29
"Rầm..." Đóng sầm cánh cửa phòng tù, Jeon Jungkook cởi áo rồi ném phăng xuống mặt đất.
"Đến đây! Làm đi! Không phải em muốn cùng anh làm sao? Không phải em rất vĩ đại sao?" Jeon Jungkook đi đến bóp mạnh cằm Jimin lên, thô bạo đưa môi tới.
"Thả... ra!" Jimin gắng sức đẩy Jeon Jungkook.
"Thế nào? Hối hận nhanh như vậy sao?" Jeon Jungkook nham hiểm thâm độc nghiêm mặt nhìn Jimin.
Jimin ngập ngừng một chút, "Nếu như... Nếu như làm với anh, anh thật sự sẽ không giết JeAk?"
Sắc mặt Jeon Jungkook lại thêm phần khó chịu, hắn đột ngột đè Jimin ngã xuống giường.
"Anh... Chờ..." Jimin giãy dụa, bàn tay đặt ở cằm Jungkook, theo khe hở tìm cách nói một câu, "Anh phải nói cho rõ ràng, tôi không muốn thấy Ju DaeBung thứ hai!"
Kim Jimin, vào lúc này em còn muốn nói điều kiện với anh ư?! Em thực sự cho rằng làm giao dịch với anh thì thật không có chút tình cảm nào sao?
Jeon Jungkook cười khổ, rời khỏi người Jimin, ngồi ở mép giường, mười ngón tay đan chặt vào nhau, "Đúng, lần này anh rõ ràng đồng ý với em, chỉ cần em cam tâm tình nguyện, anh sẽ không giết nó."
Thế nhưng Jimin không dễ dàng tin tưởng lời Jungkook, "Tôi không tin, theo như lời Park YooChun, anh ta là nội ứng, hại nhiều anh em của các anh như vậy, anh nói bỏ qua cho anh ta là có thể bỏ qua sao?"
"Đương nhiên anh sẽ không bỏ qua cho nó, chỉ là anh đồng ý không giết nó, nhưng không hề đồng ý thả nó. Nhưng mà anh nghĩ gần đây nó mới điều tra được quan hệ của anh và YooChun, hẳn là vẫn chưa kịp thông báo cho cảnh sát, nếu không thì cảnh sát cũng không án binh bất động như bây giờ rồi..." Việc đã đến nước này không cần phải giấu diếm quan hệ của mình và YooChun nữa...
"JeAk và Ju DaeBung khác nhau, JeAk quả thật là một người đàn ông chân chính, biểu hiện ngày hôm nay của nó khiến anh kinh ngạc, cũng khiến anh khâm phục, không hổ là đặc công ưu tú... Người như thế, giết nó, không bằng nhổ sạch gai nhọn sắc bén của nó, để nó cho anh sử dụng..." Jeon Jungkook hơi nghiêng đầu muốn nhìn phản ứng của Jimin nhưng không thể nhìn thấy, "Em không tò mò vì sao cảnh sát điều tra chúng anh sao?"
Jimin lắc đầu cố chấp hỏi thêm lần nữa, "Thật sự không giết anh ta?"
"Vậy phải xem em thế nào đã..." Jeon Jungkook chán nản ngửa mặt về phía sau, nằm xuống giường, hắn nhắm mắt thả lỏng toàn thân, trong miệng nhẹ nhàng nói ra một câu, "Giết nó hay giữ lại nó, phải xem em đánh bạc như thế nào..."
Thời gian chầm chậm trôi qua, gian phòng im phăng phắc lạnh lẽo giống như một ngôi mộ cô độc hoang vu.
Trong không khí chậm rãi có tiếng quần áo cọ xát, sau đó Jeon Jungkook cảm giác có một hình dáng lớn che phủ cơ thể hắn, theo sau là một đôi môi lạnh ngắt...
Jimin quỳ gối trên mặt giường, môi nhẹ nhàng bao trùm môi Jungkook, cậu biết cậu đang run rẩy, cậu biết ở sâu trong trái tim ép buộc cậu cưỡng chế phát ra âm thanh, bởi vì nếu cứ tiếp tục như thế chắc chắn cậu sẽ mãi mãi không thể trở lại được nữa...
Kim Jimin, mày không phải là ngọn nến sao phải đốt cháy bản thân, rọi sáng cho người khác?
Nhưng mà...
Nếu đốt cháy bản thân thì chỉ có thể nhìn thấy khoảng không xung quanh giá cắm nến, mà bản thân lại một mình vĩnh hằng thiêu đốt không gian...
Như vậy, chẳng phải là vô cùng cô đơn sao?
Đầu lưỡi Jimin mềm mại mịn màng vụng về liếm làn môi của Jungkook, cảm thụ mùi vị vùng môi dưới ngọt ngào khiến người khác say mê, Jimin đã từng hôn lên nhưng vẫn không dám thừa nhận, thực ra chính mình đúng là nhớ nhung...
Hóa ra... Là nhớ nhung lưu luyến ư... Chính mình từng kịch liệt phản kháng, rốt cuộc đúng là nhớ nhung sao?
Đơn giản thoải mái nhắm hai mắt lại, nếu như thế nào cũng sa vào dục vọng chốn lao tù, vậy tạm thời thưởng cho chính mình ma túy, tạm thời vui sướng đi...
Động tác của Jimin càng ngày càng mãnh liệt, hai tay cậu nâng khuôn mặt Jungkook lên tựa như đang cầm vật báu hiếm có của thế gian, đầu lưỡi uyển chuyển lấy lòng hắn, kiên trì làm trơn bóng đôi môi đầy đặn của Jungkook.
Đột nhiên, Jeon Jungkook đẩy Jimin ra, giọng nói để lộ sự chán nản và nhạt nhẽo, "Cũng chỉ như thế này thôi?"
Jimin ngơ ngẩn, gương mặt ửng đỏ, thực sự, rất buồn chán sao...
Jeon Jungkook đứng lên, cởi quần, cho dù cách một lớp quần lót nhưng phân thân tinh tráng đã ngay lập tức để lộ trước mắt Jimin.
Jimin khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, ngẩng đầu dè dặt nhìn vào đôi mắt Jungkook.
"Nghĩ làm thế nào để thỏa mãn nó đi..." Jeon Jungkook lạnh lùng nói một câu.
Jimin đến bên giường, sững sờ ngây ngẩn nhìn vật to lớn phía trước, không biết phải biểu lộ ra sao.
"Còn lo lắng cái gì? Mẹ nó giả bộ ngây thơ cái quái gì hả? Cũng không phải chưa làm bao giờ!" Giọng nói vương giả uy nghiêm của Jeon Jungkook từ phía trên truyền đến.
Đúng rồi... Cũng không phải chưa làm bao giờ...
Một ít đau khổ dâng lên từ đáy lòng, Jimin cố gắng bình ổn tâm trạng, duỗi tay chạm đến rìa quần lót của Jeon Jungkook rồi chậm rãi cởi xuống từng chút một.
Bỗng chốc Jimin run lẩy bẩy nhìn vật to lớn hiện ra trước mắt, suy nghĩ hồi lâu, cậu run run bắt đầu cầm phân thân của Jeon Jungkook, lòng bàn tay lạnh buốt chạm vào phân thân cường liệt nóng bỏng khiến hắn giật mình, dịch thể nhớp nháp sền sệt theo đầu chóp chảy ra.
Jimin hít thật sâu vài ngụm không khí, sau đó hạ quyết tâm, đem đầu hướng về phân thân của Jeon Jungkook.
Mái tóc mềm mại khẽ khàng cọ xát bơi lội trên làn da bụng sáng bóng, kích thích cực độ dục vọng của Jeon Jungkook, kế tiếp, một cái gì đó ấm áp dịu dàng chạm đến hai quả cầu phía dưới, trong nháy mắt cảm giác tê dại sảng khoái trực tiếp tấn công đại não Jeon Jungkook làm thân thể hắn dao động, gần như té ngã.
Jimin liếm láp tiếp xúc vào hai quả cầu, âm mao dày đặc liên tục ma sát khiến da mặt cậu ngứa ngáy nhưng cậu âm thầm chịu đựng, ra sức lấy lòng Jeon Jungkook. Trong lúc đó, tay cầm dương vật cũng chậm rãi chuyển động, da thịt non mịn trơn trượt trong tay Jimin giống như tiếp xúc trượt trên tơ lụa. Nhiệt độ ấm nóng của phân thân dần dần bao bọc lòng bàn tay lạnh giá của Jimin, cậu gần như có thể cảm thấy những dây thần kinh trên dương vật thô to kia không ngừng nhảy múa va đập mạnh.
"Ư... A..." Dục vọng dữ dội tột độ hạ gục Jeon Jungkook, hắn hưng phấn mà gào nhẹ lên, nắm lấy tóc Jimin chà xát hỗn loạn, đầu óc tràn ngập ứ đọng khoái cảm chết người, dường như mỗi một lỗ chân lông trong cơ thể mở rộng ra, thở ra hít vào cũng đều là dục vọng...
Đầu lưỡi Jimin để ở dưới đáy dương vật, ở hạ bộ từ từ liếm lên quy đầu, sau đó cho toàn bộ phân thân vào trong miệng, khéo léo dùng đầu lưỡi quét mạnh lên những sợi mạch, nỗ lực liếm nhẹ phía trên nếp uốn.
"Uh... Jae, Jimin ah..." Vẻ mặt Jeon Jungkook tràn đầy say mê đắm đuối, cảm giác đầu lưỡi chuyển động trên lớp da thịt trắng mịn vô cùng thích. Hắn yêu cảm giác Jimin mút phân thân hắn, đó là Jimin thưởng thức thân thể hắn, cũng làm hắn rõ ràng chân thực nhận biết sự nóng bỏng của vòm miệng Jimin.
Jimin cứng nhắc lặp lại chuyển động của chiếc miệng, những lời rên rỉ say sưa ngây ngất của Jeon Jungkook, cậu không thể nghe mà cũng không muốn nghe.
Vật thô to ngập tới cổ họng khiến Jimin nghẹt thở, mặc dù không chán ghét mạnh mẽ như trước đây, nhưng tắc nghẽn trong khoang miệng làm cậu không thoải mái.
"Uh a... Uhm..." Tiếng thở hổn hển đục ngầu vang vọng trong bốn vách tường.
Jimin mờ mịt di chuyển đầu lưỡi, không hề nhận thức được hành vi của mình kích thích đến mức nào, cậu chỉ làm theo bản năng, bởi vì đều là đàn ông, cậu biết làm như thế sẽ khiến Jeon Jungkook đạt tới cao trào, cũng khiến hắn sung sướng cực điểm.
Quả nhiên, Jeon Jungkook chợt đẩy Jimin ra, hắn ôm đầu Jimin nghiêng về một bên, sau đó hướng vào không khí bắn ra một dòng dịch trắng đục.
"Uh... A..."
Hình như chưa thể bình tĩnh sau lúc cảm xúc mạnh mẽ, Jeon Jungkook ôm đầu Jimin hướng về bên hông, vừa thở dốc, vừa cảm thụ hơi thở nóng ấm của Jimin phả vào thắt lưng.
"Anh, anh sẽ không giết JeAk phải không?" Jimin băn khoăn lo lắng mà thở phì phò, yếu ớt hỏi thăm.
Jeon Jungkook nghe xong chợt mở choàng mắt, cảnh vật chậm rãi hiện ra rõ ràng, sau khi trút hết dục vọng, trống rỗng hư vô to lớn đập thẳng vào mặt.
Ảo giác... Hóa ra tất cả chỉ là ảo giác...
Cho dù ôm ấp thân thể cậu, cho dù chiếm giữ thân thể cậu, cho dù tiến nhập thân thể cậu, cái mà cậu muốn cũng chỉ là một câu hứa hẹn, một lời cam đoan. Cậu dùng miệng thỏa mãn hắn, nhưng với cậu mà nói, đó không phải là để lấy lòng một người, mà chỉ là lấy lòng cơ thể một người thôi, không, chính xác mà nói, cậu lấy lòng vì cậu hiểu rõ thân thể của đàn ông, bởi lẽ cậu biết chỗ nhạy cảm nhất của đàn ông, cũng vì thế, cậu mới có thể làm chuyện đó tốt như vậy...
Hóa ra, làm tình cùng hắn cậu không hề cảm thấy sung sướng, cậu chỉ là, đơn thuần muốn hắn vui vẻ mà thôi...
Trong lòng ngột ngạt lo lắng, thật muốn đem thắt lưng đập vỡ vụn khuôn mặt đáng giận này.
Jeon Jungkook đẩy Jimin ra, nét mặt lạnh lẽo nghiêm nghị tột cùng, "Chỉ như thế sao? Em có phần quá coi thường dục vọng của đàn ông rồi!"
Ngực Jimin run lên, lại muốn sao...
Ký ức nguyên vẹn hiện lên trong tâm trí Jimin, vật thể to lớn rắn chắc quấy nhiễu bên trong cơ thể, trắng trợn va chạm mọi ngõ ngách, cảm giác bị nghiền nát bừa bộn vẫn khắc sâu trong thân thể Jimin.
"Thế nào? Huh? Nên làm chưa?" Jeon Jungkook khom lưng, cụng trán vào người Jimin.
Jimin không nói câu nào, một lát sau bắt đầu cởi đai lưng, bỏ quần xuống.
Mắt Jeon Jungkook nhìn phân thân không có sức sống của Jimin, lắc đầu tấm tắc, "Không phải em thật sự là không có thuốc kích thích thì sẽ không cương đấy chứ? Nhưng mà anh không có chút hứng thú nào với một mảnh gỗ đâu..."
Jimin xấu hổ cúi đầu, sau đó cởi quần lót xuống mắt cá chân, tiếp theo ngã xuống giường, chạng đôi chân thon dài mảnh mai về hai bên, đem bộ phận kín đáo mở ra trước mắt Jeon Jungkook.
Jeon Jungkook cảm thấy bất ngờ, hắn đờ đẫn nhìn một loạt động tác khiêu gợi của Jimin, cơ thể nhạy cảm bị lôi kéo quyến rũ, dục vọng bất giác dần dần ngẩng cao đầu.
Thật sự là châm chọc... Chính mình rốt cuộc phóng đãng trụy lạc chủ động nằm trên thớt chờ người khác xâm chiếm...
Jimin kìm nén kích động muốn cười, cũng kiềm chế chua xót tụ lại ở khóe mắt, đưa tay trái che khuất đôi mắt mình, sau đó lấy tay phải cầm phân thân, không có trật tự vuốt ve lên xuống.
Cậu, bây giờ... Đây là đang làm cái gì...
Jeon Jungkook mở to đôi mắt bé xíu, cổ họng cứng đờ, nhìn chằm chằm Jimin đang điên cuồng tự an ủi trước mặt hắn.
Hắn thấy Jimin dần dần tăng mạnh cường độ, phân thân mềm nhũn chậm rãi căng chật bàn tay, lồng ngực hồng nhạt chảy ra một lớp mồ hôi li ti tinh mịn, ngay cả hai chấm nhỏ trước ngực cũng nổi cao lên. Jimin nghiêng cơ thể, tấm lưng thon gầy cong xuống, thả tay che mắt ra, hai tay kết hợp nắm lấy phân thân, vẻ mặt cuồng loạn đắm say lòng người.
Chẳng lẽ, có thể vì JeAk, mà như thế sao?
Lòng ghen ghét thiêu đốt đáy lòng Jeon Jungkook, hắn bước lên ván giường, tóm lấy hai tay Jimin.
Khuôn mặt Jimin cứng đờ, mở hai mắt, do đôi mắt nhắm chặt từ rất lâu nên vẫn chưa quen với ánh sáng, bởi vậy cậu híp mắt, bất ngờ qua khe hở nhìn thấy con mắt gian ác mê hoặc, tràn đầy ham muốn của Jeon Jungkook.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top