Chương 2

Đây là fanfic do mình tự nghĩ ra
—————————————————

Thời gian thấm thoát đã một tháng  trôi qua kể từ khi Dao bắt đầu nhập học, vẫn như mọi người Dao đều làm công việc nhà, ăn sáng và hôn tạm biệt bà ngoại trước khi đến trường. Một tuần học, Dao cũng dần làm quen với các anh của Kaew và cởi mở hơn với họ.

Một tháng nay, Dao luôn âm thầm dõi theo Chada và Kaew, Dao thừa nhận cô không thể quên được Chada nhưng cô chỉ là âm thầm đơn phương và cũng âm thầm hạnh phúc khi thấy Chada hạnh phúc, Dao chưa từng thể hiện ra bên ngoài rằng mình thích cô ấy. Ngày ngày nhìn Chada trong trường rồi lại nhìn Chada trong quán cà phê thân thuộc lại khiến tim Dao đập nhanh hơn mọi lúc.

"Dao, nay đến sớm vậy?" Kaew bước đến ôm lấy Dao đang ngồi đọc sách

"Mình luôn vậy mà"

"Dao nè tối nay cậu rảnh không? Hôm nay là sinh nhật anh Pete đó chúng ta đi ăn nha" Kaew ngồi xuống ghế nói

"Vậy hả, nhưng tối nay mình có ca làm mất rồi. Mình sợ mình không đi được" Dao gãi đầu gượng gạo

"Mình trả gấp đôi luôn, hôm nay nhất định cậu phải đi, hôm trước rủ cậu đi cậu lại nói bận hoài à nên hôm nay nhất định phải đi" Kaew hai tay chống hông đưa gương mặt có chút hờn dỗi nhìn Dao

"Ơm..."

"Quyết định vậy nha, tối nay 7 giờ bọn mình đến đón cậu, cả Win cũng có tham gia đó" Kaew quay sang nói với Win - người đang cắm cúi nghịch điện thoại

"Biết rồi" Win đáp

Lớp học hôm nay vẫn như mọi ngày, giảng viên vào lớp lên tiết rồi ra về, lại như mọi ngày mọi người đều ra căn teen dùng bữa trưa cùng nhau.

"Dao hôm nay nhất định phải đến dự sinh nhật anh đấy, nếu không anh sẽ giận em" Pete nhìn Dao hậm hực nói

"Dạ em biết rồi em sẽ đến mà" Dao cười tít mắt

Trong giờ ăn, Win không hiểu sao cứ nhìn chằm chằm vào Dao khiến cô nàng không được thoải mái cho lắm, lúc Dao ngẩn mặt lên nhìn, Win cũng nhìn cô khiến cô gượng đến cúi đầu xuống ăn phần của mình không dám nhìn lên nữa.

Xong, Dao đến câu lạc bộ của mình học thêm một số món ăn, đúng 2 giờ Dao như mọi ngày đến quán cà phê làm việc rồi lại tan làm.

"Bà ơi, hôm nay cháu đi ăn sinh nhật anh Pete nha, bà không cần phải nấu phần cháu đâu ạ" Dao xỏ đôi giày của mình vào rồi xuống nhà

Tối nay Dao mặc bộ váy màu xanh nhạt qua gối một chút, đây là bộ váy đầu tiên trong tủ đồ của Dao đấy, vì Dao không thường mặc váy cho lắm nên trong tủ đều là quần dài hoặc quần ngắn, chỉ có đồng phục trường là có váy ngắn thôi. Dao còn tỉ mỉ trang điểm một chút cho gương mặt của mình cho đẹp một chút vì hôm nay nếu không phải ăn sinh nhật ở nhà hàng thì chắc cũng phải ở khách sạn nào đó cao cấp lắm ở Bangkok, sinh nhật anh Pete chắc hẳn anh Vegas có khi thuê luôn nguyên nhà hàng hạng VIP để tổ chức cho người yêu mình.

Nhắc đến anh Vegas và anh Pete, ai cũng đều biết họ là người yêu của nhau, Vegas luôn yêu chiều Pete, Pete muốn cái gì Vegas lập tức mua cho mà không cần nghĩ nó có mắc hay rẻ, chỉ cần Pete thích tất cả Vegas đều chiều theo. Pete cũng vậy, anh rất "yêu" Vegas thậm chí có lần Vegas về trễ chỉ 10 phút, Pete đã không chừng chừ thay luôn ổ khoá nhà khiến Vegas phải bầu bạn cùng muỗi suốt cả đêm. Nhưng sâu trong lòng họ luôn hướng về đối phương, chỉ cần nhìn vào ánh mắt Vegas, Pete cũng đoán được anh nghĩ gì. Dao thật sự rất hâm mộ tình yêu của họ.

Chiếc xe hơi đậu ngay trước mặt Dao, người trong xe mở cửa kính xuống

"Dao lên xe" Kaew chỉ vào hàng ghế sau, Dao gật đầu rồi mở cửa ngồi yên vị tại ghế sau, bên cạnh là Win

Dao nhìn cảnh vật bên ngoài, nhìn dòng người tấp nập đi qua đi lại, nhìn những chiếc xe nối đuôi nhau chạy, hóng những cơn gió của bữa đêm ở Bangkok này bất giác mỉm cười. Dao là lần đầu đi xe hơi nên có chút hưng phấn.

"Dao" Win bên cạnh khẽ gọi, Dao quay sang nhìn Win "Dao hôm nay đẹp lắm đó"

Nghe đến câu này của Win, Dao giật mình trợn tròn đôi mắt không tin những gì mình nghe được, cô nàng cúi đầu với gương mặt ửng đỏ lí nhí trả lời

"Cảm ơn"

Win nhìn thấy hành động này của Dao khuôn miệng bất giác cong lên.

Kaew nhìn thấy tất cả qua gương chiếu hậu, mỉm cười.

Chiếc xe dừng lại tại một khách sạn 5 sao tại Bangkok, bảo vệ mở cửa xe cho Dao và cô nàng đi ra. Dao nhìn khung cảnh trước mặt, trời ơi đây là khách sạn 5 sao lận đấy, lớn thật, Dao nhìn đôi giày mình và chiếc váy đang mặc cảm thấy có chút tự ti, còn hộp quà trên tay nữa, cô...cảm thấy hơi...

"Dao đi thôi" Win tiến lên trước bên cạnh Dao, nắm lấy bàn tay Dao và vào trong, Dao có chút giật mình nhưng bàn tay mình đang trong tay Win không cự được "Đừng ngại có mình rồi" Win nhìn Dao nói

Dao ngẩn mặt nhìn Win, khẽ gật đầu.

Bốn người tiến vào trong, Dao nhìn xung quanh, nơi đây đẹp quá rộng quá, có mơ Dao cũng không mơ được mình được đi ăn ở khách sạn sang trọng thế này đâu. Sánh vai với Win - người mặc chiếc vest màu trắng kia như một bạch mã hoàng tử, còn Dao - người mặc chiếc váy xanh nhạt ngắn qua gối, chân mang đôi sandal như một cô bé lọ lem đang cùng bạch mã hoàng tử.

"Họ ở kia" Kaew lên tiếng rồi cùng Chada đến chỗ Pete

"Chào anh Pete chúc anh sinh nhật vui vẻ nha" Kaew đưa cho Pete một hộp quà đến từ thương hiệu Louis Vuiton nổi tiếng, Pete cảm ơn rồi nhận lấy để một bên

Dao nhìn hộp quà nhỏ bé trong tay mình hai tay run run đưa cho Pete "Chúc anh...ờm sinh nhật vui vẻ, đây là thành ý của em"

Pete nhận lấy và mở nó ra, là một chiếc móc khoá có chữ " VEGASPETE" cầm nó lên xem, thốt lên "Ồ quà 'ý nghĩa' đấy, em tự tay làm hả?"

"Dạ mặc dù nó không đáng bao nhiêu nhưng..." Dao ngập ngừng nói

"Nó vô giá Dao à, quà nào anh cũng thích hết, cảm ơn em nha" Pete tiến đến ôm lấy Dao rồi buông ra

"Được rồi bữa tiệc bắt đầu thôi" Tankul khui chai Champagne, bọt rượu vang tung toé rồi rót vào ly cho từng người

Dao lần đầu tiếp xúc với rượu nên cảm thấy nó rất chát trong cổ họng, cô liền uống ngụm nước lọc đặt trên bàn. Win đi đến đưa ly nước ép trái cây giơ trước mặt Dao

"Uống cái này đi, cậu không uống được rượu thì uống cái này" Dao nhận lấy uống một ngụm, là nước ép táo, Dao cảm ơn

"Đi lấy đồ ăn thôi"

Dao và Win cầm dĩa lên, đi một vòng gắp thức ăn vào dĩa mình, Dao không biết ăn gì nên cứ đi đi lại lại, Win thấy vậy phì cười

"Nào, ăn cái này đi" Win gắp miếng cá hồi vào dĩa của Dao

"Cậu cứ ăn thoải mái đừng ngại gì hết, được chứ"

Dao nghe vậy liền lấy mỗi thứ một ít cho vào dĩa rồi bưng lại bàn. Ở đây buffet vô cùng phong phú, có hải sản, cơm chiên, mì ý, bít tết, pizza và cả tráng miệng nữa.

Dao gắp từng miếng cho vào miệng, ngon thật, đây chắc là bữa ăn ngon nhất Dao từng được ăn đấy, trước giờ Dao chưa từng ăn buffet bao giờ nên có hơi bỡ ngỡ một tí. Lúc sau đèn trong phòng đột nhiên tắt hết, Dao giật mình buông đũa, nhìn xung quanh

"Happy birthday to you...happy birthday to you...happy birthday to Pete...happy birthday to you" Tiếng hát chúc mừng sinh nhật vang lên, dưới ngọn nến gương mặt Vegas xuất hiện trên tay cầm chiếc bánh kem tiến đến chỗ Pete

Pete đứng lên nhìn Vegas tiến đến gần, Vegas đặt nụ hôn lên trán Pete "Chúc mừng sinh nhật em yêu" Pete cảm động rơi nước mắt nhìn Vegas, anh vội vàng một tay lau đi giọt nước mắt cho Pete, tay kia vẫn cầm bánh kem

"Ước và thổi nến đi nào" Pete nhắm hai mắt lại hai tay chắp lại cầu nguyện, lúc sau mở mắt ra và cùng Vegas thổi nến. Mọi người xung quanh đều vỗ tay chúc mừng, Vegas đặt bánh kem xuống bàn, nhẹ nhàng lấy ra một hộp chất liệu nhung màu đỏ, một chân quỳ xuống đối diện Pete và mở nó ra, một chiếc nhẫn kim cương hiện ra, bên viền trong nhẫn có khắc hai ký tự "VP" tượng trưng cho "VegasPete"

"Lấy anh nha Pete" Pete một lần nữa nước mắt sực trào

"Đồng ý đồng ý đồng ý" Mọi người vỗ tay hô to

Pete gật đầu, Vegas lấy nhẫn ra và đeo cho Pete, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên tay anh. Vegas đứng lên, tay để sau gáy Pete kéo anh vào nụ hôn của Vegas. Mọi người ở đó đều mỉm cười hạnh phúc cho đôi tình nhân này. Dao thấy cũng cảm động không kém, nhìn sang Chada và Kaew, Chada đang hôn Kaew và thì thầm gì đó, quay sang Kim và Chay, Kim đang lau nước mắt cho Chay an ủi cậu

"Hới bạn tao sắp lấy chồng rồi, cỗ phải lớn nha mày" Porsche khoác vai Pete nói

"Hới cái gì vậy nè tao không cho Pete là của tao cơ mà" Tankul bất mãn lên tiếng, tiến đến kéo Pete về phía mình

"Gì vậy anh cả, Pete giờ là vợ em, không còn là người của anh nữa" Vegas kéo Pete lại

"Không, của tao" Tankul không chịu dừng vẫn cứ một mực kéo Pete về

Pete đứng giữa bị hai người kéo qua kéo lại muốn gãy cả tay, hết nhìn Vegas rồi lại nhìn Tankul, sau đó dùng ánh mắt cầu cứu nhìn mọi người mong giúp đỡ. Macau thấy vậy lập tức kéo Tankul về phía mình, Pete thoát nạn, Vegas đẩy Pete đứng sau lưng mình

"Mày làm gì vậy Macau?" Tankul hất tay Macau ra chất vấn "Thằng anh đểu của mày tính cướp Pete của tao đấy, tao phải giành lại, mày không giúp tao còn bênh anh mày. Mày với anh mày cùng một giuộc, được tối nay mày ra đường ngủ đi" Nói rồi Tankul tức giận ngồi xuống ghế

Macau bất lực nhìn Tankul lắc đầu, mọi người ổn định lại vị trí lúc nãy dùng xong bữa tối của mình. Dao nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy quả thực rất xúc động, cứ nhìn Vegas và Pete mãi thôi, cô ngưỡng mộ họ, và trong lòng cũng ước gì sau này bản thân cũng được như thế. Nhưng có lẽ là không được rồi.

Win nhìn thấy Dao cứ im lặng và nhìn cặp đôi mới vừa cầu hôn xong

"Dao sao vậy?"

Dao lắc đầu quay sang nhìn Win "Không có gì đâu, chỉ là mình cảm thấy ngưỡng mộ họ, vậy thôi" Rồi tiếp tục phần ăn của mình

Win nghe vậy không hỏi nữa tiếp tục thưởng thức bữa tối của mình. Xong xuôi, dường như bữa tiệc vẫn chưa kết thúc, Tankul còn đòi đi hát karaoke nữa, mọi người đồng ý và tiếp tục đi chập hai.

Đến quán Hum Bar - là quán đối diện cửa hàng tiện lợi mà Dao làm việc. Tankul nói bao tất cả ở đây, anh mở loa lên và bắt đầu hát, rượu chồng rượu, bia chồng bia, từng ngụm từng ngụm một Dao đều bị ép uống cạn, Tankul vẫn đang say sưa hát bài của mình

Nụ cười ai nát lòng 🎶🎶🎶

Ngày mai em lấy chồng 🎶🎶🎶

Rồi xe hoa pháo hồng cô đơn chỉ riêng anh cô đơn ngồi nhớ mong 🎶🎶🎶

............ 🎶🎶🎶🎶

Tankul bật hết bài này tới bài khác hát, toàn là mấy bài chia ly không vậy nè.

Rượu đã thấm vào người Dao, cô choáng váng vào nhà vệ sinh nôn thóc nôn tháo, Win thấy vậy chạy theo đỡ lấy Dao và dìu cô ngồi xuống ghế. Dao mệt mỏi tựa đầu vào vai Win ngủ. Kaew nhìn thấy cảnh này thì huýt vai mọi người nhìn về phía Win và Dao, Kaew lấy điện thoại ra chụp một tấm hình. Vậy là sắp có thêm cặp đôi mới rồi.

Hát say sưa, Tankul cũng say mèm, anh nằm dài trên ghế sopha, đầu tựa vào đùi Macau ngủ. Mọi người đều mệt mỏi nằm thiếp đi trên ghế. Win tỉnh lại nhìn thấy Dao đang nằm gục trên vai mình bất giác mỉm cười, nhìn đồng hồ đeo tay, hơn 12 giờ rồi. Bỗng điện thoại Dao reo lên, Win nhìn thấy chữ hiện "Bà ngoại" thì bắt máy thay

"Dạ chào bà"

'Cháu là ai?'

"Dạ cháu là Win"

'À Win đó à, sao Dao không nghe máy vậy?'

"Dạ Dao để điện thoại dưới lầu á bà, Dao ngủ rồi, cháu xin phép bà cho Dao qua đêm nha, ngày mai cháu đưa cậu ấy về"

'Vậy...vậy được, nhờ cháu nhé'

"Dạ bà ngủ ngon"

Tắt máy, Win thấy Kinn bước đến nhìn thấy đám người nằm lăn lốc trên ghế còn có cả dưới sàn. Kinn lấy điện thoại ra gọi cho ai đó rồi tắt máy, Win thấy vậy nói

"Em đưa Dao về trước, anh xử ở đây đi" Rồi nắm lấy tay Dao choàng qua vai mình, hai tay bế Dao lên rời đi

Một chiếc xe dừng ngay trước mặt Win, tài xế mở cửa ghế sau cho Win, anh cẩn thận đặt cô gái nhỏ vào ghế sau rồi lên xe. Dao ngủ say đến mức không biết trời đất là gì. Win cúi xuống nhìn người con gái đang say kia tựa vào lồng ngực mình, dáng vẻ cô bây giờ vô cùng đáng yêu, hai má đỏ lên vì say, miệng còn chu chu lên. Win thật muốn hôn lên nó nhưng lại không làm, tim Win đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp, vuốt lấy tóc mái đang phớt lên gương mặt thanh tú kia qua mép tai.

"Cậu Win, đến nơi rồi" Chiếc xe dừng lại tại căn biệt phủ xa hoa

Vệ sĩ mở cửa ghế sau, Win thuận tay bế Dao ra khỏi xe, hiên ngang bế cô bước vào trong

"Dì mang một bộ sạch sẽ đến phòng tôi"

Win đặt Dao xuống giường cẩn thận đắp chăn lại cho cô. Ngồi bên cạnh giường, Win tham lam nhìn trộm lúc Dao ngủ, hơi thở đều đều, Win nhìn cảm thấy yêu cực, anh vuốt tóc cô và chạm vào gương mặt thanh tú ấy.

"Cậu Win, tôi mang đồ lên rồi" Dì giúp việc gõ cửa rồi bước vào, trên tay cầm theo bộ quần áo màu hồng xếp ngăn nắp

"Dì thay đồ cho cô ấy đi" Nói rồi Win bước ra khỏi phòng để lại dì giúp việc và Dao đang nằm say giấc

Win xuống nhà ngồi trên ghế sopha nghĩ lại chuyện hôm nay, khoé môi cong lên, thật dễ thương. Ừ Win thích Dao, Win muốn theo đuổi Dao, nhưng mỗi lần như vậy Win lại khự lại không dám bước tiếp vì sợ đến cả làm bạn Dao cũng chỉ miễn cưỡng nên anh chỉ âm thầm đơn phương Dao, bảo vệ Dao, chăm sóc Dao tốt nhất, nhưng Dao lại tưởng đó đơn thuần chỉ là tình cảm bạn bè quan tâm lẫn nhau không nhận ra chút gì nghi ngờ.

Dao có một tật xấu đó chính là quá tin người, Win nhớ có lần dẫn Dao đến phố người Hoa ở Bangkok, rõ ràng phần cơm mà họ gọi chỉ có 30 baht, bà chủ lại tính là 50 baht lỗ hơn 20 baht, Dao cũng tin, cũng rút tiền ra trả nhưng may Win tính đi tính lại cảm thấy sai nên chỉ trả 30 baht rồi lấy lại tiền Dao đưa cho bà chủ rồi rời đi. Lúc đó Dao lại cho rằng Win đang làm càng, đến sau Dao mới nhận ra mình bị lừa đến 20 baht nên đã xin lỗi Win về chuyện đó. Win chỉ nói "Sau này đừng tin người quá"

Win lên phòng nhìn thấy Dao đã được thay quần áo sạch sẽ, lăn lốc nằm trên giường, tay ôm chặt gối ôm tựa vào, chiếc má bị đẩy lên trước do gối ôm ôm chặt lấy phần gương mặt. Win phì cười rồi đi đến đắp lại chăn cho Dao, vào phòng tắm tắm rửa thay đồ rồi đi đến ghế sopha, để gối xuống, đi đến tủ lôi một chiếc chăn ra. Đêm nay Dao nằm trên giường, Win nằm sopha.

Cả hai đều chìm vào giấc mộng riêng của bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top