Chương 6 : Gợi cảm chết người


Buổi chiều, ánh mặt trời gay gắt chiếu thẳng vào bên trong văn phòng của vị chủ tịch cao cao tại thượng thân thế cao quý kia. Ánh nắng xâm phạm vào bên trong căn phòng tưởng chừng như khó chịu nhưng lại biến căn phòng từ một gam màu lạnh lại trở nên ấm áp không ngờ. Khác xa với các từ ngữ hoàn mỹ trong thơ văn rằng một vị chủ tịch ắt hẳn phải cao quý vương giả không cúi đầu gập mũ hay ảo não vì nữ nhân tầm thường nhưng hắn ta - Đường Nhất Duệ lại đang ảo não đau khổ vì một thân ảnh bé nhỏ đang nằm ngủ mê mệt không biết trời trăng mây đất trên ghế sofa lớn hình chữ U. Người người ắt hẳn sẽ không thể ngờ được vị chủ tịch nghiêm túc trong công việc lẫn trong đời thường mà họ vẫn hay thầm ngưỡng mộ lại vì một nữ nhân mà đau đầu như thế. Thế giới này thật là khó hiểu quá đi mà

- "U.. um.. huh.." - Cô chợt tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài đằng đẵng, khẽ ngọ ngoậy người

- "Tiểu Khuê, cậu tỉnh rồi à ? Lúc nãy cậu làm mình lo chết mất. Cậu còn yếu không nên động đậy nhiều. Đợi đấy tớ bảo thư kí đem thuốc vào cho cậu" - Mặt hắn từ lâu nay được xếp vào loại mặt liệt nhưng ngay tại thời điểm này mặt hắn chính là kiểu viết hoa hai chữ " LO LẮNG "

- " Ây.. ấy tớ có bị sao đâu chứ, chỉ là bị cảm một tí không sao đâu. Hơn nữa một vị chủ tịch như cậu mà còn phải lo lắng cho thân thể nhỏ bé tầm thường như tớ à "

- " Tớ không lo thì cậu có lẽ đã chết ở xó nào rồi. Không nói nhiều mau uống thuốc "

Ây da, trên cái cõi đời cẩu huyết bi thương này cô sợ nhất là việc uống thuốc. Thú thật thì dù cô đã lớn nhưng đôi lúc tính cách lại chẳng khác gì so với một đứa trẻ nhỏ lên ba cả. Cô thầm trách cứ hôm nay là cái ngày quái quỷ gì mà cô bị gọi hồn lên phòng chủ tịch làm bọn nhân viên náo loạn đã vậy cô còn bị ốm đến ngất bây giờ phải lăn lộn với đống thuốc than đáng chết kia.

Hắn nhấn nút gọi nhanh cho thư kí bảo Trisha sắp xếp mua và chuẩn bị đưa thuốc cùng bánh kem vào phòng lót đầy cái bụng của cô

Nhìn thấy cô " vợ " tương lai của mình đang đăm chiêu suy nghĩ hắn liền mỉm cười rồi đến dùng tay cốc đầu cô một cái rõ kêu

" Aiyoo, đau a~ cậu còn cốc đầu tớ ? Tớ đang bị ốm đấy nhé "

" Được rồi, không lằng nhằng mau uống thuốc " - Nói rồi hắn cầm thuốc đưa cho cô

Cô tính nhẩm sơ qua mấy viên thuốc trên tay cũng đã thấy trên 5 viên. Cái gì vậy chứ ? Cô bị ốm một tí chứ đâu bị gì nghiêm trọng đến mức cần nhiều thuốc như vậy cơ chứ. Nhưng thôi vì lòng tốt vô bờ biển nước của Đường chủ tịch đây cô sẽ cam lòng cam chịu nhận lấy và uống chúng. Lòng cô thì nhiệt huyết dâng cao còn bản lĩnh thì lạc dưới vực sâu tăm tối. Uống thuốc còn khó hơn đi lên trời. Cô đành làm liều một phen, để thuốc trên bàn một tay cầm cốc nước đã pha sẵn từ trước, một tay cầm thuốc cố nín thở nhắm mắt nuốt cho xong hết chúng. Sau đó cô liền ra sức ăn bánh kem để miệng không còn dư lại tư vị đắng ngắt của thuốc nữa.

Hắn nhìn bộ dạng đáng thương của cô khi uống thuốc hắn liền bật cười không ngớt. Khung cảnh này phải gọi là một người đang hả hê cười trên nỗi đau của người khác thì phải. Lần đầu tiên hắn chứng kiến một vị thiếu nữ cắn răng chịu đựng đau lòng trào dâng chỉ vì " uống thuốc ". Hắn cười chết mất

" Cậu cười gì cơ chứ ? "

" Haha, không có gì. Thôi nào, không đùa với cậu nữa. Tối nay dạ tiệc thường niên của Tập Đoàn Đường Thị diễn ra rồi, cậu cũng cần phải trang trọng một chút. Tớ sẽ đưa cậu đi "

" Nhưng... đi đâu ? "

" Đi đến nơi....... bí mật "

Hắn nhanh chóng nhờ thư kí Trisha thu xếp xe rồi đưa cô đến một cửa hàng đồ hiệu.

Khi bước vào bên trong, hắn đơn giản chỉ cảm thấy nơi này bình thường, chẳng có gì đặc biệt vì đây là cửa hàng thuộc sở hữu của chính gia đình hắn, hắn cũng từng đi qua một vài lần về cơ bản là đã quá đỗi quen thuộc. Còn cô thì sao ? Cô trố mắt nhìn mọi thứ xung quanh, rốt cuộc đây là cửa hàng đồ áo hay là cái mê cung thời trang vậy ? Ai đó hãy nói cho cô biết rằng nơi đây cũng có giá rẻ như những cửa hàng khác giảm giá 50% đến mức chỉ còn vài chục tệ đi ?

Cửa hàng thời trang này bên ngoài thoạt nhìn cũng giống như các cửa hàng lớn khác nhưng khi vào bên trong dường như là không gian 4 chiều được thiết kế lộng lẫy, tỉ mỉ và tinh xảo. Trên các bức tường được treo các bức tranh tinh tế đắt giá được bán đấu giá trong các buổi triễn lãm tại phòng tranh, ngoài ra còn có các bộ ảnh người mẫu nổi tiếng, hoa hậu từng khoác lên bộ cánh là sản phẩm của hãng này. Cửa hàng được chia ra làm hai khu vực một bên là nam và một bên là nữ với gam màu trái ngược nhau là trắng - đen. Điều này mang đến cảm giác quý phái, độc lạ và thu hút du khách. Hầu hết các mẫu sản phẩm ở đây đều được thiết kế rất cẩn thận, tỉ mỉ đến từng chi tiết từ các nhà thiết kế thời trang có tiếng trong làng thiết kế và một điều hiển nhiên rằng những bộ cánh ở đây có mệnh giá rất đắt đỏ

Hắn nhanh chân sải bước kéo cô vào sâu bên trong cửa hàng để chọn lễ phục

" Đem hết tất cả các bộ váy dạ hội phù hợp với dáng người cô ấy ra đây cho tôi "

" Vâng, thưa thiếu gia "

Vừa cất tiếng xong, hàng chục cô nhân viên nhanh tay nhanh chân chạy đi tìm những mẫu thiết kế là xu hướng của từng mùa, những mẫu sản phẩm cùng phụ kiện mới nhất đứng xếp thành hàng cho cô thử. Chỉ nhìn một lát thôi cô cũng đủ thấy chóng mặt. Nào là kim cương, pha lê, ngọc lục bảo, ... và vô vàn thứ quý giá khác mà có nằm mơ cô mới thấy được chúng.

Chưa kịp thoát khỏi suy nghĩ của mình thì cô bị đám nhân viên kéo vào phòng thay đồ để thử đồ. Những bộ cánh cô khoác lên đều hợp với dáng người, tô lên triệt để đường nét cơ thể mềm mại, uyển chuyển hút mắt của cô. Nhìn chính bản thân trong gương cô còn chẳng thể tin được vào mắt mình nữa. Là cô đây sao ? Là.. Là cô đây hả ? Tuy cô rất hài lòng với những mẫu sản phẩm này nhưng lại có một cục đá, à không là Đường chủ tịch đang đầu tắt mặt tối khi nhìn thấy cô thử đồ

Bỗng nhiên hắn bật dậy tự tay cầm đại một bộ váy đen huyền đưa cho nhân viên rồi ngồi chiễm chệ trên ghế sofa của cửa hàng đọc tạp chí. Một lần nữa cô lại bị nhân viên lôi kéo vào phòng thay đồ. Khi bước ra ngoài cô mắt chữ A mồm chữ O thốt lên mấy câu chửi bậy. Cô thắc mắc rốt cuộc ai đã ban hắn đến với cõi đời này nhỉ. Sao lại có một người vừa đáng ghét vừa biến thái đến độ như vậy cơ chứ ? Thật là cạn ngôn đến nơi rồi

Bộ đồ cô vừa khoác lên người là của một nhà thiết kế nổi tiếng người Ý thiết kế. Về chất liệu thì không có gì phải bàn cãi còn về trang trí hay đường nét trên chiếc váy thì thực sự không còn từ gì có thể miêu tả ngoài hoàn hảo. Đó là một chiếc váy màu đen huyền bí xẻ vai để lộ vòng một căng tròn bóng bẩy gợi cảm của cô, xương quai xanh hiện rõ mồn một hút mắt, phía sau lưng khoét sâu để lộ bờ lưng thon gọn, trắng nõn đồng thời tôn lên vòng ba đầy đặn của chủ nhân mặc nó. Nhìn vào một lần là đã thấy đỏ cả mặt. Hắn nhìn cô một lúc lâu thầm cảm thán gu thẩm mĩ của mình quá đỗi mặn mà

" Nhất Duệ, tớ không thể mặc bộ này mà đi được. Nó quá hở "

" Không sao, cậu mặc như này mẹ tớ rất thích. Hơn nữa rất hợp với dáng người cậu. Như vậy dễ ngắm nhìn cậu hơn "

" Ngắm.. ngắm nhìn gì chứ ? "

" Không có gì "

Đến mức này thì cô còn có thể nói gì nữa chứ ? Bác gái nhà họ Đường từ trước đến nay vẫn luôn quý mến cô dù muốn hay không cô cũng không muốn làm bác gái buồn lòng đành ngậm đắng nuốt cay mặc bộ đồ vừa bó sát vừa kì cục này

Giờ thì đến lượt cô ngồi tại phòng chờ chờ hắn thử lễ phục. Cô bắt đầu hả hê nghĩ rằng hắn sẽ bị nhân viên lôi ra lôi vào thử đồ như cô lúc nãy. Nhưng cô bé ngây thơ này không biết rằng hắn là chủ tịch và chẳng có nhân viên nào dám đụng chạm đến hắn cả. Nói đúng hơn là nhân viên đứng nhìn ở ngoài và hắn tự tay chọn lựa sau đó tự thử đồ

Hắn chậm rãi bước ra từ phòng thử đồ mang theo mọi khí chất của một tổng tài thực thụ, từ bên trong hắn phát ra một sức hút khó cưỡng đối với phụ nữ. Hắn khoác lên mình một bộ complete cổ điển có phần trang trọng, quý phái. Trên bả vai đính vài hạt kim cương đắt giá tỏa sáng lấp lánh thu hút ánh nhìn. Trên tấm ngực săn chắc của hắn có đính một biểu tượng hình chim ưng dũng mãnh đang sải cánh rộng với đôi mắt sâu thăm thẳm. Từ khi còn nhỏ cả hai anh em nhà hắn đã được bố tập luyện thể hình rất kĩ lưỡng nên bây giờ hắn có thân hình vạm vỡ, bờ vai rộng lớn, lòng ngực săn chắc khiến cho mọi cô gái muốn dựa vào. Đôi chân mày rậm rạp, sóng mũi cao chót vót kết hợp với ánh mắt màu hổ phách sắc bén đến mức có thể xuyên qua tâm địa người khác khiến cho gương mặt hắn ta trở nên góc cạnh, xuất sắc hơn. Với thân hình như vậy, với khí chất và phong độ cao quý, đỉnh cao như vậy dự đoán là sẽ có bao nhiêu cô gái trong dạ tiệc phải đổ gục xuống vì chàng trai lịch lãm cả người toát lên khí phách hút hồn này. Nhìn vào ắt hẳn ai ai cũng sẽ phải ngưỡng mộ, tán thưởng cho chàng trai hoàn hảo này

Sau khi nhìn thấy hắn cô liền bất ngờ vô cùng. Đường Nhất Duệ đây sao ? Là tên tiểu tử ngu ngốc hay bày trò chọc mình đấy sao ? Sao.... sao cậu ấy lại có thể đẹp như vậy.. ? Thật là mê người a~

Hắn nở một nụ cười tự tin khiến mọi nhân viên ở đó đổ gục, tiến thẳng đến bên cô, vòng tay ôm lấy cánh eo mảnh khảnh của cô thốt lên những lời nói vô cùng bá đạo

" Sẵn sàng chưa ? "

" Sẵn sàng gì cơ chứ ? "

" Sẵn sàng cho buổi dạ tiệc "

" Sẵn sàng ! Tối nay bắt đầu kế hoạch tác chiến "

" Tuân lệnh "


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top