Chap 362 : Từ Chối Nhận Vi Sinh Cực
Nàng sau khi nghĩ thông suốt, thật lâu nhẹ nhàng thở ra, sau đó lắc lắc đầu :
-Tuy rằng ngươi rất nghiêm túc, nhưng ta không thể nhận ngươi làm đồ đệ.
- Vì sao ?
Vi Sinh Cực khó hiểu :
- Là vì ngươi nói Dạ Trầm Uyên là đệ tử bế quan ? Nhưng vì một người mà mà ngoại lệ chuyện này không phải bình thường sao ?
Nguyên Sơ nhẹ nhàng cười :
- Ta cự tuyệt là có nguyên nhân trừ lí do này còn có chính là ngươi ! Hắc... Nếu là ta đoán không sai, ngươi có cái ý nghĩ này, chỉ là bởi vì ngươi thấy ta một con người trước đây ngươi chưa từng thấy phải không?
Vi Sinh Cực cau mày, trong lúc nhất thời không đáp lại. Nguyên Sơ vỗ vỗ bờ vai của hắn, sảng khoái nói
- Ta lý giải cảm nghĩ của ngươi , nói đúng ngươi đừng có vẻ tự kỉ , ngươi có lẽ cảm thấy ta chính là người chỉ đạo ngươi, ta chiếu sáng ngươi, sau đó ngươi phát hiện chính mình, cho nên ngươi mới nhất thời mong ta làm sư phụ như vậy chả phải ngươi theo cảm giác nhất thời
- Mà việc ngươi bây giờ cần làm, cũng không phải tiếp tục bái ta làm sư, mà là đi khám phá những thứ mà ngươi nên nhìn thấy.
Nguyên Sơ đem linh thạch gói to đi trước mặt hắn đẩy qua, cười nói
- Nếu như vậy chúng ta có thể làm bằng hữu , ngươi có thể rảnh rỗi tới tìm ta, nhưng ngươi phải tin tưởng, là ngươi nên đón nhận nhiều thứ hơn .
Vì ngươi về sau tốt ta cũng không thể đáp ứng ngươi, bởi vì đáp ứng ngươi, ngươi khả năng liền liền chỉ tiếp nhận những điều đó mỗi ta.
Vi Sinh Cực hơi mím môi, hắn nhìn nàng hỏi
- Vậy nguyên nhân ta nói thì sao?
Nguyên Sơ thực ngay thẳng nói
- Trừ nguyên nhân của ngươi, còn có chính nguyên nhân của ta a! Ta sẽ không thu đồ đệ , vĩnh viễn cũng sẽ không.
- Vì cái gì?
Vi Sinh Cực phản bác nàng,
-Vậy ngươi như vậy, chẳng phải là thu hẹp tầm nhìn tại mỗi hắn?
Lời này mở miệng hỏi trong nháy mắt... Hắn tựa hồ nhìn mặt Nguyên Sơ thấy được vẻ ngưng động của nàng
Nhưng mà rất nhanh, nàng vừa cười, không nhanh không chậm nói cho hắn biết.
-Có một đời người là nhìn không tới phạm vi mà mình tiếp thu, chính là tổn thất lớn nhất, nhưng là ta, nhân sinh của ta, là xem tới được ...
Nàng mím môi cười
-Ta cảm thấy ta sau này nhân sinh trừ ăn ra ăn uống uống cũng không có cái gì, loại này một chút xem tới được trước nhân sinh, cục không cực hạn cũng không quan hệ đây ~!"
Cuối cùng, Vi Sinh Cực bị Nguyên Sơ một lừa , đương hắn mang theo càn khôn túi lúc đi ra, còn có chút mộng.
Hắn quay đầu nhìn hàn kiếm phong, tâm tình có chút phức tạp.
Kỳ thật hắn nghĩ bái nàng sư, còn có một chút chưa nói. Đó chính là, hắn thật sự rất tưởng cách nàng gần một chút, loại cảm giác này, có lẽ liền cùng cảm giác lúc trước Dạ Trầm Uyên bái nàng làm sư.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top