Người sưu tầm
Ta không còn em trai nữa, người thân cuối cùng của ta đã không còn gì , dù là một mảnh giáp.
" Nhẫn thuật:" Gojou kibaku fuda "
Thân thể hắn chìm trong những vụ nổ liên hoàn, tan thành ngành vạn mảnh xương thịt li ti.
Và khi gió lẫn cát dừng lại, ta chẳng thể làm gì ngoài đi tìm thân thể hắn.
Ta lang thang khắp chiến trường, đào bới từng lớp đất và mong sao có thể tìm ra em trai của ta.
"Đứa em quý giá của ta, chờ một chút thôi, đại ca sẽ tìm ra ngươi. Sớm thôi!"
Thời gian vô tận và chiến trường mênh mông, em trai ta đã hoà vĩnh viễn vào đất cát.
Ta không tin vào hoà bình nữa.
——————————————————————
" Ngươi là ai?"
Cậu bé tóc bạc ôm gối, cảnh giác nhìn người tóc bạc bên cửa sổ. Người lạ này đã theo dõi cậu lâu lắm rồi.
" Ta là đại ca của đệ" người tóc bạc nghiêng đầu nói, hắn càng ngày càng tiến tới gần nệm.
Hắn rất nguy hiểm.
" Nhưng đại ca ta tóc đen còn ngươi lại trắng xoá! Ngươi lừa con nít à!"
Tobi nhỏ bé hét lên, tính vùng chăn bỏ chạy nhưng rất nhanh bị một đôi tay trắng toát chộp lấy, kéo cậu vào lòng. Mái tóc trắng xoá và đôi mắt tím quỷ dị kéo cậu vào cơn mơ màng.
Đêm đó dinh thự Senju hỗn loạn vì sự mất tích của người con trai thứ. Những ngọn đuốc thắp sáng cả khu đồi núi.
Và rồi không ai tìm thấy Tobirama bé nhỏ nữa.
——————————————————————
"A.....aah a...ah a..." người phụ nữ quằn quại, nằm chặt lấy sợi dây lơ lửng trên không, miệng không ngừng gào thét.
Chân cô ấy run rẩy theo từng cơn quặn thắt vì sinh nở, đôi mắt nhoà đi khi mồ hôi và nước mắt hoà quyện lại với nhau làm khuôn mặt cô nhem nhuốc. Cô dường như không thể thở nổi rồi, đôi chân run lên không còn chút chi giác. Cơ thể gào thét đòi bỏ cuộc nhưng bản năng của người mẹ cho cô sức mạnh để trụ vững và sinh ra đứa con của mình.
Người cha liên tục đi lại trong phòng chờ và đứa trẻ đầu nấm thấp thỏm ngồi cạnh cửa.
Tất cả đều hồi hộp, mong chờ.
Nhưng không có tiếng khóc nào vang lên cả.
Một đứa nhỏ được ngàn mong vạn ngóng, thế nhưng đáng buồn thay lại là thai chết lưu.
Nhìn đứa nhỏ xám xịt được gói trong chiếc chăn mỏng, người mẹ liên tục gào khóc thảm thiết. Butsuma chỉ kịp ôm lấy người vợ mình ngăn cho nàng không lao về phía đứa nhỏ xấu số kia, miệng người phụ nữ bất hạnh chỉ tuông ra những tiếng gào thét vô nghĩa. Thân thể cô run lên liên hồi, bất chấp đau đớn cố vươn tay về phía đứa nhỏ yểu mệnh.
Butsuma nhìn không nổi nữa đành đánh ngất vợ mình. Trưởng tử Hashirama đã được đưa đi từ lúc hắn thất thần nhìn thi thể của đệ đệ .
Cả khu nhà chìm trong tang tóc, không ai để ý một lỗ đen từ từ hiện ra bên cạnh chiếc chăn mỏng, một đôi bàn tay trắng toát vươn ra, cẩn thận ôm lấy hình hài bé nhỏ xấu số và biến mất.
——————————————————————
Có thứ gì đó luôn nhìn trộm Tobihime.
Khi cô nhận thức được mọi thứ thì "nó" đã ở đó và nhìn cô.
Từ lâu lắm rồi, "nó" vẫn luôn quan sát cô.
Trên chiến trường khốc liệt đến nơi bí mật nhỏ của Tobihime. Luôn luôn có một đôi mắt nhìn từng hành động nhỏ nhất của công chúa Senju.
Không có bất kỳ ác ý tỏa ra từ" nó", thậm chí "nó" luôn bảo vệ cô. Từ những vết thương chớp mắt lành lại, đến những kẻ đánh lén cô đều nổ tung trước khi kunai của chúng kịp chạm vào cô.
Mọi sự tìm kiếm của cô đều không có kết quả, "nó" như một thực thể không có hình dáng cố định nhưng có thể tác động vào những vật thể khác. Ví dụ cho sự tác động đó là những dòng gạch bỏ và sửa lại những gì trong cuốn nghiêng cứu về " nó". Có vẻ " nó" có một tính cách khá là sống động.
Những cụm hoa mọc trên sàn nhà khi sáng sớm, những cành cây chỉ đường khi cô lạc. Một biển hoa trái mùa mỗi lần sinh nhật của cô. Sức mạnh của thực thể này rất giống anh trai ngốc của Tobihime, nhưng vượt xa hơn nhiều.
Nhưng gần đây, sau cuộc đụng độ với Izuna thì đôi mắt đã biến mất. Khi màn trình diễn nhẫn thuật mới của cô đã xảy ra sai sót kiến Tobihime gần như nằm lạidưới lưỡi kiếm của kẻ thù cũ.
Hoa trà đỏ đang nở
Tobihime đang ngồi trước chiếc gương đồng cùng với Touka, người không ngừng tô vẽ trên mặt cô. trên người cô là bộ đồ cô dâu truyền thống, dẫu rằng cô không muốn đám cưới này một chút nào.
Hôm nay là ngày cưới của cô và Izuna, mọi thứ đều hoàn hảo.
Lễ cưới này không nên nhận được lời chúc phúc.
Hoa trà đỏ đang rơi bỗng dừng lại giữ không trung, không khí xung quanh bỗng chốc cứng lại khi một lỗ đen xuất hiện. Tiếng nói cười im bặt đi, kể cả những dải lụa cũng đóng băng trước gió. Có thứ gì đó rất nguy hiểm sắp xuất hiện.
Tobihime không thể động đậy nổi, mọi người xung quanh cô cũng vậy mặc cho điềm báo chết chóc đến rất gần rồi. Izuna bên cạnh cô đang điên cuồng vận động chakra nhưng ngoại trừ đôi mắt sắp lồi thì không có gì thay đổi cả, cả người tên Uchiha đứng im, cứng ngắc với chén rượu mừng đang kề trên môi. Đại ca và tên Uchiha còn lại cũng vậy, mọi thứ đều bất động một cách đáng sợ.
Và rồi khi một đôi sừng xuất hiện khỏi lỗ đen khéo theo đó là một khuôn mặt quen thuộc đến lạ thường. Đó là khuôn mặt của đại ca, nhưng sao mái tóc trắng và đôi mắt tím đó từ đâu mà có.
Quá nhiều câu hỏi khiến Tobihime không chú ý đến Hashirama lạ hoắc khí đang tiến gần đến chỗ cô.
Một nụ cưới híp mắt và đôi tay chắp sau lưng, tên kỳ lạ ấy đang khoan thai đi đến nơi cô dâu chú rể đang ngồi. Và rồi bắt đầu bằng một tiếng thở dài, tên đó đứng trước mắt cô khuỵu gối và mân mê khuôn mặt Tobihime.
" Tobi hôm nay cũng trông thật xinh đẹp nha. Bộ đồ hôm nay quả thật rất hợp với màu mắt của Tobi mà."
Hắn vừa nói vừa vuốt nhẹ khoé mắt của cô, nước da của tên Hashirama quá trắng, Tobihime cảm nhận được dường như không có mạch đập cũng như nhiệt độ trong những ngón tay đang vuốt ve khuôn mặt của cô.
Đôi tay lạnh ngắt ấy dần trượt xuống đôi môi đang mím chặt của cô dâu, những ngón tay nhẹ nhàng cạy mở đôi môi nhỏ xinh ấy và ấn nhẹ vài cái rồi rời đi. Izuna bên cạnh cô sắp trừng đến rớt hai nhãn cầu xuống rồi, cô nghe tiếng nghiến răng ken két lẫn tiếng gầm dữ tợn trong cuốn họng của Tóc bím.
Chủ nhân của đôi tay ấy lại tiếp tục thở dài:
" Khuôn mặt của Tobi thật sự là quá đẹp rồi, nhưng đại ca vẫn thấy thiếu một chút gì đó!"
Vừa nói hắn vừa phẩy nhẹ tay, một đóa hoa trà xuất hiện trong bàn tay. Màu đỏ tươi như máu của cánh hoa nổi bật trên nền trắng ấy, để rồi bị bóp nát không thương tiếc.
Bã cánh hoa rỉ ra một chút chất lỏng đỏ tươi, len lỏi chảy khỏi những ngón tay để rồi tí tách chạm đất. Một lực nhẹ nhàng nâng khuôn mặt của Tobihime lên, cánh môi cô cảm nhận được sự ướt át của bác hoa trà. Ngón tay trỏ quệt nhẹ màu bã đỏ trên đôi môi nhỏ bé, thỉnh thoảng ấn nhẹ vào giữa lòng môi trong rồi nhẹ nhàng buông ra.
" Tobi thật hợp với màu đỏ nha. Bây giờ Tobi đẹp như vậy, đại ca thật lòng không muốn gả Tobi cho ai hết nha."
Tên này lại muốn gì nữa, mọi người xung quanh trừng mắt nhìn về phía tên không ngừng liếm thoắn về việc công chúa Senju xinh đẹp như thế nào và hắn sẽ đau lòng làm sao khi gả nàng đi.
Madara tặng bạn thân mình một cái nhìn thân thương như hàm ý đầy sự chết tróc. Hashirama cũng khổ tâm hết sức, hắn không biết tên khùng điên kia là ai và tại sao chakra lần hình dáng lại giống với hắn như vậy. Trước khi Hashirama kịp nghĩ ra biện pháp đối phó thì tên trắng hếu kia đã ném ra một quả boom kiên toàn bộ choáng váng. Hắn nói:
" Không bằng Tobi gả cho đại ca có được không?"
Dù cho đó là một câu nghi vấn nhưng tên đó không cần trả lời đã bế ngang nàng lên và đàng hoàng bước đi.
Gân xanh trên cổ izuna nổi lên, hắn không cho phép tên đó mang tóc trắng đi, nàng ta là chiến lợi phẩm của hắn. Làm sao tên kia dám ngang nhiên mang đồ của hắn đi được. Izuna không cho phép, hắn liên tục vận chakra để phá bỏ phóng ấn quái quỷ này. Nhưng chưa kịp làm gì thì hắn đã thấy cổ mát lạnh, đưa mắt nhìn về phía tên đó trước khi cơn choáng kéo Izuna xuống bóng tối. Izuna nghe thấy hắn nói:
" Ta không thích bất cứ kẻ nào cướp đi Tobi của ta"
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
" Không được, đại ca. Coi như ta cầu người! "
Khuôn mặt xinh đẹp giấu trong lớp lông trắng nhem nhuốc đi vì nước mắt lần nước dãi tràn ra từ khoé miệng. Tiếng thút thít ngập ngừng tràn ra từ cuốn họng của người đàn ông tóc bạc.
" Thật sự quá đau rồi! Ta van người đại ca! Đừng móc nó ra nữa, ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà!"
Thân thể chìm trong tấm áo choàng của lục đạo không ngừng quằn quại vì đau đớn, cổ áo lông xổ ra nhưng không thể nào đẩy lùi đôi tay nằm trên trán, đang mân mê thứ gì đó.
" Tobi quả là không ngoan mà, thứ đồ này đại ca chỉ có thể tịch thu rồi. Sẽ rất nhanh thôi nên Tobi đừng giãy giụa nữa. Đại ca không muốn làm Tobi bị thương đâu."
Hashirama nói rồi từ từ móc ra đôi mắt Rinengan tím giữa trán của em trai mình, mặc cho Tobirama quằn quại bên dưới những lớp dây leo gỗ.
Tobirama Senju, nhị đương gia của gia tộc Senju được cho là bề tôi chung thành của anh trai mình. Hắn sẵn sàng làm mọi thứ vì mục tiêu của anh trai, sự quỷ quyệt của hắn hiện rõ trong từng nhẫn thuật hắn phát minh, từng bản hiệp ước mà hắn viết. Nhưng người tài năng như vậy lại biến mất không dấu tích gì sau trận chiến với Kinkaku và Ginkaku. Mãi sau này trong tiểu sử của kẻ đứng thứ hai của tộc Senju chỉ vẻn vẹn một dòng về sự biến mất ấy, Tobirama Senju đã chết trong trận giao tranh.
Nhưng đó có phải sự thật không khi mà người đang lơ lửng trên không kia là hắn Với áo choàng lục đạo và quyền trượng trong tay, tên đó đã san phẳng gần như một phần ba đội quân ninjia chỉ bằng một nhẫn thuật cấp B.
Cả chiến trường chìm trong biển nước, sét và những bùa nổ khủng bố, không một nhẫn giả nào có thể đứng vững trước những đòn tấn công đó, kể cả là Tula nhẫn giới lẫn thần shinobi.
Sau lưng hắn là cả một quân đội uế thổ chuyển sinh, đội quân bất tử mà hắn nắm toàn quyền điều khiển. Khi mà cái chết chẳng còn là rào cản lớn nhất đối với Tobirama Senju thì đó là lúc cả nhẫn giới biết hắn đã điên khùng đến mức nào.
Tất cả đều bị Tobirama đơn phương nghiền ép không thể phản kháng.
Hashirama Senju rất đau khổ, hắn không hiểu tại sao em trai hắn lại đi đến bước đường này. Nằm sấp dưới lớp bùn cát nhão với những cây hắc côn trên lưng, hắn không ngừng nhìn về phía em trai mình, Tobirama đang đấu với Madara. Nói là đánh nhau nhưng chẳng khác gì mèo vờn chuột, uế thổ trên người Madara không theo kịp để hồi phục trước những đòn tấn công của Tobi.
" Đừng làm khuôn mặt đưa đám nữa, Đầu gỗ ."
Bên cạnh là Izuna bị đóng đinh nằm ngửa ra, với những cây hắc côn trên bụng. Cậu ta trông có vẻ khá là khó chịu khi nhìn anh trai mình bị bón hành ngập mặt. Ngẫm nghĩ một lúc Izuna lại nói tiếp:
" Có biết tại sao Tên tóc Trắng lại hoá rồ như thế không? Dù gì ngươi cũng là anh trai của hắn mà."
Hai cọng râu gián khẽ đung đưa, Thần shinobi suy sụp lắc đầu. Hắn thật sự không biết nữa, sau sự mất tích của em trai, hắn đã tìm kiếm Tobirama rất lâu. Bất kể nghe tin đồn nào hắn đều lao đến tìm kiếm, mãi cho đến khi hắn chết đi vẫn mong ngóng em trai nhỏ của mình. Đến khi sống dậy thì em trai đã như một con người khác, ra tay tàn sát người vô tội.
" Anh trai!"
Izuna bên cạnh hét lên, một bóng người bị hất văng ra xa, bụi bay mù mịt. Dường như Tobirama đã ngán việc vờn nhau với Madara nên quyết định kết thúc cuộc chiến này. Bóng trắng lao sượt qua Hashirama, bay về phía Madara đang nằm trong đống đổ nát. Mặc kệ bạn thân hắn giãy giụa cỡ nào thì em trai vẫn kéo lê hắn về phía Hashirama và Izuna đang nằm.
" Tên tóc trắng chết tiệt, ngươi bỏ bàn tay trắng hếu ra khỏi tóc ta ngay. Nếu không ta sẽ thiêu rụi cái thứ lông chó trên vai ngươi!!!"
Trước khi một cái Đại hoả cầu kịp phun ra khỏi miệng thì Tula nhẫn giới đã bị một cột nước xối thẳng vào mặt mà ngậm ngùi im thin thít, phó mặc cho Boss tứ chiến kéo lê lết về phía người quen.
Sau khi cố định Tula nhẫn giới với tư thế quỳ thì Tobirama quay sang nhìn hai người còn lại, không nói một lời nào rồi lại bay đi.
Mọi thứ đã thay đổi khi Zentsu đâm sau lưng Tobirama.
----------------------------------------------------------------
Một nơi nào đó ngoài kẽ nứt không thời gian.
Một căn phòng kì lạ với những tiếng ùng ục, hàng chục người tóc trắng chìm trong bình chứa được đổ đầy thứ dung môi kỳ lạ.
Họ giống nhau đến đáng kinh ngạc, từ khuôn mặt đến mái tóc trắng toát. Có hàng chục phiên bản, từ trẻ đến thanh niên, từ nam đến nữ. Tất cả đều chìm vào hôn mê, được đặt cẩn thận trong bình chứa kỳ lạ.
Bỗng một lỗ đen hiện ra giữa phòng và một người đàn ông với mái tóc dài trắng xoá bước ra, trên tay ôm một người đàn ông giống hệt với những người đang hôn mê kia, có điều những vết nứt kì lạ trên khuôn mặt và thân thể của người tóc trắng có chút kỳ dị. Tựa như được ghép lại từ hàng ngàn lớp giấy và đất khác nhau.
Ánh mắt của lục đạo Hashirama vẫn chưa từng rời khỏi người đàn ông này, một cái phất tay và một đóa hoa trà đỏ thẫm mọc lên từ hư vô. Đóa hoa xoay tròn và bung nở thành chiếc buồng chứa, những thân cây trồi lên và cắm vào lồng chứa, liên tục bơm vào Chakra lỏng tinh khiết.
Hắn nghiêng người đặt người đàn ông tóc bạc vào buồng chứa và đóng lại, cẩn thận tựa đầu mình vào khung kính, đôi môi tái nhợt khẽ lẩm bẩm:" Tìm được em rồi!"
——————————————————————
Mọi truyện bắt đầu từ khi nào nhỉ?
Từ lúc thiên thạch rơi xuống trung tâm của cuộc chiến. Mọi người sững sờ khi khói bụi tan đi có một người đàn ông đứng đó. Tóc hắn dài và bạc trắng, đôi mắt mang màu tím quái gở và nụ cười nhẹ nhàng trên môi. Bất chấp mọi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt cảnh giác thì tên đó vẫn thản nhiên phủi bụi trên người và chỉnh trang lại phục sức trên quần áo. Vừa làm vừa lẩm cái gì mà em hắn sẽ cằn nhằn về việc hắn không biết giữ hình tượng của mình trước bàn dân thiên hạ. Và rồi, hắn dần lơ lửng trên không, nhìn ngắm mọi thứ và cất tiếng hỏi kèm nụ cười ngu ngốc:
" Có ai thấy em của ta không?"
...
...
... ( đây không phải ảnh tĩnh)
'Nghe cấn cấn nha người lạ tóc trắng ơi. Ngươi từ trên trời rơi xuống rồi hỏi câu đó thì có bố ai trả lời được hả? Từ từ, sao giống giọng ngài đệ nhất vậy???' Tiếng lòng của toàn nhẫn giả lúc ấy sao mà đồng điệu đến thế nhỉ.
Ở trung tâm vụ va chạm, Madara sắp tiến hoá lục đạo và Tobirama sắp bị găm thành con nhím có chút ngỡ ngàng nhìn người đàn ông đang lơ lửng kia, trong lòng hai người tử thù kia có chút quặn quẹo.
' Sao tên kia nhìn giống tên / anh trai ngốc nhà ta/ mình thế ???' Tiếng lòng hai người đồng thanh đến lạ.
Madara rất nhanh bỏ qua tên ngốc lơ lửng kia và chuyên tâm vào việc cắm hắc côn vào lưng tobirama để rồi thân thể hắn bỗng tan nát thành trăm mảnh.
Không một tiếng rên kịp phát ra , tula nhẫn giới chìm trong ngỡ ngàng cứ thế tan thành đất vụn trong chớp mắt.
Cả chiến trường chìm trong im lặng khi nhìn người đàn ông lạ mặt kia phất tay một cái về phía Uchiha Madara và hắn cứ thế tan tành không còn gì cả. Thậm chí uế thổ chuyển sinh cũng không thể ngay lập tức tái tạo thân thể cho hắn.
Giờ đây nụ cười trên mặt người tóc trắng kia đã tắt lịm đi, hắn giương đôi mắt tím về phía người đang nằm sấp kia, hăn từ từ bay đến chỗ ngài đệ nhị.
Hashirama cảm giác mình sắp hỏng đến nơi rồi, bạn thân hắn bị một kẻ không biết từ đâu đến đánh cho tan nát, giờ đây là em trai của mình đang lọt vào tầm ngắm của tên lạ hoắc đó nữa. Nhưng hắn không thể động đậy nổi, thứ hắc côn đen ngòm của bạn thân hắn để lại đang cắm hắn nằm sấp xuống đất. Hashirama liên tục vận chakra nhưng luôn bị gián đoạn và hắn trơ mắt nhìn thứ quái vật ấy đang tiến lại em trai yêu quý của hắn và Hashirama hét lên cùng lúc khi ngón tay hếu đó chạm vào người em trai hắn:
"TOBIRARAMA!"
- ----------------------------------------------------------------------
Hashirama trong fic này của tôi vốn bất ổn sẵn rồi. Thằng chả ban đầu chỉ muốn bảo vệ em thôi, không có ý lấy cắp em người khác, mà có lấy cũng chỉ lấy những Tobi bị bỏ rơi thôi.( Có Một thế giới nơi Hashi lỡ mồm bảo không cần Tobi xong ổng cuỗm trong 1 phút 30s luôn. Hashi thế giới đó hoá rồ hoá dại luôn nhưng mà không kiếm được Tobi của ổng, mãi sau này được uể thổ Tobi đưa về. Đó hậu truyện sau này, lúc đưa Tobi thế giới đó về thì nhẫn giới đã bay màu hơn phân nửa rồi, chậm chút nữa là Nguyệt đọc phiên bản mới rồi)
Nhưng mà kiểu như bị nghiện ấy, không phải lúc nào cũng có thế giới Tobi bị bỏ rơi nên ổng cuỗng luôn, không phân biệt Tobi nào cả miễn là ổng nhận định là em của ổng :))))))). Nên ấy gặp là lấy, không quan tâm bất cứ ai, nếu cản trở ổng " nhặt em" thì đừng trách ổng trồng cây xiên qua người. ( ít nhất 5 đến 6 người bao gồm Madara, kagami và nhiều nhất là Hashirama ở các thế giới đó bị ổng xiên như xiên cá)
Tên fic là người sưu tầm cũng là vì đó, mấy cô trong nhóm đã truyền đạo Hashirama mất em tốt quá nên t lỡ nhiễm đạo này nặng quá rồi, hết cứu ù.
Tóm lại là có hậu truyện nhưng mà kết định sẵn cho Hashirama lục đạo là h end :))))).
Đó là đối với tôi thôi còn vs mọi người thì tôi chịu.
Và cuối cùng chúc năm mới vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top