Tập 8: Đường Hầm Tối Tăm


Mai Anh đứng im lặng trước bức tranh, cảm giác sợ hãi và mơ hồ bủa vây lấy cô. Mọi thứ xung quanh dường như trở nên mờ ảo, như thể chính ngôi nhà này đang thách thức cô bước tiếp, để kiểm tra lòng can đảm của cô. Những lời của ông Lương vang vọng trong tâm trí cô: "Cô phải hy sinh."

Mai Anh cảm thấy một cảm giác không thể dừng lại được nữa. Nếu cô dừng bước, nếu cô bỏ cuộc ngay lúc này, cô sẽ mãi mãi bị mắc kẹt trong ngôi nhà này. Cô hít một hơi thật sâu và bước lên phía trước, tay chạm vào bức tranh.

Ngay khi tay cô vừa chạm vào bề mặt của bức tranh, một cơn gió lạnh thổi qua khiến cô rùng mình. Cánh cửa ở phía sau bức tranh mở ra, và trước mắt Mai Anh là một đường hầm tối tăm. Không khí trong đường hầm ẩm ướt, lạnh lẽo, và những âm thanh kỳ lạ vang vọng từ sâu trong bóng tối. Cảm giác như có một lực lượng vô hình đang gọi cô bước vào.

Không còn sự lựa chọn nào khác, Mai Anh bước vào trong đường hầm. Ánh sáng từ phía sau dần mờ dần, và Mai Anh cảm thấy như mình đang rơi vào một vùng đất xa lạ, nơi mà mọi thứ đều bị cuốn vào bóng tối, không có lối thoát. Bên trong đường hầm là một không gian hoang vắng và lạnh lẽo, không có tiếng động, không có sự sống. Cô cảm nhận được sự tĩnh lặng ghê rợn.

Mai Anh tiến dần về phía trước. Cảm giác như ngôi nhà đang chờ đợi cô, mỗi bước đi của cô càng làm cho những linh hồn trong ngôi nhà thêm gần gũi. Một lúc sau, cô dừng lại khi thấy ánh sáng mờ nhạt phát ra từ phía trước. Cô tiến lại gần, và khi đến gần ánh sáng, cô phát hiện ra một phòng kín với một chiếc bàn thờ cổ. Trên bàn thờ có một chiếc hộp gỗ nhỏ, được chạm khắc những ký tự cổ mà cô đã thấy trong cuốn sách trước đó.

Cảm giác hồi hộp dâng lên trong lòng Mai Anh. Cô nhận ra rằng chiếc hộp này có thể là một phần quan trọng trong việc phá vỡ lời nguyền của ngôi nhà. Nhưng liệu cô có đủ sức mạnh để mở nó hay không?

Cô cẩn thận mở chiếc hộp, và ngay lập tức, một luồng khí lạnh ập đến từ trong hộp. Bên trong là một hòn đá đen, ánh sáng phản chiếu từ nó khiến không gian xung quanh trở nên mờ mịt và kỳ lạ. Đột nhiên, cô nghe thấy một tiếng thở nhẹ phía sau.

Mai Anh quay lại, và không ngờ rằng đứng trước cô là Linh. Nhưng lần này, cô gái không còn là linh hồn bị mắc kẹt trong ngôi nhà. Linh nhìn Mai Anh, đôi mắt đầy hy vọng, và nói:

"Cô đã tìm thấy nó."

Mai Anh cảm thấy một sự hồi hộp dâng trào. Cô hỏi: "Đây là gì? Tại sao lại là hòn đá này?"

"Đó là viên đá nguyên thủy," Linh giải thích. "Chính viên đá này là nguồn gốc của lời nguyền. Nó giam giữ tất cả linh hồn đã chết trong ngôi nhà này. Nếu cô muốn giải thoát tất cả chúng tôi, cô phải phá vỡ viên đá này."

Mai Anh cảm thấy sự đau đớntuyệt vọng trong lời nói của Linh. Cô hiểu rằng, để giải thoát cho bản thân và những linh hồn kia, cô sẽ phải phá hủy viên đá, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc phải đối diện với cái giá khủng khiếp.

Mai Anh đưa tay cầm viên đá, cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ từ nó. Một cơn đau nhói truyền khắp cơ thể cô, và trong khoảnh khắc đó, cô thấy tất cả những linh hồn đã từng sống trong ngôi nhà này hiện lên trước mắt cô, họ nhìn cô với ánh mắt đầy hi vọngbi thương.

"Hãy làm đi," Linh nói, giọng yếu ớt. "Chúng tôi không thể siêu thoát cho đến khi viên đá này bị phá hủy."

Mai Anh hít một hơi thật sâu, rồi đưa viên đá lên. Cô cảm thấy một sức mạnh khủng khiếp đang đè nặng lên cô, nhưng cô không thể dừng lại. Viên đá này chính là chìa khóa để giải thoát cho tất cả, và giờ đây, nó cũng là thứ khiến cô có thể rời khỏi ngôi nhà này.

giơ tay lênnhấn mạnh xuống viên đá, một lực bùng nổ mạnh mẽ khiến viên đá vỡ tan thành hàng nghìn mảnh vụn. Ngay lập tức, ánh sáng mạnh mẽ tràn ngập căn phòng, và những linh hồn xung quanh Mai Anh bắt đầu biến mất. Một cảm giác nhẹ nhõm và thanh thản tràn ngập, như thể mọi thứ đã kết thúc.

Mai Anh đứng thở hổn hển trong không gian đầy ánh sáng, cảm nhận được sự giải thoát cho tất cả những linh hồn đã bị mắc kẹt trong ngôi nhà này. Cô quay lại, và thấy Linh mỉm cười lần cuối.

"Cảm ơn cô," Linh nói, rồi từ từ tan biến vào trong ánh sáng.

Mai Anh đứng im, ánh sáng đang làm dịu đi nỗi đau, và cô biết rằng cô đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top