Chương 21
Cô quay mặt về phía anh và nói "Kim tổng à! Tôi và anh k hề quen biết cớ sao anh lại bắt cóc con tôi. Xin anh hãy buông tha cho mẹ con tôi được không?"
Anh nhướm mày nói "Em nói không hề quen biết sao. Nhưng tôi lại nghĩ là có đấy, còn rất rất quen. Và nếu em muốn cứu con em thì hãy ngoan ngoãn mà quay về bên anh"
Cô quá sốc nhưng vẫn phải giữ giọng bình tĩnh "Tôi không tin anh bắt được con tôi. Và việc quay về bên anh thì tôi rất tiếc là khônh được"
Anh lạnh lùng nói "Tin hay không là tùy em. Anh không bắt em tin"
Cô không tin vào tai mình những gì anh vừa nói. Nhìn sắc mặt anh không có cái gì là nói đùa về chuyện anh bắt cóc Jun cả.
Còn anh thì giả vờ dịnh bước đi thì cô lên tiếng "Xin anh hãy thả Jun ra, nó còn quá bé để hiểu hết chuyện giữa tôi và anh"
Đúng như anh nghĩ, cô sẽ cầu xin anh. Anh quay đầu lại và nói "Chuyện của chúnh ta không như em nghĩ, và tất cả chỉ là hiểu lầm. Còn về phần Jun thì anh chắc chắn nó là con anh và nó còn quá nhỏ nên hãy để nó có cả tình yêu thương của cả cha lẫn mẹ"
Lời nói của anh như thôi miên cô. Khiến cô tội nghiệp cho Jun trong những lần nó hỏi ba nó đâu, Nhưng cô đã im lặng không trả lời.
Cô nói "Tôi nghĩ tôi cần có thời gian để suy nhĩ về việc này, còn bây giờ tôi muốn xuống dưới lầu"
Nói rồi cô đi luôn. Để lại một mình anh đang đứng, đôi môi nhếch lên một nụ cười.
Vậy là anh đã thành công trong việc thuyết phục cô. Đây là bước đầu tiên.
Cô vừa bước xuống thì từ đâu Krystal bay tới vag hôn tới tấp lên mặt cô.
"Chị Hani à chị đi đâu suốt 5 năm nay vậy. Chị có biết là em lo cho chị lắm không hả"
Cô cười buồn và nói "À có một số việc xẩy ra nên chị phải ra nước ngoài"
Krystal cũng biết hết chuyện của anh trai mình nhưng không muốn nói và trong 5 năm ấy Krystal luôn luôn giận dỗi anh trai mình.
Bỗng một người con trai từ đâu đi tới và đặt tay lên eo Krystal làm cô ấy không khỏi giật mình.
" 'Em yêu' à đây là chị dâu phải không" người con trai đó lên tiếng.
Krystal cô tránh đi cái ôm ấy nhưng không được nên đành phải để yên.
"Giới thiệu với chị đây là "chồng" em"
Cô nhìn người này quả thật là rất đẹp trai a! Nhưng hình như thái độ của v rất dửng dưng khi nhìn về phía anh ta. Và ánh mắt của Krystal nhìn anh ta không có một chút yêu thương nào. Còn anh ta thì lại rất yêu Krystal .
"Chồng? Em kết hôn rồi à"cô kinh ngạc
"Vâng"Krystal đáp lại với giọng hơi khó chịu.
"À chị có người bạn muốn giới thiệu với em. Có thể là em sẽ rất thích"cô vừa nói vừa kéo tay Krystal đi.
Choangg
Ly rượu vang của Krystal rơi xuống.
"J... J có... có phải là anh không" Krystal lắp bắp.
J có chút ngạc nhiên khi thấy Krystal đi với Kai. Nhưng lại cố nở một nụ cười nhẹ.
"Chào anh" Kai giơ tay lên định bắt tay. Nhưng hơi khó chịu.
Còn cô khi thấy không khí không được tự nhiên cho lắm thì hơi lo lắng và cũng đoán ra là có chuyện.
"À vợ chồng em ở đây nhé. Chị và J có chút chuyện"cô nói rồi kéo J đi.
Đi ra khu vườn đằng sau cô mới bỏ ta J ra và hỏi "Này J chúng ta là bạn thân phải không?"
J nhíu mày "Ừ nhưng sao cậu lại hỏi thế"
Cô xoay J lại và nhìn thẳng vào mắt J và nói "Cậu hãy nói đi rốt cuộc cậu và Krystal là có quan hệ gì"
J ngập ngừng một chút và nói "bốn năm trước tớ và Krystal có quan hệ với nhau. Nhưng chỉ là bạn bè nhưng có một chuyện...."
J chưa nói xong thì có một giọng tràn đầy sát khí vang lên "Hani anh nói với em chưa? Anh không muốn ai đến gần em"
Nói rồi anh cầm tay cô và lôi đi. Chả là lúc trước anh có đi tìm cô nhưng không thấy, anh hỏi phục vụ thì mới biết cô đi ra ngoài với cái tên kia.
"A anh bỏ tay tôi ra... đau" cô la lên vì hai tay cô bị bàn tay to lớn của anh cầm và lôi đi.
"Biết đau thì tại sao lại đi với tên kia" anh dường như không nhịn được nữa mà gầm lên. Càng hiền thì cô ấy càng được nước mà lấn tới.
"Việc tôi đi với ai thì liên quan tới anh sao"cô hét lên
"Không liên quan..phải không liên quan. Đi tôi sẽ cho em biết thế nào là không liên quan" anh gầm lên. Lôi cô ra ngoài lối sau của khách sạn. Và ném cô lên xe.
Chiếc Bentley phi đi như tên lửa. Làm cho cô rất sợ hãi và hét lên "Kim Tae Hyung anh đi chậm lại cho tôi" tay cô ôm lấy tay anh và cầu xin nhưng tốc độ không hề giảm mà vẫn tăng lên một cách đáng kể.
"Xin anh đi chậm lại đi. Nếu anh muốn chết thì đừng kéo theo tôi" cô hết cầu xin rồi lại quay ra chửi anh.
Kétt
Chiếc xe phanh gấp lại và dừng lại ở một căn biệt thự ở ngoại ô.
"Đi"anh vẫn tiếp tục lôi cô đi.
"Bỏ ra đau tay tôi"cô cố gắng vùng vẫy để chạy ra khỏi tay anh.
Lần này thì cô đã thành công trong việc chọc tức anh và làm nổi lên dục vọng của anh rồi. Nên cô đừng cố mà mong trốn được. Anh nhanh chóng bế cô lên và đi về phía phòng ngủ.
Bịchh
Anh nhanh chóng ném cô xuống giường. Cô còn chưa tiếp tục được hết mọi chuyện thì anh đã đè cô xuống hai tay anh nắm lấy hai tay cô để cô khỏi phải vùng vẫy. Môi anh tìm lấy môi cô và hôn, gọi là hôn vậy thôi nhưng thực chất là cắn vào môi cô. Anh hôn đến nỗi cô dường như không thể thở được.
Một tay đã bỏ một tay cô ra và đồng thời không an phận trườn xuống phía dưới.
Váy của cô cũng đã bị anh xé ra lúc mới tiến vào phòng ngủ nên trên người cô không còn cái gì ngoài một bộ độ đồ lót kiêu gợi.
Cô càng giãy giụa thì anh càng dễ dàng cởi nốt đồ trên người cô.
"Ưm... bỏ ra"cô gắng hết sức để đẩy anh ra. Nhưng sức đàn bà làm sao lại có thể bằng sức đàn ông nên việc đẩy anh ra là diều không thể.
Bàn tay anh đi vào vùng cấm địa. Cô cảm giác anh đang trêu đùa vùng cấm của cô.
"Anh..."
Giờ phút này người đàn ông kia đang ở trẻn người cô nên cô dường như không thể làm gì được, ngón tay thon dài của anh đang khai phá hết từng nơi mềm mại của cô. Mới dầu còn thô ráp nhưng về sau ẩm ướt và dễ chịu.
Trêu đùa được một lúc thì anh lại trở ngược lên cán vào hõm vai của cô.
Cô thì không ngừng sợ hãi bây giờ cả người bị anh giam giữ chỉ biết uốn éo người để thoát ra nhưng cô lại không biết cang uốn éo thì cangf tạo ma sát cho vật kia của anh. Giờ đây anh không biết cái gì cả ngoài việc anh rất muốn cô.
"Kim Tae Hyung đừng.... đừng" cô sợ hãi gọi tên anh anh và xin anh dừng lại.
Thế nhưng anh không còn lí trí mà dừng lại. Anh muốn cô rất muốn cô.
Anh đưa vật kia vào người cô. Cô như giật mình có một cái cảm giác đau đớn.
"A... đau đi ra cho tôi"cô ra lệnh nhưng không được. Tốc độ của anh ngày càng nhanh.
"A đau"tay cô bấu vào người anh nhưng anh chẳng có chút mảy may đau đớn nào cả.
Suốt đêm đó, bất kể cô cầu xin hay rên rỉ đáng yêu như thế nào thì anh cũng không hề nể mặt mà tha cho cô.
Cả đêm đó hễ cô nghĩ là lần cuối thì anh lại cuốn lấy cô làm cô tỉnh dậy, bắt cô phải tràm luân cùng anh...
Suốt một đêm, nhưng rồi anh cũng đã an phận ôm cô vào lòng và hai người cùng đi ngủ...
❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top