Chúng ta vốn không là của nhau (chương 10.1)


"Cậu có thể cho tớ thời gian để suy nghĩ được không? Vì chuyện này hơi bất ngờ. Tớ không thể trả lời ngay được..."

"Được thôi, tớ chờ câu trả lời từ cậu."- Tuấn trả lời tin nhắn tôi ngay lập tức kèm theo là một icon đang biểu lộ sự bối rối.

"Vậy tớ đi làm chút việc, cậu làm gì làm đi nhé?"

Tôi buông điện thoại xuống bàn ngày sau khi Tuấn thả tim tin nhắn của tôi, biểu lộ sự đồng ý. Chuyện gì vừa xảy ra thế? Vừa rồi...nó...có phải là giấc mơ không...? Tự nhiên Tuấn nói thích tôi, điều đó có ý nghĩa gì vậy? Có phải là cậu ấy đang đùa với tôi như cách cậu ấy đã từng, hay cậu ấy đang nói sự thật? Tôi không biết, tôi không thể trả lời được tất cả những câu hỏi đang nảy ra trong đầu mình. Trong mắt tôi, con trai thường ngày là những sinh vật dễ đoán, nhưng sao hôm nay lại khó đoán thật sự, nhất là đối với Tuấn. Đây là lần thứ tư tôi nhận được lời tỏ tình từ bạn cùng trường, nhưng chỉ có mỗi người thứ ba, tức là người yêu cũ của tôi thành công. Tôi từ chối những ai mà tôi không có cảm giác hoặc hứng thú, vì tôi không phải tuýp người "quen trước- yêu sau". Sau khi chấm dứt với người yêu cũ, tôi đã không muốn vướng bận vào cái cảm xúc mang tên "tình yêu" một lần nào nữa, vì tôi không muốn mình phải đau thêm. Nhưng từ ngày Tuấn xuất hiện, cậu ấy đã thay đổi điều đó bên trong tôi, rồi lại khiến tôi hụt hẫng, rồi lại khiến tôi thổn thức thêm một lần nữa trong lúc này. Làm ơn, đừng khiến tôi cảm thấy khó hiểu bản thân mình, có được không...?

Sáng hôm sau, tôi phải tự chuẩn bị bữa sáng cho mình, vì mẹ tôi sáng đi làm sớm, sau đó sẽ vắng nhà do đi công tác trong 5 ngày. Trong 5 ngày này, tôi phải tự nấu ăn cho mình (tôi cũng có thể mua đồ ăn bên ngoài về, nhưng đồ ăn tự nấu luôn hợp với khẩu vị của bản thân hơn).

Tôi nấu cho mình một tô mì nóng, với topping gồm có trứng, xúc xích, giá đã được trụng với nước sôi và một ít hành lá. Đối với tôi và có lẽ với nhiều người khác, một phần mì gói như trên là đủ ngon và năng lượng cho một bữa sáng. Mùi trứng chín, hoà quyện với mùi xúc xích mới rán và một chút mùi thơm từ giá và hành tươi, tất cả chúng khiến cho những người đứng cách đó 10 bước chân cũng phải bị thu hút. Tôi múc hết tất cả mọi thứ ra chiếc tô bé bé nhỏ xinh của mình, lấy đũa rồi sau đó mang ra bàn ăn- nơi mà chiếc điện thoại thân yêu của tôi đang nằm "phơi thây" dưới những tia nắng nhảy múa bên ngoài cửa sổ. Tay phải cầm đũa, tay trái cầm điện thoại kèm theo chiếc loa đang mở những bài nhạc ưa thích. Đây là thói quen cũng là một sở thích khi ăn của tôi trong những lúc mẹ vắng nhà. Cảm giác cứ như tôi đang chìm vào trong một cõi của riêng mình, nơi mà bản thân có thể làm tất cả những điều mình muốn, không phải bận tâm, không phải bị làm phiền.

"Mình có nên kể chuyện này cho Giang không nhỉ?". Tôi vừa ăn, ý nghĩ trên vừa ập đến. Bữa sáng hôm nay tự nhiên mất ngon, tôi không còn cảm nhận được hương vị gì ở nó nữa khi nghĩ đến chuyện giữa tôi và Tuấn. Giang là người bạn thân của tôi, vậy nên giữa tôi và Giang không giấu nhau bất cứ chuyện gì cho dù nó có thể gây ảnh hưởng không tốt tới mối quan hệ cả hai. Nếu tôi kể chuyện này ra thì sao nhỉ? Giang sẽ nói tôi nên đồng ý, hay là sẽ khuyên tôi nên bỏ Tuấn đi vì bản thân cái Giang đã từng quen Tuấn nên hiểu rõ cậu ấy như nào mà? Thật đau đầu. Tôi quyết định ăn thật nhanh bữa sáng của mình để còn nhấc điện thoại lên, mở Messenger, tìm tới tài khoản của Giang và chụp màn hình lại tất cả những gì mà Tuấn đã nói với tôi vào sáng nay, thế là xong. Bình thường tôi ăn khá lâu, ít nhất là 30 phút, nhưng khi một bữa ăn nó đã không còn trọn vẹn hương vị (nếu không muốn nói là mất ngon) thì tại sao ta phải thưởng thức nó một cách phí thời gian như vậy chứ?

Tôi rửa sạch rồi cất những tàn dư sau bữa sáng tại một nơi sạch sẽ sau khi đã ăn xong bữa điểm tâm. Chiếc loa vẫn đang phát những bài hát mà tôi ưa thích, lần này là bài "Điều buồn nhất" (2) của Kai Đinh:

"...Sợ anh biết lại sợ anh không biết

Muốn anh biết lại muốn anh không biết

Điều buồn nhất là

Là anh biết lại làm như không biết..."

Tôi nghĩ về ý nghĩa của lời bài hát, rồi bắt đầu băn khoăn về những điều mà tôi đang nghĩ trong lòng lúc này. Tôi có nên nói Giang biết không, về chuyện Tuấn đã tỏ tình tôi và câu trả lời tôi đã chuẩn bị sẵn. Tôi sợ Giang biết, cậu ấy sẽ lo lắng về mối quan hệ giữa tôi và chàng trai đã từng khiến hai chúng tôi rung động. Tôi không muốn mất cả chì lẫn chài, dù cho tôi đang làm quá lên mà thôi. Nhưng có lẽ, tôi phải nói cho Giang biết. Chúng tôi đã chơi với nhau hơn 3 năm rồi, vậy nên không có điều gì mà phải giấu diếm nhau cả. Cái kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra, ông bà ta từ xưa đã nói rồi. Câu nói đó không sai, trái lại nó rất đúng với cuộc sống của tôi. Từ nhỏ tới giờ, đã nhiều lần tôi giấu diếm mẹ tôi, nhưng tôi làm điều đó rất tệ vì mẹ tôi không bao giờ dạy tôi giấu diếm một điều gì mờ ám cả. Trái lại, bà dạy tôi rằng phải biết chia sẻ cho người thân thiết với mình mỗi khi trong lòng gặp một chuyện gì đó mà bản thân tôi không thể tự giải toả, có như vậy tôi mới thấy yên lòng hơn, mà những người đó cũng thêm hiểu tôi hơn cũng như ngược lại. Vậy nên, tôi sẽ nói Giang nghe!

Tôi soạn tin nhắn cho Giang, mở đầu bằng câu nói như mọi khi:

"Giang ơi, mày biết chuyện gì mới xảy ra với tao sáng nay không?"

"Chuyện gì thế con khùng này?"- Giang trả lời tin nhắn của tôi ngay sau đó, kèm theo icon khuôn mặt với ngón tay để dưới cằm, thể hiện sự băn khoăn và tò mò.

"Ting! Ting"

Tôi chưa kịp nhắn tiếp cho Giang thì chợt tin nhắn của Tuấn hiện lên, kèm theo liên kết dẫn tới một bài viết gì đó. Tôi ấn vào thanh thông báo hiển thị trên điện thoại, nó làm tôi bị chuyển hướng đến cuộc hội thoại giữa tôi và Minh Tuấn. Tuấn vừa gửi cho tôi liên kết dẫn đến một bài thơ mới của tác giả Mèo Ú. Tôi biết tác giả này, cậu ấy chỉ trạc tuổi tôi làm thơ khá hay. Tôi thích một số bài thơ của cậu ấy, đến mức còn viết vào sổ tay bằng những nét chữ đậm đà mà xinh đẹp nhất. Tôi thả tim tin nhắn của Tuấn, sau đó bấm vào liên kết để đọc bài thơ mới.

"... Ừ, bạn anh là nhất

Vì chưa bao giờ sai

Chuyện chúng ta tan vỡ

Là do anh, chứ ai?


Ừ, bạn anh tốt lắm

Hay khuyên anh bỏ tôi

Giờ chuyện mình tan vỡ

"Giờ tôi đá anh thôi."..."

"Thịch". Tôi lại "nghe" tiếng tim mình giật thót. "Gì thế? Tự nhiên tim mình nhói nhẹ là sao?" Mà...bài thơ này lạ quá... Nó như đang nói hộ lòng tôi, hoặc là đang nhắc nhở tôi về một điều gì đó. Nhưng điều đó là gì thì tôi bây giờ vẫn chưa biết. Nhưng bài thơ này là một dấu hiệu. Nó cứ như rằng nhắc tôi đừng kể chuyện này cho Giang, nếu không muốn gặp những "lận đận" trong tương lai gần. Nghĩ đến đây, tôi bất giác rùng mình. Tôi bỗng như bị đẩy vào thế đứng giữa hai thái cực, một bên là kể cho Giang nghe, một bên là không nói gì. Tâm lý tôi bị đè nặng bởi sự bắt buộc phải lựa chọn đấy, khi chúng liên tục thôi thúc khiến tôi không thể không suy nghĩ về chuyện đó. Câu nói của Dr. Strange (1) chợt vang lên trong đầu tôi: "Be careful what you wish for" (Tạm dịch: hãy cẩn thận với điều cậu muốn). Sau một hồi suy nghĩ thật cẩn thận, tôi đi đến quyết định khó khăn nhất trong lúc này: không kể cho Giang nghe câu chuyện này. "Xin lỗi Giang, nhưng lần này tao không thể kể cho mày được..."

"Nè, mày lại đi đâu rồi à? Quên không trả lời tao luôn?"

Tin nhắn của Giang vang lên, đánh thức tôi khỏi những suy nghĩ hỗn tạp như mọi lần. Tôi lo lắng suy nghĩ một chuyện nào đó để thay thế cho việc tôi kể Giang nghe về Tuấn. Tôi nhìn ra bên ngoài, bất chợt thấy một con chim đang hót. Tôi bèn nhắn cho Giang một cách nhanh chóng như thể sắp hết hạn nộp bài tập ở Đại học:

"À, tao bận xí á mà"

"Thế mày định kể tao chuyện gì? Sao?"

"Sáng nay có mấy con chim gần nhà tao nó hót hay lắm. Có vậy thôi à."- tôi gửi tin nhắn kèm với icon mặt cười.

"Mày rảnh quá, có vậy cũng kể tao????"- Giang trả lời lại tôi ngay tức khắc.

Tôi mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm như trút đi được gánh nặng bên trong mình. Vậy là tôi đã giấu Giang rồi. Tôi thật tệ quá mà!

****************

(1): Dr. Strange là một nhân vật của Marvel. Ông là một trong những pháp sư mạnh nhất Trái Đất và chính là người đã gián tiếp tạo ra nhiều sự kiện mang tính bước ngoặt cho MCU.

(2): Kai Dinh Official (2017). KAI ĐINH l ĐIỀU BUỒN NHẤT | OFFICIAL MV. YouTube. Available at: &ab_channel=KaiDinhOfficial [Accessed 2 Feb. 2022].

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top