Hà Dĩ Thâm - Bên nhau trọn đời

- Nếu ba năm sau cô nhất định sẽ là bạn gái của tôi, vậy sao tôi lại không sớm sử dụng quyền lợi của mình?
- Có lẽ tôi muốn để bức ảnh bên mình để luôn nhắc nhở bản thân về quá khứ xuẩn ngốc đó.
- Sau này em sẽ hiểu, ở nơi nào đó trên thế giới này có cô ấy xuất hiện thì những người khác đều là tạm bợ. Anh không muốn tạm bợ. 
- Mặc Sênh. Tôi thua rồi. Bao nhiêu năm trôi qua, tôi vẫn thua em. Thua thảm hại 
- Tôi không say. Mà là tôi điên
- Bây giờ em có muốn quay về bên tôi không? Tôi không định lãng phí quá nhiều thời gian vào chuyện này, cũng không có hứng thú làm quen lại từ đầu, phát triển một tình cảm khác. Cho nên em là phù hợp nhất.
- Cô ấy không hề ưu tú. Lúc học đại học thành tích cũng chỉ tàm tạm. Cả ngày chỉ biết chơi. Lúc nào cũng quên trước quên sau, khiến người khác phải đau đầu. Những cô gái đẹp hơn cô ấy cũng không ít. Cô ấy rất ồn ào. Khi đó mắt nhìn người không tốt. Thích thì thích thôi. Không còn cách nào khác.
- Họ cho tôi mười năm, nhưng tôi cần Mặc Sênh cả đời.
– Theo đuổi ước mơ là quyền của mỗi con người, nhưng điều này chẳng chứng minh được tình yêu có phải thật lòng hay không. Nếu muốn chứng minh tình yêu bằng thời gian, vậy sẽ phải lãng phí rất nhiều thời gian đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top