Chương 2 : Nghịch Thần Quyết.

Nằm trên mặt đất bất động, nghị lực của Hắc Dương sớm đã không còn, hắn lúc này đã quá mệt mỏi với hiện thực tàn khốc. Việc hắn làm cuối cùng trước khi bản thân ngất đi, chính là xoay người lại đưa mặt nhìn lên bầu trời đen xì mịt mù trong mưa gió.

Hắn nhìn thấy cảnh tượng trên thì thầm an ủi bản thân không phải kẻ xấu số nhất. Cũng giống như trong cuộc đời của mình, trời đất này cũng vậy, đôi khi là những ngày sáng trời nắng ấm, cũng có lúc mưa gió bão tố phong ba. Đoạn đường này đâu phải toàn bộ đều hoàn mỹ? hắn đã cố gắng sống cho tới bây giờ đều là nỗ lực hết mình đổi lấy, chết đi cũng không phải hoàn toàn hối tiếc.

Nhìn trời đất một lúc lâu, hơi thở y từ từ chuyển sang suy yếu dần, nội tạng cũng có dấu hiện hoạt động chậm lại, cơ thể theo thương tổn xuất hiện việc tê liệt mất chức năng điều khiển, cứ thế nhiệt độ trong người giảm dần, tử khí bao trùm khắp người Hắc Dương.

Đến cuối khi đã nhìn đủ bầu trời này, tâm thần hắn cuối cùng cũng cười, một nụ cười lạnh nhạt khó hiểu trong giây phút sắp đến thế giới bên kia :"Nếu có kiếp sau. Không nguyện trở thành bá chủ thiên hạ, chỉ nguyện một kiếp sống không thẹn... Chẳng hối tiếc !".

Rầm !!!

Từng đợt thiên lôi cuồng bạo đánh ngang bầu trời, giống như một con rồng được làm từ vạn thiên lôi hợp thành, nó uốn lượn bay từ đám mây này chuyển sang đám mây khác, khiến trời đất sáng bừng lên rồi lại tắt, lặp đi lặp lại.

Cứ mỗi lần sấm chớp đánh ngang bầu trời, lại hiện lên một phần rực lửa chói lóa hào quang, cảnh này ai nấy nhìn vào đều hiểu rõ không bình thường chút nào. Rõ ràng là như vậy, sấm chớp bình thường có xuất hiện thế nào cũng chẳng hề hợp thành một đạo thiên lôi to lớn trong hư vô.

Cảnh tượng trên như thể trong thiên lôi có thứ gì đó ngăn cản chúng không được phép giáng xuống mặt đất, làm cho bầu trời đâu đâu nhìn vào cũng đều thấy tia chớp vây quanh những đám mây.

Đến một lúc lâu, không rõ là đạo thiên lôi nào bắt đầu, duy chỉ thấy một tia chớp sáng lên đồng dạng xuất hiện hơn trăm đạo tia chớp hợp thành một thể đánh xuống mặt đất.

Trời đất cùng với sấm chớp không hẹn mà cùng run chuyển mấy đợt dư chấn dữ dội, tuy nhiên vì trời đang mưa lớn nên không ai để ý mấy vào việc này.

Ầm rầm !!!

Lại theo đó mấy trăm đạo thiên lôi đồng loạt đánh tới, lần này sức tàn phá của nó đã hiện rõ, khiến nhiều vùng núi bị sấm chớp đánh trúng trực tiếp nổ tung thành một mảnh hoang tàn. May mắn thay, những nơi nó giáng xuống đều không có người ở, cho nên chẳng thấy ai kêu cứu.

Bầu trời bấy giờ xuất hiện một việc khó giải thích, chỉ thấy rất nhỏ trên đỉnh trời đen, một vòng lốc xoáy hiện ra, nó dần dần lan rộng từ trăm trượng rồi khuyếch đại thành nghìn trượng, mà đây chỉ giống như vừa mới bắt đầu.

Toàn bộ khắp tông môn giờ phút này đều có thể thấy rõ dị tượng trên, mọi người kinh hãi không thôi, tâm thần ai nấy sớm đã chấn động trước khi dị tượng xuất hiện, bấy giờ càng thêm lo lắng cứ nghĩ trời đang phạt tai kiếp giáng xuống nhân gian.

Nhưng khi vòng xoáy lớn hình thành, linh khí trong thiên địa cũng đột nhiên xuất hiện bạo động ngưng tụ về một chỗ. Nơi linh khí nhắm đến chính là đỉnh núi tại trung tâm tông môn, trên đỉnh núi có một tòa động phũ dựng đứng sừng sững đâm thủng từng tầng mây, nơi đây tương truyền chính là chỗ lão tổ môn phái bế quan.

Nhìn thấy mọi việc diễn ra, ai nấy trong tông môn giờ phút này đã hiểu, lão tổ bọn họ là đang độ kiếp tiến đến một loại cảnh giới cao thâm mới.

Đùng !!!

Chẳng thèm để mọi người kịp vui mừng hay nhận ra sự tình, thiên kiếp từ giữa trung tâm vòng xoáy đột nhiên hợp thành một đạo thiên lôi to hơn trăm trượng, nó mờ mịt như hình dáng một con long lôi trực tiếp lấy đỉnh ngọn núi làm mục tiêu mà đánh tới.

Trong thiên địa xuất hiện một chấm sáng ba động hư vô lan rộng ra mười dặm, tiến xa hơn một trăm dặm đường xung quanh, tức khắc làm cho thế gian không ngừng rung chuyển dữ dội.

Uy lực từ thiên kiếp khiến toàn bộ tông môn cùng các vùng lân cận như kinh thiên động địa, không ngừng xuất hiện các vết nứt trên nhà cửa cũng như mấy ngọn núi lớn trực tiếp bị san bằng do linh lực phản phệ tác động ra bốn phía.

Từ trên cao nhìn xuống, tất cả đều thấy rõ một mảnh đất to lớn gần mấy trăm dặm đều chấn động dẫn tới núi sông sụp đỗ. Dù vậy, dưới thần thông bảo hộ của tông môn, thiệt hại này cũng chẳng thấm vào đâu mà kể, nhiều lắm cũng chỉ khiến một vài nơi bị hủy hoại hoàn toàn mà thôi.

Sau tia đạo kiếp giáng xuống đỉnh núi cao, trong giây lát đỉnh núi đã tan thành cát bụi, cũng là lúc một thân ảnh nam tử cả người tầng tầng lớp lớp hào quang chói loá, hắn đứng giữa hư không bễ nghễ một mình một cõi thu hút toàn bộ sự chú ý của thiên địa.

Hắn chính là vị lão tổ đang độ kiếp, danh hiệu "Xích Vương Lão Tổ" của "Khung Thương Tông".

Xích Vương lão tổ sau khi trải qua thiên kiếp, cơ thể bao phũ bởi những tầng tia chớp nhấp nháy ba động lực lượng khủng bố phát ra giữa hư vô, cả người hắn không ngừng thu hút linh lực từ thiên địa bạo động dẫn dắt tiến nhập vào bên trong đan điền của y mà ngưng tụ.

Sau một hồi hấp thu linh khí của thiên địa, cơ thể Xích Vương lão tổ đồng dạng xuất hiện những vết nứt trên đạo tia chớp vây quanh mình.

Ầm !!!

Hư không như hòa làm một cùng tiếng nổ, Xích Vương lão tổ trực tiếp thoát khỏi trận thiên kiếp bước vào một cảnh giới mới sau khi độ kiếp xong, hắn giây phút này ngập tràn linh khí thiên ý bá đạo mà hung tàn.

-Tay nắm sinh cơ, chân đạp tử vong... Hôm nay bổn tọa đột phá Thiên cấp, tiến vào Sinh Tử cảnh !

Giọng nói bá đạo cùng thiên địa chi ý hòa làm một, Xích Vương lão tổ thân ảnh giống như một tòa núi lớn đứng vững giữa đất trời, khí thế oanh tạc thế gian, ngạo nghễ nhìn về phương xa.

Toàn bộ Khung Thương Tông nghe thấy mấy lời này, trong lòng mọi người đều rung động không ngớt, hôm nay lão tổ bước vào Sinh Tử cảnh, ngày mai tông phái đoạt vinh quang !

Đột nhiên tông môn đệ tử liên hồi gào thét hoan hô không ngừng nghĩ, lão tổ đạt đến cảnh giới cao hơn, đồng nghĩa với việc tông môn của bọn họ nằm trên đại lục trung cấp là một tồn tại mạnh nhất, từ nay một bước lên trời, đủ sức thâu tóm các thế lực khác của đại lục trung cấp, tài nguyên tu luyện về sau càng nhiều hơn không thể đo lường.

"Chúc mừng lão tổ đột phá tu vi bước vào Sinh Tử Cảnh...".

"Chúc mừng Xích Vương lão tổ xưng bá một phương !".

"Chúc mừng lão tổ, dẫn dắt Khung Thương Tông tiến đến thời kỳ huy hoàng !".

...

Liên tục tiếng gào thét chúc mừng được vang lên, cùng lúc mấy mươi thân ảnh cũng xuất hiện trên bầu trời, những thân ảnh kia không ai khác chính là đám trưởng lão cùng thái thượng trưởng lão cao cao tại thượng, ai nấy trong lòng nhất thì hưng phấn sau thì cung kính chúc mừng không dứt.

Nhìn một cảnh này trên dưới tông môn tràn đầy nhiệt huyết, Xích Vương lão tổ vui vẻ trên mặt tán dương, khí thế bá đạo như thường mở miệng nói tiếp :

-Hôm nay tông môn đã có bổn tọa đạt tới Sinh Tử cảnh giới. Ngày sau nhất định một bước lên trời ! Hi vọng toàn bộ đệ tử lấy đó làm nhiệt huyết không ngừng phấn đấu, như vậy tông môn càng tiến gần hơn thời kì huy hoàng hưng thịnh nhất !

Nói xong, Xích Vương lão tổ cùng mấy mươi trưởng lão thoáng một cái biến mất giữa trời đêm, để lại sự cuồng nhiệt cùng kinh hỷ cho đệ tử toàn tông.

Song song với sự cuồng nhiệt đó, lại nói đến Hắc Dương vẫn như thường nằm trên mặt đất trước nhà. Lúc này bên ngoài đã không còn mưa gió nữa, ngược lại sắc trời ban đêm đã tối đen như mực, hắn vẫn nằm đó bất động.

Bỗng dưng lúc này cơ thể Hắc Dương đột ngột phát sáng, một tầng lớp linh khí dày đặc cùng với sương mù quỷ dị bao phủ cả người y lại, ẩn tàng sâu xa bên trong mấy đạo khí tức tia chớp.

Không ai ngờ tới, cùng lúc với đạo thiên kiếp Sinh Tử cảnh giới kéo đến, vô tình không chỉ thu hút lấy năng lượng của thiên địa, mà còn hấp dẫn một đạo năng lượng kỳ bí khác bên ngoài thương khung cùng tái diễn.

Đạo kỳ bí năng lượng này xuất hiện đồng thời cùng với thiên kiếp đánh xuống bên trong Khung Thương Tông, vì động tĩnh bởi tia thiên kiếp quá lớn khiến hầu hết mọi người không phát giác được luồng năng lượng kỳ bí kia cũng giáng xuống, nhưng nơi nó hàn lâm không phải là động phũ của Xích Vương lão tổ, mà chính là cơ thể Hắc Dương đang hấp hối nằm trên mặt đất.

Lúc bấy giờ, sâu trong ý thức hải còn được gọi là linh hồn của Hắc Dương đồng thời xuất hiện một cuốn sách màu vàng rất lớn. Cuốn sách này được bao phủ bởi rất nhiều tầng linh lực màu trắng - vàng và tia chớp lập loè.

Trên cuốn sách thần bí kia có 3 chữ lớn "Nghịch Thần Quyết !".

Không rõ vì sao mà cuốn sách này lại xuất hiện bên trong ý thức hải của Hắc Dương, khi nó chuyển động rung lên mấy cái đã lôi kéo linh hồn của đứa trẻ đang hấp hối liền xuất hiện trước mặt nó.

Bấy giờ linh hồn Hắc Dương đang tiến vào trạng thái ngủ mê. Chẳng thèm quan tâm đến hắn đang ngủ, cuốn sách lớn chậm rãi liền mở ra chương đầu tiên, theo sức mạnh linh lực phóng thích, từng làn sóng linh khí ba động phát tán xung quanh bao trùm lấy ý thức của y dung hoà.

Những dòng chữ từ trong [Nghịch Thần Quyết] hoá thành từng đạo văn tự cổ bay ra ngoài trang sách, lấy linh khí của mình mà hóa hình thành từng chữ lớn, theo đó ba động di chuyển tiến nhập vào linh hồn đang ngủ sâu của y dung nhập thành một.

Tuy đang mất đi ý thức, nhưng trong đầu Hắc Dương lúc này lại xuất hiện mấy mươi câu khẩu quyết cùng với hình ảnh một nam nhân giống hệt bản thân đang vung ra những quyền pháp ảo diệu vô cùng đẹp mắt.

Trong tai Hắc Dương từ đâu đó vang lên những câu nói không rõ đầu đuôi, chỉ biết ý nghĩa của những câu này như sau :

"Nghịch Thần Quyết chia ra làm bốn cảnh giới chi đạo. Thức thứ nhất lấy nền tảng biến chiêu võ công đi đầu, kẻ tu luyện võ công đầu tiên phải biết rõ mạnh yếu trong từng chiêu thức của bản thân cùng kẻ thù, lấy yếu đánh mạnh hóa mạnh thành yếu là tiểu thành. Lấy ít địch nhiều, biến nhiều thành ít là đại thành. Cuối cùng, cảm ngộ ra cảnh giới có thể xuất ra chiêu thức khắc chế đối nghịch với toàn bộ võ công trong thiên hạ. Đó mới gọi "Nghịch Võ" viên mãn !

Theo từng câu nói, linh khí bên ngoài trời đất lấy cơ thể Hắc Dương làm trung tâm lực hút tiến nhập vào hoà làm một, từ đan điền xuất hiện năng lượng đổ về từng đường kinh mạch bổ sung sinh cơ, từ đây khắp người hắn có dấu hiệu chữa lành mọi thương thế. Sau đó, những đợt linh khí còn lại chuyển qua cải thiện linh căn cũng như thể chất của y trở nên tốt hơn. Chưa quá ngắn ngủi nửa nén nhang, toàn thân hắn như thay da đổi thịt thành một người khác.

Đến cuối, khi toàn bộ lớp linh khí che đậy màn sáng bao phũ Hắc Dương đều đồng dạng biến mất, để lại trên mặt đất một trang thiếu niên da dẻ trắng trẻo, khuôn mặt tinh anh đang yên giấc ngủ say.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top