết thương trên trán cô , rồi xoa xoa, thổi thổi 😗💨 )

- em không sao , chỉ là vết thương ngoài da thôi , không nặng lắm đâu ạ
( Cô sau khi rời mắt chị , liền nhìn đi hướng khác không dám đối mắt với chị nữa , nhưng nhìn chị nằm trọn trong khoảng khắc ấy cũng đủ vui sướng rồi , vẫn thấy chị chưa có dấu hiệu rời nên cô cũng kệ cho chị ngồi )

- bác sĩ có dặn dò gì em không

- dạ có , như là không chị tác động nhiều đến chân , ít đi lại nhiều ...

- không , không phải tôi em cơ mà

- dạ ???? Em có bị sao đâu mà bác sĩ phải dặn

- em nhìn lại chán em đi , còn bảo không bị sao

- à cái chán của em , chị ý tá chỉ dặn em mỗi ngày phải thay băng 1 lần rồi sát trùng tránh viêm nhiễm thôi à , không sao đâu chị

- bị thế còn còn kêu không sao , em không biết cho bản thân mình à .
( Lúc này chị nghiêm mặt lại nhìn cô , rồi nói )

Cô cúi hẳn mặt xuống không dám nhìn chị , chính bản thân cô cũng không biết sao mình lại có vết thương nữa , nhưng nghe chị nói vậy chắc chị đang quan tâm tới cô nên cô cũng không biết nói gì chỉ nhìn thẳng xuống .

- tôi xin lỗi đã làm em bị thương , thật tình là lúc đấy tôi không có cố tình làm vậy với em đâu , tôi sợ quá chỉ tự vệ bản thân nên không nghĩ được gì nhiều ,tại lúc đấy em giống ma lắm nên tôi sợ , tôi xin lỗi

Được một hồi sau chị mới lên tiếng , lúc này cô mới vỡ lẽ thì ra chị nghiêm lại là vì vụ này ' à thì ra người làm em bị thương chính là chị thể nào chị quan tâm em thế , chứ không một đứa mới quen mà thân với chị như vậy rồi không thể nào' cô vẫn đang nghĩ mà không để ý chị vẫn đang nhìn cô chằm chằm , còn chị nghĩ ' chết rồi hay Cheer không tha lỗi cho mình , không biết em ấy có để bụng không em ấy giúp mình nhiều rồi mà mình lại làm vậy , mình đâu cố ý đâu chết thật vừa làm mình bị thương vừa làm người ta bị thương nữa ' cả 2 vừa nghĩ rồi thở dài đúng là số phận làm gì có cái gì dễ dàng vậy đâu mỗi người một suy nghĩ nhưng ai biết được đối phương nghĩ gì về mình .

Máy chị kêu lên tiếng tin nhắn , nhờ tiếng kêu mới kéo 2 người về thực tại , tay chị thì đang vòng qua cổ Cheer , còn cô 1 tay thì đỡ từ eo chị tránh cho chị bị ngã ngửa ra sau , cả 2 quay ra nhìn nhau chằm chằm cô và chị giật mình rồi giựt tay lại nhưng lực của cô khá mạnh và nhanh hơn chị nên làm cho chị ngã hẳn về sau , chị cố gắng bám lấy cổ cô , cô thì cố gắng kéo chị lại về phía mình , mặt sát mặt chỉ có mấy cm nữa thôi là chạm môi rồi 2 ngươi nhìn nhau.

- 1 2 3 cắt , cô Ann sao vậy không khoẻ thì mình thay cảnh khác , cảnh này đơn giản mà , chước giờ tôi hợp tác cùng với Ann đây chưa bao giờ diễn cảnh hôn tới 3 lần nhưng sao hôm nay lạ vậy 5 lần rồi đó Ann , nếu không khoẻ mình thay cảnh khác .

- em ổn không nếu , không được thì mình quay sau cùng cũng được mà (Nueng , 38 tuổi , diễn viên nam đồng nghiệp của Ann )

- được mà anh yên tâm em hơi căng thẳng tý , ổn mà đạo diễn nốt lần thôi , nếu không ổn nữa thì thay cảnh khác

- nốt lần nay thôi nhé , nếu không được nữa thì thay , với phong cách làm việc của cô chưa diễn cảnh nào quá 5 lần như này liệu không ổn rồi , mọi người vào lại vị trí bắt đầu quay lại máy bắt đầu chạy , diễn .

Chị hôm nay khác hơn mọi khi , không tập trung nổi một thứ gì cả , tâm trí chị hôm nay chị để trạng thái trên mây , chị chưa bao giờ diễn quá cảnh nào 5 lần cả , nhất là cảnh hôn chỉ cùng lắm 3 lần , hôm nay chị "diễn cảnh gặp lại người yêu sau bao năm xa cách , nhưng cũng chỉ gặp nhau được mấy lần anh lại đi vì công việc không phép anh làm tình báo cho chính phủ nên không có thời gian rảnh và cũng là công việc nguy hiểm sợ liên lụy đến người mình yêu nên 1 năm cũng chỉ gặp nhau vài lần , nhưng lần này là lần cuối của 2 người vì anh đi lần này không biết có quay về được nữa không" nhìn như 2 người như đang hôn nhau vậy thôi chứ vẫn chưa chạm môi do góc từ đằng sau chị cũng sát gần mặt lại gần anh Nueng .

Cô ngồi đằng sau mắt dán chặt vào màn hình không rời , cô ngồi đây từ đầu theo dõi chị nhìn cảnh chị thân mật với Nueng làm người cô rạo rực không yên , sao trong lòng cứ có cảm giác khó chịu đến lạ , cô bắt đầu đến trạng thái khó ở không vừa mắt với tất cả mọi thứ , nhưng cô phải kìm nén lại dù gì cũng chỉ là 1 diễn viên nhỏ thôi không nên có thái độ không tốt với mọi người .

Cuối cùng cũng đến cảnh của cô và chị 2 người gặp nhau trên biển và có lời quá tiếng lại với nhau và cuối cùng là cảnh chị tát cô , nhưng khi diễn với cô lại rất khác với mọi người một phát ăn ngay chỉ cần một lần là xong , nhưng cũng phải mắc lại 1 lần , là cảnh tát lần đầu chị tát nhưng lại sượt vào vết thương của cô , làm cô cũng phải sót xa kêu lên một tiếng chị liền ngưng mọi động tác liền xem tình hình vết thương của cô nhìn cô chị càng sót , qua lần 2

- tôi dặn , khi nào tôi dơ tay tát em ,em hãy cùng quay mặt theo chiều hướng đấy nhé , tránh va chạm có một vết thương vì tôi rồi , tôi không muốn có vết nữa đâu.

- dạ vâng chị
Sau lời nhắc của chị , cũng làm cho cô dịu đi không còn khó ở nữa , lần này cô và chị diễn rất đạt ngoài sự mong đợi của đạo diễn .

Cuối cùng cũng xong một ngày dài mệt mỏi với mấy cảnh quay , chị vì quá mệt + việc chân đau nhức nữa nên lúc mọi người đi ăn tối chị không đi cùng chị có bảo Yingtor kêu mọi người cứ ăn đi không cần chờ chị , trở về phòng với thân thể rã rời chân chị vẫn chưa khoẻ lê lết mãi mới tới phòng , thả mình xuống chiếc giường rồi chìm sâu vào giấc ngủ mặc kệ trời đất thứ bây giờ chị cần nhất là 1 giấc ngủ .

Trong bữa ăn Cheer ngó tới ngó lui vẫn không thấy chị đâu , chắc chị vẫn chưa xuống , hôm nay có tôm chị thích , chị không xuống hết khỏi ăn chị đừng tiếc đấy cô nhắn tin cho chị vẫn không thấy chị trả lời , thời gian vẫn trôi đồ ăn trên bàn dần dần ít đi và gần hết không còn cái gì cả mọi người cũng dời đi gần hết , thấy Cheer có vẻ không ăn bát vẫn còn sạch thìa với dĩa vẫn còn mới chưa có dấu hiệu dùng Yingtor lại ngồi gần Cheer hỏi

- này em không định ăn à , không ăn sao có sức mà làm .

- em chưa đói , mà em đợi .... À chị em hỏi chị có thấy chị Ann đâu không ạ

- chị Ann đang nghỉ trên phòng , hôm nay chị ấy vất vả lắm nên chị ấy ăn sau cùng , chắc giờ này chị ấy vẫn còn đang ngủ chưa dậy đâu , em không thấy đây này ( Yingtor dơ hộp đồ ăn lên vẩy vẩy trước mặt Cheer ) chị có để phần cho chị Ann đây này.

Hụt hẫng vì ngồi chờ mãi vẫn không thấy chị đâu , mọi người ăn xong hết rồi mới hay tin chị ăn sau nhìn lại trên bàn còn gì mà ăn đâu , lại bực trong lòng cô bỏ lên phòng thả mình xuống giường làm giấc ngủ quên cơn đói xoay mình mãi vẫn không vào giấc lục tìm điện thoại xem có gì xem không , lướt wed thì cũng chẳng có gì nhắn tin chị vẫn không trả lời à chị đang ngủ có thức đâu mà nhắn , vào album ảnh thôi ngắm ảnh chị vậy nhìn chị cô liên tưởng nhiều thứ trong đầu rồi cũng chìm vào giấc ngủ .

23h25
Không thể ngủ được nữa , cái bụng lên tiếng nhiều quá làm cô cũng phải sốt ruột giờ này rồi còn gì đâu mà ăn thôi thì xuống phòng ăn hỏi phục vụ vậy ăn mì tôm cũng được đói lắm rồi cho ăn là tốt lắm rồi . Chị cũng vừa thức dậy sau một giấc ngủ dài mò tìm điện thoại ' muộn vậy rồi à ' cái bụng của chị cũng kêu dậy tìm gì ăn , ăn xong ngủ cũng được ngó quanh phòng xem đồ ăn Yingtor để đâu nhưng chị ngó nữa , ngó mãi vẫn vậy thôi không có , dậy rồi không ăn không được , thôi đi tắm rồi mò xuống phòng ăn xem có gì ăn không vậy chị chọn cho mình một bộ đồ siêu thoải mái

Cô xuống trước chị được một lúc may cho cô còn mấy gói mì không thì đói chết , giờ này mọi người nghỉ hết rồi không muốn phiền mọi người nhiều cô tự phục vụ mình luôn tự nấu tự ăn . Chị cũng vác bụng đói với chiếc chân đang khập khiễng của mình xuống hẳn phòng ăn đói lắm rồi đau cũng thế thôi phải ăn mới có sức đau được , chị bước gần hỏi nhân viên thì cũng được biết hết đồ ăn rồi và nhân viên bếp cũng nghỉ chị cũng giống cô vậy không muốn làm phiền những người đang nghỉ ngơi nên chị cũng thôi đành thất vọng quay đi , nhưng khi quay đi bụng chị kêu to hơn làm chị nhân viên cũng phải giật mình bật cười , xấu hổ quá Khun me ơi

- dạ chị ơi nếu chị không ấy thì vào bếp nấu mì cũng được ạ , ở trong vẫn còn mấy gói mì đấy ạ , dạ chị ơi cũng có 1 chị đang nấu mì trong đó đấy ạ

Nghe thấy nhân viên nói thế chị mắt sáng hẳn lên , có ăn là được rồi , từng bước , từng bước đến gian bếp thấy bóng dáng quen thuộc là Cheer , cô mải mân ma với mấy gói mì không quan tâm đến mọi thứ xung quanh , chị lại gần chỗ cô hơn nhìn nồi mì thôi cũng đã đói meo rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #anncheer