40. Hung hăng mà hỏi tội.

Dantae liên tục kéo tay Soo Ryeon đi rất nhanh, chân cô vì mang giày cao gót mà đỏ ửng cả lên, cô không muốn đi nữa nhưng anh kéo vậy cũng chẳng thể dừng lại, cổ tay cũng trở nên đã đỏ ửng.

Lên xe anh cũng không nói lời nào, nổ máy lái thẳng về Hera Palace.

_a!...đau em!...

Soo Ryeon liên tục gào thét nhưng anh làm như không nghe thấy. Anh kéo cô lên Penthouse vào thẳng phòng ngủ, đẩy cô xuống giường rồi bắt đầu tra khảo.

_tại sao cái tên Baek Junki chết tiệt đó lại ở đó?, chết tiệt cái tên chết dẫm ấy! - anh bực bội mà chửi thề.

_...đấy là trung tâm thương mại của Junki... - Soo Ryeon lên tiếng.

_em im đi... từ giờ đừng mơ sẽ đến đó nữa!

Anh lạnh lùng quay đi thẳng, bỏ lại Soo Ryeon với vẻ mặt nhăn nhó vì vết thương ở chân.

Nước mắt cô bắt đầu rơi lã chã trên khuôn mặt kiều diễm, cô chẳng thể hiểu nổi?, vì sao anh cứ nổi điên như vậy cơ chứ?...

Nước mắt liên tục rơi, cô thiếp đi lúc nào không hay.

Đêm khi Dantae trở về sau khi ra ngoài uống ít rượu với Yoon Cheol và Kyu Jin.

Vào phòng đã thấy Soo Ryeon ngủ say nên nhẹ nhàng và cẩn thận để cô không thức giấc.

Ánh mắt anh chợt dừng lại ở đôi cao gót màu trắng. Nhìn kĩ lại, vệt máu trên quai giày khiến đôi mày anh cau lại...

Nhẹ nhàng dở chăn ra xem xét chân cô, đúng là có vết thương rỉ máu nhưng máu đã khô rồi, lúc này mặt anh càng cau có hơn.

Đứng dậy đi lấy đồ sơ cứu cho cô, khi đổ nước muối sinh lí vào vết thương Soo Ryeon liên tục xuýt xoa khiến anh đau lòng

_ưmm.....

Lẽ ra khi nãy anh không nên đối xử với cô như vậy!.....

Nghĩ lại hồi nãy, anh kéo cô đi nhanh đến mức cô còn phải chạy dù là đang mang giày cao gót, đôi giày phiên bản giới hạn khuyết điểm là khi mang vào rất đau chân, anh nên lắng nghe cô mới phải...

Cuối cùng anh dán băng gạc cá nhân vào vết thương để bảo vệ, sau đó đắp lại chăn và ôn nhu cúi xuống hôn lên trán cô một nụ hôn.

Xong việc anh thay đồ rồi lên giường nằm ôm cô ngủ.

_____________________

Sáng hôm sau

Soo Ryeon lờ mờ mở đôi mắt nặng trĩu ra, khẽ cựa mình ngồi dậy, cảm giác dịu dịu ở gót chân khiến cô choàng tỉnh. Anh đã sơ cứu vết thương cho cô sao?...

Trên khoé môi cô câu lên nụ cười nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.

Soo Ryeon xuống nhà ăn sáng, Dantae ăn sáng một mình, mắt thì dán chặt vào tờ báo trên tay, Na Aegyo đã đi đâu đó từ sớm, dạo này cô ta không hay ở nhà cho lắm.

Cô kéo ghế ra và ngồi xuống, dì Yang chuẩn bị bát đũa giúp cô.

_Sao em không ngủ tiếp? - anh hỏi

_không ngủ được nữa. - Soo Ryeon nhận lấy bát từ tay dì Yang và bắt đầu lấy thức ăn.

Dantae ừm nhẹ rồi cả hai rơi vào trầm mặc, bữa sáng vô cùng chán nản. Sau khi ăn xong anh chuẩn bị thay đồ đi làm, như mọi khi cô vẫn đứng chỉnh trang và thắt cà vạt giúp anh, đã rất lâu rồi công việc này anh như bị phụ thuộc mà không thể tự làm được, nếu như một ngày cô không giúp anh thì sẽ cảm thấy rất trống rỗng và vô bổ.

Anh đưa tay chạm nhẹ vào eo Soo Ryeon kéo cô lại gần mình, mùi hương thơm ngát nhanh chóng quanh quẩn bên chóp mũi làm anh mê mẩn mà tiến gần hơn, chỉ một chút nữa thôi anh sẽ chạm môi cô mất rồi nhưng cô lại né đi

Lòng anh tràn đầy sự hụt hẫng...

Ca hai buông nhau ra, Dantae đi làm luôn còn Suryeon vẫn ở trong phòng thay đồ hồi lâu lát sau mới ra ngoài.

*Ting - Soo Ryeon đang ngồi ở sofa thì có tin nhắn đến, cô mở điện thoại ra xem, là tin nhắn từ Junki.

_Cô ổn chứ?, gặp nhau chút được không?

_Tôi ổn, nếu anh rảnh thì gặp.

_Ừm.

Cuộc hội thoại chỉ có vậy, Soo Ryeon liền chuẩn bị đồ đi ra ngoài gặp Junki, cô cũng thấy bản thân mình có lỗi vì chuyện hôm trước.

_Xin lỗi anh vì chuyện hôm trước, Dantae anh ấy nóng tính quá... - Soo Ryeon e dè nói.

_không sao đâu, chắc anh ấy lúc đó giận quá thôi... À mà hôm ấy là cô Soo Ryeon đàn thật sao?

_ừm chỉ là lâu rồi tôi không chơi đàn nên tiện thấy đó thì ngẫu hứng một chút, không ngờ lại được nhiều người chú ý đến vậy...

_Cô Soo Ryeon đàn hay thật đó, chiếc đàn đó là của ba tôi gửi về, tuổi thọ nó cũng kha khá rồi mà âm thanh vẫn còn tốt ghê!!

_... chỉ là tài lẻ thôi

_bài đó tên gì vậy? - Junki hỏi.

_Love Dream...

_ồ...., thật muốn nghe cô đàn tiếp quá nhưng chắc không được rồi...

_không sao, khi nào có dịp tôi sẽ đàn lại cho anh nghe.

Ngồi nói chuyện với nhau khá lâu, họ kết thúc cuộc gặp gỡ lúc xế chiều, Soo Ryeon trở về Hera Palace nhưng vào căn hộ của Yoon Hee nói chuyện phiếm với cô ấy, khá lâu rồi hai người không gặp mặt, cô ở nhà Yoon Hee đến tối mới trở về Penthouse.

Ở Penthouse dì Yang đang nấu cơm tối, cô chỉ cần nhìn mặt Na Aegyo thì đã lập tức chán ghét mà bỏ lên phòng.

Khi Dantae trở về thấy bàn ăn một mình Aegyo chờ anh mà không có Soo Ryeon, sắc mặt liền cau lại, hơn nữa trợ lý vừa báo hồi chiều Soo Ryeon có ra ngoài.

_Jakiya anh về rồi, mau ăn cơm tối thôi - Aegyo cuốn lấy anh

_Soo Ryeon đâu rồi?

Sắc mặt Aegyo hơi cau lại vì chưa gì anh đã tìm Soo Ryeon.

_Cô ấy ở trên phòng, vừa đi đâu đó về.

Anh xoay người đi lên phòng

*Cạch!

_Sao em không xuống ăn cơm?

Cô chỉ muốn nói là chẳng phải anh đã có Na Aegyo rồi sao? tìm cô làm gì nữa chứ?, nhưng lại không thể...

_hồi chiều em đi đâu mà không nói với anh?, còn nữa lại đi đến tận tối? - anh hỏi tay tháo cà vạt.

_em ra ngoài uống cà phê với bạn thôi, đến gần tối ghé chơi với Yoon Hee một lát... - cô ung dung ngồi trên giường nghịch điện thoại.

_Em nói dối!, không phải là em đi gặp tên khốn Baek Junki đó à?

Dantae sải bước đến gần Soo Ryeon, tác phong vô cùng dứt khoát làm cô sợ hãi, anh lao đến một chân quỳ trên giường bóp chặt cằm của Soo Ryeon ép cô phải dùng tay ghì chặt xuống giường cố giữ cơ thể của mình lại, anh nghiến răng

_Soo Ryeon! Anh đã bảo đừng chọc điên anh mà?

Mi mắt cô khẽ chớp đầy giễu cợt, Soo Ryeon nghiêng đầu sang một bên lười đối diện với khuôn mặt Dantae không đáp.

Thái độ của Soo Ryeon làm cho anh càng điên tiết hơn, anh hất mạnh đầu cô xuống giường, may thay có chiếc gối đỡ lại nên đầu của Soo Ryeon cũng không có thương tổn gì, tưởng chừng anh đã dừng lại hành động ngờ đâu anh lại trực tiếp leo lên giường kẹp chặt cô dưới thân mình, giữ chặt hai cánh tay cô hai bên, áp sát khuôn mặt anh ghì từng chữ một

_em muốn chọc điên anh lên thì mới vừa lòng đúng không hả!

Soo Ryeon không đáp lời anh, thái độ này liên tục làm anh sôi máu

_Mở miệng ra nói chuyện ngay! Còn cố chống đối tôi nữa, ngay lập tức cho người đến tận nơi của thằng Baek Junki đó! - Dantae quát lớn, thái độ đó làm anh không thể bình tĩnh nổi.

Mi tâm thoáng run rẩy, nhưng rất nhanh cũng có thể bình tĩnh lại, Soo Ryeon thở khó khăn dưới lực đạo của Dantae mà miễn cưỡng mở miệng

_anh muốn em nói gì?

Thái độ nói cho có lệ này của Soo Ryeon đúng là càng ngày cô càng biết cách chọc điên Dantae.

Tạm thời anh không tính toán với cô. Dantae vẫn duy trì tư thế cũ trên người Soo Ryeon đôi phần dịu đi

_Em đang làm mình làm mẩy cái gì? Chẳng phải chỉ là ăn một bữa cơm cùng nhau thôi sao? Có như thế em cũng thái độ là thế nào?, từ sáng nay tôi đã không muốn nói rồi!

Soo Ryeon tự hỏi: Cô làm mình làm mẩy khi nào? Tại sao cô phải làm mình làm mẩy? Cô không muốn ăn cũng bắt cô phải xuống ngồi ăn cho anh xem sao? Còn anh nói cái gì chỉ là một bữa cơm thôi Dantae?, anh có đang phân biệt được một bữa cơm bình thường với một bữa cơm phải dùng cùng với tình nhân của chồng mình hay không? Đối với anh nó bình thường nhưng trong mắt cô nó không phải như vậy mà trái lại nó đối với cô còn cực kì bài xích, cực kì ghê tởm, cô có chết đói cũng chẳng muốn dùng chung mâm ngồi chung bàn với tình nhân của chồng mình, dù có ghét thế nào đi chăng nữa nhưng dù sao trên danh nghĩa cô vẫn là vợ hợp pháp cơ mà. Anh nói như thế không tự thấy mình vô lí lắm hay sao? Hiện tại cô chỉ sống một cuộc sống bình thường, nước sông không phạm nước giếng.

Anh sống với ai anh làm gì với người ta thì đó là việc của anh! Cô chẳng thèm quan tâm đến.

Soo Ryeon nghĩ trong lòng mà cười chua chát, như có như không thốt ra:

_Em làm mình làm mẩy cái gì?, chẳng phải anh cần không gian riêng với Na Aegyo à?, em chỉ tránh ra thôi mà?

_Shim Soo Ryeon! - Sắc mặt đen sì lại ngay trong tức khắc, trong phút chốc anh gọi thẳng họ và tên của cô.

Ghì mạnh hơn hai cổ tay của Soo Ryeon, thật sự anh muốn bóp nát cô ngay lập tức.

_Em nói sai sao? - Soo Ryeon dường như cũng muốn chọc điên thêm Dantae một chút cho hả dạ mà cố tình thách thức.

_Shim Soo Ryeon em càng ngày càng giỏi rồi!

Bao nhiêu cục tức Dantae cuối cùng vẫn phải ngậm đắng nuốt cay.

_Để tôi xem gan em lớn đến đâu! Muốn chống đối tôi đến lúc nào!

Nói rồi Dantae liền hung hăng mạnh bạo mà hôn xuống, làm cho Soo Ryeon bất động mà chẳng có cách nào để né tránh, ngoài việc cố giằng co hai bàn tay nhỏ đang bị Dantae ghìm lấy và đôi chân đang bị kẹp chặt.

Dantae như điên như dại mà lao vào Soo Ryeon như một con hổ đói khát máu, liên tục cưỡng ép mà hôn xuống, đầu lưỡi càng muốn nhiều hơn mà cạy mở hai hàm răng đang cố gắng ngậm chặt của Soo Ryeon, không một chút nhân từ anh cắn mạnh vào môi cô đến khi bật cả máu, Soo Ryeon vì đau đớn mà kêu lên một tiếng, nhân cơ hội Dantae liền luồn chiếc lưỡi của mình vào trong khoang miệng cô mà quấy phá mặc cho cô có chống đối bao nhiêu đi chăng nữa.

Anh không quan tâm! Nước mắt bị đè nén, Soo Ryeon cuối cùng vẫn không đủ mạnh mẽ để phản kháng được anh, mi mắt khép lại một giọt nước mắt nóng hổi mang theo bao nổi uất hận chảy ra lăn dài trên má rồi kết thúc tại nơi gối đầu.

Cô từ từ thả lỏng cơ thể, cơ miệng dần bất động, cả cơ thể rơi vào trầm tư.

Cô buông bỏ chống cự!


______

Au: aishhh chớt tiệc!!, Chu Đan Te tai sao anh ác thế 🤡🤡

....chap sau có H nha các con vợ 🌚🤌

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top