Chương 5Học ở cấp độ chuyên sâu

Khi đã có kiến thức nền tảng trong đầu, tôi bắt đầu chuyển sang giai đoạn học Excel cũng như chuyên ngành dược ở giai đoạn chuyên sâu. Excel tôi đi theo hướng học ở cấp độ sâu tương đối và dù học gì cũng chỉ xoay quanh việc làm sao để có thể vận hành tốt công việc của mình thôi.

Về chuyên ngành dược, dường như càng học tôi càng thấy mình hứng thú và cứ có thời gian là sáng sáng, chiều chiều tôi lại sang Quầy 1, cốt chỉ để được nghe các chị em bán hàng tư vấn về thuốc. Kiến thức học được ở khoảng thời gian này còn "dày" hơn nhiều so với khoảng thời gian ngồi trong kho nghiên cứu tài liệu chuyên ngành dược. Tuy nhiên, để việc học được trở lên hiệu quả, tôi vẫn kết hợp cả phương pháp mang vỏ hộp thuốc cộng tờ hướng dẫn sử dụng về nhà, mở ra nghiền ngẫm mỗi buổi tối. Đôi lúc làm công việc này, tôi hay nghĩ tới giai đoạn năm 2008, khi tôi còn làm việc ở ALP. Không gì có thể kéo tôi ra khỏi công việc nhưng cũng chính là thú vui đến như thế. Thế là kiến thức được tích lũy mỗi ngày và trình độ cao lên lúc nào không hay. Tới ngày sắp nghỉ, tôi đã đi qua cả những giai đoạn đứng phụ bán hàng, đọc rõ ràng thuốc kê đơn. Trừ việc không có bằng cấp liên quan chuyên ngành dược ra, còn lại tôi có thể bán hàng không quá kém những nhân viên kỳ cựu bán hàng chỗ tôi (tất nhiên tôi vẫn là người yếu nhất về kiến thức dược ở đây rồi), nhưng so với một số quầy lẻ, có lẽ kiến thức tôi có còn có sự hiểu biết nhiều hơn họ ở một vài khía cạnh nho nhỏ. Lúc đó tôi đã chuyển từ Xuân Đỉnh sang phố Đỗ Quang để đi làm cho tiện. Nơi ở mới tôi có quen biết một người và người này sau đó cũng ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc đời tôi. Họ thúc đẩy tôi đi tiếp trên con đường dang dở, ngăn cản tôi không đưa ra quyết định quan trọng trong lúc thiếu sáng suốt ảnh hưởng đến người con trai trước. Dường như lúc này anh đã được xóa hoàn toàn khỏi ký ức tôi. Đôi lúc tôi chỉ thấy có gì đấy đau nhói trong tim thôi và mỗi lần vậy tôi sẽ vùi đầu vào công việc, nghiên cứu và học tập.

Bây giờ, làm kế toán hay không không còn quan trọng với tôi nữa. Lúc này tôi chưa hiểu được rằng, tôi thay cách tiếp cận nghề đơn thuần bằng việc tiếp xúc và học tập thêm kiến thức mới bởi nếu đi thẳng vào nghề kế toán có thể tôi sẽ bỏ qua nhiều kiến thức quan trọng xung quanh. Và hàng ngày, cuộc sống ở nơi làm việc của tôi xoay quanh việc đọc, viết, hiểu về chức năng công dụng của thuốc cũng như ứng dụng, cách dùng trong những trường hợp nào. Tôi có thể không đảm bảo gì, chỉ có thể đảm bảo với các bạn suy nghĩ này của tôi: Nghề nào nếu đi sâu cũng sẽ thấy có những cái hay và cái dở. Trong dở có hay, trong hay có dở. Trong tốt có xấu, trong xấu có tốt.

Khi đi sâu vào nghề dược, tôi biết cách các chị - em ở đó có mẹo nhỏ (kết hợp các loại thuốc) để làm ra liều chống say xe thông qua những loại thuốc rẻ tiền. Và không riêng gì nơi tôi làm việc, nhiều người quảng cáo thuốc bí truyền là có thật, bằng cách nào đấy, họ khám phá ra cách kết hợp vài ba loại thuốc rẻ tiền nhưng vô cùng hiệu nghiệm. Tôi bắt đầu hiểu hơn về việc tại sao không nhất thiết cứ phải mua thuốc đắt tiền trong khâu điều trị bệnh mà khi này cần ưu tiên việc hợp thuốc với cơ thể bên trong của mỗi người. Riêng vấn đề này thôi cũng đầy kiến thức hay ho có thể tiếp tục khám phá rồi. Tôi biết điểm dừng lúc học cũng như lúc nói. Tôi chỉ kể đơn giản, bố mẹ chồng chị gái tôi bị bệnh tiểu đường, chị vẫn thường hỏi và nhờ lấy thuốc chỗ tôi. Cô bạn học cùng trung cấp chuyên ngành hóa phân tích năm 2004 - 2006 mà tôi mới gặp vài hôm rồi, mẹ chồng cô ấy cũng bệnh tiểu đường, vẫn thường nhờ tôi lấy thuốc cho rẻ nhưng có lẽ sự đảm bảo thuốc thật vẫn được ưu tiên hàng đầu nhất. Và nhiều lần để ý tôi vẫn thấy, có những cụ ông, cụ bà qua quầy mua thuốc, người hợp thuốc đắt tiền, người hợp thuốc rẻ tiền. Mỗi lần đi viện khám về lại ra quầy mua thuốc cho rẻ và có lẽ chỗ nào cũng sẽ có việc gài thuốc này, thuốc nọ. Tất nhiên, điều này khó tránh khỏi trong kinh doanh và tôi bắt đầu hình dung rõ hơn việc những ông bà chủ dùng "mánh khóe". Nếu không có lẽ họ đã không giàu như vậy và tôi cũng không muốn đi sâu vào bí mật ấy trong kinh doanh. Chắc hẳn những gì tôi sắp nói tiếp theo đây cũng đầy người biết rồi, tuy nhiên chúng vẫn còn là những kiến thức tương đối mới mẻ đối với tôi. Chỉ tại giờ đã vận hành công ty riêng và tôi biết, kinh doanh là điều mình nên hướng đến nhiều hơn cả. Cũng có khá nhiều người ngoài kia cũng đang vật vã với kinh doanh. Kinh doanh gắn liền với tính toán thông qua những con số.

Chú quản lý ở chỗ tôi, bây giờ tôi mới có cơ hội kể sâu hơn về chú. Chú có một vợ hai con lại toàn là gái. Con gái lớn hay thứ hai của chú đều học ở nước ngoài về. Để có thể cho con cái ra nước ngoài học lại tự túc cũng tốn những khoản chi phí không nhỏ. Doanh thu hai quầy một ngày cộng lại tôi rất rõ, tôi chỉ khó hình dung vụ chia chác lợi nhuận giữa chú và cô giám đốc và gần như họ không bao giờ thảo luận điều này trước nhân viên. Doanh thu hai quầy thuốc trung bình mỗi ngày khoảng trên, dưới 100 triệu. Số tiền này không quá nhiều với các quầy thuốc chỗ tôi và so với hồi xưa nó giảm sút đi nhiều rồi, nhưng nó là mơ ước của hầu hết các quầy bán lẻ và doanh thu đạt được như này có lẽ do vị trí địa lý, vị trí kinh doanh cũng như nhu cầu mua sắm của người dân... Trong số tất những nguyên do đó, có lẽ vị trí kinh doanh thuận lợi là yếu tố hàng đầu. Quầy mở đã lâu, nhiều người biết tới, tiếp theo phải kể đến việc xây dựng thương hiệu thông qua kênh truyền thông bán hàng bằng cách truyền miệng rồi. Và thái độ phục vụ của nhân viên bán hàng, phụ hàng...

Kiến thức các chị em bán hàng có cũng mỗi người mỗi kiểu. Có người hiểu sâu, có người hiểu nông, có người tư vấn kiểu này có người lại hay tư vấn kiểu khác. Kiểu tư vấn của nhân viên bán hàng có thể được quyết định vài phần bởi tính cách con người họ. Với chị trưởng Quầy 1 có vẻ nhẹ nhàng. Một bạn nhân viên bán hàng trong số họ lại có tính cách cáu bẳn. Mà bạn này phải nói nhiều mặt nha. Cứ lúc nào cáu tiết với ai đó là mặt đỏ găng, quày quày bỏ đi chỗ khác. Nhưng phản xạ rất nhanh nếu gặp khách quen hoặc khách cần xem đơn thuốc. Bạn sẽ cười tươi như hoa, mặt tỏa nắng dưới cặp mắt long lanh và chắc hẳn giọng bạn lúc này ngọt ngào như giọt sương sớm mai. Ai nghe cũng phải hút hồn.

Con người ấy đã phô ra cho tôi thấy nhiều mặt ở bên trong - một bản thể chưa hoàn chỉnh. Tôi hiểu rằng, chừng nào bản thân mình còn có nhiều chuyển biến trong khoảng thời gian ngắn đến vậy, chứng tỏ những phản ứng ấy vẫn thể hiện theo bản năng.

Chị trưởng Quầy 1 tính tình đằm thắm. Chị đã qua đời rồi và người thứ hai bước vào câu chuyện này của tôi cũng là một người đã qua đời. Người thứ nhất là chú giám đốc nhà máy sơn ALP tôi làm việc năm 2008 có đề cập ở tập 1 cuốn tiểu thuyết - Con đường chưa thể có anh!

Tôi không rõ nguyên do sâu xa qua đời, chỉ nghe các đồng nghiệp cũ hồi trước kể lại rằng chị mắc ung thư. Chị cứ đi trị bệnh cho mọi người, tư vấn thuốc này thuốc khác nhưng khi bản thân chị rơi vào hoàn cảnh đó lại hoàn toàn bất lực. Nếu hiểu biết về Phật - Pháp chị sẽ hiểu rằng, bản thân một người làm ngành "cao quý" là đi cứu người này, ngay kể cả thấy lợi nhuận trước mắt chắc chắn cũng phải đặt ra những nguyên tắc về nghề của bản thân mới phải. Ai lại đi tư vấn những thuốc không đảm bảo để đạt được lợi nhuận cao. Lợi nhuận cao người khác hưởng, tư vấn thuốc chưa đảm bảo lại là "nghiệp" chị phải gánh hậu quả.

Chắc tôi không nên nói vậy với một người đã qua đời. Mong chị được yên nghỉ thảnh thơi cho dù ra đi khi tuổi đời còn tương đối trẻ (trên dưới 40 tuổi).

Khi tìm hiểu chuyên sâu về ngành dược, tôi lại hiểu được ít mánh khóe trong kinh doanh và chắc hẳn nếu một người sống chẳng có nguyên tắc hay bản lĩnh chắc chắn sẽ làm theo. Tôi sẽ học theo những cái được, tốt, có ích cho xã hội còn cái gì ảnh hưởng xấu thì tôi cố gắng làm sao để giúp mọi người tránh, đơn giản vậy thôi. Và việc bán kèm thuốc nhập khẩu song song (thuốc không rõ nguồn gốc) đã đẩy lợi nhuận lên cao khi giá nhập thấp, giá bán rất cao (bằng hàng hãng) đã đưa tôi vào nghề kế toán lúc nào không rõ. Trước đó, tôi cứ tưởng chỉ khi có được công việc liên quan định khoản kế toán, hoặc phải mang danh kế toán công nợ, kế toán bán hàng, kế toán thanh toán..., lúc ấy tôi mới trở thành một người làm kế toán, đạt được mục tiêu nghề nghiệp của bản thân.

Bây giờ, tôi lại bận về vụ chú quản lý chuẩn bị triển khai phần mềm để quản lý được hàng hóa trong quầy, trong kho. Trước khi chúng tôi được thông báo về kế hoạch này, chú đã làm việc với một vài bên cung cấp phần mềm trước khi lựa chọn một bên phù hợp để chuẩn bị triển khai.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top