Chương 51: Cuộc chiến võ mồm

  Người trong cung đã đến thúc giục, Cơ Mộc Ly không hề hoang mang chút nào. .



Tiết công công liên tục lau mồ hôi lạnh, trong lòng u oán không thôi, sao mà lại nhận một chuyện xấu như vậy đâu , thật sự là đau khổ a!



Vương gia , ngài tạm tha Tạp gia ( tự xưng của thái giám) đi. Hoàng thượng còn chờ Tạp gia trở về phục mệnh đâu, ngài không thể cho cái tin chính xác một chút sao ?



"Thập Nhất , còn không dâng trà cho công công ." Cơ Mộc Ly miễn cưỡng ngồi ở ghế đệm , hai mắt khép hờ hơi hơi vén lên, hướng về phía vị trí Kiếm Thập Nhất đứng nhìn lướt qua.



" Vâng , gia." Kiếm Thập Nhất lập tức trả lời, quay đầu rời đi, giống như là chuẩn bị đi ngâm trà.



Tiết công công sợ tới mức từ trên ghế nhảy dựng lên, vội vàng hướng hai người lắc đầu xua tay, "Không, không không, Tạp gia cũng không nhọc phiền đến Kiếm công tử , Tạp gia giờ phải về cung phục mệnh rồi."



Đùa, muốn Kiếm công tử pha trà rót nước cho một hoạn quan như hắn , vậy không phải là muốn cái mạng già này của hắn sao? !



"Tạp gia cáo từ , vương gia cùng Kiếm công tử dừng bước!"



Tiết công công tay cầm phất trần nhanh như chớp đi rồi. Lại ở tại Viêm Đạm vương phủ thêm một thời gian nữa, hắn sớm hay muộn cũng sẽ bị giảm thọ.



"Tiết công công, vương gia hình như chưa nói khi nào thì tiến cung." Tiểu công công làm việc vặt đi cùng tò mò hỏi. Còn chưa có được thong tin chính xác liền trở về phục mệnh, Tiết công công là càng già càng hồ đồ sao?



"Ngươi thật sự là ngu xuẩn, nói với hoàng thượng thời gian không rõ ràng là được , lại ở lại, ngươi muốn cho Tạp gia chết sớm sao?" Tiết công công gõ một cái vào đầu hắn .



Tiểu công công không hiểu vò đầu, " Vậy thì nói thế nào bây giờ?"




"Đã nói sẽ đến trước khi bắt đầu cung yến ." Tiết công công lắc lắc phất trần trong tay , một bộ dạng cáo già .



Tiểu công công triệt để bị thuyết phục , a một tiếng, "Như vậy cũng được ?"



" Ai chẳng biết hoàng thượng sủng ái nhất là Viêm Đạm vương của chúng ta , đến trễ một hai ngày thì có gì lớn lao , hiểu biết nông cạn. Cố gắng học hỏi Tạp gia đi , về sau còn trông cậy vào ngươi đấy ." Tiết công công nghiêm cẩn dạy nói.



Hai người càng lúc đi càng xa, quay đầu nhìn lại, hai con sư tử đá ngoài cửa Viêm Đạm vương phủ thoạt nhìn thật sự là uy phong .



"Gia, vương phi đã chuẩn bị tốt rồi." Lão ma ma hầu hạ rửa mặt chải đầu tiến đến bẩm báo nói.



Cơ Mộc Ly có thế này mới phủi cổ tay áo, sửa sang lại cổ áo của bản thân , " Bảo vương phi , có thể tiến cung rồi."



Mới vừa nói xong , lại vội duỗi tay ra bảo lão ma ma kia chờ, mày nhíu nhíu, từ từ nói: "Trước hỏi vương phi có mệt hay không, nếu là thân mình mệt mỏi, kêu nàng trước ngủ một canh giờ rồi lại đi ."



Lão ma ma sống đã nhiều năm ở trong phủ , mặc dù bản lĩnh đã sớm luyện thành mặt không đổi sắc trước tất cả mọi việc , lúc này cũng không khỏi kinh ngạc .



Xem ra, công chúa Tuyết Ly quốc bản lĩnh thật sự a , mới gặp mặt thế mà đã làm cho vương gia nhà bọn họ mê thành như vậy !



Thủy Y Họa nghe xong lão ma ma nói, mày hơi nhíu lại , Cơ Mộc Ly lo lắng cho nàng thật đúng là chu đáo. Nàng thật sự muốn nhận lời đề nghị của hắn , ngủ một canh giờ rồi mới lại đi trong cung yết kiến hoàng thượng nhưng như vậy không biết bị người ta nói thành cái dạng gì nữa đây .



"Đi thôi, không cần lại trì hoãn nữa ." Thủy Y Họa thản nhiên nói.



Vẫn là chiếc xe ngựa xa hoa lúc trước , Cơ Mộc Ly dựa vào Thủy Y Họa mà ngồi, giữa trán lộ ra vẻ mỏi mệt .



Thủy Y Họa đẩy đẩy hắn, "Vương gia có lầm hay không , người mệt mỏi phải là thiếp thân mới phải , sao mà trông vương gia có vẻ còn mệt hơn so với thiếp thân vậy."



Cơ Mộc Ly giống như không có xương cốt tựa vào vai của nàng , u oán nói: "Phu nhân thật sự là không có lương tâm, vi phu ngày ngóng đêm trông, rốt cục đợi được phu nhân đến đây. Bởi vì biết phu nhân mấy ngày nay sẽ đến Hỏa Vũ quốc cho nên không có ngủ được thoải mái , bổn vương thật sự là còn mệt hơn gấp trăm lần phu nhân a."




Thủy Y Họa nhìn bộ dạng vô sỉ của hắn hoàn toàn không có một chút khí chất của vương tôn quý tộc nên có, lông mày không khỏi giật giật.



Đang muốn châm chọc vài câu, ai đoán được quay đầu nhìn lại người ta đã ngủ.



Hô hấp trở nên đều đều, vẻ mệt mỏi trên mặt cũng đã phai nhạt dần , chỉ là mày hơi hơi nhăn lên, cũng không biết có phải nghĩ tới chuyện gì không tốt hay là thân thể không khoẻ?



Ánh mắt Thủy Y Họa dừng ở trên gương mặt như thiên thần của hắn , tức giận và không kiên nhẫn phai nhạt dần .



Vì sao một chút phòng bị đều không có, sẽ không sợ ta giết ngươi?



Thủy Y Họa than nhẹ một tiếng, than thở cái gì có lẽ ngay cả chính nàng đều không biết. Đưa tay đẩy ra tay hắn đang đặt ở trên vai nàng , làm cho hắn tựa vào trên người mình .



Nàng nhất định là uống nhầm thuốc , Thủy Y Họa nghĩ . Bằng không, nàng làm sao có thể tùy ý để cho nam nhân mới gặp mặt này tựa vào trên người mình mà ngủ đây.



Thủy Y Họa đắm chìm ở trong suy nghĩ của mình, lại không thấy người nọ tựa vào trên vai nàng khóe miệng cong lên, cười thật giảo hoạt.



Tiểu Hồ Ly, chẳng lẽ nàng không biết người có nội lực thâm hậu có thể điều chỉnh tốc độ hô hấp sao, về phần thái độ mỏi mệt , gia gần nhất quả thật có chút mệt, nhưng không mệt đến mức ngồi đâu cũng có thể ngủ .



Cười trộm , không nghĩ tới lại thật sự ngủ, nụ cười vì đạt được nơi khóe miệng kia vẫn còn lưu lại.



Cho đến khi vào cửa hoàng cung , Cơ Mộc Ly mới miễn cưỡng ngáp một cái rồi tỉnh lại.



"Phu nhân, đến nơi rồi hả ?" Cơ Mộc Ly vẫn duy trì tư thế ghé vào trên vai nàng , ánh mắt trong trẻo, trông như trẻ mới sinh.



Thủy Y Họa nhìn thấy bộ dạng mơ màng của hắn , nghĩ muốn đùa hắn , vỗ vỗ đầu của hắn , cười nhẹ dỗ dành nói: "Ngoan, còn có một lúc nữa mới đến, ngươi ngủ tiếp một lát đi."



Trong nháy mắt, ánh mắt của Cơ Mộc Ly trở nên sáng rọi , rồi sau lại chậm rãi mơ hồ , thế mà thật sự ừ một tiếng, tựa đầu gối lên trên đùi nàng, hai mắt nhắm lại , tiếp tục ngủ .


Thủy Y Họa nhìn xem sửng sốt, không biết nói gì .



Vừa rồi đó là ta đùa, ai bảo ngươi ngủ thật ? ! Nhưng là nhìn đến bộ dạng hắn có vẻ cực kỳ mệt mỏi , Thủy Y Họa thế nhưng không có đánh thức .



Thủy Y Họa vội vàng nhắm mắt lại , quả nhiên là gương mặt này chọc họa. Chỉ cần nhìn xem hắn một lúc lâu liền dễ dàng lâm vào trạng thái mơ hồ khó hiểu , không muốn gương mặt đẹp như thiên thần kia lộ ra một chút gì không vui .



Xe ngựa dừng lại, bên ngoài vang lên giọng nói lanh lảnh của công công , Thủy Y Họa không nhìn hắn, đẩy hắn sang bên cạnh , nhảy xuống xe.



"Phu nhân, đợi vi phu với ." Cơ Mộc Ly bị nàng đẩy, lập tức tỉnh dậy . Lần đầu tiên là ngủ thật , lần thứ hai là giả vờ .



Tiết công công thấy thế không khỏi ngẩn ra, vị vương phi này gan cũng thật lớn , dám để vương gia một mình trong xe còn mình thì tự xuống xe trước. Nhưng mà , trên mặt vẫn cười như gió mùa xuân "Vương phi cùng vương gia đã đến rồi , làm cho hoàng thượng cùng các đại thần chờ thật lâu ."



"Còn nhờ Tiết công công thay truyền báo." Thủy Y Họa khách sáo nói.  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: