Chương 21

Sonic kéo tay North lắc đầu, mọi người nhanh chân theo sau, bỗng Jeff dừng lại khụy xuống.

Alan lo lắng đỡ người yêu dậy hỏi:
"Làm sao vậy, em ổn không?"

Jeff lắc đầu nhíu mày đứng dậy:
"Mọi người mau đi đi, em nhìn thấy tương lai toàn là máu. Mau đi cứu anh Way đi, không là thật sự sẽ muộn đấy."

Alan nghe vậy nhìn mọi người:
"Để tôi ở lại, còn mọi người mau đi đi."

Drake dừng chân quay lại:
"Nhanh lên, yếu ớt thì đừng bày đặt đi cứu người, cản trở à?"

Nói xong lạnh lùng quay mặt đi, Babe nghe vậy tức giận nhưng bị Charlie kéo lại:
"Được rồi, cứu anh Way là quan trọng nhất, đừng chấp cậu ta."

Đến nơi bất ngờ là những tên canh giác đều nằm la liệt ra sàn nhà bất tỉnh.

Trong lòng Pete càng lo lắng hơn, anh chạy nhanh lên căn phòng nhốt cậu.

Trước cửa là hai tên canh gác bất tỉnh, mở cửa ra thì bên trong không có ai, trên sàn nhà lại có vết máu.

Babe chạy theo sao gọi:
"Sao rồi, thằng Way không có chuyện gì chứ. Nè, sao anh im lặng vậy?"

Anh lùi bước nắm chặt tay:
"Không có ai cả, rốt cuộc em ấy đâu rồi."

Sonic vội đem điện thoại ra dò tín hiệu:
"Tín hiệu là ở trong khu rừng kia, hay là chúng ta nhờ cảnh sát giúp đỡ."

Bên ngoài cảnh sát đã bắt được gần hết những tên bắt cóc, chỉ có Jakar là chạy thoát.

Sau khi kể lại tình hình cụ thể thì có viên cảnh sát nhìn khá trẻ thì thầm:
"Nghe kể khu rừng kia có quỷ, ai vào cũng mất mạng."

Đội trưởng cóc đầu cậu ta:
"Ban ngày ban mặt lại mê tín dị đoan, cậu là cảnh sát trách nhiệm bảo vệ người dân. Ai cũng như cậu tín chuyện ma quỷ còn ai đi cứu người."

Nói xong quay lại nói với nhóm Alan:
"Được rồi, bây giờ chúng ta chia ra tìm kiếm, nhóm 2-3 người. Có tin tức lập tức nói qua bộ đàm liên lạc."

Thiếu niên cười khẩy:
"Sợ à, tôi đi một mình."

Nhìn thiếu niên bỏ đi, Pete như có trực giác gì đó cũng nối gót theo sau lưng.

North níu tay Sonic:
"Mình đi chung đi, tao hơi sợ."

Lúc này Way đang một mình trong khu rừng, tay cầm chiếc vòng tay YaYa đưa cho.

Nghĩ lại chuyện xảy ra cậu rợn cả người, không ngờ cô gái kia lại độc ác như thế, vậy mà muốn lén lút giết chết cậu.

Lúc cậu tỉnh thì phát hiện sau lưng ả có vài tên cao to đang tiến lên, cậu vội kéo tay YaYa chạy trốn, nhưng vì không ăn vài ngày nên khoảng cách ngày càng ngắn đi.

YaYa đưa vòng tay rồi kéo cậu ra sau một lùm cây lớn dặn dò:
"Anh ở đây nha, em đi đánh lạc hướng bọn chúng. Cầm vòng tay này đi, bọn họ sẽ theo tín hiệu mà tới sớm thôi."

Cậu định kéo tay thì đứa bé kia quay lại mỉm cười rồi bỏ chạy, cũng hơn 30 phút rồi cậu ngày càng lo lắng hơn.

Bụng lại quặng lên đau nhói, cậu xoa bụng thì thầm:
"Xin lỗi con, tại ba mà con phải chịu khổ rồi."

Cậu dựa vào thân cây nhắm mắt nghỉ ngơi, bỗng có con rắn nhỏ màu xanh bò ngang qua, nó bò nhanh đến chân cậu.

Way giật mình khi cảm nhận được sự lạnh lẽo từ làn da của con rắn, nhưng kì lạ là nó chỉ cuốn lấy tay cậu mà không cắn.

Con rắn le lưỡi khè khè như muốn nói gì đó nhưng đáng tiếc cậu lại không hiểu được:
"Mày muốn nói gì tao không hiểu. Nhưng mà tạo gọi mày là bé Na nha."

Bé Na như nghe hiểu phòng xuống đất vẫy vẫy đuôi ý muốn cậu đi theo nó, nhìn xung quanh, giờ đối cũng không phải cách thôi thì theo nó xem sao, nghĩ vậy cậu liền đứng lên đi theo.

Dọc đường thỉnh thoảng bé Na sẽ dừng lại xem cậu theo kịp không rồi tiếp tục tiến lên.

Nhìn kỹ khu rừng này có chút đáng sợ, cây cối rậm rạp che phủ gần như cả bầu trời, chỉ còn vài tia sáng len lỏi, hơn nữa nó quá yên tĩnh. Yên tĩnh đến mức làm người ta không ngăn được sự sợ hãi trong lòng.

Đi một lát thì nghe được tiếng gọi tên từ xa, cậu nhanh chóng tìm hướng phát ra tiếng.

Way nhanh chóng nhận ra đó là giọng của Pete, cậu nhanh chóng chạy lại nhưng âm thanh lại ngày càng xa.

Chân lạnh buốt cậu giật mình lùi ra sao, vậy mà một Enigma có năng lực đặc biệt là thao túng tâm lý người ta lại bị ảo giác làm suýt dính bẫy.

Bé Na vẫy đuôi ra hiệu cậu đi theo, có vẻ cực kỳ gấp gáp.

Pete đi cùng Drake, thiếu niên đột nhiên hỏi:
"Anh không đi cùng bọn họ, theo tôi làm gì. Nếu anh nghĩ tôi biết rõ khu rừng này thì nhầm rồi đó."

Anh nhìn thiếu niên lắc đầu:
"Chỉ là trực giác thôi, tôi cảm thấy đi cùng cậu sẽ tìm được Way thôi."

Thiếu niên liếc nhìn anh rồi đi thẳng, giọng nói vang lên:
"Chúc trực giác của anh sớm thành sự thật."

Way nhìn thấy dáng người quen thuộc từ xa nhưng nhớ tới chuyện khi nãy liền dừng lại dụi mắt.

Sau khi chắc chắn là thật liền vừa chạy tới vừa hét:
"Pete, em ở đây."

Anh vội nhìn lại, thấy cậu liền vui mừng chạy tới ôm chặt:
"Em có sao không, là anh đến trễ rồi. Xin lỗi."

Way lắc đầu:
"Là do em, lúc đó lại mủi lòng mà giúp đỡ khiến ả xấu xa kia, khiến ả có cơ hội."

Drake hắng giọng ngắt lời:
"Được rồi, tâm sự gì đó để sau đi, hai vị đây hình như không nhớ bản thân đã quên chuyện gì đi. YaYa đâu, sao chỉ có mỗi anh ở đây?"

Way bừng tỉnh nhìn lại thì con rắn khi nãy dẫn đường đã biến đâu mất:
"Khi nãy hai người có nhìn thấy con rắn nhỏ màu xanh không?"

Thiếu niên nhíu mày:
"Không có, lúc nãy không phải chỉ có anh thôi à, ai quan tâm có con gì bò dưới đất không. Mà nó có liên quan gì tới chuyện tôi hỏi à?"

Cậu nhìn xung quanh thở dài:
"Khi nãy có con rắn dẫn đường tôi đến đây, định hỏi nó biết YaYa ở đâu không. Chắc là khi nãy hét lớn nên nó sợ chạy mất rồi."

Thiếu niên không đợi cậu nói xong liền chạy vội đi, cậu có chút lo lắng nhìn anh:
"YaYa sẽ ổn mà, phải không?"

Anh gật đầu, vội liên lạc rồi thông báo tình hình, không lâu sau cảnh sát cũng có mặt nắm thông tin.

Alan đang cõng Jeff:
"Mau về nghỉ đi Way, có cảnh sát với bọn tao rồi sẽ nhanh tìm được đứa trẻ kia thôi. Đừng lo nha."

Way đột ngột khụy xuống ôm bụng, Pete vội đưa cậu vào bệnh viện kiểm tra.

Bác sĩ nhìn anh lo lắng vỗ vai an ủi:
"Yên tâm, thai nhi không sao, chỉ là cậu ấy lo lắng quá độ, thêm cả việc thiếu chất nên mới như vậy. Về nhà điều dưỡng, bồi bổ là ổn thôi."

Cảnh sát đã bắt được hết bọn bắt cóc, viên cảnh sát tới lấy lời khai xong nhanh chóng rời đi.

Way gọi lại hỏi thăm:
"YaYa sao rồi, đã tìm thấy em ấy chưa?"

Viên cảnh sát bối rối:
"Đó là ai? Không phải chỉ có mỗi anh bị bắt cóc thôi à? Làm gì còn ai khác."

Alan cùng Jeff đem cháo vào, cậu vội níu tay Jeff:
"Tôi hỏi cậu, YaYa đâu rồi, cả Drake nữa?"

Jeff ngẩn người ánh mắt mơ hồ:
"Anh Way, anh đang nói về ai vậy. Chú có quen không?"

Alan lắc đầu:
"Lần đầu nghe tên, không rõ nữa. Mày mau ăn đi Way."

Cậu ngơ ngác im lặng suy nghĩ, sự xuất hiện và ra đi của đứa trẻ kia có lẽ là điều tất yếu đi, nhưng có cần thụ lại hết kí ức của mọi người như vậy không.

____________________________________________________________________________
🤧Không ngờ là pit babe có phần 2, mong là sẽ có cái kết đẹp cho các cp.

😍Hóng phim mới của Pingnut, tạo hình slay quá trời giày cao gót đỏ nữa.
Đây là phim chuyển thể BL Thai tên là Ta là ngài khun đẹp nhất xứ Xiêm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top