Chương 2:
Ở một toà cao ốc tại Devon đang diễn ra một buổi đấu giá tranh giành các món hời cổ xưa của mấy tay đại gia ăn chơi và của mấy ông trùm mafia khét tiếng tìm của lạ. Không gian nơi đây được trang hoàng xa hoa lộng lẫy như cung điện với rượu vang đắt tiền cùng những món ăn thượng hạng của giới thượng lưu và không thể thiếu đó là những món đồ cổ từ xoàn xỉn đến cao cấp đang chuẩn bị được rao bán với giá trị liên thành. Tất cả đều đó cũng chẳng có nghĩa gì với cô, những buổi tiệc, rượu thật nhàm chán và vô bổ.
Thấy cô bước vào buổi tiệc một người đàn ông da đen ăn vận sang trọng đi đến chắn trước mặt cô, chào hỏi
_ Chào Lạc luật sư
_ Chào ngài Alimahsa
_ Trông cô vẫn như mọi ngày. Thật xinh đẹp, quyến rũ và lạnh lùng
_ Oh, cảm ơn ngài đã khen
Cô nở nụ cười công sở xã giao nhìn người trước mặt . Đây là ông trùm kim cương và săn thú ở châu Phi, dù ít dù nhiều cũng từng cùng ông chủ của cô hợp tác nên giữ thái độ hoà nhã không mất lòng
_ Hôm nay cô đi một mình , Chaeden anh ta không đi cùng cô sao?
_ Tôi đi một mình, thân chủ của tôi còn việc ở Lag Vegar nên không thể đến dự buổi tiệc hôm nay. Thật đáng tiếc!
_ Đáng tiếc thật, tôi những tưởng sẽ gặp được anh ta hôm nay để xin lỗi chuyện hôm trước người của tôi vô ý làm anh ta bị thương. Nhưng hôm nay gặp Lạc luật sư đây cũng được, nhờ cô chuyển lời cho Chaeden giúp tôi.
_ Tất nhiên rồi. Tôi có việc phải sang bên kia một lát. Xin phép
Tư Tranh khẽ cúi đầu chào rồi đi lướt qua vài tỷ phú Trung Đông và mấy ông trùm mafia Italy đến bên quầy rượu tìm góc khuất thư thả ngồi nhâm nhi ly vang trắng trong tay . Hương nho nhẹ hoà quyện cùng vị đắng ngọt cay nồng làm cho người thưởng thức phải lâng lâng thả hồn theo điệu nhạc mặc không khí ồn ào xung quanh. Tiếng nhạc đột nhiên dừng lại, không gian im phăng phắc làm cho bầu không khí ở đây quỷ dị hơn bao giờ hết. Tư Tranh có một linh cảm không lành, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt dừng ở góc phòng vài giây rồi lướt nhanh qua nơi khác. Cuối cùng cô cũng biết không khí này vì ai mà ra - Âu Chấn Đông ,ông trùm mafia Đài Loan ai cũng phải kiên nể nhún nhường( kể cả ông chủ của cô ), cô đến đây cũng vì việc này . Ông chủ của cô không muốn gây sự rắc rối với hắn nếu muốn phát triển ở thị trường Châu Á và Đông Âu. Làm việc cho Chaeden không lâu nhưng với huy tín và độ tin cậy của anh ta dành cho cô cùng những phần lợi nhuận hấp dẫn anh ta đem đến nên cô mới sẵn lòng làm việc cho anh ta như vậy.
_ Chào cô, Lạc luật sư
Âu Chấn Đông nhận phẩm vật vừa tranh giành bước ra, nhìn về phía quầy rượu thì đập vào mắt hắn là người phụ nữ kiêu ngạo, lạnh lùng kia. Ở cô ta luôn có điểm thu hút, quyến rũ khiến hắn không thể nào rời mắt dù xung quanh hắn không thiếu những cô gái xinh đẹp sẵn sàng lên giường hay làm bất cứ thứ gì theo ý hắn nhưng cũng chẳng có người phụ nữ nào khiến hắn phải mê mẩn như cô gái đang ngồi nơi góc khuất kia. Phong thái nhàn nhã thoát tục cũng không kém phần lạnh lùng, quyến rũ khi cô vận bộ đồ công sở cũng chẳng kém phần cao sang , đôi tay trắng ngần nâng niu ly rượu lắc lư làm cho hắn chỉ muốn phát điên và có tham vọng người phụ nữ này cho bằng được trong đêm nay mặc kệ lời đồn về cô ta như thế nào.
_ Chào Âu tổng
_ Cô đến đây một mình sao?
_ Tôi đi một mình
_ Xem ra Lạc luật sư đây không sợ nguy hiểm thì phải.
_ Ở đây có Âu tổng làm trưởng thì tôi việc gì phải sợ. Trừ phi.. (cười nhẹ ) Âu tổng có ý thì tôi muốn thoát e cũng khó.
_ Hahaha quả là người phụ nữ thông minh . Tôi có nghe cô là hoa anh túc độc trong giới luật gia khiến người ta không thể thử. Đêm nay tôi cô hầu hạ dưới thân thì thế nào.
Mặt Âu Chấn Đông chòm đến hướng cổ cô hít một hơi sâu . Tư Tranh vẫn vẻ mặt cũ như không hề có gì nhìn hắn nở nụ cười xã giao thường trực
_ Xem ra tôi được Âu tổng đánh giá cao quá rồi. Nhưng theo tôi được biết phụ nữ bên cạnh Âu tổng không ít mà hôm nay Âu tổng chỉ thị đích danh tôi sẽ làm người phụ nữ của ngài phật ý.
Cô đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Âu Chấn Đông như thôi miên người đối diện. Tay chỉ vào ngực hắn vẽ vòng tròn rồi đâm thật mạnh khiến mảnh nơi đó nhuộm một ít màu đỏ , rồi Tư Tranh lại dùng ngón tay xoa xoa chỗ vết thương làm cho người đàn ông trước mặt cũng như những người tham dự bất ngờ, ngạc nhiên không hiểu chuyện gì
_ Tôi không giống như những người phụ nữ lên giường cùng ngài đây nên đừng đánh đồng như thế. Nếu Âu tổng quyền thế như vậy mà lại bắt nạt, ép buộc một người phụ nữ yếu đuối như tôi e sẽ chẳng còn mặt mũi nào mà nhìn những thượng khách nơi đây nói chi là..
Quả là người phụ nữ thông minh nghĩ ra cách này để đối phó hắn nhưng cái Âu Chấn Đông muốn thì có bằng trời hắn cũng đem về được.
_ Đúng là em suy nghĩ thấu đáo làm cho Âu mẫu lấy làm hổ thẹn. Vậy nếu tôi tặng em thứ tôi vừa mua được làm quà có thể xem là thành ý không?
Lời hắn nói và cả hành động của hắn làm tất cả mọi người ở đây một phen kinh ngạc. Ai chẳng biết đó là chiếc vòng tay màu xanh ngọc bích được điêu khắc tinh xảo có từ thời Hán. Lúc nãy có biết bao người tranh mua nhưng chẳng thành vì Âu Chấn Đông nhanh tay hơn đưa ra mức giá cao ngất ngưởng hơn vị vua Trung Đông 3 triệu đô để sở hữu chiếc vòng ngọc này. Giờ chỉ vì lời nói của một người phụ nữ mà đem chiếc vòng tặng không thật làm người ta sợ hãi không thôi.
_ Chiếc vòng tay đắt giá thế này tôi không dám nhận.
Cô đẩy chiếc vòng về phía Âu Chấn Đông . Đối với cô chiếc vòng đó rất đẹp, rất tinh xảo. Nó thu hút cô ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng nếu nó là do tự tay cô mua có lẽ cô sẽ vui vẻ đeo còn nếu do hắn tặng để đổi lấy một đêm thì có lẽ hắn đã quá xem thường cô rồi.
_ Với tôi , người duy nhất có tư cách đeo chiếc vòng này là em ( cầm lấy tay cô vuốt ve , mơn trớn rồi mạnh bạo đeo vào ). Nhìn xem tôi nói nó hợp với em mà, thật đẹp.
Một cảm giác mơ hồ trào dâng khi cô đeo chiếc vòng vào, cảm giác thân thuộc như có gì đó hút cô vào khoảng không mênh mông, trống rỗng. Mọi thứ xung quanh giờ đây đều vô hình, tất cả đều hư ảo chỉ còn cô với khoảng không gian rộng lớn mơ màng. Cảm giác thật khó chịu, rất nhanh, rất nhanh sau đó cô dùng lí trí đè nén hết mọi cảm xúc và suy nghĩ vừa rồi, giật mạnh tay ra khỏi bàn tay của Âu Chấn Đông đang cầm. Tư Tranh vẫn vẻ mặt lạnh lùng như cũ tháo chiếc vòng tay ra nhưng dường như chiếc vòng tay này nó thích dính chặt cô hay sao ấy mà càng mở nó lại càng khít chặt thêm. Bỗng nhiên ở bên tai cô nghe một giọng người trầm ấm phát lên
_ Tư Tranh
_ Ai
_ Tư Tranh, là nàng. Nàng đã đến thật rồi
_ Ai, là ai đang nói. Mau ra đây
_ Tư Tranh đừng tháo chiếc vòng ra, đừng tháo. Ta với nàng sẽ tri ngộ nhau sớm thôi, Tư Tranh!
Giọng nói vẫn đều đều phát lên làm cho cô không khỏi run sợ. Sự trầm ấm nhưng cũng đầy nhu tình của người kia làm cho thập phần ấm áp. Nó như một nguồn sức mạnh trấn tĩnh cô ngay lúc này để vượt qua nguy hiểm gần kề. Nhưng người nói với cô là ai? Không phải Âu Chấn Đông đang ham muốn cô tột cùng, cũng chẳng phải những người ở đây xem kịch vui. Vậy người đó là ai ? Một dấu hỏi lớn hình thành trong cô nhưng cô vẫn phải để sau vì bây giờ cô phải nghỉ cách làm như thế nào thoát khỏi nơi quỷ quái này mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top