33. Em muốn (H)
Rặng mi dài chơm chớp khẽ mở, bất giác nheo lại một chút bởi cái nắng chói chang tại Floria. Trước khi toàn bộ giấc mộng hè quay về chiếm trọn tâm trí, phiến má đã đỏ lựng đầy ngại ngùng và bối rối. Những kí ức này là quá sức đối với tâm hồn non nớt của em. Sung Hanbin nhìn loạn khắp nơi, cố cựa mình vùng khỏi sự vây hãm chặt chẽ từ hắn nhưng không thể.
Trong trí nhớ nhỏ bé và ngây thơ của em, lúc này ào ạt hiện về hình ảnh thân thể trắng trẻo không mảnh vải cuốn chặt lấy cơ thể đầy nam tính. Đêm qua, cả hai đã làm với nhau.
Không chỉ một lần.
- "Thỏ con, em định chạy đi đâu?"
- "... Em... em... Anh dậy từ khi nào vậy ạ?"
- "Không phải Hanbin gọi anh dậy sao? Ngực em ma sát với anh như thế..."
Tên đàn ông thối còn chọc em thêm ngại, đầu ra sức lắc ý tỏ không nhớ đã xảy ra việc gì. Sử dụng bệnh lí và đôi mắt đầy nước mà làm nũng với hắn. Zhang Hao rất thích bộ dạng này của Sung Hanbin, chính là tất thảy suy nghĩ đều viết rất rõ trên gương mặt xinh đẹp.
Nói chung là dễ đoán, dễ ghẹo.
Hắn tiện tay đang đặt ở eo thon, miết thẳng xuống cặp mông đầy đặn, nhanh nhẹn mà chạm tới cửa huyệt sưng đỏ. Tay hắn đi tới đâu, đều đỏ rực những nụ hoa, cả cơ thể in đậm dấu tích của trận hoan ái. Sung Hanbin vì thế mà rùng mình, miệng không kiểm soát được bèn bật ra âm thanh ư a.
- "Lạ nhỉ, hôm qua đã làm mạnh một chút để thỏ con không thể nào quên mà?"
??!?!?
Em ngượng chín mặt, cố né tránh ánh mắt sắc bén của hắn nhưng chẳng thành.
- "Thỏ nhỏ, hôm qua em đã nói với anh..."
Em muốn...
...
Zhang Hao chốc lát đã ăn sạch sẽ chiếc pancake ngọt ngào mà thỏ con làm cho hắn. Vừa nghiêng đầu sang đã bắt gặp ánh mắt sáng rực trìu mến của đối phương, con người to tròn là đang hiện hữu một lời tán thưởng: 'Ăn giỏi quá'
Zhang Hao nhấc ngón trỏ lau bột thừa trên má bánh bao - thứ hắn dồn tâm huyết nửa đời người của mình để nâng niu. Từ ngày đưa Sung Hanbin xuất viện về nhà, gương mặt hốc hác trắng mét ghim thành từng mảnh đau lòng trong hắn. Zhang Hao từng sợ em quên đi, nhưng nếu mọi chuyện vẫn yên bình như thế này, quên một chút về hắn cũng không sao. Vì Zhang Hao nhận ra, đến cả khi chẳng còn chút kí ức nào về ngày yêu thương đã có, Sung Hanbin vẫn luôn vô thức trao trái tim thỏ sứ cho hắn.
Bởi nói, em yêu anh trước đây cũng vậy sau này cũng thế, tất thảy đều là thật lòng.
- "Thỏ con, đi tắm thôi"
- "Zhang Hao bế em đi được không?"
- "Sung Hanbin, muốn anh bế sao?"
- "Ưm"
- "Ngồi trên xe không thoải mái hửm?"
- "Vâng..."
Thích được chồng bế cơ
- "Anh mua chiếc khác cho em"
- "?! Không, không phải ạ... Em..."
- "Anh đùa thôi, tay ngoan đâu?"
Hai mắt long lanh, em cười tươi mà đưa cánh tay của mình về phía hắn, ra hiệu mau ôm lấy em vào lòng. Người đàn ông tâm cơ dày mưu tính kế chẳng được bao lâu đã thành công, vốn không chỉ hoà mà lại sinh lời, lãi đẻ lãi, một danh phận ông xã, tặng kèm cả cái ôm của thỏ con. Trong lòng ấm áp tựa dòng suối mùa xuân êm ru chảy qua.
- "Sung Hanbin được chiều hư rồi"
Dù chỉ là câu nói đùa nhưng làm nội tâm nhỏ xao động. Không biết từ bao giờ, em đã vô tư nhận lấy sự săn sóc của hắn như vậy. Nhịp đập sâu nhất nơi tâm thất vang liên hồi mỗi khi hắn ôm em, hai má nóng ran trước mỗi va chạm thể xác, cảm giác bình an và quen thuộc mỗi sáng thức giấc...
Sung Hanbin nhận ra, mình đã yêu Zhang Hao mất rồi. Nhưng phải mãi sau này, em mới biết, bản thân hai lần dành tâm can đều cho cùng một người.
Hơn cả thế, vốn không có chuyện rung động lần 2. Mà là từ đầu tới cuối, vĩnh viễn Sung Hanbin chỉ yêu một mình Zhang Hao.
Đó là chuyện của tương lai. Còn khoảnh khắc này, nằm trong vòng tay hắn, hai tay quàng trên cổ hắn, hai chân vô lực đã đặt ngang vòng hông săn chắc... Hơi thở, ánh mắt, nhịp đập đang hỗn loạn kia, đều chỉ vì một người. Sung Hanbin rướn người về phía trước, chủ động hôn lấy Zhang Hao, nhẹ nhàng như chuồn chuồn đậu trên mặt hồ phẳng lặng. Hắn bất ngờ giây lát, cũng sớm giành thế về mình, mút mát bờ môi đỏ mọng, cố cậy mở để tìm quả ngọt ẩn sâu bên trong.
Vẫn giữ tâm thế của học sinh giỏi thuộc bài, miệng nhỏ hé mở, lúng túng đẩy đầu lưỡi ướt át của mình tới hắn. Khỏi nói, Zhang Hao cực hài lòng, mạnh bạo đảo đầu lưỡi của mình trêu chọc thỏ nhỏ, cố tình nuốt trọn tinh hoa nơi khoang miệng ngọt ngào. Chiếc lưỡi của hắn như rắn vờn quanh khiến con mồi ngoan ngoãn ngạt thở trong chớp mắt, đến khi đôi mắt em mờ sương và tinh thần chẳng còn tỉnh táo, mới từ từ thưởng thức bữa ăn của mình.
Luyến tiếc rời bỏ cặp anh đào, Zhang Hao liếm chút nước bọt còn đọng lại khoé môi em. Ánh nhìn càng thêm nóng bỏng, nhưng nào dám tiến tới. Hắn còn vừa hạ hoả cả tiếng trong nhà vệ sinh, giờ thỏ nhỏ lại nhiệt tình cọ ra lửa, toàn bộ thân dưới hắn đều cứng đau.
- "Ưm... em,... hôn em nữa, Zhang Hao"
Nụ hôn cuồng nhiệt khiến đầu óc em chao đảo, cơ thể nóng ran, ngứa ngáy khó chịu. Phản ứng sinh lí đâu chỉ xảy ra với Zhang Hao? Thỏ nhỏ muốn được chạm vào hắn, muốn được hắn hôn, muốn lửa nhiệt khắp cơ thể vì cọ sát vào hắn mà dịu lạnh đến sảng khoái.
- "Em muốn gì, Sung Hanbin?"
- "Chồng hôn em... có được không ạ?"
- "Chỉ hôn thôi sao? Em chỉ muốn chồng hôn em thôi ư?"
- "..."
- "Nói anh nghe, Hanbin của anh muốn gì nữa?"
- "Em... em muốn Zhang Hao"
Đạt được mục đích, tròng mắt hắn lập tức đặc quánh lại, mồ hôi đã lấm tấm chảy trên ngũ quan tuấn tú, bên dưới còn to thêm một vòng, hạ quyết tâm sẽ ăn sạch thịt thỏ thật no.
Tay chân thoăn thoắt gỡ từng lớp vải trên người em xuống mặt đất, để lộ ra đường cong cơ thể lại thêm da thịt nõn nà trắng trẻo, điều hắn đã kìm nén đợi suốt bao lâu đã được nhìn đến thoả thích! Hắn rải từng nụ hôn âu yếm từ cổ đến phần ngực lớn mịn màng, vừa ẵm em tới giường. Những kích thích lúc này với Sung Hanbin đều vô cùng mới mẻ, miệng sớm rên từng tiếng đứt quãng, với hắn chẳng khác nào đổ thêm dầu vào ngọn lửa sinh lực bừng cháy.
Đến khi đặt bạn nhỏ lên giường, hắn mới tỉnh táo bởi vô vàn nụ hoa đỏ rục kéo dài từ cần cổ trắng tới vòng ngực quyến rũ, hắn là cầm thú sao mà làm em tới mức này. Đầu óc đang rối loạn lóng ngóng, lại bị bàn tay non mềm níu lấy, Sung Hanbin ngước ánh mắt ngập nước nhìn hắn, miệng nũng nịu gọi chồng
- "Chồng... nhanh... bé thỏ, ngứa lắm"
Sợi dây lí trí của Zhang Hao bị Sung Hanbin cầm kéo cắt đứt.
Hắn trực tiếp kéo lấy bàn chân em nhấc lên cao, cẩn trọng nhìn biểu hiện rồi nhẹ nhàng tách sang hai bên. Huyệt nhỏ co bóp theo nhịp thở của em, vẫn hồng hào sạch sẽ như lần cuối cùng hắn thấy. Ngon miệng tới mức, hắn nhịn không nổi phải tận miệng thưởng thức hương vị thơm ngon của bé thỏ. Hai chân tê cứng bị người đàn ông tách làm đôi, miệng hắn kề sát với nơi tư mật, Sung Hanbin lập tức hoảng loạn nhưng lưỡi hắn đã khuấy đảo đến từng ngõ ngách thịt trong.
- "A... ưm ... a... Zhang Hao... Hanbin... Hanbin...bẩn lắm ạ..."
- "Không bẩn chút nào, vợ của anh, rất sạch"
- "Ha,... Hanbin...aa"
- "Hanbin?"
- "Lạ... lạ lắm, hình như... hình như có gì đó ... đang ra trong cơ thể em"
- "Sung Hanbin, em không học lớp sinh học sao? Để thầy Zhang dạy em. Thứ đang ra, là nước dâm của thỏ nhỏ đấy"
- "A... a aa, em... nước... nước raa..."
Quả nhiên là thủ khoa cơ thể học Sung Hanbin, thỏ con như thế nào, hắn đều nắm rõ, từ trong ra ngoài. Liếm mút một lúc, nước nôi đã ồ ạt chảy ra, thẫm đẫm trên ga giường, một chút còn đọng lại ở thành ruột, đều bị hắn húp sạch.
- "Sung Hanbin sao lại nhiều nước thế này"
- "Em... em không... biết... ha ... ạ"
Tranh thủ động nhỏ còn ẩm, hắn lập tức đưa ba ngón tay vào khuếch trương. Mỗi lần đâm vào miệng thịt đều chạm tới điểm sướng, Sung Hanbin quặn mình trên giường rên càng lúc càng lớn, nước mắt sớm chảy trên gương mặt xinh đẹp. Hắn liên tục trêu đùa xung quanh, thi thoảng lại đâm mạnh khiến Sung Hanbin run rẩy. Tay hắn bị miệng dâm thít chặt không nhả, trực tiếp đút vào đến ngón thứ tư.
- "A... a Không được... không được, chồng ơi... chồng ơi em sẽ... sẽ đi vệ sinh mất..."
- "Thỏ nhỏ à, đấy không phải đi vệ sinh đâu"
Hắn vừa kẹp hai chân nhỏ gác lên vai mình, tiện thể gẩy nhẹ vào vật nhỏ đáng thương của em, cười nham hiểm. Zhang Hao giữ chân rồi ghé sát xuống tai em, giọng trầm khàn quyến rũ, dạy dỗ học trò xinh đẹp của hắn:
- "Cái này, gọi là xuất tinh"
Nói rồi, ra sức đâm rút trong động nhỏ, em rên to đến đâu, hắn tăng lực tới đó, tới khi toàn bộ cơ thể nhỏ giật liên hồi rồi bắn ra dòng tinh trắng đục, một ít còn vương trên khoé môi hắn. Người nhỏ đã xụi lơ còn hắn vẫn dồi dào sức lực, ngón tay miết qua liếm lấy dư vị thơm ngon của Sung Hanbin.
- "S-sao...anh... lại nuốt... nó"
- "Rất ngọt, Sung Hanbin, có muốn thử không?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top