Chương 3 : Ta làm lại một kiếp.

Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi trên đại lục, chim trời bay đi kiếm ăn như thường ngày. Trong Khung Thương Tông cũng như vậy, sự tình lại diễn ra như thường, chỉ có điều hôm nay là một ngày tốt đẹp sau sự kiện diễn ra tối hôm qua.

Trong ánh mắt trên dưới đệ tử toàn tông, bất kì ai cũng đều xuất hiện một tia mong chờ tương lai, ngày mà Xích Vương lão tổ dẫn dắt toàn tông bước tới thời đại hưng thịnh đang đến gần.

Cũng đi theo hi vọng chờ mong là xen kẽ một vận mệnh vừa mới thay đổi cùng với Khung Thương Tông.

Ngày mà toàn bộ đại lục chấn động vì một người, kẻ này không gia thế hay tài năng, nhưng lại mang theo sức mạnh khủng bố đứng giữa đất trời khuynh cuồng ngạo nghễ, tất cả tương lai đó đều nhờ có "Nghịch Thần Quyết" xuất hiện !
...

Đang nằm trên mặt đất, ánh mắt Hắc Dương chậm rãi hé mở, toàn bộ cơ thể bây giờ là cảm giác tê buốt và cứng đờ, vì gân cốt đã không được vận động trong thời gian dài nằm bất động.

Theo thân thể nặng nề, hắn cố lắm mới đứng dậy được, lúc này bản thân y chưa phát giác ra chuyện gì, liền vươn vai hít thở bầu không khí trong lành chen lẫn linh khí của thiên địa.

Đột nhiên trong đầu Hắc Dương chợt xuất hiện những hình ảnh tối qua, ngay lập tức y giật mình hoảng hốt đưa tay lên kiểm tra thân thể.

Kinh hãi trước điều mình vừa chứng kiến, chẳng những cơ thể của hắn không có lấy một vết thương, ngược lại còn mang theo sinh khí dâng trào cùng với một làn da trắng trẻo đến cả nữ nhân còn thèm muốn có được.

Điều đáng sợ hơn chính là đan điền của hắn giờ phút này đã mở rộng nhiều hơn, kinh mạch cũng dễ dàng dẫn khí chân nguyên chảy xuống khắp toàn thân.

Hắc Dương cuối cùng cũng nhận ra, hắn bây giờ không phải là Luyện Thể nhất tầng đại thành tu vi nữa, hiện nay đã đạt tới tam tầng Luyện Thể đỉnh phong thiếu chút nữa đạt tới tứ tầng Luyện Thể rồi.

Chưa hết bất ngờ, điều làm y kinh sợ hơn chính là bản thân đã có thần thông ngưng tụ linh hồn tự tiến vào trong linh thức của mình, phương pháp này chỉ có tu vi Khai Linh Kỳ cường giả được ghi chép trên điển tịch mới làm được, còn Luyện Thể võ giả vốn không thể dung nhập linh hồn tự mình xem xét đan điền khí hải của bản thân.

Sau khi nhìn qua một lượt quyển sách kỳ bí trong người, tâm thần Hắc Dương không rõ là đang vui hay đáng buồn, hắn nghĩ tới những gì xuất hiện trong đầu kết hợp lại làm một chuyện, cuối cùng cũng hiểu rõ phần nào đầu đuôi sự tình.

Gạt qua mọi chuyện, hắn nhanh nhẹn tiến vào trong căn nhà lá đơn sơ, lập tức ngồi lên trên giường ổn định khí tức tịnh tâm suy ngẫm lại những gì đã diễn ra, nói : "Thật không ngờ ta như vậy không chết. Lại còn xuất hiện điều thần kỳ trước nay chưa từng nghe qua !".

"Ý thức hải con người tự có thể xuất hiện một cuốn sách, không chỉ cải tử hoàn sinh mà còn khiến tu vi cũng như cơ thể đạt tới trạng thái tốt nhất. Sợ rằng chỉ bằng Luyện Thể tam tầng, nếu so sánh sức mạnh thuần túy. Ta sớm có thể đánh bại Luyện Thể tứ tầng hoặc hơn thế nữa...".

"Tuy nhiên, Nghịch Thần Quyết lại có thể cùng ta cộng hưởng ý thức điều khiển lấy khẩu quyết truyền vào trí não của ta. Vật này lai lịch bất minh chắc chắn không tầm thường, nếu dựa trên khẩu quyết tu luyện có lẽ sẽ khiến ta trở nên mạnh hơn gấp trăm ngàn lần bây giờ rất nhiều...".

"Đến khi đó, ta thật sự có thể sống theo cách bản thân từng mơ... Đúng ! chỉ cần ta có thực lực thì không ai có thể ngăn cản hay cướp đoạt cuộc đời ta. Ta cũng muốn nghịch thiên cải mệnh !".

Không nghĩ thêm, Hắc Dương sớm đã quyết định một lần nữa nắm lấy cơ hội trở mình trong tay.

Nếu ông trời đã không bỏ mặt hắn, còn cho y một cơ hội làm lại cuộc đời, thì lần này nhất định phải làm thật tốt, phấn đấu trở thành cường giả duy ngã độc tôn, nắm giữ được vận mệnh của bản thân, sống trọn một kiếp không hối tiếc.

Tịnh dưỡng nửa ngày sau đó, nhận thấy cơ thể đã hoàn toàn ổn định, Hắc Dương dựa theo thân thủ từ trong căn nhà gỗ trực tiếp lao ra bên ngoài, lấy phía sau hậu sơn ngoại viện làm mục tiêu tiến đến.

Sau một lúc lâu cũng đã đến nơi, hắn chậm rãi dò xét xem xung quanh có ai ở xung quanh hay không, đến khi chắc chắn không người qua lại mới an tâm ngồi trên một tảng đá lớn trống trải, bắt đầu thổ nạp hấp thu linh khí thiên địa.

Trong lúc tu luyện, Hắc Dương thầm nghĩ : "Đại lục ta hiện sống có tên gọi là : Tàn Hoang - Nhị Tinh Trung du lục địa !".

"Bên trong có rất nhiều môn phái phân chia thế lực lớn bé có đủ, nhưng tồn tại mạnh nhất gồm có năm tông môn bao gồm :Linh Khê tông, Hàn Nguyên tông, Vô Cực tông, Kiếm Thiên tông và Khung Thương Tông... Mỗi một tông môn đều có vô số cường giả, cảnh giới cao nhất của họ đều là Thiên cấp đỉnh phong. Tuy nhiên, tu chân giới lấy sự biến hóa trong cơ thể kẻ tu đạo chia thành rất nhiều cảnh giới bước ngoặt lớn nhỏ, đầu tiên là Luyện Thể, Ngưng Khí, Địa Cấp, Thiên Cấp, Sinh Tử.. Còn lại về sau cảnh giới, có hay không ta vốn không biết !".

"Nhưng từ tu vi Luyện Thể đến Khai Linh cảnh giới lại chia thành mười tầng. Luyện Thể là bước đầu mà ai cũng phải tu luyện qua, giúp cải thiện toàn bộ cơ thể, lưu thông kinh mạch, chuyển hoá đan điền sang trạng thái lưu thông khí huyết, như vậy mới có thể Ngưng Khí tiến vào trong người được. Mà ta hôm nay dù cho chỉ mới là Luyện Thể nhưng sớm có một số thủ đoạn hấp thu được linh khí thuần khuyết, chỉ cần qua thời gian tu luyện, nhất định sẽ tiến vào trình độ đỉnh cao của Ngưng Khí thành hình...". Vừa tu luyện, Hắc Dương trong lòng khẳng định.

Đúng như vậy, Luyện Thể võ giả lấy việc mài dũa cơ thể làm mục tiêu tu luyện, càng về sau thì cơ thể sẽ tự nhiên thay gân hoán cốt liên tục bài xích tạp chất dơ bẩn ra ngoài, nhờ vậy mỗi người mới có thể hấp thu linh khí trời đất thuần túy.

Mặc dù Luyện Thể cảnh cũng có thể cưỡng chế hấp thu linh khí tự nhiên. Tuy nhiên, hiệu quả mang lại rất kém, hầu như không thể triệt để dung nhập linh khí vào người, cố lắm cũng chỉ giữ được một thành linh khí trong khi tu luyện mà thôi, làm như vậy rất tốn công còn thua xa phương pháp tu luyện cơ bản.

Nhưng đối với Hắc Dương thì khác, mặc dù chỉ là Luyện Thể tam tầng đỉnh phong, nhưng trong khí hải đan điền lại hình thành linh lực tự nhiên, điều này chứng minh hắn có tư cách hấp thu năng lượng thiên địa, so với luyện thể cùng cấp không thể so bì được, càng không thể dùng lý luận tu chân giới cơ bản giải thích.

Mọi thứ tưởng chừng như tốt đẹp suôn sẻ thì cũng không hẳn, mặc dù cơ thể Hắc Dương bá đạo diễn giải như trên. Tuy nhiên, sức mạnh cũng như võ công thì còn quá yếu, kinh nghiệm trong chiến đấu cũng không nhiều, so với cùng cấp mà nói là cách nhau một trời một vực, điều hắn làm lúc này chính là luyện tập thật kĩ lưỡng, mài dũa kỹ năng của bản thân tốt hơn. Mà theo như khẩu quyết tầng thứ nhất của Nghịch Thần Quyết đề cập, nghịch võ chia thành ba tầng : Tiểu thành, đại thành và chuẩn Nghịch Võ !

Mỗi một cảnh giới đều phải dựa vào nỗ lực cũng như cảm ngộ mà sinh ra biến hoá, tiểu thành cảnh giới Nghịch Võ là lấy yếu thắng mạnh, lấy mạnh hóa yếu, biết người biết ta, nắm bắt trận đấu trong tay. Nếu muốn hiểu rõ những thứ này phải nắm giữ được "sức mạnh, tốc độ cũng như khả năng quan sát !".

Không nghĩ thêm, Hắc Dương trực tiếp lao đến những cái cây lớn, hắn xuất ra mấy chục quyền toàn lực đấm vào thân cây, mục tiêu đầu tiên của y chính là đạt được sức mạnh quyền pháp khủng khiếp nhất.

Không biết trải qua bao nhiêu canh giờ, Hắc Dương cũng như vậy điên cuồng đấm vào thân cây bằng toàn bộ sức mạnh, thậm chí có lúc cơ bắp của y đột nhiên căn tròn cuồn cuộn bạo phát xuất ra một cú đấm toàn lực.

Dù cho cơ thể mệt mỏi hay bàn tay chằng chịt vết thương do việc đấm quá nhiều vào thân cây, điều đó cũng không khiến Hắc Dương ngừng luyện tập, trong đầu y chỉ xuất hiện những hình ảnh người nam nhân điên cuồng đánh về phía trước như người điên không thèm để ý tới xung quanh, trong đầu chỉ có một việc phải làm đó là "xuất toàn lực đánh ra !".

Mấy ngày sau cũng vậy, một ngày hai mươi mấy canh giờ, trừ những lúc ăn uống, ngủ nghỉ, đi gánh nước và hồi phục sức lực ra, Hắc Dương dành toàn bộ thời gian cho việc luyện tập sức mạnh quyền pháp, cũng theo đó thời gian nghỉ ngơi thì tịnh tâm thổ nạp suy diễn tới ý nghĩa của mấu chốt làm sao để quyền pháp có thể phát ra loại sức mạnh tối mà không hề mất sức.

Thời gian chậm rãi trôi qua, hơn một tuần sau khi hắn liên tục đấm vào những thân cây to lớn cứng cáp. Vào một buổi trưa mát, sau khi y hoàn thành bài tập khiêng vác một hòn đá nặng hơn hai trăm cân vừa gánh nước vừa chạy quanh hậu sơn, lại đến bài luyện tập tiếp tục đấm về thân cây.

Lần này cú đấm của hắn đã thay đổi rõ ràng, những cú đấm không chỉ mạnh mà còn nhanh hơn, đồng đều được tung ra.

Mỗi một đấm lại mang theo một lực đạo nhất định, khiến thân cây lúng một nắm đấm thật sâu, cứ thế ngày một nhiều hơn.

Đang đấm, trong đầu Hắc Dương liên tục nghĩ đến những đòn tấn công từ kẻ thù có thể sẽ tung ra đáp trả lại quyền pháp của mình, nếu hắn đánh ra một cú đấm có lực đạo nhỏ hay quá chậm sẽ bị đối phương hoàn toàn áp chế, ngược lại đánh trả. Vì vậy mấu chốt của việc lấy yếu thắng mạnh và lấy mạnh hóa yếu nằm ở chỗ "nhanh, mạnh và chuẩn" !

Đùng !!!

Thân cây to gần một thước đột nhiên bị đấm thủng một lỗ lớn, quyền này của Hắc Dương cuối cùng cũng đạt được sức mạnh nhất định, bước vào cảnh giới "Quyền ý" !

Không chỉ có bản thân tự nhiên cảm ngộ được quyền ý trong nắm đấm, tu vi cũng theo đó tăng tiến từ tam trọng đỉnh phong bước vào tứ trọng tiểu thành Luyện Thể.

Ánh mắt dõi theo từng biến hóa trong cơ thể, trong lòng Hắc Dương phần nào vui mừng thầm hài lòng, nhưng sự hài lòng này chỉ xuất hiện trong phút chốc rồi lại thôi, thay vào đó là một mục tiêu mới, hắn muốn đấm vào đá.

Hai ngày đầu sau khi hiểu rõ được quyền ý là gì, mặc dù có phần cải thiện sức mạnh của bản thân, song song đó vẫn khiến Hắc Dương đau đầu với việc đấm vào một tảng đá là hơi khó khăn.

Phải nói gỗ và đá là hai loại chất liệu khác nhau, gỗ không cứng bằng đá, mà đá thì là loại vật chất bền bỉ thơ sơ và nặng trịch. Đối với luyện thể võ giả tứ tầng hay ngũ tầng, thậm chí là lục tầng, muốn đấm vỡ một tảng đá to ba thước là rất khó, phải trải qua mài dũa rất lâu mới có thể làm được.

Hắc Dương cũng như vậy, sau vài ngày làm quen với nỗi đau cũng như cảm nhận sức mạnh quyền pháp khi đấm vào tảng đá cứng, theo đó quyền ý dần dần thành thục hơn, phát ra toàn bộ trạng thái tốt nhất đến mức tối đa sức chịu đựng của thể chất.

Lại một tuần nữa trôi qua, ngày hôm nay Hắc Dương ngoài việc ngồi thổ nạp trên mặt đất trước tảng đá ra thì không còn làm gì khác, hắn trong đầu hiện tại đang suy diễn ra những cú đấm của mình làm thế nào có thể triệt để đấm nát tảng đá phía trước.

Một lần nữa khẩu quyết tầng thứ nhất của Nghịch Võ lại được vận dụng "Lấy yếu địch mạnh, lấy mạnh hóa yếu, dùng quyền từng khắc tạo ra sơ hở từ bên trong, mới dần triệt để đánh cho tảng đá từ trong ra ngoài tan nát !".

Cuối cùng Hắc Dương cũng đã hiểu ra cách khiến cho một hòn đá nhìn qua rất cứng cỏi không dễ làm cho vỡ vụn, liền trước mặt trở thành một cục bột mì mềm mại dễ dàng nhào nặng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top