neu chi la thoang qua - bau

ÿþCH¯ NG 1

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: Icy

Con ng°Ýi ta là v­y say rÓi hÓ Ó, m°ãn r°ãu thÕi phÓng lá gan, chuyÇn gì cing có thà làm, nh°ng ¿n khi tÉnh, nó l¡i x¹p xuÑng mÙt cách th£m h¡i&

ó là l§n §u tiên cô nhìn th¥y anh, trong mÙt lô riêng ß Hoàng Cung ThÝi ¡i. Hôm ¥y cô ph£i i xã giao vÛi khách hàng cùng ông chç thay cho cô th° ký b­n viÇc Ùt xu¥t. Lô hÍ ngÓi ng­p trong ánh èn màu mÝ £o, khói thuÑc l°ãn lÝ, l¡i có r°ãu ngon và gái ¹p vây quanh. Khung c£nh tña cõi th§n tiên ¥y khi¿n mÍi ng°Ýi Áu c£m th¥y r¥t vui v», nh°ng cô thì không. Lúc bình th°Ýng, thi tho£ng cô v«n i cùng b¡n bè, Óng nghiÇp ¿n nhïng n¡i nh° th¿ này tiêu khiÃn, nh°ng hôm nay l¡i bË kéo i làm ng°Ýi chiêu ãi khách, cô c£m th¥y r¥t vô vË. Nhanh chóng viÇn mÙt cái cÛ, cô chuÓn ra ngoài hành lang Õi gió.

Ánh sáng ngoài này cing mÝ mÝ, nhïng bóng èn t°Ýng màu Ï dÍc theo hành lang h¯t xuÑng khi¿n m·t sàn thçy tinh trông càng thêm lung linh huyÁn £o. MÙt bóng ng°Ýi l°Ût qua cô, làm v°¡ng l¡i mÙt làn gió th¡m ngát. Cô không à ý, v«n ti¿p tåc th©n th¡. i °ãc vài b°Ûc, ng°Ýi kia quay §u l¡i. Tí M·c? Có ph£i TriÇu Tí M·c không? GiÍng nói yÃu iÇu mà vô cùng quen thuÙc ¥y khi¿n cô ng©ng §u lên. Qu£ nhiên là cô b¡n cùng tr°Ýng ngày tr°Ûc Vu Phính ình.

Ó qu÷ sé, lâu nh° v­y rÓi mà ch³ng thèm liên l¡c gì vÛi b¡n bè c£! Ai cing t°ßng c­u bÑc h¡i rÓi ché!& Vu Phính ình trách yêu cô. Không g·p thì thôi, hôm nay ã g·p nhau ß ây, ëng hòng tÛ buông tha cho c­u nhé! M·t cô thoáng Ï lên, cing may là trùng màu vÛi ánh èn nên Phính ình không th¥y °ãc. VÛi ng°Ýi khác, có l½ bÑn nm ¡i hÍc là thÝi kó huy hoàng nh¥t cça tuÕi tr», chÉ bi¿t m×i hÍc hành và h°ßng thå, còn vÛi cô, chu×i ngày ¥y chÉ xoay quanh công viÇc, hÍc hành, rÓi l¡i công viÇc, l¥y âu ra thÝi gian à thân thi¿t vÛi b¡n bè cùng lÛp. V­y nên ¿n t­n bây giÝ, cô v«n ti¿c nuÑi m×i khi hÓi t°ßng l¡i quãng Ýi ¡i hÍc cça mình, nh°ng ti¿c nuÑi mãi v«n chÉ là nuÑi ti¿c& Bßi n¿u thÝi gian có quay trß l¡i, cô cing ch³ng thà làm gì khác h¡n.

Qua bên kia ngÓi vÛi tÛ, cho tÛ sÑ phone cça c­u luôn. M¥y nm nay lÛp mình hÍp vài l§n rÓi, nh°ng ch³ng ai liên l¡c °ãc vÛi c­u h¿t! Phính ình có v» h¡i say, ôi gò má kh½ íng hÓng nh° phç mÙt lÛp ph¥n, trông cñc kó r¡ng rá. Nm ó mÛi nh­p hÍc, cô nàng ã gây xôn xao c£ khoa Ngo¡i ngï, bây giÝ càng ngày càng bi¿t cách làm ¹p h¡n, e r±ng ¿n c£ minh tinh màn b¡c cing không dám éng g§n cô, sã bË em ra so sánh. HÓi ¥y hai ng°Ýi chÉ quen bi¿t s¡ s¡, n¿u không nhÝ mÙt chuy¿n du lËch cça lÛp, ch¯c bây giÝ g·p nhau cing chÉ cùng l¯m là mÉm c°Ýi thm hÏi, rÓi l¡i °Ýng ai n¥y b°Ûc mà thôi.

Sang lô cça Phính ình, cô suýt té ngía không ngÝ nó l¡i hoa lÇ ¿n v­y, còn lÙng l«y h¡n c£ lô cça s¿p tÕng cô g¥p m¥y l§n& Có m¥y ng°Ýi àn ông ang ngÓi quanh hai bên bàn, còn vài ng°Ýi khác ang hát hò vÛi m¥y cô em xinh ¹p. HÍ không n v­n ch£i chuÑt, nh°ng chÉ c§n thoáng nhìn cái v» ung dung tñ t¡i kia thôi cing ç à bi¿t hÍ ß mÙt th¿ giÛi khác, mÙt th¿ giÛi mà cô không thà ti¿n vào, cing ch°a tëng muÑn bon chen.

Có l½ do cô n v­n quá ×i bình th°Ýng, hay có thà vì cô °ãc Vu ¡i mù nï d¯t tay tÛi mà m¥y gã àn ông cing li¿c s¡ cô vài cái, rÓi l¡i ti¿p tåc hát hò, ùa gián. Phính ình kéo th³ng cô tÛi bàn m¡t ch°ãc, c§m chi¿c iÇn tho¡i ang ·t trên bàn lên mÙt chi¿c Apple, nghe nói kiÃu này còn ch°a °ãc tung ra thË tr°Ýng trong n°Ûc. Tuy cô không rành vÁ m¥y thé Ó xa xÉ ¥y, nh°ng cing tëng °ãc th¥y qua ß các cía hàng. Còn ang miên man suy ngh), ã nghe Vu Phính ình giÛi thiÇu: ây là b¡n thÝi ¡i hÍc cça em TriÇu Tí M·c. Cô g­t §u c°Ýi nh¹, nhïng ng°Ýi kia cing xoay qua g­t §u chi¿u lÇ. Anh là mÙt trong sÑ ó. Lúc này, anh ang ngÓi phía Ñi diÇn, chÉ nhìn l°Ût qua cô rÓi l¡i h¡ t§m m¯t xuÑng. Kho£nh kh¯c ¥y cô ã th¥y °ãc ôi m¯t anh, mÙt ôi m¯t hoa ào trong veo, ngÝi sáng.

***

Sau hôm ó, Phính ình nói s½ th°Ýng xuyên liên l¡c vÛi cô. Cé ngá ó chÉ là lÝi xã giao, ai ngÝ ¿n hôm thé ba cô nàng gÍi th­t. Lúc ó cô ang làm thêm giÝ, mÛi b¯t máy lên, ch°a kËp mào §u gì h¿t ã nghe hÏi: C­u ang ß âu à tÛ tÛi ón! Cô vëa uÑng mÙt ngåm n°Ûc vëa áp: TÛ ang làm thêm giÝ ß công ty. Vu Phính ình nói ch¯c nËch: 20 phút nïa c­u g·p tÛ ß cía công ty! Không chÝ cô kËp nuÑt trôi ngåm n°Ûc, cô nàng ã cúp máy.

Hôm ó là l§n thé hai cô nhìn th¥y anh. MÛi §u cô cing không à ý, cé lên th³ng xe cça Phính ình, khi xe dëng t¡i mÙt biÇt thñ ß ngo¡i ô thành phÑ, th¥y anh b°Ûc ra khÏi chi¿c xe màu b¡c mÛi bi¿t thì ra xe anh v«n ch¡y ngay phía sau. Hôm ¥y cô m·c nguyên bÙ Ó công sß, trông quá nghiêm túc cho mÙt buÕi g·p m·t. Anh không nhìn cô, cô cing ch³ng chào hÏi. X°a nay cô không quen chç Ùng, v£ l¡i cô cing bi¿t thân bi¿t ph­n nên ch³ng muÑn dính dáng gì ¿n nhïng k» t§ng lÛp trên nh° anh.

Nh°ng d§n dà, cô cing trß nên quen bi¿t s¡ s¡ vÛi hÍ. Thé nh¥t là vì Phính ình r¥t tích cñc rç rê, mà ch³ng l½ l§n nào cô cing të chÑi. Thé hai, tuy ã là thÕ Ëa vùng này, nh°ng cô v«n chÉ có mÙt mình, khó tránh khÏi c£m th¥y cô ¡n. Nhïng êm miÇt mài làm thêm giÝ, khi mÇt mÏi cô th°Ýng nhìn qua béc t°Ýng kính t§ng m°Ýi tám, l·ng ng¯m nhïng ánh èn l­p lòe xa xa phía d°Ûi, rÓi ng«m vÁ sñ l» loi chi¿c bóng cça mình mà c£m th¥y tçi thân. Nhïng lúc nh° v­y, cô l¡i nâng chi¿c chén mua lúc mÛi vào làm ß công ty lên ng¯m nghía. áy chén màu tr¯ng ngÍc, iÃm xuy¿t nhïng °Ýng hoa vn thanh nhã gãi nhÛ vÁ chi¿c chén cha cô mua cho lúc nhÏ Ã ánh rng, trên ó có in hình hai con b°Ûm s·c sá ang giang cánh nh° muÑn bay. Lúc ¥y cô thích cñc kó, cho nên viÇc §u tiên mà cô làm m×i sáng théc gi¥c là ch¡y ngay i ánh rng. VÁ sau trong mÙt l§n hÝn d×i, cô ã ném nó vá, cánh b°Ûm cing tan i të ó. Nh°ng s¯c màu ¥y, cánh b°Ûm ¥y ã kh¯c sâu vào trong tâm trí cô, ch³ng thà phai nhòa.

Nói là tå hÍp vÛi bÍn hÍ nh°ng thñc ra cing ch³ng có gì ngoài m¥y vå i n uÑng, hát hò, ch¡i m¡t ch°ãc tiêu khiÃn. Càng ông thì càng vui, ch³ng ai câu nÇ, giï k½ gì, buÓn c°Ýi thì cé c°Ýi th£ phanh. Hôm ó anh h¡i quá chén, hai bàn ch­t ních ng°Ýi nh°ng không hiÃu sao anh l¡i chÉ chÉ vào cô, khi¿n cho ánh m¯t mÍi ng°Ýi Áu Õ dÓn l¡i: Ã cô ¥y ch¡i thí xem, n¿u thua cé tính cho tôi, th¯ng thì cô ¥y giï. Th­t ra cô có bi¿t ánh m¡t ch°ãc, nh°ng vì ng¡i nên không tham gia. Phính ình bi¿t v­y, nên ©y cô vào bàn, c°Ýi: Có Giang thi¿u gia ây làm ch× dña, c­u cé ánh i. Sã gì ba gã àn ông này!

M·c dù bi¿t ch¡i, nh°ng cô không tinh thông. T¿t nm nào vÁ quê, cô dì chú bác hàng xóm cing Áu tå l¡i, lôi cô vào bàn m¡t ch°ãc, song cing chÉ Ã gi¿t thÝi gian mà thôi. Vì v­y mà ch¡i ch³ng °ãc bao lâu cô ã thua liÁn m¥y ván. MÙt ng°Ýi trong ám ó quay §u c°Ýi: Giang thi¿u, hôm nay tâm tr¡ng vui v» ph£i không, xì tiÁn ra ây mau! Anh không à ý, chÉ chÛp chÛp m¯t. BÍn hÍ ch¡i tính iÃm, cô không bi¿t tiÁn c°ãc nhiÁu hay ít, cé liên ti¿p thua liÃng xiÃng. ang Ënh ánh b¡ch bì, chãt bên tai vang lên mÙt thanh âm uà o£i: ëng ánh quân ó! MÙt làn h¡i thß ¥m áp ph£ vào tai cô. Ng©ng §u lên, cô b¯t g·p ôi m¯t en láy ang l¥p lánh ánh c°Ýi cça anh: ánh quân này này! ¿n khi gi£i tán, tÕng k¿t iÃm thì hai ng°Ýi ã th¯ng °ãc m¥y v¡n. Lúc ó cô mÛi bi¿t thì ra hÍ c°ãc m°Ýi v¡n mÙt ván. Ba ng°Ýi kia c°Ýi m¯ng: Cé t°ßng là c­u ngoan ngoãn xì tiÁn, hóa ra cuÑi cùng là g¡t tiÁn tåi này. §u tiên thì ru ngç bÍn tÛ, sau ó mÛi ra chiêu sát thç, ghê th­t! Anh chÉ c°Ýi ôn hòa, kín áo dúi tiÁn cho cô. SÑ tiÁn này b±ng c£ tháng l°¡ng cça cô ché âu có ít Ïi gì, nên cô không chËu nh­n. Hai ng°Ýi ©y qua ©y l¡i mãi, cuÑi cùng Phính ình ph£i b°Ûc qua ghé vào tai cô nói: ëng làm trò c°Ýi, c­u cé c§m l¥y i, không sao âu

Cô sinh ra ß mÙt thË tr¥n nhÏ có tên là Chi¿t B¯c, xé Giang Nam lëng l«y mÙt thÝi, phong c£nh bÑn mùa xuân, h¡, thu, ông Áu ¹p nh° mÙt béc tranh s¡n thçy. N¡i ¥y x°a nay có ti¿ng là m£nh ¥t l¯m g¡o nhiÁu tiÁn cça Trung QuÑc, nh°ng à nuôi hai chË em cô n hÍc, m¹ cô ã ph£i r¥t t±n tiÇn. Sau khi thi ­u vào mÙt tr°Ýng ¡i hÍc nh¥t nhì thành phÑ, cô b¯t §u lao vào làm ki¿m tiÁn, quy¿t không à m¹ ph£i sÑng dè x»n vì mình nïa. N×i nhÍc nh±n ¥y, nhïng k» sinh ra trong nhung låa nh° hÍ sao có thà hiÃu °ãc!

Ngày hôm sau, cô hÏi Phính ình sÑ iÇn tho¡i cça anh, tranh thç lúc tan t§m b¥m máy gÍi. Anh ngây ra mÙt lúc mÛi tr£ lÝi: Là cô à? GiÍng anh nghe nh¹ nhàng nh° ang Íc b£n tin dñ báo thÝi ti¿t. Anh có r£nh không? Ch× anh h¡i Ón. Cô nói dét khoát, r±ng sÑ tiÁn kia nhiÁu hay ít vÛi anh cô không bi¿t, nh°ng vÛi cô nó không hÁ nhÏ, ngày nào cing mang kh° kh° trong túi nh° v­y r¥t áng lo, lá âu g·p ph£i bÍn c°Ûp thì ch³ng ph£i dâng không cho chúng hay sao&

MÛi ãi tr°Ûc cía °ãc mÙt lát, chi¿c xe màu b¡c cça anh ã trÝ tÛi. Cô chãt th¥y sao mình ngÑc ¿n v­y, chi¿c xe hàng khçng ó mà ­u tr°Ûc cía công ty& ng°Ýi ta th¥y °ãc thì cô s½ bË coi không ra gì m¥t, chÉ mong sao không có Óng nghiÇp nào nhìn th¥y! Th¿ là cô cuÑng cuÓng lên xe, nói: i thôi! Hôm nay anh m·c mÙt chi¿c áo s¡ mi màu hÓng nh¡t, th¥y v» vÙi vàng cça cô, không bi¿t x£y ra chuyÇn gì, nh°ng cing mau chóng lái xe i.

Không khí trong xe r¥t yên l·ng, yên l·ng ¿n n×i có thà nghe rõ ti¿ng lÑp xe sàn s¡t cÍ vào m·t °Ýng. Hai ng°Ýi không nói gì, vì hÍ vÑn d) ch³ng hÁ quen. Cô cúi §u mß túi xách, l¥y ra mÙt chi¿c phong bì °a cho anh. Anh chÉ nhìn l°Ût qua: Gì v­y? Thñc ra thì anh r¥t rõ. Cô Ï m·t, bi¿t là mình quá chi li, nh°ng iÁu nên làm thì v«n ph£i làm: TiÁn này tr£ l¡i cho anh Không nói gì, anh b» tay lái, Õi h°Ûng i. Xe dëng tr°Ûc mÙt nhà hàng, hÍ mÛi ·t chân vào cía, mÙt ng°Ýi có v» là qu£n lý ã t¥t t£ ra ón: Giang thi¿u, cing khá lâu rÓi anh mÛi ghé l¡i ây ¥y nhÉ, v«n ngÓi ch× ci ché?

Të béc t°Ýng kính t§ng thé nm m°¡i m¥y này nhìn ra ngoài rõ h¡n so vÛi phòng làm viÇc ß t§ng thé m°Ýi m¥y cça cô r¥t nhiÁu. Phía d°Ûi, phÑ xá mÛi lên èn, c£ thành phÑ ng­p trong mÙt thé ánh sáng l¥p lánh trông ch³ng khác gì mÙt tòa thành không ngç. Trên bàn, bÙ chén d)a tr¯ng tinh có in hình mÙt con b°Ûm r¥t sinh Ùng, l¡i °ãc tô thêm v» quý phái vÛi °Ýng viÁn màu kim. MÙt c£m giác quen thuÙc dâng lên trong cô, tay cô vô théc vuÑt ve hình cánh b°Ûm. Nh°ng cô bi¿t nó không giÑng. Ngày ó ß thË tr¥n nhÏ nh° v­y mà s¯m sía °ãc Ó cing ã là tiÇn nghi l¯m rÓi, v£ l¡i m°Ýi m¥y nm tr°Ûc chén bát xù xì thô ráp h¡n bây giÝ nhiÁu& Nh°ng trong trí nhÛ cô, nó v«n là thé ¹p nh¥t, quý nh¥t. Bßi thÝi gian nh° n°Ûc ch£y mây trôi, ã qua i thì ch³ng thà nào l¥y l¡i °ãc&

Të ó trß i, dù Phính ình v«n liên tåc gÍi iÇn tÛi rç, nh°ng cô Áu mÙt mñc të chÑi. Tuy còn tr», nh°ng cô cing hiÃu °ãc th¿ nào là môn ng hÙ Ñi. ó là lÝi d¡y cça cha ông të m¥y ngàn nm tr°Ûc truyÁn l¡i, n¿u không ph£i chân lý thì sao nó còn tÓn t¡i °ãc cho ¿n ngày hôm nay? Chung quy là cô không thà i cùng °Ýng vÛi hÍ.

MÍi chuyÇn rÓi d§n d§n cing l¯ng xuÑng. Cô phå trách viÇc xu¥t nh­p kh©u, ngày nào cing b­n tÛi méc hoa m¯t váng §u. TÑi hôm ó tâm tr¡ng cô không vui, mÛi b¯t tay vào làm viÇc, Phính ình l¡i gÍi tÛi: Tí M·c& C­u ph£i tÛi céu tÛ& TÛ uÑng say rÓi& cô nàng líu l°ái nói ra Ëa chÉ. Tí M·c bi¿t ch× ó, cô cing ã tÛi m¥y l§n rÓi.

MÛi ©y cía vào, ã th¥y mÙt bàn §y ng°Ýi, tiÇc cing s¯p tàn. Vëa th¥y cô, Phính ình liÁn l£o £o ch¡y tÛi: TÛi rÓi à? Tí M·c, giúp tÛ ti¿p r°ãu hÍ i. Ng°Ýi ¹p qu£ úng là ng°Ýi ¹p, ¿n c£ uÑng say rÓi v«n còn ¹p lung linh! Cô vÙi á b¡n ngÓi xuÑng. Ng©ng §u lên, b¯t g·p anh nh° c°Ýi nh° không ang c§m mÙt i¿u thuÑc ·t hÝ lên khóe miÇng, áy m¯t nh° n°Ûc hÓ mùa thu nhìn th³ng vào cô, sâu ¿n khó l°Ýng.

Tíu l°ãng cça cô không tÑt cho l¯m, nh°ng Ñi vÛi mÙt cô gái miÁn Nam thì uÑng r°ãu cing ch³ng ph£i chuyÇn to tát gì. ó là vì lúc còn bé, m×i l§n cha uÑng r°ãu, ông th°Ýng ·t cô lên ùi, l¥y ia th¥m th¥m r°ãu cho cô n¿m. M×i l§n nh¯c ¿n chuyÇn ¥y, m¹ th°Ýng nói të nhÏ cô ã dính l¥y cha rÓi. Tuy sinh ra là con gái, nh°ng cha v«n nâng cô nh° nâng tréng. Lúc cô ra Ýi, ß quê còn n·ng t° t°ßng trÍng nam khinh nï, may m¯n thay cha cô không chËu £nh h°ßng cça lÑi suy ngh) cÕ hç ó. LÛn lên, m×i l§n ra ngoài xã giao, cô uÑng r¥t chëng mñc, lúc c£m th¥y mình s¯p say rÓi thì nh¥t Ënh không ång ¿n mÙt giÍt nào nïa.

Không bi¿t có ph£i të chuyÇn ánh m¡t ch°ãc bïa nÍ không mà khi tàn tiÇc, mÍi ng°Ýi Áu théc thÝi cáo lui, cuÑi cùng chÉ còn l¡i m×i cô và anh. Ch°a bao giÝ anh th¥y cô uÑng nhiÁu ¿n v­y. Bình th°Ýng m×i l§n ng°Ýi khác muÑn kính cô thêm, cô Áu c°Ýi c°Ýi chuyÃn Á tài, b¯t buÙc l¯m mÛi nh¥p môi vài cái, nh°ng hôm ó cô l¡i uÑng quá nhiÁu, m¯t cô mê mang, i cing không vïng nïa. TrÝi ã vào thu, không khí r¥t dÅ chËu, gió ùa qua cía xe vÝn tóc cô bay bay. Cô và anh v«n th¿, ch³ng có gì Ã nói vÛi nhau. Anh không nói, cô cing ch³ng mß miÇng. Anh c¥t lÝi, cô cing chÉ áp l¡i vài câu Cô tuyÇt Ñi không chç Ùng b¯t chuyÇn.

Anh nía dìu nía ôm cô vÁ nhà. Phòng khách cñc nhÏ, phòng gian cñc nhÏ, phòng b¿p cing ch³ng kém gì, t¥t c£ cÙng l¡i còn ch°a b±ng mÙt phòng ngç cça anh. Tuy v­y, cn nhà trông cing §y ç tiÇn nghi. XuÑng b¿p l¥y cho cô ly n°Ûc, anh mÛi phát hiÇn hình nh° cô r¥t thích b°Ûm chén, bát, )a cça cô cái nào cing in hình b°Ûm. Mang n°Ûc trß l¡i phòng, anh th¥y cô v«n còn say mê man, cé thì th§m nhïng câu không rõ ràng: ëng cho con uÑng thuÑc, con chÉ muÑn uÑng n°Ûc thôi. M·c M·c muÑn uÑng n°Ûc& Thì ra tâm théc cô ang quay trß vÁ nhïng tháng ngày ß Giang Nam, n¡i ã sÛm n sâu vào tâm trí cô, ngay c£ trong c¡n mê. Lúc bé, m×i l§n c£m m¡o, ng°Ýi nóng bëng bëng, cha m¹ Áu túc trñc bên c¡nh, h¿t cho cô uÑng thuÑc rÓi l¡i uÑng n°Ûc. ây là l§n §u tiên anh nghe °ãc giÍng iÇu làm ning cça cô, trong lòng không khÏi rung Ùng. Nghe Ón ng°Ýi Giang Nam n nói dËu dàng dÅ nghe, nh°ng tr°Ûc giÝ chÉ nghe cô nói ·c sÇt giÍng B¯c Kinh chính gÑc, ây cing là l§n §u anh nghe °ãc ch¥t giÍng miÁn Nam êm ái cça cô.

Anh á cô dña vào ng°Ýi mình, c©n th­n °a ly lên miÇng cô. Ng°Ýi cô nh¹ nhàng, mÁm m¡i nh° bông. Cô uÑng c¡n ly n°Ûc trong chÛp nhoáng, nh°ng d°Ýng nh° v«n ch°a thÏa c¡n khát, liÁn v°¡n l°ái ra li¿m môi m¥y cái. §u anh ong lên mÙt ti¿ng, máu toàn thân nh° dÓn h¿t lên §u. Cô l¡i r¥t vô t°, ch­m rãi Õi t° th¿ trong lòng anh, rÓi hai cánh môi mÁm m¡i phÛt qua cÕ anh& Trong thoáng chÑc, mÍi thành trì trong anh Áu såp Õ. Không ngn °ãc mình nïa, anh cúi xuÑng hôn cô mãnh liÇt&

***

Th­t ra cô bi¿t anh rÝi i lúc nào. Sau nía êm, cô ã tÉnh r°ãu. Con ng°Ýi ta là v­y say rÓi hÓ Ó, m°ãn r°ãu thÕi phÓng lá gan, chuyÇn gì cing có thà làm, nh°ng ¿n khi tÉnh, nó l¡i x¹p xuÑng mÙt cách th£m h¡i& Cho nên cô không bi¿t làm gì h¡n ngoài viÇc n±m im gi£ vÝ ngç, ch³ng dám Ùng ­y. TrÝi hëng sáng anh mÛi rÝi i, hình nh° anh ©y cía ra rÓi sau ó l¡i quay l¡i, ch³ng bi¿t à làm gì. Cô không có gan mß m¯t Ñi diÇn anh, v«n n±m im. Qua mÙt hÓi lâu, anh óng cía phòng i ra, sau ó cô nghe th¥y ti¿ng cía chính óng l¡i, lúc này mÛi inh ninh là ng°Ýi ã i th­t.

Anh không liên l¡c gì vÛi cô, °¡ng nhiên là cô cing th¿. SÑ iÇn tho¡i l§n tr°Ûc Phính ình cho không bi¿t ã bË cô tiÇn tay nhét vào mÛ gi¥y tÝ nào rÓi. Cho tÛi bây giÝ cô cing ch°a tëng ôm ý ngh) muÑn dính dáng gì ¿n anh. Thñc ra thì cing có gì âu nào? Ch³ng qua chÉ là mÙt cuÙc tình mÙt êm mà thôi! Không ph£i cô phóng túng gì, thñc ra ó là l§n §u tiên cça cô. ChÉ có iÁu hôm ó là ngày gi× cha, hàng nm ¿n ngày này cô Áu c£m th¥y r¥t au khÕ, ·c biÇt là sau khi nói chuyÇn iÇn tho¡i vÛi m¹. Cô chÉ muÑn vÁ nhà ngay téc kh¯c, n hoành thánh m¹ n¥u, g·m bánh tét m¹ làm. Khi uÑng r°ãu, cô chÉ muÑn uÑng cho th­t say, nh°ng lúc °ãc anh °a vÁ nhà, cô ã tÉnh táo chút ít. ChÉ th¥y mình sao mà cô qu¡nh, mà ¡n Ùc, khao khát mÙt ch× dña, cing giÑng nh° dây t¡ hÓng qu¥n l¥y ¡i thå Ã m°ãn chút séc sÑng. Cho nên n¿u nói là anh lãi dång cô, thà r±ng cé nói cô cÑ tình dính l¥y anh. V£ l¡i sÑ b¡n gái cça anh ch¯c cing ph£i x¿p ç m¥y vòng tròn lÛn, TriÇu Tí M·c cô thì là cái gì ché? Làm chuyÇn gì cing ph£i bi¿t l°ãng séc mình cô r¥t rành ¡o lý ó.

MÙt hai tháng sau, Phính ình ánh iÇn tÛi: Sao c­u l¡i m¥t tm m¥t tích nïa rÓi? Ch³ng thèm liên l¡c gì vÛi tÛ c£. TÛ mÛi i châu Âu mÙt chuy¿n nên d¡o này không liên l¡c vÛi c­u °ãc, nh°ng ch³ng l½ c­u không bi¿t gÍi cho tÛ hay sao? Không thèm nhìn m·t tÛ nïa à? Th¿ là hÍ nÑi l¡i liên l¡c.

L§n g·p l¡i, trong tay anh ôm mÙt cô nàng s¯c n°Ûc h°¡ng trÝi. Anh chÉ ng©ng §u li¿c cô mÙt cái rÓi thôi, ¿n c£ mÙt nå c°Ýi mÉm cing ch³ng có. V­y nên cô cing không qua chào hÏi. C£ oàn ng°Ýi ông úc c°Ýi c°Ýi nói nói, tranh cãi nh·ng xË, ¿n lúc quay l¡i ã ch³ng th¥y bóng dáng anh cùng cô nàng kia âu, có l½ là i n¡i nào ó vui v» rÓi. Ng°Ýi °a cô vÁ còn nói ùa: Th±ng cha ó không bi¿t làm gì mà vÙi th¿, làm nh° không gi£i phóng °ãc là h¯n xÉu ngay t¡i ch× không b±ng ¥y!

VÁ nhà t¯m ría xong xuôi thì cing ã trÅ. D¡o này trÝi l¡nh, chui vào trong chn ¥m là cô chÉ muÑn ngç. ang m¡ m¡ màng màng ti¿n vào gi¥c mÙng, chãt nghe có ti¿ng chuông iÇn tho¡i. QuÝ qu¡ng mãi trên §u gi°Ýng cing không sÝ trúng nên cô h­m hñc nói: Ch³ng bi¿t th±ng cha ngo¡i quÑc ch¿t d«m nào ây, cé thích i phá gi¥c mÙng ¹p cça ng°Ýi ta! Làm nghÁ xu¥t nh­p kh©u, có mÙt iÃm mà cô ành c¯n rng chËu ñng: lúc ng°Ýi ta ngç thì cô i làm, còn lúc ng°Ýi ta làm thì l¡i ¿n giÝ ngç cça cô. V­y mÛi nói, ki¿m °ãc mÙt mi¿ng c¡m cing ch³ng dÅ dàng gì! Có iÁu dÑi thì nói mãi cing trôi, có mÙt hôm m¹ cô gÍi iÇn tÛi hÏi công viÇc có v¥t v£ không, cô nhanh nh£u áp liÁn: V¥t v£ gì âu h£ m¹, con chÉ i theo phiên dËch cho ng°Ýi ta thôi mà. ChÉ c§n làm cho m¹ yên tâm, dù ph£i nói dÑi cing cé coi nh° là công éc v­y.

Chuông reo thêm vài l§n, nh°ng ch¯c oán chëng Ñi ph°¡ng không b¯t máy nên im luôn. Không còn ph£i l§n mò tìm iÇn tho¡i trong bóng tÑi nïa nên cô th° thái chìm luôn vào gi¥c ngç. Hôm sau mß máy, th¥y mÙt sÑ l¡, cô cing ch³ng b­n lòng nïa.

H¾T CH¯ NG 1./.

CH¯ NG 2

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: Icy

V«n ngh) s½ ch³ng bao giÝ ch¡y theo cái mÑt ¥y, nh°ng giÝ ây, cô ã lao mình vào guÓng xoay cça bánh xe °¡ng thÝi të lúc nào không hay&

Tr§y tr­t mãi mÛi gi£i quy¿t xong vå cça ông khách ng°Ýi éc, cô mß x¥p hóa ¡n ·t hàng ra c§m l¥y tiÁn th°ßng, lòng cñc kó ph¥n ch¥n. Sau khi gÍi iÇn vÁ nghe m¹ nói thao thao mÙt hÓi, n×i nhÛ trong lòng mÛi có chút nguôi ngoai. Cô th§m ngh), ph£i vÁ nhà s¡m sÛm mua chút Ó gì ó ngon ngon çy l¡o mình mÛi °ãc. Tí M·c thuÙc tuýp con gái thành thË hiÇn ¡i, nh°ng v«n bi¿t n¥u n, h¡n nïa do kh©u vË cça miÁn B¯c n·ng h¡n miÁn Nam nên cô cing không thích i n ß ngoài. M×i ngày làm thêm giÝ toàn ph£i n vÙi n vàng m¥y thé théc n nhanh, nh°ng hôm nay thì khác hôm nay tâm tr¡ng mình r¥t vui, tí nïa vÁ s½ xuÑng b¿p n¥u m¥y món quê h°¡ng, haha, mÛi ngh) ¿n ó thôi ã th¥y thèm nhÏ n°Ûc mi¿ng rÓi!

ThË tr¥n nhÏ quê cô, sông n°Ûc mênh mang, nên d) nhiên trên bàn n không thà thi¿u món cá. Cha cô rành nh¥t ngón n°Ûng cá, món sß tr°Ýng cça ông là canh cá trích n¥u cùng chân giò hun khói, n¥m h°¡ng, và ­u hi. Cé chiên s¡ cá qua d§u sôi, sau ó bÏ gëng và thêm chút r°ãu vàng (·c s£n truyÁn thÑng cça Giang Nam, còn °ãc gÍi là r°ãu gia vË), Õ thêm n°Ûc sôi vào, ch·t chân giò hun khói và x¯t nhÏ n¥m h°¡ng ra rÓi dùng lía nhÏ n¥u cho ¿n khi canh có màu tr¯ng åc nh° sïa, sau ó mÛi cho ­u hi vào. Lúc b¯c nÓi ra l¡i cho thêm chút hành lá. Nhìn nÓi canh xanh xanh Ï Ï tr¯ng tr¯ng, trÍn h°¡ng v¹n s¯c, s½ khi¿n ng°Ýi ta không kÁm °ãc n°Ûc mi¿ng. M×i l§n cha n¥u món này, cô Áu n °ãc c£ hai bát c¡m §y. HÓi bé cô chÉ thích éng ß cía phòng b¿p nhìn cha n¥u ché không hÁ có ý hÍc, nh°ng rÓi cing bi¿t cách n¥u tñ lúc nào không hay. Trong trí nhÛ cça cô, mùi th¡m ph°ng phéc cça cá chiên, vÛi nÓi canh bÑc h¡i nghi ngút, bao giÝ cing là ngon nh¥t, tÑt ¹p nh¥t. GiÝ ây hÓi t°ßng l¡i, cing chÉ có chúng là còn mang theo h°¡ng vË thÝi th¡ ¥u cça cô mà thôi&

Không ãi cho ¿n lúc cô tan viÇc, Phính ình ã gÍi iÇn tÛi: H¿t giÝ làm ch°a? i n vÛi tÛ nhé. MÙt tay cô c§m iÇn tho¡i, tay kia hu¡ hu¡ vi¿t lên không khí cho Tr§m TiÃu Giai nÙi dung cça b£n fax: i n à? Không °ãc âu, hôm nay tÛ ph£i vÁ nhà n rÓi. VÁ nhà? Þ nhà có ai chÝ c­u sao? Phính ình c°Ýi hÏi, h¡i h¡i Õi giÍng. Cô ang b­n rÙn máy tay múa chân nên không nghe rõ l¯m : Þ nhà có ai chÝ tÛ không à? C­u cing bi¿t tÛ sÑng mÙt mình, cô Ùc v«n hoàn cô Ùc còn gì! Ch³ng qua là hôm nay tÛ không muÑn i n ngoài mà muÑn vÁ nhà n¥u! C­u bi¿t n¥u n á? Không thà tin °ãc! Sao ch°a bao giÝ tÛ nghe th¥y c­u nh¯c ¿n vå n¥u n°Ûng th¿ nhÉ? Cô b­t c°Ýi: C­u không bi¿t th­t à, xong rÓi! Phính ình cing c°Ýi theo, giÍng nn nÉ: Thôi, hôm nay c­u ëng vÁ nhà nïa, i ra ngoài n cho vui!

i n vÛi bÍn hÍ tho£i mái h¡n khi i dùng c¡m vÛi khách nhiÁu, v£ l¡i cô cing chÉ c§n hòa nh­p mà thôi. Bïa c¡m ó do hÍ Diêu mÝi. Th­t ra cô không bi¿t cå thà tên cça bÍn hÍ, mÙt là vì cô không có chç tâm nhÛ, hai là vì bình th°Ýng hÍ cing ch³ng x°ng tên §y ç. Lúc vào bàn, chç tiÇc ngÓi ngay bên c¡nh, ân c§n g¯p théc n cho cô c£ buÕi. Anh ngÓi Ñi diÇn cô ng«m l¡i thì d°Ýng nh° cô và anh r¥t có duyên Ñi diÇn vÛi nhau. Ng°Ýi ¹p bên anh hôm nay không ph£i là cô nàng bïa nÍ nïa, do ngÓi khá xa nên cô không th¥y rõ m·t, nh°ng cing oán °ãc ó ph£i là mÙt mù nï.

Có l½ là do ã ngh) vÁ nhïng món n thanh ¡m ß quê ngày tr°Ûc mà cô nuÑt không trôi nhïng théc n trên bàn tiÇc. NgÓi nghe bÍn hÍ kà chuyÇn ti¿u lâm, có chuyÇn khi¿n ng°Ýi ta c°Ýi bò ra, có chuyÇn l¡i chán phèo, cô chÉ kh½ mÉm c°Ýi, ©y m¥y )a théc n toàn d§u má béo ng­y mà ng°Ýi ta em ¿n sang mÙt bên. Lúc ng©ng §u lên, l¡i b¯t g·p anh ang m chiêu nhìn mình.

Sau khi n xong v«n là ti¿t måc ci, i câu l¡c bÙ cá nhân. Bi¿t cô ngày th°Ýng v¥t v£ b­n rÙn vÛi công viÇc nên Phính ình kéo cô i spa h°ßng thå. Không bi¿t vô tình hay cÑ ý, cô nàng hÏi: C­u vÛi Giang thi¿u làm sao v­y? H¡i chÙt d¡ nh°ng cô v«n bình th£n tr£ lÝi: Sao là sao cái gì? TÛ vÛi anh ta có quen bi¿t gì âu? Phính ình nía c°Ýi nía không chi¿u t°Ûng cô: ëng có gi£ bÙ hÓ Ó vÛi tÛ, bïa c¡m hôm nay không bi¿t anh ¥y li¿c c­u m¥y v¡n l§n nïa. V­y sao? Cô l¡i ch³ng nh­n ra iÁu ó& Ngây ng°Ýi mÙt lúc, cô mÛi nói: Ch¯c c­u nhìn nh§m rÓi. M·t tÛ âu có dính lÍ âu.

Phính ình nhìn cô ch±m ch±m, th¥p giÍng nói: TÛ chÉ nh¯c nhß c­u thôi, ám ng°Ýi hÍ có m¥y ai là th­t tâm ché? Nh° tÛ vÛi Tôn Bình Hoa ây này, c­u ngh) tåi tÛ th­t lòng vÛi nhau °ãc ¿n méc nào? T¡i tÛ thích anh ¥y nên kéo dài °ãc chëng nào hay chëng ¥y thôi. Còn anh ¥y thì sao ché? Cha m¹ anh ¥y không °ng thu­n, nên tÛ cing chÉ bi¿t ti¿p tåc nh° v­y ché bi¿t làm sao! Cô bi¿t Phính ình nói th­t lòng, nh°ng chuyÇn l§n ¥y giïa cô và anh, sao có thà nói ra mà không ng°ãng miÇng °ãc& Càng ngh) kù, cô càng th¥y rÑi bÝi. Phính ình b¥t kà cô nghe có lÍt hay không, nói ti¿p: Nh¯c ¿n Giang thi¿u, ch¯c c­u cing có thà nhìn ra °ãc. ám ng°Ýi kia ai mà ch³ng i bã á nËnh hót anh ta! ëng ngh) ¿n ng°Ýi t§ng lÛp trên ai cing nh° nhau, thñc ra th°ãng t§ng cing phân ra thành nhiÁu thé b­c l¯m. Có mÙt sÑ chuyÇn tÛ không thà nhiÁu lÝi °ãc. Dù b£n thân ch°a tëng ngh) ¿n s½ có gì m¯c míu vÛi bÍn hÍ, nh°ng cô v«n c£m ¡n lÝi nh¯c nhß cça Phính ình.

¿n khi trß vÁ, không ngÝ cing chÉ còn l¡i hai ng°Ýi, cô và anh. Lúc này cô mÛi phát hiÇn cô gái i cùng anh ã sÛm không th¥y bóng dáng. Anh chÉ li¿c cô mÙt cái rÓi nói: Ã tôi °a cô vÁ. Cô c°Ýi c°Ýi, coi nh° thay lÝi áp. Vào trong xe, cing ch³ng ai nói lÝi nào. Không khí ¥m áp cÙng thêm mùi ·c tr°ng cça lÛp da bÍc trong xe khi¿n cô c£m th¥y h¡i lâng lâng. R¥t nhanh, xe ã tÛi cía nhà, cô cám ¡n mÙt ti¿ng rÓi b°Ûc xuÑng. Vào nhà tháo giày ra, mÛi th¥y c£ ng°Ýi ê ©m, ch³ng buÓn nhúc nhích nïa. N±m phËch xuÑng gi°Ýng giïa chn ¥m nÇm êm, chÉ trong thoáng chÑc cô ã bË c¡n buÓn ngç cuÑn trôi i.

ang l¡ m¡, ti¿ng chuông iÇn tho¡i vang lên. Cô cô cuÙn mình l¡i, ch³ng muÑn Ùng tay Ùng chân gì h¿t, nh°ng ngh) ¿n ¡n hàng lÛn të éc g§n ây, ngh) ¿n nhïng Óng tiÁn th°ßng nóng hôi hÓi& Thôi ành hi sinh v­y! Cô ngóc §u lên, l¿t të trong chn ra nghe iÇn tho¡i. M¡ m¡ màng màng a lô m¥y ti¿ng nh°ng hÓi lâu không nghe th¥y ng°Ýi áp, lía gi­n trong cô phëng phëng bÑc lên: L¡i mÙt tên khÑn thích phá gi¥c ngç cça ng°Ýi khác! , sau ó liÁn cúp máy c¡ch mÙt cái. Nhìn l¡i thì th¥y ó không ph£i là cuÙc gÍi të n°Ûc ngoài. HÓi lâu sau, chuông l¡i reo. Cô c§m máy v«n là cái sÑ xa l¡ kia. Nh¥n nút tr£ lÝi, thanh âm cça anh truyÁn ¿n: Là tôi ây. Cô ng©n l·ng ng°Ýi, lát sau mÛi ë mÙt ti¿ng. Ng°Ýi bên kia không nói gì trong mÙt lúc lâu, cô cing ng¡i không dám cúp máy. MÙt hÓi lâu sau, thanh âm cça anh mÛi vang lên, nghe ra mÙt thé c£m giác khó t£, có chút th½ thÍt nh° lÝi cça tình nhân nói vÛi nhau: Hôm ó& Hôm ó tôi không mang áo m°a! M·t cô Ùt nhiên Ï lñng, cing may là lúc này anh không nhìn th¥y. Ch°a bao giÝ g·p ph£i tr°Ýng hãp này c£, giÝ kêu mình nói gì, ch³ng l½ nói không sao âu ?!? Cô ng­p ngëng mÙt lúc lâu, không bi¿t ph£i nói gì. Ùt nhiên ngh) ra mÙt chuyÇn, lòng nh° bË t¡t mÙt gáo n°Ûc l¡nh, cô bëng tÉnh ¡i ngÙ: Trên Ýi này v«n còn có cái chiêu ngëa thai sau chuyÇn ¥y mà, Giang thi¿u gia anh viÇc gì ph£i lo ché? §u dây bên kia im l·ng, cô liÁn cúp máy.

Ln qua lÙn l¡i mãi cing không ngç °ãc, cô éng d­y, vào b¿p rót n°Ûc uÑng. VuÑt ve hình cánh b°Ûm °ãc in nÕi trên cÑc, cô th¥y mình °ãc an çi, c£m giác nh° mình v«n là b£o bÑi °ãc cha m¹ nâng niu trong lòng bàn tay ngày x°a v­y. Th¿ cô mÛi chãt vá l½, thì ra ng§n ¥y nm ã trôi qua&

ang chìm trong suy t°, chãt cô nghe loáng thoáng có ti¿ng chuông cía. Kó quái, ã trÅ nh° v­y rÓi, sao l¡i còn có ng°Ýi ghé thm nhà hàng xóm ché! Ti¿ng chuông v«n §m ) vang lên hÓi lâu, lúc này cô mÛi gi­t mình hóa ra ó là chuông cía nhà mình. Không ngÝ lúc mß ra, l¡i th¥y anh éng sëng sïng ngay tr°Ûc cía. Trong mÙt lúc lâu, cô cé chôn chân éng nh° v­y, ch³ng bi¿t mình nên làm gì. Anh nhìn cô, rÓi nh¹ nhàng ©y cía i vào. Cô hít sâu mÙt h¡i rÓi nói: Anh muÑn uÑng n°Ûc không? ã tÛi nhà thì là khách, vào thì cing ã vào rÓi, không thà uÕi ng°Ýi ta i °ãc. Anh không nói lÝi nào, chÉ nhìn cô. Không bi¿t có ph£i vì hiÇu éng cça bóng êm, hay vì c°Ýng Ù sáng cça bóng èn không ç hay không, mà cô c£m th¥y áy m¯t anh mênh mông nh° biÃn lÛn, nh° có thà hút th³ng cô vào sâu bên trong. Cô bÑi rÑi xuÑng b¿p, i nh° ch¡y trÑn. Ch°a °ãc vài b°Ûc, ã bË anh ôm ch·t të phía sau, rÓi anh cúi §u xuÑng hôn ghì l¥y cô.

C£m giác ¥y vëa êm ái vëa tê d¡i, cô th¥y ng°Ýi mình d§n d§n mÁm nhin, ¿n c£ séc ©y anh ra cing ch³ng có. Bàn tay anh vuÑt ve càng ngày càng g¥p, mùi thuÑc lá thoang tho£ng trên ng°Ýi anh, nhiÇt Ù nóng rñc cça c¡ thà anh, t¥t c£ b×ng trß nên quen thuÙc ¿n l¡ kó. C£m giác này khi¿n cô th¥y sã, mÙt n×i sã không tên, cho nên trong lúc môi l°ái ang qu¥n quýt dây d°a, cô ã kh½ c¯n ph£i §u l°ái cça anh. C¡n au làm anh tÉnh táo vài ph§n, anh dëng l¡i, cúi §u xuÑng vai cô, há miÇng thß dÑc. Anh v«n ôm l¥y cô, ch³ng có chút ý Ënh buông tay. MÙt lúc lâu sau, anh mÛi ghé vào tai cô oán gi­n nói: V­t nhÏ phiÁn nhiÅu này, xem anh xí lý em th¿ nào nhé! Tuy m¥y lÝi ¥y nghe cñc kó ph«n nÙ, nh°ng l¡i nhuÑm v» âu y¿m khó t£. H¡i thß anh cé ran rát ph£ vào tai cô, cô th¥y toàn thân y¿u Ût vô lñc, lòng tña c¡n gió tháng ba l°Ût nh¹ m·t hÓ, dËu dàng ¿n vô h¡n, nh°ng cing có thà à l¡i rung Ùng khôn nguôi&

RÑt cuÙc sáng hôm sau cô i làm muÙn. Tr§m TiÃu Giai bÏ công viÇc ang làm dß, xán l¡i: Tí M·c, có ph£i hôm qua chË bË dính m°a không? Sao hôm nay l¡i i trÅ th¿ này? M·t cô chãt Ï lên. Hi¿m khi nào th¥y bÙ dáng Tí M·c nh° v­y, Ýi nào Tr§m TiÃu Giai chËu bÏ qua cho cô: Khai th­t i! Có ph£i tÑi qua hoa ào ón gió xuân rÓi hay không? Cô làm bÙ c£ gi­n nói: i, i, i mau, ti¿p tåc nh­n email cça khách i, ëng có ß ây mà oán b­y oán b¡ nïa! Tr§m TiÃu Giai b­t c°Ýi khanh khách: Coi cái bÙ th¹n quá hóa gi­n cça chË kìa, ng°Ýi ta nói trúng tim en rÓi ché gì?

¿n tr°a, có ng°Ýi tÛi giao cho cô mÙt bó u¥t kim h°¡ng °ãc nh­p vÁ të t­n Hà Lan. Tr§m TiÃu Giai sm soi bó hoa, ch¯t l°ái: Quý thì quý th­t, nh°ng ai Ýi l¡i i theo uÕi con gái nhà ng°Ýi ta b±ng u¥t kim h°¡ng c¡ ché? Nh°ng lòng cô thì l¡i rung Ùng! Lúc nhÏ, cô không có cách nào hay à khám phá th¿ giÛi, vì tin téc quá nghèo nàn. Cing may là còn có TV, m×i l§n ch°¡ng trình Th¿ giÛi th°Ýng théc phát sóng, cô bé Tí M·c liÁn kê mÙt cái gh¿ nhÏ tr°Ûc màn hình, ngÓi xem say s°a. ¤n t°ãng sâu ­m nh¥t vÛi cô chính là Hà Lan, xé sß cça nhïng bông u¥t kim h°¡ng xinh ¹p, cça nhïng cÑi xay gió lãng m¡n, vÛi b§u trÝi xanh th³m, vÛi biÃn rÙng vô bÝ, l¡i có c£ nhïng mi¿ng phô mai dày cui th¡m ph°ng phéc& Nhïng c£nh s¯c d°Ýng nh° chÉ có ß trong mÙng ¥y ã sÛm n sâu vào tâm kh£m cô. M×i l§n ngh) tÛi, cô l¡i nh° °ãc trß vÁ vÛi thÝi th¡ ¥u cça mình.

Liên ti¿p m¥y ngày sau, ngày nào cô cing nh­n °ãc hoa, nh°ng không có iÇn tho¡i. Cô cing ch³ng gÍi cho anh. M¥y ngày nïa trôi qua, rÑt cåc anh gÍi tÛi: TÑi nay anh ¿n nhà em nhé. Ca cça cô tan r¥t trÅ, lúc vÁ ¿n nhà ã khuya l¯m rÓi. MÛi b°Ûc vào cía thì anh ã tÛi, trông s¯c m·t có v» gi­n dï. Cô không à ý, chÉ lo i t¯m. T¯m xong, b°Ûc ra ngoài thì anh ã ngç, n±m xoay l°ng vÁ phía cô. T¯t èn, cô nh¹ nhàng n±m xuÑng c¡nh anh. Nh°ng không quen ngç nh° th¿ này nên cô n±m xa ra phía mép gi°Ýng. Trong bóng tÑi, anh xoay ng°Ýi l¡i ôm cô vào trong ngñc, h¡i thß ¥m áp cça anh Áu Áu ph£ lên tóc cô&

æææ

ChuyÇn hai ng°Ýi bên nhau n¿u có thà gÍi ¥y là bên nhau x°a nay vÑn do anh n¯m trong tay. Có ôi khi cô không hiÃu nÕi b£n thân, sao l¡i à mình l¡c tÛi b°Ûc này& Nh°ng cô c£m th¥y mÍi chuyÇn Áu x£y ra mÙt cách r¥t tñ nhiên. Cô tñ bi¿t, mình không ph£i là cô bé ngây th¡ mÛi b°Ûc ra tr°Ýng Ýi nïa, cing ã tëng chéng ki¿n không ít nhïng cuÙc tình rÓi, trong ó có bi¿t bao nhiêu cái vÙi ¿n rÓi l¡i cing vÙi i. Xã hÙi hiÇn ¡i thÝi nay, hãp thì tå, mà không hãp thì tan, ch³ng c§n ph£i ch¥p nh¥t làm gì. V«n ngh) s½ ch³ng bao giÝ ch¡y theo cái mÑt ¥y, nh°ng giÝ ây, cô ã lao mình vào guÓng xoay cça bánh xe °¡ng thÝi ó të lúc nào không hay&

°¡ng nhiên là cô bi¿t bên anh không chÉ có mình cô. Có nhiÁu l§n, lúc anh ang ß ch× cô, ám phå nï kia v«n oanh oanh y¿n y¿n gÍi iÇn tÛi không ngÛt, cing có m¥y b­n anh nh­n iÇn tho¡i xong liÁn i ngay. Cô cing tñ bi¿t mình không có b£n l)nh cao ¿n méc Giang thi¿u ph£i vì mình mà rÝi bÏ khu rëng l¯m hoa nhiÁu m­t kia. Trên TV hay tiÃu thuy¿t hay có nhïng nhân v­t công tí a tình vì ng°Ýi mình yêu mà vét bÏ ki¿p sÑng phong l°u, rÓi toàn tâm toàn ý vÛi cô ta, nh°ng thñc ra h¡n phân nía nhïng thé ó Áu là Ã lëa g¡t các cô nï sinh ngây th¡ c£, có bao nhiêu là th­t âu! Không ph£i trên Ýi này không có ng°Ýi àn ông nào nh° th¿, nh°ng r¥t hi¿m, muÑn g·p °ãc còn khó h¡n là trúng gi£i Ùc ¯c nïa. Thôi thì chuyÇn giïa anh và cô ành i tÛi âu hay tÛi ó v­y.

Anh vung tay r¥t hào phóng, të ó ¿n nay cô ch°a khi nào chú ý iÁu này, nh°ng hôm ó dÍn d¹p l¡i phòng cô mÛi bi¿t anh mua toàn Ó xËn cho mình. Có nï trang, có áo váy, cing có c£ túi xách. Th°Ýng thì cô chÉ nh­n l¥y rÓi à ngay sang mÙt bên, nên ¿n t­n hôm nay mÛi phát hiÇn ra. Ng°Ýi có tiÁn úng là s°Ûng th­t, chÉ mÙt bÙ qu§n áo hay mÙt chi¿c vòng trang séc thôi cing có giá b±ng c£ tháng l°¡ng cça cô rÓi. Cing khÏi c§n m°ãn ai nói cho cô bi¿t hiÇu túi xách ó là gì tuy ki¿n théc nông c¡n nh°ng cô cing bi¿t chi¿c túi LV °ãc tung ra thË tr°Ýng vÛi sÑ l°ãng cñc kó h¡n ch¿ kia ch³ng ph£i ai cing mua °ãc, huÑng chi là mÙt nhân viên t§m t§m nh° cô. Tuy cô có yêu tiÁn, nh°ng tuyÇt Ñi không tham. Nhïng thé này, cô bi¿t mình không ç kh£ nng à có, còn ch°a nói ¿n chuyÇn ng°Ýi ta th¥y s½ àm ti¿u nïa. D° lu­n r¥t áng sã, cô §u nhÏ sao Ùi vëa nón to ây&

M¯t cá n vào vÑn ch³ng có vË gì, chÉ có dùng tâm à à c£m thì ng°Ýi ta mÛi n¿m °ãc mùi vË cça nó.

Cô sÑng xa m¹, th°Ýng thì c£ nm hai m¹ con g·p nhau không quá mÙt hai l§n. Vì th¿ cho nên ngay të thÝi i hÍc, cô ã l­p ra mÙt °Ûc Ënh b¥t thành vn: m×i cuÑi tu§n Áu ánh mÙt cuÙc iÇn tho¡i th­t dài vÁ nhà. MÙt m·t là hai m¹ con có thà an çi l«n nhau m×i khi kà là n×i khÕ nhÛ nhung, m·t khác cing tiÇn cÑng hi¿n chút Énh cho ngành iÇn tín cça Trung QuÑc, mà iÁu ó cing Óng ngh)a vÛi viÇc óng góp cho sñ tng tr°ßng cça nÁn kinh t¿ quÑc dân không ph©y không không& không m¥y ph§n trm, cing âu ph£i là nhÏ&

Hôm nay trong iÇn tho¡i, m¹ cô càng thao thao b¥t tuyÇt nh° n°Ûc Hoàng Hà. Tr°Ûc ây m×i l§n nghe ¿n câu này mà thñc sñ thì cô ã nghe nhiÁu l§n l¯m rÓi tai cô tñ Ùng sinh ra mÙt lÛp màng lÍc, vô théc bÏ qua nó; nh°ng hôm nay hành Ùng cça m¹ khi¿n cô không thà dùng câu nào khác à hình dung nïa. ChÑt l¡i thì, chuyÇn m¹ cô nói cing chÉ xoay quanh viÇc bà quen mÙt ng°Ýi Óng h°¡ng, mà ng°Ýi ó l¡i có mÙt ng°Ýi con trai, tên hÍ là gì, công tác ß âu, rÓi m¹ ã cho ng°Ýi ta sÑ iÇn tho¡i cça cô à có dËp nào tiÇn thì liên l¡c& ích thË là bi¿n t°Ûng cça viÇc xem m¯t mà!

TriÇu Tí M·c au §u nh¥t chính là vì vå này. Të khi cô mÛi ra tr°Ýng xong, m¹ cô ã b¯t §u hïu tâm hay vô ý kh¡i gãi ¿n Á tài ó, cho tÛi nm nay thì cái quy¿t tâm không ¡t måc ích thÁ không bÏ qua cça bà ã cñc rõ rÓi. Nh°ng lo¡i chuyÇn này cing ph£i tùy duyên, âu thà g°ãng ép. Tr°Ûc ây, Ñi vÛi nhïng cuÙc s¯p x¿p cça bà, cô chÉ c§n binh tÛi t°Ûng á, n°Ûc dâng ¯p ê cing ç à Ñi phó. Cé g·p m·t, i n vài l§n, rÓi sau ó viÇn cÛ thoái thác là xong. Không ph£i cô không bi¿t n×i khÕ tâm cça m¹, nh°ng ã nói ¿n chuyÇn yêu °¡ng thì ph£i nh¯c ¿n hai chï duyên ph­n . i xem m¯t cé nh° là thËt cá ã ·t trên thÛt, m¥y cân m¥y l¡ng Áu bË em ra soi xét kù l°áng cô không muÑn ph£i chËu ñng sñ giày vò ó.

Ng°Ýi mà m¹ cô nh¯c ¿n tên là Hình Lãi Phong. Ngay hôm sau anh ta ã gÍi cho cô, h¹n i n c¡m. Cô v«n theo thói quen làm viÇc bình th°Ýng, tan t§m thì cé th¿ mà qua loa ¿n cuÙc h¹n. Anh ta trông cing khá, tuy xu¥t thân trong mÙt gia ình r¥t bình th°Ýng, nh°ng nhÝ khÕ hÍc mà thành tài, ß anh toát ra mÙt khí phách r¥t hiên ngang khi éng tr°Ûc m·t ng°Ýi khác. Mà anh ta cing là mÙt ng°Ýi nhiÇt tình, ph£i nói là vô cùng nhiÇt tình mÛi úng mÛi g·p m·t là anh ta ã mß ài rÓi, ch¯c vì mÑi quan hÇ Óng h°¡ng mà ch°a gì ã c£m th¥y r¥t dÅ dàng thân quen.

Ëa iÃm g·p m·t cça hÍ là mÙt nhà hàng Th°ãng H£i, °ãc trang hoàng vô cùng tinh t¿, hoa lÇ, trông cñc kó sung túc và ¥m cúng, nên ch¯c ch¯n cá sao không nhÏ. Vì c£ hai Áu là ng°Ýi miÁn Nam nên kh©u vË cing khá t°¡ng tñ nhau. Bïa n hôm nay r¥t vëa miÇng, ngÓi nghe anh ta h¿t kà të thÝi sñ chính trË cho ¿n kinh t¿ tài chính, rÓi l¡i chuyÃn sang gi£i trí, cô cñc kó bÙi phåc. GiÝ ây cô ã nhìn anh ta vÛi con m¯t khác mÙt chút, trong lòng th§m ngh): n¿u không thà thành ng°Ýi yêu thì thành b¡n bè cing hay.

Giïa cuÙc h¹n, anh gÍi tÛi: Þ âu v­y? ang i n. Anh hÏi vô cùng bình th£n: C§n anh i ón không? Liên l¡c giïa cô và anh vÑn lúc on lúc off, vì thñc sñ thì mÑi quan hÇ ¥y không áng à hai ng°Ýi dây d°a quá nhiÁu, nh° th¿ s½ khi¿n sau này khó c¯t ét. Th¥m thía iÁu ó nên cô lên ti¿ng të chÑi: Không c§n âu, tñ em s½ an bài . §u dây bên kia ë mÙt ti¿ng rÓi cúp máy.

Chi¿c bàn hai ng°Ýi ang ngÓi kê sát ngay béc t°Ýng kính ß mÙt t§ng l§u th¥p, nên chÉ c§n cúi §u mÙt cái ã có thà th¥y dòng xe cÙ dày ·c nh° n°Ûc ch£y bên ngoài. Cô ã n g§n xong n¿u là bình th°Ýng thì cô ã sÛm tìm cÛ Ã vÁ, nh°ng cô c£m th¥y có chút thân thi¿t vÛi ng°Ýi tên Hình Lãi Phong này, nên muÑn k¿t giao b±ng hïu vÛi anh. Lúc kêu phåc vå tính tiÁn, ng°Ýi qu£n lý vÙi ch¡y tÛi vÛi thái Ù cñc kó cung kính, mÉm c°Ýi nói: Hóa ¡n cça hai vË ã °ãc Giang thi¿u thanh toán rÓi, hi vÍng hai vË hài lòng vÛi sñ phåc vå cça nhà hàng chúng tôi, có dËp thì ghé vào chi¿u cÑ nhiÁu h¡n nhé!

Ban §u Hình Lãi Phong r¥t ng¡c nhiên, nh°ng th¥y v» bình t)nh cça cô, anh cing oán °ãc là b¡n cça cô ã tr£ giùm hóa ¡n. Lúc ra cía, anh ta ng°ãng ngùng, gãi §u gãi tai nói: Ng¡i quá, sao anh l¡i m·t dày mà Ã cho b¡n em tr£ tiÁn th¿ c¡ ché? Th­t ra ¿n lúc ó cô cing mÛi bi¿t là anh ngÓi ngay trong nhà hàng này gÍi iÇn cho cô. Anh và cô ch³ng ph£i là gì cça nhau, n¿u anh thích tr£ tiÁn thì cé Ã cho anh tr£ i. XuÑng xe, cô c°Ýi vÛi Hình Lãi Phong: L§n này anh mÝi không °ãc thì cé Ã l§n sau i. Hình Lãi Phong cing c°Ýi, lÙ ra hàm rng tr¯ng lóa, g­t §u lia lËa: R¥t vinh h¡nh.

M¥y ngày nay, vì vå làm tÝ khai xu¥t kh©u mà ngày nào cô cing ph£i v¯t h¿t séc lñc, vÁ ¿n nhà là mÇt rã rÝi ln ra ngç. Nh°ng kó quái là hôm nay cô l¡i không th¥y buÓn ngç. Të phòng t¯m trß ra, ln qua ln l¡i trên gi°Ýng c£ nía giÝ, cô cing chÉ th¥y càng tÉnh táo h¡n. Dét khoát éng d­y, cô xuÑng b¿p s¯p x¿p l¡i m¥y thé linh tinh. Xong xuôi, v«n ch³ng th¥y buÓn ngç, cô l¡i i lau nhà kh¯p hai l°ãt. ¿n khi c£ chân gi°Ýng cing °ãc lau ¿n không còn mÙt h¡t båi nhÏ, cô mÓ hôi §m ìa, thß hÕn hÃn ngÓi xuÑng sàn nhà nghÉ mÙt lúc, mÛi thôi. i t¯m l§n nïa, rÓi cô l¡i chui vào chn. Cé ngh) l§n này có thà yên gi¥c °ãc rÓi, ai dè cô v«n tr±n trÍc ln qua lÙn l¡i, giÑng nh° không tìm °ãc t° th¿ nào thích hãp à ngç v­y. Bao nhiêu l§n t°ßng ã có thà chìm vào gi¥c ngç, nh°ng rÑt cuÙc hai m¯t cô v«n mß thao láo. ang phiÁn não thì iÇn tho¡i Õ chuông, cô vò §u ngÓi d­y, ôm chn nghe máy: Mß cía! Kh©u khí cça anh không cho ng°Ýi ta l¥y nía c¡ hÙi të chÑi. Cô cúp máy, nhìn Óng hÓ không ngÝ ã ba giÝ sáng rÓi. Cô vëa bò xuÑng gi°Ýng vëa suy ngh), không bi¿t mình có nên c£m ¡n anh vì ã không nh¥n chuông cía, ánh théc toàn bÙ hàng xóm hay không.

Ch³ng bi¿t anh tÛi ây b±ng cách nào, nh°ng có l½ ph£i c£m t¡ t¥t c£ nhïng ng°Ýi lái xe trong thành phÑ này vì ã vô cùng tuân thç lu­t giao thông n¿u ai cing uÑng say mèm nh° anh rÓi lái xe, làm sao còn tay chân lành l·n mà lái tÛi tr°Ûc c° xá cça cô °ãc. Vëa kéo vëa nâng, mãi cô mÛi ·t °ãc anh lên gi°Ýng. H³n anh ã uÑng r¥t nhiÁu, ôi lông mày kh½ nhíu l¡i nh° ang có iÁu gì phiÁn muÙn. Không ành lòng, cô l¥y khn ¥m nh¹ nhàng lau m·t cho anh. HÇt nh° có c£m éng, anh mß m¯t, ôi m¯t en nh° s¡n cé nhìn cô không chÛp. Cô Ï m·t, liÁn dëng Ùng tác, nói: Anh nghÉ ng¡i mÙt lát i rÓi cúi xuÑng kéo chn ¯p cho anh. B×ng anh v°¡n mÙt tay ra ôm cô th­t ch·t, chÉ mÙt cái l­t mình ã ·t cô ß d°Ûi thân. H¡i thß anh nÓng mùi r°ãu, l¡i xen l«n mÙt mùi r¥t riêng cça anh, nh° muÑn nh­n chìm ng°Ýi ta trong ó. C¡n m°a nå hôn mãnh liÇt trút xuÑng, lên m¯t, lên mii, lên môi, lên cÕ cô, rÓi tr°ãt d§n, tr°ãt d§n xuÑng d°Ûi&

æææ

Khi cô tÉnh l¡i ã là tr°a ngày hôm sau rÓi. Cing may hôm ó là chç nh­t ngày mà cô th¥y áng yêu nh¥t trong tu§n, vì có thà n±m ó trên gi°Ýng ¿n lúc nào mình muÑn. Cô miÅn c°áng du×i tay, l©m nh©m vài ti¿ng trong miÇng, rÓi të të mß m¯t& H¿t hÓn! Không bi¿t anh ã yên l·ng ngÓi bên mép gi°Ýng nh° th¿ bao lâu rÓi! Cô ch°a bao giÝ ß trong tình huÑng nh° th¿ này, vì të tr°Ûc ¿n giÝ khi cô tÉnh l¡i thì anh ã i të lúc nào không hay. T¥t c£ nhïng gì mà hai ng°Ýi ã có vÛi nhau x°a nay chÉ °ãc ti¿n hành trong bóng tÑi, nhiÁu lúc cô còn t°ßng ó toàn là c£nh trong m¡, cé ánh sáng vëa lên mÙt cái là bi¿n m¥t ngay.

Anh ang nhìn cô, sâu trong m¯t anh d°Ýng nh° ©n chéa mÙt v» khó tin nào ó. Th¥y cô tÉnh d­y, anh éng lên i ra phòng ngoài. Có nhiÁu lúc anh vô cùng t¿ nhË.

T°ßng r±ng anh ã i rÓi, nh°ng lúc cô ría m·t xong, b°Ûc ra ngoài thì th¥y anh v«n ß ó. TV ang mß, giÍng nï phát thanh viên b£n tin trong n°Ûc trên kênh CCTV4 vang lên trong tr»o. Cô xuÑng b¿p mß tç l¡nh ra, th¥y trong ó không còn gì có thà n ngay °ãc. Chu©n bË qua ít Ó n sáng, ch°a ¿n nía giÝ ã xong, cô liÁn b°ng ra. Bïa n r¥t ¡n gi£n: mÙt d)a cá h¥p, mÙt d)a tréng tráng và mÙt tô canh n¥m. Th°Ýng ngày cô chÉ có mÙt mình, hôm nay có anh n cùng nên tñ nhiên c£m th¥y n ngon h¡n. Anh không nói mÙt lÝi, mà cô thì cing án binh b¥t Ùng, chÉ l³ng l·ng c¯m cúi n. Chãt anh g¯p §u cá lên, të të l¥y ia khoét m¯t cá ra. Lòng cô khe kh½ Ùng. RÓi anh ch­m rãi g¯p m¯t cá nh¹ nhàng ·t vào trong bát cça cô.

Tim cô thình thËch n£y lên, h¡i thß cing trß nên h×n lo¡n. Tr°Ûc kia cô r¥t thích Íc sách, và cô ã Íc °ãc ß âu ó mÙt câu chuyÇn vÁ m¯t cá. ChuyÇn r±ng x°a kia tëng có mÙt ôi trai gái yêu nhau të thÝi còn c¯p sách ¿n tr°Ýng, m×i l§n cùng nhau n cá, cô gái luôn g¯p m¯t cá cho chàng trai. Có mÙt ngày, chàng trai hÏi t¡i sao, cô gái liÁn áp r±ng khi còn bé, m×i l§n n cá cha cô Áu g¯p m¯t cá cho cô, iÁu ó biÃu tr°ng cho tình th°¡ng yêu cça ông Ñi vÛi cô, bßi l½ m¯t cá là Ã dành cho ng°Ýi mình yêu th°¡ng nh¥t. Sau khi ra tr°Ýng, hÍ °ãc phân công công tác ß cùng mÙt thË tr¥n. B¡n bè g§n xa Áu cho r±ng hai ng°Ýi s½ r¥t mau chóng k¿t hôn, cùng n¯m tay nhau h¡nh phúc ¿n b¡c §u. Nh°ng chàng trai kia v«n ch°a cam tâm thÏa chí, anh v«n muÑn ra ngoài phiêu b¡t. Bàn b¡c vÁ chuyÇn t°¡ng lai cça hai ng°Ýi xong, chàng trai liÁn dét khoát ra n°Ûc ngoài. Cô tiÅn anh i trong êm th¥m. M¥y nm sau, khi ã thành công, anh tìm vÁ thË tr¥n nhÏ x°a thì mÛi hay tin cô ã l¥y chÓng. Cô mÝi anh ¿n nhà làm khách, trong bïa c¡m cô r¥t ra dáng chç nhà, toàn g¯p cho anh nhïng món ngon nh¥t. Th¿ rÓi mÙt con cá °ãc b°ng lên& Anh nhìn cô g¯p m¯t cá cho chÓng, mÛi chãt vá l½& Hóa ra nhïng thé mình ¡t °ãc cing ch³ng h¡n nhïng gì mình ã ánh m¥t&

Cô ng©ng §u li¿c anh mÙt cái, anh thì ch³ng tÏ v» gì khác l¡, chÉ lo và c¡m, ch¯c anh r¥t ói bång nên n ng¥u nghi¿n. Cô nhìn thé anh ã g¯p cho mình. M¯t cá n vào vÑn ch³ng có vË gì, chÉ có dùng tâm à à c£m thì ng°Ýi ta mÛi n¿m °ãc mùi vË cça nó. Cing giÑng nh° món canh cá cha cô n¥u nhiÁu nm vÁ tr°Ûc v­y thñc ra có l½ nó cing ch³ng ngon nh° trong hÓi éc cça cô âu, và d) nhiên tay nghÁ thì cing kém h¡n §u b¿p cça nhà hàng nm sao nhiÁu, nh°ng iÁu quan trÍng nh¥t là ông ã gíi g¯m bao nhiêu yêu th°¡ng vào trong ó. Vì th¿ mà suÑt bao nm qua cô cé kh¯c kho£i ki¿m tìm, nh°ng mãi v«n không thà tìm l¡i °ãc cái vË ¥y bßi ó chính là vË cça yêu th°¡ng.

æææ

Thé b£y ngày 26 tháng 5 là mÙt ngày cñc kó gian nan vÛi cô. Hôm ó cô chu©n bË r¥t nhiÁu tài liÇu d¡y n¥u n°Ûng, b¯t §u tñ mình n¥u món canh cá chân giò n¥m h°¡ng. ·t nÓi cá lên b¿p ch°ng, v·n nhÏ lía, rÓi cô em toàn bÙ mâm chén bát )a ra ría s¡ch, lau khô cho ¿n khi t¥t c£ Áu sáng bóng lên mÛi thôi. Nhïng hoa vn hình cánh b°Ûm in trên ó cing ánh lên mÙt cách kó dË. Cô vuÑt ve chúng, kh½ thß dài.

MÍi thay Õi cé l·ng l½ diÅn ra lúc nào không hay, d¡o này anh tÛi ch× cô r¥t th°Ýng xuyên. Nhà cô bây giÝ có r¥t nhiÁu Ó dùng cá nhân cça anh, bao gÓm qu§n áo, dao c¡o râu, khn m·t, và nhïng t¡p chí kinh t¿ tài chính anh hay Íc. Không gian nhÏ h¹p cça cô cing bË chia s». L¯m lúc, cô nh° có mÙt £o giác r±ng hÍ là nhïng k» tình nhân vÛi nhau v­y.

Trong lúc cô ang th«n thÝ thì iÇn tho¡i anh gÍi tÛi: TÑi nay mình i âu n c¡m? Hi¿m khi anh l¡i gÍi ¿n vào giÝ này, cô ng©ng §u nhìn Óng hÓ : mÛi h¡n bÑn giÝ chiÁu. MÙt n¡i nào ó sâu th³m trong lòng cô chãt rung Ùng: n ß nhà nhé. Anh có tÛi °ãc không? L§n §u tiên cô chç Ùng mÝi anh. Bên kia, anh cúi §u áp mÙt ti¿ng, giÍng anh nhÏ nh¹ nh° ang nói vÛi ng°Ýi th°¡ng, ©n chéa mÙt niÁm vui dìu dËu.

CuÑi cùng thì c£ nÓi canh to t°Ûng Áu n±m gÍn trong bång anh. ây là l§n thé hai anh n món cô n¥u, và cing giÑng nh° l§n §u, anh vét r¥t s¡ch s½. Cô ría chén xong, b°Ûc ra ngoài thì th¥y anh ang nói trên iÇn tho¡i: Hôm nay có viÇc rÓi, không i âu Ng°Ûc §u nhìn cô mÙt cái, rÓi anh cúp máy. Cô bi¿t tÏng ý anh rÓi, liÁn trß vÁ phòng b­t máy tính lên. Anh i theo sau cô: Ra ngoài d¡o mÙt lúc i. ây là l§n §u tiên cô cùng anh i d¡o phÑ. HÍ ghé vào mÙt cía hàng chuyên doanh. Cô nhân viên bán hàng vëa th¥y anh ã không ngëng c°Ýi duyên, có v» nh° anh là khách quen cça n¡i này thì ph£i. Nhïng hàng hóa ß ây Áu xa hoa ¿n cñc h¡n, trông vëa m¯t vëa lòng cing hÇt nh° khuôn m·t trang iÃm ¹p ½ cça cô nhân viên bán hàng v­y. Anh ánh m¯t m¯t ra hiÇu cho cô, cô hiÃu ý anh bèn l¯c §u, tÏ v» không vëa ý vÛi chúng. Cô bi¿t, tÑt h¡n h¿t là không nên t­p cho mình thói quen h°ßng thå v­t ch¥t, vì dù sao thì cô cing ch³ng có kh£ nng theo uÕi nó. Trên Ýi này có r¥t nhiÁu thé khi¿n ng°Ýi ta nghiÇn nh° nghiÇn thuÑc phiÇn cing giÑng nh° chuyÇn h°ßng thå này, cé dính vào mÙt cái là nghiÇn ngay, có muÑn bÏ cing không °ãc.

Ghé vào cía hàng trang séc, ông qu£n lý ích thân ra ón hai ng°Ýi rÓi kêu nhân viên mang hàng ra tÛi t¥p cho cô xem. Nhïng viên kim c°¡ng tinh x£o °ãc n¡m trên nhïng sãi dây °ãc thi¿t k¿ theo ç kiÃu dáng khác nhau, trông lóng lánh ¿n lóa m¯t. Ch£ trách gì ng°Ýi ta l¡i nói kim c°¡ng là ng°Ýi b¡n tÑt nh¥t cça phå nï. Nh°ng cô thì cho tÛi bây giÝ mÙt ng°Ýi b¡n tÑt cing ch³ng có. Anh ngÓi mÙt bên, nhàn t£n nhìn cô. VÑn không muÑn nh­n thêm Ó gì cça anh, nh°ng vì hôm nay là mÙt ngày ·c biÇt, nên cuÑi cùng cô cing chÍn l¥y mÙt sãi dây chuyÁn và ôi bông tai b¡ch kim có hình cá heo, trông cñc kó hÓn nhiên. Cô vëa th¥y ã thích rÓi, trông nó áng yêu ¿n méc cô không thà kìm nÕi vuÑt ve.

æææ

Có l½ Phính ình cing ã nghe phong thanh vÁ quan hÇ cça hai ng°Ýi. Trong mÙt l§n tå hÙi, Phính ình vëa th°ßng théc cà phê, vëa mß miÇng: D¡o này c­u cùng Giang thi¿u sao rÓi? Cô không Ënh gi¥u di¿m, nh°ng cing ch°a bao giÝ nói cho b¡n mình chuyÇn hai ng°Ýi b¯t §u të lúc nào, nên khi cô nàng hÏi th³ng nh° v­y, cô Ï m·t: V«n th¿ thôi! Phính ình ng©ng §u lên khÏi cuÑn t¡p chí: Th­t lòng vÛi nhau à? Cô b­t c°Ýi: C­u thí nói xem? Phính ình chÉ nhíu nhíu ôi lông mày thanh tú, không nói gì. Cô nhún vai, c°Ýi c°Ýi nói: TÛ x°a nay âu có bài xích chuyÇn g·p gá qua °Ýng, huÑng hÓ l¡i là g·p gá vÛi hàng th°ãng h£o h¡ng!

SuÑt dÍc °Ýng vÁ, anh nghiêm m·t, trông có v» gi­n. Th£ cô xuÑng tr°Ûc cía c° xá xong anh liÁn phóng xe i luôn. Có mÙt hôm Tr§m TiÃu Giai nói ùa: Sao d¡o này không th¥y tm h¡i chi¿c xe màu b¡c ¥y âu nhÉ? Lúc này cô mÛi chãt nh­n ra, ã h¡n mÙt tháng không có tin téc gì cça anh rÓi.

G·p l¡i Phính ình l§n nïa, cô mÛi bi¿t anh ang hÓi séc sau mÙt vå tai n¡n giao thông. Phính ình nhìn v» m·t §y ng¡c nhiên cça cô, h¡i kinh ng¡c: Không ph£i là c­u không bi¿t ¥y ché? VÁ nhà, cô cé c§m iÇn tho¡i lên rÓi l¡i ·t xuÑng, ¯n o không bi¿t có nên gÍi cho anh không. Dùng d±ng mãi cho ¿n t­n khuya, giÝ này mà gÍi tÛi thì ch³ng khác gì qu¥y r§y bÇnh nhân, th¿ là ành thôi. Hôm sau, cô ¿n vn phòng th­t sÛm, gÍi iÇn ·t mÙt bó hoa bách hãp nhÝ cía hàng hoa giao cho anh. Chín giÝ, Óng nghiÇp cùng phòng Áu tÛi ông ç, cô cing b¯t §u b­n rÙn làm viÇc. ang trong lúc bÁ bÙn, cô nghe c­u c¥p d°Ûi TiÃu V°¡ng gÍi mình: Tí M·c, iÇn tho¡i cça chË reo bao nhiêu l§n rÓi kìa! Lúc này cô mÛi à ý, xem danh sách cuÙc gÍi nhá thì l¡i th¥y sÑ cça anh. ChÉ khi ¿n giÝ n tr°a, cô mÛi có thÝi gian à gÍi cho anh: Anh ã khá h¡n chút nào ch°a? Ng°Ýi bên kia không nói gì. Cô bi¿t anh v«n ang nghe, vì loáng thoáng có thanh âm të §u kia truyÁn tÛi. Lâu th­t lâu cing không nghe anh tr£ lÝi, cô liÁn nói: Anh nghÉ ng¡i cho tÑt nhé! . ang Ënh cúp máy thì anh lên ti¿ng, giÍng iÇu có v» cñc kó gi­n dï: Em là cái Ó không bi¿t ph£i trái tr¯ng en! L¡i thêm mÙt hÓi im l·ng th­t dài nïa, cô nhìn Óng hÓ thì th¥y ã ¿n giÝ làm viÇc, t¥t c£ mÍi ng°Ýi Áu ã b¯t §u rÓi: Em ph£i cúp ây . Vëa nói xong ã nghe tút, tút , thì ra là anh ã cúp máy tr°Ûc rÓi. Cô nhìn iÇn tho¡i, h¡i h¡i sã sÇt.

Khi cô vëa tan t§m, anh l¡i gÍi tÛi: Qua ây, giúp anh! L¡i cái giÍng iÇu không cho ng°Ýi ta có c¡ hÙi cñ tuyÇt kia! ¿n t§ng l§u anh n±m, hÏi y tá thì cô °ãc ng°Ýi ta nhiÇt tình d«n ¿n t­n cía phòng. Cô ©y cía b°Ûc vào. Phòng bÇnh anh n±m cñc kó xa hoa, rÙng rãi. Cô bày lµng hoa cùng giÏ trái cây mÛi mua ra bàn. Anh ang xem gi¥y tÝ, th¥y cô i vào anh chÉ h¡i h¡i ng©ng §u, cing ch³ng nói gì, nh° là coi cô không tÓn t¡i v­y. Cô ã quen vÛi cái kiÃu cách ó cça anh rÓi lúc hÍ ß chung vÛi nhau anh cing nh° v­y liÁn tìm mÙt cái gh¿ ngÓi xuÑng, tiÇn tay c§m l¥y quyÃn t¡p chí trên bàn, të të giß ra. Chi¿c gh¿ salon cô ngÓi cñc kó mÁm m¡i th° thích, rÓi c¡n mÏi mÇt b¯t §u ­p tÛi, cô chìm vào trong m¡ màng&

Lúc cô tÉnh l¡i thì ã trÅ l¯m rÓi, hình nh° tâm tình cça anh cing tÑt h¡n r¥t nhiÁu, không còn làm m·t nghiêm nïa, nghe giÍng nói cça anh có pha ý c°Ýi: n c¡m thôi! Anh ói rÓi! B¥y giÝ cô mÛi chú ý tÛi trên bàn ã bày §y nhïng hÙp théc n óng mác khách s¡n nm sao. Të khi ß chung vÛi anh, bi¿t anh có nghiên céu vÁ ©m thñc, yêu c§u r¥t cao Ñi vÛi chuyÇn n uÑng, cho nên cô cing không th¥y l¡. Dìu anh ngÓi xuÑng gh¿, cô mÛi phát hiÇn ra th°¡ng th¿ cça anh r¥t n·ng. Kh¯p m·t, kh¯p tay Áu là nhïng v¿t th°¡ng, chân anh cing i t­p tÅnh. Th¥y cô éng nhìn mình không nhúc nhích, anh c°Ýi: BË th°¡ng nh¹ thôi, không có gì áng ng¡i. T¡i má anh cé thích chuyÇn bé xé ra to. Cô trãn m¯t nhìn anh, cái mà anh gÍi là bË th°¡ng nh¹ ây sao? Cô l³ng l·ng xé vÏ bao ngoài ra rÓi °a ia cho anh. MÛi n °ãc vài mi¿ng, anh liÁn ném ia i giÑng hÇt mÙt éa tr»: Không ngon, ch³ng muÑn n nïa! RÓi anh cúi §u sáp l¡i: Anh muÑn n canh cá em n¥u c¡!

Lòng cô mÁm nhin tr°Ûc giÍng iÇu làm ning cça anh. Kéo tay anh lên xem Óng hÓ thì th¥y ã m°Ýi giÝ rÓi. GiÝ này ch¯c trong siêu thË v«n còn cá. Cô c§m l¥y túi xách, éng lên. Anh vÙi vã kéo cô l¡i: Sao v­y? Cô quay §u trách móc: Không ph£i chính miÇng anh nói muÑn n canh cá sao? Anh ngây ra rÓi b­t c°Ýi, v» vô cùng vui s°Ûng, kéo ­p cô vào trong ngñc: Ngày mai n cing °ãc! Cô ©y anh ra, không dám dùng séc: V­y anh có n c¡m không thì b£o? Anh g­t §u lia lËa: n ché, n ché, d) nhiên là ph£i n rÓi.

H¾T CH¯ NG 3.

CH¯ NG 4

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: Icy

BÕn cô n°¡ng x°a nay ch°a hÁ bi¿t ghen là gì!

Tan viÇc th­t sÛm, cô i mua ç mÍi nguyên liÇu, vÁ nhà ría cá th­t kù rÓi em chiên lên. Sau khi ·t nÓi cá lên b¿p ch°ng trên lía nhÏ, cô xí lý nÑt mÛ chân giò, n¥m h°¡ng. Lúc ¡i công cáo thành thì trÝi ã nhá nhem tÑi rÓi. Ng©ng §u nhìn con sÑ ang chÉ trên Óng hÓ, cô liÁn vÙi vã phóng ra cía.

Vëa kh½ ©y cía vào mÙt cái là anh ã th¥y ngay, liÁn om sòm: CuÑi cùng thì cing tÛi. Em không coi m¥y giÝ rÓi à, làm anh t°ßng em m¥t tích rÓi ché! Càng ngày anh càng tr» con, không bi¿t con ng°Ýi tr§m t)nh lãnh ¡m thuß ban §u g·p gá ã bi¿n âu m¥t tiêu rÓi. Cô £o m¯t nhìn tr§n nhà, háy anh mÙt cái rÓi dúi vào tay anh chi¿c bình giï nhiÇt: Ch¿t ói thì thôi, dù gì thì dân sÑ Trung QuÑc cing quá ông rÓi, bÛt i mÙt ng°Ýi cing ch£ sao! Anh vëa mß bình ra, vëa l°Ým cô: MuÑn anh bi¿n cho khu¥t m¯t ph£i không, mong anh ch¿t ¿n v­y c¡ à! Mùi th¡m lan tÏa ra té phía, khi¿n ng°Ýi ta thèm ch£y n°Ûc mi¿ng. Anh dÑc bình canh cá lên làm vài ngåm to rÓi mÛi nói: Cé yên tâm 100%, hÍa càng nhiÁu thì anh càng sÑng lâu

Cô b­t c°Ýi, nh°ng ngh) ang ß trong bÇnh viÇn mà l¡i nh¯c ¿n chuyÇn sÑng ch¿t thì không tÑt, nên vÙi chuyÃn Á tài: Ã múc vào bát hµng uÑng! Anh nghe lÝi, °a bình cho cô, múc vào bát xong xuôi rÓi cô mÛi °a l¡i cho anh. Toàn bÙ hoa trong cn phòng này ã °ãc thay b±ng nhïng bông t°¡i mÛi nh¥t, nh°ng g§n §u gi°Ýng anh l¡i c¯m mÙt bó hoa ã khô héo, mùi th¡m tña có tña không, mang mÙt v» ¹p m¡ hÓ. Nhìn kù cô mÛi nh­n ra °ãc ó là mÙt bó hoa bách hãp.

iÇn tho¡i cça anh chãt reo lên, të lúc ß bên anh cho ¿n giÝ, ây mÛi là l§n §u tiên cô nghe th¥y ti¿ng chuông kó quái nh° v­y. Anh li¿c cô mÙt cái rÓi b¯t máy: Má, chuyÇn gì th¿? Không bi¿t ng°Ýi §u dây bên kia nói gì, chÉ nghe anh áp: Má ëng có nghe ông viÇn tr°ßng nói lung tung, má i mà coi théc n cça cái viÇn này ¥y, toàn là nhïng món gì âu không! Mai con s½ góp ý cho Õng, khó n muÑn ch¿t luôn. Hôm qua ¿n thm không ph£i má cing nói con g§y rÓi còn gì, ëng có nói là má g¡t con nha! Lát sau, anh l¡i tr£ lÝi: Con bi¿t rÓi, giÝ con ang n nè. Má không tin à? Không thì má cé tÛi ây coi §u dây bên kia l¡i nói mÙt hÓi dài, anh áp: Má tÛi thì cé tÛi i. Nh°ng không ph£i th° ký L°u nói m¥y ngày nay má có viÇc bên ngoài sao?

Cúp máy, th¥y cô ang cúi §u ng¯m hoa ¿n xu¥t th§n, tay vô théc v·t tëng cánh tëng cánh hoa hÓng rång l£ t£ xuÑng, anh vëa b°ng bát canh uÑng, vëa c°Ýi hì hì nói: Em thành ¡o t·c hái hoa të bao giÝ th¿? Cô ng©ng §u nhìn anh, v» muÑn nói l¡i thôi, mÙt lát sau cô mÛi mß miÇng: UÑng nhanh mÙt chút i, em còn ph£i vÁ M·t anh Õi s¯c, tr§m h³n xuÑng: MuÑn vÁ ¿n v­y sao? Cô nhìn ra cía sÕ, màn êm mËt mÝ nh° vô áy, xa xa, nhïng ngÍn èn °Ýng nho nhÏ h¯t ra thé ánh sáng màu vàng mÝ £o.

Cô không lên ti¿ng, chÉ nhìn anh g­t §u. Anh nÕi gi­n, l¡nh lùng nói: V­y thì i i, i mau cho anh! Cô xách túi, xoay ng°Ýi b°Ûc ra. Hành lang v¯ng l·ng, nghe loáng thoáng có ti¿ng Ó v­t bË ném të phòng anh truyÁn tÛi. Không hiÃu sao tim mình chãt au nhói, cô vùng ch¡y ra khÏi bÇnh viÇn trong h¡i thß h×n lo¡n.

Cô trß l¡i nhà. Cn phòng v«n còn th¡m nÓng mùi canh cá, mùi cça món canh mà cha cô ã n¥u nhiÁu nm vÁ tr°Ûc. Bao nhiêu nm rÓi, cô v«n c£m giác °ãc tình yêu cça cha ­m à trong món canh ¥y. B¥t chãt cô c£m th¥y nhÛ nhà khôn xi¿t. Cô nhÛ m¹, nhÛ nhïng lúc n±m trong lòng m¹ ki¿m tìm c£m giác ¥m áp. B¥t giác th¥y m·t mình °¡n °Ût, cô °a tay lên má. Thì ra, ó là n°Ûc m¯t.

Chuông iÇn tho¡i lanh l£nh reo, màn hình hiÇn ra dòng chï: Hình Lãi Phong ang gÍi, b¡n có muÑn nghe hay không? Cô v«n còn ng©n ng¡, cé Ã m·c nó reo. Ti¿ng chuông kéo dài mÙt hÓi rÓi t¯t. MÙt lúc lâu sau, chuông l¡i reo. Cô th¥y §u mình au nh° muÑn nÕ tung, ành b¥m ¡i nút tr£ lÝi: Alô

Ti¿ng c°Ýi sang s£ng cça Hình Lãi Phong të §u dây bên kia truyÁn tÛi: Không qu¥y r§y gi¥c ngç cça em ¥y ché? Cô såt sËt: Không . Anh ta liÁn yên l·ng, nói: Sao v­y, em bË c£m à? Không ngÝ anh ta chu áo v­y, cô c°Ýi b°ng bít: Hình nh° mii em bË ng¡t Hình Lãi Phong áp: V­y thì em nên uÑng thuÑc i. Cô ë mÙt ti¿ng Em uÑng rÓi. Cám ¡n anh.

§u dây bên kia, anh ta ng°ãng ngùng nói: ang Ënh h¹n em ngày mai i n, v­y mà ¿n c£ ông trÝi cing không giúp anh là sao ta? Cô à mÙt ti¿ng, mÙt lúc sau mÛi quy¿t Ënh: Ch¯c là không sao âu. Mai i n ß âu, anh cé nói i. Hình Lãi Phong c°Ýi, nói: V­y là em nh­n lÝi rÓi nha. Ã mai anh gÍi l¡i, em i nghÉ sÛm mÙt chút i. Và cn phòng l¡i chìm trong yên t)nh.

æææ

Thoáng cái mà ã qua mÙt tu§n rÓi. i n cùng Hình Lãi Phong hai l§n, nghe anh ta nói ông nói tây, th¿ là thÝi gian cé trôi qua vèo vèo. Hôm ó Tr§m TiÃu Giai nhìn bó hoa hÓng tr¯ng Hình Lãi Phong gíi t·ng cô, nói: Hoa này °ãc ó, so ra thì thích hãp h¡n u¥t kim h°¡ng nhiÁu. Sao mà mình l¡i không nh­n ra v­y cà, d¡o này ng°Ýi ta ào hoa dï! Cô chÉ c°Ýi c°Ýi, theo thói quen l¥y iÇn tho¡i ra xem. Không có b¥t kó cuÙc gÍi nhá nào. Anh không gÍi cho mình nïa!

L¡i là Phính ình gÍi ¿n, ch°a gì ã phç §u cô: RÑt cuÙc c­u vÛi Giang thi¿u là nh° th¿ nào v­y? Cô nói quanh co hÓi lâu cing không tìm ra të nào à hình dung chuyÇn giïa hai ng°Ýi. Phính ình thß dài nói: Tñ c­u ¿n bÇnh viÇn mà coi i! Nghe cô nàng nói v­y, cô không còn tâm trí nào làm viÇc nïa, vÙi vã ch¡y ra ngoài. Lên taxi xong mÛi nhÛ mình quên ch°a xin phép, tuy cing s¯p ¿n giÝ tan t§m rÓi, nh°ng dù sao nh° v­y cing không tÑt, nên cô liÁn gÍi iÇn thông báo s¡ cho TiÃu V°¡ng.

Nhìn cánh cía phòng anh, cô có c£m giác b¥t an hÇt nh° mình ang ti¿n vào mÙt khu rëng r­m nguyên thçy, không bi¿t i °Ýng nào, không bi¿t cái gì ang chÝ ón phía tr°Ûc. Hít sâu m¥y h¡i, cô mÛi có ding khí ©y cía b°Ûc vào. Mùi thuÑc hng h¯c xÙc th³ng vào phÕi cô, tuy cn phòng ng­p §y hoa nh°ng cing không thà át i cái mùi khó chËu này, cái mùi gãi cho cô nhÛ ¿n nhïng tháng ngày cha n±m viÇn. HÓi ¥y, ngày nào cô cing ngíi th¥y nó nh°ng không hÁ th¥y khó chËu, ch¯c là do nó quyÇn l«n vÛi mùi cça cha. Th¥m tho¯t v­y mà ã h¡n m°Ýi nm rÓi.

Cn phòng chìm trong im l·ng, không có mÙt ti¿ng Ùng nào. i qua tiÃu s£nh, cô mÛi th¥y anh ang n±m trên gi°Ýng. T¥m th£m nÁn r¥t d§y, r¥t êm, cô c£m th¥y mình nh° ang b°Ûc trên mây v­y, c£m giác r¥t không thñc.

Anh mß miÇng: ã nói không muÑn n rÓi, ëng có tÛi làm phiÁn tôi nïa! Còn phiÁn nïa tôi kêu viÇn tr°ßng cách chéc bây giÝ! Thì ra anh hay uy hi¿p các cô hÙ s) nh° v­y. Cô th¥y buÓn c°Ýi, nh°ng l¡i c£m th¥y m¯t mình cay cay. Không nói gì, cô chÉ l³ng l·ng éng bên c¡nh gi°Ýng. Cé nh° th¿ mÙt hÓi, rÓi d°Ýng nh° nh­n ra iÁu gì ó, anh Ùt nhiên xoay ng°Ýi l¡i.

Trong thoáng chÑc, thÝi gian nh° ngëng l¡i. Cô chÉ kËp c£m th¥y mình bË kéo m¡nh vÁ phía anh, m·t anh g§n trong gang t¥c, và rÓi mÙt giây sau, không, có l½ chÉ là mÙt ph§n giây, anh ã hôn cô. C£ th¿ gian nh° không còn tÓn t¡i, chÉ còn anh và cô. Hoa nß hoa tàn, gió thÕi mây trôi, thì ra cing ch³ng có gì sánh b±ng giây phút này&

MÙt lúc lâu sau, anh mÛi buông lÏng cô ra, rÓi ôm l¥y cô mà thß dÑc. Cô tña vào ngñc anh, khe kh½ thß. Anh hung hng nhìn cô ch±m ch±m, rÓi cúi xuÑng hôn nh¹ mÙt cái nïa: Em úng là cái Ó tiÃu qu÷! GiÍng anh trong veo, nghe ngÍt ngào nh° m­t.

Tña hÓ không kiÁm ch¿ nÕi mình, anh l¡i ti¿p tåc hôn cô, rng môi qu¥n quýt nh° muÑn kéo dài phút giây này tÛi v)nh h±ng. Vòng tay anh ôm cô th­t ch·t nh° muÑn kh£m cô vào thân thà cça mình. Cô th¥y mình nh° s¯p bË anh nghiÁn ra rÓi nuÑt chíng ¿n n¡i, liÁn hÕn hÃn ©y anh ra. Trông anh cñc kó ch­t v­t, nh°ng trên m·t l¡i t°¡i rói mÙt nå c°Ýi, nå c°Ýi nh° sóng trào të áy lòng, cé cuÓn cuÙn dâng lên không dét.

Bóng tÑi ã phç trùm lên cn phòng, chÉ có chút ánh sáng heo h¯t të xa xa bên ngoài xuyên qua lÛp cía kính truyÁn vào. Do kho£ng cách quá xa, cho nên nó cing chÉ Ã l¡i mÙt vÇt sáng vàng nh¡t y¿u Ût, còn bên trong phòng v«n tÑi ¿n Ù ch³ng nhìn th¥y gì c£. Cô nép mình trong ngñc anh, nghe ôi tim cça c£ hai ang bình l·ng ­p, chÉ muÑn hÍ cé nh° th¿ này mãi mãi. Trên chi¿c tç §u gi°Ýng c¡nh cía sÕ v«n bày mÙt bó hoa, hình nh° là ã khô rÓi, mà l¡i hình nh° là không. Cô nheo m¯t nhìn kù mÙt hÓi lâu mÛi th¥y rõ, nó thñc sñ ã khô rÓi.

Anh nhìn theo ánh m¯t cô, th¥y bó bách hãp khô, tuy v«n còn loáng thoáng chút mùi th¡m nh°ng chung quy thì cing ã khô rÓi. Tuy lòng ã d§n bình Õn l¡i, nh°ng anh v«n không thà nhËn °ãc c¯n vành tai cô: Em là cái Ó h¹p hòi! Cô h¡i au, l¡i th¥y cÕ, tai mình nh° tê d¡i. Chãt cô hiÃu lÝi anh nói, thì ra hôm ó cô kêu cía hàng hoa °a ¿n cho anh hoa bách hãp.

Anh vuÑt tóc cô, mái tóc không dài không ng¯n, chÉ quá vai mÙt chút, óng m°ãt nh° t¡, v«n y nguyên nh° trong trí nhÛ cça anh. Ùt nhiên anh lên ti¿ng, giÍng nói có chút gi­n dï: Em nhìn ng°Ýi ta i, ngày nào cing t·ng anh mÙt bó! Cô ©y anh: V­y anh i mà tìm ng°Ýi ta ¥y! Bi¿t anh quy¿n ri l¯m rÓi, m¥y cô nàng xinh ¹p bu quanh anh có thà x¿p thành m¥y vòng dài bên ngoài cn phòng này mà!

Anh c°Ýi, li¿c xéo cô: Ghen à? Cô im l·ng, kh½ nh¿ch c±m lên: Anh nói ti¿p coi! Anh hë mÙt ti¿ng, nói: Ch°a bao giÝ th¥y ai l¡i h¹p hòi ¿n v­y! MuÑn theo uÕi anh mà t·ng có m×i mÙt bó bách hãp! Em nhìn i, ng°Ýi ta t·ng anh bao nhiêu là hoa hÓng kia kìa!

Cô ©y m¡nh anh ra, ngÓi d­y: BÕn cô n°¡ng x°a nay ch°a hÁ bi¿t ghen là gì! Anh b­t c°Ýi, kéo cô l¡i, càng c°Ýi càng không thà éc ch¿ °ãc. Lúc §u anh c°Ýi không ti¿ng Ùng, rÓi sau ó phát ra thanh âm, rÓi ti¿ng c°Ýi càng lúc càng lÛn. Cô véo má anh, nói: C°Ýi nïa i, c°Ýi nïa em i bây giÝ!

MÙt hÓi lâu sau anh mÛi dëng l¡i °ãc. Chm chú nhìn cô lâu th­t lâu, rÓi anh nói: Anh ph£i nói vÛi em mÙt chuyÇn Þ bên nhau, càng ngày lÛp vÏ bÍc cça anh càng mÏng i, không bi¿t bao nhiêu lâu không th¥y °ãc v» th­t tình nh° th¿ cça anh rÓi. Cô li¿c anh mÙt cái, nghËch ngãm ngón tay anh, ngón tay tr¯ng, thon dài trông th­t ¹p. Anh nói r¥t thành th­t: Anh ói rÓi! Cé t°ßng anh nói chuyÇn gì nghiêm trÍng l¯m, thì ra là chuyÇn này, cô ch­m rãi gi¡ ngón tay anh lên, há mÓm kh½ c¯n, nghe anh kêu au mÛi chËu buông ra: áng Ýi anh!

Anh u¥t éc nhìn cô, rÑng lên: Em m°u sát anh à? Cô xì mÙt cái, b­t c°Ýi: Th¿ vëa nãy ai uy hi¿p hÙ s)? Ai nói n¿u còn thúc giåc anh n c¡m nïa anh s½ khi¿n ng°Ýi ta bË cách chéc, h£? Anh ng°ãng ngùng gi£i thích, mÙt v» m·t mà cô ch°a th¥y bao giÝ, th­m chí còn có chút tçi thân nïa: Em không bi¿t ché, c¡m bÇnh viÇn này có ph£i à cho ng°Ýi n âu! Khó n muÑn ch¿t& Cô hë l¡nh mÙt ti¿ng: V­y nhïng ng°Ýi khác trong bÇnh viÇn thì sao? HÍ n gì? Sao mà anh h° th¿!

Anh trông l¡i càng u¥t éc h¡n, b)u môi nói lí nhí: Em không tñ hÏi l°¡ng tâm cça mình à, cé Ã anh ß ây tñ sinh tñ diÇt nh° v­y sao! Anh thì sao mà tñ sinh tñ diÇt cho °ãc ché, có bao nhiêu ng°Ýi vây quanh anh nh° v­y kia mà& Bi¿t v­y, nh°ng lòng cô v«n mÁm nhin, tay nghËch ngãm sÝ lo¡n lên da anh, th¥p giÍng nói: V­y em s½ n¥u canh cho anh

Hình nh° anh nghiÇn hôn rÓi thì ph£i, l¡i ti¿p tåc ghì cô xuÑng, tëng nå tëng nå hôn không dét: Ngày mai anh muÑn uÑng! Ngày kia muÑn uÑng! Ngày kìa cing muÑn uÑng! Ngày kÉa cing muÑn uÑng& Cô không nhËn °ãc c°Ýi phá lên, m¯ng anh: Xong rÓi, xong rÓi, em nh£y trúng hÑ lía rÓi. Sao l¡i có ng°Ýi tham lam ¿n v­y nhÉ? Anh cúi §u nói vào tai cô: Anh tham v­y ó! Nghe kiên quy¿t nh° mÙt lÝi thÁ v­y.

Cô thúc anh: Em cing ói rÓi! Tåi mình tìm cái gì bÏ bång i! Tuy không b­t èn, cing ch³ng nhìn Óng hÓ, nh°ng v«n có thà c£m giác °ãc là ã muÙn rÓi. Anh l©m b©m mÙt ti¿ng: Sao em l¡i i phá h° b§u không khí nh° v­y c¡ ché! Cô ­p anh m¥y cái: Không khí, không khí có n °ãc không! V­y mai anh i mà n không khí ¥y!

Anh nói giÍng gi£ng hòa: °ãc, °ãc, °ãc, v­y tåi mình i n. Em muÑn n gì? Cô ã ói ¿n Ù cái gì cing có thà nuÑt trôi, nh°ng ngh) dù sao anh v«n ch°a khÏe h³n, bèn nói: Em muÑn n Ó gì nh¹ mÙt chút Anh không muÑn b­t èn, chÉ sÝ so¡ng tìm iÇn tho¡i rÓi gÍi c¡m.

Cô ngÍ ngu­y muÑn éng lên, nh°ng anh không cho. Gi±ng co mÙt hÓi lâu, cuÑi cùng mß èn lên thì th¥y chi¿c áo mình m·c ã nhn nhúm, hai nút áo tr°Ûc ngñc mß bung ra, có thà nhìn th¥y chi¿c áo con viÁn ng ten bên trong. Cô Ï m·t nói: B£n s¯c l°u manh! Anh chÉ c°Ýi x¥u xa, không thèm lên ti¿ng ph£n bác.

Cé t°ßng s½ ph£i ãi lâu, v­y mà ch°a §y nía giÝ ng°Ýi giao c¡m ã tÛi. H³n ó ph£i là tiÇm c¡m Th°ãng H£i cách ây nía thành phÑ, tÑc Ù cça hÍ th­t áng bÙi phåc. Anh n ngon lành, mÙt lát sau, hình nh° nhÛ ra chuyÇn gì ó, anh hÏi cô: C¡m tiÇm này không tÇ ché? Nghe giÍng anh có v» cÕ quái th¿ nào ¥y, cô liÁn ng©ng §u nhìn anh: Sao v­y? D°Ýng nh° anh Ënh nói gì ó, nh°ng rÓi l¡i thôi: Không có gì! L¡i cúi §u hùng hÕ n. Cô cing ch³ng thèm b­n tâm nïa, chÉ lo n c¡m. Thñc ra c¡m tiÇm này n cing tàm t¡m thôi, nh°ng n cùng anh, cô th¥y th­t ngÍt ngào, c£m giác giÑng nh° mình là cánh b°Ûm ­u giïa båi hoa mà thanh th£n, yên bình ng¯m trÝi xanh mây tr¯ng trên cao&

H¾T CH¯ NG 4

CH¯ NG 5

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: Icy

Anh n s¡ch, cing ría xong xuôi rÓi

ây là l§n §u tiên cô ¿n nhà anh, cn nhà n±m trên t§ng thé hai m°¡i tám cça khu c° xá cao c¥p giïa khu vñc trung tâm. Të béc t°Ýng kính cça phòng khách nhìn ra ngoài, nía thành phÑ nh° n±m ngay d°Ûi chân, qu£ là v¡n tr°ãng hÓng tr§n, phÓn hoa mÙt cõi. Tuy không có héng thú vÛi gia c£nh l«n sñ nghiÇp cça anh, ch°a bao giÝ hÏi anh, và anh cing ch°a tëng nh¯c ¿n, nh°ng th¥y anh ß mÙt mình trong cn phòng rÙng nh° th¿ này, cô không khÏi le l°ái: Th­t lãng phí!

Anh c§m hai chai n°Ûc khoáng të phòng b¿p i ra, v·n n¯p mÙt chai rÓi °a cho cô, nghe loáng thoáng hình nh° cô ang nói gì ó, liÁn hÏi: Cái gì c¡? Cô vëa li¿c m¯t, th¥y chai n°Ûc màu xanh hiÇu San Bendettto, liÁn phun ra hai të: Sa Ía! Làm công tác quan hÇ Ñi ngo¡i ã lâu, nên cô cing có chút hiÃu bi¿t. Nhãn hiÇu này có lËch sí të thÝi trung cÕ, là lo¡i n°Ûc uÑng mà các v°¡ng th¥t quý tÙc châu Âu °a thích nh¥t hàng m¥y trm nm nay. °ãc l¥y të n°Ûc khoáng thiên nhiên tinh khi¿t sâu h¡n 300 th°Ûc d°Ûi lòng ¥t nham th¡ch vùng Scorze n°Ûc Ý, k¿t hãp vÛi quy trình óng chai vô trùng sí dång nhïng thi¿t bË tiên ti¿n nh¥t, giá cça s£n ph©m này ß n°Ûc ngoài ã không hÁ r», huÑng hÓ l¡i còn °ãc nh­p kh©u vào trong n°Ûc nïa.

Anh nhíu mày kh½ c°Ýi, ngía §u uÑng vài ngåm. ChÉ mÙt Ùng tác uÑng n°Ûc thôi mà trông cing °u nhã, ¹p m¯t ¿n v­y! Lòng cô b¥t bình cñc Ù, nói th§m: Lúc này tÑt nh¥t là ëng có ai d¡i dÙt mà i nói vÛi ta r±ng th¿ giÛi này công b±ng! Ta nh¥t Ënh s½ l¥y cái chai này ­p h¯n!

Anh ng¯m nhìn phong c£nh mÙt lát rÓi quay §u nói vÛi cô: L§n §u tiên anh mÛi ng¯m cho h³n hòi, trông thì cing không tÇ! RÓi anh nói nh° gi£i thích: Thi tho£ng anh mÛi ß ây thôi, ít ng°Ýi bi¿t ch× này l¯m, trë má anh ra! Cô c°Ýi c°Ýi. Anh l¡i ti¿p tåc: Anh là Tôn NgÙ Không, còn má anh là Nh° Lai Ph­t TÕ Cô phì c°Ýi: Bái phåc! Anh li¿c cô, nói mÙt câu §y hàm ý: Có dËp thì em hàn huyên vÛi má mÙt chút, hÍc hÏi xem t¡i sao má anh lãi h¡i ¿n cá ó! Tuy gi­t mình kinh ng¡c, nh°ng cô v«n l¯c §u c°Ýi: Không c§n âu. Em khá ngÑc, ch¯c Ýi này ch³ng có hi vÍng gì rÓi! S¯c m·t anh h¡i tr§m xuÑng, chÉ ng©ng §u lên uÑng mÙt hÛp nïa, không nói gì thêm.

Cô tùy ý i tham quan kh¯p nhà anh. Cn phòng °ãc trang hoàng ¹p nh° nhïng m«u nhà trong t¡p chí, thi¿t k¿ r¥t hiÇn ¡i, màu tr¯ng là chç ¡o, phÑi thêm nhïng °Ýng nét màu nâu s­m trông r¥t khÏe kho¯n. Có l½ là anh có thuê thêm ng°Ýi quét t°Ûc nên cn phòng ch³ng dính mÙt h¡t båi. Xong xuôi, cô quay trß l¡i ngÓi xuÑng chi¿c gh¿ salon nh­p kh©u të Ý, ch­m rãi thß dài: Phòng nh° v­y mà có mÙt ng°Ýi ß, không ph£i là quá lÛn sao! Th­t là lãng phí! Cô th§m c£m khái: ng°Ýi bình th°Ýng có ph¥n ¥u c£ Ýi cing ch³ng mua nÕi mÙt cn phòng xép cça cái nhà này! Hình nh° cô r¥t khó miÅn dËch vÛi nhïng thé Ó th° thích, nh° cái gh¿ này ch³ng h¡n, cé ngÓi mãi mà không chËu éng lên.

Anh v«n éng tr°Ûc béc t°Ýng kính, không quay §u l¡i mà chÉ buông mÙt câu: Không thì em tÛi ß vÛi anh i! Ch¯c là ch× này ç cho chúng ta ß Lòng h¡i nhÙn nh¡o, cô nhún vai c°Ýi dài, nói: Thôi bÏ i. Em ch³ng dám phá h° chuyÇn cça Giang thi¿u gia âu. Lá anh mang ng°Ýi ¹p ¿n thì quá b¥t tiÇn, em nào có gan phá hÏng chuyÇn tÑt cça anh ché! Cô có ngÑc âu, nên sao l¡i không bi¿t trë mình ra anh còn có nhïng ng°Ýi phå nï khác, mà cho dù không có ng°Ýi phå nï khác, hai ng°Ýi cing tuyÇt Ñi không thà ¿n vÛi nhau. Anh nía quay §u, nh°ng không nhìn cô, ánh m¯t sáng ngÝi: Yên tâm i, ß ây khá rÙng, có m¥y phòng l­n Cô mÉm c°Ýi, tu l¥y chai n°Ûc: V­y à, v­y tr°Ûc tiên anh nói cho em rõ mÙt chuyÇn. Em có °ãc °a b¡n vÁ ây không? Anh quay §u, có l½ là do ang éng d°Ûi ánh m·t trÝi mà m¯t anh trông r¥t l¥p lánh, héng thú hÏi: V­y à? B¡n nam sao? Cô ng©ng §u c°Ýi, nhìn vào m¯t anh: Sao? °ãc hay không °ãc? Anh b­t c°Ýi, ôi m¯t hoa ào r¥t ¹p híp l¡i thành mÙt °Ýng nhÏ, g±n tëng chï: Em thí nói xem? Tuy kh©u khí v«n có v» thong dong bình t)nh, nh°ng lÝi nói cça anh nghe u ám ¿n kinh khçng.

Cô quay §u nhìn béc tranh trang trí trên t°Ýng có phong cách r¥t ¥m áp, tuyÇt không giÑng vÛi tác phong cça anh chút nào, rÓi v°¡n vai, nói v» r¥t tho£i mái: Cho nên mÛi nói, tÑt nh¥t là em v«n vÁ hang Õ cça mình thì h¡n! Th¥y anh v» m·t âm tr§m ngÓi xuÑng c¡nh mình, cô të të v°¡n ng°Ýi tÛi, thì th§m: Nói cho anh mÙt chuyÇn& Em quen gi°Ýng! Th­t ra thì cô quen r¥t nhiÁu thé, ci có, x°a có, cing có c£ nhïng chuyÇn ã qua, cô c£m th¥y chúng tÑt h¡n nhïng thé bây giÝ nhiÁu.

Anh hë l¡nh mÙt ti¿ng, ném chi¿c bình trong tay lên chi¿c bàn uÑng trà th¥p b±ng g× rÓi xoay ng°Ýi i. Cô ch³ng thèm b­n tâm, mß chi¿c TV màn hình rÙng tinh thà lÏng 60-70 inch ra cé tr°ng ß ây mà không coi thì th­t phí cça giÝi. Ôm chi¿c gÑi mÁm m¡i, n±m xoài xuÑng gh¿ salon, c§m chi¿c iÁu khiÃn TV b¥m lo¡n mÙt hÓi cing ch³ng th¥y kênh nào vëa ý, cuÑi cùng cô ành dëng l¡i ß kênh tin téc, nghe giÍng nói trong tr»o cça cô phát thanh viên iÃm tin truyÁn ¿n tëng chï tëng chï mÙt. Ngày nào cing có ph£i ¿n c£ 1/5 trang tin vÁ sÑ ng°Ýi tí vong t¡i Iraq. Cái n°Ûc Mù ch¿t tiÇt này, chuyÇn tÑt không làm, chuyÇn x¥u l¡i ¿m không xuÃ!

Có mÙt hôm Tr§m TiÃu Giai ngÓi tán g«u vÛi TiÃu V°¡ng r±ng: Cái n°Ûc Mù m¯c toi kia, có à cho ng°Ýi ta sÑng nïa hay không mà suÑt ngày i ép Óng nhân dân tÇ tng giá, công viÇc xu¥t nh­p c£ng cça chúng ta không bi¿t có còn giï nÕi không ây? Th­t ch³ng hiÃu nÕi lúc §u mình l¡i chÍn i hÍc ti¿ng Anh làm cái gì nïa? i làm mai mÑi cho tåi Mù ch¯c? úng là bñc mình! TiÃu V°¡ng cing than thß theo: ChË TiÃu Giai à, hÓi tr°Ûc ng°Ýi ta muÑn hÍc ngo¡i ngï cho th­t giÏi à ki¿m °ãc th­t nhiÁu, th­t nhiÁu tiÁn cça bÍn t° b£n ó! Tr§m TiÃu Giai b­t c°Ýi: TiÃu qu÷ này, ngh) ra °ãc lý do hay th­t ¥y! Thôi bÏ i, cho em mÙt lÝi khuyên này, cé i mà cua m¥y con bé ng°Ýi Mù ¥y, cing ch³ng khác gì ki¿m tiÁn cça bÍn t° b£n, l¡i coi nh° cÑng hi¿n cho quÑc gia nïa. LÝi pha trò cça cô nàng khi¿n c£ phòng phá ra c°Ýi ha ha.

Bây giÝ ngh) l¡i v«n th¥y th­t buÓn c°Ýi, cô n±m ôm gÑi c°Ýi, ng°Ýi kh½ rung rung. Anh b°Ûc vào phòng khách, th¥y c£nh ó liÁn cúi xuÑng hÏi: C°Ýi gì th¿? Trông em có v» buÓn c°Ýi dï. GiÍng anh ã khôi phåc l¡i v» bình t)nh. L¥y l¡i h¡i sau tr­n c°Ýi, cô ngíi th¥y mùi th¡m tho të trên ng°Ýi anh, thì ra anh vëa mÛi i t¯m. TiÇn tay, cô chÉ vào nam phát thanh viên ang Íc b£n tin: Em th¥y anh ta r¥t ¹p trai Ch³ng có tí gì là th­t c£! Nh°ng nói thì nói v­y, anh v«n quay §u nhìn chm chú vào TV, rÓi l¡i quay sang nhìn cô ch±m ch±m mÙt hÓi lâu: M¯t em có v¥n Á rÓi ph£i không? Có mÙt anh chàng siêu ¹p trai éng ngay tr°Ûc m·t mà l¡i i nói cái gã trên TV ¹p trai! Em i o m¯t là vëa rÓi! Ã m¥y ngày nïa anh d«n ¿n ài truyÁn hình mÙt chuy¿n, b£o £m sau này em miÅn dËch h¿t vÛi m¥y cái gã ó! Cô cing b¯t ch°Ûc iÇu bÙ cça anh, nh°Ûng lông mày, hoài nghi nói: Có th­t không ó? Th¥y bÙ d¡ng ó cça cô, anh b­t c°Ýi: Cé i kh¯c bi¿t.

iÇn tho¡i reng reng vang lên, mÛi nghe ã bi¿t ó là cça mình, cô Ënh bò d­y tìm thì cánh tay dài cça anh ã v°¡n tÛi xách l¥y chi¿c túi, °a cho cô. Mß ra, th¥y trên màn hình hiÇn ra hàng chï: Hình Lãi Phong ang gÍi tÛi, b¡n có muÑn nghe hay không. Cô b¥m phím nh­n cuÙc gÍi: Alô Thanh âm sang s£ng cça Hình Lãi Phong truyÁn tÛi: Em ang b­n à? Cô ng©ng §u, úng lúc nhìn th¥y ôi m¯t h¯c b¡ch phân minh cça anh mß to, chm chm nhìn cô hÇt nh° ang th©m tra. Cô éng lên, b°Ûc tÛi c¡nh béc t°Ýng kính, nhìn dòng xe hÑi h£, dòng ng°Ýi vÙi vã phía d°Ûi, nói: Em không b­n, còn anh thì sao? Hình Lãi Phong c°Ýi ha ha: Anh cing th¿, cho nên mÛi nhÛ ¿n em! Cô cing c°Ýi. TÑi nay cùng i n nhé, anh s½ tÛi ón em. Hình Lãi Phong l¡i ang mÝi cô, tháng này anh ã mÝi r¥t nhiÁu l§n rÓi. Cô quay §u, th¥y anh ang n±m s¥p trên gh¿ salon, nhìn cô không nhúc nhích. Trong lòng cô xu¥t hiÇn mÙt thé c£m giác không tên, cé nh° thà mình ang làm chuyÇn gì có l×i vÛi anh v­y, nên mß miÇng të chÑi: Không °ãc rÓi, à hôm nào khác nhé. Hôm nay em ã có h¹n rÓi

àn ông à? Anh c°Ýi nhìn cô cúp máy. X°a nay lúc bên nhau hai ng°Ýi luôn tôn trÍng sñ riêng t° cça ng°Ýi khác, ch°a bao giÝ hÏi nhiÁu vÁ chuyÇn riêng cça nhau, ó ã là quy cç b¥t thành vn, bßi l½ quan hÇ cça hÍ còn xa mÛi tÛi méc ph£i khai báo hành tung. Câu hÏi vëa rÓi chéng tÏ anh ã v°ãt ranh giÛi. Cô c°Ýi c°Ýi, không tr£ lÝi trñc ti¿p: Có v¥n Á gì sao? Anh không áp, chÉ b°Ûc tÛi ôm cô, cúi §u g·m g·m chi¿c cÕ non mËn cça cô. Vëa au vëa nhÙt, cô dùng séc ©y anh ra: Xin anh ó, em còn ph£i i g·p ng°Ýi ta nïa Anh thu§n thåc né tay cô ra, rÓi áp xuÑng môi cô. Ùng tác cça anh ngày càng cuÓng nhiÇt, cô giãy dåa muÑn thoát khÏi tay anh: ëng qu­y nïa! Ban ngày mà! nh°ng vô ích, anh ã xÑc ngang cô lên b¿ ¿n phòng ngç. Ngay të §u ¿n thm nhà anh, li¿c th¥y nó mÙt cái là cô tránh xa ra liÁn, v­y mà thoáng cái l¡i tÛi ó là sao?!! Thñc t¿ sau này chéng minh, thÝi gian cô ß trong phòng ngç t°¡ng Ñi nhiÁu.

***

Có l½ vì l¡ nhà nên sáng sÛm cô ã tÉnh. Nhïng tia sáng xa l¡, chi¿c gi°Ýng xa l¡, tr§n nhà xa l¡, cái gì cing xa l¡, khi¿n §u cça cô trÑng r×ng trong vài giây. Cho ¿n khi th¥y t¥m l°ng tr§n choán h¡n nía gi°Ýng cça anh, cô mÛi nhÛ ra ây là nhà anh. Cô ng©n ng¡ kéo chn ¯p lên ng°Ýi, xích ra sát mép gi°Ýng, cách anh xa ra, v­y mà v«n không ngç °ãc. Bình th°Ýng cô thích nh¥t là sáng chç nh­t, cé n±m ó trên gi°Ýng ch³ng c§n ph£i kiêng sã cái gì, cing giÑng nh° trong nhïng kó nghÉ ông và nghÉ hè hÓi nhÏ, cha m¹ không ánh théc mà cé Ã cô ngç bao lâu tùy thích.

Quay §u l¡i, th¥y khuôn m·t say ngç th° thái nh° mÙt éa tr» cça anh. R¥t ít khi cô th¥y °ãc v» m·t này cça anh. Cô m¡ hÓ c£m th¥y anh mang cô ¿n ây là à c£ hai ti¿n thêm mÙt b°Ûc nïa. Trong b¥t chãt cô th¥y lòng tr)u n·ng mÙt n×i phiÁn não ch³ng rõ nguÓn c¡n. Dù sao cing không ngç °ãc nïa, cô bèn dét khoát éng d­y. Ánh n¯ng ã nhè nh¹ chi¿u vào, bây giÝ ang là mùa thu nên n¯ng r¥t dìu dËu, uà o£i buông xuÑng m·t ¥t. Cô vào phòng b¿p tìm nÓi, mß tç l¡nh l¥y c¡m cùng canh gà c©u k÷ nhân sâm hôm qua n¥u ra, xé thËt gà, bÏ c¡m, canh, thËt vào nÓi rÓi b­t b¿p lên un, l¡i tráng thêm vài qu£ tréng.

Cô ch°a tëng có ý Ënh hÍc n¥u n, thÝi i hÍc thì quá b­n i làm ki¿m tiÁn, ¿n lúc thñc sñ tìm °ãc mÙt công viÇc Õn Ënh rÓi cô mÛi có thÝi gian b¯t §u hÍc cách chm sóc b£n thân cho tí t¿. Lúc r£nh r×i thì i chã mua ít Ó n vÁ nhà n¥u, th¿ là d§n d§n cô cing bi¿t cách n¥u n°Ûng. Trë ng°Ýi nhà thì anh là ng°Ýi §u tiên n nhïng món do chính tay cô n¥u. V«n ngh) anh là ng°Ýi r¥t kén cá chÍn canh, nh°ng vÛi nhïng món ¥y, anh l¡i n s¡ch sành sanh.

Anh cing ã tÉnh, nh¯m m¯t quÝ qu¡ng hÓi lâu v«n không th¥y ng°Ýi âu, liÁn m·c Ó ngç rÓi i ra ngoài. Phòng khách ã §y mùi th¡m. Anh th¥y lòng ¥m áp, c£m giác ¥y giÑng nh° giïa trÝi ông giá rét mà th¥y °ãc mÙt ánh èn ¥m áp trong nhà v­y. Bi¿t ngay là cô ß trong b¿p. Qu£ nhiên, cô ang éng chân tr§n tr°Ûc kÇ b¿p n¥u cháo. Anh nh¹ nhàng vòng tay ôm cô të phía sau, hít l¥y mùi h°¡ng nhè nh¹ trên ng°Ýi cô. Th­t ra thì ó có l½ không ph£i là mùi h°¡ng, vì ch°a bao giÝ anh th¥y cô dùng n°Ûc hoa, mà là mùi th¡m trên ng°Ýi cô. Anh th¥y lòng thanh th£n vô cùng, tña hÓ m·t biÃn tr£i qua c¡n sóng dï thét gào, cuÑi cùng cing trß vÁ bình yên.

Cô n¿m thí mÙt mi¿ng cháo, nói: Mau i ría m·t i, em dÍn ra ngay bây giÝ ¥y Anh tña vào vai cô, cúi §u ê mÙt ti¿ng §y v» vui s°Ûng ¿n vô h¡n, rÓi mÛi buông cô ra, vào phòng vÇ sinh ría m·t. ChÉ mÙt nhoáng là anh ã th§n thanh khí s£ng b°Ûc ra, nh­n l¥y tô cháo trên tay cô, b°ng ra bàn n, l¥y mu×ng vÙi nh° i n c°Ûp. Th­t ra tay nghÁ cça cô cing bình th°Ýng thôi, bao nm quen n¿m món ngon kh¯p thiên h¡, anh ã sÛm trß nên khó h§u h¡ rÓi, nh°ng nhìn dáng v» cça cô lúc n¥u n, ·c biÇt là lúc n¥u cho anh, anh th¥y lòng ¥m áp, tña hÓ có mÙt ngÍn lía nhÏ ang nhen lên të t­n áy lòng, cháy b­p bùng mãi không thôi, khi¿n toàn thân anh cing °ãc s°ßi ¥m.

Hai ng°Ýi im l·ng th°ßng théc cháo. Do n¥u lâu nên thËt gà r¥t mÁm, n vào miÇng là tan ra ngay. Anh n ng¥u nghi¿n nh°ng trông v«n vô cùng °u nhã. Trong không khí lan tÏa mÙt h°¡ng vË ngÍt ngào, khung c£nh trông th­t §m ¥m.

Chuông cía cing ham náo nhiÇt, reng reng vang lên. Cô ng©ng §u nhìn anh, anh c°Ýi tr¥n an: Ch¯c là viên qu£n lý thôi Ngh) cing úng, sáng sÛm nh° v­y còn ai vào ây nïa. Cô ti¿p tåc chi¿n ¥u cùng chén cháo. Xem ra ng°Ýi tÛi không ph£i là qu£n lý, cô li¿c s¡ qua anh ta, âu phåc ph³ng phiu, ch¯c là c¥p d°Ûi ho·c ng°Ýi muÑn c§u c¡nh anh, vì trông iÇu bÙ anh ta r¥t cung kính. Cô không nghe rõ hÍ nói gì, mÙt là vì ß cách khá xa, hai là vì cô cing không muÑn nghe, nh°ng v«n c£m giác °ãc thÉnh tho£ng anh ta l¡i li¿c m¯t vÁ phía mình. Cô chÉ l³ng l·ng n cháo, vëa n vëa ngh): Hình nh° tay nghÁ cça mình có chút ti¿n bÙ

¿n khi anh quay l¡i thì cô ã n g§n no, ·t chén xuÑng, uà o£i °a tay chÑng c±m. Anh c°Ýi nhìn chén cça cô: n có chút xíu v­y ã no rÓi sao? GiÑng y nh° gà mÕ thóc v­y Cô háy m¯t: Anh có bi¿t ây gÍi là cÑng hi¿n cho quÑc gia, cho th¿ giÛi không? Không th¥y bao nhiêu ng°Ýi ß châu Phi còn không có cái n h£? Anh ang trong tâm tr¡ng r¥t vui, c°Ýi ha ha không dét: V­y còn cái tô bñ này anh ph£i xí lý làm sao bây giÝ? Cô éng d­y: Không n thì Õ i! rÓi làm bÙ muÑn dÍn. Anh liÁn kéo cô l¡i: Thôi, thôi, nói gián thôi mà, anh s½ n h¿t s¡ch, v­y °ãc ch°a? Cô °ãc th¿, liÁn không buông tha: MÙt mi¿ng cing không °ãc thëa, không thì ph¡t anh ph£i ría chén! Anh ang ng­m cháo nên c±n nh±n nghe không rõ: PhiÁn muÑn ch¿t luôn. GiÝ ã v­y không bi¿t lúc già s½ nh° th¿ nào nïa!

Cô th¥y lòng chùng h³n xuÑng. Không à ý ¿n anh nïa, cô qua phòng khách, cuÙn mình trên gh¿ salon, c§m iÁu khiÃn TV b¥m lia lËa nh°ng mãi v«n không th¥y kênh nào vëa ý. Anh nh¥n nhá trong b¿p mÙt lúc lâu rÓi mÛi i ra. Cô không ng©ng §u: T°ßng anh ¥p tréng trong ó rÓi ché! rÓi éng lên i vào b¿p Ënh dÍn d¹p. Vào tÛi n¡i, cô l¥y làm kinh hãi: anh ã dÍn gÍn gàng h¿t giùm mình rÓi! Sao anh l¡i bi¿t làm m¥y thé này c¡ ché, të nhÏ ¿n lÛn ch¯c ch°a bao giÝ anh ph£i Ùng tay Ùng chân nïa! Cô xoay ng°Ýi l¡i thì th¥y anh ang éng ngay ±ng sau, chm chm nhìn cô, dËu dàng nói: Anh n s¡ch, cing ría xong xuôi rÓi

H¾T CH¯ NG 5./.

CH¯ NG 6.

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: Icy

Hóa ra cuÙc sÑng l¡i cing có thà nh° v­y hai ng°Ýi ôm nhau th­t ch·t, cing có thà xa l¡ ¿n cñc Ù, nh° anh và cô ch³ng h¡n&

Nh­n °ãc iÇn tho¡i cça Phính ình, cô téc tÑc ¿n nhà b¡n. Không ngÝ vëa tÛi n¡i, ã th¥y cô nàng khóc th£m th°¡ng ¿n méc không còn të nào à hình dung rÓi. Thñc ra, lúc i °Ýng cô cing ã oán °ãc ph§n nào, chuyÇn này nh¥t Ënh là có liên quan ¿n b¡n trai cça Phính ình. M¥y ngày tr°Ûc, anh tñ nhiên hÏi mÙt câu không §u không uôi: D¡o này có liên l¡c gì vÛi cô chË em tÑt hÍ Vu ¥y không? Cô ang vùi §u coi siêu ph©m iÇn £nh mÛi ra cça Mù, tay ôm mÙt lon khoai tây chiên bñ, không hiÃu anh có ý gì, nói mà không quay §u l¡i: Cing ph£i mÙt thÝi gian rÓi không liên l¡c. Sao v­y? Anh không tr£ lÝi. Hôm nay nghe Phính ình vëa nói vëa khóc trong iÇn tho¡i ã th¥y không bình th°Ýng rÓi, có l½ hôm ¥y anh hÏi, h³n là có chuyÇn gì ó ã x£y ra.

Dùng h¿t c£ tá khn gi¥y, n°Ûc m¯t cça Phính ình mÛi chËu ngëng r¡i. Cô ngh¹n ngào ét quãng kÃ, chuyÇn là cha m¹ Tôn Bình Hoa không °ng thu­n hai ng°Ýi g·p gá, hÍ ã nh¯m °ãc cô con gái cça mÙt lãnh ¡o mÛi i du hÍc n°Ûc ngoài vÁ, gia c£nh t°¡ng xéng, mà ng°Ýi thì cing khá, cho nên buÙc anh k¿t hôn. Nhïng chuyÇn nh° v­y §y r«y kh¯p n¡i, ây ¡n gi£n là bình ci r°ãu mÛi mà thôi.

NhÛ nm ó Phính ình nÕi danh là ng°Ýi ¹p tài hoa cça khoa Ngo¡i ngï, ng°Ýi theo uÕi cô có thà x¿p thành hàng dài të ký túc xá ¿n t­n tr°Ýng. Có vài c­u chàng muÑn chi¿m °ãc ¥n t°ãng tÑt cça ng°Ýi ¹p mà suÑt 365 ngày, ngày nào cing bánh bao kèm bánh mì mang ¿n ký túc xá. Dù r±ng cuÑi cùng ng°Ýi °ãc h°ßng lãi chính là tåi b¡n cùng khoa, nh°ng iÁu ó cing nói lên Phính ình có séc hút ¿n cá nào. Th­t ra khi ó cô và Phính ình cing không thân, quan hÇ hai ng°Ýi chÉ là b¡n bè cùng hÍc chung mÙt lÛp. MÙt là vì ph¡m vi k¿t giao b¡n bè cça hÍ khác nhau, và cô cing quá b­n i làm, hai là vì hÍ không ß chung ký túc xá, cho nên bình th°Ýng ti¿p xúc cing không nhiÁu. ChÉ có ¥n t°ãng sâu s¯c nh¥t là chuy¿n du lËch mà lÛp tÕ chéc vào nm cuÑi ¿n núi Th°ãng Ph°¡ng, Ëa danh °ãc ng°Ýi Ýi ca tång Nam có Tô Hàng, B¯c có Th°ãng Ph°¡ng. ,khi ¥y lÛp tr°ßng phân cho hÍ ß chung mÙt nhóm. Cing th­t trùng hãp, bình th°Ýng bên c¡nh Phính ình không ít ong b°Ûm vÝn quanh, nh°ng hôm ó chân cô bË tr­t ph£i i cà nh¯c, l¡i ch³ng th¥y bóng dáng mÙt con ruÓi. Vì tình bè b¡n cùng lÛp mà cô vëa dìu vëa cõng Phính ình xuÑng núi. Të ó trß i, cô nàng b¯t §u thân thiÇn vÛi cô h¡n. Ngoài v» ¹p và tài nng ra, gia th¿ cça Phính ình cing không tÇ. Cha m¹ cô là giáo s° cça tr°Ýng ¡i hÍc Ëa ph°¡ng, cing x¿p vào dòng dõi th° h°¡ng, so ra thì gia c£nh h¡n nhà ng°Ýi khác r¥t nhiÁu. Ngh) v­y, lòng cô xu¥t hiÇn mÙt c£m giác l¡nh l½o vô cÛ.

Phính ình rúc vào mÙt góc gh¿, trông th­t áng th°¡ng. Cô xuÑng b¿p rót cho b¡n mÙt ly n°Ûc, rÓi im l·ng ngÓi bên c¡nh. Th­t ra lúc này có nói gì i nïa cing vô dång. ChuyÇn tình c£m, ng°Ýi trong cuÙc ã không tìm °ãc lÑi i, huÑng hÓ gì ng°Ýi ngoài cuÙc!

Ti¿ng nh¡c nhè nh¹ vang lên, giai iÇu Everytime it rains cça Ace of Base&

Ng¯m nhïng ám mây ngoài cía sÕ,

Em bi¿t c¡n bão có thà ¿n b¥t cé lúc nào,

Và con s¥m kia khi¿n em sã hãi,

Và em bi¿t nhïng giÍt n°Ûc m¯t ã r¡i,

S½ ch³ng thà nào ngëng l¡i °ãc,

Anh hãy nhìn xem, giÍt m°a §u tiên ã r¡i rÓi,

Vì m×i l§n trÝi m°a,

Em tan thành ngàn m£nh,

Bao ký éc theo m°a ùa vÁ,

Em c£m giác °ãc anh&

Em ch¡m °ãc vào anh& .

Em ch³ng thà nào quên,

M×i khi m°a vÁ& ng°Ýi em °Ût sing,

Ng°Ýi hái& em v«n mãi yêu anh,

ThÝi gian có trôi cing chÉ làm tng thêm n×i nhÛ,

D«u bi¿t s½ ch³ng thà nào ta l¡i °ãc bên nhau,

S½ ch³ng thà tìm °ãc ai khác tÑt vÛi em nh°Ýng ¥y,

Nh°ng em s½ cÑ g¯ng không ngëng nghÉ,

Anh hãy nhìn xem, giÍt m°a §u tiên ã r¡i rÓi.

& & & & & & & & & & & & & & & & & & & & & & .

R¥t lâu sau, Phính ình mÛi l·ng l½ nói: Tí M·c, tÛ au lòng, tÛ khÕ sß, nh°ng không ph£i vì cha m¹ Tôn Bình Hoa muÑn anh ¥y i g·p gá ng°Ýi con gái khác, mà là vì nhïng tháng ngày hai éa tÛ tëng thÁ non h¹n biÃn. ¿n t­n bây giÝ, anh ¥y v«n không th³ng th¯n vÛi tÛ, muÑn gi¥u di¿m tÛ. Thñc ra anh ¥y ã sÛm bi¿t s½ nh° v­y rÓi mà còn héa h¹n. Còn tÛ thì cing bi¿t mà v«n còn tin&

Trong cuÙc sÑng này, có chuyÇn gì mà ch°a tëng x£y ra ché& Phính ình và Tôn Bình Hoa, cô và anh, cing chÉ là nhïng nÑt nh¡c ¡n l» trong b£n nh¡c cuÙc Ýi, v«n không ngëng l·p i l·p l¡i mà thôi. ChuyÇn ã ¿n n°Ûc này rÓi, c§n gì ph£i ngh) nïa! Cô chÉ bi¿t an çi: Có l½ anh ¥y sã nói ra s½ làm c­u au lòng, cho nên Ënh tìm c¡ hÙi thích hãp mÛi nói. Phính ình nh¿ch nh¿ch miÇng, b­t lên ti¿ng c°Ýi khÕ: Tí M·c, c­u thông minh nh° v­y, sao l¡i ngh) không thông th¿! Ng°Ýi chÓng mà có l§m °Ýng l¡c lÑi thì k» làm vã mãi mãi v«n là ng°Ýi bi¿t sau cùng! Cô không nói gì. Tôn Bình Hoa ch³ng quen bi¿t gì vÛi mình, c§n gì ph£i i nói hÙ cho anh ta ché, chÉ c§n xoa dËu Phính ình °ãc chút nào là hay chút ¥y rÓi! LÝi héa cça àn ông thÑt ra quá dÅ dàng, ch³ng áng giá mÙt xu, thà r±ng ëng héa. Nh° anh v­y, ch³ng có b¥t kó héa h¹n gì vÛi cô, bßi ch°a bao giÝ ngh) ¿n hÍ s½ có t°¡ng lai!

Nía êm, cô Ùt nhiên tÉnh gi¥c, nhìn m m lên chùm èn kiÃu châu Âu, thao théc không ngç °ãc. Bên c¡nh, anh v«n Áu Áu thß sâu, chéng tÏ ang ngç r¥t say, cánh tay dài gác lên ng°Ýi cô. MÛi §u cô không quen nh° v­y, nh°ng bây giÝ có anh, cô mÛi có thà ngç yên. Thì ra thói quen áng sã ¿n nh°Ýng ¥y!

B×ng nhiên cô rùng mình, th¥y c£ ng°Ýi mình nh° bË nhúng vào n°Ûc l¡nh, th§n chí tÉnh táo vô cùng. Hóa ra mÍi chuyÇn l¡i buÓn c°Ýi nh° v­y, l¡i hoang °Ýng ¿n v­y& Hóa ra cuÙc sÑng l¡i cing có thà nh° v­y hai ng°Ýi ôm nhau th­t ch·t, cing có thà xa l¡ ¿n cñc h¡n, nh° anh và cô ch³ng h¡n. TrÝi ¡i! Sao cô l¡i à mình l¡c vào mÙt trò ch¡i hoang °Ýng ¿n th¿ này? Sao cô l¡i có thà lên gi°Ýng vÛi mÙt ng°Ýi mà tám Ýi mình cing không vÛi tÛi °ãc, l¡i còn kéo dài h¡n mÙt nm nïa ché? MÑi quan hÇ này xem ra v«n ch°a thà k¿t thúc trong mÙt kho£ng thÝi gian ng¯n nïa. Nh°ng th­t ra cô hiÃu r¥t rõ, dài hay ng¯n gì thì cing nh° nhau c£ thôi& Chia tay v«n là chia tay.

Nh¹ nhàng ·t tay anh xuÑng, cô l·ng l½ ngÓi d­y m·c qu§n áo, mò m«m tëng b°Ûc i ra ngoài, nh°ng vì không ph£i nhà mình nên cô ång ph£i mÙt cái gì ó, làm phát ra mÙt ti¿ng vang nhÏ. Anh l¡ m¡ tÉnh, theo thói quen quÝ tay sang bên c¡nh, ch³ng th¥y cô âu. Tí M·c, sao v­y? Anh m¡ m¡ màng màng hÏi. Cô không tr£ lÝi, v«n ngÓi im. ánh h¡i °ãc có iÁu gì ó không Õn, anh liÁn b­t èn lên. C¡ch. Trong thoáng chÑc cn phòng tràn ng­p ánh sáng, cô m¥t i chÑn ©n mình. Anh dåi dåi m¯t, mÙt lát sau mÛi thích éng °ãc vÛi ánh èn, ng©ng §u lên ã th¥y cô qu§n áo chÉnh tÁ ang nhìn mình, v» m·t cñc kó b¥t an. Anh ngÓi d­y, nhìn th³ng vào cô: Em làm gì th¿? Cô hít sâu mÙt h¡i: Em& Em muÑn vÁ nhà! Ùt nhiên em nhÛ ra có chút& chuyÇn& & & .

C¡n téc gi­n cça anh Ùt nhiên ­p ¿n, cô muÑn vÁ ¿n v­y sao? Anh ch°a tëng d«n ng°Ýi phå nï nào vÁ nhà c£, chÉ có m×i mình cô. X°a nay anh vÑn °a s¡ch s½, cho dù có ham muÑn thì cing chÉ i khách s¡n. H¡n nïa, trong lÝi nói anh cing ã ra ám hiÇu muÑn cô ß chung rÓi. Tuy phå nï bên anh không ít, nh°ng ch°a bao giÝ anh ngh) ¿n viÇc ß chung vÛi ai. L½ nào cô không bi¿t ó ã là b°Ûc nhún cñc lÛn cça anh rÓi hay sao? L§n nào tÛi ây cô cing ba l§n bÑn l°ãt òi vÁ, làm nh° nhà anh có vi khu©n gì không b±ng!

Cô thì cé thích gi£ khÝ, chuyÇn gì cô cing gi£ khÝ vÛi anh. Ban §u, lúc mÛi bi¿t cô, anh chÉ xem nh° cô có chút v» thanh tú, tính tình không ¿n n×i nào mà thôi. V£ l¡i x°a nay ám bÍn anh ch³ng kh°Ûc të ng°Ýi ¹p bao giÝ, ¿n thì nh­n, có th¿ thôi. MÛi §u anh còn t°ßng cô l¡t mÁm buÙc ch·t, då anh lên gi°Ýng, nh°ng ch³ng ngÝ cô l¡i lÝ anh i. Phå nï lên gi°Ýng vÛi anh xong, n¿u không gÍi iÇn liên tåc thì cing giÑng nh° vÛ °ãc b£o hiÃm, ch³ng bi¿t e dè gì. Còn cô thì ch°a tëng gÍi cho anh l¥y mÙt cuÙc! Khi g·p nhau l§n nïa, cô l¡i làm ra v» nh° ch°a tëng có chuyÇn gì x£y ra, ¿n c£ b¯t chuyÇn cing ch³ng thèm. L§n §u tiên anh n¿m tr£i c£m giác ¥y, lòng không khÏi khó chËu. CuÑi cùng không nhËn °ãc nïa, gÍi iÇn thì cô l¡i không nh¥c máy. Cho nên không bi¿t vô tình hay cÑ ý mà anh cé dính ß bên c¡nh Tôn Bình Hoa, muÑn g·p cô nhiÁu h¡n.

G·p l¡i, th¥y cô ch³ng thi¿t n uÑng, l¡i không muÑn n Ó có d§u má, anh chÙt d¡. Có không ít phå nï muÑn trèo cao làm ph°ãng hoàng, hay dùng chiêu này à ép buÙc àn ông. ám n ch¡i nh° anh ã g·p r¥t nhiÁu rÓi. Lòng mÝ mËt, anh vô théc b¥m sÑ gÍi cho cô, không ngÝ l¡i bË cô d­p máy. SÑng tëng tuÕi này rÓi, ch°a bao giÝ anh g·p ph£i chuyÇn nh° v­y nên c£m th¥y héng thú, l¡i có mÙt thé c£m giác khó diÅn t£ thành lÝi.

¿n khi hai ng°Ýi qua l¡i, cô v«n cé thích gi£ ngây gi£ ngô. Rõ ràng là anh ã iÇn cho cô bi¿t là tÑi anh s½ ¿n, n¿u là nhïng ng°Ýi phå nï khác, hÍ ã sÛm t¯m ría xong xuôi, phun sµn n°Ûc hoa ãi anh rÓi. Còn cô? Cé làm thêm cho ¿n h¡n m°Ýi giÝ, Ã cho anh ph£i ãi d°Ûi l§u h¡n mÙt ti¿ng Óng hÓ! RÓi nhïng thé Ó anh mua, cho tÛi bây giÝ v«n ch°a th¥y cô ång ¿n. V­y mà không bi¿t të khi nào thì hình bóng cô ã len lÏi vào tim anh, cing ã bao nhiêu l§n anh ·t chân ¿n tr°Ûc l§u d°Ûi nhà cô mà ch³ng hiÃu vì sao rÓi&

Hôm ó anh i n cùng vÛi các anh em ß mÙt nhà hàng Th°ãng H£i. Lúc ra khÏi lô, të xa xa anh ã nhìn th¥y cô ang n c¡m vÛi mÙt ng°Ýi àn ông, vëa nói vëa c°Ýi trông r¥t vui v», tho£i mái. Anh bèn cÑ ý gÍi iÇn, thm dò ngï khí cça cô. Còn cô? V«n mãi mãi gi£ vÝ vÛi anh! Sau khi cúp máy, anh ­p ngay chi¿c iÇn tho¡i vá ánh r¯c mÙt ti¿ng, làm cho toàn bÙ anh em trong lô °a m¯t nhìn nhau, không bi¿t có chuyÇn gì x£y ra. Sau ó, ch³ng hiÃu sao anh l¡i i uÑng ¿n say mèm.

Anh ã tëng len lén xem chéng minh th° cça cô, bi¿t 26/5 là sinh nh­t cô. Hôm ó anh gÍi iÇn th­t sÛm, không ngÝ cô l¡i h¹n anh vÁ nhà n c¡m. HiÇu qu£ të Ùng thái này cça cô cñc kó cao, thoáng cái ã thÕi bay mÍi m¯c míu trong lòng anh. Nhìn dáng v» b­n bËu cça cô d°Ûi b¿p, anh có mÙt c£m giác h¡nh phúc, thÏa mãn nói không thành lÝi. Anh ch°a bao giÝ °ãc ai n¥u cho n nh° v­y. Të nhÏ ¿n lÛn, chuyÇn n uÑng hay nhïng thé khác cça anh toàn do §u b¿p phå trách, rÓi b£o vÇ b°ng tÛi. Má anh ch°a bao giÝ xuÑng b¿p n¥u cho anh. Thì ra °ãc mÙt ng°Ýi n¥u riêng cho mình, l¡i n ngon ¿n v­y.

Anh °a cô i các cía hàng, rÓi ¿n tiÇm trang séc, ¡n gi£n là vì muÑn t·ng cô mÙt món quà sinh nh­t. Ch°a bao giÝ cô nói ¿n sinh nh­t mình, nên anh cing gi£ bÙ vÛi cô. K¿t qu£ là nhïng thé trang séc giá m°Ýi m¥y v¡n, túi xách, váy áo trË giá hàng v¡n kia cô ch³ng ch¥m thé gì, l¡i i chÍn l¥y mÙt dây chuyÁn b¡ch kim giá nm sáu trm. Ch°a bao giÝ anh t·ng quà giá trË th¥p nh° v­y, nh°ng cô cé kiên quy¿t l¥y, khi¿n cho qu£n lý tiÇm trang séc cé ngh) anh d¯t theo quái v­t, ¿n c£ c°Ýi cing m¥t tñ nhiên. N¿u là nhïng ng°Ýi phå nï khác, hÍ ã chÉ mong sao l¥y °ãc ba bÑn bÙ rÓi! Cô ích thË là quái v­t, mÙt quái v­t ch³ng giÑng ai!

CuÙc Ñi tho¡i cça cô vÛi Phính ình hôm ó, anh cing vô tình nghe °ãc. Cô nói cô không bài xích chuyÇn yêu °¡ng qua °Ýng. Thì ra cô chÉ coi anh là k» qua °Ýng mà thôi! Lúc °a cô vÁ ¿n cía c° xá xong, anh ã Ënh të giÝ trß i s½ không dính dáng gì tÛi cô nïa. Th¿ nh°ng ch³ng bi¿t t¡i sao mà anh làm không °ãc! Kho£ng m¥y ngày sau anh h¿t gi­n, l¡i tñ nhç vÛi chính mình là chÉ i tìm cô nÑt l§n cuÑi cùng này thôi. RÓi anh i tìm cô. L§n nào cing nói là l§n cuÑi cùng, nh°ng rÑt cuÙc thì anh v«n cé dÑi mình r±ng l§n ti¿p theo mÛi là l§n cuÑi cùng&

L§n n±m viÇn, má anh nói muÑn qua, cô trÑn tránh giÑng nh° là s¯p ph£i g·p ôn dËch ¿n n¡i! Sao cô không ngh) thí xem, ph£i là ng°Ýi nh° th¿ nào mÛi có thà g·p má anh ché? Ch°a nói ¿n chuyÇn anh ch°a tëng cho nhïng phå nï khác c¡ hÙi ó. C¡ hÙi nh° th¿& N¿u là hÍ, e là ph£i uÕi thì hÍ mÛi chËu i nïa kìa!

Anh ch­m rãi éng d­y, l³ng l·ng nhìn cô hÇt nh° sm soi. MÙt hÓi lâu sau anh mÛi n·n ra m¥y chï l¡nh lùng të trong k½ rng: °ãc thôi, em muÑn i, thì i ngay l­p téc! Cô nhìn anh chm chm, lúc sau mÛi kËp tiêu hóa nhïng lÝi anh nói, vÙi vàng kéo cía lao ra phòng khách, thu th­p túi xách, l¡i ch¡y ra cía. Trông cô g¥p gáp cé nh° thà ch­m mÙt b°Ûc là s½ bË r¡i vào c¡m b«y, c£ Ýi không thà nào thoát °ãc v­y!

Cô v·n n¯m cía, nh°ng mãi cing không thà mß ra. V«n bi¿t x°a nay mình không có dñ Ënh làm k» trÙm, bây giÝ cô l¡i càng hiÃu rõ t¡i sao. êm khuya, t¥t th£y Áu yên t)nh, cô có thà nghe °ãc c£ ti¿ng chân cça anh. R¥t nh¹. R¥t ch­m. R¥t °u nhã. Và r¥t nguy hiÃm! Anh ang tëng b°Ûc tÛi g§n, nh° mÙt thã sn ti¿n l¡i g§n con mÓi.

Anh thß dài, të të ti¿n ¿n ôm l¥y eo cô të phía sau, cúi §u xuÑng vai cô, nói: °ãc rÓi, vÁ phòng ngç i. Mai em còn ph£i i làm ¥y! Lòng cô có mÙt c£m giác không nói thành lÝi, có bÑi rÑi, l¡i có chút quy¿n luy¿n không ná. Có l½ là mình h¡i quá áng, nía êm canh ba mà l¡i còn nh° v­y!

Lúc ¿n công ty, cô ch³ng làm °ãc gì ra hÓn. Sao mÍi chuyÇn l¡i ¿n n°Ûc này c¡ ché, hình nh° không còn trong ph¡m vi kiÃm soát cça cô nïa rÓi! Ngoài béc t°Ýng kính, dòng xe v«n i nh° n°Ûc ch£y, tëng cái tëng cái våt qua, cing giÑng nh° dòng suy ngh) ang chuyÃn dÝi ¿n chóng m·t cça cô. HÍ quen nhau s¯p °ãc hai nm rÓi, qua l¡i cing ã h¡n mÙt nm. V­y mà vào thÝi kh¯c này, mÑi quan hÇ vÛi anh khi¿n cô th¥y mÇt mÏi, th¥y lo sã, không nhìn th¥y °ãc t°¡ng lai phía tr°Ûc. Bây giÝ mà không ch¥m dét, thì còn Ënh ti¿p tåc ¿n bao giÝ nïa ây?

Anh thuÙc d¡ng c­u ¥m, mÛi sinh ra ã ng­m chìa khóa vàng trong miÇng, cho nên xài tiÁn ch³ng ti¿c, cho nên phong l°u ch¡i bÝi. Trong cuÙc ch¡i °ãc phát triÃn të mÙt êm tình này, cô không th¥y °ãc thñc bång cça anh. Mà th­t ra thì có liên quan gì tÛi th­t lòng hay không ché, anh không dÑc lòng vào nó, mà cô cing v­y, cho nên cing ch³ng tính là mÙt cuÙc ch¡i. HÍ là tình nhân °? Cô không bi¿t, nh°ng có thà ch¯c ch¯n mÙt iÁu r±ng hÍ là Ñi thç, hay nói úng h¡n là Ëch thç, trong cuÙc ch¡i này. Có l½ ngay të lúc mÛi b¯t §u, cô ã là k» thua cuÙc rÓi. Ch³ng qua là cô không c°áng l¡i °ãc sñ cám d×, mÙt cñc ph©m bày ra tr°Ûc m¯t nh° anh mà không nói chuyÇn yêu °¡ng cing áng ti¿c, nên ã ch³ng të chÑi mÙt cuÙc d¡o ch¡i qua °Ýng vÛi anh. TuÕi tr», cing ph£i ch¡y theo cái mÑt cça thÝi ¡i mÙt chút ché! Nh°ng n¿u cé ti¿p tåc, cô tuyÇt Ñi s½ trß thành k» b¡i tr­n, chi b±ng thëa dËp còn ch°a ¿n tàn cuÙc, rút lui i là vëa!

H¾T CH¯ NG 6./.

Chúng ta ch¥m dét ß ây i!

Të khi ¿n vÛi nhau, cô và anh ít có dËp dùng c¡m vÛi ám hÍ Bành. Không ngÝ l§n này l¡i g·p °ãc Phính ình, mà xem ra có v» cô và Tôn Bình Hoa v«n ch°a c¯t ét quan hÇ. ChuyÇn tình c£m, cing ch³ng ai lý gi£i °ãc. Hôm nay òi sÑng òi ch¿t vì ng°Ýi ta ¥y, nh°ng ngày mai l¡i có thà ung dung sÑng cuÙc sÑng không có ng°Ýi kia. Dù sao thì trái ¥t ch³ng vì ai mà quay, và cing ch³ng vì ai mà ngëng l¡i.

Cô vÑn không thích n Ó cay hay nhïng Ó chéa nhiÁu d§u má. Anh ngÓi bên c¡nh, li¿c qua thñc ¡n xong liÁn gÍi bÓi bàn tÛi. Lúc các món n l§n l°ãt °ãc b°ng ra, mÙt ng°Ýi trong ám kia kêu lên: ây không ph£i là quán cay Té Xuyên à? Sao l¡i dÍn ra toàn món Hàng Châu vÛi Th°ãng H£i th¿ này? HÍ Bành ngÓi bên c¡nh, ã sÛm ánh h¡i °ãc chút manh mÑi: Có ph£i n c­u âu, nói nh£m nhiÁu làm gì! Ng°Ýi kia trãn tròn m¯t v» không thà tin nÕi nhìn anh ta: C­u trúng tà rÓi sao, bình th°Ýng n cay còn dï dÙi h¡n tÛ mà! Không ph£i chính miÇng c­u khoe të nhÏ ã °ãc ông nÙi hÓng quân bÓi d°áng cho cái truyÁn thÑng v» vang ¥y à! HÍ Bành c°Ýi c°Ýi: Không ç thì c­u không bi¿t n ít lót d¡ à, sã n h¿t c£ tÛ luôn hay sao, Ón ào nhiÁu làm cái gì! Nói xong, anh ta ánh m¯t ra hiÇu, ý b£o ng°Ýi kia nhìn sang bên c¡nh s½ rõ.

Anh ang g¯p théc n cho cô, còn anh thì v«n ch°a Ùng ¿n mÙt tí théc n nào. NgÓi ng£ ng°Ýi ra gh¿, tay gác sang ph§n gh¿ cça cô, trông anh cñc kó tñ t¡i. Hai ng°Ýi không nói chuyÇn, cing ch³ng ch¡m vào nhau, nh°ng giïa hÍ v«n toát ra mÙt v» thân m­t kó l¡. Phính ình ch°a bao giÝ ngh) hai ng°Ýi hãp vÛi nhau, nh°ng nhìn th¥y c£nh ¥y, th¥y ngôn ngï cí chÉ cça hÍ, cô l¡i có c£m giác d°Ýng nh° hÍ sinh ra chính là à cho nhau. Tí M·c có dung nhan thanh tú, mÛi nhìn thì th¥y r¥t bình th°Ýng, nh°ng càng nhìn lâu thì l¡i càng th¥y ¹p. Þ cô ¥y toát ra v» ung dung l«n iÁm nhiên, hÝ hïng, nh°ng tính tình thì l¡i r¥t cÑ ch¥p. Nm ¥y cô bË tr­t chân giïa °Ýng xuÑng núi, không thà i ti¿p °ãc, mà °Ýng vÁ còn xa, nhïng b­c thang l¡i dÑc éng, Tí M·c ã khng khng cõng cô xuÑng. Khi ó cô ch°a quen, nh°ng có bi¿t Tí M·c, bßi cô ¥y luôn luôn vÙi vã vÙi vã ¿n tr°Ýng, rÓi l¡i vÙi vã tan tr°Ýng. Cô bË tr­t chân nh° v­y, n¿u là mÙt ng°Ýi b¡n hÍc khác, ch¯c ch¯n s½ à cô l¡i ó rÓi i tìm ng°Ýi giúp, nh°ng Tí M·c thì không. Dù lúc ¥y ã ch¡ng v¡ng tÑi, sao ã lên §y trÝi, cô ¥y v«n ß bên cô, cõng cô tëng b°Ûc tëng b°Ûc xuÑng núi. Þ Tí M·c có sñ dung hòa §y kó l¡ cça hai m·t Ñi l­p nhau hïng hÝ l«n cÑ ch¥p.

Hai ng°Ýi khoan khoái ngÓi ß mÙt góc gh¿, m×i ng°Ýi Áu c§m mÙt tách trà hoa cúc Hàng Châu. Ã ý th¥y hình nh° nhiÁu l§n Phính ình có v» muÑn nói l¡i thôi, cô °a tách trà lên miÇng hÛp mÙt ngåm nhÏ, th°ßng théc h°¡ng th¡m dìu dËu të tách tÏa ra, quy¿t Ënh lên ti¿ng tr°Ûc: Sao rÓi? TÑt ¹p rÓi ché? Phính ình thoáng Ï m·t: Không bi¿t ph£i nói vÛi c­u th¿ nào ây& V«n cng th³ng l¯m. Tình hình giïa anh ¥y vÛi cha m¹ cing cng nïa. Không ngÝ Tôn Bình Hoa l¡i tí t¿ h¡n mình ã ngh), dám vì Phính ình mà làm cng vÛi cha m¹, ít ra iÁu ó chéng tÏ anh ta có tình c£m vÛi cô ¥y. Không uÕng công Phính ình sâu n·ng vÛi anh ta nh° v­y! Cô yên l·ng nghe b¡n mình nói ti¿p: TÛ th¥y cô gái kia rÓi GiÍng nói nghe bình t)nh dË th°Ýng. Cô ng©ng §u, th¥y Phính ình c°Ýi cam chËu, lÝi nói nhuÑm v» thê l°¡ng: Ngoài gia th¿ ra thì ch³ng th¥y cô ta tÑt h¡n tÛ ß iÃm nào c£ Gia th¿, l¡i là gia th¿. Lúc §u thai mà ngh) cách hÑi lÙ qu÷ sai, ¿n bây giÝ có ph£i h¿t au §u vì hai chï ¥y rÓi hay không!

Phính ình do dñ nhìn cô, sau ó ng­p ngëng nói nhÏ, không bi¿t ph£i mß miÇng nh° th¿ nào: Tí M·c! Tên hÍ Giang ó& c­u có bi¿t anh ta& Chân tay cô Ùt nhiên l¡nh cóng. Không ph£i trong phòng có iÁu hòa nhiÇt Ù sao? Sao l¡i l¡nh ¿n th¿ này? Mùa ông còn ch°a tÛi nïa mà! Tay cô xi¿t ch·t cái tách, c£m nh­n h¡i ¥m të thé ch¥t lÏng bên trong truyÁn ra, mÛi th¥y ng°Ýi ¥m lên mÙt chút. C£m giác ¥y giÑng nh° ánh m·t trÝi ngày ông, dù heo h¯t nh°ng v«n ç khi¿n lòng ng°Ýi ¥m áp. Ng¯m kù, s½ th¥y nhïng óa cúc tr¯ng nhÏ xinh t°¡i li ti nhïng giÍt trà trong chén là nhïng bông hoa §u cành.

Im l·ng suÑt mÙt hÓi dài, cuÑi cùng ng©ng §u lên, th¥y Phính ình l¡i cé muÑn nói rÓi thôi, cô kh½ b­t c°Ýi: C­u muÑn nói gì thì cé nói i, tÛ không ph­t lòng âu. C­u sã tÛ Ùng lòng th­t à? Hay c­u sã anh ¥y chÉ ch¡i bÝi, muÑn game over lúc nào thì game over lúc ó? Vu Phính ình vÙi nói: Tí M·c! C­u thông minh h¡n tÛ, c­u bi¿t rõ là& Cô c°Ýi to: C­u yên tâm, anh ¥y th¥y tÛ không vëa m¯t, mà tÛ thì cing th¿. TÛ không có nhïng thé anh ¥y muÑn, mà thé tÛ muÑn anh ¥y cing không cho °ãc, cho nên c­u cé yên tâm i Ng°Ýi àn ông ¥y vô tâm, sao mình l¡i có thà Ùng lòng vÛi anh ta °ãc! Nå c°Ýi cça cô r¡ng rá nh° mÙt óa hoa, khi cô c°Ýi c£ m·t sáng bëng lên trông r¥t ¹p, nh°ng không hiÃu sao Phính ình l¡i m¡ hÓ c£m th¥y trong nå c°Ýi ¥y có nét díng d°ng, cé nh° thà mÍi chuyÇn ch³ng liên quan gì ¿n cô v­y.

Anh b°Ûc qua, tó ng°Ýi vào thành gh¿ cô ngÓi rÓi vòng tay l¥y ôm cô ch³ng chút kiêng dè: C°Ýi gì th¿? Ti¿ng c°Ýi trong tr»o cça cô hÓi nãy ã vang kh¯p cn phòng. Ti¿ng c°Ýi §y mê ho·c nh° v­y& Anh h¡i hÑi h­n, l½ ra không nên °a cô ra ngoài mÛi úng. R¥t ít khi cô c°Ýi nh° th¿, trë nhïng lúc coi phim hài, l¡i càng hi¿m khi cô c°Ýi tho£i mái nh° th¿ này mà nå c°Ýi ¥y l¡i không dành cho anh.

Cô không quay §u l¡i: ChuyÇn riêng cça phå nï, nam giÛi miÅn tham gia! Anh À mÙt ti¿ng, kéo tay cô, cí chÉ thân m­t ¥y không khÏi khi¿n ng°Ýi khác hiÃu l§m: Câu chuyÇn k¿t thúc ß ây là °ãc rÓi, theo anh qua kia ánh bài i, rÓi g­t §u vÛi Phính ình, thay cho lÝi hÏi thm.

HÍ Bành chính là mÙt trong sÑ ba ng°Ýi ã ánh bài vÛi cô d¡o nÍ, th¥y hai ng°Ýi b°Ûc tÛi liÁn c°Ýi m¯ng: Hai vË này l¡i tÛi liên thç g¡t tiÁn rÓi ây! Anh chÉ c°Ýi nh¹, kéo gh¿ cho cô ngÓi: Ví c­u cng phÓng nh° v­y, không giúp c­u làm cho nó x¹p bÛt thì coi sao ·ng? Kù thu­t ch¡i m¡t ch°ãc cça cô r¥t kém, nh°ng hôm ó l¡i hên mÙt cách kó l¡, cé th¯ng liên tåc. Anh chÉ ngÓi c¡nh nhìn cô ch¡i, thÉnh tho£ng mÛi chÉ iÃm, còn a sÑ thÝi gian là c§m Ó n v·t cho cô. Cô bi¿t ba ng°Ýi kia vì anh nên mÛi nh°Ýng cho mình, e là hÍ có chuyÇn gì c§n nhÝ v£. Không muÑn dính dáng gì ¿n lo¡i chuyÇn này nên ch¡i °ãc vài ván, cô kéo tay anh qua nhìn Óng hÓ, th¥y ã nía êm rÓi, n¿u ti¿p tåc nïa có l½ ph£i thâu êm. Cô quay §u ghé vào tai anh nói nhÏ: Em muÑn vÁ Anh ê , rÓi éng d­y nói: Các c­u ki¿m chân khác ch¡i nhé, bÍn tôi ph£i vÁ rÓi. HÍ Bành c°Ýi tít m¯t có v» mÝ ám: °ãc, °ãc! Còn mong hai c­u vÁ sÛm h¡n nïa kìa, l§n nào cing song ki¿m hãp bích, gi¿t tåi tÛ không còn mÙt manh giáp.

Bên ngoài, b§u trÝi §y sao. Ngo¡i ô thành phÑ qu£ là tuyÇt vÝi, không khí n¡i ây lúc nào cing mát m» dÅ chËu nh° mÛi vëa qua c¡n m°a, khi¿n tinh th§n ng°Ýi ta cing càng thêm minh m«n. Cô quay §u ng¯m anh, thì ra hÍ quen nhau ã °ãc m¥y nm rÓi, th­t không thà tin °ãc. Ñi vÛi cô, sÑng chung vÛi anh là mÙt sñ phóng túng. Cái gì rÓi cing ¿n hÓi k¿t, và sñ phóng túng này cça mình cing v­y. Nhân lúc còn ch°a d¥n sâu vào mà buông tay thôi! Cô quy¿t Ënh rút lui khÏi cuÙc ch¡i này. H¡n mÙt nm, cing ph£i g§n hai nm rÓi, cuÙc ch¡i cing nên k¿t thúc ß ây, mình không ch¡i nïa! Mình không thà ch¡i nÕi nïa! Cô nh¯m m¯t l¡i, mÙt hÓi lâu mÛi thÑt °ãc nên lÝi: Chúng ta ch¥m dét ß ây i! Hóa ra, nói ra không ¿n n×i khó khn nh° cô ã ngh). Cô phát âm lña të r¥t rõ ràng, không c§n ph£i nói ¿n l§n thé hai.

LÝi vëa thÑt ra khÏi miÇng, không gian thÝi gian nh° b×ng chÑc ngëng l¡i, yên l·ng ¿n khi¿n cho ng°Ýi ta ph£i nÕi gai Ñc. Anh v«n ngÓi y nh° ci, ¿n c£ bàn tay ang ·t trên vô-lng cing không nhúc nhích, toàn thân v«n duy trì t° th¿ °u nhã ung dung lúc cô ch°a nói ra câu ¥y.

Và rÓi Keeét . Ti¿ng bánh xe vang lên r¥t chói tai, chi¿c xe th¯ng g¥p, khñng l¡i ngay giïa °Ýng. R§m mÙt ti¿ng, cô chúi nhào vÁ phía tr°Ûc rÓi l¡i bË h¥t ng°ãc vÁ phía sau, m¯t hoa lên, ruÙt gan nh° £o lÙn. Phía sau truyÁn ¿n ti¿ng th¯ng g¥p cça m¥y chi¿c xe, kèm theo ti¿ng chíi rça.

Em l·p l¡i cho anh mÙt l§n nïa! LÝi nói l¡nh nh° bng ­p th³ng vào m·t cô. Khuôn m·t trông nghiêng cça anh r¥t l¡nh lùng, nhïng °Ýng nét trên m·t cng ra. Kinh nghiÇm hai nm cho cô bi¿t, tâm tr¡ng cça anh không °ãc tÑt, tÑt nh¥t là ëng có chÍc vào!

Cô không thà c¯t ngh)a mÛ c£m xúc h×n Ùn ang gi±ng co trong lòng mình, chÉ th¥y lòng cay cay. Cô ng©ng §u Ñi diÇn vÛi ánh m¯t anh: Chúng ta chia tay! Anh là mÙt Ñi t°ãng tÑt, Ñi thç giÏi, ti¿c thay! Dù sao cing chia tay, chÉ là sÛm hay muÙn mà thôi, c§n gì ph£i lëa mình dÑi ng°Ýi? Thñc ra cô là ng°Ýi cñc kó ích k÷, không chËu cho i mÙt chút nào, vì bi¿t s½ ch³ng nh­n l¡i °ãc b¥t kó cái gì. Dù të nhÏ ã không có héng thú gì vÛi các môn khoa hÍc tñ nhiên, nh°ng cô cing bi¿t th¿ nào là cho i, th¿ nào là nh­n l¡i. Cho i mà ch³ng có nh­n l¡i, cô có ch¿t cing không làm.

Cô xuÑng xe cho tôi! Anh không quay §u sang, h¡i thß kh½ dÓn d­p. Th­t ra thì không rõ nh­n ra ¿n v­y. Bên ngoài ti¿ng còi xe inh Ïi, nh°ng không khí trong xe l¡i quá méc yên ¯ng, yên ¯ng ¿n Ù cô có thà nghe ti¿ng chÛp m¯t cça mình.

°ãc, em xuÑng. Cô mß cía b°Ûc xuÑng, xe anh liÁn vun vút lao i, Ã cô l¡i giïa biÃn xe cÙ. Cô cé éng nh° v­y, tëng ãt gió l¡nh buÑt thÕi ngang qua. Phía sau, dòng xe tëng chi¿c tëng chi¿c mÙt v«n vÙi vã lao i, nh° nhïng k» qua °Ýng l°Ût qua cuÙc Ýi cô.

éng mÙt lúc, cô th¥y l¡nh, bèn hà h¡i, xoa xoa lòng bàn tay. Mùa ông nm nay ch°a ¿n, sao l¡i l¡nh th¿ này! Haiz, mà trái ¥t bË ô nhiÅm nghiêm trÍng, nên khí h­u bi¿n Õi là dÅ hiÃu thôi! Ai cing có thà thay Õi, huÑng gì thÝi ti¿t!

H¾T CH¯ NG 7./.

CH¯ NG 8

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: iCy

Edit: (& )

« TriÇu Tí M·c, em lãi h¡i l¯m! Em th¯ng rÓi! »

&&&

Lúc cô h¿t giÝ làm thì trÝi Õ m°a. M°a r¡i tí tách lên khung cía kính nh° nhïng giÍt lÇ ai ó ang såt sùi nhÏ xuÑng. Cô b­t c°Ýi, c§m trên tay chi¿c chén có nhïng °Ýng hoa vn m£nh, sao mình l¡i s¿n nh° th¿ này! Mùa ông ã ¿n rÓi, ngh) tÛi cía £i cuÑi nm, lòng ng°Ýi s½ trß nên a s§u a c£m. Cô cing không ngo¡i lÇ.

Th­t ra ngày mai m·t trÝi v«n theo l½ th°Ýng mà mÍc, không vì mình, hay vì anh mà ngëng nhËp iÇu vÑn có cça nó. M×i l§n gÍi iÇn vÁ, m¹ l¡i nh¯c mãi cái Á tài muôn thuß ¥y, ch¯c T¿t này vÁ nhà s½ ph£i chËu oanh t¡c ¿n mÇt lí vì chuyÇn yêu °¡ng rÓi! Có ôi khi suy ngh) l¡i, th¥y m¹ nói cing có lý, con ng°Ýi ta rÓi cing ph£i ¿n lúc thành gia. ¿n thÝi iÃm ph£i làm chuyÇn gì thì ph£i làm chuyÇn ó. Lúc i hÍc không nên nói chuyÇn yêu °¡ng, khi i làm cing ch³ng thà lôi mÛ bài vß mÑc meo thÝi i hÍc ra mà làm °ãc. Bßi th¿ nên có ng°Ýi cé m¯c k¹t mãi trong mÛ t¡ vò, có ng°Ýi l¡i cñc kó thành công.

Tr§m TiÃu Giai thÕi phù phù ly cà phê nóng hÕi, b°Ûc l¡i g§n: Tí M·c, chË ang nhÛ ng°Ýi tình à? Cô quay §u l°Ým cô nàng, c°Ýi miÅn c°áng: Có ai quy Ënh là tôi không °ãc phép nhÛ sao? Tr§m TiÃu Giai c°Ýi: Ái chà, d¡o này sao th¿, b¯t §u thËnh hành trào l°u nói th­t rÓi à? rÓi nhìn nhïng giÍt m°a r¡i trên béc t°Ýng kính, nói: Ch¯c m°a hôm nay màu hÓng quá! Cô bË chÍc cho c°Ýi thành ti¿ng, úng là bó tay vÛi tài n nói cça Tr§m TiÃu Giai! Ch³ng trách các anh em trong phòng l¡i hay Á nghË cô ¥y i dñ tuyÃn vào làm ß BÙ Ngo¡i giao, không thà à quÑc gia m¥t i mÙt nhân tài t§m cá nh° v­y °ãc. Cô không mß miÇng áp, à cô b¡n Óng nghiÇp khÏi l¥y mình ra làm Á tài nói ti¿p.

UÑng vài hÛp cà phê rÓi Tr§m TiÃu Giai °a tay lên chÉnh gÍng ki¿ng, sm soi: Tí M·c, d¡o này chË g§y i thì ph£i? C±m nhÍn ra rÓi nè! Dù bi¿t cô nàng chÉ thu­n miÇng nói, nh°ng áy lòng cô v«n run lên mãnh liÇt, khi¿n cà phê trong ly cing sóng sánh. Tuy v­y, cô v«n c°Ýi hì hì chÍc gh¹o Tr§m TiÃu Giai: ChË cÑ ý gi£m cân ó, em không bi¿t càng n ít càng tÑt h£? VÛi l¡i chç y¿u là Ã cái danh hiÇu ng°Ýi ¹p khÏi bË em giành m¥t ¥y mà! MÙt cô gái miÁn B¯c nh° Tr§m TiÃu Giai, dáng cao, l¡i thon th£ yÃu iÇu, hiÃn nhiên là mÙt óa hoa ¹p. Trong lúc tán g«u, các ¥ng mày râu trong công ty ã b£o nhau r±ng ng°Ýi ¹p cça hai miÁn Nam B¯c ã t­p hãp h¿t ß phòng 4, m¥y anh phòng 4 úng là °ãc h°ßng h¿t phúc cça nhân gian.

Hôm nay h¹n i n vÛi Hình Lãi Phong ß nhà hàng Th°ãng H£i, vëa ¿n giÝ tan t§m cô không làm thêm nïa mà xuÑng l§u th­t sÛm. Vào giÝ cao iÃm, b¯t °ãc mÙt chi¿c taxi còn khó h¡n lên trÝi. Bên ngoài, m°a v«n r¡i tí tách không ngëng. ang không bi¿t ph£i làm sao mÛi ón °ãc xe thì chi¿c xe tr¯ng cça Hình Lãi Phong ã xu¥t hiÇn, anh h¡ cía sÕ xe, c°Ýi: Lên xe i! Lúc nào anh c°Ýi, hàm rng tr¯ng Áu tm t¯p cing lÙ ra, khi¿n ng°Ýi ta cing c£m th¥y vui lây, hÇt nh° th¥y °ãc ánh m·t trÝi buÕi sÛm mang theo bao niÁm vui và hi vÍng.

ãi cô eo dây an toàn xong, Hình Lãi Phong khßi Ùng xe. Bi¿t là thÝi iÃm này khó b¯t °ãc xe, nên anh ¿n xem th¿ nào. Anh qu£ th­t chu áo. Ch× anh làm cách ch× cô r¥t xa, cô ng¡i không muÑn anh ph£i ch¡y nía thành phÑ tÛi ây, nên ã sÛm nói là cô s½ thuê xe qua, v­y mà anh v«n tÛi. Cô quay §u nhìn anh chm chú. MÙt khuôn m·t tu¥n tú& êm, thñc ra thì anh là mÙt Ñi t°ãng r¥t khá.

HÍ v«n ngÓi ch× ci, ß chi¿c bàn bên c¡nh béc t°Ýng kính có thà nhìn ra khung c£nh phÑ xá phÓn hoa bên ngoài. MÙt n¡i rñc rá s¯c màu, nhÙn nhËp vÁ êm là th¿, nh°ng ai bi¿t °ãc thñc ra bên trong ó có bao nhiêu niÁm vui chân chính ây?

Hình Lãi Phong r¥t có phong Ù, lúc nào gÍi théc n anh cing Áu hÏi ý ki¿n cça cô. VÛi cô, chÉ c§n théc n có kh©u vË không quá n·ng là Õn. Anh Ùt nhiên c¥t ti¿ng hÏi, không bi¿t là thu­n miÇng hay ã có dñ tính: T¿t này em có Ënh vÁ không? Cô ang hì håc chi¿n ¥u vÛi tô §u cá, áp: VÁ ché, d) nhiên là ph£i vÁ rÓi.

Thñc ra chÉ dËp T¿t mÛi có thÝi gian vÁ nhà oàn tå vÛi m¹ và em gái, cô Ënh xin nghÉ thêm hai tu§n nïa cho d° d£ thÝi gian rÓi i thm b¡n bè ng°Ýi thân vÛi m¹. HÓi bé, cô r¥t háo héc m×i khi nm h¿t T¿t ¿n. ThÝi ¥y còn thi¿u thÑn nhiÁu vÁ v­t ch¥t, chÉ có ngày T¿t mÛi có qu§n áo mÛi, giày dép mÛi cùng ç thé quà v·t, cho nên cô cé ngày ngày mong ãi cho ¿n T¿t. Còn hiÇn t¡i cô cing mong, nh°ng là vì nhïng ngày nghÉ. M¥y hôm tr°Ûc, Tr§m TiÃu Giai còn ai oán nh¯c ¿n Á tài này: Nm mÛi nm me mà làm gì, l¡i già thêm mÙt tuÕi ché có gì hay âu!

Mùi vË món §u cá này r¥t th¡m ngon. TrÝi l¡nh nh° v­y, n vào th¥y r¥t ¥m áp, mÙt sñ ¥m áp thân quen. UÑng vài hÛp canh, toàn thân cô ¥m lên. Nh¯c ¿n mÛi nhÛ, ã lâu cô không ích thân xuÑng b¿p n¥u canh rÓi. Hình nh° kà të lúc ó tÛi giÝ, cô không n¥u nïa.

ang m¡ màng, cô nghe th¥y có ai ó ang gÍi mình, giÍng nói nghe r¥t quen. Cô ng©ng §u lên, ra là Phính ình. Sau khi chia tay vÛi anh xong, cô cing không g·p Phính ình nïa. ThÉnh tho£ng cing có gÍi vài cuÙc iÇn tho¡i, nh°ng không Á c­p gì tÛi anh. Ngay të §u ã không kà gì vÁ o¡n §u câu chuyÇn giïa cô và anh, v­y c§n gì ph£i vô duyên vô cÛ kà ra o¡n cuÑi?

Phính ình m·c nguyên tông màu Ï, mÉm c°Ýi ch­m rãi b°Ûc tÛi. Trông cô nàng xinh ¹p không gì có thà sánh b±ng. Tí M·c, là c­u th­t sao? L¡i bày trò m¥t tích vÛi tÛ! Ngåm canh cá m¯c ngh¹n trong hÍng, nuÑt không trôi mà cing ch³ng thà phun ra °ãc, cho nên cô ho s·c såa. °a tay ón l¥y chi¿c khn Hình Lãi Phong °a, cô bình Õn l¡i nhËp thß, nói v«n còn có chút khó khn: A, Phính ình, ã lâu không g·p. Cô không nh­n ra cí chÉ vëa rÓi cça hai ng°Ýi trông có v» khá thân m­t. Chãt nhÛ ra hình nh° ây cing là n¡i ám bÍn hÍ hay tå t­p, ánh m¯t cô l°Ût vÁ phía sau Phính ình, qu£ nhiên th¥y anh vëa b°Ûc vào cía, tay d¯t theo mÙt cô nàng yÃu iÇu. Nam tu¥n nï tú, qu£ là ¹p ôi. HÍ v«n còn ß cách khá xa, cô không bi¿t anh có th¥y mình ch°a, liÁn vÙi vàng xoay §u.

B°Ûc ra khÏi nhà hàng, m°a ã t¡nh, trong không khí thoang tho£ng mÙt mùi h°¡ng th­t dÅ chËu, khi¿n ng°Ýi ta th¥y tinh th§n s£ng khoái. HÓi nãy ang n dß thì Hình Lãi Phong nh­n °ãc iÇn tho¡i të công ty, ành rÑi rít xin l×i cô rÓi vÙi vã quay vÁ. Cùng là ng°Ýi i làm vÛi nhau nên cô hiÃu n×i khÕ này, n¿u hôm nay ng°Ýi bË gÍi là cô thì cing ch³ng có cách nào khác. Chung quy l¡i thì b¯t ng°Ýi tay ng¯n, c¯n ng°Ýi miÇng mÁm , chén c¡m v«n quan trÍng h¡n c£.

Cô b×ng ch¿t l·ng anh ang éng sïng ngay tr°Ûc m·t, nhìn cô không dÝi m¯t, cé nh° thà ang ãi cô v­y. £o m¯t sang bên c¡nh anh thì không th¥y bóng dáng cô gái bám dính l¥y anh hÓi nãy âu nïa. Cô không nhúc nhích, anh cing ch³ng Ùng ­y. Nhân viên nhà hàng ánh xe l¡i, anh rút tiÁn boa cho anh ta, nh°ng ánh m¯t v«n không rÝi khÏi cô: Lên xe. GiÍng iÇu kiên quy¿t không cho ng°Ýi khác c¡ hÙi të chÑi ¥y x°a nay ch³ng hÁ thay Õi.

Cô l¥y l¡i tinh th§n, c°Ýi c°Ýi l¯c §u: Không c§n âu! D°Ýng nh° anh ch³ng có chút nh«n n¡i nào: N¿u em muÑn bË lôi ra khÏi ây mÙt l§n nïa thì& HiÃu anh c ó ý gì, cô quy¿t Ënh lên xe nh° v­y còn tÑt h¡n bË em ra làm Á tài cho ng°Ýi ta bàn tán lúc trà d° tíu h­u.

B§u không khí trong xe r¡i vào im l·ng, im l·ng ¿n n×i cô th¥y không tho£i mái. Có ph£i nhïng ng°Ýi ã chia tay nhau rÓi cing giÑng nh° v­y không? Ch³ng bi¿t nïa, vì mình ch°a tëng tr£i nghiÇm, nh°ng theo nhïng gì ng°Ýi ta chi¿u trên TV thì chia tay là c¯t ét luôn, c£ Ýi ch³ng qua l¡i vÛi nhau nïa. V­y mà giÝ ây mình l¡i ang ngÓi chÅm chÇ trong xe anh, cé nh° ch°a tëng có chuyÇn gì x£y ra& Nh° v­y là sao?

Cô len lén nhìn anh. HÓi nãy xa nh° v­y cô không th¥y rõ, chÉ có thà th¥y nhïng °Ýng nét trên khuôn m·t anh, nh°ng th¿ thôi cing ç à cô bi¿t ó là anh rÓi. Bây giÝ ngÓi g§n, cô mÛi phát hiÇn hình nh° anh h¡i tiÁu tåy, m¯t lÝ mÝ có qu§ng thâm. Nh°ng nhÛ ¿n cô nàng »o l£ hÓi nãy, sñ c£m thông cça cô tan bi¿n ngay l­p téc. Ch¯c là h­u qu£ cça viÇc lao lñc vô Ù ây mà!

Hai ng°Ýi v«n mÙt mñc im l·ng. Anh chÉ °a cô vÁ ¿n l§u d°Ûi cça c° xá rÓi quay vÁ, không nói mÙt lÝi. C£ êm cô trß mình tr±n trÍc, không ngç °ãc tí nào. Hôm sau, hÇ qu£ t¥t y¿u là m¯t cô thâm qu§ng. Cing may còn có ng°Ýi b¡n thân thi¿t nh¥t cça chË em phå nï th¿ k÷ 21 Ó trang iÃm, có thâm ¿n cá nào cing che °ãc h¿t, ch³ng còn chút tì v¿t. Ng°Ýi ta nói r¥t úng, xã hÙi thÝi nay ch³ng ai c£m thông gì cho ai c£. Cho dù mÙt nm anh có m¥t ngç 365 ngày i nïa thì sáng ra anh v«n ph£i i làm úng giÝ Ã ki¿m c¡m, n¿u không chÉ có n°Ûc vÁ nhà g·m chính mình mà sÑng!

ã muÙn giÝ, cô ch¡y vÙi ra cÕng c° xá ón taxi. B£o vÇ th¥y cô liÁn ch¡y theo, nói: Cô TriÇu, cô có thà nói b¡n trai cô ng ký ch× ­u xe cÑ Ënh hàng tháng không? MÙt là cho r» h¡n, dù sÑ tiÁn ¥y ch¯c ch£ áng kà gì vÛi cô c­u, hai là ­u xe không cÑ Ënh nh° th¿ cing h¡i phiÁn toái.

C° xá này °ãc xây dñng khá lâu rÓi. Ban §u khi quy ho¡ch ng°Ýi ta không nhìn xa trông rÙng nên ch× Ã xe bao giÝ cing ch­t ních. Cô bi¿t iÁu ó, nh°ng lÝi cça bác b£o vÇ& cô ch³ng hiÃu gì c£, cé ngá mình nghe l§m. MÙt lát sau v«n th¥y bác ta éng ±ng sau mình c°Ýi c°Ýi, ra v» ang ãi câu tr£ lÝi, cô °a tay gõ trán mÙt cái. Không au. V­y mình không nghe l§m? T¡m ng°ng viÇc ón xe, cô quay ng°Ýi l¡i, nhíu mày nói: Có ph£i bác l§m nïa rÓi không? Cô l¥y âu ra b¡n trai ché? Tuy tr°Ûc kia còn bên nhau, anh cing hay qua ây, nh°ng âu có Áu ·n.

Bác b£o vÇ c°Ýi c°Ýi: C× xe màu b¡c ó ó, biÃn sÑ có ba sÑ cuÑi là 666& Cô sïng sÝ. 666& ó ch³ng ph£i xe cça anh hay sao?! Bác b£o vÇ nói thêm gì ó, nh°ng cô không còn nghe th¥y gì nïa. MÙt hÓi lâu sau, cô mÛi tìm l¡i °ãc giÍng nói cça chính mình: BuÕi tÑi& anh ¥y& ­u xe ß ây? Bác ta g­t §u: D¡o này h§u nh° êm nào cing th¿, c­u ¥y không tÛi vào mÙt giÝ cÑ Ënh, nh°ng rÝi i r¥t sÛm. S¯c m·t cô càng lúc càng tr¯ng. Nh° nh­n ra có iÁu gì ó không Õn, bác b£o vÇ h¡ th¥p giÍng xuÑng.

Cô ch³ng nhÛ mình ã ón xe b±ng cách nào, cing ch³ng bi¿t mình ¿n công ty nh° th¿ nào nïa. C£ hÓn l«n xác cô v«n còn treo l¡ líng trong n×i kinh ng¡c. Nguyên mÙt ngày cô ång âu hÏng ó, khi¿n công viÇc cé rÑi tinh rÑi mù lên. Tr§m TiÃu Giai th¥y v­y, cuÑi cùng chËu không nÕi nïa bèn i l¥y cho cô mÙt ly n°Ûc: Tí M·c, hôm nay chË bË sao v­y?

Cô ón l¥y ly n°Ûc theo ph£n x¡. C£ ngày nay, nhïng suy ngh) trong §u cô ã °ãc nhào i n·n l¡i cho ¿n chín nhë, nh°ng mãi v«n không thà hiÃu nÕi t¡i sao& T¡i sao anh l¡i ¿n ­u xe d°Ûi c° xá cça mình? Ch³ng ph£i ã nói chia tay rÓi sao? Ch³ng l½ lúc ó mình nói không rõ ràng? Không ç à anh hiÃu?& RÓi lÝi nói cça Tr§m TiÃu Giai ã théc tÉnh cô. úng v­y, mình bË làm sao v­y kìa? Anh làm gì là chuyÇn cça anh, có m¯c mÛ gì ¿n mình âu!

***

RÑt cuÙc thì cô là ng°Ýi phàm, ch³ng ph£i thánh th§n, cho nên l¡i thêm mÙt êm tâm tình b¥t Ënh nïa. NgÓi trong phòng lên m¡ng mÙt hÓi ch³ng th¥y có gì hay ho, v«n chÉ là m¥y thé tin téc xã hÙi, gi£i trí tiêu khiÃn ch³ng liên quan gì tÛi mình, cô du×i ng°Ýi v·n l°ng, xuÑng b¿p rót n°Ûc uÑng. Cúi §u nhìn xuÑng th¥y có mÙt bÍc rác, cô bèn xách xuÑng l§u em Õ.

Qu£ nhiên là xe anh. Và anh. BÍc rác trong tay cô không bi¿t ã r¡i xuÑng ¥t tñ bao giÝ. Anh të trong xe b°Ûc ra, ch­m rãi tÛi g§n. Không cho phép mình y¿u th¿, cô cÑ giï §u ng©ng cao nhìn anh. Anh cing ang nhìn cô, nh° ng°Ýi thã sn ang kÁm tÏa con mÓi.

HÍ cé nhìn nhau nh° v­y, ánh m¯t nh° hëng hñc lía nóng, nh° thiêu Ñt cõi lòng, ánh nhìn tña v)nh h±ng, l¡i nh° ch¥t chéa bao au Ûn. Tim n£y lên lo¡n x¡, cô nghe mình khàn khàn nói: « Không ph£i anh tÛi thm em ¥y ché? » Cô sao dám ngh) mình có séc quy¿n ri lÛn ¿n th¿ ché! Anh không nói gì, chÉ l³ng l·ng nhìn cô.

TrÝi l¡nh bng bng, anh muÑn éng ngoài này hóng gió thì cé Ã anh hóng, ch³ng c§n thi¿t ph£i theo cái « sß thích » quái gß cça anh! Ngh) v­y, cô xoay ng°Ýi lao vÁ phía thang máy. Ti¿ng b°Ûc chân vang lên dÓn d­p ngay ±ng sau, të tr°Ûc ¿n giÝ cô không có khi¿u v­n Ùng nên mÛi ¿n cía thang máy ã bË anh ôm ch§m l¥y. Cô céng Ý t¡i ch×, không dám nhúc nhích. Màn diÅn này là sao? Sao l¡i hoàn toàn không theo kËch b£n gì h¿t v­y? Không ph£i anh và mình ã chia tay rÓi sao? V£ l¡i cing ã h¡n hai tháng, ch¯c anh có niÁm vui mÛi rÓi ché ! Mà ngh) l¡i thì cing ch³ng ph£i mÛi nïa& Bên anh lúc nào cing có sµn vô sÑ phå nï, còn kiÃu ng°Ýi muÑn vóc dáng ch³ng có vóc dáng, muÑn nhan s¯c cing ch³ng có nhan s¯c nh° mình, ch¯c ch¯n thuÙc hàng bét nh¥t rÓi!

Anh không nói không r±ng, cé éng ôm cô th­t ch·t tr°Ûc cía thang máy, ch·t ¿n n×i làm cô muÑn ngh¹t thß. Anh cúi §u tña vào vai cô mÙt hÓi lâu, rÓi oán h­n phun ra m¥y chï : « TriÇu Tí M·c, em lãi h¡i l¯m! Em th¯ng rÓi! »

H¾T CH¯ NG 8.

CH¯ NG 9

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: iCy

æææ

Õi gh¿ h¡ng th°Ýng l¥y gh¿ h¡ng nh¥t, éa ngÑc mÛi có ý ki¿n!

Cô éng trân mình t¡i ch×, c£ ng°Ýi ngãp trong h¡i thß thoang tho£ng mùi thuÑc lá cça anh. Tr°Ûc giÝ anh r¥t giï ý, tuyÇt không hút thuÑc khi có m·t cô. Râu trên c±m anh ã mÍc lßm chßm, cé ram ráp, nhòn nhÍn chÍc vào cÕ làm cô th¥y ng°a ngéa. C£m giác này sao mà quen thuÙc& Tr°Ûc ây, m×i sáng tÉnh gi¥c anh r¥t thích dùng chiêu này à ánh théc cô.

LÝi nói khi nãy cça anh cé v¥n vít trong óc. Em th¯ng rÓi! Mình th¯ng? Làm gì có! Ch°a bao giÝ ngh) s½ thành, nên nói chia tay, ché mình muÑn th¯ng gì anh? Trong xã hÙi hiÇn ¡i này, quan hÇ nam nï ß mÙt chëng mñc nào ó là Ã thÏa mãn nhu c§u ôi bên, nên mình chÉ coi ó là mÙt cuÙc ch¡i. Còn trong tình yêu chân chính, làm gì có k» th¯ng? MÙt là c£ hai Áu thua, k¿t thúc b±ng tan vá. Hai là hòa, k¿t thúc b±ng hôn nhân, nh°ng cái k¿t ¥y chÉ ¿n vÛi nhïng ai may m¯n. Còn chuyÇn g·p °ãc mÙt nía Ënh mÇnh cça mình? Xác su¥t cñc kó th¥p!

Anh v«n ôm ch·t cô, cúi §u c¯n ót cô trong gi­n dï. Ch°a bao giÝ anh th¥t b¡i nh° th¿ này. Të khi hiÃu chuyÇn tÛi nay, i âu cing °ãc ng°Ýi ta nâng niu, tâng bÑc, àn bà con gái g·p anh chÉ có n°Ûc xin ch¿t. V­y mà g·p ph£i mÙt ng°Ýi ch³ng thèm o b¿, ch³ng nhõng nh½o, ch³ng chç Ùng h¹n g·p, cing càng không òi hÏi gì ß mình nh° cô, anh l¡i à ý. Anh cÑ tình chen ngang vào cuÙc sÑng cça cô, muÑn khám phá xem iÁu gì ©n chéa sau lÛp vÏ bÁ ngoài lãnh ¡m ¥y, th¿ rÓi trái tim anh bË bóng hình cô chi¿m cé të lúc nào không hay.

Anh b×ng b¿ thÑc cô lên, b°Ûc vào thang máy, cúi §u nói vào tai cô: Em l¥y chìa khóa ra mß cía i! GiÍng anh vëa g¥p gáp vëa có v» bË è nén. Không, không thà à chuyÇn này ti¿p tåc °ãc! Không thà à anh b°Ûc vào nhà mình, b°Ûc vào cuÙc sÑng cça mình mÙt l§n nïa! Chi¿c bóng mà anh à l¡i càng ngày càng lÛn rÓi! Có r¥t nhiÁu thé chÉ c§n b°Ûc qua giÛi h¡n mÙt xíu thôi cing ç à l¡i d¥u ¥n c£ Ýi. ã quá d¡n dày nên anh s½ ch³ng bË th°¡ng tÕn gì, mÙt khi mÍi chuyÇn k¿t thúc, nh°ng mình thì không có b£n l)nh ó! Có ai th¥y sµn hÑ lía tr°Ûc m·t mà còn c¯m §u nh£y xuÑng âu!

BÙ d¡ng céng ¡ cça cô ã nói lên áp án, anh cúi §u c°Ýi c°Ýi nhìn cô, giÍng nói l¡nh lùng pha chút trêu chÍc: M·c M·c, anh không ng¡i biÃu diÅn ngay ß ây âu, n¿u em cé th¿ thì bÍn mình cho m¥y ng°Ýi b£o vÇ coi phim miÅn phí v­y!

M·t cô Ï lñng, sñ xu¥t hiÇn Ùt ngÙt cça anh hÓi nãy ã khi¿n cô choáng váng, quên luôn trong thang máy có g¯n camera. TrÝi ¥t ¡, nh¥t cí nh¥t Ùng cça bÍn hÍ nãy giÝ ch³ng ph£i là lÍt s¡ch vào t§m m¯t m¥y ông b£o vÇ rÓi hay sao? Th­t là& ! Cô vÙi vùng v«y muÑn xuÑng, nh°ng anh âu dÅ dàng buông. ã khuya, không còn ai i l¡i nïa, thang máy dëng h³n ß t§ng cça cô. Cô bi¿t anh b°Ûng bÉnh, Ýi nào chËu nh°ãng bÙ, mà bây giÝ anh có th£ cô xuÑng thì ng°Ýi ta cing ã coi thÏa thuê rÓi. Th­t muÑn ­p §u vào t°Ýng cho xong! Quay §u, th¥y ng°Ýi nào ó có v» h£ hê, khóe miÇng cong lên ra cái bÙ ch£-liên-quan-gì-tÛi-anh , lía gi­n bÑc lên phëng phëng, cô cho anh mÙt thåi: Anh Anh i ch¿t i!

Anh vui v» b­t c°Ýi, ôm cô ra khÏi thang máy. Cô càng ánh càng téc, c¡n gi­n tuôn trào nh° núi lía: Anh tránh ra! Tránh ra ngay cho tôi!& Anh v«n ôm cô, m·c cho cô vëa hét, vëa ¥m, vëa ánh. Hai tháng tr°Ûc, anh v«n còn ôm cô ch·t th¿ này, còn nghe h¡i thß nÓng nàn này, th¥y , lòng say say&

âu ó chãt vÍng ra ti¿ng càu nhàu: Nía êm nía hôm, có cho ng°Ýi ta ngç không thì b£o? Vã chÓng tr» cãi nhau thì chui vào chn mà cãi! ëng phá gi¥c ngç cça ng°Ýi khác! Cô x¥u hÕ, không ánh nïa, chÉ trëng ôi m¯t long lanh nh° h¡t ngÍc vÁ phía anh.

Anh të të cúi §u xuÑng, Ënh hôn cô. Vëa téc, vëa không cam lòng, cô lùi vÁ ±ng sau. ¿n khi ång ph£i cánh cía, không lùi ti¿p °ãc nïa, cô né §u, không cho anh thñc hiÇn °ãc ý Ënh. Anh l³ng l·ng nhìn cô, v°¡n tay nh¹ nhàng kéo khuôn m·t mÁm m¡i cça cô vÁ phía mình rÓi hôn cô, dËu dàng mà g¥p gáp, nh° thà anh sã không kËp không kËp th°ßng théc, không kËp c£m nh­n d° vË ngÍt ngào cça ôi môi cô&

TriÇu Tí M·c chÉ là ng°Ýi phàm, vëa ngç trÅ, l¡i vëa ph£i chËu tr­n , nên °¡ng nhiên hôm sau khi cô théc d­y, ã qua giÝ làm viÇc. ang lÓm cÓm bò d­y Ënh i ría m·t thì bË anh ôm l¡i: MuÙn rÓi, ëng i nïa. H­u qu£ cça êm qua làm c£ ng°Ýi cô v«n còn mÏi rã rÝi, cô téc tÑi ¡p cho thç ph¡m mÙt c°Ûc: T¡i anh h¿t! Anh n au, °a tay véo t¥m l°ng mËn màng cça cô: Có k» m°u sát! Cô lÝ anh i, qu¥n chn, tr°ãt ra khÏi gi°Ýng. éng d­y, l¡i c£m th¥y thiêu thi¿u cái gì ó, nh° thà t¥m chn cing ch³ng làm cô ¥m áp. Cô kéo rèm. Bên ngoài tuy¿t tr¯ng xóa, c£ ¥t trÝi nh° bË phç trong mÙt lÛp màn bàng b¡c, ¹p tuyÇt tr§n.

ChÉ mÙt loáng là cô ã xong xuôi, anh bi¿t cô không thích trang iÃm, bình th°Ýng chÉ thoa mÙt ít son nh¡t màu, khác vÛi ám phå nï th°Ýng bu quanh anh, có m×i trang iÃm, ch£i chuÑt thôi mà cing h¿t c£ m¥y ti¿ng Óng hÓ.

Cô xách túi chu©n bË i ra ngoài, nh°ng mÛi ra tÛi cía ã bË anh ôm l¡i: Bên ngoài tuy¿t r¡i nhiÁu l¯m, ëng i! Cô ©y anh ra: ëng qu­y nïa, i làm là chuyÇn b¯t buÙc! Anh ngh) ai cing sung s°Ûng nh° anh ch¯c, có ph£i lo b°¡n ch£i ki¿m sÑng âu mà bi¿t công viÇc quan trÍng nh° th¿ nào vÛi ng°Ýi khác!

Anh th§m thì sau l°ng cô: Anh muÑn hôm nay em ß l¡i. Bây giÝ mà i thì cing ¿n giÝ nghÉ tr°a rÓi. Th­t ra v«n còn c£ núi viÇc ang chÝ anh xí lý ß công ty, nh°ng kÇ chúng, mÛi làm hòa vÛi cô xong, tiÃu biÇt th¯ng tân hôn. Cô th¥y lòng dËu xuÑng, liÁn à yên cho anh ôm. CuÑi cùng hôm ó cô không i làm.

Vëa gõ bàn phím, cô vëa ng«m ngh), d¡o này h§u nh° ngày nào anh cing tÛi, trông hai ng°Ýi l¡i nh° ang sÑng chung. M¥y hôm tr°Ûc, bác b£o vÇ kia còn gõ cía, nói b¡n trai cô ã thanh toán phí ­u xe c£ nm mà ch°a l¥y hóa ¡n, nên mang tÛi giùm.

Bây giÝ, cé nhìn th¥y b£o vÇ là cô l¡i Ï m·t. ChuyÇn trong thang máy hôm nÍ úng là không còn gì Ã nói. áng h­n nh¥t là tên thç ph¡m kia giÝ ây l¡i ang nghênh ngang trong nhà t¯m cça cô, tñ nhiên h¡n ß nhà mình! NhiÁu l§n anh kêu ca ch× này quá nhÏ, Á nghË cô dÍn tÛi nhà anh, cô chÉ trëng m¯t: N¿u sau này anh có ng°Ýi mÛi thì em cing ph£i dÍn l¡i vÁ ây thôi! MuÑn ß thì ß, không thì vÁ nhà anh i! Th¿ là chuyÇn ¥y bË gác l¡i.

Không ph£i anh muÑn ß ây th­t ché? L¡i còn tr£ tiÁn c£ nm nïa! Nh°ng ng«m l¡i thì sÑ tiÁn cÏn con ¥y âu là gì vÛi anh, có bÏ i anh cing ch³ng ti¿c. D¡o này quen vÛi cuÙc sÑng hai ng°Ýi, th¥y hÇt nh° mình ang yêu °¡ng& TrÝi ¥t, mình ang ngh) gì th¿ này? Cô l¯c §u, b­t c°Ýi, ch¯c s¯p °ãc nghÉ t¿t nên suy ngh) lung tung. Nm ci qua, nm mÛi ¿n, ng°Ýi ta hay ngh) nhiÁu ¿n ng°Ýi th°¡ng, còn mình l¡i th¥y b¡ v¡.

NhÛ ¿n chuyÇn vÁ t¿t, cô lên m¡ng ·t vé khé hÓi. Anh të phòng t¯m b°Ûc ra, ¿n g§n cô, h°¡ng xà phòng thoang tho£ng : Bao giÝ em vÁ? Cô nh¥n vào nút xác nh­n ·t vé: M¥y ngày nïa! Anh vëa lau khô tóc vëa nói: M¥y ngày nïa anh cing i Th°ãng H£i, mình cùng i i! ThË tr¥n cô ß chÉ cách Th°ãng H£i 100 cây sÑ, nên cô cing áp máy bay ¿n Th°ãng H£i.

Cô quay §u nhìn anh: Thôi i, anh ngÓi gh¿ h¡ng nh¥t cça anh, em ngÓi gh¿ phÕ thông cça em, bay cùng chuy¿n cing có ngÓi chung °ãc âu!

T°ßng câu chuyÇn ¿n ó là k¿t thúc, nh°ng hai ng°Ýi l¡i g·p nhau trên máy bay th­t, mà ph£i nói k¿t qu£ này h¡i bË cÑ ý. Dña vào b£n l)nh cça anh, muÑn bi¿t cô i chuy¿n nào, ngÓi gh¿ nào dÅ nh° trß bàn tay. UÃ o£i tña ng°Ýi vào gh¿, anh c°Ýi hì hì chào cô: Hi! liÁn bË cô ném túi xách trong tay vào ng°Ýi. Anh i lÙn ch× rÓi, ây là khoang phÕ thông! C¥t túi cho àng hoàng giùm cô rÓi anh ngÓi xuÑng gh¿ bên c¡nh, c°Ýi ¯c ý: Anh vëa Õi vé cho ng°Ýi ngÓi c¡nh em, anh ta không hÁ có ý ki¿n gì! Cô trãn m¯t nhìn anh. Õi gh¿ h¡ng th°Ýng l¥y gh¿ h¡ng nh¥t, éa ngÑc mÛi có ý ki¿n!

G·p dËp T¿t, khoang phÕ thông ch³ng còn mÙt gh¿ nào trÑng. Ngh) tÛi viÇc ph£i nía tháng sau mÛi °ãc g·p l¡i, anh r¥t muÑn hôn cô, nh°ng không dám l× mãng. Ng°Ýi ta ngÓi §y xung quanh, cô thì hay x¥u hÕ, làm v­y chÉ có n°Ûc bË cô gi¿t không toàn thây.

T°ßng t°ãng tÑi nay vÁ ¿n nhà, khoan khoái n±m trong chn ¥m, có ph£i nghe m¹ càm ràm cing th¥y h¡nh phúc, th¿ là cô vui v» ngç thi¿p i. Giïa c¡n m¡ màng, cô c£m th¥y có ai ó ¯p chn, l¡i còn dËu dàng g¡t nhïng sãi tóc mai lòa xòa trên trán cho mình. Hé, ng°Ýi nh° th¿ sinh ra úng là h¡i n°Ûc h¡i dân! Mà thôi kÇ, chÉ c§n mình không bË h¡i là °ãc, c§n gì lo chuyÇn ng°Ýi khác! Ông trÝi có m¯t, sau này s½ có ng°Ýi xí lý anh! Cô th° thái hít mÙt h¡i sâu, nh° ang m¡ mình éng giïa biÃn u¥t kim h°¡ng ngào ng¡t, tr£i mình vÛi n¯ng và gió.

Anh l·ng ng¯m nhïng °Ýng nét dËu dàng trên khuôn m·t trông nghiêng cça cô. Nói vÁ nhan s¯c, cô chÉ trên méc trung bình mÙt chút, nh°ng có mÙt v» thanh tú r¥t riêng cça con gái Giang Nam. Anh v«n nhÛ l§n §u g·p nhau, cô m·c mÙt chi¿c qu§n líng màu en, làm tôn lên làn da tr¯ng nh° tuy¿t. éng c¡nh ng°Ýi ¹p rñc rá Vu Phính ình, cô ch³ng hÁ mÝ nh¡t chút nào. Lúc ¥y anh ang thua bài liÃng xiÃng, chÉ l¡ ãng li¿c cô, không ngÝ ánh m¯t hai ng°Ýi l¡i ch¡m nhau. ¤n t°ãng sâu nh¥t cça anh vÁ cô là ôi m¯t nh° n°Ûc Tây HÓ, d­p dÁnh gãn sóng, cñc kó gãi tình, nh°ng l¡i trong veo, không chút xu nËnh.

Qua m¥y l§n ch¡m m·t, anh bi¿t cô ch³ng màng danh lãi. Trong m¯t k» khác, anh là mÙt con cá vàng th°ãng h¡ng, hÍ tìm mÍi cách à câu kéo, nh°ng cô thì ch³ng thèm quan tâm. Cô hòa mình vÛi mÍi ng°Ýi, nh°ng l¡i dñng lên mÙt béc t°Ýng thçy tinh dày, khi¿n anh th¥y mà v«n nh° không, nên anh b¯t §u héng thú. Hôm ó thi¿u mÙt chân ánh m¡t ch°ãc, anh nÕi héng chÉ cô ch¡i ¡i diÇn cho mình, sµn dËp ng§m ánh ti¿ng vÛi m¥y anh em. ám bÍn hÍ r¥t có quy t¯c, anh ã tÏ thái Ù nh° v­y, hÍ có muÑn cing ch³ng dám m¡ t°ßng ¿n cô. Trë phi& Trë phi chính cô lña chÍn.

Sau khi qua l¡i, bi¿t cô chÉ coi ây nh° mÙt cuÙc ch¡i, không chËu toàn tâm toàn ý, anh không cam lòng. °Ýng °Ýng mÙt ng°Ýi sáng giá nh° anh muÑn hÍc có hÍc, muÑn tiÁn có tiÁn, muÑn quyÁn có quyÁn, th¿ mà l¡i bË cô phÛt tÉnh. Anh hiÃu chÉ c§n mình c¯t ét liên l¡c thì cô cing b·t vô âm tín. Càng nh° th¿, anh càng muÑn níu kéo, nên hai ng°Ýi v«n ti¿p tåc dây d°a. Anh cing ch³ng hiÃu nÕi t¡i sao mình l¡i d¥n sâu ¿n th¿. Nh¿ch miÇng c°Ýi, anh nh¹ nhàng nâng tay cô lên ng¯m, bàn tay nhÏ nh¯n, nõn nà, mÁm m¡i nh° không có x°¡ng. Cúi §u, anh dËu dàng hôn cô.

H¾T CH¯ NG 9./.

CH¯ NG 10.

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: iCy

Edit: (æææ)

MÙt lát sau, có ti¿ng cía chính óng s§m l¡i. Cô ng¡ ngác éng d°Ûi vòi hoa sen, nhïng giÍt n°Ûc li ti nhÏ tí tách xuÑng ng°Ýi.

Không khí ngày t¿t cñc kó náo nhiÇt. Þ nhà, cô th­t không hÕ danh mÙt con heo l°Ýi, ngày nào cing n no ngç kù, mà m¹ cô thì ngày nào cing n¥u toàn món ngon cho con gái. HÅ r£nh r×i, cô l¡i tung tng sang hàng xóm ánh m¡t ch°ãc. N¿u c£ Ýi Áu °ãc nh° v­y, th§n tiên có em cuÙc sÑng cça mình ra Õi, cô cing ch³ng thèm.

Hôm nay là mÙt ngày cñc kó may m¯n, mÛi nh­p cuÙc cô ã th¯ng liÁn hai ván. Thñc ra cing ch³ng áng kà gì, vì chÉ c°ãc tiÁn xu cùng vÛi các bà, các bác hàng xóm, nh°ng nghe hÍ kà të chuyÇn nhà ra chuyÇn ngõ cing th¥y vui vui. Vëa °ãc mÙt ôi B¡ch (*) thì m¹ cô hÛn hß ch¡y tÛi: M·c M·c, iÇn tho¡i nè! Cô th§m gi­t mình, m¹ mà vui nh° th¿, ch¯c ch¯n là àn ông gÍi rÓi.

A lô,

GiÍng anh truyÁn ¿n: ông vui th¿! ang làm gì v­y? Cô ngây ng°Ýi, ây là cú iÇn tho¡i §u tiên cça anh sau khi hai ng°Ýi të biÇt ß sân bay. Vëa nhai mñc n°Ûng, cô vëa tr£ lÝi: ánh m¡t ch°ãc! §u dây bên kia, anh c°Ýi giòn giã: Trình Ù nh° v­y mà dám ch¡i vÛi ng°Ýi ta à? Cô hë l¡nh: Ai khi¿n anh lo! S¯p qua nm mÛi rÓi mà ch³ng nói °ãc lÝi nào hay ho c£!

Anh chÉ c°Ýi, không nói gì. Th¥y quyÁn chç Ùng bË ©y qua cho mình, cô bñc bÙi g¯t: Có gì thì nói, không thì em cúp máy! oán cô vëa thua, anh b­t c°Ýi, kh½ nói: °ãc! MÛi có vài lÝi ã cúp máy, cô th¥y h¡i håt h«ng. ¿n c£ câu nm mÛi vui v» mà anh cing ky bo! ¤m éc là v­y, nh°ng khi bÑc quân m¡t ch°ãc lên xem, khí th¿ cô ã hëng hñc trß l¡i. Bây giÝ th¯ng là °u tiên hàng §u, m¥y chuyÇn khác quan tâm làm gì!

Hôm ó ß sân bay, anh °a cô ra chi¿c xe ã °ãc chu©n bË chu áo. Lúc ¥y là buÕi chiÁu, sân bay HÓng KiÁu nhÙn nhËp k» ón ng°Ýi °a. An vË trong xe, cô quay §u nhìn qua cía sÕ, th¥y anh ang éng v«y v«y tay. Thân hình cao ráo cça anh r¡ng rá d°Ûi ánh m·t trÝi. L§n §u tiên cô nh­n ra anh th­t iÃn trai.

Lúc cô të bàn m¡t ch°ãc vÁ nhà thì ã quá nía êm, may mà m¹ ã ngç, n¿u không nh¥t Ënh s½ g·ng hÏi cho b±ng °ãc xem hÓi nãy ai ã gÍi. ang ß trong phòng t¯m, vëa kËp ría xong m·t mii, chu©n bË i ngç thì chuông iÇn tho¡i reo lên, cô ch¡y vÙi ra nghe máy. Dãy sÑ hiÇn ra trên màn hình là cça anh. Không c§n khách sáo chào hÏi, cô làu bàu: Nía êm nía hôm rÓi, có chuyÇn gì th¿? Anh thì chuyÇn tÑt không làm, cé i làm chuyÇn x¥u!

GiÍng anh nghe r¥t dËu dàng, ¥m áp: Em ngç ch°a? êm hôm khuya kho¯t còn gÍi iÇn phá ng°Ýi ta, ai mà ngç cho nÕi! Vëa c§m l¥y chi¿c iÁu khiÃn Ënh b­t TV lên xem, cô vëa áp: Ch°a! Còn ang bË mÙt con mu×i qu¥y nhiÅu! Anh b­t c°Ýi: Anh vô cùng Óng c£m vÛi sÑ ph­n con mu×i áng th°¡ng ¥y! Cô cing phì c°Ýi, tâm tr¡ng tho£i mái h³n. Anh nói ti¿p: Em xuÑng d°Ûi nhà i! T°ßng mình nghe l§m, cô hÏi l¡i: XuÑng âu c¡? CÕng c° xá nhà em. Cô kinh ng¡c, ánh r¡i chi¿c iÁu khiÃn.

Lúc quáng quàng ch¡y ra cía, bË bác Quy b£o vÇ ngn l¡i hÏi: M·c M·c, nía êm rÓi cháu còn ra ngoài sao? cô chÉ bi¿t g­t §u c°Ýi. Þ quê âu âu cing là ng°Ýi quen, i ra i vào Áu chào hÏi ríu rít, cô r¥t thích lÑi sÑng tình ngh)a này. Nhìn sang bên kia °Ýng, th¥y mÙt chi¿c BMW màu en mang biÃn sÑ Th°ãng H£i ang ­u, nh°ng không ph£i chi¿c xe ã °a cô vÁ nhà hôm nÍ. Còn ang phân vân thì anh mß cía, ló §u ra: Bi¿t ngay em s½ lÁ mÁ mà! NgÓi trong xe, cô v«n còn c£m th¥y khó tin, ng¡ ngác nhìn anh: Sao anh l¡i ß ây? i công tác à? Anh c°Ýi, l£ng sang Á tài khác: i n gì ó nhé, anh ói mÝ m¯t rÓi! Ch­p tÑi nay anh ¿n Th°ãng H£i, vëa xuÑng sân bay là lái xe tÛi ây ngay, ch°a kËp bÏ bång thé gì, nên giÝ ói meo.

Canh cá ß ây th­t th¡m ngon, ­m à. Anh uÑng liÁn m¥y bát xong mÛi khoan khoái thß mÙt h¡i dài, nói: Bïa này em mÝi nhé! Cô ang uÑng mÙt bát canh nóng, ng©ng §u lên: T¡i sao? X°a nay anh luôn giành l¥y viÇc tr£ tiÁn, ch°a bao giÝ Ã cho cô mÝi.

Anh c°Ýi uà o£i: ây là Ëa bàn cça em mà! Anh bË nhiÅm m©u qu£ng cáo cça M-ZONE (**) rÓi ch¯c, Ëa bàn cça ai ng°Ýi ¥y mÝi! Cô húp mÙt ngåm canh, miÇng vênh lên: Bi¿t v­y hÓi nãy ghé quán lÁ °Ýng cho rÓi! Anh v°¡n tay cÑc vào trán cô: Keo kiÇt, vô l°¡ng tâm! GiÍng anh nghe r¥t âu y¿m. Cô u¥t éc xoa xoa trán, kéo tay anh lên há mÓm Ënh c¯n tr£ thù, nh°ng th¥y anh ch³ng thèm råt tay vÁ, l¡i còn c°Ýi t°¡i roi rói nhìn mình, cô không c¯n nïa. Lòng th¥y vui vui, nh°ng cô tñ biÇn b¡ch: ch¯c s¯p t¿t nên tâm tr¡ng mình tÑt thôi.

n xong, hai ng°Ýi d¡o mÙt vòng qua khu phÑ cÕ, qua cây c§u nhÏ n°Ûc ch£y l¡ th¡. êm khuya, nhïng hàng èn lÓng Ï treo dÍc theo dãy phÑ h¯t thé ánh sáng huyÁn £o lên nhïng vÍng lâu ¹p tña tranh v½. Khung c£nh vëa huyÁn ho·c, l¡i r¥t chân thñc ¥y khi¿n cho ng°Ýi ta có c£m giác ang i ng°ãc thÝi gian trß vÁ quá khé. Þ n¡i ây, bi¿t bao nhiêu câu chuyÇn buÓn vui, tan hãp ã diÅn ra, có nå c°Ýi, có n°Ûc m¯t, có yêu, và có h­n.

***

Hai ng°Ýi ang ngÓi ß mÙt chi¿c bàn g§n cía sÕ trong mÙt quán r°ãu. Giïa nhïng c¡n gió cm cm cça mùa ông, °ãc ngÓi nhâm nhi ly r°ãu bên nÓi l©u bÑc h¡i nghi ngút thì còn gì b±ng. Cô ã h¡i say, m¯t nh¯m m¯t mß nói: Giang Tu Nhân, không ph£i anh b£o là i công tác à? Sao m¥y hôm nay ngày nào cing r£nh r×i h¹n ng°Ýi ta ra ây th¿ này? Anh m chiêu nhìn cô, không áp. M·t cô hÓng hÓng, chóp mii cing o Ï, ánh m¯t mê mang, trông th­t quy¿n ri. N¿u là ng°Ýi khác, anh s½ cho là cÑ làm ra v», bi¿t rÓi mà còn hÏi nh°ng là cô, anh chÉ bi¿t than th§m. L½ nào cô không ngh) ra °ãc anh tÛi ây là vì cô hay sao? Anh éng lên, óng kín cía sÕ l¡i: L¡nh quá, s¯p óng bng tÛi n¡i rÓi! Cái l¡nh miÁn Nam khác vÛi cái l¡nh miÁn B¯c. Þ ây, trÝi vëa rét vëa ©m °Ût, ·c biÇt khó chËu.

Th­t ra cô cing oán °ãc ph§n nào, nh°ng vì anh không nói nên cô cing làm bÙ không bi¿t. Ng°Ýi ta th°Ýng nói chim trÝi, cá n°Ûc , thñc ra chúng xa nhau không ¡n gi£n là vì mÙt con ß trên trÝi, mÙt con ß d°Ûi n°Ûc, mà còn vì nhiÁu nguyên do khác nïa. Cô chÑng c±m, hÏi ti¿p: RÑt cuÙc bao giÝ anh mÛi i ây?

Anh ngía §u uÑng r°ãu, xong xuôi l¡i ·t ly xuÑng ng¯m nghía mÙt hÓi. ó là mÙt chi¿c ly sé °ãc làm theo kiÃu cÕ, trông r¥t tinh x£o. Vài phút im l·ng trôi qua, anh mÛi ng©ng §u lên, l¡nh giÍng: Em không muÑn th¥y m·t anh ¿n th¿ sao? Cô chm chú nhìn anh, ch³ng bi¿t anh có ý gì, cái trò ng¯m hoa trong s°¡ng mù này th­t mÇt mÏi. Tay nâng chén r°ãu, cô h¿ch m·t: Anh uÑng lÙn thuÑc à? Có gì to tát âu, không hÏi nïa là °ãc ché gì?

Ra khÏi quán r°ãu, cô ã say mèm, b°Ûc i không vïng. L§n say r°ãu ó cô cing y nh° v­y. NhÛ l¡i, anh c£m th¥y lòng th­t ngÍt ngào, c¡n gi­n trong phút chÑc x¹p xuÑng. Anh ôm l¥y t¥m thân mÁm m¡i cça cô, °a vÁ nhà. êm ông, nh°ng nhïng ánh sao v«n l¥p lánh trên nÁn trÝi thm th³m.

Nía êm tÉnh l¡i, th¥y anh ang ngç, h¡i thß Áu Áu, cô nhÛ mang máng hôm qua anh ôm cô vào lòng, dËu dàng vuÑt tóc cô. Giïa c¡n rã rÝi vì say r°ãu, l¡i buÓn ngç, hình nh° cô nghe anh khe kh½ thß dài: Anh ph£i làm sao mÛi giï ch·t °ãc em ây?

D°Ûi ánh èn ngç mÝ mÝ, cô °a tay vuÑt tóc anh, ch­m rãi, rón rén nh° mÙt tên trÙm. Tóc anh r¥t céng, không mÁm m¡i nh° tóc cô, chãt liên t°ßng ¿n câu téc dñng tóc gáy , ngh) ch¯c tóc anh cing thuÙc d¡ng này, cô b­t c°Ýi. Khi ngç, àn ông không khác gì mÙt éa tr», cing say s°a nh° mÙt chú heo nhÏ áng yêu.

Nhìn ánh èn, cô l¡i nhÛ tÛi bóng èn kiÃu cÕ trong phòng khách nhà mình. Ã ti¿t kiÇm iÇn, bình th°Ýng m¹ cô chÉ Ã èn sáng mÝ mÝ, sau ó eo kính ngÓi khâu vá ho·c em máy tính ra cÙng sÕ chi tiêu. Bao nhiêu nm qua, m×i l§n ngh) tÛi m¹, hình £nh ó l¡i hiÇn ra trong §u cô.

Nhïng ngày nghÉ bao giÝ cing ng¯n ngçi, có l½ khi con ng°Ýi ta càng vui v» thì thÝi gian càng qua mau. Lúc i làm l¡i, ã có hàng núi công viÇc ang chÝ, không có cách nào khác là cô ph£i làm thêm giÝ. Trong công ty có chút thay Õi vÁ nhân sñ. Nghe nói có mÙt tr°ßng phòng r¥t giÏi chuyên môn mÛi °ãc iÁu vÁ ây, nh°ng là phòng khác nên cô cing không à ý l¯m. ThÉnh tho£ng tình cÝ g·p, cô chÉ g­t §u chào. Cé th¿ rÓi d§n d§n hai ng°Ýi cing quen bi¿t s¡ s¡. D¡o g§n ây, anh ta r¥t hay ¿n phòng cô. MÙt hôm, Tr§m TiÃu Giai kéo cô l¡i, nói th§m vào tai: ChË xem, có ph£i anh tr°ßng phòng mÛi tÛi kia có ý gì vÛi chË không? Cô cau mày: Tr§m TiÃu Giai, tr°a nay cô n nhiÁu l¯m có ph£i không? Cô nàng này x°a nay n no r×i h¡i, chuyÇn gì cing muÑn ghé tai ghé m¯t vào, nh°ng cô bi¿t thñc ra cô nàng cing ch³ng có ý gì x¥u, chÉ h¡i nhiÁu chuyÇn thôi. Tr§m TiÃu Giai héng chí nói: ChË có à ý là không có chuyÇn gì anh ta cing l°ãn qua l°ãn l¡i ß phòng mình không? VÛi l¡i, hai phòng làm ß hai m£ng khác nhau, v­y thì anh ta tÛi ây làm gì? Cô không rÝi m¯t khÏi màn hình, tay nh¥n chuÙt, nói: Thì cing vì khác nên mÛi tÛi, phòng 6 bên ó cing làm vÁ xu¥t nh­p kh©u giÑng phòng 2 bên mình, nên không thà th°Ýng xuyên qua phòng 2, ng°Ýi ta t°ßng là sang thám thính c¡ m­t gì thì sao? V­y nên qua phòng mình là chuyÇn °¡ng nhiên.

Tr§m TiÃu Giai nhìn cô ch±m ch±m: Tí M·c, chË không bi¿t th­t hay gi£ khÝ th¿? Phòng 1, phòng 3 cing không cùng m£ng vÛi bên anh ta, sao anh ta không qua ó mà l¡i qua ây? §u cô ong lên, mÙt Giang Tu Nhân cing ç khi¿n cô nhéc §u rÓi, bây giÝ cô không có b£n l)nh Ñi phó vÛi ng°Ýi thé hai, trë phi cô không muÑn sÑng nïa. Sau khi k¿t thúc kó nghÉ t¿t, anh l³ng l·ng dÍn Ó cô sang nhà anh, buÙc cô ph£i qua ó ß. Th¿ là quan hÇ cça hai ng°Ýi l¡i ti¿p tåc. D¡o này anh khá b­n rÙn, d) nhiên là cô không bi¿t anh b­n gì. Anh không nói, cô cing không hÏi, bßi bi¿t nhiÁu ch°a ch¯c ã là chuyÇn tÑt. Anh th°Ýng i ¿n nm ngày, có khi m°Ýi ngày, khi ó cô cing trß vÁ nhà ci, vui v» t­n h°ßng sñ yên t)nh mÙt mình.

Nh°ng Tr§m TiÃu Giai v«n không chËu bÏ qua: TÑi nay phòng 6 có mß tiÇc mëng, có mÝi c£ phòng mình nïa. ã nh­n lÝi rÓi, chË có i không? Gíi xong email, cô c§m chén uÑng liÁn m¥y ngåm n°Ûc, rÓi dï tãn nói: Tr§m TiÃu Giai, n¿u em r£nh quá thì Ã chË giao m¥y cái ¡n hàng ang é ra ß ây cho mà làm! ã sÛm miÅn dËch vÛi chiêu hù dÍa cça cô, Tràm TiÃu Giai v«n c°Ýi hi hi: MÛi nói có mÙt tí ã gi­n! Thôi mà, ng°Ýi ta chÉ vÛ °ãc có nía ngày nghÉ ng¯n ngçi, ph£i nghÉ ng¡i cho l¡i séc ché, chË muÑn em phát iên lên vì công viÇc sao? Tài n nói b­c này, không làm trong BÙ Ngo¡i giao thì úng là mÙt tÕn th¥t lÛn cho quÑc gia! Bây giÝ cô cing Óng ý c£ hai tay hai chân vÛi nh­n xét cça m¥y anh em trong phòng.

Tr°Ûc khi h¿t giÝ làm, V°¡ng ¡i §u vào phòng thông báo: Các Óng chí, hôm nay tr°ßng phòng TËch cça phòng 6 mÝi phòng mình i n vÛi gi£i trí, không ai °ãc v¯ng m·t âu ¥y nhé!

n xong, mÍi ng°Ýi kéo nhau i hát. Cô thu mình ngÓi trong mÙt góc, nhìn Óng nghiÇp hát hò, c°Ýi ùa. Nhìn Óng hÓ thì th¥y ã trÅ rÓi, nh°ng ch³ng ai có ý Ënh ra vÁ. Hôm nay phòng 6 mÝi, n¿u giïa chëng mà cáo biÇt thì cing kó, nên cô v«n ph£i nán l¡i. D°Ûi sñ cÕ vi r¥t nhiÇt tình cça Tr§m TiÃu Giai, anh chàng tr°ßng phòng hÍ TËch mà cô nàng ã nh¯c tÛi lúc chiÁu kia c§m mÙt lon bia b°Ûc tÛi, °a cho cô. Cô mÉm c°Ýi nh­n l¥y. Anh ta ngÓi xuÑng bên c¡nh, nß mÙt nå c°Ýi ¥m áp: Sao không hát vÛi mÍi ng°Ýi cho vui? Cô c°Ýi áp: Hát không hay, nên không dám. Câu chuyÇn giïa bÍn hÍ khá rÝi r¡c, a ph§n anh ta hÏi, cô tr£ lÝi. Cùng làm trong mÙt công ty, th¿ nào cing có lúc g·p nhau, nên không thà phÛt lÝ, cô ành cùng anh ta nói mÙt chút vÁ công viÇc. Lúc vÁ, mÍi ng°Ýi thu­n °Ýng i nhÝ xe nhau, anh ta cing thu­n °Ýng vÛi cô nên Á nghË °a cô vÁ. Të chÑi thì th¥y ng¡i, v£ l¡i ng°Ýi ta có tÏ v» gì là ang theo uÕi mình âu, nên cô nh­n lÝi, lòng th§m trách: t¥t c£ cing chÉ t¡i lÝi nói cça Tr§m TiÃu Giai, h¡i mình c£m th¥y thi¿u tñ nhiên!

Anh ta r¥t tí t¿, °a cô ¿n t­n l§u d°Ûi c° xá. Xe dëng l¡i, cô mß khóa dây an toàn, mÉm c°Ýi nói C£m ¡n , anh ta cing chÉ mÉm c°Ýi, nói nía ùa nía th­t: R¥t hân h¡nh. Có dËp thì cùng i n nhé! M·c dù ó chÉ là lÝi mÝi r¥t bình th°Ýng, nh°ng sao cô có c£m giác nh° anh ta ang thm dò mình. CÑ giï nguyên v» m·t c°Ýi, nh°ng trong lòng m¯ng th§m: Tr§m TiÃu Giai ch¿t tiÇt, mong sao cho cái mÏ qu¡ cça cô ëng có linh! Bây giÝ ß chung nhà, anh h§u nh° chi¿m h¿t thÝi gian r£nh cça cô. Hình Lãi Phong ba l§n bÑn l°ãt gÍi iÇn mÝi i n, cô cing ành viÇn cÛ b­n bËu công viÇc mà thoái thác. SuÑt ngày bË anh qu¥n nh° v­y, cô l¥y âu ra thÝi gian vÛi séc lñc mà ra ngoài giao thiÇp ché? Anh chàng hÍ TËch có v» v«n ang ãi câu tr£ lÝi, cô ành c°Ýi c°Ýi, nói nh¹ nhàng: Hi vÍng lúc nào ó s½ có dËp! rÓi ©y cía xe, b°Ûc ra ngoài. ãi xe anh ta rÝi i, cô mÛi c¥t b°Ûc. ang chu©n bË lên l§u thì nghe th¥y ti¿ng v× tay të g§n ó vÍng l¡i: Không tÇ, không tÇ. Qu£ là mÙt c£nh t°ãng ¹p! GiÍng nói ¥y là cça anh. Cô xoay ng°Ýi, th¥y anh ang éng dña vào mii mÙt chi¿c xe màu en, nhìn cô nh° c°Ýi nh° không, v× tay v» r¥t tho£i mái. Ch°a bao giÝ th¥y anh i chi¿c xe ó, nên hÓi nãy cô không nh­n ra.

Anh không có ý Ënh b°Ûc l¡i, mà cô thì cing éng yên t¡i ch×. °ãc mÙt lúc, th¥y nh° v­y qu£ là ngÑc ngh¿ch, cô xoay ng°Ýi b°Ûc vào cía. Anh l¡nh lùng nhìn theo, c¡n gi­n é l¡i không có ch× phát tác. Anh bi¿t ch¯c m×i l§n mình không ß thì cô l¡i dÍn vÁ nhà ci, v­y nên të sân bay anh ch¡y th³ng vÁ ây. Nh¥n chuông mÙt hÓi lâu cing ch³ng th¥y cô ra mß cía. ã nía êm rÓi, anh không muÑn gÍi iÇn tho¡i, bèn quay l¡i trong xe ngÓi chÝ xem rÑt cuÙc bao giÝ cô mÛi vÁ. K¿t qu£ là chéng ki¿n °ãc c£nh t°ãng ó! Anh nÕi tr­n lôi ình, nh°ng sau bao nhiêu nm ln lÙn trên th°¡ng tr°Ýng, c£m xúc cça anh ã °ãc che ­y r¥t hoàn h£o càng gi­n, trông anh l¡i càng có v» ung dung.

Tháo cà v¡t, ném áo vét lên gh¿, anh mÇt mÏi ngÓi xuÑng: Sao không giÛi thiÇu anh chàng vëa rÓi vÛi anh? Cô hÓ nghi li¿c anh, không ph£i anh ang ghen ¥y ché? Nh°ng rÓi cô mÉm c°Ýi, tñ giÅu mình không bi¿t l°ãng séc: Không c§n thi¿t! V­y sao, không c§n thi¿t? Em ch¯c ché? Anh cau mày. Cô không áp, qua phòng bên chu©n bË i t¯m. Nghe giÍng anh s·c mùi khiêu khích, g§n chåc ngày không g·p, ëng có nói là anh tÛi ây gây lÙn nha? Mình không có ngh)a vå ph£i ti¿p!

Cô t¯m xong, b°Ûc ra ngoài thì anh cing xách Ó i t¯m. Giïa ti¿ng n°Ûc ch£y, cô nghe giÍng anh truyÁn tÛi: L¥y giùm anh cái áo vÛi! Cô c§m áo, mß cía he hé rÓi út qua khe, không ngÝ c£ ng°Ýi cô b×ng bË anh kéo m¡nh vào. Chân lo¡ng cho¡ng, cô té vào thân hình ang dính §y bÍt xà phòng cça anh. Cô ang m·c bÙ Ó ngç mÏng, nên c£ ng°Ýi g§n nh° °Ût nhem. HÓi nãy t¯m hóa ra l¡i m¥t công toi! Cô nÕi gi­n ùng ùng: Anh iên à? Anh im l·ng ôm cô, mÙt hÓi lâu sau mÛi nh£ ra m¥y chï: L§n sau ëng vÁ trÅ nh° v­y nïa! Anh là ai ché, l¥y quyÁn gì mà i qu£n cô? C¡n téc cça cô tng vÍt: Sao, quan châu phóng hÏa, l¡i c¥m dân en Ñt èn à? Sao anh không tñ nhìn l¡i mình i! Anh không nói gì, nh°ng cô c£m nh­n °ãc anh ang r¥t téc gi­n, lÓng ngñc ph­p phÓng, h¡i thß h×n lo¡n. ©y m¡nh cô ra, anh mß cía phòng t¯m b°Ûc ra ngoài. MÙt lát sau, có ti¿ng cía chính óng s§m l¡i. Cô ng¡ ngác éng d°Ûi vòi hoa sen, nhïng giÍt n°Ûc li ti nhÏ tí tách xuÑng ng°Ýi.

H¾T CH¯ NG 10./.

Chú thích:

(*) quân B¡ch: mÙt quân trong bÙ Tam Nguyên Trung Phát B¡ch, có thà tham kh£o thêm t¡i:

http://vi.wikipedia.org/wiki/M¡t_ch°ãc#C.C3.A1c_qu.C3.A2n_b.C3.A0i

(**) M-ZONE: mÙt hãng iÇn tho¡i ß Trung QuÑc. Nói chung thì iCy chÉ có thà nói là MZONE có chi¿n dËch qu£ng cáo Be yourself , ánh vào tâm lý muÑn làm chç cça giÛi tr».

CH¯ NG 11

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: iCy

Edit: (æææ)

Trong c¡n mê, bàn tay ¥m áp, m¡nh m½ cça ng°Ýi ¥y n¯m ch·t tay cô.

D'D'D'

T­n m¥y ngày sau, anh v«n im h¡i l·ng ti¿ng. VÑn x°a nay không chç Ùng, l¡i úng lúc b­n tÑi m¯t vì ¡n hàng do mình phå trách có v¥n Á nên cô cing ch³ng liên l¡c vÛi anh. Tñ thâm tâm, cô bi¿t chuyÇn hai ng°Ýi s½ không i ¿n âu, cÑ ¥m n xôi ch³ng ích gì. Khi c¡n b­n rÙn ã qua, nhÛ vÁ nhïng tháng ngày bên nhau, °ãc anh ôm vào lòng âu y¿m vuÑt ve, tim cô l¡i qu·n th¯t. Bi¿t là anh gi­n, nh°ng v­y thì sao? Cô có là gì cça anh âu mà ph£i à ý iÁu ó!

Þ bên nhau ã lâu, cô bi¿t tính anh. Khi n anh r¥t kén, tuyÇt Ñi không ång ¿n nhïng thé có mùi ·c tr°ng nh° hành, cà rÑt. Sáng ra không °ãc kéo rèm cía, vì m¯t anh không thà thích éng ngay vÛi ánh sáng. BuÕi tÑi i ngç không °ãc à èn, mà lúc ngç anh r¥t ngang ng°ãc, th°Ýng chi¿m h¿t c£ gi°Ýng. Nía êm tÉnh gi¥c, phát hiÇn cô không còn ch× n±m nïa, mÛi dËch sang mÙt bên. Khi anh làm l¡, ngh)a là c¡n gi­n cça anh s¯p bùng nÕ, tÑt nh¥t không nên Õ thêm d§u vào lía. N¿u gi­n th­t, anh v«n c°Ýi nói nh° th°Ýng, nh°ng ph£i coi chëng, vì c¡n gi­n s½ phát tác lúc nào không hay.

Ýi ng°Ýi không tránh khÏi nhïng lúc Ñm au bÇnh t­t. N±m trong cn phòng hng h¯c thé mùi ·c tr°ng cça bÇnh viÇn, Tí M·c c°Ýi chua chát. M¹ th°Ýng ca c©m lÛp tr» bây giÝ ch³ng bi¿t cách tñ chm sóc b£n thân, và con gái bà chính là mÙt iÃn hình. ThÝi ¡i hÍc, mÙt thân gánh hai viÇc, b­n ¿n n×i không có thÝi gian n c¡m, ngày nào cing n mì, ¿n n×i bây giÝ cé ngíi th¥y mùi mì là cô phát ói. Hôm qua dù b­n tÑi m¯t tÑi mii nh°ng cô v«n n r¥t úng giÝ. Nía êm th¥y au bång, t°ßng bÇnh bao tí tái phát, cô uÑng hai viên thuÑc nh°ng không th¥y á. Hôm sau v«n cÑ i làm, nh°ng ¿n buÕi chiÁu, c¡n au trß nên dï dÙi, khi¿n cô ph£i ôm bång nhn nhó. Tr§m TiÃu Giai th¥y có gì ó không Õn, ch¡y tÛi á: Tí M·c, chË sao v­y? Sao m·t chË tr¯ng bÇch th¿? Cô cÑ nß nå c°Ýi tr¥n an: Không có gì âu, bÇnh bao tí tái phát thôi, th¿ nh°ng càng lúc l¡i càng th¥y au, au ¿n toát mÓ hôi. Tr§m TiÃu Giai vÙi °a cô ¿n bÇnh viÇn, k¿t qu£ là viêm ruÙt thëa c¥p tính. Bác s) nói n¿u ¿n ch­m thêm mÙt chút nïa, cô s½ g·p nguy hiÃm.

Ca mÕ s½ b¯t §u vào ngày mai. Trong thÝi gian chÝ ãi, cô °ãc cho uÑng thuÑc và truyÁn n°Ûc biÃn. Tr§m TiÃu Giai bám theo bác s), hÏi ç thé chuyÇn c§n chú ý rÓi mÛi yên tâm. Cí chÉ ¥y khi¿n Tí M·c r¥t c£m Ùng, bình th°Ýng cô nàng r¥t thích chòng gh¹o ng°Ýi khác, nh°ng r¥t chí tình chí ngh)a khi ng°Ýi ta g·p chuyÇn. Con gái miÁn B¯c là th¿, r¥t rÙng rãi phóng khoáng.

Gi°Ýng bên có mÙt cô bé chëng m°Ýi b£y, m°Ýi tám tuÕi ang ngç. Ca mÕ cça cô bé r¥t thành công, chÉ c§n ãi cho v¿t mÕ lành l¡i, nên ng°Ýi m¹ i theo chm sóc cing yên tâm ngç say. Nghe h¡i thß Áu Áu cça hai ng°Ýi, cô chãt th¥y mình l» loi. Cé ngá ã quen mÙt mình °¡ng §u vÛi mÍi chuyÇn, nh°ng hóa ra cô v«n sã sã mÙt mình cô ¡n, sã mÙt mình sÑng qua ngày, và cing chính vì th¿ mà cô dùng d±ng mãi vÛi anh.

Thñc ra bÇnh viÇn không xa l¡ gì vÛi Tí M·c. Lúc cha ngã bÇnh, ngày ngày cô mang Ó n ¿n cho ông. Tí M·c quen, quen tÛi méc các bác s) không ná uÕi cô ra m×i l§n i kiÃm tra phòng bÇnh. HÍ chÉ c°Ýi c°Ýi nhìn chi¿c cà mèn trong tay cô, nói vÛi cha cô: Con gái l¡i mang c¡m ¿n cho bác rÓi kìa, th­t hi¿u th£o. Cha cô vui v» g­t §u c°Ýi. Trong trí nhÛ cça cô, lúc nào cha cing c°Ýi, mÙt nå c°Ýi r¥t ×i hiÁn lành. KÃ c£ lúc bÇnh, ông v«n c°Ýi tr¥n an cô: Thç t°Ûng Chu [Chu Ân Lai] cing bË bÇnh này, cùng bË mÙt lo¡i bÇnh vÛi v) nhân là vinh dñ ó con!

BÇnh viÇn luôn có mÙt thé mùi r¥t khó ngíi, nh°ng ngíi mãi rÓi cing thành quen. Thç t°Ûng Chu m¯c bÇnh này mà còn không qua °ãc, huÑng hÓ là cha cô. Trong mÙt êm m°a båi l¥t ph¥t, ông ã ra i v)nh viÅn. M×i nm vào Ù ¥y, Giang Nam l¡i ng­p trong m°a båi, ¥t trÝi tr¯ng xóa mÙt màu, mÝ mÝ £o £o. Ký éc vÁ cha trong Tí M·c Íng l¡i quanh nå c°Ýi cça ông, món canh cá cça ông. RÓi cô thi vào ¡i hÍc danh ti¿ng nh¥t nhì thành phÑ, chú bác ß quê Áu khích lÇ cô ph¥n ¥u à cha °ãc tñ hào. Bao nhiêu nm ã trôi qua, tan bi¿n không còn chút d¥u v¿t nh° chi¿c cÑc ánh rng in hình con b°Ûm thuß nào, nh°ng cô thì v«n nhÛ, nh° nhïng chuyÇn ¥y mÛi x£y ra ngày hôm qua. Có l½ Giang Tu Nhân không hiÃu vì sao cô thích b°Ûm, nh°ng anh không hÏi. Giïa anh và cô, chuyÇn gì cing có thà x£y ra, trë viÇc chia s» nhïng thé riêng t°. N¿u anh hÏi thì cô cing s½ không nói. Thân m­t, không có ngh)a là chia s» t° m­t.

Të khi bên nhau, th¥y cách bài trí cça anh quá ¡n iÇu, m×i l§n d¡o phÑ cô Áu tha vÁ c£ Ñng Ó trang trí. Gi°Ýng ngç, gh¿ trong phòng khách, th­m chí c£ gh¿ trong xe anh giÝ §y nhïng chi¿c gÑi nhÏ hình b°Ûm. Cô nói làm v­y à cho không khí bÛt l¡nh l½o, có h¡i ng°Ýi h¡n. Anh không có ý ki¿n gì, vÛi anh, có cing °ãc mà không có cing ch³ng sao, miÅn là cô thích. Mà cô l¡i thích nh¥t m×i chiÁu cuÑi tu§n ôm gÑi ngÓi trên t¥m th£m phòng khách, vëa xem phim vëa nhâm nhi Ó n v·t. ôi khi anh cing ¿n ngÓi cùng vÛi cô, lúc ¥y cô s½ l¡i vui v» dËch sang mÙt bên nh°Ýng ch×.

SuÑt mÙt êm suy ngh) mông lung, chãp m¯t ch°a °ãc bao lâu thì trÝi ã sáng. Hôm nay Tr§m TiÃu Giai xin nghÉ, vào viÇn të r¥t sÛm. MÙt lát sau các bác s) cing ¿n, hÏi thm tình hình rÓi chu©n bË cho ca mÕ. ThÝi gian ch§m ch­m trôi qua. GiÝ phút này, cô Ùt nhiên r¥t muÑn nói chuyÇn vÛi anh, °ãc nghe giÍng nói cça anh. ã m°Ýi ngày rÓi không liên l¡c, xem ra anh gi­n th­t. Cô oán nguyên nhân là të vå chìa khóa. Anh ã °a cho cô chìa khóa nhà anh, l½ ra cô cing nên làm t°¡ng tñ, nh°ng cé ch§n chÝ, ánh trÑng l£ng m×i l§n anh nh¯c ¿n. Anh có r¥t nhiÁu nhà, nh°ng cô thì chÉ có mÙt, cô muÑn giï nó làm th¿ giÛi riêng cho mình. N¿u th¿ giÛi ¥y bË xâm nh­p, cô s½ c£m th¥y lÛp vÏ bÍc mình cÑ công t¡o dñng bË bóc tr§n, c£m giác ¥y cñc kó khó chËu.

M°Ýi phút nïa s½ b¯t §u ca ph«u thu­t, y tá chu©n bË gây mê. Cô do dñ nhìn iÇn tho¡i, cuÑi cùng cing b¥m nút gÍi. Không có ai b¯t máy. MÙt ý ngh) chãt hiÇn ra trong §u cô. Të lúc óng s§m cánh cía l¡i sau l°ng ¿n giÝ không liên l¡c gì, có l½ anh muÑn c¯t ét th­t. Ng°Ýi ta ã tÏ rõ thái Ù nh° v­y, giÝ mình gÍi iÇn ch³ng ph£i quá vô duyên sao? °ãc thì ¿n, không °ãc thì i, ¡n gi£n th¿ thôi! Có b¯t §u ¯t ph£i có k¿t thúc. ã v­y mình còn dây d°a làm gì?

Bßi tác dång cça thuÑc gây mê, cô chÉ m¡ hÓ c£m th¥y sau ca ph«u thu­t, có ai ó b¿ mình lên gi°Ýng r¥t nh¹ nhàng, c©n th­n. Nghe ng°Ýi ¥y trao Õi vÛi bác s), cô cÑ g¯ng nh­n diÇn giÍng nói, nh°ng v«n không thà nào n¯m b¯t °ãc, chÉ ch¯c ch¯n mÙt iÁu ó không ph£i là ti¿ng cça Tr§m TiÃu Giai. Trong c¡n mê, bàn tay ¥m áp, m¡nh m½ cça ng°Ýi ¥y n¯m ch·t tay cô, khi¿n cô c£m th¥y vô cùng an tâm. HÓi bé, °ãc cha n¯m tay d¯t qua c§u, cô thích chí vëa i vëa tung tng nh£y nhót. M¹ l¯c §u, trách yêu con gái bË cha làm h°, i không ra i, éng không ra éng. GiÝ ây °ãc bàn tay này em l¡i c£m giác an tâm ngày bé, cô m¡ hÓ ngç thi¿p i.

Lúc cô tÉnh l¡i thì trÝi ã tÑi. M·t trÝi ã l·n xuÑng núi, nhïng tia sáng còn sót l¡i y¿u Ût xuyên qua cía sÕ, chi¿u vào phòng. Gió xuân nhè nh¹ thÕi, không khí th­t dÅ chËu. Cô mß m¯t ra rÓi nh¯m l¡i, c£m giác mình còn ang m¡, ch°a tÉnh h³n. Rõ ràng hôm qua mình n±m ß mÙt phòng có hai gi°Ýng bÇnh, còn cn phòng cao c¥p này& Nh¯m m¯t mß m¯t mÙt hÓi, chuyÃn ánh nhìn, Ùt nhiên th¥y anh, cô gi­t mình. Anh ang éng ß cía sÕ, xoay l°ng l¡i. Không ngÝ sau khi tÉnh l¡i, ng°Ýi §u tiên nhìn th¥y chính là anh, cô th¥y lòng vëa nhÙn nh¡o, vëa yên bình, chÉ muÑn à nguyên nh° th¿, ch³ng muÑn i suy oán t¡i sao anh bi¿t °ãc chuyÇn mình nh­p viÇn. ThuÑc tê ã h¿t tác dång, nh°ng tay chân cô v«n céng ¡, không chËu nghe theo sñ iÁu khiÃn. Cô n±m l³ng l·ng ng¯m bóng l°ng anh. Anh ang éng giïa nhïng tia sáng h¯t hiu, trông th­t l» loi. RÓi cô tñ c°Ýi nh¡o chính mình. Tr°Ûc giÝ chÉ c§n anh ho mÙt ti¿ng, s½ có c£ ám b¡n bè xúm l¡i, làm sao anh cô ¡n °ãc? úng là ng°Ýi bË bÇnh, m¯t cing có v¥n Á!

Nh° có tâm iÇn c£m éng, anh xoay ng°Ýi l¡i, nhìn th³ng vào m¯t cô, l³ng l·ng b°Ûc tÛi. Dáng i cça anh không còn v» hng hái m¡nh m½ ngày th°Ýng, có chút gì ó bÑi rÑi, mÇt mÏi. Hai ng°Ýi cé im l·ng nhìn nhau, mãi cho ¿n khi có ti¿ng b°Ûc chân ngoài hành lang kèm theo ti¿ng gõ cía, anh mÛi chÉnh l¡i qu§n áo rÓi nói: MÝi vào!

Tr§m TiÃu Giai cùng mÙt ám ng°Ýi b°Ûc vào, th¥y cô liÁn vui mëng reo lên: Tí M·c tÉnh rÓi! Có V°¡ng ¡i §u, TiÃu V°¡ng, TriÇu V­n Chi, Lý H¡o, l¡i còn có c£ tr°ßng phòng TËch cça phòng 6. V°¡ng ¡i §u vëa thm hÏi, vëa nhìn nhìn Giang Tu Nhân, rÓi c¥t ti¿ng gh¹o cô: Tí M·c, em giÏi l¯m! em b¡n trai gi¥u ß nhà, không chËu cho xu¥t §u lÙ diÇn, hôm nay bÍn anh b¯t t¡i tr­n rÓi nhé! Cô chÉ c°Ýi không áp. Anh ta quay sang Giang Tu Nhân, °a tay ra: Chào anh, tôi là V°¡ng ±ng. TiÇc công ty l§n tÛi có mÝi ng°Ýi nhà nhân viên tham dñ, hi vÍng s½ °ãc g·p l¡i. Anh c°Ýi c°Ýi nhìn cô, nói hài h°Ûc: Chào anh, t¡i Tí M·c sã tôi làm m¥t m·t cô ¥y thôi! V°¡ng ¡i §u v× v× vai anh: Cách m¡ng ch°a thành công, cÑ g¯ng lên Óng chí! C£ ám ng°Ýi xúm l¡i mÓm nm miÇng m°Ýi hÏi thm. Vëa mÛi ph«u thu­t xong còn r¥t mÇt, cô chÉ có thà tr£ lÝi ng¯n gÍn tëng câu mÙt. HÍ cing bi¿t ý té, cáo të sÛm, nói sáng ngày kia s½ ghé l¡i. Tr°Ûc khi vÁ, Tr§m TiÃu Giai còn tranh thç ch¡y l¡i hÏi nhÏ: Là cái anh chàng ch¡y xe màu b¡c ó ph£i không? Th¥y cô không phç nh­n, cô nàng mß to m¯t: Tí M·c, chË g·p may rÓi! CÑ mà giï kù anh ta nhé! NhÛ l¡i giÍng iÇu kh©n tr°¡ng cça anh chàng này khi °ãc bi¿t Tí M·c ang ph«u thu­t, Tr§m TiÃu Giai ch¯c m©m anh ta r¥t n·ng tình vÛi cô. Tr°Ûc ây chÉ th¥y m×i cái uôi xe màu b¡c, bây giÝ mÛi °ãc th¥y m·t, không ngÝ anh ta l¡i ¹p trai, phong Ù ¿n v­y. H¡n nïa nghe nói phòng bÇnh Tí M·c ang n±m là phòng chuyên dùng cho các lãnh ¡o, ng°Ýi có tiÁn bình th°Ýng ch°a ch¯c ã nói chuyÃn là °ãc chuyÃn. BÇnh viÇn này r¥t nghiêm, thà à phòng trÑng cing không à ng°Ýi ta dùng bëa bãi. ¿n V°¡ng ¡i §u còn nhiÇt tình nh° th¿, xem ra Ëa vË anh ta không hÁ nhÏ chút nào!

Anh làm l¡ vÛi cô, có l½ v«n còn gi­n d×i. Có lau m·t giúp cô, có hÏi thm bác s) vÁ tình hình cça cô, buÕi tÑi có ngç l¡i trên gh¿, nh°ng tuyÇt không chËu mß miÇng. Ánh èn trong góc t°Ýng mÝ mÝ, nhìn không rõ m·t anh, ch³ng bi¿t anh ang ngh) gì. Không chËu nÕi sñ im l·ng này nïa, cô làm bÙ ång ph£i v¿t th°¡ng, kh½ rên lên. Anh l­p téc nhÕm d­y hÏi: Sao v­y? ång ph£i v¿t th°¡ng à? B°Ûc tÛi, th¥y bÙ m·t t°¡i c°Ýi cça cô, ch³ng có chút biÃu hiÇn au Ûn nào, anh thß phào nh¹ nhõm, nh°ng rÓi c¡n gi­n l¡i bÑc lên. Không thèm à ý ¿n cô nïa, anh xoay ng°Ýi, nh°ng chân ch°a kËp b°Ûc, tay ã bË cô kéo l¡i. Quay §u, th¥y ánh m¯t trong veo cça cô, anh không kiÁm ch¿ °ãc nïa bèn cúi xuÑng. ôi môi anh tìm ôi môi cô. Cô nh¯m m¯t ón nh­n nå hôn. ã g§n nía tháng không ch¡m vào cô, ng°Ýi anh sôi såc, nå hôn nóng bÏng të të chuyÃn xuÑng d°Ûi. Trong lúc ý lo¡n tình mê, b×ng cô A lên mÙt ti¿ng, anh vÙi ng©ng §u, th¥y m·t cô tràn ng­p v» au Ûn liÁn cuÑng quýt hÏi: Sao th¿, anh làm em au ph£i không? Th¥y bÙ d¡ng rÑi rít cça anh, cô kh½ l¯c §u: MiÇng v¿t th°¡ng ang co l¡i nên au& ang au Ñm, °ãc ng°Ýi khác quan tâm s½ c£m th¥y vô cùng h¡nh phúc, n×i au cing v¡i bÛt m¥y ph§n. Anh cúi §u nhìn lÛp g¡c, l¥y tay khe kh½ vuÑt ve. Trong phòng cñc kó yên t)nh, yên t)nh ¿n n×i nghe °ãc ti¿ng b°Ûc chân r¥t nh¹ cça các y tá xa xa ngoài hành lang.

H¾T CH¯ NG 11./.

CH¯ NG 12

Tác gi£: Mai Tí Hoàng Thì Vi

ChuyÃn ngï: iCy

Edit: & )

Nh°ng ó ch°a ph£i iÁu áng kinh ng¡c nh¥t &

Cô không hÏi vì sao anh bi¿t cô ngã bÇnh, mà chÉ oán có l½ là do anh th¥y cuÙc gÍi nhá rÓi gÍi l¡i. Lúc ó cô ang trong phòng ph«u thu­t, iÇn tho¡i do Tr§m TiÃu Giai giï, mà theo tính tình cça cô nàng này thì ch¯c ch¯n s½ nói h¿t mÍi chuyÇn. Anh không gi£i thích t¡i sao l¡i biÇt tm g§n c£ nía tháng, cô cing tñ bi¿t mình không có t° cách hÏi. Có nhiÁu thé nói ra con ng°Ýi ta s½ th¥y n·ng nÁ, không nói v«n tÑt h¡n. Bên anh không chÉ có mÙt ng°Ýi phå nï, ngay të §u cô ã bi¿t chuyÇn này. Të khi bên nhau, m×i êm anh Áu ngç bên c¡nh cô, d) nhiên không thà ¿n vÛi ng°Ýi àn bà khác. Mà con ng°Ýi ta n mãi mÙt món rÓi s½ ngán, bây giÝ anh v«n còn mê m©n cô ¥y, nh°ng có l½ cing chÉ vì cô khác vÛi nhïng phå nï anh th°Ýng ti¿p xúc. RÓi khi không còn th¥y mÛi m» nïa& thì s½ tÛi bi kËch lÛn nh¥t cça mÙt ng°Ýi phå nï: chia tay!

Nh°ng cing th­t l¡, ôi khi cô l¡i c£m giác mình °ãc yêu th°¡ng. Ban ngày ph£i ¿n công ty, anh s¯p x¿p mÙt hÙ lý riêng chm sóc cô. BuÕi tÑi, dù sÛm dù trÅ, không khi nào anh v¯ng m·t. Ngày ngày hÙ lý mang ¿n toàn nhïng món °a thích, d) nhiên ng°Ýi ta không thà nào bi¿t rõ kh©u vË cça cô nh° v­y, trë phi do anh cn d·n. Þ bên cô, ph§n a thÝi gian anh v«n im l·ng, có l½ còn gi­n chuyÇn ß phòng t¯m. ôi lúc mÙt ý ngh) chãt n£y lên trong §u cô: hình nh° anh ang ghen. Nh°ng rÓi cô l¡i g¡t i. Phå nï bên anh nhiÁu vô kÃ, muÑn ng°Ýi ¹p cá nào cing có, viÇc gì anh ph£i ghen vì cô!

Tan giÝ làm, Tr§m TiÃu Giai ¿n thm. ViÇc §u tiên mà cô nàng làm lúc b°Ûc vào phòng là lia m¯t kh¯p mÙt vòng, hÏi: Anh chàng xe màu b¡c âu rÓi? Thñc ra xe anh không chÉ có mÙt chi¿c, nh°ng hình nh° chi¿c màu b¡c ¥y °ãc sí dång th°Ýng xuyên h¡n, nên cô nàng có ¥n t°ãng. Cô c°Ýi: Anh ¥y âu ph£i là gì cça chË, n¿u em muÑn tìm thì lÙn ch× rÓi! Tr§m TiÃu Giai c§m mÙt trái táo lên, vëa n vëa l¯c §u chép miÇng: áng th°¡ng cho anh tr°ßng phòng TËch, nng lñc có nng lñc, ngo¡i hình có ngo¡i hình, tiÁn không gÍi là nhiÁu nh°ng tiÁn Ó cing sán l¡n& Ai dè ph£i chËu £ kích lÛn nh° v­y, ¿n n×i m¥y hôm nay không còn séc mß miÇng nói chuyÇn nïa! Không ngÝ Tr§m TiÃu Giai quan sát tÉ mÉ nh° v­y, cô phì c°Ýi, ra v» sm soi nhìn cô nàng rÓi chÍc gh¹o: V­y nhân c¡ hÙi ang rÙng mß, thëa dËp mà ti¿n tÛi i! TiÃu Giai Ï m·t, vÙi dé trái táo trong tay vào miÇng cô: n táo i, chË nói nhiÁu quá! Bác s) nói bÇnh nhân ph£i nói ít, nghÉ nhiÁu! Tí M·c không nói nïa, nh°ng bi¿t thëa trong bång rÓi. Cô li¿c Tr§m TiÃu Giai rÓi phá ra c°Ýi giòn giã. Cô nàng x¥u hÕ, d­m chân nói: TriÇu Tí M·c, chË c°Ýi nïa thí xem! iÇu bÙ ó càng làm cô c°Ýi to h¡n, úng là chÉ khi ß bên Tr§m TiÃu Giai mÛi có thà th¥y vui v» nh° v­y. Të tr°Ýng hÍc b°Ûc ra Ýi, tuy không ph£i ganh ua giành gi­t gì, nh°ng cing tr£i qua không ít chuyÇn thË phi, cô bi¿t giïa ng°Ýi vÛi ng°Ýi, có thà mÉm c°Ýi vô t° vÛi nhau ã là tÑt l¯m rÓi, nào có m¥y ai dÅ m¿n nh° Tr§m TiÃu Giai vëa nhiÇt tình th³ng th¯n, vëa vô t° kh³ng khái. Khoa hÍc kù thu­t thÝi nay ti¿n bÙ, muÑn xinh ¹p có khó gì, nh°ng ng°Ýi vëa ¹p vëa dÅ m¿n thì r¥t khó ki¿m, Tr§m TiÃu Giai chính là mÙt trong sÑ ít ó. Cho nên cô ngh) mình th­t may m¯n khi có °ãc mÙt ng°Ýi b¡n nh° v­y. ang c°Ýi, chãt th¥y Tr§m TiÃu Giai có v» h¡i g°ãng g¡o, quay §u l¡i thì th¥y anh ang éng tña cía, trông có v» m chiêu. Tr§m TiÃu Giai théc thÝi, nhìn Óng hÓ nói: Tí M·c, em vÁ ây. Cô cing không tiÇn giï l¡i, chÉ nói: i °Ýng c©n th­n!

Anh b°Ûc vào, n±m gåc bên c¡nh cô, ng°Ýi anh toàn mùi r°ãu. Cing may chi¿c gi°Ýng này không h¹p nh° m¥y gi°Ýng bÇnh bình th°Ýng khác, anh n±m cing không gây trß ng¡i gì. Ùt nhiên cô th¥y h¡i l¡, anh say bí tÉ, sao không vÁ nhà mà còn ¿n ây? Nh°ng có nhïng iÁu th§m kín mà ch¡m ¿n chÉ khi¿n con ng°Ýi ta tÕn th°¡ng, nên cô không muÑn ngh) ngãi nhiÁu.

Anh ngç r¥t say, nhËp thß Áu và sâu. B§u không khí cñc kó t)nh l·ng. Cô l³ng l·ng ng¯m anh. Mii cao, mày r­m. Ng°Ýi x°a th°Ýng nói mày càng r­m, tính càng ngang. Cô không khÏi ngh) sau này con anh ch¯c s½ ¹p trai l¯m, n¿u tính cing giÑng anh, e r±ng cing khi¿n con gái ch¿t mê ch¿t mÇt. Th­t quá tÙi l×i! B×ng cô ng©n ra, sao tñ d°ng mình l¡i ngh) ¿n chuyÇn này? Anh ¹p trai là chuyÇn cça anh, liên quan gì ¿n mình? L¡i còn con cça anh nïa?? úng là ng°Ýi bÇnh, §u óc cing hÓ Ó! Cô kéo mÙt nía chn ¯p cho anh. ã vào cuÑi xuân, nh°ng ban êm v«n r¥t l¡nh.

ChÉ tr£i qua tiÃu ph«u, l¡i n±m viÇn hai tu§n, cô ã bình phåc r¥t nhiÁu. Th°Ýng thì chÉ c§n mÙt tu§n là có thà xu¥t viÇn, nh°ng anh không Óng ý, nên bác s) không dám cho cô ra viÇn. Trong phòng có ç TV, t¡p chí,DVD, ch³ng thi¿u thé gì, nh°ng cô th¥y r¥t béc bÑi. Ngày nào cing bË h¡n ch¿, không °ãc làm cái này không °ãc làm cái kia, ¿n tu§n thé hai cô không chËu nÕi nïa. May là cuÑi cùng cing °ãc gi£i phóng, tuy ph£i dÍn ¿n nhà anh nh°ng còn tÑt h¡n ß bÇnh viÇn. Có thà ng°Ýi ta s½ ngh) cô không tim, không phÕi nhà anh thé gì cing có, vô cùng tiÇn nghi, nh°ng trông cô v«n có v» miÅn c°áng, nh° bË ng°Ýi kÁ dao vào cÕ b¯t ¿n ó ß. Th­t ra là vì cô không bi¿t mình có thÃ ß l¡i ó °ãc bao lâu, sã quen h°ßng thå rÓi, ¿n lúc ph£i dÍn i, s½ chÉ ti¿c nuÑi khÕ sß. Có câu të khÕ ¿n s°Ûng thì dÅ, nh°ng të s°Ûng ¿n khÕ l¡i khó. Cô quen sÑng gi£n dË, cing tñ bi¿t mình ch³ng có sÑ sung s°Ûng, nên ch³ng dám m¡ t°ßng gì cao sang.

Hàng ngày có mÙt phå nï mà cô gÍi là dì Tr°¡ng tÛi n¥u n, m×i ngày mÙt món khác nhau, vô cùng hãp kh©u vË cça cô. D¡o này anh có v» r£nh r×i, i làm và vÁ nhà r¥t úng giÝ, còn cô không n thì ngç, cing ã s¯p khÏe h³n. V°¡ng ¡i §u hào phóng cho nghÉ phép hai tháng, cô cing tranh thç c¡ hÙi này mà l°Ýi bi¿ng mÙt chút. Të sau khi ra tr°Ýng ¿n giÝ, ch°a tëng °¡c nghÉ nhiÁu nh° v­y, ti¿c là v«n còn ang bÇnh, không thì cô vÁ quê thm ông bà rÓi. M¥y l§n m¹ gÍi iÇn tÛi, cô v«n c°Ýi nói bình th°Ýng, gi¥u không cho m¹ bi¿t chuyÇn ang n±m viÇn chÉ là tiÃu ph«u, không c§n thi¿t ph£i khi¿n bà lo l¯ng.

NÓi canh ang sôi trên b¿p, h°¡ng bay ra t­n phòng khách. Cô b°Ûc vào bên trong. Dì Tr°¡ng eo t¡p dÁ, ang lui cui dÍn bát )a. Ng°Ýi phå nï này h¡n nm m°¡i tuÕi, tóc ã có sãi b¡c. M¹ cô cing v­y, të khi cha qua Ýi, bà £m °¡ng luôn vai trò cça cha, vô cùng cñc khÕ, tóc cing b¡c sÛm. Cô ·t bát )a lên chi¿c bàn c©m th¡ch: Dì Tr°¡ng, à cháu giúp cho. Dì Tr°¡ng ng©ng §u, c°Ýi phúc h­u: Không c§n âu, cô còn ch°a khÏe, vÛi l¡i ây là ph§n viÇc cça tôi mà! Cô c§m chúng lên, c©n th­n éng d­y: Không sao âu, cháu cé ß dí mÙt ch× th¿ này, s¯p rÉ sét ¿n n¡i rÓi! Dì Tr°¡ng c°Ýi: V­y cing °ãc. MÙt lát sau, bà l¡i nói thêm: Cô chç, cô th­t có phúc! Cô không tr£ lÝi. Dì Tr°¡ng mÛi ¿n ây vài ngày, d) nhiên không hiÃu nÙi tình. L§n §u tiên bà gÍi cô là cô chç, lúc ¥y anh cing có m·t, nh°ng có l½ anh không à ý mà sía l¡i. Cô thì không tiÇn gi£i thích, ch³ng l½ l¡i i nói vÛi mÙt ng°Ýi xa l¡ r±ng: Tôi không ph£i vã anh ¥y ? Tuy trong xã hÙi này, tình nhân sÑng chung vÛi nhau ch³ng ph£i chuyÇn l¡, nh°ng nhiÁu ng°Ýi lÛn tuÕi v«n không thà ch¥p nh­n, huÑng chi cô ch³ng ph£i tình nhân l«n b¡n gái cça anh.

H¡nh phúc nh¥t cça phå nï là g·p °ãc mÙt ng°Ýi àn ông th°¡ng yêu mình. °Ýng Ýi r¥t dài, n¿u ng°Ýi ta không quan tâm, không trân trÍng mình, thì bi¿t ph£i sÑng ra sao? Cô l³ng l·ng nghe, cing nh° hÓi trß vÁ nhà, nghe m¹ vëa n¥u c¡m vëa càm ràm, tuy l× tai bË tra t¥n mÙt chút nh°ng h¡nh phúc. Có l½ ngoan ngoãn nghe m¹ càm ràm cing t°¡ng °¡ng vÛi hi¿u th£o.

Dì Tr°¡ng l¥y bát )a të trong tay cô, nói: Cô chç vëa ¹p ng°Ýi, vëa ¹p n¿t, th£o nào l¥y °ãc mÙt ng°Ýi yêu mình nh° v­y. Bà vëa ría bát vëa nói: Ngày §u tiên tôi ¿n ây, c­u ¥y ã d·n tôi r¥t kù, cô thích n gì, không thích n gì. ThÝi nay hi¿m ng°Ýi àn ông nào tÑt nh° v­y l¯m& Tuy dì Tr°¡ng không bi¿t rõ nÙi tình, nh°ng nhïng lÝi nói ¥y không khÏi khi¿n cô bn khon. Cô không muÑn ti¿p tåc nghe nïa, b°ng bát i ra ngoài.

D¡o này tr°a nào cô cing ngç tÛi chiÁu, ¿n n×i tÑi ngç không °ãc, cé ln qua lÙn l¡i. N¿u cô ß vào vË trí cça anh, ch¯c ã sÛm chËu không nÕi, nh°ng anh l¡i ch³ng kêu ca gì. Sau khi cô ra viÇn, anh tñ giác nh°Ýng h³n cho cô nía gi°Ýng, tÑi ngç r¥t ngay ng¯n, không gác tay gác chân lung tung lên ng°Ýi cô nh° tr°Ûc nïa.

Lúc cô tÉnh l¡i ã s¯p tr°a. M¡ m¡ màng màng buÙc tóc thành kiÃu uôi ngña, cô ôm gÑi ra phòng ngoài. Cn phòng ã sñc néc mùi th¡m cça théc n. Tuy ng°Ýi v«n ang trong tr¡ng thái l¡ m¡, nh°ng th§n kinh ¡i não cça cô ã tñ Ùng có ph£n éng, bång cé réo lên ùng åc. TÛi cía phòng b¿p, cô không th¥y dì Tr°¡ng âu c£, mà ng°Ýi éng trong ó l¡i là anh. Nh°ng ó ch°a ph£i iÁu áng kinh ng¡c nh¥t, mà áng kinh ng¡c nh¥t là anh ang eo mÙt chi¿c t¡p dÁ, éng trông nÓi canh, hÇt nh° mÙt ng°Ýi chÓng ang b­n rÙn b¿p núc. Ùng tác §u tiên cça cô là °a tay dåi m¯t, nhìn kù l¡i thì th¥y mình không có l§m. Cô ngíi °ãc mùi món canh, là canh cá! Canh cá trích n¥u chân giò n¥m h°¡ng! Anh ¥y bi¿t! Không ngÝ anh ¥y bi¿t mình ang thèm món này!

Tim n£y lên thình thËch, cô éng ng©n ra, không bi¿t qua bao lâu hay chÉ là vài giây Óng hÓ, cô vÙi vàng ch¡y trÑn vào phòng t¯m. Vëa nhìn g°¡ng m·t hÓng hào cça mình trong g°¡ng, cô vëa vÑc n°Ûc l¡nh lên ría. M¥y tu§n n±m viÇn không làm cô tiÁu tåy, ôi m¯t v«n linh lãi, khuôn m·t v«n thanh tú. Ría m·t xong, cô không dám ra mà quay trß l¡i gi°Ýng, gi£ vÝ ngç say. Trên gi°Ýng toàn là mùi cça anh, lòng cô càng trß nên h×n lo¡n. ang rÑi r¯m, nghe anh éng ngoài cía gÍi: Tí M·c, d­y ch°a? cô l¡i bÑi rÑi h¡n, chÉ n±m ôm gÑi th­t ch·t. Chi¿c gÑi có thêu hình mÙt con b°Ûm, nhïng °Ýng vân nÕi cÙm lên, cÍ vào da thËt, vëa ngéa vëa au, nh°ng cô v«n không bÏ nó ra. Tính cô të tr°Ûc ¿n giÝ là v­y, ã ghiÁn thé gì thì không thà thay Õi.

Anh kh½ ©y cía b°Ûc vào, th¥y cô ang n±m cuÙn thành mÙt cåc, oán ch¯c cô còn ang ngç. Anh mÉm c°Ýi vuÑt tóc cô, tóc ã dài h¡n nhiÁu rÓi, mái tóc vëa mÁm vëa m°ãt, cing giÑng nh° b¥t kó ph§n nào trên thân thà cô. Ngh) ¿n ây, ng°Ýi anh l¡i nóng lên. M¥y êm nay cô ngç không °ãc ngon. Bác s) nói lúc v¿t mÕ lên da non s½ vëa ngéa vëa au, nh¥t là ngéa mà không thà gãi, r¥t khó chËu. V­y mà ch°a bao giÝ th¥y cô kêu nía lÝi. Anh khe kh½ °a tay sÝ v¿t s¹o cça cô, tuy chÉ khâu ba mii, nh°ng cô cing ph£i n au, th­t tÙi.

Cô không dám Ùng ­y, chÉ c£m giác anh ang vuÑt ve v¿t s¹o, r¥t nh¹, r¥t kh½, giÑng hÇt nh° cha hÓi tr°Ûc. M×i l§n cô bË sÑt, ông s½ vuÑt vuÑt trán cô, cing kh½ khàng nh° v­y, ch­m rãi nh° v­y&

MÙt lúc sau, anh mÛi buông cô ra. Có ti¿ng n°Ûc ch£y trong phòng t¯m, ch¯c là anh i t¯m. Cô të të ngÓi d­y, ¡p chi¿c gÑi xuÑng gi°Ýng. NgÓi sïng mÙt hÓi, cô cúi xuÑng ôm nó lên. RÓi lòng h×n lo¡n, cô l¡i ném nó i. Anh vëa t¯m xong, choàng khn t¯m b°Ûc ra ngoài, úng lúc chåp °ãc: Sao th¿, mÛi sáng ra ã b¯t n¡t gÑi rÓi à? Cô ang bÑi rÑi, không muÑn nhìn anh, quay §u sang mÙt bên: Ngày nào cing ru rú trong phòng, chán muÑn ch¿t! Anh l¥y khn lau tóc, uà o£i nhìn cô. iÇu bÙ ¥y trông th­t quy¿n ri. Cô th§m than, sao vô duyên vô cÛ l¡i ¹p trai nh° v­y làm gì không bi¿t! RÓi cô sñc nhÛ ra: Sao hôm nay không i làm? Ngày nào vÁ nhà anh v«n còn ph£i ti¿p hàng tá cuÙc iÇn tho¡i, ch¯c công viÇc b­n rÙn l¯m. Tóc ã g§n khô, anh qung khn sang mÙt bên, ngÓi xuÑng gi°Ýng: Hôm nay là thé b£y, không ph£i i! N¿u d¡o này không úng lúc công trình xây dñng vào giai o¡n kh©n tr°¡ng, anh ã nghÉ Ã ß nhà vÛi cô rÓi. Th¥y h¡i thß cô n·ng nÁ v» béc bÑi, anh c°Ýi d× dành: °ãc rÓi, hôm nay anh d«n em ra ngoài! Em thích i âu thì mình i ó! Lúc này cô mÛi th¥y khá h¡n.

H¾T CH¯ NG 12./.

CH¯ NG 13

Nhïng ngày nghÉ phép cça cô ã s¯p h¿t, chÉ còn vài ngày nïa là ph£i i làm trß l¡i. Ban §u xin nghÉ hai tháng, sau ó anh không Óng ý, nên cô ành gÍi iÇn cho V°¡ng ¡i §u, nói dÑi là v¿t mÕ ch­m lành, xin nghÉ thêm vài ngày nïa. S¿p cô r¥t dÅ chËu, cho nghÉ thêm nía tháng. Hôm nay hai ng°Ýi h¹n nhau i n ß nhà hàng, ã thÑng nh¥t là sáu r°ái anh ghé vÁ nhà ón cô, nh°ng x¿ chiÁu ngç d­y xong, không có viÇc gì làm, l¡i ngh) dù sao tÑi cing °ãc i ra ngoài, th¿ là cô âm th§m ¿n nhà hàng tr°Ûc. Vëa i vëa ngh) bång ch¯c là s½ không sao, bình th°Ýng anh không bao giÝ gây lÙn vÛi cô, n¿u có gì không vëa ý cing chÉ l¡nh lùng im l·ng. Nhà có hai ng°Ýi, ng©ng §u không th¥y cúi §u th¥y, n¿u chi¿n tranh l¡nh thì th­t khó chËu, nên d¡o này cô h¿t séc nghe lÝi anh. Anh không cho n m¥y thé Ó thi¿u dinh d°áng nh° khoai tây chiên ë, thì không n tr°Ûc m·t anh là °ãc ché gì! Anh không cho coi TV quá khuya ë, thì coi vào ban ngày! Bây giÝ cô ã hoàn toàn th¥u hiÃu th¿ nào là b±ng m·t mà không b±ng lòng !

Vëa mÛi mÕ xong, cô không dám i l¡i nhiÁu, chÉ d¡o mÙt vòng ß khu vñc quanh nhà hàng. N±m trên con phÑ s§m u¥t, n¡i ây toàn nhïng cía hiÇu nÕi ti¿ng n±m san sát nhau. Cô i loanh quanh cho tan n×i béc bÑi trong lòng. Të nhïng gì ã tr£i qua, cô th¥y khác biÇt lÛn nh¥t cça cía hiÇu bình th°Ýng và cía hiÇu có h¡ng n±m ß ch× các nhân viên nhân viên cça các shop lÛn cé nh° có m¯t th§n, chÉ c§n nhìn mÙt cái là bi¿t khách m·c Ó hiÇu gì, ¯t tiÁn hay bình dân, rÓi të ó lña thái Ù mà phåc vå. Hôm nay cô n v­n r¥t bình th°Ýng, vì mÛi mÕ nên chÉ dám m·c mÙt cái áo T-shirt rÙng thùng thình, i kèm vÛi qu§n jeans l°ng th¥p, dép k¹p. V­y mà các nhân viên cía hàng l¡i r¥t cung kính, t°¡i c°Ýi mang ¿n hàng tá bÙ váy áo, nói ¥y là nhïng bÙ thÝi trang hè mÛi nh¥t. Cô ng¯m nghía nhïng chi¿c váy có °Ýng viÁn ngÍc trai, ây là nhïng bÙ Ó cao c¥p nh¥t, sành iÇu nh¥t trong trào l°u n m·c hiÇn nay. Toàn nhïng thé xa xÉ, khác xa nhïng bÙ Ó ¡n gi£n th°Ýng m·c, cô c§m lên vài cái, ng¯m nghía, rÓi làm v» không thích. B°Ûc ra khÏi cía hiÇu, lòng cô v«n §y th¯c m¯c. Nhìn bóng mình ph£n chi¿u trên béc t°Ýng kính bóng lÙn nh° g°¡ng cça cía hiÇu, cô chãt vá l½. Hóa ra là vì hôm nay mình xách theo cái túi Chanel mà anh t·ng! Bình th°Ýng hay nhét m¥y Ó linh tinh vào túi, th¥y chi¿c túi này có v» rÙng nên tiÇn tay c§m theo. L§n tr°Ûc Tr§m TiÃu Giai hÏi: ChË thay máu rÓi à? B×ng d°ng hôm nay l¡i i dùng túi xách ¯t tiÁn. Cô c°Ýi áp: Hàng made in Qu£ng Châu, 260 tÇ, n¿u em muÑn thì chË tính em 250 thôi. Tr§m TiÃu Giai qung mÙt x¥p gi¥y tÝ vào cô: ChË ang sÉ nhåc em ¥y à? ChË 250 thì có! [ Tr§m TiÃu Giai hiÃu "chË tính em 250 thôi" ngh)a là "chË th¥y em áng giá 250 thôi"] Th¿ rÓi cô cing ch³ng à ý ¿n hiÇu chi¿c túi mình ang dùng. Không ngÝ&

TiÇn thÃ, cô ghé qua mÙt shop thÝi trang nam cao c¥p hiÇu Gianfran Coferre. Cía hiÇu r¥t lÛn, bày ç các lo¡i veston, s¡ mi, cà v¡t và các phå kiÇn linh tinh khác, phong cách và màu s¯c a ph§n là °¡ng ¡i pha chút cÕ iÃn vÛi hai màu xanh và en là chç ¡o, làm toát ra khí ch¥t ·c hïu cça nam giÛi. Cô th¥y chúng r¥t hãp vÛi gu cça anh. i kh¯p mÙt vòng, cuÑi cùng cing tìm °ãc m¥y bÙ vëa ý, ngh) tr°Ûc giÝ anh mua r¥t nhiÁu Ó cho mình, cô muÑn áp lÅ.

N¡i hai ng°Ýi h¹n n tÑi là mÙt nhà hàng Pháp sang trÍng, không khí vëa ­m ch¥t lãng m¡n vëa khi¿n ng°Ýi ta th¥y th° giãn. Anh ã ·t sµn ch× nên chÉ c§n báo tên là nhân viên phåc vå °a cô ¿n t­n gian riêng. X°a nay anh chuÙng sñ yên t)nh, không thích dùng c¡m ngoài phòng khách, trë tr°Ýng hãp b¥t ¯c d) nh° l§n cô mÝi anh n c¡m t¡i nhà ci.

Cn phòng r¥t ¹p, khn tr£i bàn ng-ten, èn chùm pha lê, bình hoa thçy tinh, r¥t lÙng l«y, sang trÍng. Cô gÍi mÙt ly cà phê, l¡ ãng khu¥y. Cing may anh không có ß ây, n¿u không nh¥t Ënh s½ không cho cô uÑng, vì tÑi nào uÑng cà phê là tÑi ó cô s½ m¥t ngç, tr±n trÍc trß mình ¿n sáng. Tr£i qua mÙt l§n nh° th¿, anh rút ra kinh nghiÇm x°¡ng máu- n¿u muÑn °ãc ngç yên thì không thà à cho cô uÑng cà phê buÕi tÑi. Ngh) ¿n iÁu ó, cô th¥y r¥t ¥m éc. Sao anh không nhìn l¡i chính mình ¥y, ngày nào cing uÑng cà phê nh° uÑng n°Ûc, v­y mà còn c¥m ng°Ýi ta! M×i l§n cô ngÓi trên th£m coi phim, anh l¡i i pha cà phê rÓi ¿n ngÓi coi vÛi cô. Anh thích chính tay pha cà phê, cà phê Luwak cça Indonesia. Nghe nói ó là thé cà phê ¯t tiÁn nh¥t trên th¿ giÛi hiÇn nay, vì s£n l°ãng có h¡n. Quá trình s£n xu¥t ra lo¡i cà phê này cñc kó ·c biÇt c§n ph£i °ãc c§y h°¡ng n h¡t cà phê rÓi bài ti¿t ra mÛi có °ãc mùi vË th¡m ngon ·c tr°ng mà nhïng lo¡i cà phê khác không có nh° v­y. Do trong quá trình tiêu hóa cça c§y h°¡ng, protein trong h¡t cà phê bË phân gi£i thành phân tí nhÏ, nhïng protein gây vË ¯ng cho cà phê cing hoàn toàn bË lo¡i bÏ, nên lúc pha ra, cà phê s½ cñc kó th¡m. M×i l§n anh uÑng cà phê, cô Áu làm bÙ muÑn ói, le l°ái há miÇng kêu lên: TrÝi ¡, cái mùi gì th¿ này? Mau mß cía sÕ ra& khi¿n cho anh ph£i dß khóc dß c°Ýi.

Vào phòng vÇ sinh ría tay xong, ang trên °Ýng trß l¡i bàn, cô nghe có ai ó gÍi tên mình. Quay §u nhìn, thì ra là tr°ßng phòng TËch ThiÃu Khiêm. Anh ta c°Ýi c°Ýi, b°Ûc l¡i: Bình phåc ch°a? Khá lên rÓi, c£m ¡n anh. Cô cing c°Ýi áp l¡i. Ng°Ýi ta th°Ýng nói d°Ûi chân thiên tí, ¥t rÙng dân ông, th¿ mà v«n r¥t dÅ g·p °ãc ng°Ýi quen. Ru rú trong nhà mÙt thÝi gian rÓi, hi¿m có dËp g·p ng°Ýi cùng công ty, cô liÁn hÏi thm tình hình Óng nghiÇp. TËch ThiÃu Khiêm vëa nói vëa thÉnh tho£ng nhìn vÁ phía sau, ß ó có mÙt ng°Ýi ngo¡i quÑc ang ngÓi ß chi¿c bàn g§n cía sÕ. oán anh ta ang i g·p khách hàng, cô không muÑn làm phiÁn, liÁn nói: Anh cé lo công chuyÇn i, tôi cing có chút viÇc!

Lúc cô trß l¡i thì anh ã ¿n. BuÕi d¡o phÑ vëa rÓi khi¿n tâm tr¡ng tho£i mái r¥t nhiÁu, cô t°¡i c°Ýi hÏi: Không ph£i anh nói h¡n b£y giÝ mÛi ¿n °ãc sao? Anh ng°Ûc §u, hình nh° có v» không vui, m·t n·ng trình trËch. Cô không nói gì thêm nïa, lòng oán ch¯c là công viÇc cça anh không °ãc thu­n lãi. MÙt lát sau, nhân viên phåc vå dÍn Ó n ra. Kh©u vË cça cô hôm nay r¥t tÑt, n h¿t thËt bò h§m r°ãu vang l¡i ¿n thËt nguÙi pho mát, rÓi thêm mÙt ph§n bánh pudding. Chi¿n ¥u nÑt vÛi mi¿ng cuÑi cùng, cô thß mÙt h¡i khoan khoái. Hai tháng nay toàn ph£i n canh, tuy dì Tr°¡ng r¥t chú tâm Õi món, nh°ng dù phong phú th¿ nào thì cing quanh i qu©n l¡i nhïng món ¥y. n mãi ¿n n×i vË giác cing ph£n Ñi, cé b°ng bát canh lên là cô l¡i muÑn Õ i. Tr°a nào dì Tr°¡ng cing éng trông chëng cô nên không tiÇn làm th¿, còn buÕi tÑi thì có m·t anh, không bË ép uÑng thêm vài thìa ã là phúc rÓi, cô nào có gan dám chÍc gi­n ông lÛn .

Dùng xong bïa, vÁ ¿n nhà, m·t anh v«n n·ng nh° chì. Cô tháo giày, b°Ûc chân không trên sàn. n no, l¡i °ãc i d¡o, tâm tình vui v», nh°ng mÛi ngÓi xuÑng l¡i th¥y mÇt, cô ch³ng muÑn Ùng ­y. Anh vào th³ng phòng, còn óng cía ánh r§m . Bó tay vÛi cái tính hÉ nÙ b¥t th°Ýng cça anh, cô nh¯m m¯t nghÉ ng¡i. Lâu l¯m không i d¡o, l¡i mÛi ph«u thu­t, thà lñc không còn °ãc nh° tr°Ûc nïa, nên cô chÑng chÍi không nÕi vÛi c¡n mÇt mÏi, mÛi mÙt lát ã chìm vào gi¥c ngç. Ch³ng bi¿t °ãc bao lâu, c£m giác °ãc nå hôn m¡nh m½ §y tính c°Ûp o¡t l«n cái ôm ráo ri¿t cça anh, cô dùng séc ©y ra: Tránh ra i nào! Anh ch³ng chËu nghe, cô không thà làm gì khác h¡n là dùng séc ngn tay anh l¡i, nh°ng càng nh° v­y, anh l¡i ôm càng ch·t. Hai ng°Ýi cé nh° thà ang ¥u v­t, mà anh thì có v» nh° muÑn cô ph£i khu¥t phåc, b¥t kó Ùng tác kháng cñ nào cça cô cing Áu tÏ ra vô ích.

Cô thß hào hÃn, ành b¥t ¯c d) nói v» c§u kh©n: V¿t mÕ còn au mà! Tuy nói r¥t nhÏ, l¡i ét quãng, nh°ng anh cing të të buông cô ra, thß hÕn hÃn. M·t anh v«n còn v» l¡nh lùng, nh°ng ánh m¯t không che gi¥u °ãc khát khao. Anh nhìn cô, lui vÁ sau m¥y b°Ûc, chân d«m ph£i m¥y thé Ó gì ó. Cô nhìn th¥y, ngÓi d­y la lên: C©n th­n! Anh cúi §u xuÑng nhìn, thì ra là m¥y túi Ó. Cô b­t c°Ýi nh·t chúng lên, °a cho anh: Ó mà có h° thì anh tñ chËu trách nhiÇm l¥y! rÓi xoay ng°Ýi i. Ch°a kËp tÛi phòng, anh ã uÕi theo, b¯t l¥y tay cô, tuy m·t v«n l¡nh lùng, nh°ng m¯t sáng l¥p lánh: Em mua à? Cô nhíu mày. Có ai ngÝ mÙt ng°Ýi tÑt nghiÇp Stanford l¡i ngÑc ¿n th¿ này không? Không mua ch³ng l½ trÙm c°Ûp mà có ch¯c? Cô h¥t tay anh ra, nói li¿n tho¯ng: Ph£i! Ph£i! rÓi chu©n bË i t¯m. Anh Ùt ngÙt ôm ch§m l¥y cô, tÑc Ù cñc nhanh nh°ng v«n có thà tránh ång ph£i v¿t mÕ, b°Ûc të të vÁ phía gi°Ýng. Bi¿t chuyÇn gì s¯p x£y ra, cô vÙi vàng ©y anh: ëng qu­y, v¿t th°¡ng s½ bË £nh h°ßng& Nh°ng nhïng lÝi nói ¥y ch³ng th¥m °ãc vào tai ng°Ýi nào ó. Anh vëa say s°a hôn lên vùng cÕ tr¯ng nõn cça cô, vëa nói: Bác s) nói không sao. Không còn cách nào khác, cô l¥y tay che miÇng anh l¡i: Nh°ng s½ Ùng ¿n v¿t th°¡ng, au& Anh thëa th¿ hôn luôn bàn tay cô: Anh s½ r¥t, r¥t, r¥t c©n th­n& Tëng nå, tëng nå hôn nóng bÏng liên ti¿p khi¿n cô c£m giác lòng bàn tay tê r§n. Bàn tay không yên ph­n cça anh ã luÓn vào v¡t áo cça cô, tr°Ýn d§n lên trên& MÙt ham muÑn không thà kiÁm ch¿ b¯t §u bùng nÕ.

Trong ¥n t°ãng cça cô sau này, l§n ¥y anh không làm au ¿n v¿t mÕ cça cô th­t. Anh cñc kó dËu dàng, m×i mÙt Ùng tác Áu r¥t ch­m, r¥t kh½, nh° thà cô là búp bê b±ng ngÍc dÅ vá mà anh trân quý nh¥t. Cé nh° thà anh muÑn m°ãn l§n ó à trao cô t¥t c£, cing nhân thà mà då d× cô trao cho anh trÍn v¹n.

G§n ba tháng quen ngç d­y lúc m·t trÝi ã lên cao, m¥y ngày §u i làm trß l¡i úng là cñc hình vÛi cô. M×i l§n chuông báo théc vang lên, cô l¡i m¡ m¡ màng màng bò d­y, ánh rng ría m·t. Të phòng t¯m b°Ûc ra ngoài, thì anh cing ã d­y, ang loay hoay tìm qu§n áo, vì cái sÑ khÕ ph£i °a cô i làm. Cái áo s¡ mi màu lam âu rÓi? Cô £o m¯t, trÝi ¡, tu§n có b£y ngày thì h¿t ba ngày anh m·c chi¿c áo ó, dì Tr°¡ng gi·t cing không kËp. Tç treo §y áo, không ph£i còn h¡n chi¿c áo ó bao nhiêu l§n sao? Cô chÍn ¡i mÙt cái °a cho anh. Anh gào lên: Không ph£i cái này! Cái mà em mua bïa nÍ c¡! Ngç ch°a ç gi¥c, tâm tr¡ng dÅ nóng n£y, cô nÕi óa: Không ph£i hôm qua anh mÛi m·c à, nó còn trong phòng t¯m ¥y! MuÑn m·c thì tñ i vào mà l¥y! Anh gãi gãi §u ng°ãng ngùng, c°Ýi c°Ýi: Anh quên. Thôi m·c cái này cing °ãc!

¿n công ty, ngh) l¡i th¥y hình nh° sáng nay mình h¡i quá áng vÛi anh, cô quy¿t Ënh h¿t giÝ làm quay trß l¡i shop thÝi trang hôm nÍ mua thêm hai cái. Nh­n quà, anh c°Ýi hÛn hß, ph¥n khßi kéo cô i mua s¯m cho b±ng °ãc, còn ích thân chÍn y phåc cho cô. GiÝ cô mÛi th¥y th¿ nào gÍi là ng°Ýi có tiÁn i mua Ó váy áo ng°Ýi ta tr°ng mÙt lo¡t ß ó, anh chÍn l¥y hai ba cái, °a cho nhân viên bán hàng: SÑ o lo¡i nhÏ nh¥t, gói l¡i giùm tôi. Cô nàng nhân viên vui mëng th¥y rõ, l¥y tëng bÙ xuÑng gói l¡i. Chç cía hàng thì khÏi ph£i nói c°Ýi ¿n miÇng không khép l¡i °ãc, ang i ôi guÑc m°Ýi phân mà v«n ch¡y nh° bay vào phòng làm viÇc l¥y ra mÙt x¥p qu£ng cáo: Anh Giang, ây là nhïng bÙ mÛi nh¥t cça cía hàng em, mÛi ra, còn ch°a °ãc °a ¿n ây nïa. Anh xem thí có °ng ý bÙ nào không. Quý cô ây vóc dáng ¹p nh° v­y, m·c m¥y bÙ này nh¥t Ënh s½ r¥t hãp. Anh vui v» c§m l¥y, l­t coi tëng trang mÙt, vëa coi vëa hÏi ý ki¿n cô: BÙ này không tÇ& BÙ này cing °ãc& Lúc này cô mÛi hiÃu t¡i sao ng°Ýi ta l¡i ua nhau l¥y chÓng giàu, có tiÁn úng là s°Ûng th­t. Cô chÉ ­m ë m¥y câu tr£ lÝi l¥y lÇ, v­y mà anh cing ·t thêm m¥y bÙ nïa.

Lúc qu¹t th» thanh toán, chç cía hàng c°Ýi t°¡i nh° hoa hÏi: V«n nh° ci, em kêu ng°Ýi giao tÛi ché? Anh kh½ ë, nh­n l¥y cây bút cô ta °a cho, ghi Ëa chÉ. Lòng cô chãt nhói lên. Ng°Ýi có ngÑc ¿n m¥y cing hiÃu ây là ch× tr°Ûc giÝ anh mua váy áo cho tình nhân. Trong nháy m¯t, tâm tr¡ng vui v» cça cô r¡i tõm xuÑng áy vñc.

T¯m xong, vëa leo lên gi°Ýng, anh ã v°¡n tay ¿n, thu§n thåc cßi dây buÙc áo t¯m cça cô. ang phiÁn muÙn, cô hung hng ­p vào tay anh: Tránh ra! Hình nh° anh không nh­n ra cô không vui, c°Ýi c°Ýi s¥n tÛi, bàn tay không yên ph­n l¡i luÓn vào bên trong áo cô, ch¡m vào ph§n da thËt nhµn nhåi, khi¿n cô th¥y ng°Ýi tê d¡i nh° ch¡m ph£i luÓng iÇn. Th­t áng buÓn, anh l¡i là ng°Ýi hiÃu thân thà cça mình h¡n chính mình nïa! Cô ra séc ©y tay anh, quy¿t không à anh thÏa nguyÇn. Lúc này anh mÛi nh­n ra có gì ó không Õn, nhìn cô §y th¯c m¯c: Sao th¿? Cô nghiêm m·t l¡i, l¡nh lùng nhìn anh: Em mÇt! Anh muÑn thì i tìm ng°Ýi khác i! T°ßng mình không bi¿t anh còn nhïng ng°Ýi àn bà khác ch¯c! Anh Ùt nhiên nÕi gi­n, nói giÍng Áu Áu: Em coi anh là cái gì? Là k» trng gió, ché còn là gì nïa? MÛi nghe anh hÏi, câu này ã b­t ra trong §u cô, chÉ có iÁu không nói ra. Không thèm à ý ¿n anh nïa, cô l¡nh lùng xoay l°ng l¡i. Anh cing xoay l°ng. Hai ng°Ýi không nói lÝi nào, không gian chãt trß nên im ¯ng.

MÙt lúc sau, cô bình t)nh trß l¡i. ây không ph£i l§n §u bi¿t anh có ng°Ýi khác, cãi nhau chÉ thêm mÏi mÇt. Lúc s¯p chìm vào gi¥c ngç, b×ng anh ôm l¥y cô, trong giÍng nói lan tÏa mÙt niÁm vui s°Ûng: Nói i, em ang ghen! Cô tÉnh d­y, xoay ng°Ýi l¡i: Anh ghen thì có! Anh c°Ýi tít m¯t, không gi¥u °ãc niÁm vui, trút c¡n m°a nå hôn lên cô: úng là ghen rÓi! Cô hung hng trãn m¯t: Giang Tu Nhân, anh nói l¡i l§n nïa coi! D) nhiên anh không nói l¡i l§n nïa, vì tâm trí cça anh lúc này ã °ãc dÓn vào chuyÇn khác, l¥y âu ra thÝi gian ¥u võ mÓm vÛi cô&

CH¯ NG 14

Thì ra chia tay cing ch³ng khçng khi¿p nh° mÍi ng°Ýi v«n ngh)&

Tay nâng ly r°ãu, Tí M·c éng ß mÙt góc nói chuyÇn vÛi Phính ình. Hôm nay cô b¡n diÇn mÙt chi¿c váy d¡ hÙi màu tím r¥t ¹p. ThÉnh tho£ng, cô l¡i c£m nh­n °ãc ánh m¯t anh ß xa xa h°Ûng vÁ phía mình. Ti¿ng nh¡c réo r¯t vang lên të ban nh¡c trên sân kh¥u. Xung quanh, mÍi ng°Ýi ang rôm r£ chuyÇn trò. Phính ình mÉm c°Ýi hÏi: Thân thà hÓi phåc th¿ nào rÓi? Nh¥p mÙt ngåm Champagne, cô cing mÉm c°Ýi, áp: KhÏe lâu rÓi. TÛ không y¿u Ût nh° c­u t°ßng âu. Thñc ra hÓi còn i hÍc cô cing hay bÇnh, nh°ng lúc ¥y b­n rÙn, ch¡y i ch¡y l¡i nh° chong chóng, ch³ng thèm à ý ¿n m¥y c¡n Ñm au v·t vãnh. GiÝ cô c£m th¥y áy náy, bÇnh xoàng thôi mà cing ph£i phiÁn ám Phính ình ¿n thm h¿t ba l§n b£y l°ãt.

Phính ình ang tr§m ngâm nhìn sàn nh£y ¿n xu¥t th§n. Theo h°Ûng ánh m¯t b¡n, cô th¥y Tôn Bình Hoa. Anh ta ang ôm mÙt cô gái m·c mÙt chi¿c váy màu lam nh¡t khiêu vi, nhan s¯c cing thuÙc lo¡i bình th°Ýng. Chãt ngh) ¿n chuyÇn Phính ình ã tëng kÃ, cô °a m¯t nhìn b¡n v» dò hÏi, qu£ nhiên không ngoài sß liÇu, Phính ình g­t §u c°Ýi chua chát. Cô cing không bi¿t nói gì, ành im l·ng. Ngh) mãi mÙt hÓi, mÛi tìm °ãc Á tài: Anh ¥y có dñ tính gì không? Phính ình c°Ýi héo h¯t: Có dñ tính gì không à? C­u thí ngh) xem, có gã àn ông nào i chê có nhiÁu àn bà bên c¡nh mình không? Cô không bi¿t nói gì thêm nïa. Sñ th­t úng là nh° th¿. àn ông ã ¡t ¿n mÙt Ëa vË nào ó, thì vÛi anh ta, phå nï nhiÁu hay ít Áu chÉ có tác dång trang séc mà thôi. Có tình yêu chân chính tÓn t¡i hay không, cing chÉ có chính mình mÛi bi¿t.

Phính ình chuyÃn Á tài: C­u thì có dñ Ënh gì ch°a? Th«n thÝ mÙt hÓi lâu, cô mÛi nhìn Phính ình, thành th­t nói: Không bi¿t! Cô ch°a tëng ngh) ¿n chuyÇn sau này, bßi có nhiÁu chuyÇn ã phát triÃn v°ãt khÏi dñ trù, khi¿n cô vô ph°¡ng kiÃm soát. Không bi¿t do quá lo xa hay vô ý, d¡o g§n ây Phính ình r¥t hay Á c­p ¿n v¥n Á này. Cô bi¿t b¡n muÑn tÑt cho mình, nh°ng thñc sñ cô không hÁ suy ngh) sâu xa gì ¿n t°¡ng lai. SÛm bi¿t chuyÇn là không thà mà v«n ti¿p tåc theo uÕi, thì k¿t qu£ có au khÕ th¿ nào cing chÉ có chính mình chËu. Cô chuyÃn ánh m¯t, th¥y ngay anh ang éng giïa mÙt ám ng°Ýi âu phåc tÁ chÉnh. Th­t kó l¡, giïa biÃn ng°Ýi nh° v­y, chÉ c§n mÙt cái nhìn, cô cing có thà tìm °ãc anh.

Phính ình không chËu buông tha, nhìn cô ch±m ch±m §y dò hÏi, nh° muÑn moi ra °ãc áp án: Tí M·c, c­u yêu anh ¥y? Cô gi­t mình, r°ãu trong ly sóng sánh tràn ra ngoài, l¯c §u nói: Phính ình, c­u bi¿t chuyÇn ó không bao giÝ có thà x£y ra mà! TÛ ch°a bao giÝ có ý ngh) muÑn trèo cao! Ng°Ýi ¹p nhìn cô chm chú mÙt hÓi lâu rÓi tr§m ngâm nói: Tí M·c, chuyÇn không có k¿t qu£, tÑt nh¥t là dét ra sÛm. Không hiÃu sao nghe lÝi nói ¥y, Tí M·c l¡i c£m giác Phính ình ang khuyên cô, nh°ng cing Óng thÝi khuyên chính mình. Lòng cô chãt xót xa. Phính ình trông céng cÏi trong m¯t ng°Ýi khác v­y thôi, nh°ng không bi¿t cô ¥y ã khóc bao nhiêu l§n tr°Ûc m·t cô rÓi. Trong tình yêu, suy cho cùng k» bË tÕn th°¡ng bao giÝ cing là phái nï.

HÍ Diêu vëa °a ly r°ãu lên miÇng, vëa nhìn Giang Tu Nhân, nói: TÛ th­t không ngÝ d¡o này c­u tu dï v­y. Không ph£i muÑn Õn Ënh rÓi ¥y ché? Anh c°Ýi c°Ýi, nói l£ng: V¥n Á này c­u hÏi Tôn Bình Hoa thì tÑt h¡n. ChuyÇn cça Tôn Bình Hoa vÑn công khai giïa ám bÍn hÍ. Cha m¹ ph£n Ñi chuyÇn anh ta vÛi Phính ình, nh°ng Tôn Bình Hoa v«n kiên quy¿t làm theo ý mình. HÍ Diêu l°Ût ánh m¯t vÁ mÙt góc, n¡i cô ang éng, trong chi¿c váy en th°Ût tha, hai vai h¡i lÙ ra nh°ng v«n có v» kín áo, m×i mÙt cí chÉ Áu toát ra v» duyên dáng: Chà, càng nhìn càng th¥y ¹p. Anh hÛp mÙt ngåm r°ãu, m·t h¡i anh l¡i, l¡nh lùng nói: Ch³ng có c£m giác gì c£! HÍ Diêu c°Ýi: ChÉ e là c­u không bÏ °ãc thôi! Anh không nói gì, chÉ °a m¯t vÁ h°Ûng ¥y, n¡i có cô.

Không bi¿t có ph£i quá nh¡y c£m hay không mà d¡o này cô luôn c£m giác anh nhìn mình §y v» suy t°. M×i l§n h°Ûng ánh m¯t dò hÏi vÁ phía anh, anh l¡i làm ra v» bình th°Ýng. Trên Ýi này, v¡n v­t Áu v­n Ùng theo quy lu­t hình parabol, có khßi §u, có Énh iÃm, và rÓi k¿t thúc. Cing ch³ng c§n m¥t nhiÁu thÝi gian à mÙt cuÙc sÑng ang të cao trào tr°ãt xuÑng áy dÑc. ChuyÇn cça cô và anh là mÙt iÃn hình.

Thé b£y hôm ¥y là mÙt ngày ¹p trÝi. Cô và Phính ình i d¡o phÑ, mua bao nhiêu là Ó. ã Ënh s½ n tÑi cùng nhau, v­y mà Tôn Bình Hoa vëa gÍi iÇn tÛi, Phính ình liÁn th¥y s¯c quên b¡n, ném cô sang mÙt bên. Nhìn Óng hÓ th¥y còn sÛm, cô quy¿t Ënh vào siêu thË mua Ó n ã lâu không ích thân xuÑng b¿p rÓi. Mua mÙt túi lÛn Ó, cô hào héng vÁ nhà, muÑn cho anh mÙt sñ ng¡c nhiên. Mà qu£ là ng¡c nhiên th­t, mÙt sñ ng¡c nhiên vô cùng lÛn! MÛi mß khóa nhà, ©y cía b°Ûc vào, cô ã ngíi th¥y mùi n°Ûc hoa bên trong. Không ­m, chÉ thoang tho£ng thôi, nh°ng nó v«n cho cô bi¿t có mÙt phå nï khác ã tëng tÛi ây, bßi cô không có thói quen dùng n°Ûc hoa.

Mii cô r¥t nh¡y. HÓi nhÏ, m×i l§n bác V°¡ng nhà hàng xóm n¥u n, cô chÉ c§n ©y cía b°Ûc vào là oán °ãc ngay bác ¥y n¥u món gì. Cha thì luôn c°Ýi âu y¿m véo mii cô, nói nh¥t Ënh ki¿p tr°Ûc cô là chó [0__o úi !!! ~ iCy], nên ki¿p này §u thai v«n thëa h°ßng °ãc khéu giác nh¡y bén.

Xem ra ng°Ýi khách này v«n ch°a i, ho·c là không có ý Ënh i, bßi éng të cía nhìn vào, cô v«n có thà th¥y loáng thoáng nhïng chi¿c áo, qu§n cça c£ nam và nï n±m tán lo¡n dÍc °Ýng vào phòng ngç. Lòng au nhói, cô hít mÙt h¡i th­t sâu, bàn tay n¯m ch·t l¡i. Lúc này cô mÛi phát hiÇn nhïng túi Ó mình c§m không bi¿t ã tuÙt khÏi tay tñ lúc nào. Chúng n±m r£i rác d°Ûi chân cô, giÑng nh° tëng chi¿c áo, chi¿c qu§n kia, v°¡ng vãi kh¯p n¡i.

Không bi¿t cô ã éng chôn chân t¡i ch× bao lâu, cho ¿n khi anh xu¥t hiÇn tr°Ûc m¯t, ng°Ýi qu¥n chi¿c khn t¯m, h°¡ng sïa t¯m thoang tho£ng. D) nhiên cô bi¿t mùi h°¡ng này, h°¡ng b¡c hà mát r°ãi, vì chính cô cùng anh chÍn ß siêu thË. Anh nói anh thích h°¡ng b¡c hà, vì m×i l§n cô t¯m xong, anh l¡i ngh) ¿n c§u vÓng sau c¡n m°a.

Anh éng nguyên t¡i ch× °a m¯t nhìn. Xa quá& Xa quá& Không th¥y rõ v» m·t anh nïa rÓi& Tr°Ûc m¯t nh° bË che bßi mÙt lÛp s°¡ng mù dày ·c, nhìn không rõ, cô chÉ nghe giÍng mình vang lên, r¥t rõ ràng, r¥t bình th£n, nh° m·t hÓ không chút gãn sóng: Anh ang có khách trong nhà à? Thì ra cô cing có thà bình t)nh nh° v­y. Có l½ vì ã sÛm bi¿t k¿t qu£, nên có thà ti¿p nh­n mÍi iÁu khçng khi¿p nh¥t. Anh g­t §u, ch­m rãi b°Ûc tëng b°Ûc tÛi g§n cô. Trong tình c£nh này, anh v«n không m¥t i v» thong dong, °u nhã. Cô th¥y °ãc cái g­t §u cça anh, nh°ng l¡i không nhìn th¥y v» m·t cça anh lúc này. Th­t quái l¡!

Cô hÏi ti¿p: V­y& Bây giÝ ng°Ýi khách ¥y ang ß trong phòng anh? Anh l¡i g­t §u. Cô nh¯m m¯t, hít sâu, ch­m rãi g­t §u: Em bi¿t rÓi. ã qu¥y r§y hai ng°Ýi, xin l×i nhé! XÏ chân vào ôi dép k¹p vëa mÛi bÏ ra, të të mß cía, cô b°Ûc tëng b°Ûc i ra ngoài& i ra khÏi cuÙc Ýi nhau. Xã hÙi hiÇn ¡i, hãp thì tå, không hãp thì tan. Có b¯t §u, là có k¿t thúc. Không nói t¡m biÇt, bßi không có kh£ nng, cing ch³ng c§n thi¿t ph£i g·p l¡i. Cô nh¥n nút thang máy, nhìn mÙt cách máy móc nhïng con sÑ ang nh£y nhót báo thang ang xuÑng. Ra ¿n cÕng c° xá, éng mÙt hÓi lâu mÛi gÍi °ãc taxi. Tr°Ûc giÝ v«n v­y, bßi vì ây là c° xá cao c¥p nh¥t nhì thành phÑ, ai cing có vài chi¿c xe h¡i bóng loáng trong nhà, tài x¿ taxi không có ¥t ki¿m c¡m. Mß cía xe, cô quay §u l¡i nhìn nhà anh l§n cuÑi cùng. ã bi¿t k¿t cåc này là sÛm muÙn, nh°ng không ngÝ l¡i k¿t thúc trong mÙt tình huÑng khó xí nh° v­y. Thôi cing tÑt, á ph£i có nhïng phiÁn toái không c§n thi¿t. Ít ra ß tình huÑng ó, s½ không có cô gái nào ngÑc ngh¿ch mà i hÏi t¡i sao. Bßi mÍi câu tr£ lÝi Áu s½ chÉ quy vÁ mÙt mÑi: vì k¿t thúc rÓi!

Ga tr£i gi°Ýng cùng nhïng thé linh tinh khác ã n±m gÍn trong máy gi·t. Sàn nhà, mÍi ngóc ngách trong phòng °ãc vëa lau vëa cÍ cho ¿n tëng centimet. MÍi viÇc xong xuôi, quay §u nhìn l¡i, cô mÛi bi¿t ã ¿n nía êm. TrÝi vào cuÑi thu, lành l¡nh. Tí M·c ôm gÑi, ngÓi cuÙn l¡i mÙt cåc sau cánh cía, nh° thà chÉ có làm th¿ cô mÛi b£o vÇ °ãc chính mình. B×ng d°ng cô c£m th¥y th­t mÇt mÏi, quá séc mÇt mÏi. Có thé gì ó rÛt xuÑng të m¯t cô, tëng h¡t, tëng h¡t, không ngëng tuôn r¡i nh° chu×i ngÍc trai bË ét tung. Cô °a tay sÝ lên m·t, chÉ th¥y °Ût «m. Là n°Ûc m¯t.

Hai tu§n sau, Phính ình h¹n cô ß mÙt quán cà phê g§n công ty. MÛi b°Ûc chân vào cía, ti¿ng d°¡ng c§m du d°¡ng nh° m­t ngÍt ã rót vào tai. Vëa th° giãn, vëa ¥m cúng, quán cà phê bao giÝ cing là mÙt n¡i lý t°ßng à trò chuyÇn. Phính ình ang ngÓi ß mÙt chi¿c bàn g§n cía sÕ, c°Ýi: TÛ gÍi cho c­u mÙt ly Lam S¡n rÓi. (*) Cô c°Ýi c°Ýi, cßi chi¿c áo khoác màu tÑi ra, làm lÙ ra chi¿c áo len tím nh¡t, ngÓi xuÑng gh¿ Ñi diÇn vÛi Phính ình.

°a ánh m¯t l°ãn vài vòng trên khuôn m·t cô, Phính ình c¥t giÍng: C­u r¡ng rá nhiÁu h¡n tÛ t°ßng ¥y! Cô v«n chÉ c°Ýi c°Ýi, không bi¿t b¡n mình có ý khen hay chê. D¡o này cô h¡i g§y, c±m nhÍn i mÙt chút, theo nh° cách nói cça Tr§m TiÃu Giai là trông cô bây giÝ khi¿n ng°Ýi ta c§m lòng không ·ng. Phính ình vëa khu¥y cà phê vëa hÏi: Không liên l¡c gì à? Cô g­t §u. D) nhiên là không có chuyÇn liên l¡c l¡i rÓi! B×ng Phính ình trãn m¯t nhìn cô: C­u ó, chuyÇn gì cing ch³ng thèm nói vÛi tÛ! N¿u không ph£i hôm qua lúc n c¡m& thì tÛ ch³ng bi¿t mô tê gì rÓi! Hôm qua lúc i n g·p Giang Tu Nhân, th¥y bên c¡nh anh ta là mÙt cô nàng xinh ¹p, ch³ng c§n hÏi, Phính ình cing bi¿t chuyÇn gì ã x£y ra. Dña theo thói quen cça bÍn hÍ të tr°Ûc tÛi giÝ, ng°Ýi °ãc d«n theo ch¯c ch¯n là b¡n gái hiÇn t¡i cça anh ta.

Cô không ng©ng §u, chÉ uà o£i °a tay chÑng c±m. Cô hiÃu ý câu nói dang dß cça b¡n. Ch¯c ch¯n là anh °a mÙt cô gái chim sa cá l·n theo cùng, n¿u không làm sao Phính ình bi¿t chuyÇn cô và anh chia tay? Quan hÇ giïa hai ng°Ýi, lÝi chia tay ch³ng c§n nói ra khÏi miÇng, ng§m hiÃu là °ãc rÓi.

D¡o này công viÇc b­n rÙn nên cô th°Ýng ngç r¥t khuya. Hôm ¥y vëa chui vào chn, gi¥c ngç ang kéo ¿n thì chuông iÇn tho¡i vang lên. G§n ây có nhiÁu ¡n hàng quan trÍng, sã khách n°Ûc ngoài có chuyÇn c§n bàn b¡c, cô vÙi °a tay l§n mò iÇn tho¡i. Chuông ã reo khá lâu, cô sã ng°Ýi ta thi¿u kiên nh«n, nên ch°a kËp nhìn màn hình ã nh¥n nút nh­n cuÙc gÍi. Không ai lên ti¿ng. Cô nói Hello . V«n im l·ng. Im l·ng ¿n méc cÕ quái. Tr°Ûc kia r¥t lâu rÓi, cing tëng có mÙt cuÙc iÇn tho¡i nh° th¿. Cô th£ máy xuÑng, lát sau c§m lên nghe thì th¥y bên kia v«n ch°a cúp máy. ã oán ra °ãc ng°Ýi gÍi là ai, cô cúp máy ánh c¡ch .

G§n hai tháng rÓi. Thì ra chia tay cing ch³ng khçng khi¿p nh° mÍi ng°Ýi v«n ngh). ThÝi gian v«n trôi qua tëng phút, tëng giây theo nhËp kim Óng hÓ, ch³ng vì cô hay vì anh mà ngëng l¡i, cho dù chÉ mÙt kh¯c. C¡n buÓn ngç ã tan bi¿n tñ lúc nào, cô rÝi gi°Ýng, xuÑng b¿p ·t mÙt cÑc sïa vào lò vi ba hâm nóng. Mß máy vi tính ra, vëa uÑng sïa cô vëa nghe mÙt b£n nh¡c có giai iÇu nh¹ nhàng.

All the things you said to me today,

Change my perspective in every way.

These things count to mean so much to me,

Into my faith, you and your baby.

It2 s out there. It2 s out there.

It2 s out there. If you want me I2 ll be here

Dreaming my dream cça Cranberries, bài hát có séc xoa dËu tâm hÓn th­t kó diÇu. GiÍng ca khi tr§m, khi bÕng, khi luy¿n láy, nh° të trÝi cao bao la rót xuÑng nhân gian, vëa ¹p hïng hÝ, vëa au áu nhïng Õi thay l«n nhïng b¥t bi¿n trong con ng°Ýi, nh° cÏ hoa h¥p thu tinh túy cça ¥t trÝi, làm nhËp c§u nÑi giïa trÝi và ¥t. B£n nh¡c ang hay, Ùt nhiên có nhïng âm iÇu l¡c lõng chen vào. Nghe kù, cô mÛi phát hiÇn chuông iÇn tho¡i cça mình ang reo. Trên màn hình, hàng sÑ cça anh nh¥p nháy. Cô không l°u tên anh, nh°ng nhïng con sÑ ¥y ã quen thuÙc nh° kh¯c vào lòng. Tr§m ngâm nhìn iÇn tho¡i th­t lâu, chuông v«n ch°a t¯t. Cô nh¥c máy: Xin chào. ChÉ là mÙt câu chào bình th°Ýng, vÛi mÙt âm iÇu h¿t séc bình th£n. GiÍng anh tr§m tr§m vang lên: Em không hÏi t¡i sao à? Cô b­t c°Ýi: HÏi vÛi không hÏi có khác gì nhau sao? Chia tay cing ã chia tay rÓi, hÏi t¡i sao còn có ngh)a lý gì? HÏi thì có thà thay Õi sñ th­t ó ch¯c?

§u dây bên kia, anh không nói gì. Cô cing v­y. Hai ng°Ýi l³ng l·ng mÙt hÓi, rÓi cô phá vá b§u im l·ng: Ng¡i quá, muÙn rÓi, em ph£i cúp máy ây! Anh Ò lên mÙt ti¿ng. Cô nh¥n phím t¯t, không chút do dñ.

H¾T CH¯ NG 14./.

(*) Lam S¡n: mÙt lo¡i cà phê nÕi ti¿ng ß Trung QuÑc. Có thà tìm hiÃu kù h¡n ß ây: http://0vivian0.wordpress.com/2011/04/17/tam-phu-01/

CH¯ NG 15 T¡i sao?& Cô không ngÝ mình s½ g·p l¡i anh, mà còn ngay t¡i công ty Hình Lãi Phong ang làm viÇc. TrÝi l¡nh, không gì b±ng i n l©u nóng, nên khi Hình Lãi Phong vëa mÝi, cô liÁn g­t §u. Hôm ¥y là mÙt ngày u ám. Cô không thích ti¿t trÝi nh° v­y, bßi tâm tr¡ng con ng°Ýi ta cing theo ó mà u u¥t, ngÙt ng¡t. ã h¹n sau giÝ làm Hình Lãi Phong s½ ¿n ón cô, nh°ng g§n ¿n giÝ h¹n, s¿p tÕng cça anh l¡i mß mÙt cuÙc hÍp Ùt xu¥t. Dù sao cô cing ã xong viÇc, liÁn b¯t taxi qua bên ó. Ëa iÃm h¹n cing Õi sang mÙt nhà hàng g§n công ty anh. Hình Lãi Phong làm viÇc ß mÙt công ty b¥t Ùng s£n ti¿ng tm. Vëa ra tr°Ýng là vào làm ngay ß ó nên qua m¥y nm n× lñc, anh ã trß thành mÙt qu£n lý c¥p trung. Tuy chÉ là mÙt phó giám Ñc tiêu thå, nh°ng Ñi vÛi mÙt ng°Ýi tñ v°¡n lên b±ng chính nng lñc b£n thân, không có b¥t kó ô dù nào nâng á, thì ó là mÙt thành tñu vô cùng áng nÃ. Tí M·c b°Ûc vào tòa nhà chÍc trÝi cao m¥y chåc t§ng. MÛi ©y cía vào, nhân viên ti¿p tân ã t°¡i c°Ýi éng lên chào. Cô báo tên Hình Lãi Phong, cô ti¿p tân xinh ¹p nhã nh·n tr£ lÝi: Chào cô TriÇu, phó giám Ñc Hình nh¯n cô chÝ anh ¥y ß ¡i s£nh t§ng 15. B°Ûc ra khÏi thang máy, khung c£nh rÙng rãi cça ¡i s£nh mß ra tr°Ûc m¯t. N¡i ây toát ra mÙt phong cách r¥t trang nhã, vÛi bÙ bàn trà th¥p b±ng g× lim, bao quanh là nhïng chi¿c gh¿ sa lon bÍc da màu en sang trÍng, làm tôn lên nÁn ¡i s£nh màu vàng kem. ã ¿n giÝ tan t§m nên èn b­t sáng tr°ng. Cô ngÓi xuÑng gh¿. Trên bàn có mÙt chÓng lÛn nhïng t¡p chí thÝi trang. Tr°Ûc giÝ Tí M·c chÉ n v­n theo gu riêng cça mình, không quan tâm nhiÁu l¯m ¿n thÝi trang, nh°ng trong lúc chÝ ãi, không có viÇc gì làm, cô bèn tiÇn tay c§m lên xem. Chãt cô dëng l¡i ß mÙt trang có in hình bÙ váy trông r¥t quen. Låc lÍi trí nhÛ mÙt hÓi, Tí M·c mÛi nhÛ ó là chi¿c váy thÝi trang thu ông cça mÙt th°¡ng hiÇu châu Âu mà anh ·t cho cô ß shop nÍ, sau khi cô mua áo cho anh. Hàng giao ¿n t­n nhà, cô không m·c mà chÉ c¥t vào tç, nh°ng do ¥n t°ãng nên vëa th¥y nó trên t¡p chí, cô liÁn th¥y ngÝ ngã. Sau khi chia tay, cô có ghé l¡i nhà anh mÙt l§n à dÍn Ó. Nhïng thé anh mua t·ng, cô à l¡i h¿t. Trong sÑ ó có sãi dây chuyÁn b¡ch kim hình con cá heo, tuy không áng giá nh°ng ó là món quà sinh nh­t duy nh¥t mà cô nh­n °ãc suÑt bao nhiêu nm nay. Cô không ná rÝi xa nó, nh°ng v«n céng r¯n em tr£ cho anh. VÑn Ënh sau này quay l¡i tiÇm trang séc ¥y mua mÙt cái giÑng hÇt, nh°ng rÓi cô d­p t¯t ý ngh) này. Chia tay thì ph£i dét khoát, c§n gì mua à m×i l§n th¥y v­t l¡i nhÛ ¿n ng°Ýi? Dù sao i nïa, anh cing i cùng cô mÙt o¡n °Ýng Ýi. Con ng°Ýi ta chung quy l¡i cing chÉ b±ng x°¡ng b±ng thËt, không ph£i s¯t thép, cho nên khi ã quen, ã g¯n bó thì ít nhiÁu cing có tình c£m, muÑn quên cing ch³ng dÅ dàng gì. Cô ·t t¡p chí xuÑng, éng d­y. ¡i s£nh có treo m¥y béc tranh trëu t°ãng, hÍa ti¿t r¥t ¡n gi£n, chÉ có vài nét v½ lo±ng ngo±ng nh° tr» con t­p vi¿t, nh°ng trông r¥t phóng khoáng. Ùt nhiên cô c£m th¥y không gian th­t yên t)nh, yên t)nh ¿n rãn ng°Ýi. Mãnh liÇt quay §u l¡i, th¥y anh ang éng ngay sau l°ng, kho£ng cách r¥t g§n. Bên c¡nh anh có mÙt ng°Ýi nïa. Anh v­n mÙt bÙ complet en, cà v¡t tía, trông r¥t iÃn trai. Cô không Íc °ãc v» m·t anh, nh°ng d°Ýng nh° trong áy m¯t thm th³m ¥y, nét kinh ng¡c v«n còn v°¡ng l¡i, và hình nh° còn có mÙt iÁu gì ó nïa mà cô ch³ng thà nh­n ra. Ti¿ng trò chuyÇn râm ran të hành lang truyÁn tÛi. Anh v«n éng nhìn cô m m, nh° thà nhìn bao nhiêu cing không ç. Hôm nay cô khoác mÙt chi¿c áo líng en bên ngoài áo len màu hÓng nh¡t, qu§n jean ôm sát ng°Ýi, i ôi giày da màu en, eo sãi th¯t l°ng xích l¥p lánh , ong °a theo m×i cí Ùng. Mái tóc dài th³ng m°ãt tr°Ûc kia giÝ ã °ãc uÑn l°ãn sóng, trông r¥t quy¿n ri. Anh nhìn nå c°Ýi kh½ nß trên môi cô, hàm rng tr¯ng l¥p lóa d°Ûi ánh èn nh°ng hóa ra nå c°Ýi ¥y không dành cho anh. T§m m¯t cô i l°Ût qua, dëng ß mÙt ai ó phía sau anh! MÙt ám ng°Ýi nhÑn nhÑn nháo nháo i tÛi, th¥y anh vÙi vàng kêu lên: TÕng giám Ñc! Anh không quay §u, ë mÙt ti¿ng, nhìn cô §y v» suy t°, cuÑi cùng i ra ngoài. Thì ra anh là ông chç cça Hình Lãi Phong! ThÝi gian hai ng°Ýi sÑng chung không dài, cing ch³ng ng¯n, nh°ng ch°a bao giÝ cô à ý anh làm nghÁ gì. Cing vì cô mang tâm lý r±ng ây chÉ là trò ch¡i, nên k¿t thúc nh° v­y cing là mÙt iÁu t¥t nhiên. Hình Lãi Phong b°Ûc nhanh tÛi, áy náy nói: Em chÝ lâu ch°a? Cô l¯c §u, kéo mình ra khÏi dòng suy t°ßng. M¥y ng°Ýi i sau anh ta nhao nhao: B¡n gái à? ¹p th¿, giÛi thiÇu i! Cùng i n i! Hình Lãi Phong c°Ýi r¥t tñ nhiên: ây là Óng h°¡ng cça tôi TriÇu Tí M·c! Cing ang có ý Ënh theo uÕi, nh°ng ch°a thành công! L§n §u tiên nghe chính miÇng anh bÙc b¡ch, cô th¥y h¡i lúng túng. Hình Lãi Phong nh­n ra iÁu ó, c°Ýi: Em chÝ anh thêm mÙt lát nhé, à anh i chu©n bË tài liÇu mÙt chút! Cô g­t §u c°Ýi. Anh chàng xua tay, làm Ùng tác uÕi ám Óng nghiÇp: Mau i chu©n bË tài liÇu i, còn éng ¥y nhìn cái gì? Mai còn có cuÙc hÍp nïa, coi chëng bË s¿p tÕng la bây giÝ! Cô quay trß l¡i gh¿ salon ngÓi, tay c§m cuÑn t¡p chí, nh°ng tâm t° thì Ã ß mÙt n¡i khác. Thành phÑ lÛn nh° v­y, hai ng°Ýi l¡i thuÙc hai giai t§ng khác nhau, nên ch°a bao giÝ cô ngh) s½ g·p l¡i anh. Th­m chí cô còn cho là c£ Ýi này cing không g·p l¡i. V­y mà& MÙt lát sau, Hình Lãi Phong i tÛi, nói: Tí M·c, anh xong rÓi, giÝ ta i thôi! Cô ng©ng §u lên c°Ýi, xách túi chu©n bË i. Vëa mÛi éng lên, th¥y Giang Tu Nhân và ng°Ýi bên c¡nh anh hÓi nãy ang quay l¡i ¡i s£nh, Hình Lãi Phong c¥t ti¿ng chào: TÕng giám Ñc, giám Ñc Vu. Anh chàng giám Ñc nÍ c°Ýi áp lÝi, rÓi gÍi ám ng°Ýi ang låc tåc ra vÁ l¡i: MÍi ng°Ýi khoan vÁ ã, tÕng giám Ñc Giang th¥y mÍi ng°Ýi làm viÇc v¥t v£ nên tÑi nay mÝi chúng ta i n. Anh ta ngëng l¡i, °a m¯t vÁ phía Hình Lãi Phong: Có thà d«n theo ng°Ýi nhà. Tí M·c h¡i b¥t ngÝ. Ngoài Hình Lãi Phong ra, cô ch³ng quen ai khác, i cing th¥y ng¡i. H¡n nïa, sñ hiÇn hïu cça Giang Tu Nhân khi¿n cô c£m th¥y béc bách, cô th­t không muÑn dính dáng thêm gì ¿n anh. Nh°ng vË giám Ñc Vu kia ã nói v­y, n¿u không i s½ khi¿n Hình Lãi Phong khó xí, nên cuÑi cùng cô v«n i vÛi bÍn hÍ. Hình Lãi Phong cing th¥y lúng túng, ng°ãng ngùng nói: Ng¡i quá, anh không ngh) cuÑi cùng l¡i thành ra th¿ này. Cô bi¿t thñc ra có ng°Ýi ang cÑ ý bày trò, nh°ng ch³ng thà nói tr¯ng ra, ành c°Ýi b¥t lñc: Không sao âu, ông thì cing vui mà! Ông trÝi qu£ là khéo trêu ng°Ýi, khßi Ùng mãi mà xe cça Hình Lãi Phong v«n không chËu nÕ máy. Trong gara, chÉ còn l¡i m×i hai ng°Ýi, nhïng ng°Ýi khác ã i c£ rÓi, muÑn quá giang cing khó. Chãt chi¿c xe màu b¡c cça anh dëng két bên c¡nh xe hÍ, kính cía sÕ xe të të h¡ xuÑng: Có chuyÇn gì th¿? Hình Lãi Phong c°Ýi khÕ: Xe em ang ình công, s¿p ¡! Anh nhìn l°Ût qua hai ng°Ýi, nói: Lên xe tôi i! Hình Lãi Phong mß cía sau giùm cô. ang giÝ cao iÃm, xe i r¥t ch­m. Trong xe, mÍi thé v«n y nguyên ch³ng hÁ thay Õi. ôi gÑi ôm hình b°Ûm còn ·t ngay ng¯n ß gh¿ sau. Tr°Ûc kia m×i l§n lên xe, cô Áu có thói quen ôm gÑi ·t trên ùi. Cô ôm ch·t ¿n n×i anh ph£i b­t c°Ýi: Có ai muÑn c°Ûp gÑi cça em à? ±ng tr°Ûc gh¿ phå còn có hÙp khn gi¥y lo¡i cô th°Ýng dùng. Mùi n°Ûc hoa trong xe cing không thay Õi, v«n là mùi chanh nhàn nh¡t ngày tr°Ûc. MÛi chÉ mÙt thÝi gian ng¯n thôi mà nh° ã cách thiên s¡n v¡n thçy, mÍi thé không còn nh° x°a& Trong xe cñc kó yên t)nh, mÍi ng°Ýi không ai nói gì. Hình Lãi Phong nhìn t¥m bùa bình an treo ß phía tr°Ûc, mß Á tài: T¥m bùa này Ùc áo th­t! ¹p ghê! Tim cô nh£y lên. GiÍng nói nh¹ nhàng cça anh truyÁn tÛi, nghe nh° mÙt lÝi khoe §y hãnh diÇn: B¡n gái tôi an ¥y! Hình Lãi Phong c°Ýi: B¡n gái anh khéo tay th­t! T¥m bùa này r¥t Ùc áo, không giÑng m¥y thé bày bán nhan nh£n bên ngoài kia, cái nào cái n¥y y chang nhau! L½ ra anh ph£i nói b¡n gái ci cça tôi mÛi úng, n¿u nh° quan hÇ giïa hai ng°Ýi có thà coi là yêu °¡ng. T¥m bùa kia là do cô hÍc Tr§m TiÃu Giai an. Thñc ra cách an không khó, nh°ng Tr§m TiÃu Giai an không ¹p, nhìn cô nàng an xong l¡i tháo, tháo xong l¡i an, th¿ là cô bi¿t. L¥y v­t liÇu còn d°, cô an thành mÙt cái, c¥t vào trong túi xách. RÓi mÙt ngày, khi ang ngÓi trên xe, ng«u nhiên mß túi ra th¥y nó, cô bèn treo lên. Lúc ¥y ¡n thu§n chÉ là th¥y không dùng thì uÕng, không có ý gì ·c biÇt. Bây giÝ nghe v­y, nhÛ l¡i chuyÇn x°a, cô không khÏi th°¡ng tâm. Có l½ lúc ¥y cô cing có hi vÍng g¯n bó dài lâu, nh°ng chung quy cuÙc sÑng là thñc t¿, ch³ng có ¥t cho mÙng ¹p! Tí M·c ôm gÑi ngÓi yên. H°¡ng th¡m dìu dËu të gÑi tho£ng vào mii cô, v«n y nguyên nh° thuß nào, ch³ng nhuÑm chút mùi l¡, nh° thà të ó ¿n giÝ, ám phå nï oanh oanh y¿n y¿n kia ch°a tëng ngÓi trên xe này. Cô nép sát mình vào trong góc, ôm cái gÑi mÁm m¡i kia th­t ch·t, nh° muÑn ôm thêm mÙt chút ¥m áp. Mii cô cay cay, m±n m·n, n°Ûc m¯t nh° chñc trào ra. VÛi ng°Ýi khác, chia tay là chia tay s¡ch s½, không còn l°u l¡i chút d¥u v¿t nào gãi nhÛ vÁ mÑi tình ci. Nh°ng anh ch³ng thèm làm th¿. X°a nay anh ã muÑn chia tay, thì ó dét khoát là chia tay, ch³ng lôi thôi dài dòng. Nhïng thé kia, giï l¡i cing °ãc mà vét i cing ch³ng sao! (câu này là do iCy thêm vào cho rõ ý, vì Íc o¡n này h¡i cåt nên khó hiÃu. iCy có trích nguyên vn ß d°Ûi, b¡n nào muÑn hiÃu thêm có thà tham kh£o).Të g°¡ng chi¿u h­u, anh th¥y cô, nh°ng không th¥y rõ v» m·t. Có l½ cô cing không muÑn cho anh th¥y, ngÓi ôm gÑi thu lu ß mÙt góc, nhìn ra cía sÕ. Bên ngoài, dòng xe nh° m¯c cíi. Chãt cô nghe anh nói: Có l½ ta nên dëng mÙt lát, ß g§n ây có bán khoai tây chiên, các b¡n có thà lót d¡ tr°Ûc! Thì ra anh v«n không quên món n °a thích cça cô. X°a nay cô n r¥t nhiÁu, nh°ng không lên cân. Tr§m TiÃu Giai th°Ýng nói cô n nh° gà mÕ thóc, m×i l§n n r¥t ít nh°ng n làm nhiÁu l§n. V­y nên m×i khi tan t§m, bång cô Áu ói meo. Bao tí không °ãc tÑt, nên ß âu cô cing trï sµn mÙt ít Ó n. D) nhiên có c£ xe anh, trong ó có mÙt ngn riêng cho cô c¥t nào là khoai tây chiên, nào là bánh quy. Thì ra anh v«n nhÛ& Nh°ng nghe lÝi khách sáo cça anh, cô c£m giác nh° có ng°Ýi ang l¥y dao céa vào lòng mình, tëng nhát, tëng nhát mÙt, au ¿n ngh¹n thß. Thì ra anh v«n nhÛ t¥t c£! NhÛ cô thích gÑi ôm hình b°Ûm, nhÛ cô tëng e dÍa: N¿u không th¥y gÑi trong xe thì anh ch¿t vÛi em! NhÛ lo¡i khn gi¥y cô thích dùng, vì c£m giác khi dùng hÇt nh° ang °ãc bàn tay cça m¹ âu y¿m vuÑt ve. NhÛ cô thích mùi chanh, bßi nó khi¿n cho ng°Ýi ta th¥y r¥t th° thái. NhÛ m×i l§n vëa ·t mình ngÓi xuÑng gh¿ cô Áu kêu ói, òi n v·t. MÍi thé, anh Áu nhÛ! Cô th§m hÏi: T¡i sao? Cing giÑng nh° trong cú iÇn tho¡i kia, anh ã tëng hÏi. Th­t ra là cô không dám, và không thà hÏi! Có nhiÁu thé khi bi¿t rõ rÓi, ng°Ýi ta s½ càng c£m th¥y bË tÕn th°¡ng. Nhïng chuyÇn không thà quay §u, thì cÛ sao ph£i cÑ ch¥p níu l¥y? H¾T CH¯ NG 15./.

CH¯ NG 16.

¿n lúc ¥y, anh mÛi bi¿t thì ra mình ã yêu cô không còn lÑi thoát.

Khi c£ ba ¿n n¡i thì ã trÅ, Hình Lãi Phong quay sang gi£i thích rÑi rít vÛi mÍi ng°Ýi: T¡i xe bË h°! Anh thì ngÓi Ñi diÇn cô qua chi¿c bàn tròn trËa, tuy xa mà g§n, tuy g§n l¡i xa. Ó n hôm nay r¥t phong phú, nh°ng cô ch³ng còn lòng d¡ nào mà th°ßng théc, cé ngÓi nh° thà ang bË hành xác trong n°Ûc sôi, lía bÏng.

Chi¿c bàn n hình chï nh­t màu g× nh¡t nhà anh là s£n ph©m cça mÙt th°¡ng hiÇu nÕi ti¿ng châu Âu. M×i ngày, trên chi¿c bàn nho nhÏ ¥y Áu có ba món Ó n và mÙt món canh ­m h°¡ng vË gia ình do dì Tr°¡ng n¥u. Hai ng°Ýi ngÓi Ñi diÇn nhau cùng n. ThÝi gian cô cuÙn mình trên gh¿ coi phim khá nhiÁu, v­y nên nhiÁu l§n nghe °ãc ti¿ng chìa khóa tra vào Õ, cô l¡i rón rén ra cía, Ënh hù cho anh gi­t mình. L§n §u tiên, anh h¡i ng¡c nhiên, nh°ng v«n thong th£ cßi áo khoác ngoài °a cho cô rÓi nh­n l¥y ôi dép cô °a xÏ vào. Hôm ¥y tâm tr¡ng cça anh r¥t tÑt, càn quét s¡ch nhïng món n trên bàn, không chëa l¡i chút gì. VÁ sau, nhiÁu l§n cô m¡ hÓ c£m th¥y anh cÑ ý xoay xoay, v·n v·n chìa khóa mãi mà ch°a vào, d°Ýng nh° muÑn ãi cô ra mß cía. Þ nhà suÑt ngày ch³ng bi¿t làm gì, nên cô coi mß cía là mÙt viÇc không tÇ. Ít ra nó còn khi¿n cho cô c£m th¥y mình còn hïu dång, ch°a ph£i mÙt ph¿ nhân. Tr°Ûc ây, m×i l§n n c¡m, b¥t lu­n là ß nhà hay ra ngoài n cùng ám b¡n, anh Áu g¯p théc n cho cô. Anh bi¿t cô thích món gì, nên lúc ph«u thu­t, nhïng món mà dì Tr°¡ng n¥u Áu r¥t hãp kh©u vË.

Hình Lãi Phong r¥t phong Ù, cing hay quan tâm ¿n ng°Ýi khác. Þ bên anh, cô th¥y r¥t bình yên, không c§n ph£i lo suy tính ¿n chuyÇn t°¡ng lai, bßi t°¡ng lai n±m ngay tr°Ûc m¯t. Lúc này, anh ang g¯p cá cho cô, tÉ mÉ g¡n tëng chi¿c x°¡ng ra rÓi mÛi °a )a cá ¿n tr°Ûc m·t cô. Hôm nay có ng°Ýi i mÙt mình, có ng°Ýi d«n theo ng°Ýi nhà, t¥t c£ chÉ lo n uÑng chuyÇn trò, không ai chú ý ¿n hai ng°Ýi bÍn hÍ. Tuy v­y, cô l¡i có c£m giác gai gai nh° bË kim chích, ch³ng c§n ng©ng §u cing bi¿t là ánh m¯t cça ng°Ýi Ñi diÇn ang chi¿u th³ng vào mình.

Cô c°Ýi vÛi Hình Lãi Phong thay cho lÝi c£m ¡n. Cá r¥t mÁm, vëa bÏ vào miÇng ã tan ra, n r¥t ngon nh°ng không hiÃu sao cô c£m th¥y ng ¯ng. Có l½ nå vË giác [c¡ quan c£m thå cça vË giác, °ãc phân bÑ trên m·t l°ái, dùng à phân biÇt mùi vË] cça cô hÏng m¥t rÓi! Nhìn sang Hình Lãi Phong, th¥y anh ang nhìn cô nh° có ý hÏi n ngon không, cô g­t §u c°Ýi, ý nói ngon. Anh cing áp l¡i b±ng mÙt nå c°Ýi. Hình Lãi Phong sß hïu mÙt nå c°Ýi r¥t tho£i mái, lúc nào cing lÙ ra hàm rng ¹p, nh° mang theo mùa xuân tràn vÁ.

Chãt r¯c , có ti¿ng thçy tinh bË vá. Giám Ñc Vu hÑt ho£ng kêu lên: TÕng giám Ñc, tay anh& Tim cô thót lên, ng©ng §u nhìn anh. SuÑt buÕi hôm nay, ây là l§n thé hai cô l°Ût ánh m¯t vÁ phía anh, n¿u tính c£ l§n g·p b¥t ngÝ ß ¡i s£nh.

Chi¿c ly thçy tinh chân dài ang n±m gÍn trên tay anh, vá thành tëng m£nh, r°ãu loang lÕ trên t¥m khn tr£i bàn màu tr¯ng. Thçy tinh âm vào tay anh, máu ch£y ra không nhiÁu nh°ng cing Ï ¿n rãn ng°Ýi. V­y mà trông anh v«n có v» díng d°ng nh° thà ng°Ýi bË th°¡ng là ai khác, ch³ng liên quan gì ¿n mình. BÑn m¯t g·p nhau, trong kho£nh kh¯c ¥y cô th¥y trong ôi m¯t sâu th³m cça anh nh° có lía lóe lên.Ch°a §y mÙt giây cô ã quay i t¥t c£ ã không còn liên quan gì ¿n mình nïa rÓi, c§n gì ph£i suy ngh) nhiÁu cho mÇt!

Nhân viên phåc vå em bng g¡c, thuÑc sát trùng ¿n xí lý v¿t th°¡ng cho anh. Qu£n lý nhà hàng cing vÙi vã ch¡y qua, cuÑng quýt hÏi han nh° thà chính ông ta là ng°Ýi gây l×i. MÍi ng°Ýi cing ngëng n, rÑi rít bu l¡i hÏi thm. ám ông chen chúc, làm không khí ngÙt ng¡t ¿n không thß nÕi. ThÉnh tho£ng nhìn sang, cô th¥y máu v«n ch°a ngëng ch£y, tuy v¿t th°¡ng không lÛn nh°ng cing ç khi¿n ng°Ýi ta th¥y rùng mình. Không chËu nÕi nïa, cô quay sang nói vÛi Hình Lãi Phong: Em i toilet mÙt lát! rÓi vÙi vàng b°Ûc ra ngoài nh° thà ang bË ng°Ýi truy uÕi.

Không khí ngoài hành lang cing r¥t oi béc. Thñc ra ó chÉ là do c£m nh­n cça cô, bßi ß n¡i sang trÍng nh° th¿ này, iÁu hòa nhiÇt Ù toàn lo¡i cao c¥p, nhiÇt Ù, Ù ©m Áu Õn Ënh, làm gì có chuyÇn ngÙt ng¡t?

Cô vÑc n°Ûc t¡t vào m·t mình. N°Ûc mùa ông r¥t giá, khi¿n cô tÉnh táo l¡i ph§n nào. Ng©ng §u nhìn, trong g°¡ng ph£n chi¿u mÙt khuôn m·t r¥t bình t)nh, r¥t th£n nhiên, nh° thà ch³ng có chuyÇn gì x£y ra. Nh°ng cô bi¿t không thà tñ dÑi lòng mình, cái c£m giác au Ûn lúc mÛi nhìn th¥y anh, c£m giác ho£ng lo¡n lúc nhìn th¥y anh bË th°¡ng& sao có thà che gi¥u °ãc! Thì ra mình ã Ùng lòng rÓi sao? Cô éng ng©n ng¡ nhìn khuôn m·t °ãm v» cô ¡n cça mình trong g°¡ng. Thì ra ây mÛi chính là mình TriÇu Tí M·c!

Thoa mÙt chút kem d°áng ©m và son môi, g°¡ng m·t ã sáng bëng trß l¡i. Ch£ trách ng°Ýi ta hay nói Ó trang iÃm là b¡n thân nh¥t cça phå nï! Hít sâu vài cái, cô cÑ n·n ra mÙt nå c°Ýi. B°Ûc ra ngoài, th¥y anh ang tña vào hành lang nh° ang ãi mình, cô vÝ nh° không th¥y, cé i th³ng. Anh kéo m¡nh tay cô l¡i, m¡nh ¿n n×i cô th¥y au, c¡n au të các dây th§n kinh ß cÕ tay truyÁn th³ng ¿n tim. Tí M·c cúi §u, nói: Buông ra! Cô không muÑn có gì dính dáng ¿n anh nïa. Cô không thÃ, không dám, và không muÑn!

Xung quanh th­t yên t)nh, yên t)nh ¿n méc có thà nghe °ãc ti¿ng c°Ýi ùa ß phòng g§n ó truyÁn ra. Hai ng°Ýi cé lôi lôi kéo kéo tr°Ûc toilet mãi nh° v­y, n¿u chÉ mÙt lát thì không sao, nh°ng cé kéo dài mãi nh¥t Ënh s½ có ng°Ýi quen th¥y, th¿ là cô nghi¿n rng nói: Giang Tu Nhân, anh buông tay ra cho tôi! Anh ng©n ng°Ýi, l·p l¡i: Buông tay? Nhìn cô lâu th­t lâu, anh mÛi c°Ýi chua chát: Anh buông em, còn ai có thà buông cho anh? Cô l¡nh lùng nhìn anh, c¡n gi­n lên tÛi Énh iÃm, cô dÓn toàn lñc h¥t tay anh ra. Anh v«n n¯m vô cùng ch·t, nh° thà c£ Ýi này cing không muÑn buông. Cô b­t c°Ýi, ánh m¯t anh mê mang nh° thà ang trong c¡n say thuÑc, mÍi lÝi nói có l½ ch³ng lÍt nÕi vào tai anh. GiÍng nói l¡nh nh° bng cça cô c¥t lên, nh° gió mùa ông b¯c ang thét gào ngoài kia: RÑt cuÙc anh không buông ph£i không? Anh nhìn cô, kiên quy¿t nói: Không buông! Cô nhìn anh trëng trëng, lÓng ngñc ph­p phÓng nh° ang cÑ g¯ng kiÁm ch¿, nh°ng cuÑi cùng v«n không nhËn °ãc. BÑp mÙt ti¿ng, trên m·t anh h±n Ï d¥u bàn tay.

Có ng°Ýi mß cía, làm thanh âm bên trong phòng cing theo ó mà truyÁn ra. Anh °a m¯t nhìn cô, ch§m ch­m buông tay. Tí M·c hít mÙt h¡i sâu, ch­m rãi b°Ûc i. Trên hành lang, có ng°Ýi i ngang qua c°Ýi g­t §u vÛi cô, thì ra là ng°Ýi cùng i n vÛi bÍn hÍ.

TrÝi ông giá rét, taxi làm n °ãc mùa, v­y mà éng mãi tr°Ûc cía nhà hàng v«n ch³ng th¥y bóng dáng mÙt chi¿c taxi nào. Ùt nhiên mÙt chi¿c xe màu en × xËch tr°Ûc m·t hÍ. Kính cía xe h¡ xuÑng, g°¡ng m·t t°¡i c°Ýi cça giám Ñc Vu hiÇn ra: TiÃu Hình, lên xe i! Hôm nay tôi làm tài x¿, °a các b¡n vÁ t­n nhà. Hình Lãi Phong ng¡i nên të chÑi, nh°ng anh giám Ñc này v«n c°Ýi ha ha: Không sao, tiÇn °Ýng mà. TrÝi l¡nh th¿ này, c­u có óng bng cing ch£ sao, nh°ng à b¡n gái bË l¡nh thì không tÑt. Th¿ là hai ng°Ýi lên xe. Mß cía ra, th¥y Giang Tu Nhân ngÓi ngay gh¿ sau, Hình Lãi Phong cing h¡i ng¡c nhiên. Sñc nhÛ tay anh bË th°¡ng, không thà lái xe vÁ nhà, anh chàng lên ngÓi c¡nh gh¿ tài x¿ rÓi lÅ Ù hÏi thm: Giang tÕng, v¿t th°¡ng cça anh khá h¡n chút nào ch°a? Anh chÉ c°Ýi c°Ýi, nhìn cô, lúc này ang ngÓi sát ra bên ngoài nh° dán ch·t vào cía xe: Không có gì áng lo!

Ti¿ng nh¡c nhè nh¹ lan tÏa kh¯p trong xe, bài hát ThÝi gian bË lãng quên cça Thái C§m: Ai ang gõ cía, ai ang g£y àn, thÝi gian bË lãng quên, d§n d§n khi¿n lòng em d­y sóng& iÇu nh¡c êm ái të nh¹ nhàng d§n trß nên mãnh liÇt, thÝi gian lúc này nh° ngëng trôi. GiÍng ca ph³ng l·ng, uyÃn chuyÃn cça Thái C§m nh° mÙt chén r°ãu lâu nm, càng ç lâu càng th¡m, gãi lên nhïng ti¿ng lòng x°a ci, vëa mang chút lãng m¡n cÕ iÃn, l¡i nhuÑm mÙt mÑi s§u khôn nguôi.

Tuy cÑ ngÓi th­t xa, nh°ng cô v«n ngíi °ãc thé mùi thoang tho£ng tÏa ra të ng°Ýi anh. ó là mùi thuÑc lá quyÇn l«n vÛi mùi c¡ thÃ, là thé mùi riêng cça anh mà cô vô cùng quen thuÙc, quen ¿n méc có mÙt kho£ng thÝi gian ph£i nghe th¥y nó cô mÛi có thà ngç yên. Hóa ra cô v«n ch°a quên °ãc &

Ráng chiÁu h¯t vào cía sÕ, Tí M·c tr§m ngâm nhìn dòng xe nh° n°Ûc ch£y tëng chi¿c mÙt l°Ût qua. ThÝi gian cé th¿ trôi i, ¿n lúc xe dëng l¡i, cô mÛi Ënh th§n nhìn kù, ra là ¿n nhà cça Hình Lãi Phong. Dù ch°a tëng vào ó, nh°ng cing ã i ngang qua r¥t nhiÁu l§n nên cô bi¿t. Hình Lãi Phong cám ¡n giám Ñc Vu rÓi quay §u chào Giang Tu Nhân. Tí M·c bÑi rÑi, giÝ Hình Lãi Phong ph£i xuÑng xe rÓi, nh° v­y có ngh)a là o¡n °Ýng ti¿p theo chÉ còn l¡i m×i hai ng°Ýi. Cô không muÑn Ñi m·t vÛi anh, ¿n c£ ngÓi nh° bây giÝ cing ã c£m th¥y khó rÓi, th¿ là cô nói vÛi giám Ñc Vu: C£m ¡n anh nhiÁu nhé, chúng tôi xuÑng xe ß ây thôi. Không thèm nhìn khuôn m·t ang tái l¡i cça anh, cô óng cía xe, tâm tình tho£i mái h¡n r¥t nhiÁu.

Hình Lãi Phong c°Ýi Á nghË: Em có muÑn lên làm mÙt ly cà phê không? Cô ngh) ngãi mÙt chút rÓi g­t §u: °ãc. Të cuÙc trò chuyÇn vÛi Hình Lãi Phong, cô mÛi bi¿t ây là c° xá do công ty cça anh xây dñng, do n±m ß vË trí tÑt nên bán vÛi giá r¥t cao. Vì Hình Lãi Phong là nhân viên cça công ty nên °ãc h°ßng chi¿t kh¥u ·c biÇt. Phòng anh n±m trên l§u bÑn, diÇn tích không lÛn nh°ng °ãc thi¿t k¿ r¥t hãp lý. NgÓi mÙt lúc nghe anh nói chç y¿u të tr°Ûc ¿n giÝ v«n là anh nói và cô nghe thÉnh tho£ng cái tên Giang Tu Nhân l¡i °ãc nh¯c ¿n vÛi sñ nà phåc, mà m×i l§n nh° v­y, Hình Lãi Phong l¡i nh° thà dò trúng ài: Em ëng ngh) anh Giang còn tr» mà coi nh¹, anh ¥y b£n l)nh l¯m. Tuy nói là dña vào xu¥t thân, nh°ng a sÑ con ông này bà kia toàn n bám gia ình thôi, có m¥y ai °ãc nh° s¿p âu. Bây giÝ nghe nói anh ¥y còn §u t° c£ vào xng d§u, ngân hàng, ài truyÁn hình nïa. Ít khi anh th¥y s¿p tÛi công ty l¯m, anh ¥y chÉ xu¥t hiÇn trong nhïng cuÙc hÍp quan trÍng thôi. Cô nghe r¥t chm chú, mÙt të cing không bÏ sót. °a ly cà phê lên môi uÑng vài ngåm, cô th§m ngh): th¿ là êm nay l¡i m¥t ngç rÓi.

Lúc ngÓi taxi vÁ ¿n nhà ã h¡n m°Ýi mÙt giÝ, có l½ là vì uÑng cà phê nên cô r¥t tÉnh táo, không hÁ th¥y buÓn ngç. ang tìm chìa khóa chu©n bË mß cía, Ùt nhiên cô nghe giÍng anh l¡nh lùng c¥t lên: VÁ sÛm v­y à? Cô xoay ng°Ýi nhìn nh°ng không nhìn th¥y rõ v» m·t anh, bßi anh ang éng ß ch× tÑi.

Cía mß ra, cô b°Ûc vào, Ënh óng l¡i thì cía ã bË chân anh ch·n. Lía gi­n §y é mÙt bång, cô óng s§m cía l¡i: Giang Tu Nhân, rÑt cuÙc anh muÑn gì? Cô ã diÅn theo kËch b£n anh mong muÑn rÓi, không khóc, không nháo, cing ch³ng làm §m lên, anh còn muÑn gì nïa? Ch³ng ph£i sách và TV Áu nói khi ã chán chê rÓi, nhïng k» trng gió s½ ch³ng thèm ngó ngàng gì ¿n ng°Ýi tình ci nïa sao? V­y là sách nói sai, TV cing sai nÑt!

Phàm t¥t c£ nhïng gì thuÙc vÁ cô, b¥t kó lÛn hay nhÏ, cô Áu dÍn i h¿t, ch³ng à l¡i cái gì nh° thà cô ch°a tëng ß nhà anh, ch°a tëng à l¡i d¥u v¿t trong lòng anh, ch°a tëng có nhïng êm cuÓng nhiÇt, ch°a tëng s» chia ¯ng cay ngÍt bùi, ch°a tëng thân m­t ngç chung& T¥t c£ Áu ã bi¿n m¥t t¥t c£ nhïng gì có thà gãi cho anh nhÛ vÁ cô. Khi lòng ã quy¿t thì ¿n c£ nhïng ký éc cing ra i, chÉ còn duy nh¥t mÙt thé, ó là chi¿c chìa khóa mà cô à l¡i trên bàn trà. Cô làm nh° v­y là muÑn c¯t ét triÇt à mÍi thé.

¿n lúc ¥y, anh mÛi bi¿t thì ra mình ã yêu cô không còn lÑi thoát. Nh°ng yêu ß iÃm nào, và yêu të bao giÝ, anh cing ch³ng bi¿t. MÛi §u, sñ b¥t c§n cça cô ã kh¡i d­y héng thú trong anh, nên anh b¯t §u à ý cô, nh°ng chÉ coi ó thu§n túy là mÙt cuÙc ch¡i. Cé ngh) r±ng chÉ c§n ß chung, cô s½ m¥t i séc hút Ñi vÛi mình, nh°ng rÑt cuÙc anh l¡i say cô nh° say thuÑc, mÍi phòng tuy¿n trong anh Áu tan rã. Tí M·c thì l¡i vô tâm, chÉ c§n anh i công tác mÙt cái là cô liÁn trß vÁ nhà mình, n¡i cô thuÙc vÁ, n¡i là c£ th¿ giÛi, là vi trå thu nhÏ Ñi vÛi cô. L§n tr°Ûc, mÛi i công tác ß Th©m Quy¿n vÁ, anh liÁn ch¡y th³ng tÛi nhà cô. Không có chìa khóa nên ành gà g­t trong xe chÝ cô. V­y mà cô l¡i i tÛi nía êm, lúc vÁ ng°Ýi s·c mùi r°ãu l«n khói thuÑc. Bñc h¡n là cô l¡i °ãc mÙt gã àn ông °a vÁ, hai ng°Ýi còn ß trên xe tình tình ý ý mÙt hÓi lâu mÛi chËu xuÑng. Ch³ng bao giÝ cô ngon ngÍt vÛi anh °ãc nía lÝi, chÉ c§n anh càu nhàu mÙt câu là cô liÁn nói lÝi l¡nh nh¡t. X°a nay toàn ng°Ýi khác nhân nh°ãng mình, l§n §u g·p chuyÇn này nên anh téc không chËu nÕi, óng s§m cía phòng t¯m ra ngoài. Kho£ng thÝi gian ¥y, công trình xây dñng ß Th©m Quy¿n l¡i g·p lúc rÑi ren, th¿ là anh thëa dËp này cÑ ý bÏ r¡i cô. V­y mà cô cing ch³ng thèm chç Ùng gÍi iÇn.

Hôm ¥y lúc cô gÍi iÇn, anh ang chç trì mÙt cuÙc hÍp sÛm nên không thà b¯t máy. Lúc tan hÍp, mß iÇn tho¡i ra th¥y sÑ cça cô, anh mëng nh° iên. GÍi l¡i, th¥y mÙt ng°Ýi xa l¡ b¯t máy, nói cô ang ph«u thu­t, th¿ là anh ch³ng thi¿t hÍp hành gì nïa, vÙi vÙi vàng vàng lên chuyên c¡ bay vÁ B¯c Kinh.

Có lúc quá ¯m say, anh v«n chÉ ngh) là ch¡i ch°a ç nên ch°a th¥y chán. Khác vÛi ám phå nï lòe lo¹t mà anh tëng quan hÇ, cô ch³ng ham kim tiÁn v­t ch¥t. Th¿ là anh cé Ã mÍi chuyÇn ti¿p diÅn, thí xem ¿n tÙt cùng là cô muÑn cái gì. Cho ¿n khi cô mua áo cho anh& Có mÙt ngày m·c chi¿c áo ó i liên hoan cùng ám b¡n, bË mÙt gã s¡ ý Õ r°ãu vào, anh ã nÕi sùng lên, khi¿n ám b¡n m¯t tròn m¯t d¹t. Lúc ¥y anh mÛi bi¿t, thì ra mình ã chìm ¯m quá sâu rÓi.

H¾T CH¯ NG 16./.

CH¯ NG 17

RÑt cuÙc hai ng°Ýi là nh° th¿ nào ây?

Khi Tí M·c nÕi gi­n, ôi m¯t cô loang loáng, long lanh nh° nhúng n°Ûc, c·p chân mày cau l¡i v» không thà chËu ñng °ãc. Th¥y bÙ d¡ng ó, anh b­t c°Ýi, ây mÛi th­t sñ là TriÇu Tí M·c mà anh bi¿t. m ¯m nhìn cô mÙt hÓi lâu, anh thì th§m l·p l¡i: Anh muÑn gì à? Thñc ra b£n thân mình muÑn gì, anh cing ch³ng bi¿t. X°a nay anh quen n¯m mÍi chuyÇn trong tay, chuyÇn tình c£m cing không ngo¡i lÇ. Të tr°Ûc ¿n giÝ, ng°Ýi chç Ùng c¯t ét luôn luôn là anh, v­y mà hôm ó ß trên xe, cô l¡i l¡nh lùng nói chia tay khi¿n anh c£m th¥y r¥t m¥t m·t. LÝi o¡n tuyÇt cça cô làm c¡n gi­n dï bùng lên trong anh Ra th¿! Ra là anh cing chÉ là mÙt thé Ó ch¡i trong tay cô mà thôi! Ch°a bao giÝ cho phép chuyÇn ó x£y ra, cho nên anh quay §u, l§n §u tiên trong Ýi, l§n Ùc nh¥t vô nhË, l§n vô tiÁn khoáng h­u. Anh làm bÙ nh° cô ch°a tëng thÑt ra nhïng lÝi ¥y, làm bÙ nh° ch°a tëng có chuyÇn gì x£y ra, anh v«n muÑn ti¿p tåc. GiÝ ngh) l¡i, ph£i chng lúc ¥y anh ã yêu cô? Hay là të mÙt lúc nào ó khác? D¡o g§n ây, anh trn trß mãi vÁ iÁu này, nh°ng câu hÏi ¥y v«n ch°a có lÝi gi£i áp. L§n §u g·p m·t? Không, cô quá bình th°Ýng, mà anh thì luôn bË vây quanh bßi ng°Ýi ¹p, nên không có kh£ nng này. V» thanh tú nh¹ nhàng cÙng vÛi cách n m·c khá b£o thç cça cô th­t sñ bË chìm khu¥t giïa ám ng°Ýi son ph¥n hoa lÇ kia. L§n ch¡i m¡t ch°ãc? L§n ¥y anh h¡i c£m th¥y b¥t ngÝ, vì ch°a bao giÝ g·p mÙt ng°Ýi phå nï nào l¡i i tr£ tiÁn cho mình, h¡n nïa sÑ tiÁn ¥y vÛi anh cing ch³ng áng kà gì. Sau ó quan hÇ phát sinh, anh th¥y cing ch³ng có gì ·c biÇt, có iÁu kù thu­t cça cô kém ch°a tëng th¥y. Bây giÝ vô tình ngh) ¿n, anh mÛi m¡ hÓ ngh) có l½ ó là l§n §u tiên cça cô, nh°ng ngh) l¡i, xã hÙi hiÇn nay, chuyÇn tình mÙt êm phÕ bi¿n nh° n c¡m bïa, th¿ là anh xóa ngay ý ngh) này.

Có l½ rung Ùng b¯t §u të bïa c¡m §u tiên cô n¥u cho anh. Tr°Ûc kia, anh ch°a tëng °ãc ai n¥u cho n nh° v­y. Të nhÏ ¿n lÛn, nhïng bïa n cça anh Áu do §u b¿p phå trách. Hôm ¥y, ngÓi xem tin téc trên kênh CCTV ß phòng khách, anh nhìn th¥y dáng v» c·m cåi cça cô qua cánh cía kính mÝ nÑi giïa phòng khách và b¿p. Trong chi¿c Tshirt dài và chi¿c qu§n líng dài ¿n gÑi, trông cô không khác gì mÙt sinh viên ¡i hÍc, tuy dáng ng°Ýi không cao nh°ng §y ·n, khác xa vÛi ám phå nï lòe lo¹t th°Ýng bu quanh anh. ChÉ trong thoáng chÑc, Ó n ã xong xuôi, nhïng món r¥t bình th°Ýng: cá rán, tréng tráng, canh n¥m, nh°ng l¡i r¥t th¡m ngon và ¹p m¯t. Lòng anh b¥t giác dËu l¡i, nhÛ ¿n hÓi còn bé cùng n c¡m vÛi bà, °ãc bà g¯p m¯t cá cho. C£m th¥y vô cùng ngon miÇng, anh n h¿t s¡ch. MÑi quan hÇ cça hai ng°Ýi nh° mÙt sãi dây leo mong manh, b¥t kó lúc nào cing có thà ét. Cô ch³ng bao giÝ chç Ùng liên l¡c, nh° thà vÛi cô có cing °ãc mà không có cing ch³ng sao. Anh tëng thm dò qua Vu Phính ình, bi¿t cô të tr°Ûc ¿n giÝ ch°a tëng có quan hÇ vÛi àn ông, v£ l¡i anh qua nhà cô r¥t th°Ýng xuyên, à l¡i nhiÁu Ó ¡c bên ó. N¿u cô có ng°Ýi tình khác, o¡n tuyÇt cing là chuyÇn không thÃ.

Cô l¡nh lùng nhìn anh. H¡n hai tháng rÓi, cô ch°a bao giÝ ngh) mình còn có thà g·p anh ngay tr°Ûc cía nhà mình. Nhïng tháng ngày ã qua l¡i ùa vÁ ngay tr°Ûc m¯t. Ánh èn h¯t vào m·t anh, soi rõ v» kh¯c khÕ, tiÁu tåy. Th°Ýng ngày anh tràn §y séc sÑng, v­y mà giÝ ây v» m·t anh l¡i ng­p §y v» l» loi, b¥t lñc. Hai ng°Ýi éng im nh° thà ang lâm tr­n, Ëch không Ùng ta cing không Ùng. Cô kh½ nß mÙt nå c°Ýi giÅu cãt, quy¿t Ënh à anh vào nhà, cùng tìm mÙt lÑi thoát cho c£ hai: Anh Giang, n¿u anh có lÝi muÑn nói, hãy nói mÙt l§n này cho rõ ràng dét khoát. Anh b­n rÙn nhiÁu viÇc, mà tôi cing không r£nh, ëng lãng phí thÝi gian cça nhau.

Anh li¿c cô mÙt cái rÓi b°Ûc vào nhà. Bên trong không thay Õi nhiÁu, nh°ng trên bàn trà, ch× ngày tr°Ûc anh hay à m¥y t¡p chí kinh t¿, bây giÝ ã trÑng tr¡n. ôi dép lê ·t tr°Ûc cía cing ã không còn. Anh nhÛ ó là mÙt ôi dép màu lam, xanh nh° sóng biÃn. ôi cça cô cing cùng mÙt c·p vÛi anh, màu vàng, có hai con b°Ûm s·c sá. Cô luôn luôn chung tình vÛi b°Ûm, ó d°Ýng nh° không ph£i mÙt sß thích ¡n thu§n nïa, mà là mÙt niÁm am mê.

GiÝ anh có thà nói gì ây? Xin cô tha thé? Anh hiÃu lòng kiêu hãnh cça cô, tñ ái cça cô cing ch³ng thua kém gì mình. N¿u cô là ng°Ýi ham v­t ch¥t thì ã sÛm òi hÏi anh b±ng mÍi giá rÓi. Anh ã nghe ß âu ó mÙt câu chuyÇn c°Ýi, të r¥t lâu rÓi, nh°ng giÝ ây Ùt nhiên nó l¡i hiÇn lên rõ mÓn mÙt: có ba ng°Ýi bË tÑng vào tù ba nm, qu£n lý nhà tù cho phép m×i ng°Ýi có mÙt yêu c§u. Ng°Ýi Mù thích hút xì gà, nên anh ta òi ba hÙp xì gà. Ng°Ýi Pháp lãng m¡n, muÑn mÙt cô gái xinh ¹p vào b§u b¡n. Nh°ng ng°Ýi Do Thái thì l¡i yêu c§u mÙt chi¿c iÇn tho¡i à liên l¡c vÛi ng°Ýi bên ngoài. Ba nm sau, ng°Ýi §u tiên ra tù là ng°Ýi Mù, miÇng, mii nhét §y xì gà, anh ta la to lên: Cho tôi lía, cho tôi lía! Thì ra anh ta quên muÑn hút thuÑc ph£i c§n có lía. Ng°Ýi ra ti¿p theo là ng°Ýi Pháp, trong tay anh ta ôm mÙt éa bé, cô gái xinh ¹p cing d¯t tay mÙt éa bé, và trong bång cô còn có mÙt sinh m¡ng nïa. Ng°Ýi ra cuÑi cùng là anh chàng Do Thái, anh ta n¯m ch·t tay ng°Ýi qu£n lý nhà tù, chân thành nói: Ba nm nay tôi Áu liên l¡c vÛi bên ngoài, nên viÇc kinh doanh không nhïng không bË ng°ng trÇ mà còn tng lên 200%. à tÏ lòng bi¿t ¡n, tôi xin t·ng anh mÙt chi¿c Lamborghini !

Khi nghe câu chuyÇn ¥y, anh chÉ c°Ýi cho qua. GiÝ ây mÛi th¥m thía, thì ra cuÙc sÑng là do sñ lña chÍn cça chính mình quy¿t Ënh. CuÙc sÑng hôm nay °ãc quy¿t Ënh bßi lña chÍn trong quá khé, mà lña chÍn hôm nay l¡i quy¿t Ënh t°¡ng lai. K¿t cåc hôm nay cça hai ng°Ýi là do chính anh t¡o ra. Anh ã tëng suy tính ¿n mÍi kh£ nng, nh°ng l¡i ánh giá sai l§m tình c£m cça mình. Hôm ó anh bi¿t rõ cô s½ vÁ sÛm, vì ã s¯p x¿p à Tôn Bình Hoa dàn c£nh, xem cô s½ ph£n éng nh° th¿ nào, có làm §m lên hay không. VÛi quan hÇ giïa bÍn hÍ lúc ó, cô có ç t° cách hÏi anh mÙt câu t¡i sao, nh°ng b¥t lu­n cô s½ ph£n éng nh° th¿ nào, anh cing ã Ënh s½ ch¥m dét, vì không muÑn ti¿p tåc chui xuÑng cái Ùng không áy, không muÑn ti¿p tåc i con °Ýng mù mËt nh° thà ang l¡ líng vô trÍng lñc giïa không gian, §y ho£ng lo¡n, hoang mang nh° v­y.

Nh°ng ph£n éng cça cô ch³ng nh° nhïng gì anh mong ãi, th­m chí ¿n c£ kinh ng¡c cing chÉ có chút ít, cô bình t)nh nh° mÙt ng°Ýi ngoài cuÙc ang xem kËch, mà kËch h¿t thì ng°Ýi xem cing ch³ng có lý do gì l°u luy¿n sân kh¥u. Tr°Ûc giÝ, mÍi chuyÇn Áu n±m trong t§m kiÃm soát, anh tin l§n này cing không ngo¡i lÇ, tin r±ng cô cing ch³ng có ý ngh)a gì vÛi mình nh° b¥t kó ng°Ýi phå nï nào tr°Ûc ây, nên sau khi phát giác mình quá Ã tâm ¿n cô nh° nghiÇn thuÑc, anh ã °a ra quy¿t Ënh này. Nh°ng bây giÝ anh hÑi h­n, thñc sñ r¥t hÑi h­n.

Nhìn cô bình t)nh b°Ûc i, tim anh l¡i l°u luy¿n. Tëng °Ýng cong cça t¥m l°ng yÃu iÇu ¥y quen thuÙc ¿n méc không c§n nhìn anh cing có thà phác hÍa l¡i. M×i nía êm th£ng thÑt tÉnh mÙng, thé §u tiên thoáng hiÇn ra trong tâm t°ßng là bóng l°ng cô, anh l¡i th¥y xót xa. M×i l§n nh¥c iÇn tho¡i lên, anh l¡i thu­n tay b¥m sÑ cça cô. Nh°ng anh tin r±ng mình có thà të bÏ, có thà dét ra khÏi c¡n nghiÇn này, vì vÛi anh không gì là không thÃ, nên anh cÑ kiên trì, kiên trì. ¿n khi kiên trì không nÕi nïa, anh l¡i tñ nhç: i quan tâm b¡n gái ci, ch¯c cing ch³ng có chuyÇn gì to tát. Th¿ là anh gÍi iÇn.. Cô nh¥c máy, khách sáo nói: Xin chào! Nghe th¥y hai chï ng¯n gÍn này, anh mÛi phát giác mÍi chuyÇn ã không còn nh° x°a nïa rÓi. ThÝi gian hai ng°Ýi còn ß bên nhau, ch³ng bao giÝ cô nói hai të §y khách sáo này m×i l§n nghe iÇn tho¡i. S½ ch³ng bao giÝ cô nÕi gi­n vÛi anh, làm ning vÛi anh nïa rÓi, bßi vì giÝ ây Ñi vÛi cô, anh cing chÉ là mÙt ng°Ýi bình th°Ýng nh° bao con ng°Ýi khác. Lúc mÙt ng°Ýi không vui, s½ tìm ng°Ýi thân thi¿t nh¥t vÛi mình à trút h¿t n×i niÁm, ché có ai tìm mÙt ng°Ýi bình th°Ýng à làm chuyÇn ¥y âu?

Anh hoang mang, anh bÑi rÑi. C£m giác ¥y giÑng nh° bË c£ thà giÛi bÏ r¡i, tim qu·n th¯t ¿n ngh¹n thß. Cô b°Ûc vào phòng ngç, ch°a §y mÙt phút ã trß ra, trên tay ôm mÙt thùng gi¥y, ·t xuÑng nÁn nhà rÓi ra mß cía, nhìn anh: ây là Ó cça anh, tôi ã Ënh vét i nh°ng quá giá trË nên không dám. N¿u không có chuyÇn gì nïa, thì anh mang i i, thÝi gian không còn sÛm nïa. Cô ang uÕi khách, iÁu này không ph£i anh không bi¿t, nh°ng cách nói quá méc bình t)nh cça cô khi¿n anh tñ hÏi: liÇu cô có tëng có chút xíu tình c£m nào vÛi mình không?

Vëa nhìn cô, anh vëa b°Ûc tëng b°Ûc mÙt tÛi. Cô nhìn sang ch× khác, không muÑn m¯t Ñi m¯t vÛi anh. Chi¿c thùng ó chéa Ó ¡c cça anh. Trong nhïng tháng ngày au Ûn, cô ã tëng vuÑt ve chúng, sau khi hÓi phåc tinh th§n, cô xí lý chúng nh° tr¥n áp tình c£m d) vãng cça mình bÏ vào trong thùng, nhét vào d°Ûi g§m gi°Ýng, không muÑn th¥y chúng nïa. Lòng cô ph³ng l·ng nh° m·t hÓ sau c¡n bão tÑ, tuy ng¡ ng©n, tuy ch¿t l·ng, tuy nguÙi l¡nh, nh°ng v«n t)nh l·ng dË th°Ýng.

êm ã r¥t khuya, càng khuya càng yên t)nh nh° chính áy lòng. Ngoài trÝi ã tÑi en. L§n này anh i, là thñc sñ i ra khÏi cuÙc Ýi cô. Tuy ch°a tëng ngh) tÛi s½ có mÙt k¿t cåc tÑt ¹p, nh°ng lòng v«n không tránh khÏi ¯ng cay, chua chát. Anh nhìn cô, v» kiên quy¿t hiÃn lÙ trên nét m·t. Thì ra anh ã m¥t cô th­t rÓi! Không thÃ! TuyÇt Ñi không thÃ! Anh mãnh liÇt ôm l¥y cô. Qua lÛp áo lông th­t d§y, anh v«n nh­n ra v» hao g§y cça cô, t¥m l°ng m£nh kh£nh kia không ç mÙt vòng ôm. Không ãi cô kËp la lên, anh ã cúi §u xuÑng, hôn cô. H¡i thß anh thoang tho£ng mùi thuÑc lá. Rng môi qu¥n quýt say s°a hÇt nh° thuß nào, nh° thà hai ng°Ýi ch°a tëng tách biÇt. Gió l¡nh nh° bng Ùt ngÙt ùa vào, khi¿n cô tÉnh táo trß l¡i. Anh ang làm cái gì th¿ này? Cô ra séc c¯n môi anh. R¥t au, nh°ng anh không chËu buông, v«n ôm l¥y cô th­t ch·t. Cô vùng v«y, ©y anh, c¯n anh, nh°ng anh càng ôm ch·t h¡n, h¡i thß trß nên h×n lo¡n. Nå hôn c°Ûp bóc cça anh triÇt tiêu mÍi kháng cñ. ¿n khi cô s¯p không thß nÕi nïa, anh mÛi chËu buông ra. Cô thß hÕn hÃn, chân tay không còn chút séc lñc nào. Anh cúi §u nhìn cô, v» m·t cuÓng lo¡n. Trong c¡n gi­n dï, cô gi¡ tay cho anh mÙt cái tát. BÑp mÙt ti¿ng, m·t anh in h±n d¥u tay. DÓn h¿t toàn lñc, nh°ng anh không hÁ né tránh, khi¿n cô th¥y lòng au nh° xé, miÇng ¯ng nh° n hoàng liên. Ngón tay ã l¡nh bng, nh°ng v«n c£m giác °ãc sñ ¥m nóng trên m·t anh. ChÉ trong mÙt buÕi tÑi, cô ã cho anh hai cái tát! RÑt cuÙc hai ng°Ýi là nh° th¿ nào ây?

CH¯ NG 18

M°Ýi r°ái sáng, thÝi iÃm b­n rÙn trong ngày. MÙt cô nhân viên cía hàng hoa cÙt tóc uôi ngña, m·c áo Tshirt tr¯ng ôm mÙt bó hÓng lam r¥t to b°Ûc vào phòng. Tr§m TiÃu Giai ng°Ûc §u lên, hai tay c§m x¥p gi¥y tÝ ang làm dß, không quên trêu chÍc cô: Tí M·c, hoa cça chË ¿n rÓi kìa! Liên tåc m¥y tu§n nay, ngày nào cing có hoa °a tÛi, phòng làm viÇc cça cô s¯p trß thành cía hàng hoa ¿n n¡i. Bây giÝ chÉ c§n có ng°Ýi mang hoa vào công ty, liÁn bi¿t ngay ng°Ýi nh­n là ai. M×i bó luôn luôn có 15 óa, Tr§m TiÃu Giai tra tìm ý ngh)a trên m¡ng, nói iÁu ó t°ãng tr°ng cho lÝi xin l×i. Hai chï xin l×i nghe th­t ¡n gi£n, nh°ng vÛi hai ng°Ýi, l¡i chéa séc n·ng ngàn cân. Khi lòng ã l·ng sóng, nói th­t ra cô cing không c£m th¥y anh có l×i gì vÛi mình, vì giïa hÍ âu có b¥t kó héa h¹n hay ràng buÙc nào. N¿u là ng°Ýi yêu, g·p ph£i tình huÑng nh° v­y, có l½ s½ nÕi iên lên, s½ khóc lóc §m ), th­m chí có thà gây sñ, nh¥t là s½ hÏi cho rõ ràng xem t¡i sao. Nh°ng bÍn hÍ không ph£i là gì cça nhau, nói tr¯ng ra quan hÇ giïa hai ng°Ýi chÉ phát triÃn të mÙt êm tình, hai bên Áu có không gian riêng, Áu có con °Ýng riêng cça mình. Thñc ra n¿u anh m·t Ñi m·t, nói th³ng vÛi cô: Chúng ta ch¥m dét! thì k¿t qu£ cing ch³ng khác gì bây giÝ. Nên b¥t lu­n anh chÍn cách nào, cing Áu ·t d¥u ch¥m h¿t cho quan hÇ cça bÍn hÍ.

Trên m·t tr­n tình c£m, công thành chi¿m ¥t ch°a ch¯c ã là th¯ng, m¥u chÑt là sau ó ng°Ýi trong cuÙc không hÑi h­n, mà n¿u có thà thñc sñ không hÑi h­n, cing coi nh° mình ã dét khoát vÛi chính mình. Nhìn l¡i con °Ýng c£ hai tëng i qua, th¥y nó ã phç §y båi. MÍi thé ã lùi xa, giÝ chÉ còn là mÙt thÝi hoa mÙng Íng l¡i trong ký éc mà thôi.

Tr§m TiÃu Giai luôn an çi: Cái ci không i, sao cái mÛi ¿n °ãc! ChË ngh) coi, không thay nhïng cái ci, làm sao có thÝi ¡i mÛi bây giÝ? Câu nói ¥y chÍc Tí M·c c°Ýi, nh°ng cô th¥y r¥t úng. Tr°ßng thành rÓi, cing ã ¿n lúc ph£i ngh) ¿n nhïng lÝi m¹ nói mà lo s¯p x¿p k¿ ho¡ch cho t°¡ng lai. Chung quy thì con ng°Ýi ta sÑng cing c§n ph£i bi¿t thñc t¿ mÙt chút.

Có l½ Hình Lãi Phong cing nh­n th¥y d¡o này tinh th§n cô xuÑng dÑc, nên r¥t nng iÇn tho¡i ¿n, rÓi h¹n i n. Khi cô ¡n, con ng°Ýi ta r¥t c§n có mÙt ai ó bên c¡nh, d«u chÉ là b¡n bè bình th°Ýng. Hai ng°Ýi vào mÙt quán l©u, gÍi r¥t nhiÁu Ó n, bÏ vào nÓi canh nóng. ChÑng c±m, nhìn bÍt n°Ûc sçi ln tn trong nÓi, h¡i n°Ûc bÑc nghi ngút trong không khí, cô chãt th¥y lòng ¥m lên. ThËt dê, heo viên, rau chân vËt quay cuÓng trong nÓi canh, chÉ nhìn thôi cing khi¿n ng°Ýi ta th¥y thèm ch£y n°Ûc mi¿ng. Lâu l¯m rÓi mÛi có c£m giác muÑn n, cô c§m ia, c°Ýi vÛi Hình Lãi Phong: Chi¿n ¥u thôi! Th¿ rÓi cé nh° là có ng°Ýi ang tranh n vÛi mình, cô t¥n công dÓn d­p vào måc tiêu. n °ãc nía chëng, Hình Lãi Phong nh¥p mÙt ngåm r°ãu, nhìn cô chm chú hÓi lâu rÓi Ùt ngÙt c¥t ti¿ng, nghe r¥t chân thành: Tí M·c, hay là chúng ta h¹n hò thí xem? Nía viên thËt vëa mÛi c¯n ngh¹n bÏng trong hÍng, nh£ ra không °ãc mà nuÑt xuÑng cing ch³ng xong, ch­t v­t l¯m cô mÛi nuÑt xuÑng °ãc, ng©ng §u lên nhìn anh §y ng¡c nhiên: Cái gì?

Hình Lãi Phong nhìn th³ng vào m¯t cô, ánh m¯t chéa chan thành ý: Làm b¡n gái anh nhé! CuÑi cùng thì anh cing ã nói ra. Tr°Ûc giÝ Hình Lãi Phong v«n th°Ýng h¹n cô i n, nh°ng ch°a bao giÝ biÃu lÙ mình có ý vÛi cô, hôm nay l¡i Ùt ngÙt nói nh° v­y, qu£ thñc r¥t úng vÛi tính tình n ngay nói th³ng cça anh.

Cô buông ia, nghiêng §u nhìn anh mÙt lúc rÓi c°Ýi hì hì: à em suy ngh)! Thñc ra, Hình Lãi Phong là mÙt sñ lña chÍn tÑt, nhà cça hai ng°Ýi ß quê r¥t g§n nhau, cing coi nh° bi¿t ngÍn bi¿t nguÓn. V£ l¡i, anh tÑt nghiÇp ¡i hÍc nh¥t nhì trong n°Ûc, công viÇc Õn Ënh, l¡i ¹p trai, lËch sñ. Quen nhau ã lâu, cô bi¿t anh r¥t tÑt, ti¿c là thi¿u c£m giác rung Ùng cça tình yêu, chÉ xem anh nh° mÙt ông anh hàng xóm. Nh°ng nói gì thì nói, c£m giác ¥y cing không thà giï mãi suÑt c£ Ýi °ãc.

Hình Lãi Phong c°Ýi: Ch³ng éng ¯n chút nào! Nhìn cô nhíu m¯t húp canh, thÉnh tho£ng l¡i lè l°ái vì canh quá nóng, áng yêu nh° mÙt cô bé, anh nói ti¿p: Có anh là b¡n trai cing không tÇ, em thí ngh) nhé: mÙt là có tài x¿ miÅn phí °a ón em i làm. Hai là có mÙt chân ch¡y viÇc, b¡n gái mà có chuyÇn gì, anh nh¥t Ënh s½ ch¡y tr°Ûc ch¡y sau không qu£n ngày êm. Ba là có cu li miÅn phí, sau này em có cái gì c§n mang vác, cé qung cho anh là °ãc. BÑn là có §u b¿p miÅn phí. Nm là có máy ría chén miÅn phí& Nghe anh nói, cô b­t c°Ýi lÛn: Nghe cing °ãc ¥y ché! Thì ra anh còn có thêm mÙt °u iÃm là tính hài h°Ûc nïa! Anh cing c°Ýi, nâng ly lên cång vÛi ly cça cô: Em cé suy ngh) i. àn ông nh° anh bây giÝ, có Ñt èn cing ch°a ch¯c ã tìm °ãc âu! Cô v«n c°Ýi giòn giã: Em cing không tÑt nh° anh t°ßng âu, em là ng°Ýi r¥t ích k÷ ó nha! Anh phì c°Ýi: Em tr£ lÝi nh° v­y, có ph£i là tÏ v» Óng ý không? Cô nghiêng §u nhìn anh, tr§m ngâm mÙt hÓi rÓi b×ng nhiên nß nå c°Ýi r¡ng rá nh° hoa: OK, em Óng ý! L¡i không quên nháy nháy m¯t vÛi anh: Em ã c£nh báo tr°Ûc rÓi, ¿n lúc ó ëng có nói em g¡t anh nha!

Lúc vÁ ¿n nhà ã h¡n m°Ýi giÝ, Hình Lãi Phong dëng xe ß l§u d°Ûi rÓi xuÑng mß cía cho cô. Gió mùa ông b¯c thét gào, mang theo cái l¡nh th¥u x°¡ng. ¨n mình trong chi¿c áo khoác d§y, cô kh½ ng©ng §u nhìn anh: Anh có lên nhà không? Quen nhau ã lâu nh°ng ch°a bao giÝ anh lên nhà cô, giÝ ã nh­n lÝi làm b¡n gái ng°Ýi ta rÓi, thì cing ph£i phóng khoáng h¡n mÙt chút. Hình Lãi Phong cúi §u c°Ýi: Sao th¿, rÙng rãi mÝi anh lên nh° v­y, có ph£i trong nhà có bóng iÇn bË h° hay Ñng n°Ûc bË t¯c không? GiÝ thì th¥y °u iÃm cça b¡n trai rÓi ché? Lúc c°Ýi, trông anh r¥t ¹p, hàm rng tr¯ng l¥p loáng. Cô ngh) ngay ¿n m©u qu£ng cáo kem ánh rng: Rng tÑt, thân thà khÏe m¡nh! Ha ha ha, th­t hài h°Ûc!

Trß vÁ phòng, viÇc §u tiên cô làm là b­t TV, mß ¿n mÙt kênh gi£i trí. Trên màn hình, mÙt ám nghÇ s) ang chÍc c°Ýi khán giá. Nhà nhÏ có mÙt cái lãi là chÉ c§n b­t TV lên, ß âu, làm gì cing có thà nghe °ãc. Qung áo khoác lên gh¿, cô b°Ûc nhanh vào phòng t¯m. N°Ûc nóng të vòi hoa sen ào ào xÑi xuÑng m·t, xuÑng ng°Ýi, mang l¡i mÙt c£m giác th­t th° thái, dÅ chËu. Sïa t¯m ã °ãc thay b±ng lo¡i h°¡ng hoa nhài dìu dËu. ã chia tay, là o¡n tuyÇt hoàn toàn vÛi mÍi thé cça d) vãng, kà c£ nhïng thé nhÏ nh·t nh¥t.

B¥t chãt có ti¿ng chuông cía vang lên, thanh âm nh¡t nhòa giïa ti¿ng TV huyên náo. Tñ nhç ã trÅ nh° v­y rÓi, ch¯c không có ai tìm mình, nên cô không à tâm, v«n thong th£ x£ s¡ch bÍt sïa t¯m trên ng°Ýi. Xong xuôi, cô m·c bÙ Ó ngç b°Ûc ra ngoài, l¥y khn lau khô tóc. ¿n phòng khách, phát giác ti¿ng chuông cía quen thuÙc v«n vang lên không ngëng, cô ra cía, tim ­p rÙn trong lÓng ngñc: Ai ó? TrÅ th¿ này rÓi, trong §u cô chÉ hiÇn lên duy nh¥t mÙt g°¡ng m·t. Qu£ nhiên, giÍng anh të ngoài cía truyÁn vào, nghe có chút nôn nóng: Anh ây, mß cía nhanh mÙt chút!

D) nhiên là cô không thà mß cía, nên hai ng°Ýi cé nh° ang gi±ng co, mÙt ng°Ýi bên trong, mÙt k» bên ngoài. Anh cé b¥m chuông liên hÓi, ti¿ng chuông vÑn dÅ nghe, giÝ ­p th³ng vào tai nh° ti¿ng Ón m°Ýi m¥y Á xi ben, khi¿n §u cô muÑn nÕ tung. Tí M·c thß dài, t¯t TV, quay trß l¡i cía, tr§m giÍng nói: Giang Tu Nhân, chúng ta ã k¿t thúc rÓi, c§n gì ph£i làm nh° v­y ché? ¿n rÓi i dÅ dàng không tÑt hay sao? Anh không áp, cing ngëng nh¥n chuông. Không gian bÑn bÁ l¡i trß nên yên l·ng, có l½ anh ã i rÓi. VÛi tính tình cça anh, ch¯c ch¯n s½ không dây d°a. MÙt lúc sau, cô të të mß cía ra. Không ngÝ anh v«n còn éng ó, nét m·t §y au khÕ nh° ang bË giày vò. Cô vÙi vàng óng cía, nh°ng anh ã nhanh tay ngn l¡i, suýt nïa thì tay bË k¹p. Không thà nào óng cía °ãc nïa, cô xoay ng°Ýi Ënh ch¡y vào phòng ngç, nh°ng mÛi °ãc vài b°Ûc ã bË anh ôm l¡i. Cô ra séc dùng n¯m ¥m vÛi anh: Giang Tu Nhân, buông tay ra ngay cho tôi! D) nhiên Ýi nào anh chËu buông, kéo cô th³ng vào phòng ngç. Trong nháy m¯t, cô ã bË anh ném lên gi°Ýng, l°ng ch¡m vào lÛp chn nÇm êm ái. Anh cúi xuÑng, c£ ng°Ýi cô ngãp trong h¡i thß cça anh. Nhïng nå hôn nh° m°a rào sau c¡n bão, dÓn d­p trút xuÑng. Cô vùng v«y không ngëng, nh°ng cuÑi cùng v«n không chÑng l¡i °ãc séc m¡nh cça anh. Cô tránh ra ¿n âu, anh áp sát ngay tÛi ó. Chi¿c áo ngç cô m·c, nút áo ã bË cßi ra g§n h¿t, tay anh thu§n thåc luÓn vào bên trong. Bàn tay l¡nh nh° bng ch¡m vào da thËt ¥m nóng cça cô, l°Ût ¿n âu c£m giác ê mê, tê d¡i lan ra ¿n ó. Có l½ bi¿t làm gì cing vô ích, c£ ng°Ýi cô mÁm nhin xuÑng, m·c anh làm gì thì làm, lòng tràn ng­p téc gi­n l«n téc t°ßi. CuÑi cùng, không thà kh¯c ch¿ °ãc nïa, nhïng giÍt lÇ thi nhau nhÏ xuÑng. Nghe °ãc ti¿ng khóc ngh¹n ngào cça cô, anh sñng l¡i, d§n d§n buông lÏng cô ra, nh°ng v«n n±m phía trên cô, m·t ng­p tràn v» có l×i, l¡i lan tÏa mÙt niÁm vui..

Tayanh dËu dàng vuÑt ve, lau i n°Ûc m¯t trên má cô, nh°ng càng lau, n°Ûc m¯t cça cô l¡i càng tuôn mãnh liÇt nh° n°Ûc m°a tích tå hàng ngàn nm. Anh quýnh lên, d× dành: M·c M·c, ëng khóc nïa! Là anh không tÑt, em ánh anh là °ãc rÓi, ëng khóc! rÓi c§m tay cô lên, ra séc v£ vào m·t mình. Nh°ng cô v«n c£m th¥y r¥t téc t°ßi, n°Ûc m¯t v«n r¡i không ngëng. Anh cúi xuÑng hôn cô mê m£i, nh° muÑn xóa s¡ch i nhïng giÍt n°Ûc m¯t ang m±n m·n th¥m vào §u l°ái mình. Ôm cô th­t ch·t, c£m giác n°Ûc m¯t th¥m °Ût áo mình, anh cúi §u ngíi mùi th¡m trên tóc cô, lòng xót xa: ëng khóc nïa, cing t¡i anh không tÑt! MÙt hÓi lâu sau, c¡n néc nß cça cô mÛi t¡m ng°ng. GiÍng anh tr§m tr§m: M·c M·c, là anh không tÑt, anh không tÑt! Anh bi¿t l×i rÓi, tha thé cho anh l§n này có °ãc không? L§n §u tiên trong Ýi mß miÇng c§u xin ng°Ýi khác, nh°ng anh không hÑi h­n, ai b£o anh áng Ýi. Cô không nói gì, h¡i thß d§n d§n Õn Ënh. Anh cing không dám l× mãng nïa, chÉ n±m yên ôm l¥y cô. VÛi anh bây giÝ, nh° v­y ã là mÙt h¡nh phúc không dÅ gì mà có rÓi.

Tí M·c giãy dåa Ënh éng d­y, nh°ng l¡i bË anh giï rËt l¥y. Cô nh¹ giÍng nói: Em muÑn i ría m·t. MÛi khóc xong, giÍng cça cô v«n còn ngh¹n ngào. Lúc này, anh mÛi chËu buông cô ra. Ría m·t xong, c£ ng°Ýi nh¹ nhõm h³n. Cô i rót mÙt ly n°Ûc, uÑng mÙt h¡i c¡n s¡ch rÓi mÛi trß l¡i phòng ngç. Anh v«n n±m trên gi°Ýng, nghiÅm nhiên nh° nhïng ngày hai ng°Ýi còn bên nhau. NgÓi l¡i trên gh¿, cô cÑ tránh xa chi¿c gi°Ýng, nhìn anh: Giang Tu Nhân, chúng ta c§n ph£i nói chuyÇn! Anh c°Ýi mÇt mÏi, em gÑi ·t sau gáy. Râu anh mÍc lßm chßm trên c±m, h±n sâu v» hÑc hác, ôi m¯t nh¯m nghiÁn. Cô h¡ t§m m¯t, të tÑn nói: Chúng ta không thà ti¿p tåc nh° th¿ này °ãc. ã chia tay rÓi, không ph£i sao? Anh s½ có mÙt tình nhân khác thay th¿ vË trí cça em, s½ quên em nhanh thôi. Mùi th¡m dËu dàng nh° gió mùa xuân cça cô còn ß trên gi°Ýng, v¥n vít trong khéu giác cça anh, khi¿n anh l¡ m¡ s¯p chìm vào gi¥c ngç. Nh°ng nhïng lÝi cô nói nh° mÙt gáo n°Ûc l¡nh, khi¿n anh mß m¯t, nhìn cô m m. ang cúi §u, nên cô không th¥y iÁu ó, ti¿p tåc nói: H¡n nïa em cing s½ có b¡n trai mÛi. Em cing chÉ là mÙt ng°Ýi bình th°Ýng, cing ph£i yêu °¡ng, k¿t hôn, sinh con nh° ng°Ýi ta. Còn anh thì khác, bây giÝ mình không chia tay, sau này cing ph£i làm th¿, chÉ là v¥n Á thÝi gian mà thôi!

Anh v«n nhìn cô ch±m ch±m, nghe tëng të cô nói, t°ßng t°ãng ra viÅn c£nh ó, tim anh qu·n au ¿n không thß nÕi. Anh bi¿t cô ã quy¿t tâm chia tay. Sã cô téc gi­n, không dám xu¥t hiÇn tr°Ûc m·t cô, m×i ngày anh Áu t·ng hoa, nh¯n tin xin cô tha thé. Ngày nào anh cing ­u xe d°Ûi l§u nhà cô, nh° mÙt gã ngÑc ng¡ ngác nhìn mãi cho ¿n khi èn nhà cô phåt t¯t. Hôm nay anh ã th¥y Hình Lãi Phong °a cô vÁ. Thñc ra anh ã g·p c£nh t°ãng ó r¥t nhiÁu l§n, nh°ng l§n này thì khác. Hai ng°Ýi c°Ýi c°Ýi nói nói trong xe, lúc cô xuÑng xe, Hình Lãi Phong còn hôn lên trán cô, sau ó mÛi à cho cô vÁ phòng. Anh ta v«n éng ó nhìn èn nhà cô sáng lên mÛi chËu lái xe i. N¿u cô à cho anh ta hôn, có ngh)a là tình c£m hai ng°Ýi hÍ cing phát triÃn. Tuy anh và cô b¯t §u të mÙt tình huÑng r¥t cßi mß, nh°ng anh v«n bi¿t cô b£o thç të t­n trong x°¡ng tçy. Bình th°Ýng quá l¯m là cô chÉ m·c vài bÙ Ó hß ra cánh tay, không bao giÝ Ã lÙ ngñc hay l°ng, ¿n c£ Ó ngç cing th¿: Tshirt dài, kín të §u ¿n chân. Nhìn c£nh ó, anh chÉ bi¿t ngÓi th§n trong xe, i¿u thuÑc ang cháy dß dí vào ngón tay të lúc nào cing không có c£m giác. Lòng rÑi ·c nh° cháo quánh, lúc l¥y l¡i tinh th§n, anh vÙi vàng lao lên l§u.

Ch­m rãi rÝi gi°Ýng, anh b°Ûc ¿n ngÓi tr°Ûc m·t cô. Tay ôm eo cô, §u tña vào ùi cô, anh l©m b©m nh° ng°Ýi mê s£ng: M·c M·c, em không muÑn nh° th¿ này à? Em tha thé cho anh l§n này, mÙt l§n này thôi, có °ãc không? C£m giác có mÙt thé gì ó l¡nh buÑt ch£y xuÑng, nhanh chóng loang ra lÛp qu§n áo, ©m °Ût dán ch·t vào da thËt mình, lòng cô qu·n th¯t. (Ch× này là n°Ûc m¯t cça anh) Bao nhiêu ngày tháng ¥y, giÝ ây ã trß thành d) vãng. Të khi ra tr°Ýng tÛi nay, m×i ngày i làm tám ti¿ng, cô luôn ngh) ¿n mÙt o¡n vn cça mÙt tác gia: ChiÁu muÙn trß vÁ, th¥y c£nh ng°Ýi bên °Ýng thân m­t vÛi nhau, ành cÑ l¡ i. Nh°ng m×i l§n th¥y mÙt ôi tay trong tay xách mÙt bó rau, mÙt con cá të chã b°Ûc ra, lòng không khÏi au xót, thì ra h°¡ng vË cça cái gÍi là thiên tr°Ýng Ëa cíu gói trÍn trong mÙt bïa canh, mÙt bïa cá l¡i khó diÅn t£ thành lÝi ¿n th¿! ôi ng°Ýi yêu qu¥n quýt ¥y bi¿t âu s½ chia tay ngay trong tÑi nay, nh°ng giÝ này, kh¯c này, hÍ ã có vÛi nhau bi¿t bao ân tình sÛm tÑi.

Nghe sÑng mii cay cay, trong m¯t hình nh° có gì ó l¡i vëa r¡i xuÑng, cô th§m thß dài, sao mình nhiÁu n°Ûc m¯t th¿ này! Hít sâu mÙt h¡i, cô quay §u, c¯n ch·t rng mÛi có thà g±n tëng chï rành rÍt: Không! Em không thà tha thé cho anh! Anh i i! Em không bao giÝ muÑn g·p anh nïa!

CH¯ NG 19

Hóa ra cô cing có thà d±n lòng mình mà kiên quy¿t °ãc ¿n th¿! Të kho£nh kh¯c anh xoay l°ng l·ng l½ b°Ûc i, lòng cô ch¿t l·ng, mÍi c£m giác Áu ã tê liÇt. Bây giÝ thì cô ã bi¿t, ch¿t l·ng chính là mÙt cách nói khác cça au vô cùng t­n. Cô co mình trong chn, n¡i ¥y còn l°u l¡i mùi cça anh, mùi thuÑc lá làn l¡t, nh°ng l¡i nh° hun rát m·t mày. N°Ûc m¯t b¥t giác lã chã tuôn r¡i. GiÝ ây, cô cing ch³ng còn séc lñc à lau i, ành à chúng m·c séc tung hoành. ã tëng ngh) ¿n viÇc tha thé cho anh, nh°ng tha thé rÓi thì sao? S½ l¡i tái ph¡m mà thôi!

Th­t ra cô không g¡t Hình Lãi Phong khi nói mình ích k÷. Cô yêu Giang Tu Nhân, nh°ng tuyÇt Ñi s½ không cho anh bi¿t, bßi cô không ch¥p nh­n chia s» ng°Ýi mình yêu vÛi ng°Ýi khác. Tr°Ûc ây ch°a yêu thì có thÃ, nh°ng bây giÝ thì khác. N¿u muÑn ¿n vÛi nhau thì anh ph£i thuÙc vÁ cô mÙt cách trÍn v¹n, nh°ng chuyÇn ó là không thÃ, cho nên cô tuyÇt Ñi không muÑn cho anh bi¿t.

Sáng Chç nh­t, d­y th­t sÛm, ánh rng ría m·t xong, Tí M·c gÍi iÇn cho Hình Lãi Phong. BË lôi d­y të trong gi¥c mÙng, anh b¯t máy vÛi giÍng ngái ngç: Alô. Cô b­t c°Ýi, nói: Heo l°Ýi, mau rÝi gi°Ýng i! Lúc này anh mÛi tÉnh h¡n mÙt chút, ánh mÙt cái ngáp: Sao sÛm v­y? Hôm nay là Chç nh­t, không ph£i i làm mà!

Óng hÓ vëa iÃm chín giÝ, m·t trÝi mÛi ló ra të nhïng ám mây, ánh sáng r¥t nh¡t nhòa, ch³ng có chút ¥m áp. Trong nhïng ngày ông gió rét thét gào, giÝ này qu£ thñc còn sÛm, nh°ng kÇ, giÝ ã là b¡n gái cça ng°Ýi ta rÓi, ph£i có ·c quyÁn ché! Anh d­y i! Tr°a nay mình i n McDonald s nhé! Tr°Ûc ây, m×i l§n i làm, th¥y nhïng ôi trai gái tíu tít kéo nhau i n, cô th¥y r¥t ng°áng mÙ, muÑn sau này khi yêu cing °ãc n¯m tay ng°Ýi mình yêu ch³ng chút ng¡i ng§n mà i n. TuÕi thanh xuân có thà rÙn ti¿ng c°Ýi vui, có thà «m lÇ r¡i, nh°ng tuyÇt Ñi không thà à vuÙt m¥t!

§u dây bên kia, Hình Lãi Phong b­t c°Ýi. Qua iÇn tho¡i, giÍng anh tr§m khàn §y quy¿n ri, có mÙt lúc nào ó, nghe mà cô cé ngá ó là giÍng cça ng°Ýi ¥y thuß nào: Là chuyÇn này à? ChuyÇn nhÏ! B¡n gái nói thì d) nhiên ph£i nghe lÝi rÓi! Cô c°Ýi: °¡ng nhiên! Có b¡n trai qu£ là tÑt! Anh l¡i ngáp thêm mÙt cái nïa: °ãc rÓi. Em n t¡m chút gì ó tr°Ûc nhé! MÙt giÝ nïa anh qua ón!

UÑng vài ngåm sïa nóng, cÕ hÍng cô dËu l¡i, c£ ng°Ýi ¥m lên, tay l¡i vô théc vuÑt ve nhïng °Ýng vân nÕi kh¯c hình con b°Ûm trên chi¿c cÑc. HÓi bé yêu b°Ûm ¿n n×i sau khi chi¿c cÑc ánh rng bË vá, m¥y ngày liÁn không chËu ánh rng, giÝ ngh) l¡i, th¥y làm tr» con th­t là tÑt, ch³ng trách ng°Ýi ta không muÑn lÛn lên, bßi ng°Ýi lÛn có bi¿t bao nhiêu là chuyÇn phiÁn não.

Cô chÍn l¥y mÙt chi¿c áo khoác màu m­n chín, ngang eo có mÙt dây l°ng cùng màu, cùng ch¥t liÇu, phÑi vÛi áo len màu en và qu§n dài. Ó cça cô toàn màu tÑi, nên m×i l§n Phính ình nhìn th¥y Áu c°Ýi: Xin c­u ó, trào l°u bây giÝ là màu hÓng c¡ mà! Trong chuyÇn n m·c, cô h¡i l¡c h­u, vì vÑn ch³ng quan tâm nhiÁu ¿n m¥y thé Ó thÝi th°ãng.

L§n §u tiên h¹n nhau vÛi t° cách là b¡n gái cça Hình Lãi Phong, Tí M·c thoa s¡ mÙt ít son bóng màu hÓng, mái tóc uÑn xon bÓng bÁnh à xõa xuÑng vai. Ngày ¥y Tr§m TiÃu Giai ã cÑ sÑng cÑ ch¿t lôi cô i làm tóc vÛi lý do à làm l¡i të §u. Nhìn vào trong g°¡ng, cô th¥y mình có v» t°¡i tÉnh h¡n r¥t nhiÁu. ây chính là cái ng°Ýi ta v«n gÍi là không có phå nï x¥u, chÉ có phå nï l°Ýi, chÉ c§n trang iÃm s¡ s¡ thôi là cing có thà r¡ng rá h³n lên.

Ch°a tÛi giÝ n, trong McDonald s khá v¯ng khách. Hai ng°Ýi chÍn mÙt chi¿c bàn sát ngay ngoài °Ýng. C£nh v­t bên ngoài th­t ông úc nhÙn nhËp, xe qua ng°Ýi l¡i Ón ào rÙn rã, bên trong yên bình ¿n Ù h§u nh° tách biÇt h³n vÛi th¿ giÛi. X°a nay tr°Ûc m·t Hình Lãi Phong ch°a bao giÝ cô Ã ý ¿n hai chï hình t°ãng , cánh gà °ãc dÍn ra là c§m lên g·m liÁn. Anh c°Ýi, °a cho cô mÙt ly n°Ûc ngÍt: Sao tñ nhiên l¡i muÑn i n McDonald s v­y? Hút cng mÙt ngåm, nuÑt xuÑng ëng ñc, rÓi cô mÛi ng°Ûc lên tr£ lÝi: Vì em muÑn n! Hình Lãi Phong nghiêng §u suy t°, có l½ không tìm °ãc câu gì Ã bác l¡i cái lý ó, bèn b­t c°Ýi: V­y tÑi nay em muÑn n gì? Trong §u ch°a có sµn k¿ ho¡ch gì, cô mÉm c°Ýi, hút thêm mÙt ngåm lÛn n°Ûc ngÍt nïa rÓi l¯c §u. Hình nh° tâm tr¡ng anh r¥t vui, phá lên c°Ýi ha ha.

i xem phim xong, vÁ nhà ã h¡n 11 giÝ. SuÑt dÍc °Ýng vÁ, hai ng°Ýi m£i mê bàn lu­n vÁ nÙi dung bÙ phim, t¥m t¯c khen Steven Spielberg qu£ không hÕ danh là ¡o diÅn thiên tài, búng tay mÙt cái là ra mÙt bÙ phim bom t¥n cñc kó ·c s¯c. Giï nguyên nå c°Ýi nhìn Hình Lãi Phong lái xe i, cô th§m ngh) ngày §u tiên h¹n hò nh° v­y cing r¥t suôn s», r¥t ¥m áp rÓi, cho dù không có c£m giác tim ­p thình thËch. Nh°ng c£m giác thì áng m¥y cân m¥y l¡ng? N¿u ng°Ýi mình có c£m giác l¡i ch³ng oái hoài gì ¿n mình, thì c§n gì ¿n nó? Nhïng thé sôi nÕi kia ã không còn hãp vÛi mình nïa, dù sao thì nhïng tháng ngày cuÓng d¡i cça tuÕi tr» cing ã qua rÓi.

Cô xoay ng°Ýi trß lên phòng, trong thang máy không mÙt bóng ng°Ýi. Giïa mùa ông kh¯c nghiÇt, giÝ này ng°Ýi ta ã sÛm tìm mÙt n¡i ¥m áp à i. ¿n tr°Ûc nhà, cô gi­t mình Giang Tu Nhân ang éng ngay c¡nh cía. Tim cô ­p lo¡n x¡ liên hÓi, không bi¿t là vì c£m th¥y may là hÓi nãy Hình Lãi Phong không lên, hay là sã anh lên rÓi lâm vào tình th¿ khó xí nh° bây giÝ, ho·c gi£ là vì ng°Ýi mà mình v«n h±ng m¡ hÓ mong ãi cuÑi cùng ã ß ngay tr°Ûc m¯t. Trong nh¥t thÝi, cô không hiÃu nÕi t¡i sao tim mình l¡i ­p iên cuÓng nh° th¿.

Th¥y cô, anh b°Ûc ra khÏi ch× tÑi. Trông anh không còn dáng v» b¡ phÝ nh° hôm nÍ nïa mà th­m chí còn g§y h¡n. Hôm ¥y sau khi anh i, hai ng°Ýi ch³ng liên l¡c gì, v­y mà Ùt nhiên giÝ ây l¡i éng sÝ sÝ ngay tr°Ûc m¯t, cô b×ng th¥y c£m giác này không thñc chút nào.

Anh nhìn cô không dÝi m¯t, nét m·t khó dò: Chúng ta c§n nói chuyÇn! GiÍng anh vô cùng iÁm t)nh. Th¥y ánh m¯t anh nhìn mình au áu mÙt v» không bÏ cuÙc, không hiÃu sao cô th¥y lòng bÑi rÑi, có c£m giác r±ng v» iÁm t)nh này ch³ng bình th°Ýng chút nào, có l½ ó chÉ là sñ iÁm t)nh tr°Ûc khi c¡n bão tÑ nÕi lên mà thôi.

Cô g­t §u: °ãc, anh nói i! , không hÁ có ý Ënh mß cía. Anh c°Ýi c°Ýi, nh°ng ý c°Ýi không ch¡m tÛi áy m¯t, giÍng tr§m xuÑng: i ch¡i vui ché? Cô không áp mà chÉ nhìn anh, trong m¯t hiÇn lên ánh hoang mang. Ng°Ýi ang éng tr°Ûc m·t ây, hình nh° ch³ng ph£i ng°Ýi cô tëng bi¿t, ch°a bao giÝ cô th¥y anh có v» m·t này c£.

Anh v«n c°Ýi, m¯t nheo l¡i: Chúng ta thí bàn ¿n mÙt chuyÇn nhé, em nói mÙt ng°Ýi àn ông s½ të bÏ bao nhiêu vì mÙt ng°Ýi àn bà? GiÛi h¡n cuÑi cùng cça anh ta là gì? Cô không hiÃu nÕi ánh nhìn cça anh, càng không hiÃu anh muÑn ám chÉ iÁu gì. Anh v«n éng trong nh­p nho¡ng, nía sáng nía tÑi, ánh èn hành lang mÝ mÝ tÏ tÏ h¯t xuÑng bóng anh, khi¿n cô chãt nhÛ ¿n ánh trng quê nhà ngày tr°Ûc, mÙt qu§ng cong nho nhÏ xanh dìu dËu treo l¡ líng giïa không trung, ánh sáng h¯t hiu ¿n Ù nhïng vùng °ãc chi¿u sáng chÉ thoáng hiÇn lÝ mÝ, nhìn không th¥y rõ.

Nå c°Ýi v«n nß trên môi, anh ung dung nhìn cô: Ví då nh°, cái ng°Ýi °ãc gÍi là b¡n trai cça em có thà vì em mà të bÏ nhïng gì? Công viÇc? Hay tiÁn Ó t°¡i sáng? Hay nhïng thé khác nïa? Th­t ch³ng ngÝ nhïng lÝi uy hi¿p này l¡i có thà phát ra të miÇng anh mÙt cách dÅ dàng ¿n v­y! Không ngÝ anh l¡i là ng°Ýi hèn h¡ ¿n th¿! BÑp mÙt ti¿ng, bàn tay cô ã à l¡i d¥u trên m·t anh: Anh là Ó hèn h¡, là Ó& Không còn të nào có thà hình dung nÕi nïa!

Anh không tránh, chÉ c°Ýi, mÙt nå c°Ýi thê l°¡ng. C£ Ýi này ch°a bao giÝ téc gi­n ¿n méc Ù này, nhìn d¥u tay Ï in trên má anh, c¡n gi­n trong cô v«n ch³ng thà nào nguôi. Không hiÃu sao nå c°Ýi ¥y cça anh l¡i nh° mÙt mii kim, âm vào m¯t cô nhói buÑt. N¯m ch·t tay l¡i, Tí M·c lãnh ¡m nói: Anh muÑn gì?

Anh xoa xoa má, khóe miÇng nh¿ch mÙt nå c°Ýi khÕ, nhìn th³ng vào cô: Em nói anh muÑn gì nào? Cô ng°Ûc lên nhìn th³ng vào anh, c£ ng°Ýi nh° s¯p bÑc hÏa, n¯m ¥m xi¿t ch·t ¿n méc c£m giác móng tay âm vào da thËt au nhói. KiÁm ch¿ l¡i thôi thúc muÑn ánh anh l§n nïa, cô nói dét khoát: Không gì c£! Anh ëng n±m m¡ nïa! Anh thong th£ b°Ûc tÛi: V­y hãy xem anh ta có thà vì em ¿n méc nào! Cô nh°Ûng mày, nhìn anh §y giÅu cãt: N¿u anh ¥y nguyÇn ý thì sao? Anh dëng l¡i tr°Ûc m·t cô: Anh ta nguyÇn ý là mÙt chuyÇn, còn em nguyÇn ý nhìn anh ta vì mình mà të bÏ mÍi thé l¡i là chuyÇn khác!

Có quyÁn có th¿ qu£ nhiên là tÑt, giÝ thì Hình Lãi Phong là thËt là cá, anh ta là dao là thÛt rÓi! Cô hít sâu mÙt h¡i, l¡nh lùng nhìn anh. L§n §u tiên th¥y buÓn nôn, sao mình có thà dính d¥p ¿n mÙt con ng°Ýi nh° v­y h¡n hai nm c¡ ché? D¡ dày Tí M·c nh° £o lÙn, thi¿u chút nïa là nôn ra ngay t¡i ch×. Quay §u, không còn muÑn th¥y anh thêm mÙt l§n nào nïa, cô chÉ vào thang máy, hét lên: Anh cút i cho tôi! Anh ch³ng xê xích nía phân, v«n éng bên c¡nh cô, r¥t g§n, g§n ¿n n×i có thà ngíi °ãc thé mùi trên ng°Ýi anh, thé mùi quen thuÙc ¿n tê th¯t tëng sãi th§n kinh. Không gian yên l·ng ¿n n×i có thà nghe th¥y nhËp tim anh ­p, cing ch³ng bình Õn h¡n cô là bao.

C¡ch mÙt ti¿ng, có nhà nào ó mß cía sÕ hét lên: ã trÅ th¿ này rÓi còn hò hét cái gì? Các ng°Ýi ngày mai không i làm nh°ng ng°Ýi khác thì còn ph£i i! Có ý théc công cÙng mÙt chút có °ãc không? Cô ho£ng hÑt bëng tÉnh nh° të trong gi¥c mÙng. Tr°Ûc ây, hÍ cing ã tëng cãi nhau ß chính ch× này, n¡i ây nh° trß thành chéng nhân cho nhïng vå gi­n d×i cça hai ng°Ýi. Làm lành xong, l¡i sóng yên biÃn l·ng, °ãc mÙt thÝi gian rÓi l¡i au khÕ triÁn miên. Nh°ng cho ¿n hôm nay mÍi chuyÇn ã i tÛi b°Ûc °Ýng cùng, không còn có thà vãn hÓi °ãc nïa. MÙt nhà vn nào ã tëng nói: trên m·t ¥t vÑn làm gì có °Ýng, ng°Ýi ta i mãi thì thành °Ýng. Nh°ng khi nói câu ¥y có mÙt iÁu ông không ngh) ¿n bây giÝ t¥t c£ mÍi n¡i Áu ã có ng°Ýi i qua, quá nhiÁu °Ýng ch³ng khác gì không có, bßi i mãi ng°Ýi ta cing không thà ¿n n¡i mình muÑn, bßi °Ýng là vô t­n.

ã không bi¿t bao nhiêu l§n cô m°Ýng t°ãng l¡i êm hôm ¥y, cÑ oán ý té trong lÝi anh là th­t hay chÉ là dÍa. Thi tho£ng trong nhïng cuÙc iÇn tho¡i vÛi Hình Lãi Phong, cô nói g§n nói xa, muÑn thm dò xem anh có Ùng t)nh gì không, nh°ng rÑt cuÙc không ánh h¡i °ãc iÁu gì.

C§m chén trà trong tay, nhìn h¡i n°Ûc bÑc lên, cô tr§m ngâm ngÓi ng«m ngh) lÝi anh nói. Hu¡ qua hu¡ l¡i bàn tay tr°Ûc m·t nh°ng th¥y cô ch³ng m£y may ph£n éng, Tr§m TiÃu Giai mÛi lay lay: Sao th¿? Sao mÛi ba giÝ chiÁu mà chË ã ngÓi ng©n ra th¿ này rÓi? BË làm cho gi­t mình khi¿n n°Ûc trà sánh ra ngoài, cô gi£ bÙ nÕi gi­n quát: Em làm cái gì th¿ h£? Tr§m TiÃu Giai v«n dai d³ng: Bây giÝ v«n ch°a tÛi ngày xuân âu bà chË ¡, xin chË ó, ëng v­y nïa! Dám nói móc mình ang t¡ xuân à! Cô chÙp l¥y mÙt mÛ gi¥y tÝ ném tÛi: Da em ngéa l¯m ph£i không? Tr§m TiÃu Giai c°Ýi ha ha chåp l¥y, à l¡i trên bàn: V­y nói cho em nghe chË ang ngh) gì i, em s½ không qu¥y chË nïa. Cô b­t c°Ýi li¿c Tr§m TiÃu Giai: ang ngh) làm cách nào à lÙt da em ¥y! Cô nàng trêu l¡i: Ó lòng lang d¡ sói, có lÙt da em cing ch£ ç cho chË n mÙt ngày, sao lòng d¡ chË l¡i en tÑi nh° v­y ché! Lúc chË ngã bÇnh, em hao mòn c£ thà xác l«n tinh th§n i chm sóc chË ó nha Tí M·c c°Ýi §u hàng: Ph£i, ph£i, ph£i, chË lòng lang d¡ sói, °ãc ch°a! Lúc này Tr§m TiÃu Giai mÛi chËu buông tha: Thôi bÏ i, coi nh° chË thành tâm nh­n l×i. Cô vëa mÛi uÑng xong mÙt ngåm n°Ûc, cô b¡n Óng nghiÇp ã l¡i xán tÛi: TÑi nay i mua s¯m vÛi em nhé! Cing ã lâu rÓi cô không i d¡o phÑ. Hình Lãi Phong g§n ây b­n ng­p §u, hai tu§n nay không g·p, cô cing ch³ng th¥y buÓn, g·p cing °ãc mà không g·p cing ch³ng sao. Anh b­n, cô cing vui v» vÛi nhïng tháng ngày mÙt mình. Ng«m thñc mà nói, cing c£m th¥y mang ti¿ng là b¡n gái cça ng°Ýi ta mà ch³ng xéng chút nào. Lúc còn bên Giang Tu Nhân, cô l¡i nhÛ nhung nhiÁu h¡n. Có l½ cing vì quen vÛi viÇc anh th°Ýng xuyên ß bên cô nên v­y& Tñ trách mình r£nh r×i quá l¡i âm ra suy ngh) lung tung, cô g­t §u vÛi Tr§m TiÃu Giai: Ok! D¡o mÙt vòng quanh trung tâm mua s¯m ThÝi ¡i nh°ng rÑt cuÙc cô cing có tâm tình mua Ó, chÉ có Tr§m TiÃu Giai là thu ho¡ch r¥t khá kh©m, mÛi vài giÝ trên tay ã §y chi¿n lãi ph©m. S¯p h¿t nm, ây là lúc ng°Ýi ta çy l¡o chính mình.

NgÓi trên taxi, ngh) hai ngày nay không gÍi cho Hình Lãi Phong, cô ánh iÇn qua. Chuông reo mÙt hÓi lâu mÛi có ng°Ýi nh¥c máy, anh h¡ th¥p giÍng nói: Tí M·c, có chuyÇn gì v­y? Không có gì, anh còn ang b­n viÇc à? Cô li¿c nhìn Óng hÓ, ã h¡n chín giÝ rÓi. Hình Lãi Phong ë mÙt ti¿ng: Anh còn ch°a n tÑi nïa. Cô c°Ýi: Sao l¡i làm ¿n méc bán m¡ng nh° v­y? à em mua c¡m ¿n cho anh. Dù sao cing tiÇn °Ýng i ngang qua ó, v£ l¡i anh luôn luôn tÏ ra là mÙt ng°Ýi b¡n trai t­n tâm, giÝ cing ¿n lúc ng°Ýi làm b¡n gái này thà hiÇn rÓi. Hình Lãi Phong chÉ áp ng¯n gÍn, có l½ anh ang r¥t b­n: Em ¿n t§ng m°Ýi lm chÝ anh . Ghé qua mÙt nhà hàng ài Loan mua c¡m rÓi cô ¿n công ty anh, báo tên vÛi b£o vÇ ß cía rÓi áp thang máy lên. ¡i s£nh v«n sáng tr°ng, cô ngÓi xuÑng mÙt chi¿c gh¿ ãi. Të phòng phía cuÑi hành lang v³ng ¿n ti¿ng th£o lu­n xì x§m, có l½ cuÙc hÍp này còn kéo dài mÙt lúc nïa. ãi th§n c£ ng°Ýi mÙt hÓi lâu, cô mÛi nghe ti¿ng cía phòng mß ra, ti¿ng ng°Ýi nghe to d§n. RÓi Hình Lãi Phong ch¡y tÛi, s°ãng sùng gãi §u c°Ýi: Em chÝ lâu không? Cô l¯c §u: Không, em mÛi ¿n °ãc mÙt lát thôi. SÝ th¥y hÙp c¡m ã nguÙi ng¯t, Tí M·c c°Ýi: Anh vÁ °ãc ch°a? Chúng ta i n thËt dê i, bên ngoài l¡nh l¯m! Vëa quay §u, th¥y ng°Ýi kia, nå c°Ýi cça cô céng l¡i ß khóe môi.

CH¯ NG 20

MÙt nháy m¯t ng¯n ngçi sau, cô quay §u nhìn Hình Lãi Phong: Chúng ta i thôi! Anh g­t §u áp: Em chÝ mÙt chút, anh i s¯p x¿p s¡ qua tài liÇu cça cuÙc hÍp hÓi nãy rÓi ra liÁn! Cô cing g­t §u c°Ýi, dõi m¯t nhìn Hình Lãi Phong vào thang máy, c£m giác °ãc séc ép ¿n ngh¹t thß d§n d§n bi¿n m¥t, cuÑi cùng nhËp tim cô mÛi të të bình Õn trß l¡i. Nhìn hÙp c¡m nguÙi ng¯t ·t trên trà k÷, cô em ra ngoài bÏ. Ra khÏi cía, th¥y Giang Tu Nhân v«n còn éng ß cía thang máy, bên c¡nh không có mÙt bóng ng°Ýi, cô làm nh° không nhìn th¥y, i l°Ût qua anh, m¯t cing không li¿c l¥y nía cái. Vì v­y mà Tí M·c không thà nào th¥y °ãc giây phút hai ng°Ýi ngang qua nhau, nhïng ngón tay anh gi­t gi­t nh° muÑn kéo cô l¡i, nh°ng cuÑi cùng chúng l¡i buÓn bã buông xuôi.

GÍi xong Ó n, ·t menu xuÑng, th¥y Hình Lãi Phong có v» s§u muÙn, Tí M·c rúng Ùng, nh°ng v«n c°Ýi th­t t°¡i hÏi: Sao th¿? Anh không thích n l©u dê à? Anh c°Ýi, nh°ng nå c°Ýi ã không còn r¡ng rá nh° ngày nào: D) nhiên là không rÓi, anh còn ph£i cÑ kiÁm ch¿ vì quá thích ¥y ché! Cô d©u môi, t­n dång ·c quyÁn cça b¡n gái, vÝ làm m·t gi­n: V­y sao anh l¡i trông nh° ang uÑng thuÑc Ùc th¿ kia? Em gi­n à nha! Hình Lãi Phong c°Ýi to: °ãc rÓi, °ãc rÓi, ëng gi­n mà! Giïa cuÙc trò chuyÇn, phåc vå nhà hàng ã b°ng Ó n ra. D¡o này anh h¡i b­n, em không trách anh không dành thÝi gian cho b¡n gái ché? ang g¯p rau bÏ vào nÓi l©u, nghe v­y, Ùt nhiên ôi ia trên tay cô rÛt xuÑng, làm n°Ûc sôi b¯n ra tung tóe. Có mÙt giÍt r¡i xuÑng tay bÏng rát, nh°ng Tí M·c không còn bi¿t au là gì nïa, bên tai chÉ vng v³ng lÝi cça Giang Tu Nhân: MÙt ng°Ýi àn ông s½ të bÏ bao nhiêu vì mÙt ng°Ýi àn bà? GiÛi h¡n cuÑi cùng cça anh ta là gì? Cô c°Ýi g°ãng, vëa l¥y mu×ng múc Ó n ra ngoài, vëa chm chú nghe Hình Lãi Phong nói: Nm nay công ty có m¥y h¡ng måc lÛn ß Th©m Quy¿n, bên Th°ãng H£i cing có mÙt cái, nghe ý giám Ñc Vu nói thì r¥t có thà anh s½ °ãc iÁu i, nh°ng cing có thà không, vì dù gì bên này cing có h¡ng måc, t¥t c£ Áu ph£i qua tay anh h¿t. Ngoài m·t thì °ãc thng chéc, nh°ng thñc ra là bË giáng chéc, mÙt khi quy¿t Ënh thuyên chuyÃn °ãc °a ra, ng°Ýi trong công ty Áu ng§m hiÃu iÁu ó.

Anh ta ang hành Ùng sao? Qu£ là vô liêm sÉ không gì sánh °ãc! Qua làn h¡i n°Ûc lÝ mÝ bÑc lên të nÓi l©u, Tí M·c quan sát Hình Lãi Phong, c£m th¥y lúc ang nói chuyÇn anh lÙ ra v» th¥t vÍng, h³n là mÍi chuyÇn không nh° ý muÑn. Ùt nhiên cô c£m th¥y mình th­t hèn h¡, vì Ã quên ng°Ýi kia mà b¯t §u mÙt cuÙc tình mÛi, nh°ng rÓi cing ch³ng th­t lòng trong cuÙc tình này, ch³ng gíi g¯m chút tâm t° nào. Mà chính vì dính dáng ¿n mình cho nên Hình Lãi Phong mÛi& Có chuyên môn vÁ xây dñng, dña vào iÁu kiÇn cça anh, b£n l)nh cça anh, i âu cing ch³ng c§n ph£i lo v¥n Á công viÇc, nh°ng công viÇc, thù lao và phát huy tài nng không ph£i bao giÝ cing i kèm vÛi nhau. N¿u vì cô mà ¯c tÙi vÛi Giang Tu Nhân, nh° v­y bao nhiêu công séc cça anh Õ ra ß công ty này suÑt m¥y nm qua ch³ng ph£i Áu bË uÕng phí sao, mà th­m chí còn h¡n th¿ nïa? Suy cho cùng thì ó là c£ mÙt v¥n Á lÛn. Anh ta nguyÇn ý là mÙt chuyÇn, còn em ành lòng nhìn anh ta vì mình mà të bÏ mÍi thé l¡i là chuyÇn khác! LÝi Giang Tu Nhân l¡nh lùng vng v³ng bên tai. Không khí trong nhà hàng r¥t ¥m áp, l¡i thêm nÓi l©u nóng hôi hÕi bên c¡nh, nh°ng trong lòng cô £o iên quay cuÓng, tay chân l¡nh ng¯t. Ùt nhiên cô hiÃu ra, Giang Tu Nhân tuyÇt Ñi s½ không dÅ dàng buông tha, chÉ ¿n khi nào chính miÇng anh ta nói không muÑn ti¿p tåc nïa, trò ch¡i này mÛi chính théc h¡ màn!

VÁ ¿n nhà, Tí M·c ôm mÙt chi¿c gÑi, co mình l¡i trên gh¿ sa lon. GiÝ phút này cô c£m th¥y l¡nh và mÇt mÏi vô cùng, giÑng nh° mÙt ng°Ýi ang chìm d§n trong biÃn, v¯t kiÇt chút séc lñc cuÑi cùng à vùng v«y ngoi lên mong tìm mÙt °Ýng sÑng, nh°ng chÉ th¥y tr°Ûc m¯t mênh mông bÑn bÁ Áu là sóng biÃn thét gào, ch³ng bi¿t âu là bÝ. iÁu hòa trong phòng ngç ã °ãc chÉnh ¿n méc cao nh¥t, nh°ng cô v«n th¥y l¡nh run. Tr°Ûc giÝ cô v«n hay sã l¡nh, chÉ c§n gió B¯c vëa thÕi là c£ ng°Ýi ã kín mít të §u ¿n chân. Mùa ông, tay chân bao giÝ cing cóng l¡i, ó là chuyÇn th°Ýng, nh°ng cái l¡nh bây giÝ thì khác, ó là cái l¡nh lan ra të t­n áy lòng, tëng ãt tëng ãt, cé bám l¥y cô mãi ch³ng dét.

Trong nhà tÑi om om, l¡i vô cùng yên t)nh. Qua cía sÕ, có thà th¥y ánh èn të nhà Ñi diÇn, màu da cam ¥m áp nh° lía than trong lò s°ßi thÝi x°a, mÙt màu s¯c bình th°Ýng thôi, nh°ng l¡i có thà s°ßi ¥m con ng°Ýi ta. Thé ánh sáng ¥y cing giÑng ánh sáng të chi¿c èn chùm trong phòng khách nhà ci cça cô. Thò tay vào túi xách l¥y iÇn tho¡i, b¥m nút mß khóa, ngón tay cô ch§m ch­m nh¥n mÙt hàng sÑ, nhïng con sÑ quen thuÙc. Tuy ã xóa h¿t trong iÇn tho¡i, nh°ng chúng v«n nh° in trong §u. ây là sÑ riêng cça anh, trë mÙt sÑ ít ng°Ýi ra, không có m¥y ai °ãc bi¿t. Có l½ do bË cóng tay mà ph£i m¥t mÙt hÓi lâu cô mÛi b¥m xong toàn bÙ dãy sÑ. Tí M·c m m nhìn chúng, chÉ c§n mÙt cái ¥n phím thôi, mÍi chuyÇn s½ thay Õi hoàn toàn. Hít sâu m¥y h¡i, nh¯m m¯t l¡i, rÓi cô mÛi có can £m nh¥n xuÑng. iÇn tho¡i °ãc k¿t nÑi, ti¿ng nh¡c chÝ vang lên, b£n nh¡c mà anh và cô cùng cài ngày tr°Ûc, r¥t nh¹ nhàng sâu l¯ng, nh°ng giÝ ây nghe cô ch³ng th¥y êm tai chút nào.

GiÍng anh truyÁn tÛi, nghe khàn khàn, có chút gì ó pha ng¡c nhiên l«n vui s°Ûng: M·c M·c? Không muÑn nghe giÍng nói cça ng°Ýi kia, cô °a Ñng nghe cách th­t xa tai: Giang Tu Nhân, anh th¯ng rÓi! Anh d°Ýng nh° l·ng i mÙt lúc rÓi mÛi c¥t ti¿ng: TÑt! Em có mÙt tu§n à gi£i quy¿t mÛ lÙn xÙn cça mình. Tí M·c qung iÇn tho¡i ra th­t xa, cái gì gÍi là mÛ lÙn xÙn cça mình ché? Nh°ng giÝ ây ã quá mÇt mÏi, cô ch³ng còn h¡i âu à ph£n bác nïa. TÑt cái quái gì mà tÑt? Cô ch³ng còn °Ýng nào khác! Cô không thà tr¡ m¯t nhìn Hình Lãi Phong vì mình mà ph£i gánh l¥y mÙt k¿t cåc không hay! HiÇn t¡i anh ã g·t hái °ãc chút thành công, n¿u bË giáng mÙt cú ¿n r¡i xuÑng vñc th³m nh° v­y, e r±ng cing ph£i m¥t mÙt kho£ng thÝi gian dài à l¥y l¡i tinh th§n, nói gì ¿n làm l¡i të §u? Có b±ng c¥p, có b£n l)nh, có nng lñc, có chuyên môn thì ã sao? C£ kinh thành có bao nhiêu thiên lý mã, có m¥y con có thà g·p °ãc Bá Nh¡c (**) mà nên danh? Có bao nhiêu tài nng không g·p thÝi, ành ôm h­n mà ch¿t? VÛi b£n l)nh cça Giang Tu Nhân, n¿u muÑn gây khó dÅ thì Hình Lãi Phong tuyÇt Ñi không °¡ng §u nÕi. Ch³ng ph£i TV chi¿u §y nhïng c£nh chÉ c§n mÙt tÝ gi¥y mong manh cing có thà khi¿n cho ng°Ýi ta ch¿t không có ¥t chôn ó sao? Cho dù không có tình yêu nam nï thì cô v«n luôn coi anh là mÙt ng°Ýi anh hàng xóm. Thành phÑ này tuy non xanh, n°Ûc bi¿c, mÍi thé Áu tÑt ¹p, nh°ng v«n ch³ng thà sánh °ãc vÛi quê h°¡ng, và cing ch³ng có ng°Ýi nào sánh b±ng Óng h°¡ng.

ThÝi iÃm cuÑi nm, phía khách hàng ít viÇc, nên ¡n ·t hàng tÛi tay cing không nhiÁu. Tuy nm nay séc khÏe không °ãc tÑt, ph£i nghÉ m¥y tháng phép, nh°ng k¿t qu£ làm viÇc c£ nm cça Tí M·c cing không ¿n n×i nào, còn v°ãt qua c£ chÉ tiêu mà V°¡ng ¡i §u ã giao, nên trong cuÙc hÍp cça chç tËch cùng các giám Ñc và phó giám Ñc, tên cô còn °ãc ·c biÇt nh¯c ¿n vÛi ý khen ngãi. Tí M·c ch³ng dám nh­n l¥y h° danh này, chÉ cho ó là do may m¯n. Ai mà ngÝ °ãc nhïng khách hàng mÍi nm chÉ ·t hàng vÛi sÑ l°ãng nhÏ nm nay l¡i m¡nh tay ¿n v­y ché! Tr°Ûc ây, hÍ bË coi là gánh n·ng (*), bË các chuyên viên nghiÇp vå qung i, sau ó tÛi tay cô. Lúc ¥y cô cing ch³ng nÁ hà gì, r£nh thì gíi email trao Õi công viÇc vÛi Ñi tác, cung c¥p thông tin vÁ s£n ph©m mÛi, ho·c báo giá cho hÍ. MÛi §u, có l½ khách hàng còn ang trong giai o¡n khßi nghiÇp, l°ãng ¡n ·t hàng vëa ít vëa nhÏ giÍt, nh°ng cô v«n Ñi ãi vÛi hÍ nh° khách hàng lÛn, viÇc hãp tác cé th¿ xuôi chèo mát mái diÅn ra. Ùt nhiên nm nay hÍ l¡i ·t hàng r¥t nhiÁu, khi¿n cho nhïng Óng nghiÇp khác th¥y mà phát thèm. Công viÇc cça nhân viên xu¥t nh­p kh©u khác vÛi nhïng ng°Ýi bên nghiÇp vå, vÁ c¡ b£n thì l°¡ng, th°ßng nhiÁu h¡n, nên iÁu ó có ngh)a là nm nay cô bÙi thu. Tr§m TiÃu Giai làm §m lên, b¯t ph£i khao cho b±ng °ãc. Dù gì cing °ãc chç tËch khen tr°Ûc toàn thà công ty, l½ nào l¡i nói không, cho nên cô vui v» Óng ý.

Có l½ vì ã lâu không °ãc tho£i mái nh° v­y nên cô uÑng h¡i nhiÁu, vÁ ¿n nhà ã say kh°Ût. Chân nam á chân chiêu i l¥y Ó ngç rÓi m¡ m¡ màng màng t¯m, xong xuôi cô chui vào chn. Thß ra mÙt cách khoan khoái, Tí M·c ôm gÑi b¯t §u miên man. Không bi¿t ã ngç °ãc bao lâu thì chuông iÇn tho¡i §m ) vang lên. V°¡n tay sÝ so¡ng mãi cing không quÝ trúng iÇn tho¡i, th¿ là cô quy¿t Ënh m·c kÇ, kéo chn lên ngç ti¿p. Nh°ng có ng°Ýi l¡i không chËu bÏ qua, chuông cé réo mãi nh° giåc hÓn, khi¿n cô không tài nào ngç °ãc, ành vén chn ra, b­t iÇn lên. Cho ¿n t­n khi cô tìm °ãc iÇn tho¡i trong túi xách ngoài phòng khách, chuông v«n còn reo. Ch³ng c§n nhìn sÑ, cing bi¿t ó là anh: Có chuyÇn gì? Óng hÓ ã chÉ h¡n mÙt giÝ. D°Ýng nh° anh cing ang say, lÝi nói ã không còn m¡ch l¡c: Mau mau mß cía! Rón rén i ¿n áp tai vào bên cía, không nghe th¥y gì, rÓi giÍng m¥t kiên nh«n cça anh vang lên: Mau lên, không thì anh gõ cía bây giÝ! lúc này Tí M·c mÛi mß cía mÙt cách §y miÅn c°áng. HiÇn giÝ nhà cô ã trß thành hÙ gây m¥t tr­t tñ nh¥t t§ng l§u này, và danh hiÇu ¥y l§n nào cing là nhÝ anh ban t·ng !

Cô nhÛ r¥t rõ, hôm nay vëa úng ngày thé tám. à m·c anh, cô chui th³ng vào chn ngç ti¿p. Anh vào phòng t¯m, mÙt lát sau i ra, rÓi ph§n nÇm bên c¡nh cô bË tring xuÑng. Trong nháy m¯t, c¡n buÓn ngç tan bi¿n, ph£n éng §u tiên cça cô là ngÓi b­t d­y. Anh có v» mÇt, râu mÍc lßm chßm, nhìn cô, khóe miÇng ph£ng ph¥t mÙt nå c°Ýi có v» r¥t thÏa mãn. Cô nh¹ nhàng dËch ra sát mép gi°Ýng, sau ó ngç thi¿p i. H­u qu£ cça viÇc trùm chn ngç trên tràng k÷ °¡ng nhiên là mÙt tr­n c£m n·ng. ¿n t­n bây giÝ, cô v«n có thà c£m nh­n °ãc c¡n gi­n cça anh khi rÝi gi°Ýng hôm ¥y, n¿u không vì cô còn ang bÇnh, e là ã bË anh gi¿t ch¿t rÓi cing nên. Cô không thèm li¿c anh l¥y mÙt l§n, c£m thì c£m, ho thì ho, ó là chuyÇn cça cô, m¯c mÛ gì tÛi anh?

CuÙn mình trên gi°Ýng, Tí M·c °a m¯t nhìn cn phòng ngç xa l¡. ây là n¡i mà cô s½ ph£i ß trong nhïng ngày s¯p tÛi sao? Nhïng ngày qua, hai ng°Ýi h§u nh° ch³ng nói gì vÛi nhau. Ban §u anh nói, cô ch³ng thèm à tâm, rÑt cuÙc d§n d§n c£ hai Áu im l·ng. ây không ph£i là cn hÙ trên tòa cao Ñc anh v«n ß, mà là mÙt biÇt thñ nhÏ. DiÇn tích không quá lÛn, cách bài trí cing r¥t hãp vÛi ph©m vË cça anh, vëa sáng sça, ¡n gi£n, l¡i toát ra v» nh¹ nhàng th° thái. Cn nhà r¥t ¹p, ¹p ¿n n×i có thà °ãc ng lên t¡p chí vÁ trang trí nÙi th¥t b¥t kó lúc nào, chÉ có iÁu cing không có h¡i ng°Ýi giÑng hÇt cn hÙ tr°Ûc ây.

T¡i sao không ph£i là cn hÙ ci? Câu hÏi ¥y cô không thÑt ra, vì có hÏi cing chÉ vô ích. Bây giÝ anh làm chç, muÑn gì làm n¥y, cô còn có thà °a ra ý ki¿n sao?

Ngç c£ mÙt buÕi chiÁu, théc d­y, Tí M·c nh©m tính thÝi gian, oán có l½ anh s¯p vÁ. Dì Tr°¡ng ch¯c cing ã n¥u n°Ûng xong xuôi. Cô cing th­t không ngÝ anh v«n nhÛ ¿n tình x°a ngh)a ci mà mÝi dì Tr°¡ng ¿n ây. °a m¯t nhìn xung quanh, h§u nh° t¥t c£ nhïng Ó dùng có hình b°Ûm cça cô ã °ãc °a vÁ ây. ang suy oán, nghe ti¿ng tay n¯m cía chuyÃn Ùng, cô vÙi vàng nh¯m m¯t l¡i, gi£ vÝ ngç. Giang Tu Nhân ch­m rãi b°Ûc vào phòng. Thì ra cô v«n còn ang ngç. Anh kh½ c°Ýi, nh°ng rÓi nå c°Ýi ¥y l­p téc bi¿n m¥t, th¿ vào ó là v» chua xót vô h¡n. Trông cô ngç th­t ngon, g°¡ng m·t vÑn nhÏ nh¯n, nay l¡i càng g§y thêm, c±m cing ã trß nên nhÍn trông th¥y. Có nhiÁu khi anh ng«m ngh), nh°ng mãi cing ch³ng tìm ra áp án, trên Ýi này thi¿u gì phå nï, sao anh l¡i g·p °ãc cô, mà còn Ùng lòng vÛi cô vô cùng úng lúc nh° th¿? N¿u là sÛm h¡n m¥y nm, khi còn ang trong Ù n ch¡i, vÛi v» bÁ ngoài ¥y, cô ¯t ch³ng thà nào lÍt vào m¯t anh. Nh°ng cuÑi cùng thì hai ng°Ýi v«n g·p, không sÛm, cing ch³ng muÙn, và cô ã chi¿m trÍn trái tim anh.

H¾T CH¯ NG 20./.

========================================================================

(*) Thñc ra gánh n·ng ß ây chính xác là: ëpKbq\‹‚ (nng thç s¡n då) cç khoai nóng ¿n bÏng tay, ¡i ý là thé mà Ã ¡t °ãc nó ng°Ýi ta cing ph£i tr§y da tróc v©y, nên ng°Ýi ta v«n th°Ýng e dè.

(**) chuyÇn Bá Nh¡c và thiên lý mã:

(nguÓn: http://www.daichung.com/92/03_noi_chuyen_ngua.shtm)

Trong các loài ngña, có ngña kó và ngña ký °ãc gÍi là thiên lý mã, vì m×i ngày chúng có thà ch¡y °ãc hàng nghìn d·m. Có mÙt ng°Ýi hÍ Tôn tên D°¡ng, tñ là Bá Nh¡c, sÑng d°Ûi Ýi T§n Måc công, r¥t có tài xem t°Ûng ngña. MÙt hôm ông i qua vùng Ngu b£n, g·p mÙt con ngña ký già bË ng°Ýi ta b¯t kéo mÙt xe muÑi lên núi Thái hàng. Móng nó du×i ra, §u gÑi nó khuõu l¡i, mÓ hôi rÏ xuÑng §m ìa. Giïa dÑc nó thåt lùi, ráng Ùi càng xe lên nh°ng không lên °ãc nïa. Bá Nh¡c trông th¥y, xuÑng xe, ôm §u nó mà khóc, cßi áo mà phç cho nó. Nó cúi §u xuÑng mà phì h¡i, ng°áng cÕ lên mà hí, ti¿ng hí Ùng tÛi trÝi nh° ti¿ng kim ti¿ng th¡ch. Vì sao nó ph£n éng nh° v­y? Vì nó bi¿t Bá Nh¡c là ng°¡i thông c£m cho tình c£nh cça nó.

Ýi nhà °Ýng, vn hào Hàn Di có bài Thiên lý mã, ¡i ý nh° sau: Ýi có Bá Nh¡c rÓi sau mÛi có thiên lý mã. Thiên lý mã th°Ýng có mà Bá Nh¡c ch³ng th°Ýng có. (Vì không có Bá Nh¡c) cho nên dù là danh mã thì cing chÉ bË nhåc n¡i tay k» tôi tÛ, ch¿t n¡i xó chuÓng máng cÏ mà thôi, ch³ng bao giÝ °ãc nÕi danh thiên lý. Ngña mà i °ãc hàng nghìn d·m, m×i l§n n th°Ýng h¿t mÙt th¡ch thóc. Ng°Ýi nuôi nó không bi¿t cái hay thiên lý cça nó nên không cho nó n §y ç, do ó tài nghÁ giÏi d¯n không xu¥t hiÇn ra °ãc, d«u muÑn cùng ngña th°Ýng so sánh còn ch³ng °ãc thay, làm sao c§u cái hay nghìn d·m cu£ nó? Qu¥t nó ch³ng úng phép, nuôi nó ch³ng hãp vÛi tài cu£ nó, b¯t nó hí mà không hiÃu °ãc ý cu£ nó rÓi than phiÁn r±ng: Thiên h¡ không có ngña (Thiên h¡ vô mã dã). Than ôi! Kó th­t không có ngña °? Kó th­t là không bi¿t ngña v­y!(Ô hô! Kó chân vô mã da? Kó chân b¥t tri mã dã!). Ýi sau có thành ngí Ký phåc diêm xa (Ngña Ký kéo xe muÑi), ám chÉ nhïng ng°¡i có tài nng mà không °ãc ai bi¿t tÛi ho·c không °ãc dùng úng ch×.

CH¯ NG 21

D¡o này anh r¥t ra dáng mÙt ng°Ýi àn ông cça gia ình, hàng ngày i làm, tan viÇc r¥t úng giÝ. Tr°Ûc kia sÑng chung, buÕi tÑi ph§n lÛn anh vÁ r¥t muÙn vì còn có nhïng ho¡t Ùng riêng bên ngoài, nh°ng bây giÝ trông anh nh° ang ra séc thà hiÇn th­t tÑt à l¥y lòng cô, dù cho ngày ngày Tí M·c v» m·t thÝ ¡ không à ý ¿n mình, anh cing s½ có cách Ã ß ngay bên c¡nh. Có lúc, cô ß trong th° phòng lên m¡ng, anh pha ly n°Ûc cho cô rÓi im l·ng ngÓi ch¡i game g§n ó. Hay có khi cô n±m trên sô pha Íc sách, anh l¡i chi¿m l¥y mÙt góc khác xem tài liÇu. Hai ng°Ýi th­t yên l·ng, nh°ng giïa hÍ l¡i toát ra mÙt v» thân m­t l¡ kó.

Ph£i h¡n mÙt tháng sau, cô mÛi có ç ding khí gÍi iÇn tho¡i cho Hình Lãi Phong, h¹n g·p nhau ß âu ó. Sau khi cô chéng tÏ cho anh th¥y hai ng°Ýi không thích hãp ¿n vÛi nhau, anh cing không câu ch¥p mà còn tñ mình °a cô vÁ nhà. Có thà là anh che gi¥u nÙi tâm r¥t tÑt, ho·c d°Ýng nh° ã sÛm bi¿t tr°Ûc k¿t qu£ s½ nh° th¿ này, nên r¥t bình t)nh ti¿p nh­n. Dù v­y, cô v«n c£m th¥y áy náy không yên.

ón xe giÝ tan t§m bao giÝ cing khó nên Tí M·c ¿n trÅ. Cô ©y cía b°Ûc vào nhà hàng, të xa ã th¥y anh ang ngÓi ß mÙt góc. Tuy giïa hai ng°Ýi ch°a thà coi là có tình yêu thñc sñ, nh°ng cô v«n th¥y h¡i lúng lúng. Nhác th¥y Tí M·c, Hình Lãi Phong gi¡ tay c°Ýi v«y v«y. Anh gÍi trà sïa cho em rÓi! C£m ¡n anh! Cô ngÓi xuÑng, nhìn anh: D¡o này anh sao rÓi? Hình Lãi Phong bÙc trñc nói, giÍng anh v«n bình th°Ýng nh° ch°a tëng có chuyÇn gì x£y ra: V«n v­y thôi em! ChuyÇn công ty v«n b­n rÙn nh° mÍi khi, anh oán có l½ sang nm s½ °ãc iÁu sang chi nhánh công ty ß Th°ãng H£i. Nghe h¡i h°Ûng trong lÝi giám Ñc Vu nói hôm nay, thì iÁu ó có ngh)a anh °ãc thng chéc, ché không ph£i bË iÁu ¿n Th©m Quy¿n làm tiêu thå nh° tin Ón trong trong nÙi bÙ thÝi gian vëa rÓi. Ngëng mÙt lát, anh nói ti¿p: Th°ãng H£i g§n nhà h¡n ß ây nhiÁu, vÁ ¥y cing dÅ chm sóc cha m¹ h¡n. Dù sao hÍ cing ã lÛn tuÕi rÓi. Cô g­t §u. Có l½ anh rÝi thç ô ¿n Th°ãng H£i phát triÃn cing tÑt. Th¥y anh t°¡i tÉnh h¡n r¥t nhiÁu, không còn m£y may v» âu s§u thiÃu não trong quán l©u bïa nÍ nïa, lòng cô yên tâm không ít. Hôm nay anh trò chuyÇn r¥t tñ nhiên, không có chút g°ãng g¡o nào, iÁu ó cing khi¿n cô c£m th¥y nh¹ nhõm, tho£i mái h¡n: Th­t ra thì Th°ãng H£i r¥t tÑt, n¿u có c¡ hÙi, em cing muÑn vÁ ó phát triÃn. ang lúc hai ng°Ýi ang trò chuyÇn, iÇn tho¡i Tí M·c vang lên. Cô l¥y iÇn tho¡i të trong túi xách ra nhìn, trên màn £nh nh¥p nháy không ngëng hàng chï: Giang Tu Nhân ang gÍi. Vëa nh¥n nút tr£ lÝi, giÍng anh l­p téc truyÁn tÛi: Em ang ß âu? Bây giÝ càng ngày càng thích qu£n hành tung cça ng°Ýi khác rÓi ây! Cô li¿c Hình Lãi Phong mÙt cái rÓi th¥p giÍng nói: ang i n vÛi b¡n! Nam hay nï? Nghe ch³ng oán °ãc trong giÍng iÇu cça anh có ý té gì. Không hiÃu t¡i sao, c¡n gi­n Ùt nhiên nÕi lên, cô l¡nh lùng nói: Liên quan gì ¿n anh! C¡ch mÙt ti¿ng, cô cúp máy.

Ng©ng §u lên, th¥y Hình Lãi Phong ang nhìn, Tí M·c c°Ýi ng°ãng: Sao anh không n i? Hình Lãi Phong hÛp mÙt ngåm r°ãu, ·t ly xuÑng, nói: Hai ng°Ýi th¿ nào rÓi? Tí M·c nhìn anh, ánh m¯t §y v» kinh ng¡c. Hình Lãi Phong c°Ýi hiÁn lành nh° mÙt ng°Ýi anh, mÙt nå c°Ýi §y bao dung, không hÁ có b¥t kó ý trách móc nào: Thñc ra thì anh ã sÛm bi¿t rÓi! Em vÛi tÕng giám Ñc Giang& M·t cô Ï lên, không bi¿t ph£i gi£i thích t¥t c£ mÍi chuyÇn ra sao, chÉ sã dù có gi£i thích nh° thà nào thì sau này anh cing không coi cô là b¡n nïa. Cô vÙi phân bua: ChuyÇn không ph£i nh° anh ngh) âu! Em vÛi anh ¥y ch³ng qua chÉ là& ch³ng qua là& Anh không ngh) cô vì tiÁn hay nhïng thé khác mà chia tay ¥y ché? Nh°ng gi£ sí anh có ngh) v­y thì bây giÝ cô cing ch³ng làm sao gi£i thích cho rõ ràng °ãc.

Hình Lãi Phong nhìn cô, nh¹ nhàng nói: Tí M·c, không ph£i nh° em ngh) âu. Cô không hiÃu. Anh të tÑn nói: ëng có ngh) tÑt vÁ anh nh° th¿. Thñc ra anh cing chÉ c£m th¥y mình ¿n tëng tuÕi này thì nên có gia ình rÓi thôi. Trong sÑ nhïng cô gái anh bi¿t, em thân thi¿t nh¥t, mà chúng ta l¡i là Óng h°¡ng, nên vô hình trung có c£m tình và g¯n bó h¡n nhïng ng°Ýi khác. Cing không ph£i anh ch°a tëng yêu. HÓi ¡i hÍc, cing ã có mÙt thÝi yêu °¡ng sôi nÕi, b¥t ch¥p mÍi thé, tëng vì mÙt ng°Ýi con gái mà c£ êm éng d°Ûi ký túc xá cô ¥y g£y ghita, tëng vì cô ¥y mà ánh nhau, giành ch× ngÓi ß th° viÇn cho cô ¥y, hàng ngày mua Ó n sáng cho cô ¥y&

Thì ra, ó là nhïng chuyÇn lúc còn tr» ai cing tëng tr£i qua, giÑng nh° nhïng gì cô ã tëng chéng ki¿n hÓi hÍc ¡i hÍc. Nh°ng nhìn anh bây giÝ, th­t không thà t°ßng t°ãng ra mÙt Hình Lãi Phong ngày ¥y. Cô yên l·ng l¯ng nghe.

Hình Lãi Phong châm i¿u thuÑc, hít mÙt h¡i: Anh cé ngh) s½ cùng cô ¥y n¯m tay nhau ¿n trÍn Ýi, nên sau khi tÑt nghiÇp, anh lao §u vào công viÇc. Ng°Ýi ta tan giÝ làm lúc nm giÝ, còn anh làm ¿n b£y, tám giÝ mÛi nghÉ. Ng°Ýi ta thé b£y chç nh­t nghÉ ng¡i, còn anh m¥y ngày ó Áu ch¡y ¿n công tr°Ýng theo dõi tình hình. T¥t c£ chÉ vì mong có thà sÛm mua °ãc mÙt ngôi nhà ß ây, sÛm k¿t hôn, sinh con » cái vÛi cô ¥y. Em th¥y ¥y, bây giÝ có bi¿t bao nhiêu ng°Ýi cÑ bám trå thç ô, nh°ng hÍ cé v¥t v°ßng nh° låc bình trôi, ch³ng có gì à b¥u víu, chung quy là vì không có °ãc mÙt ngôi nhà Õn Ënh. Cho nên b¥t lu­n có cñc khÕ ¿n m¥y anh cing vui v» chËu ñng, có cô ¥y ß bên, anh th¥y làm gì cing áng& GiÍng anh d§n d§n trß nên au Ûn, rÓi im b·t. Anh ngía §u uÑng c¡n ly r°ãu, c°Ýi c°Ýi, nh°ng nå c°Ýi l» loi ¥y l§n §u tiên cô th¥y n¡i anh. Të tr°Ûc tÛi giÝ Hình Lãi Phong trông lúc nào cing r¥t vô t°, r¥t vui v», khi¿n cô cé ngá anh luôn là nh° th¿. Anh ch­m rãi nói ti¿p: Sau ó có mÙt ngày anh phát hiÇn cô ¥y ã thay Õi. Thñc ra thì cô ¥y v«n luôn thay Õi, nh°ng ¿n ngày ¥y, lúc ¥y, anh mÛi phát hiÇn ra. Cô ¥y gây lÙn vÛi anh, chÉ trích anh không chËu ß bên cô ¥y. Em bi¿t ¥y, anh muÑn làm iÁu ó bi¿t chëng nào, muÑn i xem phim, muÑn i n cùng cô ¥y, muÑn làm t¥t c£ nhïng gì mà ng°Ýi yêu nhau làm. Nh°ng bÍn anh cing còn ph£i sÑng nïa ché, không thà cé sÑng trong lãng m¡n mãi mà bÏ m·c, không lo ngh) gì ¿n t°¡ng lai cça hai éa. Anh gi£i thích thì cô ¥y không nghe. Sau ó, ngày nào cing gây lÙn, ban §u còn nho nhÏ, sau ó lÛn d§n, rÓi càng ngày càng §m )& Anh cé ngh) chÝ ¿n mÙt ngày mình có °ãc chút thành tñu thì cô ¥y s½ hiÃu. Anh c°Ýi chua chát: Nh°ng không, cô ¥y ã không chÝ ¿n ngày ó. Cô ¥y th¥y §u t° ß mÙt k» mÛi b°Ûc ra ngoài xã hÙi nh° anh quá vô ích nên nía nm sau, cô ¥y lên xe hoa vÛi giám Ñc công ty! Tí M·c nhìn ra ngoài cía sÕ, nhïng ánh èn bên ngoài v«n không ngëng nh¥p nháy. Thì ra trong m×i ánh èn nho nhÏ ¥y cing mang theo mÙt câu chuyÇn. Cô không an çi Hình Lãi Phong, bßi không bi¿t an çi ra sao, cing vì không thà nào an çi, vì ó ã là mÙt ph§n trong cuÙc Ýi anh. Dù là khÕ, là au, là yêu, hay là h­n, là vui, t¥t c£ Áu ã trß thành quá khé.

Sau ó, anh không còn muÑn yêu nïa, chÉ vùi mình vào công viÇc. Ng°Ýi ta ngày làm tám giÝ, anh làm m°Ýi, m°Ýi hai, th­m chí m°Ýi bÑn giÝ. Cé th¿ h¿t nm này qua nm khác, rÓi tÛi mÙt ngày th¥y ng°Ýi ta có ôi có c·p, anh mÛi chãt vá l½ thì ra mình ã ¿n tuÕi ph£i có gia ình. Con ng°Ýi ta không thà cé sÑng cho mình mãi °ãc, anh còn có cha m¹ nïa, dù không muÑn l­p gia ình thì anh cing ph£i suy ngh) cho hÍ. Cha m¹ ã cñc khÕ c£ Ýi, bây giÝ là lúc h°ßng phúc, vui v§y vÛi con cháu rÓi. Cho nên anh b¯t §u i coi m¯t, rÓi em là mÙt trong sÑ nhïng cô gái ó& sau khi bi¿t em, anh v«n i coi m¯t ng°Ýi khác, và còn không chÉ mÙt ng°Ýi& .

Cô c°Ýi nhìn anh, không hÁ c£m th¥y bË tÕn th°¡ng mÙt chút nào, chÉ có c£m giác anh nh° mÙt ng°Ýi anh càng trß nên mãnh liÇt. Thì ra anh ã tëng chËu tÕn th°¡ng nhiÁu nh° v­y, cô th¥y th­t au lòng. Hình Lãi Phong là mÙt ng°Ýi vô cùng có trách nhiÇm, ai l¥y °ãc anh nh¥t Ënh s½ r¥t h¡nh phúc. Hôn nhân cing không h³n ph£i có tình yêu cháy bÏng, vì qua sñ bào mòn cça thÝi gian, tình c£m có mãnh liÇt ¿n âu cing s½ d§n d§n tiêu bi¿n, hóa thành dòng suÑi mát lành, làm dËu mát m×i ng°Ýi trong cuÙc sÑng gia ình.

Hình Lãi Phong dåi tàn thuÑc: Trong sÑ nhiÁu ng°Ýi nh° v­y, ß bên em anh th¥y tho£i mái nh¥t, cing hãp r¡ nh¥t. Nhà chúng ta d°Ûi quê g§n nhau, cha m¹ hai bên qua l¡i chm sóc cho nhau cing tiÇn. H¡n nïa em l¡i là mÙt cô gái tÑt. Tí M·c, con gái thÝi nay r¥t nhiÁu, mÙt nía th¿ giÛi là phái ¹p kia mà, nh°ng ng°Ýi tÑt thì r¥t ít, và em chính là mÙt trong sÑ ó! Em có tâm Ëa hiÁn lành, sÑng th­t lòng, âu ra ¥y& Cô phì c°Ýi, th¥y anh tâng mình lên ¿n t­n chín t§ng mây, ch³ng còn là ng°Ýi trên m·t ¥t nïa rÓi. Hình Lãi Phong cing c°Ýi: Anh nói th­t ¥y. Th¿ nên anh mÛi Á nghË chúng ta thí ¿n vÛi nhau. Anh bi¿t em ã cÑ g¯ng, nh°ng ¿n ngày tÕng giám Ñc mÝi chúng ta i dñ tiÇc cùng, anh mÛi bi¿t&

Cô nhìn anh, bn khon. Anh bi¿t nhïng gì, và làm sao l¡i bi¿t °ãc? Nh° à tr£ lÝi cho th¯c m¯c trong lòng cô, Hình Lãi Phong nói ti¿p: Hôm chúng ta i nhÝ xe cça tÕng giám Ñc, anh th¥y trên xe có hai chi¿c gÑi ôm hình b°Ûm, có khn gi¥y em hay dùng, có khoai tây chiên và Ó n v·t em thích& MÛi §u anh cing không à ý, vì không thà nào t°ßng t°ãng °ãc hai ng°Ýi l¡i có quan hÇ. Nh°ng sau này, khi ¿n nhà em, vëa vào cía anh ã có c£m giác r¥t quen. Mùi h°¡ng trong nhà, nhïng chi¿c gÑi hình b°Ûm& Hôm ¥y trên °Ýng lái xe vÁ, anh mÛi chãt ngh) ra. Hóa ra nhïng thé trong xe anh Giang cing mang phong cách ¥y, có mùi h°¡ng ¥y. Sau ó anh nhÛ ¿n nhïng l§n tÕng giám Ñc c° xí th¥t thÑ g§n ây, anh ¥y ch°a bao giÝ nh° v­y, chÉ nhïng khi em có m·t& Lúc ó anh mÛi ngÙ ra, ng°Ýi b¡n gái mà anh ¥y nói chính là& em, Tí M·c!

Cô kh½ thß dài: Xin l×i, áng l½ em ph£i nói rõ mÍi chuyÇn vÛi anh, lúc ó em vÛi anh ¥y ã chia tay rÓi. Hình Lãi Phong c°Ýi: Tí M·c, hôm nay anh vÛi em tÛi ây không ph£i là à tính toán nã n§n. Anh ch°a bao giÝ kà vÁ quá khé cça mình cho em nghe, nên em cing không c§n ph£i gi£i thích. V£ l¡i, trong xã hÙi thÝi nay, ai mà ch³ng có nhïng chuyÇn ã qua? N¿u em không chê thì hãy xem anh là anh trai, làm ng°Ýi yêu không °ãc thì ít nh¥t anh em mình cing có thà thành b¡n ché!

Cô g­t §u c°Ýi, gÍi mÙt ti¿ng Anh! Ha ha, hay quá. M¥t mÙt cô vã, thêm mÙt cô em gái, tính ra anh v«n còn lÝi chán. Cô bË anh chÍc c°Ýi, c£m th¥y vô cùng dÅ chËu, không bi¿t ã bao lâu ch°a °ãc c°Ýi tho£i mái nh° v­y rÓi.

Hình Lãi Phong nhìn cô nói: Tí M·c, em có dñ Ënh gì ch°a? Nå c°Ýi våt t¯t, cô tr§m giÍng nói: Em ch°a có dñ Ënh gì c£! Ánh m¯t Hình Lãi Phong chãt ánh lên nét tinh quái: ëng g¡t anh, em yêu anh ¥y! KËch mÙt ti¿ng, chén trà trong tay cô rÛt xuÑng làm °Ût c£ mÙt vùng khn tr£i bàn, chi¿c váy cça cô cing b¥t h¡nh trß thành n¡n nhân, bË °Ût c£ mÙt m£ng lÛn. Nhân viên phåc vå vÙi ch¡y tÛi, lÅ phép hÏi: Th°a cô, cô có muÑn vào phòng ría tay à lau y phåc không? V«n trong tr¡ng thái sïng sÝ, cô l¯c §u theo b£n nng, c°Ýi vÛi anh ta. Hình Lãi Phong dËu giÍng: Tí M·c, nhìn th³ng vào tim mình i, n¿u không yêu, sao em còn dây d°a vÛi anh ¥y? Cô l·ng ng°Ýi, không thÑt ra lÝi nào. Mình thà hiÇn iÁu ó rõ ràng ¿n v­y sao?

Tí M·c, anh không bi¿t hai ng°Ýi ã ¿n giai o¡n nào, nh°ng em cé thí cÑ g¯ng xem. N¿u em hÏi anh có hÑi h­n vì ã không giï l¥y b¡n gái tr°Ûc ây không, thì anh cho em bi¿t, anh ã tëng c§u xin cô ¥y, th­m chí quó xuÑng van xin, nh°ng cô ¥y v«n dét khoát á anh. Cho nên anh tuyÇt Ñi không hÑi h­n, vì ã tëng cÑ g¯ng. Tuy k¿t qu£ ch°a ch¯c ã °ãc nh° mong muÑn nh°ng ít ra cing ã n× lñc, ngày sau s½ không ân h­n!

Cô hoang mang, °Ýng i ß ph°¡ng nào ây? Tr°Ûc giÝ v«n luôn né tránh là vì không muÑn thëa nh­n thñc tâm cça mình, bßi cô bi¿t s½ không có k¿t qu£, không có t°¡ng lai, chÉ có thà chuÑc l¥y au khÕ, nh°ng bây giÝ cô ã yêu th­t rÓi. ¥t trÝi bao la, biÃn ng°Ýi rÙng lÛn, nh°ng vÛi cô giÝ ây chÉ có m×i mình ng°Ýi ¥y mà thôi!

Ai có thà oán tr°Ûc °ãc ngày mai h£ em? Bi¿t âu sau này Trung QuÑc tÕ chéc tÕng tuyÃn cí, em l¡i °ãc b§u làm chç tËch n°Ûc thì sao? Nh°ng n¿u em không thí, không cÑ g¯ng, thì thua là cái ch¯c!

Cô vÁ ¿n nhà trong tr¡ng thái hoang mang. Cn nhà tÑi en nh° mñc, cô ©y cía b°Ûc vào, ch³ng buÓn b­t iÇn, i lïng thïng lên l§u. Anh không có nhà, cing tÑt, cô có thà yên Õn mà ng«m ngh).

Sau ó cô ngç thi¿p i lúc nào không hay, khi tÉnh l¡i th¥y trÝi ã sáng. Quay ng°Ýi l¡i th¥y anh ang n±m bên c¡nh, chãt th¥y lòng ¥m áp. LÝi nói cça Hình Lãi Phong cé quay cuÓng trong tâm trí: Em ëng ngh) là mình không thÃ, bßi ai cing là cô bé lÍ lem trong lòng hoàng tí cça mình. Cô không dám ch¯c. Cô không hiÃu rõ con ng°Ýi Giang Tu Nhân. Tr°Ûc giÝ cô v«n ngh) ây là mÙt cuÙc chi¿n giïa hai ng°Ýi, cé dây d°a mãi ch³ng qua chÉ Ã Ënh rõ anh th¯ng, cô thua mà thôi. X°a nay trong cuÙc chi¿n giïa hai phái, có m¥y khi ph§n th¯ng thuÙc vÁ bên nï ché? MÙt nhà vn nào ó ã tëng nói, àn ông thiÇn chi¿n h¡n àn bà, të nhÏ hÍ ã dñng nên °ãc nhïng mô hình máy bay chi¿n ¥u, nên phái y¿u ch³ng bao giÝ có thà th¯ng nÕi. Cô luôn ngh), n¿u mình cing giÑng nh° nhïng ng°Ýi phå nï tr°Ûc ây anh th°Ýng lui tÛi, cing thích nhïng món Ó anh t·ng, cing thích qu¹t th» cça anh à thÏa mãn nhu c§u v­t ch¥t, thì có ph£i mÍi chuyÇn ã sÛm k¿t thúc rÓi không? Nh°ng vì chï n¿u ó ch³ng bao giÝ có thà x£y ra, cho nên cô không tìm °ãc áp án.

Ti¿ng chuông báo théc lanh l£ng vang lên të di Ùng cça anh. Bên nhau ã lâu, cô cing rành mÙt sÑ thói quen cça anh. N¿u anh cài chuông buÕi sáng, ch¯c ch¯n hôm nay có chuyÇn quan trÍng ph£i d­y sÛm. Ý ngh) ó vëa b­t lên trong §u cô thì anh ã tÉnh, mÙt cánh tay theo thói quen quÝ tÛi ch× th°Ýng ngày v«n à di Ùng, t¯t báo théc. Bi¿t ch¯c Ùng tác k¿ ti¿p cça anh s½ là tung chn d­y, cô xoay ng°Ýi qua ôm l¥y anh. Anh h¡i gi­t mình, të të quay l¡i. Cô không nhìn vào m¯t anh, bßi n¿u nhìn s½ không còn ding khí nïa. Cô të të ¿n g§n, nh¹ nhàng hôn lên môi anh. ôi m¯t §y kinh ng¡c cça anh sau mÙt kh¯c ã hóa thành hân hoan. Të lúc dÍn qua cho ¿n bây giÝ, cô không à cho anh ch¡m ¿n. H¡n mÙt tháng nay, v«n n±m bên cô nh°ng anh không dám manh Ùng, chÉ sã l¡i làm cho cô gi­n. V­y mà hôm nay cô l¡i chç Ùng, viÇc mà tr°Ûc ây ch°a tëng x£y ra& R¥t nhanh, anh të th¿ bË Ùng chuyÃn sang chç Ùng, không ph£i là vì th¥y cô lóng ngóng trong chuyÇn này, mà bßi vì ãi không kËp nïa& Th­t lâu sau, iÇn tho¡i kêu lên inh Ïi, nh°ng ch³ng có ai chm sóc nó. Cô huých anh, giÍng nói nía rên rÉ: iÇn tho¡i kìa& Anh hôn lên môi cô, m¡ m¡ hÓ hÓ nói: Không c§n à ý ¿n nó! Th¿ nh°ng iÇn tho¡i v«n réo nh° òi m¡ng. Tí M·c h¡i thß h×n lo¡n n±m trên gi°Ýng, ¿n c£ gi¡ tay ra cing không còn séc, bñc bÙi nói: iÇn tho¡i anh Ón ch¿t i °ãc! Trong giÍng cô có ti¿ng ngân nga sau c¡n mê tình, vëa nh° hÝn d×i vëa nh° nhõng nh½o. Lúc này anh mÛi qu¡ tay mò m«m tìm iÇn tho¡i d°Ûi sàn phòng. Alô. §u dây bên kia nói mÙt tràng, anh chÉ ë à m¥y ti¿ng, quay §u nhìn cô, nói: Hôm nay tôi không qua ó °ãc, c­u gi£i thích vÛi bÍn hÍ giùm, h¹n hôm khác! Hôm nay b¥t kà có chuyÇn gì cing ëng có qu¥y r§y tôi!

Cô toàn thân vô lñc, ang bình Õn l¡i h¡i thß thì anh l¡i sán tÛi. ã mÇt mÏi rã rÝi, cô than thß: Em mÇt l¯m rÓi! Anh cúi §u hôn cô, nhïng nå hôn nhè nh¹ nh° m°a båi, nh°ng l¡i mang theo ham muÑn mãnh liÇt. Bên trong xuân ý d¡t dào, m·c cho ngoài cía sÕ, gió b¯c v«n thét gào vÛi cái l¡nh tê tái cça mùa ông.

CH¯ NG 22

M·t trÝi tr°a mùa ông nh° mÙt chi¿c )a sáng nh¡t màu l¡ líng giïa không trung, l°Ýi bi¿ng h¯t ra nhïng tia sáng y¿u Ût. Trong phòng r¥t ¥m áp khi¿n ng°Ýi bi¿ng nhác, chÉ muÑn cuÙn mình trong chn, ch³ng buÓn nhúc nhích. Anh v«n còn ang ngç say s°a nh° mÙt éa tr». Hàng lông mày r­m r¡p, chi¿c mii thanh tú, cánh môi mÏng, ôi m¯t thi tho£ng b¯n ra nhïng tia nhìn khi¿n ng°Ýi ta ph£i khi¿p sã, nh°ng bình th°Ýng l¡i r¥t hiÁn hòa giÝ ây ang nh¯m nghiÁn. R¥t ít khi cô ng¯m anh kù nh° th¿ này.

Tí M·c nh¹ nhàng vén chn d­y. M·c qu§n áo xong, quay l¡i th¥y anh ã tÉnh, ang °a m¯t nhìn mình, trên môi nß mÙt nå c°Ýi héng thú. Tuy thân thà ch³ng còn xa l¡ gì vÛi nhau nh°ng cô v«n Ï m·t, làm bÙ gi­n trëng anh mÙt cái: Không °ãc nhìn nïa! Anh b­t c°Ýi, giÍng nghe ngai ngái sau gi¥c ngç. Cô lÝ anh, i th³ng xuÑng l§u. CuÙc sÑng hai ng°Ýi chính là nh° th¿, không c§n ph£i t­n lñc tung héng, cing ch³ng ph£i cÑ ra v» l¡nh lùng vÛi nhau, chÉ c§n chân th­t là chính mình. MÙt nm v«n có ba trm sáu m°¡i lm ngày, mÙt ngày v«n có hai m°¡i bÑn giÝ, nh°ng m×i phút giây i qua l¡i ch³ng hÁ giÑng nhau, cé nh° r°ãu càng ç lâu càng th¡m, vëa b°Ûc vào cía ng°Ýi ta ã có thà ngíi th¥y mùi h°¡ng thoang tho£ng cça nó v­y.

Hôm nay là thé b£y, cô °ãc nghÉ, r¥t tñ nhiên anh cing s½ ß nhà. Cô khe kh½ b­t c°Ýi, trông anh nh° mÙt cái uôi v­y. Màn êm s¯p kéo xuÑng, ánh trÝi chiÁu y¿u Ût l¥p ló, d°Ýng nh° muÑn nán l¡i nhân gian thêm vài giây nïa. TÑi nay cô cho dì Tr°¡ng nghÉ Ã tñ mình xuÑng b¿p. Ñi vÛi cô, nhìn anh n ngon lành Ó do chính tay mình n¥u cing là mÙt h¡nh phúc. GiÝ thì Tí M·c ã nh­n ra tr°Ûc nay mình th­t ngÑc, chÉ bi¿t rúc vào vÏ Ñc ch­t h¹p, không chËu mß m¯t nhìn ra th¿ giÛi bên ngoài. ChÉ cho ¿n khi °ãc Hình Lãi Phong théc tÉnh, cô mÛi hiÃu r±ng trên °Ýng Ýi, ph£i có khóc, có c°Ýi, có yêu, có h­n thì cuÙc sÑng mÛi ç §y. Bây giÝ cô yêu Giang Tu Nhân, ë thì cé yêu cho h¿t lòng i, bßi kh¯p chân trÝi góc bà này, chÉ có mÙt ng°Ýi nh° th¿ cho cô yêu mà thôi! N¿u cuÙc Ýi là mÙt vß kËch, thì m×i ng°Ýi Áu là diÅn viên chính duy nh¥t trong cuÙc Ýi mình, cho nên cô ph£i ding c£m h¡n, không thà tñ ti mãi nïa. Chính vì c£m th¥y hai ng°Ýi không thà ¿n vÛi nhau, nên cô mÛi không trao cho anh trÍn v¹n. Nh°ng giÝ cô ã thay Õi cách ngh). Ng°Ýi ta có thà yêu mÙt ng°Ýi °ãc bao lâu? Có l½ là mai, là mÑt, ai mà bi¿t tr°Ûc °ãc? Ai ó ã tëng nói, nhïng ng°Ýi xung quanh ta có l½ ang chÝ ãi mÙt thÝi iÃm thích hãp à g·p nhau. ¿n mÙt lúc nào ó, ß mÙt n¡i nào ó, ta s½ g·p °ãc ng°Ýi ¥y, yêu ng°Ýi ¥y, và rÓi th¥y may m¯n là ã g·p °ãc ng°Ýi ¥y ngay chính t¡i ki¿p này. V­y thì vì cÛ gì cô l¡i buông tay?

Anh xuÑng l§u, th¥y phòng b¿p ang sáng, ánh èn vàng h¯t ra nhïng qu§ng sáng làm ¥m áp lòng ng°Ýi. Mùi th¡m lan tÏa té phía, không chÉ có mùi cça théc n mà còn có sñ hiÇn hïu ·c biÇt cça mÙt thé h°¡ng vË khác, mÙt thé h°¡ng vË ngÍt ngào có séc xoa dËu tâm hÓn. Anh ch­m rãi hít cng lÓng ngñc. ây chính là ma lñc cça cô, khi¿n anh không tài nào d±n nÕi lòng mình.

Anh kh½ khàng kéo cía, cô v«n không hay bi¿t gì, miÇng ang ngâm nga mÙt giai iÇu vô cùng êm tai, nghe r¥t quen tai nh°ng nhÏ quá nên anh nghe không rõ. ¿n g§n h¡n mÙt chút, anh nh­n ra ca khúc mà cô ang hát, Do-Re-Mi mÙt bài trong vß nh¡c kËch The sound of music cça Mù do nï tu s) Maria d¡y con cça nam t°Ûc Georg Ludwig Ritter von Trapp hát, mÙt bài hát vô cùng nhí nh£nh, dÅ th°¡ng. HÓi còn nhÏ, anh ã tëng xem qua phim này nên có ¥n t°ãng r¥t sâu ­m. Không ngÝ cô l¡i hát mÙt bài hÓn nhiên nh° th¿, mÙt ch× sâu nào ó trong áy lòng anh nh° °ãc khe kh½ ve vuÑt, th¥y êm ái khôn t£.

Anh nh¹ nhàng °a tay ôm eo cô të phía sau, chi¿c eo m£nh kh£nh nh° có thà gãy làm ôi b¥t kó lúc nào. Cúi §u xuÑng vai cô, anh th¥p giÍng nói: Em ang n¥u gì v­y? LÝi nói giïa nhïng ng°Ýi yêu nhau bao giÝ cing ·c biÇt dËu dàng. H¡i thß anh ph£ vào da thËt nhÓn nhÙt, cô l¥y cùi chÏ ©y anh ra: Anh tránh ra nào! Không c§n nói anh cing bi¿t, cô ang n¥u canh cá. ây là món cô r¥t thích, tuy n¥u không nhiÁu, nh°ng l§n nào th°ßng théc cing à l¡i cho anh nhïng c£m giác th­t mãnh liÇt. Canh có màu tr¯ng nh° sïa, tÏa ra nhïng làn h¡i nóng màu tr¯ng nghi ngút, vô cùng th¡m ngon. Hôm nay là sinh nh­t Tí M·c, anh tin r±ng mÙt ng°Ýi ích thân xuÑng b¿p vào sinh nh­t cça mình nh¥t Ënh có ý ngh)a r¥t ·c biÇt.

Vòng tay anh xi¿t ch·t h¡n, cô không thà làm gì, ành nói nh° van vÉ: ChÝ em n¥u xong rÓi n c¡m, °ãc không anh? Bây giÝ thé khi¿n anh cam tâm chËu trói chính là nhïng lÝi nói ngÍt ngào cça cô, chÉ c§n cô dËu giÍng ning nËu, t°Ýng thành ngàn d·m cça anh s½ l­p téc såp Õ ngay téc kh¯c.

Lúc n c¡m, Ùt nhiên ngh) tÛi mÙt chuyÇn, cô hÏi anh: Canh cá l§n em n±m viÇn ¥y là anh n¥u ph£i không? Anh ng¡c nhiên, m·t h¡i Ï lên, không li¿c m¯t nhìn cô mà chÉ c¯m cúi n. MiÇng cô nß nå c°Ýi: KhÏi nói em cing bi¿t, ích thË là dì Tr°¡ng n¥u rÓi! Anh vÙi vã tranh công: Anh cing có Ùng tay mà, nh°ng vì anh không bi¿t n¥u, cho nên& cho nên dì Tr°¡ng éng bên c¡nh d¡y anh& giÍng anh ngày càng nhÏ d§n. Cô uÑng mÙt ngåm canh, tr§m ngâm mÙt hÓi rÓi nói: Thôi °ãc, coi nh° anh thành th­t cung khai, chén bát hôm nay anh chËu trách nhiÇm ría. NhÛ ph£i ría vài l°ãt ó nha! Anh ë mÙt ti¿ng, vùi §u vào bát c¡m, không dám lên ti¿ng ph£n Ñi.

Có mÙt l§n Phính ình tÛi nhà ch¡i, th¥y anh d°Ûi b¿p liÁn ôm bång c°Ýi ng·t ngh½o. ãi ¿n lúc hai ng°Ýi kéo nhau vào th° phòng, cô b¡n phá ra c°Ýi thành ti¿ng: Th­t không ngÝ anh ta cing có ngày hôm nay! ã lâu không g·p, hai ng°Ýi ph¥n ch¥n lên r¥t nhiÁu. Phính ình tr§m ngâm ngÓi uÑng cà phê, cuÑi cùng mß miÇng hÏi: Mình ã g·p cha m¹ Tôn Bình Hoa rÓi! Tí M·c ng©ng §u nhìn, th¥y v» m·t b¡n v«n bình th°Ýng, có l½ không có chuyÇn gì x¥u. Phính ình c°Ýi c°Ýi: HÍ r¥t khách sáo vÛi mình, ph£i nói là quá, quá khách sáo. Ý té trong lÝi nói cça cô Tí M·c hiÃu rõ. Khách sáo l§n §u g·p m·t là chuyÇn °¡ng nhiên, nh°ng g·p b¡n gái cça con mình mà quá méc khách sáo nh° v­y có ngh)a là không b±ng lòng. Phính ình nói ti¿p: M¹ anh ¥y, tÛ cing ã tëng th¥y trên TV, lúc ¥y bà trông th­t tao nhã, th­t dÅ g§n. Nh°ng Tí M·c à, hóa ra TV l¡i g¡t ng°Ýi, ho·c là hÍ chÉ tao nhã vÛi nhïng ng°Ýi khác thôi. Tình c£nh hôm ó v«n rõ mÓn mÙt tr°Ûc m¯t Phính ình. M¹ anh ngÓi cách cô r¥t xa, nß mÙt nå c°Ýi nh¡t th¿ch, c¥t giÍng: Ít có dËp cô Vu tÛi ây mÙt l§n, v­y thì ngÓi thêm mÙt chút nïa i. Dù sao n¡i này cing khó vào l¯m, tôi ã Á nghË b£o vÇ ph£i nghiêm mÙt chút& Nào, uÑng mÙt hÛp trà i, ây là trà Long TÉnh cça Hàng Châu, m×i nm chÉ s£n xu¥t mÙt ít thôi, hàng ·c ch¿ ·c cung ¥y! Sàn nhà tr£i t¥m th£m Ï th«m, m×i °Ýng kim mii chÉ Áu làm b±ng thç công, nhìn là bi¿t giá không hÁ r» chút nào. Nhïng óa hoa kia, Ï khi¿n ng°Ýi ta ph£i chói m¯t.

Phính ình không hÏi t¡i sao cô và anh quay l¡i vÛi nhau, v£ l¡i cô cing không c§n ph£i gi£i thích. °Ýng tình cça hai ng°Ýi g·p nhiÁu tr¯c trß, nh°ng nhìn ánh m¯t th¥u suÑt cça Phính ình, cô có thà hiÃu b¡n mình có l½ cing tr£i qua nhïng n×i khÕ t°¡ng tñ. Suy cho cùng, cuÙc Ýi Áu quy vÁ mÙt mÑi, chuyÇn Ýi m×i ng°Ýi có thà giÑng nhau, nh°ng câu chuyÇn nào cing Áu có nhïng nét mÛi cça nó. Hôn nhân trong giÛi th°ãng l°u trên c¡ b£n chÉ là nhïng cuÙc giao dËch °ãc bÍc trong mÙt lÛp vÏ hào nhoáng, có khác chng chÉ là giao dËch ó thành công hay th¥t b¡i. Nhìn chung cánh àn ông tán Óng nhïng cuÙc giao dËch kiÃu này, bßi nhiÁu khi chúng liên quan ¿n sñ hãp tác ho·c phân chia th¿ lñc giïa hai bên gia ình. Mà trong xã hÙi hiÇn nay, có gã àn ông nào không mong em vÁ nhà mÙt cô vã hiÁn dâu th£o? N¿u anh ta c§n tình yêu, c§n thÏa mãn dåc vÍng thì có thà ra ngoài tìm nhïng ng°Ýi àn bà khác. Chéc nng cça ng°Ýi vã không ph£i à thÏa mãn tình yêu và dåc vÍng, mÙt ng°Ýi àn ông thông minh luôn hiÃu rõ ¡o lý này.

Con °Ýng mà Phính ình ang i vô cùng mÝ mËt, nh°ng sao cô ¥y l¡i không xoay l°ng bÏ i? Vì yêu? Vì nhïng lÝi héa h¹n? N¿u vì yêu thì dÅ hiÃu, bßi mÙt khi yêu ã n sâu vào x°¡ng tçy rÓi thì ng°Ýi ta s½ không cách nào làm chç °ãc mình. Nh°ng còn héa h¹n? ¿n tÙt cùng thì nhïng lÝi héa h¹n kiÃu gì l¡i có thà khi¿n ng°Ýi ta kiên trì ¿n th¿?

Nhìn Phính ình c§m ly cà phê uÑng mÙt cách r¥t tao nhã, nå c°Ýi khe kh½ hiÇn trên môi, cô chãt th¥y ng°áng mÙ. Tôn Bình Hoa không nh° nhïng ng°Ýi khác, vì Phính ình mà gánh chËu áp lñc të phía gia ình, nh° v­y anh ta xéng vÛi tình yêu, vÛi sñ trân trÍng cça Phính ình. Ít ra vào lúc này giïa bÍn hÍ thñc sñ có tình yêu, nh°ng còn cô&

***

Nhïng ngày vÁ quê, nhïng lÝi càm ràm cça m¹ cô l¡i dÓn d­p bên tai. V«n là Á tài muôn thuß: con có b¡n trai ch°a. RÓi bà kà con gái ông này bà kia nhà hàng xóm k¿t hôn, °a k¹o c°Ûi tÛi nhà; rÓi con nhà này nhà nÍ c°Ûi vã, con ã °ãc ba tháng& Tí M·c chÉ im l·ng nghe rÓi nói l£ng sang chuyÇn khác. Hôm ¥y °a cô ra sân bay, lúc vào cía, anh ôm cô, thì th§m vào tai: NhÛ là ph£i nhÛ anh nghe ch°a! Lúc ó cô chÉ c°Ýi c°Ýi. M¥y ngày nay hai ng°Ýi v«n gÍi iÇn cho nhau không ngëng, có l½ m¹ cô ã ánh h¡i °ãc iÁu gì nên mÛi nói g§n nói xa nh° v­y. ang ngh) ngãi thì iÇn tho¡i reo, vëa nh¥c máy lên ã nghe anh hÏi: Bao giÝ em vÁ? L§n nào gÍi iÇn anh cing Áu hÏi câu này, cô ã quen, nh°ng hôm nay c£m th¥y có gì ó khang khác, nghe giÍng anh có v» mÇt mÏi. Còn ph£i ba bÑn ngày nïa à? Dù cing nhÛ anh nh°ng lâu lâu mÛi vÁ thm m¹ °ãc mÙt l§n, cô chÉ mong n¥n ná thêm °ãc ngày nào hay ngày ¥y. VÁ sÛm mÙt chút, °ãc không? Ít khi nào anh nói vÛi cô nh° v­y, khi¿n Tí M·c càng c£m th¥y có gì ó không °ãc bình th°Ýng. Anh sao v­y? Anh im l·ng mÙt hÓi mÛi nói: Em cé quay l¡i nhanh mÙt chút là °ãc! Nh°ng em muÑn ß vÛi m¹ lâu h¡n& Cô kh½ khàng nói. M×i nm cing chÉ có dËp này là hai m¹ con °ãc g·p m·t nhau, ph£i tranh thç c¡ hÙi. Anh l¡i im l·ng, mãi mÙt lúc sau mÛi mß miÇng: Anh nhÛ em, r¥t nhÛ em& GiÍng nói dËu dàng vô h¡n xuyên qua kho£ng cách, truyÁn ¿n bên tai, rót vào lòng cô. Cho ¿n sau này khi ng«m ngh) l¡i, cô mÛi phát hiÇn ra ây là l§n §u tiên anh biÃu lÙ rõ nh° v­y. Giây phút ¥y, cô th¥y lòng mình °¡n °Ût. H¡n ba nm rÓi, tr£i qua bao sÛm tÑi bên nhau, cuÑi cùng cing ã Õi l¥y °ãc nhïng lÝi này të chính miÇng anh. NiÁm h¡nh phúc ngÍt ngào trong cô b¥t giác dâng tràn, §y ¯p.

Giïa cuÙc trò chuyÇn câu °ãc câu chng cça hai ng°Ýi, Tí M·c ngç thi¿p i lúc nào không hay. Nía êm théc gi¥c, th¥y trong tay còn c§m máy, dåi m¯t nhìn kù thì th¥y trên màn hình hiÃn thË còn ang trong cuÙc tho¡i, cô gi­t mình, vÙi vàng Alô mÙt ti¿ng. GiÍng anh nghe khào khào: M·c M·c! Ch¯c ch¯n có chuyÇn gì ó ã x£y ra, n¿u không anh tuyÇt Ñi s½ không có biÃu hiÇn th¥t th°Ýng nh° th¿. Sao v­y? Anh không °ãc khÏe à? Anh bÇnh rÓi ph£i không? Cô cuÑng quýt hÏi. M·c M·c, mau vÁ i em& em vÁ nhanh mÙt chút là °ãc& LÝi nói không có trÍng tâm cça anh càng khi¿n cô thêm cuÑng: Giang Tu Nhân, rÑt cuÙc ã x£y ra chuyÇn gì? Anh không nói, em cúp máy bây giÝ ¥y! §u dây bên kia, anh tr§m m·c, th­t lâu sau mÛi n·ng nÁ thÑt lên: M¹ anh bË bÇnh, bác s) nói là bË ung th°& Ch°a bao giÝ anh tÏ ra ç ê nh° th¿ tr°Ûc m·t cô. Tuy hai ng°Ýi chÉ trò chuyÇn qua iÇn tho¡i, anh cing không nói gì, nh°ng cô hiÃu n×i lòng cça anh lúc này. CuÑi cùng, không thà bÏ m·c anh, hôm sau cô c¥p tÑc vÁ B¯c Kinh. TÑi ó, anh nh° mÙt éa tr» b¡ v¡, ôm cô ch·t nh° thà sã hãi mÙt giây sau cô s½ bÏ mình mà i, rÓi tr§m giÍng kà vÁ m¹ anh. ây là l§n §u tiên anh nói vÁ gia ình cça mình cho cô nghe. Të tr°Ûc ¿n giÝ v«n cho r±ng mình s½ ch³ng dính líu gì ¿n gia ình anh, nh°ng không ngÝ të ngày hôm nay trß i, iÁu ó ã thay Õi.

Ba m¹ anh cùng lÛn lên trong mÙt khu nhà, tính khí hai ng°Ýi hoàn toàn trái ng°ãc. M¹ anh r¥t dËu dàng, còn cha thì l¡i vëa táo b¡o vëa céng cÏi, v­y mà hÍ l¡i ¿n vÛi nhau. Ông nÙi và ông ngo¡i anh là chi¿n hïu nên tình yêu cça hai ng°Ýi °ãc sñ ch¥p thu­n cça c£ gia ình hai bên. Të nhÏ ¿n lÛn, m×i l§n nghËch ngãm gây chuyÇn anh Áu °ãc m¹ bao che, còn ba anh thì không, ông trëng trË th³ng tay nh° vÛi k» Ëch, ch³ng chút l°u tình. N¿u không nhÝ m¹ làm c§u nÑi, có l½ ba con anh ã sÛm trß m·t vÛi nhau të tám Ýi rÓi.

NhÛ l§n anh thi vào Stanford, trong nhà hÇt nh° có cách m¡ng nÕ ra. Ba thì ã sÛm an bài tr°Ýng cho anh, nh°ng anh không chËu theo sñ s¯p x¿p ¥y. Ng°Ýi ta th°Ýng nói nhïng éa nh° anh chÉ bi¿t dña h¡i cha m¹, cho nên anh muÑn dña vào b£n l)nh cça mình, lén thi vào Stanford, còn giành °ãc hÍc bÕng nïa. Ba sÑng ch¿t cing không Óng ý cho anh i nên anh làm cng vÛi ông, tuyÇt thñc hai ngày. M¹ au lòng ¿n r¡i n°Ûc m¯t, kêu b£o vÇ lén °a c¡m cho anh, l¡i i nhÝ ông ngo¡i ra m·t nên chuyÇn mÛi °ãc gi£i quy¿t êm th¥m.

Anh ôm cô kà miên man cho ¿n khi chìm vào gi¥c ngç, qu§ng thâm ß m¯t ti¿t lÙ sñ mÇt mÏi rõ rÇt. Tí M·c có thà hiÃu tâm tr¡ng anh lúc này, cô ã tëng tr£i qua iÁu t°¡ng tñ, có chng khi ¥y cô còn quá nhÏ, ch°a bi¿t gì ã ph£i n¿m tr£i t° vË chia lìa cça cái ch¿t rÓi. Cô bi¿t, ng°Ýi m¯c bÇnh ung th° ch³ng khác gì bË hành hình. NhiÁu nm tr°Ûc cha cô cing tëng nói, ¿n c£ thç t°Ûng Chu còn không khÏi, ng°Ýi bình th°Ýng sao có kh£ nng. Tuy khoa hÍc kù thu­t ã có nhïng b°Ûc ti¿n khÕng lÓ, nh°ng tr°Ûc m¯t v«n ph£i bó tay vÛi cn bÇnh này.

CH¯ NG 23

Tí M·c không ngÝ anh l¡i muÑn °a cô i thm m¹ anh, l¡i càng không ngh) ngày ó s½ ¿n nhanh nh° v­y tÑi thé Sáu, ba ngày sau T¿t Nguyên tiêu. Hôm ¥y tuy¿t r¡i không nhiÁu, ngoài trÝi tëng bông tuy¿t mÏng manh bË gió thÕi bay l£ t£.Anh v» m·t bình th£n, vëa lái xe vëa hÏi: Em muÑn n gì? Bi¿t trong kho£ng thÝi gian này tâm tình anh không °ãc tÑt nên cô nh°Ýng anh chÍn: Anh quy¿t Ënh i! Anh không áp l¡i, chi¿c xe bon bon ch¡y giïa con °Ýng §y tuy¿t. Hai ng°Ýi yên l·ng. MÙt lúc sau, xe dëng ß tr°Ûc cÕng bÇnh viÇn. Giang Tu Nhân nghiêng §u: Anh muÑn vào nhìn qua m¹ mÙt chút! M¥y ngày nay, ngày nào anh cing vào bÇnh viÇn, nh°ng không hÁ mß miÇng yêu c§u cô i cùng. GiÝ ây anh cing chÉ nhìn cô mà không nói. Trong xe cñc kó yên t)nh. Cô hiÃu ©n ý trong lÝi anh không bi¿t ph£i làm sao, chÉ quay §u, m¯t Ñi m¯t: Anh muÑn em tr£ lÝi sao ây? Anh c°Ýi, nh°ng nå c°Ýi không nh­p vào áy m¯t: Anh hi vÍng em i mà không c§n anh ph£i nói! N¿u anh ã ngh) v­y, viÇc gì cô ph£i câu nÇ? Cé coi nh° i thm m¹ cça b¡n i!

Tháo dây an toàn, cô ©y cía xe, xoay ng°Ýi. Anh cing b°Ûc ra khÏi xe. Thang máy nhích lên tëng t§ng mÙt, thÉnh tho£ng l¡i phát ra ti¿ng kêu lanh canh làm ng°Ýi ta éng nh¥p nhÕm không yên. Cô n¯m ch·t bàn tay ph£i ang ·t trong túi áo khoác, n¡i §u ngón tay ti¿p xúc vÛi lòng bàn tay nham nháp mÓ hôi. Thang máy dëng t¡i khu bÇnh chuyên biÇt. Hành lang t)nh mËch vÑn vô cùng rÙng rãi giÝ bày §y hoa t°¡i. Anh i tr°Ûc cô hai b°Ûc, thi tho£ng quay §u li¿c cô mÙt cái rÓi l¡i quay i. ChÉ là vài b°Ûc chân nho nhÏ nh°ng cô th¥y nh° xa cách v¡n d·m. MÙt cô y tá i ngang qua, c¥t ti¿ng chào: Anh Giang, anh ã ¿n rÓi à? CuÑi cùng hÍ ¿n tr°Ûc mÙt cía phòng, anh dëng l¡i, quay §u kéo tay cô: Vào thôi, M·c M·c! ChÉ cách mÙt cánh cía thôi mà nh° là hai th¿ giÛi, cô th¥y h¡i do dñ, cing có c£m giác sÝ sã. Anh nh¹ nhàng ©y cía, cuÑi cùng thì cô v«n cùng anh b°Ûc vào.

Cn phòng r¥t rÙng, cía sÕ và cía ra sân th°ãng °ãc phç rèm màu cà phê, bÑn phía cing bày §y hoa. D°Ûi chân là lÛp th£m r¥t d§y, b°Ûc trên ó có c£m giác nh° ang i trên mây. Qua khÏi cía mÛi có thà th¥y °ãc gi°Ýng bÇnh. M¹ anh ang ngÓi dña trên gi°Ýng Íc sách, mái tóc °ãc bÛi ra sau làm lÙ v§ng trán nhµn nhåi, c·p mày thanh m£nh, chi¿c mii thanh tú, trông r¥t oan trang quý phái. Trông bà không giÑng mÙt ng°Ýi ang bÇnh n·ng chút nào. Th¥y anh, bà c°Ýi hiÁn hòa, dËu dàng nói: CuÑi cùng con cing ¿n& à ý th¥y con trai còn d¯t theo mÙt cô gái nïa, câu nói cça bà ngëng giïa chëng, nh°ng ngay sau ó bà l¡i nß mÙt nå c°Ýi vÛi cô. B¥t giác, cô th¥y nh¹ c£ ng°Ýi. Anh v«n c§m tay cô, gÍi M¹ mÙt ti¿ng rÓi quay sang cô giÛi thiÇu: ây là Tí M·c Cô g­t §u: Cháu chào bác. M¹ anh c°Ýi c°Ýi: Tí M·c, chào cháu, ngÓi xuÑng i! Nét kinh ng¡c lúc mÛi vëa th¥y cô ã tan bi¿n.

Anh ngÓi vÛi cô trên xô pha trò chuyÇn cùng m¹: Bên ngoài tuy¿t ang r¡i m¹ ¡! M¹ anh nói: Có lÛn không? M¹ cé t°ßng là con không tÛi ché! Sau này g·p ph£i thÝi ti¿t nh° v­y, con không c§n tÛi nïa. Þ ây có chuyên gia, có bác s), có y tá, l¡i có ng°Ýi trông m¹, ng°Ýi nào ng°Ýi n¥y °ãc viÇc h¡n con nhiÁu! Vâng vâng vâng, là con vô dång nh¥t! Không tiÇn chen miÇng vào, cô chÉ ngÓi yên, th§m ánh giá tình c£m hai m¹ con anh qu£ thñc r¥t tÑt. RÓi bà nói: Con i kêu ng°Ýi ta pha mÙt ¥m trà l¡i ây. Tí M·c, cháu muÑn uÑng sïa hay gì nào? Không sao, cô ¥y uÑng trà cing °ãc! Anh áp l¡i rÓi i ra ngoài. Cô bi¿t, m¹ anh làm nh° v­y là có chç ý. Hai éa ß biÇt thñ ó có °ãc không? Cô ng¡c nhiên, ng©ng §u, th¥y m¹ anh kh½ mÉm c°Ýi nhìn mình, cing c°Ýi áp l¡i: D¡, r¥t tÑt ¡. Tính nó nh° th¿, cháu có chËu nÕi không? Cô chÉ c°Ýi trë, không bi¿t tr£ lÝi nh° th¿ nào. Bà Giang nói ti¿p: Tính nó vÛi ba nó là të mÙt khuôn úc ra, b°Ûng không chËu nÕi. Lúc tr°Ûc ông ¥y không cho nó ra n°Ûc ngoài hÍc, th¥y trong n°Ûc hÍc cing không thua kém gì, v­y mà nó v«n quy¿t i cho b±ng °ãc, gi¥u nhà i thi. Lúc bi¿t °ãc, ông ¥y nÕi c¡n thËnh nÙ, l¥y cái g¡t tàn ­p nó, cing may là chÉ trúng vai. Sau ó nhÑt nó vào trong phòng, c¥m không cho ra ngoài, th¿ là nó cing nh¥t quy¿t bÏ c¡m, nía iÃm cing không chËu thÏa hiÇp. T°ßng t°ãng ra c£nh ó, cô không khÏi mÉm c°Ýi. úng lúc này, anh mß cía b°Ûc vào: Hai ng°Ýi ang nói gì ¥y? Bà c°Ýi: °¡ng nhiên là kà chuyÇn x¥u cça con hÓi nhÏ rÓi! Anh trß nên h¡i lúng túng: ChuyÇn x¥u gì? M¹, m¹ tha cho con i, coi chëng m¹ hù ng°Ýi ta sã ch¡y m¥t bây giÝ! ChuyÇn x¥u hÓi nhÏ cça anh tính ra cing không ít, cho nên chÉ có thà xuÑng n°Ûc nn nÉ m¹.

Hai ng°Ýi ngÓi thêm mÙt hÓi nïa rÓi bà uÕi anh vÁ. Ra khÏi bÇnh viÇn, trông anh có v» r¥t vui, lúc lên xe c¥t ti¿ng hÏi: M¹ anh nói gì v­y? Cô nhìn c£nh v­t bên ngoài, áp: Có gì âu! HÓi nãy mÛi nói °ãc vài câu, anh ã trß l¡i rÓi. Th¥y mÙt nhà hàng, bång ã ói meo, cô hÏi: Th¿ chúng ta có còn c§n n c¡m không ây? Anh b­t c°Ýi: C§n ché, ai b£o không c§n âu!

ThÝi gian trôi qua th­t nhanh. Anh ang vào giai o¡n b­n bù §u vÛi công viÇc, nhïng chuy¿n công tác trÍng y¿u thì i là không thà tránh khÏi, nh°ng có thà thoái thác °ãc thì liÁn thoái thác. Dù v­y, nhïng cuÙc iÇn tho¡i hàng ngày vÛi m¹ v«n °ãc duy trì. Cô không hÏi nhiÁu vÁ bÇnh tình cça bà, chÉ bi¿t là bây giÝ còn ang trong giai o¡n trË liÇu b±ng hóa ch¥t. Có nhiÁu lúc, sñ quan tâm chÉ c§n giï trong lòng, âu nh¥t thi¿t ph£i biÃu lÙ ra b±ng lÝi nói.

Cô b°Ûc vào phòng l¥y Ó i t¯m thì th¥y anh ang nói chuyÇn qua iÇn tho¡i vÛi m¹: M¹, m¹ cing bi¿t tính con rÓi ¥y. Bây giÝ cái gì con cing có thà nghe ba, nh°ng chuyÇn này thì tuyÇt Ñi không có °Ýng th°¡ng l°ãng. Hình nh° có chuyÇn gì ó mà nghe giÍng anh r¥t gay g¯t. Anh ng©ng §u, th¥y cô vào liÁn ngëng l¡i: °ãc rÓi, con không nói nhiÁu nïa. Mai con l¡i qua thm m¹. M¹ nhÛ n thêm mÙt chút gì ó i, bác s) nói g§n ây kh©u vË cça m¹ r¥t kém&

T¯m xong i ra ngoài, th¥y anh xoài ng°Ýi trên gh¿ có v» mÏi mÇt, cô lay lay, muÑn anh i ngç. Anh túm l¥y tay cô, kéo vào lòng ôm th­t ch·t, ngón tay l¡ ãng cuÑn cuÑn mÙt lÍn tóc dài, §u tña vào vai cô. Lúc này ây, c£m giác b¥t lñc lan tràn mÍi ngóc ngách trong thân thà anh. Hóa ra, trên Ýi này cing có chuyÇn mà anh không có cách nào làm °ãc. Sao l¡i ph£i nh° v­y ché? Anh tr§m giÍng nói, trông th­t qu«n bách. Të tr°Ûc tÛi nay, anh luôn luôn tràn trÁ séc sÑng, v¡n sñ Áu thu­n lãi, ch°a tëng th¥y mÙt Giang Tu Nhân b¥t lñc nh° v­y. Lòng cô th¯t l¡i, tùy ý anh ôm ch·t mình.

Hôm nay, m¹ anh phái ng°Ýi ¿n tìm cô. SuÑt dÍc °Ýng i, dù bên ngoài tÏ ra bình th°Ýng, nh°ng trong lòng v«n nh¥p nhÕm không yên. Trên TV có r¥t nhiÁu c£nh gia ình nhà trai không ch¥p thu­n ng°Ýi mà con mình chÍn, ¿n g·p cô gái, °a ra mÙt kho£n tiÁn vÛi iÁu kiÇn cô ph£i bi¿n m¥t. ChuyÇn ó s½ không x£y ra vÛi chính cô ché? V­y thì quá là hèn kém rÓi!

¿n n¡i, ng°Ýi °a cô tÛi cung kính mß cía, mÝi cô vào. Bên trong phòng v«n bày §y hoa t°¡i thuÙc ç các loài, b°Ûc chân vào có c£m giác nh° ang l¡c vào biÃn hoa, chÉ khác là trong h°¡ng hoa có l«n mùi thuÑc, nh¯c ng°Ýi ta nhÛ ây là bÇnh viÇn. M¹ anh ngÓi trên xô pha, trên bàn trà là mÙt bình hoa mà có l½ bà ang c¯m dß tr°Ûc khi cô ¿n. Th¥y cô, bà c°Ýi t°¡i: L¡i ây, bác không qu¥y r§y cháu làm viÇc ché? Cô c°Ýi: D¡ không! M·c dù m¹ anh không ng¡o m¡n khinh ng°Ýi nh° trên TV v«n chi¿u, nh°ng cô v«n c£m th¥y không °ãc tñ nhiên. Th° ký L°u, thay ¥m trà giúp tôi nhé! R¥t nhanh, ng°Ýi v­n âu phåc ph³ng phiu vëa °a cô tÛi kia ã b°ng lên mÙt ¥m trà ·t trên bàn, rót ra hai chén ·t tr°Ûc m·t hai ng°Ýi, sau ó lui ra ngoài.

Cha cça bác thích uÑng trà nên r¥t hay nói vÁ nghÇ thu­t pha trà bác. Cing là pha, nh°ng n°Ûc §u tiên là ¯ng, n°Ûc thé hai ngÍt, sau n°Ûc thé ba thì ­m à, ¿n n°Ûc thé nm thì m¥t i mùi vË. L§n §u tiên nghe nói vÁ kinh nghiÇm pha trà, tuy nghe cing hay nh°ng cô v«n không hiÃu t¡i sao m¹ anh l¡i nói nhïng chuyÇn này vÛi mình.

Bà Giang nâng chén trà lên: Cháu uÑng mÙt ngåm thí xem. Cô làm theo lÝi bà, th¥y qu£ nhiên là ¯ng. Bà nói ti¿p: Bác sÑng mÙt Ýi rÓi, nghiÇm ra hôn nhân và tình yêu không khác vÛi pha trà là m¥y, có khi ¯ng, lúc ngÍt ngào, lâu rÓi thì s½ ch³ng còn vË gì c£.

Cháu ëng th¥y bác thì sã. Bác cing chÉ là mÙt ng°Ýi m¹ bình th°Ýng, bi¿t Tu Nhân thích cháu nên muÑn hiÃu cháu h¡n mà thôi. Cô ng©ng §u, th¥y m¹ anh v«n c°Ýi hiÁn lành, tuyÇt không giÑng nhïng vai ác trong phim, l¡nh lùng, cao ng¡o. Sao v­y kìa, có ph£i diÅn l§m rÓi không? N¿u bà cing y nh° v­y, ít ra còn n±m trong dñ liÇu, nh°ng bà l¡i dËu dàng, dÅ g§n th¿ này, không khÏi khi¿n cô bÑi rÑi.

Cái tính ngang ng¡nh cça Tu Nhân cing chÉ có cháu thu phåc °ãc thôi. Ng°Ýi ta nói m×i thé Áu có kh¯c tinh cça mình, qu£ là có lý. Cháu bi¿t ¥y, nhïng nm qua nó lêu lÕng bên ngoài, chúng tôi cing không có cách nào qu£n °ãc, chÉ bi¿t nh¯m mÙt m¯t mß mÙt m¯t. Nh°ng nói gì thì nói, bác ch°a tëng g·p nhïng ng°Ýi phå nï bên ngoài cça nó bao giÝ, cháu là ng°Ýi §u tiên nó d«n ¿n tr°Ûc m·t bác ¥y. Ng¡c nhiên bi¿t anh Ñi vÛi mình là h¿t lòng, cô th¥y th­t ngÍt ngào.

Tr°Ûc kia nó tuÕi tr» háo th¯ng, °ãc nhiÁu ng°Ýi c°ng nñng nên sÑng r¥t buông th£. VÁ n°Ûc, làm ra tiÁn mÙt cái là mua ngay chi¿c xe h¡i giá hai trm v¡n, ngày ngày diÅu i kh¯p n¡i. ChuyÇn ¿n tai ba nó, th¿ là ông ¥y tìm nó vÁ giáo hu¥n cho mÙt bïa rÓi kêu th° ký xí lý xe. Nó không chËu, hai ng°Ýi vëa th¥y m·t ã y nh° ¥u bò, ¿n t­n bây giÝ cing không nói chuyÇn àng hoàng vÛi nhau. Bác l§n nào cing ph£i làm ng°Ýi hòa gi£i.

Th¥y chén trà cça bà ã c¡n, cô b°ng ¥m lên châm l¡i cho §y. M¹ anh ón l¥y, uÑng vài hÛp rÓi nhìn cô: Bây giÝ, nó ã ±m tính h¡n x°a nhiÁu, sñ nghiÇp cing khá. Ng°Ýi ta cé nói nó thành công là dña vào cha, nh°ng th­t sñ thì có ti¿ng mà không có mi¿ng. Tính ông ¥y nh° v­y, Ýi nào nhúng tay giúp nó, m×i l§n g·p không gi£ng cho nó mÙt bài ã là tÑt l¯m rÓi.

Cô không tiÇn c¯t ngang, chÉ yên vË làm ng°Ýi nghe. Bác bi¿t cháu vÛi nó qua l¡i cing °ãc hai nm rÓi, ch°a có ai bên nó °ãc lâu nh° v­y. N¿u cháu ngh) bác không có t° t°ßng phong ki¿n thì cháu l§m to. Bác chÉ có m×i mÙt mån con, cho nên chÉ muÑn nó °ãc vui v». V£ l¡i vÛi tính nó, muÑn ép cái §u céng nh° bò cça nó xuÑng g·m cÏ còn khó h¡n làm n°Ûc sông Hoàng ch£y ng°ãc. Qua tr­n bÇnh này, bác cing ngh) thông rÓi. ChuyÇn Ýi vô th°Ýng, chÉ c§n Tu Nhân chÍn cháu, bác cing s½ không ph£n Ñi.

TrÝi ¥t! Sao l¡i nh° th¿ này? Có ph£i cô quá cñc oan rÓi hay không, coi cha m¹ cça ai cing nh° cha m¹ Tôn Bình Hoa? Tí M·c không thà nói °ãc gì nïa.

Cháu thì sao? Cháu Ñi vÛi Tu Nhân th¿ nào? Có yêu nó không? ây là lÝi cça mÙt bà m¹ ang hÏi ng°Ýi yêu cça con bà sao? Cô tr§m ngâm giây lát, hít mÙt h¡i sâu rÓi ng©ng §u nhìn bà, ánh m¯t trong veo: Cháu cing không bi¿t, cháu chÉ bi¿t bây giÝ cháu yêu anh ¥y, muÑn °ãc bên anh ¥y. Cháu s½ yêu anh ¥y ¿n ngày nào không còn có thà yêu anh ¥y °ãc mÛi thôi!

Nh° th¿ là ã ç, không ph£i sao? N¿u cé mß miÇng ra là nói trÍn Ýi trÍn ki¿p thì th­t gi£ dÑi, bßi ai có thà bi¿t °ãc chuyÇn ngày sau. Nh°ng cé theo thñc lòng mình, yêu cho ¿n khi mÍi chuyÇn thay Õi, ¿n khi không còn có thà yêu nïa, thì ó cing ç rÓi. Mà mÍi thé r¥t có thà thay Õi trong thÝi gian ng¯n, mÙt nm hai nm, nh°ng cing có thà là c£ Ýi, ¿n t­n khi nh¯m m¯t xuôi tay.

M¹ anh c°Ýi. Tuy th° ký ã iÁu tra vÁ cô vô cùng t°Ýng t­n, nh°ng bà phát hiÇn chÉ c§n nhìn vào m¯t cô s½ hiÃu cô là ng°Ýi nh° th¿ nào. MÙt ng°Ýi có ôi m¯t trong veo nh° n°Ûc, không chút gi£ dÑi nh° th¿ nh¥t Ënh là có mÙt tâm hÓn trong sáng. Có thà nghèo vÁ v­t ch¥t ¥y, nh°ng nÙi tâm thì ch¯c ch¯n s½ khác. N¿u không thì sao th±ng con ch³ng ra gì theo nh° lÝi cça chÓng bà l¡i có thà vì cô mà dëng b°Ûc, quy¿n luy¿n cho ¿n t­n bây giÝ, th­m chí còn c¯m §u vào ché? Ngh) ¿n ông chÓng cÑ ch¥p, bà thß dài. Cé luôn miÇng m¯ng con là §u bò, l¡i ch³ng bi¿t cái tính b°ßng bÉnh cça nó hoàn toàn là do di truyÁn të chính mình mà ra!

Ch°¡ng 24

Hôm nay Tí M·c xách mÙt bình giï nhiÇt i thm m¹ anh. L§n tr°Ûc các bác s) cho bi¿t sau khi trË liÇu b±ng hóa ch¥t, kh©u vË cça bà Giang v«n không tÑt, anh ã nói, ch³ng bi¿t là hïu tâm hay vô ý: M·c M·c n¥u canh ngon l¯m, l§n sau à cô ¥y n¥u mang tÛi ây cho m¹. Cô chÉ bi¿t éng ng©n ra bên c¡nh, thëa nh­n không °ãc, mà phç nh­n cing không xong. Të hôm ¥y, lòng cô v«n canh cánh chuyÇn này. Thé b£y °ãc nghÉ, cô liÁn i mua nguyên liÇu vÁ n¥u canh em ¿n bÇnh viÇn. Trên hành lang, cô y tá chuyên chm sóc m¹ anh i ngang qua th¥y cô liÁn c¥t ti¿ng chào: ChË ¿n rÓi à! Ngày th°Ýng theo anh tÛi ây °ãc m¥y l§n nên cing có chút quen bi¿t, cô c°Ýi g­t §u l¡i.

ang Ënh ©y cía b°Ûc vào, chãt nghe th¥y bên trong phòng có ng°Ýi ang nói chuyÇn, là ti¿ng hai ng°Ýi phå nï, tuy cách cánh cía khép hÝ nh°ng nghe v«n r¥t rõ ràng, cô ang tính lui ra thì nghe th¥y giÍng bà Giang truyÁn tÛi: ChË bi¿t ý Tu Nhân ché, chË ã nói vÛi nó là chia tay vÛi cô gái hÍ TriÇu ó i, nh°ng chuyÇn ó khó l¯m, tính nó b°Ûng nh° v­y mà.

Tr°Ûc giÝ Tu Nhân có nghiêm túc trong chuyÇn tình c£m âu, không thì nó ã không buông th£ nh° th¿ rÓi. Khó l¯m nó mÛi c£i bi¿n, Áu là nhÝ cô TriÇu kia, chË cing th¥y yên tâm. Nh°ng e là cha nó s½ không Óng ý, t° t°ßng cÑ ch¥p cça ông ¥y âu ph£i mÙt sÛm mÙt chiÁu, dÅ gì thay Õi. Ch¯c s¯p sía mÙt tr­n long trÝi lß ¥t nïa rÓi&

VÛi anh rà thì ch³ng có n°Ûc th°¡ng l°ãng rÓi, ông cça Tu Nhân ã chÍn sµn cháu dâu të lâu, hai nhà l¡i là chi¿n hïu& chË cing hiÃu anh rà nh¥t còn gì, anh ¥y x°a nay coi trÍng nh¥t là lÝi héa&

M¹ anh kh½ ë mÙt ti¿ng: Có câu không thù không thành cha con, qu£ nhiên éng vÛi hai cha con nhà này. M¥y nm nay, th¥y bên nhà hÍ TÑng không ngó ngàng gì ¿n Tu Nhân, chË cé ngá hÍ không °a vì nó quá phóng túng. Có °ãc m×i mÙt mån con, chÉ c§n nó th¥y thích thì chË cing theo ý nó. M¥y nm qua TÑng Linh Linh cing biÁn biÇt ß n°Ûc ngoài, cé t°ßng vå này chìm rÓi. Ai ngÝ chË ngã bÇnh, gia ình bên ¥y ¿n thm rÓi kh¡i l¡i&

L§n tr°Ûc cùng i uÑng trà vÛi KiÁu phu nhân, em th¥y TÑng Linh Linh rÓi. Trông con bé r¥t thÝi th°ãng. Em cing có nh­n ra âu, ¿n khi KiÁu phu nhân nói mÛi bi¿t. Con bé mÛi të Mù du hÍc vÁ&

Tí M·c v«n l³ng l·ng éng nh° ang nghe chuyÇn cça ng°Ýi khác, t­n mÙt hÓi lâu sau mÛi rùng mình. Hóa ra të §u tÛi cuÑi cô chÉ là ng°Ýi thé ba mà thôi, anh ã sÛm có vË hôn thê rÓi! V­y mà anh ch°a bao giÝ nh¯c ¿n& Nh°ng viÇc gì anh ph£i nói chuyÇn này vÛi cô? Cô là gì cça anh nào? V­y không ph£i tÑt sao? Hai ng°Ýi môn ng hÙ Ñi, Áu là con nhà danh giá. Cô nên chúc mëng anh mÛi úng!

Cô rÝi cánh cía, b°Ûc lïng thïng trên hành lang dài d±ng d·c. L¡i g·p cô y tá ban nãy, trên m·t cô v«n là nå c°Ýi iÁm t)nh, °a bình giï nhiÇt trong tay ra: NhÝ chË mang cho bÇnh nhân giúp em, bây giÝ bà ¥y ang nghÉ ng¡i. Không nhìn ánh m¯t cô y tá, Tí M·c xoay ng°Ýi rÝi i. Bên ngoài trÝi ang Õ m°a, tuy¿t v«n r¡i không ngëng. Gió thÕi vù vù tung v¡t áo cô bay bay. H¡i thß cô ph£ ra hóa thành nhïng cåm tr¯ng xóa tr°Ûc m·t. Mùa xuân v«n ch°a ¿n nïa sao? Sao l¡i l¡nh nh° th¿ này? Thành phÑ này úng là ch³ng có gì tÑt, mùa ông thì tÛi sÛm, mùa xuân l¡i tÛi muÙn, gió båi không ngëng, ch³ng b±ng thË tr¥n nhÏ quê cô, sông n°Ûc hïu tình, bÑn mùa Áu là xuân.

Anh vÁ nhà sÛm, trong không khí còn thoang tho£ng mùi th¡m cça théc n, nh°ng không th¥y bóng dáng cô âu, gÍi m¥y cú iÇn tho¡i cing không th¥y b¯t máy. S¯c trÝi càng ngày càng tÑi en. Anh i i l¡i l¡i trong phòng, cn nhà quá ×i yên t)nh, chÉ có ti¿ng kim Óng hÓ Áu Áu tích t¯c truyÁn vào trong tai khi¿n lòng ng°Ýi càng thêm phiÁn não. Mß TV ra, chuyÃn kênh liên tåc, lúc qung iÁu khiÃn sang mÙt bên, nhìn Óng hÓ th¥y ã h¡n m°Ýi giÝ, anh chÙp l¥y chìa khóa trên gh¿, vÍt ra ngoài. Xe vëa ra khÏi cÕng biÇt thñ ã th¥y trên °Ýng có mÙt dáng ng°Ýi nhÏ nh¯n, §u cúi g±m xuÑng, ang b°Ûc i vÛi tÑc Ù ch­m nh° rùa. Anh phát hÏa, ng°Ýi àn bà ngÑc ngh¿ch này, l½ nào cô không bi¿t tuy¿t ang r¡i nhiÁu sao?

Xe th¯ng g¥p ngay bên c¡nh cô. Tí M·c g§n nh° không còn c£m giác nïa, v«n ch­m rãi b°Ûc i. Anh ©y cía xuÑng xe, gi­n dï nói: Em iên à, không th¥y tuy¿t ang r¡i sao? Lúc này cô mÛi nh° sñc tÉnh, ng©ng §u lên, mß to m¯t nhìn anh: Là anh à?

Anh chÉ lo à ý toàn thân cô ang °Ût «m nên không chú ý có iÁu gì ó không Õn, b¯t l¥y tay cô: Cái gì mà là anh? Trë anh ra còn ai khác? Qung Tí M·c lên xe, anh vÙi vã l¥y khn gi¥y lau cho cô. M·t cô l¡nh nh° bng, tóc °Ût nh¹p, áo khoác ngoài cing ch³ng h¡n gì. Vëa cßi ra cho cô, anh vëa m¯ng: RÑt cuÙc em vëa i âu? Sao anh gÍi nhiÁu nh° v­y mà không b¯t máy? Cô không tr£ lÝi, chÉ ngÓi yên không nhúc nhích. C£ áo len bên trong cça cô cing °Ût, anh ngëng l¡i, vÙi vàng khßi Ùng xe. Ôm cô lên l§u, °a cô vào phòng t¯m, mß n°Ûc nóng, chÉ mÙt lát c£ phòng t¯m ã ng­p trong h¡i n°Ûc. em qu§n áo tÛi, th¥y cô v«n ngÓi y nguyên trong bÓn t¯m, y phåc còn nguyên trên ng°Ýi, anh ném qu§n áo trên tay vào giÏ ñng Ó s¡ch, ch¡y tÛi tr°Ûc m·t cô: RÑt cuÙc là em làm sao? Ngã bÇnh rÓi à? Tñ hành h¡ mình nh° v­y không Õ bÇnh cing khó! Không b¯t °ãc taxi thì ít ra cing ph£i bi¿t gÍi anh tÛi ón ché! Trong nhà âu ph£i chÉ có mÙt chi¿c xe, b£o cô i hÍc lái, cô không chËu! Ënh thuê tài x¿ °a ón cô hàng ngày, cô cing sÑng ch¿t không chËu, nói làm th¿ là quá rêu rao. Tr°Ûc giÝ v«n à tùy theo ý cô, giÝ xem ra không thuê tài x¿ là không °ãc rÓi!

°a tay cßi giùm cô chi¿c áo len, cô th¥p giÍng nói: Ã em tñ làm. Anh thí nhiÇt Ù n°Ûc, th¥y vëa ç liÁn c§m vòi sen gÙi §u cho cô. Dòng n°Ûc ¥m áp të të th¥m vào da thËt, cô chãt rùng mình. Anh ang dùng d§u gÙi xoa tóc cho cô, cing nh­n th¥y iÁu ó: Em sao v­y? Cô ng©n ra mÙt hÓi, c§m l¥y vòi sen: Ã em, em tñ làm. Anh b­t c°Ýi. Da m·t ng°Ýi phå nï này lúc nào cing mÏng nên r¥t khó ti¿p nh­n sñ ti¿p xúc táo b¡o cça anh. °ãc, anh i ra ngoài. Em mau t¯m i, Ã n°Ûc l¡nh là bË c£m ó.

Cô t¯m r¥t lâu, cing ph£i ¿n mÙt ti¿ng Óng hÓ. Anh lo cô ngç quên trong ó nên cé cách mÙt lát l¡i len lén mß cía nhìn. Xong xuôi, cô m·c áo choàng tr¯ng b°Ûc ra, nh­n l¥y chi¿c khn khô të anh, ngÓi tr°Ûc bàn trang iÃm ch­m rãi lau tóc. Quan sát mÙt hÓi, anh c£m th¥y có iÁu gì ó khang khác nh°ng không bi¿t cå thà là ß âu, Ënh hÏi cho rõ nh°ng th¥y cô có v» r¥t mÇt mÏi nên thôi, quy¿t Ënh i t¯m. Lúc anh t¯m xong thì cô ã ngç. B°Ûc l¡i bên gi°Ýng sÝ trán cô, th¥y nong nóng, anh liÁn xuÑng th° phòng ß l§u d°Ûi tìm hÙp thuÑc, l¥y ra hai viên. Trß l¡i phòng, cô v«n n±m yên, h¡i thß Áu Áu, chéng tÏ ang ngç r¥t say. Làn tóc en nhánh v°¡ng trên gÑi tr¯ng, làm b­t lên khuôn m·t linh lãi ang íng hÓng vì nóng. Anh cúi ng°Ýi, trên ng°Ýi cô có h°¡ng th¡m thanh thanh sau khi t¯m, nghe r¥t dÅ chËu. Thñc ra trên ng°Ýi anh cing có mùi này, nh°ng h°¡ng th¡m të cô không hiÃu sao l¡i ·c biÇt t°¡i mát, rung Ùng lòng ng°Ýi. Chãt cô trß mình, dây l°ng chi¿c áo choàng t¯m trên ng°Ýi kh½ lÏng ra, làm lÙ ra nhïng °Ýng cong th¥p thoáng phía d°Ûi. Anh th¥y miÇng mình khô khÑc, vÙi vàng dÝi t§m m¯t, kh½ lay cô: M·c M·c, uÑng thuÑc i! Cô ­m ë rÓi l¡i xoay ng°Ýi, ti¿p tåc ngç. Anh th¥y dß khóc dß c°Ýi, nh°ng không thà à m·c nh° th¿ °ãc, bèn ·t cÑc n°Ûc và thuÑc xuÑng, nâng cô d­y: Ngoan nào, mau uÑng thuÑc i, không thì ch¯c ch¯n mai em s½ Õ bÇnh ó! Nghe mà cô cé ngá mình ang n±m m¡, vì hÓi bé, cha cô luôn d× dành cô uÑng thuÑc nh° th¿. ¯Ûc gì °ãc ß mãi trong mÙng, trß l¡i tuÕi th¡ ¥u vô °u vô lo, à °ãc cha m¹ c°ng chiÁu, nâng niu thì hay bi¿t m¥y!

Anh v× v× má cô: M·c M·c, nh¥t Ënh ph£i uÑng thuÑc. RÑt cuÙc cô cing tÉnh l¡i, mông lung mß m¯t nhìn anh. Anh c°Ýi: CuÑi cùng cing tÉnh rÓi! Nào, uÑng thuÑc i! Cô ngoan ngoãn hé miÇng, ng­m thuÑc vào rÓi uÑng mÙt hÛp n°Ûc, nuÑt trôi thuÑc. Anh hài lòng ·t cô trß l¡i gi°Ýng, ¯p l¡i chn, dËu dàng nói: Em ngç i. C£m giác sau khi hoàn thành tÑt ¹p mÙt công trình xây dñng ch°a ch¯c ã khi¿n anh thÏa mãn nh° lúc này. Cô mß to m¯t nhìn anh. ang Ënh xem gi¥y tÝ, quay §u l¡i, th¥y cô v«n ang nhìn anh, c°Ýi: Hôm nay em h¡i kó cåc ph£i không? Th¥y cô ÷ l¡i vào mình nh° th¿, tâm tình anh Ùt nhiên tÑt lên mÙt cách kó l¡, buông gi¥y tÝ, leo lên gi°Ýng ôm cô: Anh có th¥y th¿ âu, em mau ngç i! C¡ch mÙt ti¿ng, t¯t iÇn, trong phòng tÑi om.

Cô vùi §u vào ngñc anh, nghe ti¿ng tim anh ­p tëng nhËp, tëng nhËp mÙt ch­m rãi. Mùi vË cça anh ng­p tràn té phía. Lòng cô chãt cay xè. Thì ra con °Ýng này cing ã ¿n o¡n cuÑi rÓi, mÍi con °Ýng nào rÓi cing có iÃm k¿t thúc! C£m giác °ãc sñ b¥t an cça cô l«n bàn tay nhÏ bé ang không ngëng du t©u trên ng°Ýi mình, anh hít sâu mÙt h¡i, ghé vào tai cô: Em không muÑn ngç ph£i không? Cô không tr£ lÝi, chÉ xoay §u, ch·n l¡i miÇng anh, §u l°ái mÁm m¡i v°¡n vào bên trong, cùng anh ch¡i trò uÕi b¯t. Ng­p ngëng mÙt giây Óng hÓ, sau ó anh l­p téc trß nên chç Ùng, tay nhanh chóng cßi chi¿c áo choàng trên ng°Ýi cô, vuÑt ve làn da nõn nà, làm d­y lên tëng ãt lía mãnh liÇt. Môi anh b¥t giác tr°ãt ¿n bÝ ngñc cô, nh¥n nhá không rÝi. A& Ti¿ng rên rÉ không kÁm nén °ãc b­t ra khÏi miÇng cô, vang vÍng trong cn phòng tÑi en, t)nh mËch. Ùng tác anh ngày càng cuÓng nhiÇt, nh° thà muÑn béc ra nhïng ti¿ng rên rÉ §y mê ho·c cça cô trong c¡n thß dÑc&

Cô rÝi gi°Ýng r¥t muÙn, lúc này anh ã i ra ngoài, à l¡i mÙt m©u gi¥y n¡i §u gi°Ýng: Emd­y xong nhÛ n sáng, uÑng thuÑc nhé! N×i chua xót quen thuÙc l¡i dâng lên trong lòng, cô l¯c §u, të të ngÓi d­y. T¯m ría, thay Ó, b°Ûc xuÑng l§u, cô mÛi bi¿t dì Tr°¡ng ã ¿n. Th¥y cô xuÑng, bà vÙi vàng ch¡y tÛi: Sao cô l¡i xuÑng ây! C­u Giang nói cô bÇnh, kêu tôi hôm nay qua chm sóc cô. Th°Ýng thì thé B£y, Chç nh­t, dì Tr°¡ng °ãc nghÉ. Cô ngÓi xuÑng: Không sao âu ¡, cháu chÉ bË c£m mÙt xíu thôi. Dì Tr°¡ng b°ng tÛi mÙt chén cháo tr¯ng và m¥y )a théc n: C­u Giang ã kêu tôi chu©n bË chút Ó n nh¹, cô n i. Còn có c£ thuÑc nïa, c­u ¥y d·n tôi nh¥t Ënh ph£i xem cô uÑng. Thì ra anh cing bi¿t cô sã nh¥t là uÑng thuÑc, të tr°Ûc tÛi giÝ có thà trÑn °ãc thì nh¥t Ënh cô s½ trÑn.

TÑi hôm qua không n uÑng gì, l¡i ph£i i bÙ të tr¡m xe bus vÁ m¥t mÙt o¡n khá dài nên hiÇn giÝ cô r¥t ói bång, n liÁn hai chén cháo. n xong, l¡i uÑng h¿t sÑ thuÑc dì Tr°¡ng °a cho. Vëa ·t chén xuÑng, hÇt nh° có th§n giao cách c£m, anh ã gÍi iÇn sang: Em á h¡n chút nào ch°a? Cô nhÏ nh¹ ë mÙt ti¿ng. V­y em nghÉ ng¡i nhiÁu mÙt chút, chiÁu anh s½ vÁ. ê xong, cô cúp máy.

éng tr°Ûc cía sÕ, nhìn nhïng bông tuy¿t không ngëng r¡i xuÑng, cô th¥y thÝi gian trôi th­t nhanh, nh°ng cing l¡i ch­m vô cùng. ã tëng có mÙt mùa ông tuy¿t r¡i, hai ng°Ýi rúc trên gi°Ýng cùng tr£i qua nhïng ngày giá rét, nhÛ l¡i mà c£m th¥y nh° mÛi ngày hôm qua. L¡i có mÙt mùa ông, hai ng°Ýi cùng ß tr¥n cÕ quê cô, n l©u nóng giïa trÝi gió rét, anh héng thú nói nh° v­y th­t là ·c s¯c. Thì ra mÍi chuyÇn ã qua lâu ¿n v­y rÓi, lâu ¿n d°Ýng nh° cô cing quên m¥t.

°a tay mß cía sÕ ra, gió b¯c ào ào thÕi vào, qu¥t vào m·t au rát, không chÉ l¡nh trên m·t mà d°Ýng nh° c£ trong lòng cing rét run lên. L¡nh, l¡nh ¿n th¥u x°¡ng, nh°ng c£ ng°Ýi cô giÝ ây l¡i tÉnh táo ¿n dË th°Ýng.

CH¯ NG 25

C­u có bi¿t TÑng Tinh Linh không? Cô nhìn dòng xe nh° n°Ûc bên ngoài cía sÕ. Giïa mÙt chiÁu mùa ông không khí trong lành, ngÓi trong mÙt quán cà phê ng¯m ng°Ýi xe qua l¡i, nghe Ùc t¥u d°¡ng c§m thì qu£ là h°ßng thå.

Phính ình °u nhã uÑng mÙt ngåm cà phê, ·t ly xuÑng rÓi mÛi áp: Không ph£i TÑng Linh Linh mÛi të Mù vÁ ó ché? Cô nàng này g§n ây r¥t nÕi danh, có b±ng c¥p, có gia th¿, l¡i có s¯c ¹p, không gây xôn xao sao °ãc! Bóng dáng cô ta liên låc xu¥t hiÇn trong các bïa tiÇc xã giao. Thç ô này tuy lÛn nh°ng cing th­t nhÏ, i âu cô cing g·p TÑng Linh Linh.

¿n c£ Phính ình cing nói v­y, xem ra cô ta cing r¥t khá. Có lúc mình ngh), mình và anh ¥y rÑt cuÙc là gì cça nhau? Anh ¥y rÑt cuÙc th­t lòng vÛi mình °ãc bao nhiêu? Th¥y Phính ình ag chm chú nhìn mình, cô nhún vai nói ti¿p: Nh°ng rÓi cing ch³ng tìm °ãc áp án. Anh th­m chí còn ch°a tëng nói yêu cô.

Phính ình nói nh° vëa an çi, l¡i nh° pha chút ng°áng mÙ: C­u ó, có phúc mà không bi¿t mình có phúc. Anh ¥y ã vì c­u mà të bÏ c£ rëng mù nï rÓi, còn ch°a th¥y ç sao? C­u không bi¿t tr°Ûc kia Giang Tu Nhân nh° th¿ nào âu, v­y mà bây giÝ trông anh ¥y hÇt nh° ng°Ýi àn ông ã có gia ình rÓi ¥y. C­u còn muÑn anh ¥y th¿ nào nïa? àn ông mà chËu cÙt ch·t mình vào mÙt ch×, không nghi ngÝ gì là anh ta yêu ghê gÛm l¯m rÓi, bßi có m¥y ng°Ýi làm °ãc nh° th¿ âu, bên ngoài là c£ mÙt th¿ giÛi ang h¥p d«n gÍi mÝi kia mà! Có nhiÁu khi không héa h¹n gì cing l¡i là mÙt kiÃu héa h¹n, bßi ã quá yêu nên sã héa rÓi s½ không thñc hiÇn °ãc, ch³ng thà l¥y hành Ùng ra chéng minh.

Phính ình b×ng nhiên ngëng l¡i. Theo ánh m¯t b¡n, Tí M·c nhìn th¥y mÙt cô gái xinh ¹p vÛi ôi m¯t r¥t sáng và nhïng °Ýng cong duyên dáng, trên ng°Ýi toàn Ó hiÇu Chanel ang i vÁ phía này, có l½ là có h¹n vÛi b¡n. Th¥y Phính ình, cô nàng mÉm c°Ýi thay cho lÝi chào, i l°Ût qua, Ã l¡i mÙt làn gió th¡m ngát. M·t Phính ình §y v» kinh ng¡c, Tí M·c c¥t ti¿ng hÏi: C­u bi¿t cô ¥y à? Khóe miÇng cô b¡n kh½ cong lên, nía c°Ýi nía không nói: Th£o nào ng°Ýi ta nói ngày ëng nh¯c ng°Ýi, êm ëng nh¯c qu÷. C­u bi¿t cô ¥y là ai không, chính là TÑng Linh Linh mà chúng ta vëa nói ¥y!

Tí M·c h¡i ng¡c nhiên, vÙi nhìn l¡i h°Ûng TÑng Linh Linh vëa i, nh°ng t§m nhìn bË che bßi mÙt sÑ Ó trang trí trong quán nên cô chÉ m¡ hÓ nhìn th¥y mÙt bóng l°ng thanh m£nh vÛi dáng iÇu cñc kó th°Ût tha. Th­t à? Phính ình l°Ým nguýt: Th­t nh° tréng luÙc, dám cá vÛi c­u ¥y. Mình g·p cô ta trong các dËp xã giao m¥y l§n rÓi. UÑng thêm mÙt ngåm cà phê nïa, th¥y th§n s¯c Tí M·c là l¡, Phính ình Ùt nhiên nhÛ ¿n chuyÇn cô vëa hÏi: Tñ d°ng c­u l¡i hÏi vÁ TÑng Linh Linh làm gì? Cô c°Ýi chua chát: C­u bi¿t cô ¥y là ai không? Phính ình nhìn cô, ch³ng hiÃu gì c£: C­u có ý gì? Nå c°Ýi Tí M·c càng thêm chói m¯t: Cô ¥y là vË hôn thê ích thñc cça Giang Tu Nhân! Cing chính là ng°Ýi °ãc gÍi là tình Ëch cça mình! Phính ình gi­t mình, quay §u nhìn i nhìn l¡i m¥y l§n h°Ûng TÑng Linh Linh vëa i: Cô ¥y à? Sao có thà nh° v­y °ãc?

Sao l¡i không thà ché? Cô bình th£n v·n l¡i. Phính ình bË câu hÏi cça cô làm cho ng©n ng¡, lát sau mÛi áp: Mình ch°a tëng nghe Bình Hoa nh¯c ¿n bao giÝ. N¿u chuyÇn ó là th­t, sao m¥y lão ¥y l¡i không bi¿t cho °ãc? Cô l¡ Ånh nói: Th­t! Mình nghe m¹ anh ¥y nói, r±ng ông cça Tu Nhân ã chÍn& rÓi em chuyÇn ß bÇnh viÇn ra kà të §u tÛi uôi.

V­y c­u Ënh làm gì bây giÝ? Cô còn có thà làm gì nïa??? Tí M·c chÉ bi¿t c°Ýi khÕ: Không ngÝ °ãc ¿n cuÑi cùng mình l¡i là ng°Ýi thé ba ph£i không? Phính ình tuy dai d³ng vÛi Tôn Bình Hoa, nh°ng rÑt cuÙc v«n là ng°Ýi ¿n tr°Ûc, còn ng°Ýi cha m¹ anh ta giÛi thiÇu là k» ¿n sau, chÉ có thà ¥m éc làm ng°Ýi thé ba. Còn cô thì ng°ãc l¡i, b¥t lu­n anh vÛi TÑng Linh Linh là nh° th¿ nào, tóm l¡i cô v«n là k» ¿n sau. Ng°Ýi ta l¡i nÕi trÙi nh° th¿, chÉ m×i so vÁ gia th¿ thôi cing ã bÏ xa cô, cuÙc chi¿n này ch°a c§n ánh ã bi¿t th¯ng thua rÓi.

Anh b°Ûc vào nhà, ném c·p trên gh¿, tìm th¥y cô trong b¿p nh° th°Ýng lÇ. D¡o g§n ây, cô r¥t thích tñ mình n¥u n°Ûng, dì Tr°¡ng chÉ viÇc i mua Ó n vÁ. Anh sã cô v¥t v£, ã m¥y l§n Á c­p ¿n chuyÇn này nh°ng không có hiÇu qu£ nên ành thôi. Rón rén b°Ûc tÛi sau ôm cô, anh hÏi: Em n¥u gì th¿? Cô không r£nh tay, cing không quay §u l¡i: Mng Anh b­t c°Ýi, lòng th¥y ngÍt nh° uÑng m­t: Sao bi¿t anh thích n món này? V­y à? Em có bi¿t anh thích âu, n¿u bi¿t ã sÛm n¥u cho anh n rÓi! Cô nói gián, thñc ra ây là do m¹ anh cho cô bi¿t, l¡i còn chÉ cô cách n¥u, giÝ ây cô ch³ng qua là ang muÑn thñc hành mÙt chút mà thôi.

Vòng tay anh xi¿t l¡i, ¿n khi nghe °ãc ti¿ng kêu cça cô mÛi hung hng nói: Em nói l¡i mÙt l§n nïa thí xem! Cô b­t c°Ýi: °ãc rÓi, em không dám nïa. NÓi mng s¯p cháy rÓi ây này& Lúc này anh mÛi nh¹ nhàng nÛi lÏng ra.

Khi n c¡m, hai ng°Ýi ngÓi Ñi diÇn. Kh©u vË cça anh r¥t tÑt, n s¡ch h¿t nhïng gì cô n¥u, l¡i kà cho cô nghe vÁ chuyÇn ông nÙi anh: Ông cça anh thích n nh¥t là món này. HÓi ¥y ây là món sß tr°Ýng cça bà nÙi, nh°ng vào thÝi ¥y, hai ng°Ýi ph£i chia lìa, không °ãc sÑng g§n nhau, cho nên m×i l§n ông trß l¡i, bà Áu làm món này. Mng t°¡i ph£i ¿n mùa mÛi có, cho nên nm nào bà cing ào sµn, em ph¡i thành mng khô& Thì ra còn có chuyÇn nh° v­y nïa. Hai ng°Ýi ngÓi trên xô pha trong th° phòng, trên chi¿c bàn thçy tinh là hai chén trà xanh bÑc h¡i nghi ngút. Trong không khí lan tÏa mÙt h°¡ng vË ngÍt ngào. Anh kà ti¿p: Trong ¥n t°ãng cça anh, ông nÙi là mÙt ng°Ýi cñc kó nóng tính, nh°ng bà không bao giÝ tranh cãi vÛi ông, chÉ im l·ng làm viÇc nhà. M×i l§n ông nóng lên, bà l¡i l·ng l½ tránh i mÙt n¡i, chÝ ông h¿t gi­n mÛi trß vÁ. Anh ch°a bao giÝ th¥y ông bà Ï m·t tía tai vÛi nhau bao giÝ. Cô cça anh v«n luôn nhÏ to r±ng bà ëng nh«n nhËn ông quá, nh°ng bà nói không sao, nhËn mà ông ¥y th¥y khá h¡n thì bà có thà nhËn c£ Ýi °ãc. NhiÁu khi ngh) l¡i, anh th¥y bà quen chËu ñng quá, chuyÇn gì cing tñ gánh l¥y vào mình. Nh°ng Ñi vÛi bà, khÕ nh¥t chính là kho£ng thÝi gian ông ß trong quân ngi, không bi¿t sÑng ch¿t ra sao. NhiÁu nm nh° v­y mà bà còn chËu °ãc, huÑng hÓ bây giÝ ông ß ngay bên c¡nh, ngày êm làm b¡n vÛi bà, cho nên nhïng chuyÇn nhÏ nh·t nh° v­y, sao bà l¡i không thà nh°Ýng nhËn °ãc c¡ ché? V£ l¡i có l½ trong lòng bà cing không c£m th¥y khu¥t t¥t gì, bà lúc nào cing chÝ ông h¿t gi­n rÓi l¡i c°Ýi xòa ¿n bên ông.

Cô tìm mÙt t° th¿ tho£i mái, §u gÑi vào ùi anh, ôm mÙt chi¿c gÑi mÁm m¡i hình b°Ûm vÛi tông màu sáng, r¥t ¥m áp và dÅ chËu. Tay anh qu¥n l¥y tóc cô, nm ngón tay xòe thành chi¿c l°ãc, l¡ ãng ch£i. Sau ó có mÙt nm, bà nÙi Õ bÇnh r¥t n·ng. Bác s) nói có l½ bà không qua khÏi, ông liÁn b¡o phát, ba m¹ anh, rÓi ¿n c£ cô cing không ngn nÕi. Nh°ng të ó trß i, anh không hÁ th¥y ông nÕi nóng mÙt l§n nào nïa. Ngày ngày ông ¿n chm sóc bà, út cho bà n, kêu nhà b¿p Õi món liên tåc, cing ch³ng chËu cho ai Ùng vào bà, tñ ông làm h¿t. Cé nh° v­y kéo dài nm nm. Trong nm nm ¥y, ông cing të mÙt ng°Ýi khÏe m¡nh bi¿n thành tiÁu tåy, già nua, cho ¿n khi chính ông cing trß thành mÙt bÇnh nhân.

Lúc ¥y anh còn r¥t nhÏ nên không cé th¯c m¯c mãi, t¡i sao tính tình ông Ùt ngÙt thay Õi, trß nên tÑt nh° v­y, t¡i sao ông l¡i Ñi xí vÛi bà hoàn toàn khác h³n tr°Ûc ây? Ngày nào ông cing b°ng chén c¡m ngÓi tr°Ûc gi°Ýng út cho bà n, d× dành bà uÑng thuÑc, chÍc cho bà c°Ýi& ¿n c£ anh ông cing ch³ng Ñi tÑt nh° v­y! GiÍng anh d§n d§n tr§m xuÑng, °a m¯t nhìn th³ng vào cô, ch­m rãi cúi §u hôn trán cô, anh kà ti¿p: Sau ó bÇnh tình cça bà kéo dài cho ¿n khi không thà céu vãn °ãc nïa, ông ngày êm ß sát bên c¡nh, n¯m ch·t tay bà. Cô và m¹ anh khuyên nh° th¿ nào ông cing ch³ng chËu buông ra. Cé nh° v­y, ông ß bên bà cho ¿n t­n giây phút cuÑi cùng& Thanh âm cça anh trß nên ngh¹n ngào. Cô kh½ ng©ng §u lên, anh quay m·t sang mÙt bên nh° không muÑn à cô nhìn th¥y. Nh°ng Tí M·c v«n th¥y °ãc trong m¯t cça anh có gì ó ang lóng lánh. Cô l·ng l½ kéo áo anh, th¥p giÍng hÏi: Sau ó thì sao? Tay anh nh¹ nhàng v°¡n tÛi, r¥t lÛn, r¥t ¥m áp, an ch·t vào m°Ýi ngón tay cô, ch­m rãi °a lên nh¹ nhàng hôn: Sau ó& sau ó ch°a tÛi nía nm, ông nÙi cça anh cing qua Ýi. Ông ra i r¥t thanh th£n, r¥t vui v»&

Câu chuyÇn anh kà khi¿n cô chãt nhÛ tÛi mÙt ca khúc cça Tô Nhu¿ N¯m tay : Bßi yêu nhïng gì em yêu, m¡ nhïng gì em m¡, nên au n×i au cça em, h¡nh phúc vÛi nhïng gì em h¡nh phúc. Vì i con °Ýng em i, khÕ nhïng gì em khÕ, nên vui niÁm vui em vui, theo uÕi nhïng gì em theo uÕi. Bßi không dám nghe lÝi thÁ, không dám tin héa h¹n, nên an lòng khi th¥y em im l·ng, tñ nhç r±ng v­n mÇnh t°¡ng lai s½ ch³ng gió m°a, s½ không l­n ­n. Cho nên an lòng n¯m tay em mà ch³ng phân vân liÇu bàn tay ¥y có n¯m l¡i tay mình. Con °Ýng ki¿p tr°Ûc ch³ng dÅ i, nh°ng ã có ng°Ýi làm b¡n. Con °Ýng ki¿p này còn l¯m g­p ghÁnh, nên hãy n¯m tay nhau, ki¿p sau ta l¡i chung lÑi& (hic, nói chung ngh)a lÝi hát này là nh° th¿, mÍi ng°Ýi hiÃu t¡m nh° v­y nhé, iCy thñc không ç trình Ù l«n kiên nh«n à chuyÃn sang ti¿ng ViÇt sao cho nó xuôi tai *khóc*)

GiÍng hát kiên Ënh mà tang th°¡ng ¥y nh° ã n¿m tr£i mÍi t° vË cuÙc Ýi, kinh qua n×i au tình nhân th¿, cho nên mÛi có thà sâu l¯ng và th¥u hiÃu ¿n v­y. Thì ra ã n¯m tay nhau rÓi thì b¥t lu­n cuÙc sÑng có ¯ng cay hay ngÍt bùi cing ph£i có nhau, à ¿n tuÕi x¿ chiÁu nhìn l¡i, trong lòng không c£m th¥y ti¿c nuÑi.

Hai ng°Ýi n¥n ná trong th° phòng r¥t lâu. Lúc này ây, cô c£m th¥y g§n anh h¡n bao giÝ h¿t, §u gÑi trên ùi anh mà nghe lòng t)nh l·ng. Cing giÑng nh° khi còn bé, n¯m bàn tay to lÛn cça cha, cô c£m th¥y t¥t th£y trên Ýi này th­t t°¡i ¹p, ch³ng có gì áng sã, sau ó yên tâm ngç thi¿p i lúc nào không hay.

Cô không bi¿t khi nào anh s½ nói vÛi mình vÁ chuyÇn TÑng Linh Linh. Không muÑn chç Ùng mß miÇng, chÉ có thà chÝ, ngày qua ngày ph¥p phÏng không yên. Th¥y Tr§m TiÃu Giai lúc nào cing c°Ýi t°¡i nh° hoa, có thà th¥y cô nàng vÛi b¡n trai r¥t khng khít. VË tr°ßng phòng TËch không thà thành ôi vÛi cô cing ã bén duyên vÛi b¡n hÍc ci. Cho nên mÛi nói, duyên ¿n thì thành, không ¿n thì có gi°¡ng m¯t nhìn cing vô ích.

iÇn tho¡i lanh l£nh reo lên, ng°Ýi gÍi là Phính ình. Cô b¯t máy: Alô! Phính ình thm dò: D¡o này có b­n không? Cô c°Ýi: Không b­n l¯m! MuÑn i mua s¯m không? ThÝi trang xuân ã °ãc tung ra, Phính ình x°a nay thích mua s¯m nên d) nhiên không bÏ qua dËp này. Suy ngh) mÙt lát rÓi cô tr£ lÝi: ê, i! Hai ng°Ýi h¹n Ëa iÃm g·p m·t, sau ó cúp iÇn tho¡i. Cô gÍi cho anh báo tÑi nay không vÁ nhà n c¡m. Bi¿t cô vÛi Phính ình ra ngoài mua s¯m, anh mÛi Óng ý: °ãc rÓi, mua xong gÍi cho anh à anh i ón. Ënh cúp máy thì anh l¡i nói: Th» ngân hàng l§n tr°Ûc anh °a cho em có ß ó ché? NhÛ mua nhiÁu chút nhé! L§n tr°Ûc anh làm cho m¥y t¥m th», cô ch°a dùng tÛi, cing không nhÛ Ã ß âu. Nghe anh nh¯c ¿n, cô ­m ë m¥y ti¿ng, sau ó cúp máy.

Theo chân mÙt ng°Ýi ¹p nh° Phính ình, các nhân viên bán hàng cing phåc vå niÁm nß h¡n nhiÁu, ch³ng giÑng tr°Ûc kia khi cô i mÙt mình, mà th°Ýng là xem ché không mua. MÙt ám nhân viên tíu tít xúm quanh Phính ình, chÉ mÙt giÝ Óng hÓ sau cô nàng ã có trong tay r¥t nhiÁu chi¿n lãi ph©m.

L¡i i l°ãn mÙt vòng nïa, th¥y cing ç rÓi nên cô gÍi iÇn cho anh ¿n ón mình ß shop. Phính ình ang thí Ó. Chãt ám nhân viên bán hàng chào mÙt ng°Ýi khách mÛi tÛi vÛi khuôn m·t t°¡i c°Ýi: Xin chào cô TÑng, m¥y ngày cô không tÛi rÓi, ch× chúng tôi g§n ây có nh­p vÁ thêm r¥t nhiÁu Ó mÛi. Ng°Ýi °ãc gÍi là cô TÑng kia nói: em ¿n cho tôi xem thí mÙt chút! Trong giÍng nói êm ái có pha v» cao ng¡o. Nhân viên bán hàng vÙi vàng l¥y hàng tá Ó i qua. Tí M·c ang ngÓi giß t¡p chí ra coi, trong nh¥t thÝi ánh m¯t l°Ût tÛi ng°Ýi kia, không khÏi kinh ng¡c. ó là TÑng Linh Linh. Cô nàng ang ng¯m nghía y phåc, trông có v» hài lòng, quay §u hÏi nhân viên bán hàng: ChÉ có màu này thôi à? D¡, còn có màu vàng nh¡t nïa. GiÝ ang là thÝi trang mùa xuân nên tông màu h¡i sáng mÙt chút. TÑng Linh Linh nhìn l¡i y phåc rÓi nói: Gói l¡i giùm tôi m¥y bÙ này nhé! Ngay lúc ó, Phính ình trong bÙ Ó thí b°Ûc ra: Tí M·c, c­u th¥y sao? Trên ng°Ýi cô là mÙt bÙ váy liÁn thân lóng lánh vÛi eo l°ng r¥t cao, làm tôn lên nhïng °Ýng nét gãi c£m cça Phính ình, trông vëa cao quý vëa xinh ¹p. Tí M·c g­t §u: ¹p l¯m! Cô b¡n b­t c°Ýi: BÙ nào c­u cing nói ¹p! Hôm nay tÛ mà phá s£n là t¡i c­u ó! Tí M·c cing b­t c°Ýi: Nói c­u ¹p cing có tÙi! úng là khó chiÁu!

Phính ình dúi cho cô mÙt bÙ váy màu xanh: C­u m·c thí xem! Da c­u tr¯ng, m·c màu xanh r¥t ¹p, l¡i gãi c£m nïa! Hai chï gãi c£m ó nghe th­t xa vÝi vÛi cô, Tí M·c l¯c §u, nh°ng Phính ình v«n nh¥t quy¿t ©y cô vào phòng thí Ó.

Chi¿c váy mang phong cách cÕ iÃn vÛi tay lá, thân cao và °Ýng viÁn ng ten, m·c xong, kiÃm tra dây khóa kéo rÓi cô mÛi ©y cía b°Ûc ra. M¯t Phính ình sáng lên: Mình cing có m¯t chÍn ¥y ché, bi¿t ngay c­u m·c bÙ này s½ ¹p mà! MÙt cô nhân viên cing b°Ûc tÛi phå hÍa: úng v­y, cô ây m·c r¥t ¹p. Cô nhìn vào g°¡ng, qu£ nhiên không hÕ là hàng hiÇu, chÉ mÙt chi¿c váy ¡n gi£n thôi mà m·c lên r¥t ¹p. Chãt giÍng TÑng Linh Linh vang lên: Còn bÙ nào giÑng bÙ cô kia ang m·c không? Nhân viên bán hàng tr£ lÝi: D¡ không, th°a cô TÑng. KiÃu này chÉ có hai bÙ duy nh¥t, mÙt ß B¯c Kinh và mÙt ß Th°ãng H£i thôi. TÑng Linh Linh chÉ bi¿t ë hï, không nói gì. Cô nhân viên bán hàng kia là mÙt ng°Ýi giàu kinh nghiÇm, vëa nhìn ã bi¿t ng°Ýi ang m·c thí Ó kia trên ng°Ýi ch³ng có thé Ó hiÇu nào, bi¿t ngay là chÉ thí không mua, bèn b°Ûc tÛi hÏi: Cô ây có muÑn mua hay không? N¿u không thì cô TÑng muÑn thí mÙt chút! Tuy lÝi nói khá lËch sñ, ch³ng có ai là không nh­n th¥y ý té ©n chéa trong ó.

Phính ình c°Ýi l¡nh, không thèm li¿c cô ta, nói: Chúng tôi có nói là không mua à? Vu Phính ình là khách quen ß ây nên cô nhân viên kia cing bi¿t, mà TÑng Linh Linh dù mÛi chÉ ghé qua m¥y l§n nh°ng l§n nào cing Áu mua r¥t nhiÁu nên d) nhiên bÍn hÍ cing muÑn o b¿. Th¥y v­y, Tí M·c kéo Phính ình l¡i, ý b£o cô ëng nói nïa. Th­t ra cô th¥y chuyÇn này cing th°Ýng thôi, âu c§n thi¿t ph£i gây vÛi ng°Ýi ta. Tuy bÙ váy này r¥t ¹p, nh°ng giá cça nó cing khi¿n ng°Ýi ta phát sã rÓi, c§n gì vì chút nóng gi­n mà tiêu phí tiÁn?

Phính ình không nghe, ang Ënh ti¿p tåc thì chãt thanh âm Giang Tu Nhân truyÁn tÛi: BÙ váy này trông cing °ãc! Hai ng°Ýi ng¡c nhiên quay §u l¡i, anh ch³ng bi¿t ã ¿n të lúc nào, ang tña ng°Ýi vào cây cÙt thçy tinh nhìn cô. Anh b°Ûc tÛi, ng¯m nghía vài l°ãt rÓi c°Ýi: R¥t có khi¿u th©m mù, bÙ này hãp vÛi em l¯m! Nhìn khuôn m·t t°¡i c°Ýi kia, cô bi¿t anh ã bË chÍc gi­n, có l½ ã éng ß ây khá lâu và chéng ki¿n màn kia rÓi, liÁn vÙi nói: Em không thích bÙ này l¯m, Ã em i thay ra! Anh vuÑt tóc cô, th¥p giÍng nói: Nh°ng anh thích! Ôm l¥y cô, anh xoay sang l¡nh lùng nói vÛi nhân viên bán hàng: em t¥t c£ Ó mÛi nh¥t ch× các cô, size nhÏ nh¥t, m×i bÙ mÙt màu, gói l¡i h¿t cho tôi!

CH¯ NG 26

Sau này cô nhÛ l¡i tình c£nh ß shop thÝi trang cao c¥p hôm ó, trë tên tÙi khôi hÍa thç là anh ra, t¥t c£ Áu bË ch¥n kinh, d) nhiên là bao gÓm c£ TÑng Linh Linh.

Tình c£m vÑn là chuyÇn cça riêng hai ng°Ýi, không có cái gÍi là ¿n tr°Ûc hay ¿n sau, cing ch³ng thà chuyÃn nh°ãng, cho nên Tí M·c không c£m th¥y th¹n vÛi lòng mình. ChÉ có iÁu ba ng°Ýi trong cuÙc s½ c£m th¥y khó xí. Phính ình chÉ Ã l¡i cho cô mÙt câu: Tí M·c, n¿u có mÙt ng°Ýi Ñi vÛi mình °ãc nh° anh Giang nhà c­u, mình cing th¥y áng! Th¿ rÓi cuÑi cùng rÓi cing có ng°Ýi phá vá th¿ cåc b¿ t¯c ¥y TÑng Linh Linh. Cô nàng h¹n g·p cô, nói th³ng vào v¥n Á: Thì ra là cô! Tí M·c chÉ c°Ýi trë. Th­t ra cô không có ¥n t°ãng x¥u vÛi TÑng Linh Linh. Khi con ng°Ýi ta có °ãc t¥t th£y nhïng gì mà nhïng ng°Ýi phå nï khác Áu m¡ °Ûc thì cing khó tránh khÏi trß nên kiêu kó. V£ l¡i, hôm ó ß trong shop, të §u ¿n cuÑi cô ¥y cing không làm gì quá áng, chÉ hÏi nhân viên cía hàng xem còn có bÙ nào nh° th¿ nïa hay không, t¥t c£ Áu do cô nhân viên kia tñ cáo m°ãn oai hùm mà ra.

Tôi là vã ch°a c°Ûi cça Giang Tu Nhân! TÑng Linh Linh l³ng l·ng nhìn cô, lÝi nói mang v» Á phòng. Tuy v­y khi ch³ng th¥y v» kinh ng¡c hiÇn lên trên m·t Tí M·c nh° mong ãi, chính cô l¡i kinh ng¡c: Cô ã bi¿t rÓi sao? Tí M·c uÑng mÙt ngåm trà, nå c°Ýi v«n ß trên môi, tr£ lÝi: úng v­y.

Hôm nay cô tÛi ây không ph£i muÑn °a cho tôi mÙt tÝ chi phi¿u, kêu tôi tránh xa anh ¥y hay sao? Trên TV hay trong tiÃu thuy¿t cing Áu có tình ti¿t này. TÑng Linh Linh cúi §u, trông nh° ang r¥t buÓn c°Ýi: N¿u tôi làm nh° v­y th­t thì sao? Ùt nhiên TÑng Linh Linh c£m th¥y cô gái này không giÑng nh° mình ã t°ßng t°ãng, ch³ng trách có thÃ ß bên Giang Tu Nhân lâu nh° v­y mà l¡i ch³ng có d¥u hiÇu chia tay.

V­y thì ph£i xem con sÑ cô °a ra rÓi! Tí M·c v«n c°Ýi: ChÉ sã cô °a ra không nÕi con sÑ này thôi! Có l½ vÛi nhïng ng°Ýi khác, có nhiÁu thé có thà mua °ãc b±ng tiÁn, có cao giá ¿n m¥y rÓi cing s½ có mÙt méc nào ó, nh°ng vÛi cô thì khác. ChÉ c§n mÙt ngày anh và cô ch°a chia tay, ó chính là vô giá. N¿u anh buông tay, thì t¥t c£ s½ ch³ng còn áng giá mÙt xu.

TÑng Linh Linh uÑng m¥y ngåm cà phê, c°Ýi: à cho cô ph£i th¥t vÍng rÓi, tôi cing không có ý nh° cô nói âu. Dù sao thì cô cing bi¿t tính toán, ¯t s½ bi¿t ß bên anh ¥y s½ °ãc lãi nhiÁu h¡n, v°ãt xa con sÑ tôi có thà tr£. Nghe ¿n ây, Tí M·c bÑi rÑi không hiÃu, v­y rÑt cuÙc hôm nay cô gái này h¹n cô tÛi ây là vì chuyÇn gì? MÝi cô uÑng trà tán g«u sao?

TÑng Linh Linh nói ti¿p: Tôi chÉ muÑn nh¯c nhß chút thôi. Cô và anh ¥y không thà có k¿t qu£, bác Giang tuyÇt Ñi s½ không Óng ý âu. Cho dù hai ng°Ýi có k¿t hôn °ãc, nh°ng k¿t thúc v«n s½ là ly hôn mà thôi. Cô và chúng tôi thuÙc hai th¿ giÛi khác nhau, hoàn c£nh sÑng të nhÏ cing khác, dù có ¿n °ãc vÛi nhau thì sau này cing s½ không ngëng x£y ra b¥t Óng. Trong nhóm chúng tôi cing có tr°Ýng hãp giÑng nh° cô v­y, theo tôi bi¿t thì ch³ng có m¥y ai h¡nh phúc. Sñ chênh lÇch giïa hào quang bên ngoài và thñc t¿ lÛn l¯m. N¿u tôi là cô, tôi nh¥t Ënh s½ tìm ng°Ýi có hoàn c£nh nh° mình.

Không thà phç nh­n TÑng Linh Linh nói r¥t có lý, cing g§n giÑng vÛi suy ngh) tr°Ûc ây cça cô. Nh°ng giÝ Tí M·c ã thay Õi rÓi, cing giÑng nh° Hình Lãi Phong nói, không thí thì làm sao bi¿t không thà hay có thÃ? Thà r±ng thí, d«u th¥t b¡i cing s½ không hÑi ti¿c!

Nhìn TÑng Linh Linh, cô chân thành nói: C£m ¡n cô. Có thà nói vÛi tôi nhïng lÝi này, chéng tÏ cô là mÙt ng°Ýi tÑt. Dù TÑng Linh Linh ¿n à thË uy, nh°ng ít ra cô cing r¥t quang minh l×i l¡c.

ChÉ có iÁu chúng ta cing không bi¿t sau này chuyÇn gì s½ x£y ra, không ph£i sao? Cé coi nh° môn ng hÙ Ñi i, nh°ng ng°Ýi ta v«n ly hôn §y ra ó thôi. N¿u giïa cô và anh là mÙt ván c°ãc thì cô ã trót ·t c°ãc, không cách nào Õi ý °ãc nïa rÓi.

TÑng Linh Linh c°Ýi: ChÉ hi vÍng nhïng lÝi thÁ non h¹n biÃn hôm nay cça hai ng°Ýi rÓi s½ không trß thành d) vãng cça ngày sau. Trong nå c°Ýi ¥y không hÁ có sñ ch¿ nh¡o, cing ch³ng có ©n ý gì, chÉ ¡n thu§n là mÙt nå c°Ýi. iÁu ó khi¿n cô th¥y r±ng TÑng Linh Linh thñc ra cing không cao ng¡o nh° v» bÁ ngoài, n¿u không vì g·p sai thÝi iÃm, sai hoàn c£nh, sai ph°¡ng théc, có l½ hai ng°Ýi ã có thà là b¡n.

Anh vÛi cô cing ch³ng có gì gÍi là thÁ non h¹n biÃn, mãi ch³ng Õi thay, nh°ng iÁu này cing ch³ng c§n thi¿t ph£i nói cho ng°Ýi khác bi¿t. GiÝ mà cô có thÁ vÛi trÝi anh ch°a tëng nói ba chï Anh yêu em vÛi mình, ch¯c cing ch³ng ai tin!

Cô có sµn lòng éng tr°Ûc m·t các vË tr°ßng bÑi °Ûc Ënh s½ k¿t hôn cùng anh ¥y không? Cô hÏi l¡i TÑng Linh Linh, trñc giác mách b£o r±ng mÙt cô gái nh° th¿ tuyÇt s½ không ch¥p nh­n nghe theo sñ s¯p x¿p cça cha m¹.

Tôi sµn lòng là mÙt chuyÇn, còn tôi không muÑn l¡i là mÙt chuyÇn khác! TÑng Linh Linh nh°Ûng c·p mày thanh tú áp l¡i. Tí M·c c°Ýi, giÝ thì cô ã hiÃu cô gái này ch³ng qua chÉ không cam lòng làm k» b¡i tr­n mà thôi. Có l½ cô ¥y téc gi­n là vì Giang Tu Nhân ã phÛt lÝ mình, nh°ng b¥t lu­n là gì i nïa, Tí M·c cing ã quy¿t: Tôi cing v­y! Xem ra chúng ta có chung suy ngh)! Cô sµn lòng ti¿p tåc °Ûc Ënh cça ng°Ýi lÛn là chuyÇn cça cô, còn tôi vÛi anh ¥y là chuyÇn cça chúng tôi!

N¿u có mÙt ngày duyên ph­n cça anh và cô ch¥m dét, thì ó là chuyÇn riêng cça hai ng°Ýi. Cing có thà mÙt ngày nào ó, anh yêu TÑng Linh Linh và muÑn k¿t hôn vÛi cô ¥y, thì ó cing là chuyÇn giïa anh và TÑng Linh Linh. Không c§n ph£i gi£i thích vÛi ng°Ýi thé ba, cing ch³ng c§n ng°Ýi thé ba thông hiÃu! Trong cuÙc Ýi này, có r¥t nhiÁu thé mà có l½ c£ Ýi này chúng ta không thà có °ãc, cho nên không có cing ch³ng sao, cing s½ ch³ng có gì ti¿c nuÑi. Có nhïng thé ã tëng thuÙc vÁ ta nh°ng cuÑi cùng l¡i vuÙt m¥t i, d) nhiên là s½ nuÑi ti¿c, nh°ng chÉ c§n khi chúng còn trong tay ta, ta cÑ g¯ng trân trÍng, ta ph¥n ¥u, thì dù có ti¿c nuÑi cing s½ th¥y cam lòng.

Xe TÑng Linh Linh vëa rÝi i thì anh ã ¿n ón cô. TrÝi ang Õ m°a, nhïng giÍt m°a tí tách r¡i trên m·t ¥t nh° có mÙt bàn tay nhÏ bé nào ó ang nhËp lên nhïng phím àn, t¡o nên nhïng khúc nh¡c lay Ùng lòng ng°Ýi. Anh vëa lái xe, vëa quay sang nhìn cô: Có chuyÇn gì vui sao? Anh th¥y em có v» r¥t vui! Cô chÉ c°Ýi, không áp. Cé ngá mình s½ lui b°Ûc, nh° mÙt con rùa råt §u vëa g·p chuyÇn ã chui vào mai, b£o vÇ mình mÙt cách mù quáng, nh°ng cuÑi cùng thì cô cing ã d¥n thân nh° mÙt lo¡i b£n nng, tìm cách b£o vÇ nhïng gì thuÙc vÁ mình.

Ùt nhiên mÙt ý t°ßng tinh nghËch lóe ra trong §u, cô quay sang nhìn anh nói: Hôm nay em i uÑng trà vÛi TÑng Linh Linh! Anh ng©n ra, b» tay lái vào ven °Ýng, dëng xe l¡i. Không khí yên l·ng kho£ng mÙt phút Óng hÓ, sau ó anh mß miÇng §y b¥t an: Cô ¥y nói gì vÛi em không? Cô chÛp chÛp m¯t nhìn anh: Có, nói r¥t, r¥t nhiÁu. Anh h¡i cuÑng lên, vÙi n¯m l¥y tay cô, b¥t giác dùng lñc khi¿n cô th¥y au: Em ëng nghe cô ¥y, anh ch°a tëng thëa nh­n chuyÇn vÛi cô ta! Tí M·c dËu dàng nhìn ng°Ýi àn ông tr°Ûc m¯t mình, trong lòng tëng ãt sóng ngÍt ngào tuôn trào, luÓn lách ¿n mÍi ngóc ngách c¡ thÃ. Cô të tÑn: Em bi¿t& Em bi¿t! Anh thß phào mÙt h¡i, trong m¯t có mÙt iÁu gì ó khó nói °ãc thành lÝi, m¡nh m½ ôm cô vào lòng, khàn giÍng nói: Anh vÑn Ënh gi£i quy¿t xong xuôi rÓi mÛi cho em bi¿t. Cô th¥p giÍng ê. mÙt ti¿ng. GiÝ ây ch³ng có gì quan trÍng nïa, bßi anh ang ß bên cô, b±ng x°¡ng b±ng thËt, ó mÛi là iÁu quan trÍng.

GiÍng anh ch­m rãi vang lên: Tr°Ûc kia ông nÙi cça anh và ông cça cô ¥y là chi¿n hïu, có mÙt l§n ông anh bË th°¡ng, suýt chút nïa không qua khÏi, nhÝ có ông cô ¥y cõng ra khÏi chi¿n tr°Ýng mÛi thoát. Sau ó khi có gia ình, ông anh mÛi nói ùa r±ng n¿u hai nhà có con trai và con gái thì Ã cho chúng l¥y nhau. Nh°ng rÓi c£ hai ng°Ýi Áu có con trai, cho nên ành chÝ ¿n Ýi cháu làm thông gia.

Cé nh° v­y, hai nhà v«n giï lÝi nói ùa nm ¥y. Sau ó ¿n thÝi lo¡n l¡c, ông bà anh bË iÁu xuÑng c¡ sß rèn luyÇn, ba anh cing bË cho là ng°Ýi theo cánh hïu. Ông nhà bên ó thì ã qua Ýi sÛm rÓi nên vô sñ, hai nhà không còn liên l¡c nïa. Mãi cho ¿n khi ông nÙi anh °ãc ría oan, lúc ó mÛi nÑi l¡i liên l¡c. V«n t°ßng là nói ùa, ai dè ba m¹ TÑng Linh Linh l¡i&

Cô nh¹ nhàng v°¡n tÛi hôn anh, ôi môi mÁm m¡i hòa quyÇn l¥y h¡i thß m¡nh m½ cça anh. Anh cing không cam y¿u th¿, r¥t nhanh chuyÃn të khách sang chç. Trong chuyÇn này, d) nhiên kho£ng cách giïa cô vÛi anh là mÙt trÝi mÙt vñc, chÉ c§n anh muÑn, anh có thà sí dång vô sÑ kù x£o. Cho ¿n khi c£ hai Áu s¯p không thß nÕi, anh mÛi l°u luy¿n buông cô ra. Lúc này cô mÛi chãt nh­n ra là hai ng°Ýi ang ß trong xe, cing may bên ngoài trÝi ang m°a, ng°Ýi qua °Ýng cing vÙi vã, n¿u hÍ có th¥y có l½ cing chÉ thoáng qua mà thôi. Trên vÉa hè có mÙt ôi §u tóc b¡c ph¡, ông cå c§m mÙt cây dù en, n¯m tay bà cå i khoan thai, thÉnh tho£ng hÍ l¡i quay §u nhìn nhau c°Ýi. C¡n m°a, dòng ng°Ýi, dòng xe, d°Ýng nh° h¿t th£y trên th¿ gian này ch³ng liên quan gì ¿n hÍ. M¯t cô chãt °¡n °Ût. HÇt nh° có th§n giao cách c£m, anh quay §u n¯m l¥y bàn tay nhÏ nh¯n mÁm m¡i cça cô, m°Ýi ngón tay an vào nhau: Sau này chúng ta cing s½ nh° th¿! Thì ra anh có thà nhìn th¥u °ãc áy sâu trong lòng cô, bi¿t cô ngh) gì, c§n gì. Nh° v­y là ã quá ç rÓi, ch¯ng ph£i sao? âu nh¥t thi¿t ph£i là thiên tr°Ýng Ëa cíu?

~THE END~

N¿u chÉ là thoáng qua_Ngo¡i truyÇn 1

C¢M N à CHO EM G¶P ¯âC ANH

Anh éng tr°Ûc cía, b¥m chuông h¿t l§n này ¿n l§n khác cing không nghe trong phòng có Ùng t)nh gì, ch¯c ch¯n là ng°Ýi anh ang nóng lòng muÑn g·p v«n còn ang gi­n dï rÓi. L¥y iÇn tho¡i ra b¥m th­t lñc, v«n chÉ nghe th¥y giai iÇu quen thuÙc kia vang lên, nh°ng rÓi l¡i nhanh chóng bË t¯t i hÇt nh° vô sÑ l§n tr°Ûc.

Ng°Ûc nhìn lên, trÝi ã ch¡ng v¡ng. Bây giÝ chÉ còn mÙt chiêu cuÑi cùng, h¡i vô l¡i mÙt chút, ó là ãi cho ¿n êm khuya, cé b¥m chuông không ngÛt cho cô c£m th¥y có l×i vÛi hàng xóm mà ra mß cía. Tuy cô cÑ ch¥p vÛi anh, nh°ng l¡i thiÇn l°¡ng vÛi nhïng ng°Ýi khác hÇt nh° con cëu nhÏ, nên ch¯c ch¯n ph£i §u hàng thôi.

ã n¯m ch¯c là m°u Ó s½ kh£ thi, nh°ng mà chÝ ¿n t­n êm thì cing th­t khÕ. ChiÁu nay cô lía gi­n phëng phëng xông vào phòng làm viÇc cça anh, mÙt nå c°Ýi b¯t qu£ tang nß trên môi cô, giÑng nh° anh ã ph¡m tÙi ác tày trÝi không b±ng. Cô th° ký ang báo cáo dß công viÇc, th¥y th¿ vÙi l·ng l½ lui ra, tr°Ûc khi i khÏi còn không quên ân c§n óng cía phòng làm viÇc l¡i giùm hÍ.

Cô qung mÙt chi¿c túi mà cô c§m trong tay nãy giÝ vào ng°Ýi anh: « Giang Tu Nhân!!! ChuyÇn tÑt mà anh ã làm ây ! » Cing may là ã thân kinh bách chi¿n nên anh l¹ làng chåp °ãc. Cô càng iên ti¿t, tiÇn tay c§m mÙt cuÑn t¡p chí trên kÇ ném tÛi. Anh nguýt th§m trong lòng, xem ra cô nàng thñc sñ téc gi­n rÓi, liÁn vÙi vàng hÓi t°ßng l¡i xem m¥y ngày qua mình ã làm cái gì, nh°ng ngh) tÛi ngh) lui cing ch³ng th¥y mình làm sai chuyÇn gì c£.

B¯t °ãc cuÑn t¡p chí, anh liÁn vÙi vàng kèm theo mÙt bÙ m·t c°Ýi : « Lão ph­t gia à, rÑt cuÙc là ai ¯c tÙi vÛi em th¿ ? Anh thì có làm cái gì âu ! » Cô chÉ th³ng vào mii anh, téc gi­n nói : « Anh& Anh& » nh°ng l¯p b¯p mãi cing ch³ng thêm °ãc câu gì khác, m¯t cô ngân ng¥n n°Ûc. Anh vÙi vàng c©n th­n « h§u h¡ » cô tëng li tëng tí mÙt : « UÑng ngåm n°Ûc cho tiêu gi­n ã nào, ëng có vì téc gi­n mà £nh h°ßng ¿n thân thà nha ! » Hình nh° chãt nhÛ ra iÁu gì ó, cô liÁn ch­m rãi ngÓi xuÑng gh¿ salon, mÙt tay kh½ sÝ bång, mÙt tay nh­n l¥y ly n°Ûc anh °a, uÑng mÙt h¡i c¡n s¡ch.

Ng©ng §u lên th¥y anh ang c°Ýi nhìn mình, c¡n téc gi­n vëa x¹p xuÑng l­p téc nÕi lên : « Anh là cái Ó b¡i ho¡i& ». Anh nhìn cô §y v» vô tÙi : « Em yêu, th­t sñ là anh không bi¿t mình ã làm sai chuyÇn gì nïa, n¿u là tí tù thì cing ph£i cho ng°Ýi ta bi¿t mình ph¡m tÙi gì ché, n¿u không ch³ng ph£i là ch¿t quá oan éc sao ! »

Cô téc gi­n : « Anh l¡i còn viÇn cái lý này ra nïa sao ? » rÓi vùng d­y i ra ngoài. Anh vÙi vàng kéo tay cô l¡i, giÍng n nn hÑi c£i: « °ãc rÓi, °ãc rÓi, coi nh° anh sai °ãc ch°a ? » Cô oán h­n nhìn anh mÙt cái, nói : « MuÑn bi¿t anh làm sai cái gì thì tñ i låc cái túi cça em kh¯c th¥y ! » dét lÝi liÁn xoay ng°Ýi b°Ûc i.

Anh vÙi vàng ch¡y vào bàn làm viÇc l¥y túi vëa vÙi vàng uÕi theo, lúc ch¡y ra °ãc ¿n n¡i thì cô ã vào thang máy rÓi. B¥t ch¥p iÇu bÙ g¥p gáp cça anh, cô ¥n nút. Anh s£i thêm b°Ûc ch¡y, nh°ng cuÑi cùng cing chÉ có thà tr¡ m¯t nhìn cía thang máy khép l¡i ngay tr°Ûc m·t, lòng càng thêm buÓn bñc rÑt cuÙc mình ã làm cái gì ??? VÙi kéo khóa chi¿c túi ra, ­p vào m¯t anh tr°Ûc tiên là mÙt tÝ k¿t qu£ siêu âm, có in nhïng biÃu Ó mà anh xem không hiÃu tí nào. Ánh m¯t anh l°Ût ¿n góc trái cça tÝ gi¥y, ß ó in rõ ràng m¥y chï : K¿t qu£ siêu âm : ã có thai.

Anh c£m th¥y nhËp tim mình téc kh¯c gia tÑc, cé « thình thình » giÑng nh° muÑn phá lÓng ngñc mà ra v­y, mÓ hôi nhanh chóng túa ra lòng bàn tay cô ã mang thai con anh rÓi ! Anh th¥y nh° xung quanh mình có hàng ngàn hàng v¡n bông pháo hoa nÕ ra lách tách, sung s°Ûng ¿n Ù không thà nào hình dung nÕi. Ph£n éng §u tiên cça anh là l­p téc ¥n nút thang máy lia lËa thñc ra nh¥n mÙt l§n cing ã ç rÓi, èn cing báo là thang ang lên, chÉ c§n ng¯n ngçi m¥y giây là s½ tÛi thôi, nh°ng anh v«n không thà nào chÝ nÕi. Lúc anh ch¡y nh° bay ra ¿n ngoài ¡i s£nh thì cô ã bi¿n m¥t ch³ng có chút tung tích. B¯t °ãc cánh tay ng°Ýi b£o vÇ ß cía s£nh, anh hÏi dÓn : « Vëa rÓi anh có th¥y cô TriÇu không ? Cô gái m·c áo khoác màu lam ¥y& » Ng°Ýi b£o vÇ bË anh làm cho sã, có l½ là ch°a bao giÝ t­n m¯t th¥y s¿p tÕng « thân m­t » l«n bÑi rÑi nh° th¿, vÙi vã chÉ vÁ mÙt phía, nói : « Cô ¥y& vëa mÛi ón xe, i vÁ h°Ûng ó »

GÍi vào di Ùng, cô không b¯t máy. Quay l¡i biÇt thñ, cing ch³ng th¥y bóng dáng cô âu. Anh bi¿t t¡i sao cô l¡i téc gi­n cô v«n ch°a ch¥p nh­n lÝi c§u hôn cça anh là vì v«n hi vÍng °ãc cha anh ch¥p thu­n. Cô ã m¥t cha të hÓi còn r¥t nhÏ rÓi, nên cñc kó hi vÍng anh s½ sÑng hòa thu­n °ãc vÛi cha, không muÑn vì cô mà quan hÇ giïa hai cha con anh càng ngày càng x¥u i. Ông già thì v«n nh¥t quy¿t không chËu khu¥t phåc të tr°Ûc tÛi nay bao giÝ cing th¿, b¥t cé cái gì mà con ông th¥y tÑt, th¥y °ãc là ông nh¥t Ënh ph£n Ñi tÛi cùng.

Nh°ng không ph£i bây giÝ ông già cing ã ng§m Óng ý rÓi hay sao, cé ba ngày hai b­n bà má l¡i gÍi iÇn tÛi kêu bÍn hÍ ¿n ó n c¡m. N¿u ông già mà không g­t §u, bà má anh làm gì có lá gan ó, mà cho dù bà có i nïa thì lúc hai ng°Ýi ¿n ông s½ tr°ng ra cái bÙ m·t khó coi ngay, ché âu có bình th£n nh° v­y ! Nh°ng vì ông già không chËu hé miÇng nên cô cé inh ninh ông ph£n Ñi hôn sñ cça bÍn hÍ, cho dù anh có nói tÏng ra thì cing vô ích. Thñc ra thì anh r¥t hiÃu, cô muÑn nh­n °ãc lÝi chúc phúc cça ba anh, ché không muÑn làm ông không vui.

Anh tëng nói gián bên tai cô : « ëng à ý ¿n ông già nïa, chúng ta cé tiÁn tr£m h­u t¥u i. Sinh mÙt éa bé mim m)m, rÓi sau ó ôm ¿n tr°Ûc m·t ba à nó gÍi ông, cho ông già téc ng¥t luôn& » Cé ngh) ¿n cái c£nh ó là anh l¡i khoái. Lúc ¥y cô ang giß t¡p chí, nghe anh nói v­y liÁn ng©ng lên li¿c anh mÙt cái : « TiÁn tr£m h­u t¥u cái §u anh á, ai thèm sinh cho anh, thích sinh thì i tìm ng°Ýi khác mà sinh !»

Hình nh° Á tài này có nguy c¡ th¥t b¡i, anh vÙi vàng ôm l¥y cô, då d× nói : « Nh°ng mà anh c§n em sinh c¡, con cça chúng ta ch¯c ch¯n s½ là ng°Ýi °u tú nh¥t ». Cô c°Ýi nh°ng không c°Ýi ng©ng §u, l¥y tay véo má anh : « Mau thành th­t khai báo cho em, có ph£i bên ngoài có c£ mÙt hàng dài tr» con ang chÝ gÍi anh b±ng cha không ? » Anh b­t c°Ýi : « Sao l¡i có chuyÇn ó °ãc ? Anh là ng°Ýi nh° th¿ sao ? »

Cô ©y anh ra, li¿c xéo anh mÙt cái rÓi phun ra câu nói kinh iÃn cça Tr§m TiÃu Giai : « àn ông mà áng tin thì heo nái cing bi¿t leo cây ». Anh sáp l¡i : « °ãc rÓi, anh bi¿t rÓi, em là heo nái ché gì, không c§n ph£i nh¥n m¡nh thêm nïa âu& » Cô thåi m¡nh cho anh mÙt quyÁn, muÑn ©y anh ra. Anh không hÁ nhúc nhích mà còn vô l¡i sáp tÛi g§n h¡n, nói : « Anh ây d) nhiên cing là heo rÓi. Nào, l¡i ây, chúng ta cùng nhau sinh mÙt chú heo con & » H¡i thß anh nóng rñc, °Ût át ­p tÛi, cô vùng v«y mãi không °ãc, ành ph£i chiÁu theo ý anh&

Trm ph§n trm là anh cÑ ý làm cho cô có thai. Hôm ó sinh nh­t cô trúng vào ngày thé Sáu, cho nên cô xin nghÉ mÙt ngày. Thé Nm, hai ng°Ýi kéo hành lý lên chuy¿n bay i ¿n £o PhÕ Cát. Không bi¿t có ph£i vì trÝi quá xanh, n°Ûc quá bi¿c, phong c£nh quá ¹p hay không mà cô cé Ã m·c anh muÑn làm gì thì làm, vÁ ¿n nhà mÛi phát hiÇn ra có uÑng thuÑc tránh thai thì cing ch³ng kËp nïa rÓi. Th¿ là cô bÏ qua, rÓi sau ó b­n bËu công viÇc, liÁn quên béng i luôn.

Cô không à ý, nh°ng Tr§m TiÃu Giai thì l¡i phát hiÇn có v¥n Á. Lúc i n tr°a, cô nàng ngÓi Ñi diÇn, sm soi cô hÓi lâu mÛi hÏi : « Sao d¡o này bao tí cça chË lÛn v­y ? Tr°a nào cing n hai chén bñ, mÛi vÁ phòng làm viÇc l¡i b¯t §u chén h¿t bánh ngÍt cho tÛi khoai tây chiên& ChË ang nuôi giun à ? » Lúc ó cô mÛi phát giác có cái gì ó không Õn. Tr°Ûc giÝ cô cing n ít nh°ng chia làm nhiÁu bïa nhÏ, còn bây giÝ thì hoàn toàn khác bây giÝ cô thu§n túy là thèm n, cái gì cing muÑn n, th­m chí sáng ra th¥y ng°Ýi ta n bánh bao ß ±ng xa cô cing chóp chép miÇng. Trên Ýi này có không ít ng°Ýi tham n, nh°ng tham ¿n cá ó l¡i có thà là cô sao?

Ùt nhiên nhÛ tÛi chuyÇn kia, cô th§m ngh), không ph£i mình trúng th°ßng ¥y ché ! Làm gì có chuyÇn trùng hãp nh° v­y ? Tr°Ûc kia lúc tán chuyÇn vÛi Tr§m TiÃu Giai vÁ nÙi dung các bÙ phim truyÁn hình, cô còn c°Ýi nh¡o nhïng nhà biên kËch : « Hai vai chính mÛi g§n gii có mÙt l§n mà ã trúng th°ßng, làm gì có chuyÇn th§n kó nh° th¿ ché ? N¿u dÅ v­y, sao trên TV ng°Ýi ta còn phát §y nhïng m©u qu£ng cáo chïa vô sinh làm gì ? » ChuyÇn trúng th°ßng trên phim là do ng°Ýi ta diÅn, nh°ng còn cô thì& ëng có nói là th­t nha !?

Cô vÙi vàng xin phép V°¡ng ¡i §u cho cô nghÉ nía buÕi. Thñc ra kà të lúc V°¡ng ¡i §u nhìn th¥y £nh cùng bài vi¿t vÁ anh trên mÙt t¡p chí, anh ta liÁn thay Õi thái Ù, không còn Ùng viên cô : « CÑ làm viÇc cho th­t tÑt nhé, sao này vË trí cça anh s½ là cça em », mà hÅ cé r×i rãi là l¡i i chÍc cô : « à lúc nào anh tìm cho em mÙt công viÇc nhé ? Yêu c§u không cao, chÉ c§n no ¥m là tÑt rÓi. Anh không yêu c§u em ph£i lo gánh vác kinh t¿ gia ình âu ! » M×i mÙt l§n nh° v­y cô Áu ph£i dß khóc dß c°Ýi.

Nh°ng cing chính vì iÁu kiÇn làm viÇc r¥t dÅ chËu, có Tr§m TiÃu Giai cùng r¥t nhiÁu Óng nghiÇp thân thi¿t mà cô v«n muÑn ti¿p tåc i làm. Anh thì chÉ mong sao ngày nào cô cing ß nhà, ã không ít l§n anh Á c­p ¿n chuyÇn cô xin nghÉ viÇc. Nói hoài, cô liÁn cÑ ý nghiêm m·t nói : « MuÑn em ß nhà làm bà cô già có chÓng, ngày ngày h§u h¡ ¡i gia anh h£, ëng có m¡ ! » Anh c°Ýi khì khì : « Ch³ng trách KhÕng phu tí nói « àn bà và tiÃu nhân Áu khó nuôi », haiz, cé h§u h¡ bÕn ¡i gia nh° h§u h¡ khách hàng là °ãc rÓi, anh chÉ ngh) cho em thôi mà ! »

Cô l°Ým anh, m¯t long lanh c°Ýi : « Bi¿t khó nuôi sao anh còn dám nuôi ? » Anh khoanh tay ôm ngñc, li¿c xéo cô : « T¡i anh th¥y em n c¡m lúc nào cing nh° gà mÕ thóc í, l¥y em ch¯c ch¯n anh s½ ti¿t kiÇm °ãc bao nhiêu là d§u, là g¡o. Lá mà em chuÓn rÓi, ¿n lúc ó anh ph£i c°Ûi mÙt cô nàng tham n vô Ëch, n cho ch¿t anh thì sao ? Em có chËu trách nhiÇm °ãc không ? »

Anh thëa nh­n chuyÇn khi ¥y mÙt nía là do ý lo¡n tình mê, mÙt nía là cÑ ý. Tr°Ûc ó vài ngày, ß sân bay anh tình cÝ g·p mÙt ng°Ýi b¡n nÑi khÑ. Anh ta ang ôm trong tay mÙt éa bé, c°Ýi r¡ng rá. Nhìn cái v» ¯c ý mà ng°Ýi cha tr» kia nhìn anh, giÑng nh° éa bé là c£ th¿ giÛi vÛi anh ta v­y. éa bé trông th­t áng yêu, ôi m¯t ngây th¡ nh° chú chim non, c¥t ti¿ng non nÛt gÍi : « Cha& Cha » Giây phút ó, anh cñc kó ng°áng mÙ anh ta, mÙt sñ ng°áng mÙ khó diÅn t£ b±ng lÝi.

Anh hiÃu t¡i sao cô l¡i téc gi­n, vì anh ã tñ tiÇn làm v­y mà không °ãc sñ Óng ý cça cô, nh°ng cing không thÃ Õ toàn bÙ lên §u anh h¿t °ãc. Dù anh cing hi vÍng mình s½ g·p may m¯n, nh°ng làm sao anh dám ch¯c mÙt trm ph§n trm ché ! GiÝ phút này anh chÉ có thà éng ngoài cía nn nÉ cô : «M·c M·c, ëng gi­n nïa mà ! Là anh sai, l§n sau anh không dám nïa âu ! » MÙt thanh âm oán h­n ß bên trong truyÁn ra : « L¡i còn l§n sau nïa ! » Anh vÙi vàng ra séc l¯c §u xua tay : « Không có, không có l§n sau nïa ! » rÓi nh¹ giÍng c§u kh©n : « Em xem, ã trÅ nh° v­y rÓi, nh¥t Ënh là em r¥t ói bång. Em không suy ngh) cho mình cing ph£i suy ngh) cho éa tr» trong bång nïa ché, ch¯c ch¯n là nó ói l¯m rÓi ó ! »

Cô không nói lÝi nào trong mÙt hÓi lâu. Anh l­p téc ti¿p tåc : « Chúng ta i n c¡m i, không thì gÍi Ó n cing °ãc ».Thñc ra thì cô ã ói ¿n Ù da bång cing có thà dính vào da l°ng rÓi, ã m¥y tháng cô không sÑng ß cn phòng này, l§n tr°Ûc gi­n d×i bÏ vÁ ây ch°a °ãc m¥y ti¿ng ã bË anh d× dành quay vÁ nhà, giÝ ây chÉ còn sót l¡i có m¥y gói bánh quy ã s¯p h¿t h¡n sí dång. Mß thì cing mß ra rÓi, nh°ng v«n không dám n, cho nên cô ành an vË ß trên gh¿, ôm cái bång ang sôi sùng såc, nhìn gói bánh trên bàn mà phát bñc. Mà giÝ ây anh l¡i éng ngoài liÇt kê toàn nhïng món ngon, chÉ nghe thôi ã ch£y n°Ûc mi¿ng rÓi. Cô vÑn Ënh kiên trì thêm mÙt lúc nïa, nh°ng nuÑt c£ mÙt bång n°Ûc mi¿ng xong, mÛi chãt phát hiÇn sao mình l¡i ph£i tñ ày Ía mình nh° th¿. Cho nên cô ch­m rãi b°Ûc ra c¡nh cía, hé ra mÙt khe nhÏ : « Nhïng món anh vëa nói, em Áu muÑn n c£ » Anh mëng rá, vÙi vàng nhân c¡ hÙi chèn tay vào khe : « °ãc, °ãc, c£ nhà chúng ta cùng i n nhé »

Cô cñc kó rÙng l°ãng, mß cía ra lÇnh : « Anh i mua vÁ ây cho em !» Anh trãn tròn m¯t, nh° v­y có khác gì v«n bË nhÑt ß ngoài âu, anh liÁn mau chóng thay Õi chi¿n thu­t : « Nh° v­y thì lúc mua vÁ Ó n nguÙi ng¯t rÓi, không ngon âu » Hình nh° anh nói cing có lý. Th¥y cô có v» dao Ùng, anh l­p téc phát Ùng ti¿n công dÓn d­p h¡n : « °ãc rÓi, là anh không úng, là anh sai rÓi. M·c M·c, ëng gi­n nïa mà, °ãc không ? Chúng ta i n i ». Vëa nói, anh vëa l¥y tay sÝ bång cô, h°ng ph¥n nói : « Con c°ng, ta là cha cça con ây, là cha ó, cha, cha& »

Cô l¡i nhÛ tÛi vå này, c¡n gi­n v«n ch°a tiêu, l¥y tay ­p vào anh : « Th³ng th¯n thì °ãc khoan hÓng, ngoan cÑ s½ bË nghiêm trË, nói mau, có ph£i anh cÑ ý không ? » Anh quanh co : « Không có& » nh°ng th¥y hình nh° cô l¡i có khuynh h°Ûng gi­n dï nïa, liÁn vÙi vàng g­t §u : « Có mÙt chút xíu » Th¥y cô v«n có v» không tin, anh ành §u hàng : « °ãc rÓi, anh thëa nh­n là anh cÑ ý » rÓi ôm l¥y cô, i ra cía. Lúc s¯p i, anh còn không quên hung hng nhìn trëng trëng cánh cía kia mÙt cái. L§n nào cing bË óng ß bên ngoài, cé chÝ xem l§n sau ta xí lý mi nh° th¿ nào nhá !

Të sau khi mang thai, cô b¯t §u xin nghÉ ß nhà. Bång cô d§n d§n nÕi rõ h¡n, còn ng°Ýi thì cing càng ngày càng l°Ýi. Hôm ó khí trÝi u ám, cô n tr°a xong l¡i rúc vào phòng, gÑi §u lên mÙt cái gÑi hình con b°Ûm cñc to, b¯t §u l¡ m¡ ngç. Anh ©y cía vào, sã làm Ón ¿n cô nên rón ra rón rén b°Ûc lên gi°Ýng, n±m bên c¡nh cô. Bây giÝ chÉ c§n có xíu thÝi gian r£nh r×i, anh Áu muÑn ß bên c¡nh cô, tña hÓ ng¯m cô và cái bång cça cô ã là mÙt niÁm h¡nh phúc lÛn lao vÛi anh.

Cô mÛi ngç °ãc chÑc lát thì nghe ti¿ng chuông iÇn tho¡i di Ùng cça mình vang lên. Cô l°Ýi bi¿ng l¥y tay ©y anh : « iÇn tho¡i » Anh l¥y iÇn tho¡i trên chi¿c tç §u gi°Ýng °a cho cô. G¯ng g°ãng mß ôi m¯t l¡ m¡ ra thì th¥y iÇn tho¡i xu¥t hiÇn dòng chï : « Chç nhà gÍi iÇn tÛi » Cô không sao ngh) ra °ãc lý do chç nhà l¡i tìm mình, tiÁn thuê nhà thì cuÑi m×i nm mÛi óng mÙt l§n, nh°ng bây giÝ mÛi là tháng Nm, còn r¥t sÛm mà.

Nh¥n nút tr£ lÝi, thanh âm cça bà chç nhà truyÁn tÛi : « Cô TriÇu ph£i không ? » Cô áp lÝi : « D¡ ph£i, chào dì V°¡ng » §u dây bên kia có v» ng°ãng ngùng nói : « Cô TriÇu à, th­t ng¡i quá. Tôi ph£i báo cho cô bi¿t là tôi không cho thuê phòng nïa. Tôi s½ hoàn l¡i cho cô tiÁn thuê nguyên c£ nm » Cô kinh ng¡c : « T¡i sao v­y ? Sao ang yên ang lành dì l¡i không cho thuê nïa ? » Chç nhà gi£i thích : « Con tôi muÑn ra n°Ûc ngoài hÍc, ng°Ýi làm cha m¹ nh° chúng tôi dù sao cing ph£i giúp nó có tiÁn xu¥t ngo¡i ché& cho nên ph£i em bán h¿t nhà cía i. Th­t sñ là ng¡i quá, cô TriÇu à, cô tÑt nh° v­y mà& »

Thì ra là nh° v­y ! Cô vÙi nói : « Không sao » Cúp máy, lòng cô dâng lên mÙt n×i bùi ngùi. Th­t ra thì cô muÑn giï l¡i cn phòng ó à làm mÙt n¡i trú ngå dñ phòng. Dù bây giÝ cô ang ß cùng anh, nh°ng cn phòng kia cho cô có c£m giác r±ng ít nh¥t còn có mÙt ch× thñc sñ thuÙc vÁ mình. Cô có thà núp bên trong ó mà tùy ý làm x±ng, cho nên b¥t lu­n bao nhiêu l§n Tr§m TiÃu Giai than r±ng cô th­t phí ph¡m, sÑ tiÁn ó chi b±ng à dành mÝi cô nàng n c¡m tÑt h¡n, nh°ng cô v«n kiên trì giï l¡i. GiÝ thì chç nhà muÑn bán i, cô còn bi¿t làm gì °ãc nïa.

Có r¥t nhiÁu nguyên do khi¿n cô quy¿n luy¿n không ná xa rÝi nó. Bao nhiêu nm mÙt mình bôn ba l°u l¡c ß thành phÑ này, chÉ có m×i l§n trß l¡i cn phòng ó cô mÛi c£m th¥y lòng ¥m áp, tña hÓ cuÑi cùng cô cing có mÙt n¡i nho nhÏ thuÙc vÁ mình, có thà cho mình mÙt c£m giác bình yên giïa cái thành phÑ xa l¡ rÙng lÛn này.

Mà cn phòng ¥y cing ã l°u l¡i bi¿t bao d¥u ¥n cça chuyÇn tình cô và anh l§n §u anh hôn cô, l§n §u gây lÙn, l§n §u cô ánh anh, l§n §u làm hòa& Bao nhiêu k÷ niÇm ó nh° mÙt cuÙn phim cé ch§m ch­m l°Ût qua tr°Ûc m¯t cô, giÑng nh° mÛi x£y ra ngày hôm qua v­y, mà cing giÑng nh° là ã lâu c£ mÙt Ýi rÓi.

Tay anh dËu dàng vuÑt ve bång cô, chan chéa trân trÍng và yêu th°¡ng vô bÝ. Cô quay §u nhìn vào m¯t anh, h¡nh phúc dâng §y n¡i khóe môi. Có anh, còn có con, cô s½ không bao giÝ còn ph£i lÇ thuÙc vào cn phòng kia nïa, bßi vì ß âu có bÍn hÍ, ß ó s½ là nhà.

May m¯n thay cô ã g·p °ãc anh. Kì diÇu thay ông trÝi ã xui khi¿n cho cô g·p °ãc anh. Có ôi khi tình yêu và h¡nh phúc r¥t bình dË - anh °a tay ra, và cô n¯m l¥y, chÉ c§n th¿ thôi !

THE END

NGO I TRUYÆN 2

CN PHÒNG HÒA GI¢I

Ngç nguyên mÙt ngày, tÑi ¿n tinh th§n tÑt h³n lên, cô ôm gÑi ngÓi dña vào sô pha xem TV. ChuyÃn kênh mÙt vòng không th¥y có gì hay, cô dëng l¡i ß mÙt ti¿t måc ang nói vÁ v¥n Á công chéng tr°Ûc hôn nhân. Trong ó có chuyÇn vÁ mÙt cô gái ¹p tìm °ãc mÙt ng°Ýi àn ông có tiÁn, thÁ non h¹n biÃn, nh°ng ¿n khi k¿t hôn, nhà trai yêu c§u hai ng°Ýi ph£i i công chéng tr°Ûc hôn nhân. Nhà gái không chËu nên làm §m lên... Trên TV có chi¿u nguyên mÙt màn nhÑn nháo ó.

ang xem say s°a thì anh ©y cía vào, b°Ûc tÛi sau gh¿ ôm cô, hÏi: "Sao em không ngç nïa?" Cô g¡t tay anh ra, téc gi­n nói: "Ngày nào cing không ngç thì n, không n thì ngç, em có ph£i heo âu!" KÃ të sau khi mang thai, anh liÁn buÙc cô ph£i bÏ viÇc. Nh¯c ¿n chuyÇn này, cô v«n còn th¥y r¥t ¥m éc. M×i cuÑi nm là lúc h°ßng ph§n trm công viÇc, cô ã làm sang giïa nm rÓi, sáu tháng §u l¡i làm khá tÑt, ch¯c ch¯n kho£n tiÁn th°ßng s½ khi¿n Tr§m TiÃu Giai hâm mÙ ¿n méc vëa d­m chân vëa kèo nhèo: "Khao i, khao i..." ChÉ ngh) ¿n c£nh t°ãng ó cing ã th¥y vui vui, v­y mà giÝ ch³ng còn gì nïa... Cé ngh) ¿n là téc, ng°Ýi ta mang thai cing v«n ph£i i làm ó thôi. HÓi ó ß phòng bên có mÙt chË mang thai nh°ng v«n i làm cho ¿n c­n ngày sinh dñ tính, k¿t qu£ là au bång ngay t¡i phòng làm viÇc, ph£i gÍi 120 °a i bÇnh viÇn. Lúc sinh xong còn nói ùa: "ây gÍi là công viÇc, sinh con l°áng toàn." Cô cing âu ph£i mÍc thêm mÙt cái sëng, làm gì anh ph£i chiÁu ¿n méc ó!

°¡ng nhiên anh bi¿t cô còn gi­n vå công viÇc nên c°Ýi d× dành: "âu có, em tuyÇt Ñi âu có giÑng heo. Heo làm sao sung s°Ûng °ãc nh° em?" VÑn Ënh trëng anh mÙt cái th­t dï tãn, nh°ng nghe v­y cô không khÏi b­t c°Ýi, lòng nh¹ i không ít.

Xem cô gái trên TV ang n°Ûc m¯t ròng ròng, Tí M·c ng©ng §u hÏi: "Sao anh không ngh) ¿n chuyÇn i công chéng tr°Ûc hôn nhân vÛi em?" Giang Tu Nhân cÑ nhËn c°Ýi: "Sao anh l¡i ph£i làm th¿?" Cô chÛp ôi m¯t to tròn, chÉ vào TV: "Anh coi kìa, àn ông có tiÁn toàn nh° th¿..." Ánh m¯t anh dÝi ¿n màn hình TV rÓi quay trß l¡i, ôm cô, nh° thà chuyÇn ó ch³ng xéng b­n tâm. Cô dùng cùi chÏ huých anh, tinh nghËch nói: "Th¥y muÙn ch°a, ai kêu anh tr°Ûc khi k¿t hôn không i công chéng? Bây giÝ thì hÑi h­n ch°a?" Anh b­t c°Ýi khúc khích, phå hÍa: "Ph£i, ph£i, làm sao bây giÝ °ãc nhÉ? V­y thì c£ Ýi này anh không thà ly hôn rÓi, n¿u không mÙt nía tài s£n cing ch³ng còn." Cô c°Ýi t°¡i roi rói: "Anh nói coi, mÙt nía tài s£n cça anh là bao nhiêu?" Ch°a bao giÝ cô quan tâm ¿n sñ nghiÇp, tiÁn tài cça anh nên °¡ng nhiên không bi¿t. Anh nhay nhay vành tai cô: "Em bi¿t à làm gì?" Cô c°Ýi: "ChÝ ¿n ngày em chán anh rÓi thì s½ ly hôn, ôm tiÁn cça anh i tìm xuân mÛi." MiÇng anh Ùt nhiên c¯n m¡nh khi¿n tai cô vëa au vëa tê d¡i: "Em dám à!" Cô muÑn ©y anh ra nh°ng không thành: "Sao l¡i không?" Anh b­t c°Ýi: "Bi¿t anh là gì không? Có nghe cái gì gÍi là k¹o kéo ch°a? Ýi này em là cça anh ch¯c rÓi." TiÁn b¡c, chÉ c§n còn h¡i thß là v«n có thà ki¿m °ãc. Khi mÙt ng°Ýi àn ông ã yêu, anh ta s½ ch³ng bao giÝ òi ng°Ýi phå nï cça mình ph£i i công chéng tr°Ûc hôn nhân. Ly hôn, Ñi ph°¡ng l¥y i mÙt nía tài s£n thì ã làm sao? àn ông có b£n lãnh v«n có thà ki¿m ra g¥p bÙi sÑ ó nh° th°Ýng.

©y mãi không ra, cô ành §u hàng, m·c cho anh ôm, xem TV mÙt hÓi rÓi l¡i nói: "N¿u em là cô gái kia thì ã ch¡y tÛi cho anh ta hai cái tát, sau ó hiên ngang b°Ûc i. Khóc lóc nh° v­y có áng không? ChÉ phí n°Ûc m¯t!" Giang Tu Nhân b­t c°Ýi, anh có thà t°ßng t°ãng ra, lo¡i tình c£m vå lãi nh° v­y cô tuyÇt Ñi không c§n.

Anh b¥m chuyÃn kênh, cô liÁn ph£n Ñi: "Sao l¡i chuyÃn, xem không tÑt sao? Còn hÍc thêm °ãc chút ki¿n théc." Anh b­t sang mÙt kênh ang phát ch°¡ng trình d¡y quÑc hÍa: "MuÑn hÍc thì hÍc cái này này, à d°áng thai..." Cô c°Ýi: "Em cing ang d°áng thai còn gì, d¡y con anh khôn ngoan mÙt chút, á sa b«y mù nhân. Lo¡i chuyÇn này d) nhiên là ph£i b¯t §u të khi còn trong bång rÓi." Anh th¥y buÓn c°Ýi, úng là chuyÇn gì cô cing à ý.

Xem mÙt lúc, l¡i th¥y l¡ m¡ buÓn ngç, cô tìm mÙt t° th¿ tho£i mái trên ùi anh, chÝ c¡n buÓn ngç Ùt kích. Tay v× nhè nh¹ trên bång cô, b×ng nhiên anh ngh) ¿n mÙt v¥n Á: "M·c M·c, t¡i sao em Óng ý lÝi c§u hôn cça anh?" Të sau khi mang thai, h§u nh° ngày nào anh cing hÏi mÙt l§n, d§n d§n vÁ sau cô ch³ng buÓn të chÑi tr£ lÝi, trñc ti¿p l¥y chân á anh nh° uÕi tà: "Tránh ra nào, c£n trß °Ýng i cça em."

Cô nh¯m m¯t l¡i, b­t c°Ýi: "ó là vì em v) ¡i, bi¿t không? Coi nh° em bÛi thùng rác ra °ãc anh, Ã anh khÏi i làm b©n ng°Ýi khác." Hai tay anh kh½ khàng chÙp l¥y cÕ cô, làm bÙ téc gi­n: "Em nói anh là gì? Rác r°ßi? Thí nói l¡i mÙt l§n xem nào!" Cô chÛp ôi m¯t trong nh° n°Ûc, nói r¥t thành th­t: "Th­t ó. Em ngh) thay vì Ã anh i h¡i ng°Ýi khác, không b±ng tÛi h¡i em. Coi nh° em cÑng hi¿n cho quÑc gia mÙt l§n, hi sinh b£n thân v­y!" Anh vëa téc l¡i vëa buÓn c°Ýi, phát vào mông cô mÙt cái: "Vì con, anh bÏ qua ¥y nhé. Không thì nh¥t Ënh anh ph£i v¥y b©n em, Ã em khÏi uÕng công gánh cái mù danh vì n°Ûc cÑng hi¿n!"

Cô c°Ýi khúc khích, dåi dåi vào ng°Ýi anh m¥y cái, nghe mùi h°¡ng quen thuÙc trên ng°Ýi anh, të të chìm vào gi¥c ngç...

Sau khi mang thai, cô n uÑng r¥t ham, ngày ngày muÑn n cái này n cái nÍ, còn anh thì chËu trách nhiÇm không qu£n gió m°a thÏa mãn yêu c§u cça cô. Hôm ¥y, hai ng°Ýi vëa i n xong, ang chu©n bË vÁ nhà. Xe i ngang qua khu vñc g§n nhà cô ß tr°Ûc kia, th¥y khu phÑ quen thuÙc, cô ghé vào cía sÕ xe nhìn m chiêu. Chãt anh Õi h°Ûng, i vào c° xá. Cô quay §u nói: "Mình vào ây làm gì, không ph£i là chç nhà ã bán phòng rÓi sao?" Vå dÍn nhà là do anh lo, b£n thân cô ch³ng có Ó ¡c gì áng giá, thé duy nh¥t cô muÑn là nhïng Ó có hình b°Ûm, cô có hÏi qua mÙt l§n thì anh nói ã xí lý tÑt. Th¿ là không hÏi nïa.

Anh c°Ýi: "Chúng ta lên l§u xem mÙt chút, tiÇn thà cho con bi¿t ây là n¡i ba m¹ nó l§n §u tiên xoxo..." Ch°a nói xong, ã bË cô bËt miÇng, s¯c m·t Ï íng: "Giang Tu Nhân, anh không muÑn sÑng nïa có ph£i không?" Tí M·c là nh° th¿, cé nh¯c ¿n nhïng chuyÇn này là m·t Ï tÛi t­n mang tai.

Anh d¯t tay cô lên l§u. Chç nhà mÛi không thay cía, v«n là cánh cía màu nâu âm tr§m mang ¿n c£m giác quen thuÙc sâu s¯c. Không vào °ãc bên trong nên hai ng°Ýi éng ngoài hành lang l³ng l·ng ng¯m. Cô tña vào ngñc anh, nhìn mÙt lát rÓi thÏa mãn nói: "Chúng mình vÁ thôi." Anh c°Ýi: "VÁ? Sao ph£i vÁ, ây là phòng cça chúng ta, em không muÑn vào xem mÙt chút à?"

Cô quay §u, chÉ th¥y trong m¯t anh là yêu th°¡ng vô h¡n, chãt hiÃu thì ra ng°Ýi mua phòng chính là anh. Anh l¥y chìa khóa të túi áo ra °a cho cô mÙt cái, tay kia gi¡ gi¡ mÙt cái khác, c°Ýi khoái trá: "Nhìn nhé, l§n sau em không nhÑt anh ß ngoài °ãc nïa âu." Nhìn anh, cô th¥y m¯t h¡i °¡n °Ût. úng là mÙt k» ngÑc mà, b£n thân làm b¥t Ùng s£n, nhà cía có thëa, v­y mà l¡i còn mua phòng të tay ng°Ýi khác, h¡n nïa l¡i còn là phòng ci, vË trí không ¹p, cho dù là mua à §u t° cing ch³ng áng. NgÑc nh° v­y, th­t ch³ng bi¿t tiÁn cça anh làm sao mà ki¿m °ãc.

Bên trong không thay Õi chút nào, Ó ¡c cça cô v«n ß nguyên vË trí ci, giÑng nh° ang ãi chç nhân quay l¡i b¥t kó lúc nào. Trong phòng r¥t s¡ch s½, không dính mÙt h¡t båi. Xem ra anh không chÉ mua phòng mà còn thuê ng°Ýi ¿n quét dÍn th°Ýng xuyên.

Cô xoay ng°Ýi, yên l·ng ôm l¥y anh. Bång cô h¡i nhô lên, nh° v­y có c£m giác ng°Ýi mÙt nhà ang ôm nhau. L·ng im mà h¡n v¡n lÝi nói. MÙt lúc lâu sau, anh kéo tay cô lên, dúi vào ó m¥y cái chìa dñ bË: "N¡i này v)nh viÅn s½ là cn cé cho em khi téc gi­n." Th­t ra thì, có nhïng lúc hÓi t°ßng l¡i c£nh hai ng°Ýi b¥t hòa, éng ngoài cía v¯t óc ngh) cách d× dành cô cing là mÙt h¡nh phúc.

Trên °Ýng Ýi, trong cuÙc sÑng th°Ýng nh­t, ai có thà b£o £m s½ v)nh viÅn hòa h£o, nh° keo nh° s¡n? Anh sµn lòng éng ngoài cía d× dành nhïng lúc cô téc gi­n. Tuy nhïng chiêu d× dành cça anh không °ãc cao minh cho l¯m, nh°ng anh ngh) trë phi là heo, không thì luyÇn thêm vài nm nh¥t Ënh s½ có ti¿n bÙ.

p/s: Công chéng tr°Ûc hôn nhân: tr°Ûc khi k¿t hôn có thà i chéng nh­n tài s£n riêng cça hai ng°Ýi, ph§n nào °ãc công nh­n là tài s£n riêng thì sau khi ly hôn s½ v«n thuÙc sß hïu riêng cça ng°Ýi ó.

=============================================================================================

NGO I TRUYÆN 3. PHä THÂN I NHÂN

Bà Giang "A" lên mÙt ti¿ng, giÍng §y vui s°Ûng: "M¥y tháng nïa h£ con?" Ông Giang ngÓi trên xô pha nh° ang chm chú Íc báo, nh°ng l× tai v«n dñng lên th³ng t¯p. Th±ng nhóc này m×i l§n gÍi iÇn vÁ, ch³ng có khi nào tìm ông c£. ThÉnh tho£ng ông b¯t máy, nó chÉ gÍi "ba" mÙt ti¿ng qua loa, sau ó hÏi ngay "M¹ con âu?" Të nhÏ nó ã thân vÛi m¹, hÅ g·p ông là l¡i cãi, cé y nh° nó không ph£i ruÙt thËt cça ông v­y, ngh) mà téc. Khi nghe °ãc lÝi nói ó cça vã, ông l­p c­p ngÏng §u lên khÏi tÝ báo, dÏng tai nghe. MÙt lát sau, bà Giang c°Ýi tít m¯t cúp iÇn tho¡i, ng©ng §u lên chÉ th¥y ông chÓng vÙi vÙi vàng vàng cúi §u làm bÙ ang Íc báo, bà ngh) th§m: "Ã tôi xem ông nhËn °ãc tÛi lúc nào mÛi chËu mß miÇng."

Ông xem báo m¥y l§n, làm bÙ h¯ng giÍng m¥y ti¿ng, nh°ng v«n th¥y bà vã ch³ng có ph£n éng nào. Trong lòng ngéa ngáy, bán tín bán nghi, rõ ràng mÛi vëa nãy còn nói iÇn tho¡i vÛi th±ng nhóc kia, nào là m¥y tháng rÓi, ph£i nghÉ ng¡i cho tÑt, gì gì ó. Nh¥t Ënh là s¯p sinh rÓi, nói cách khác là ông s¯p °ãc b¿ cháu. Ông l¡i làm bÙ ho vài cái.

Bà Giang uÑng vài ngåm trà, cuÑi cùng không kÁm °ãc nïa, b­t c°Ýi: "Cái ông già này, thôi ëng gi£ bÙ nïa, có ph£i muÑn bi¿t con gÍi iÇn vÁ nói gì không?" Ông ng©ng §u lên, gá m¯t kính xuÑng, làm ra v» thÝ ¡: "Nói cái gì?" Bà áp: "Con nó nói Tí M·c có thai, °ãc h¡n mÙt tháng rÓi, nói là h¿t nm nay có thà b¿ cháu." Ông "ê" mÙt ti¿ng, l¡i eo m¯t kính vào Íc báo. Ùng tác, v» m·t ch³ng có gì khác hÓi nãy, nh°ng miÇng kh½ ngâm nga mÙt iÇu hát dân gian. Bà Giang c©n th­n l¯ng nghe, rõ ràng là "n°Ûc HÓng HÓ, sóng sau xô sóng tr°Ûc..." Bà kh½ mÉm c°Ýi, ã lâu không th¥y ông vui nh° v­y, th¿ mà còn gi£ bÙ. Vã chÓng b§u b¡n ã m¥y chåc nm, lúc nào ông vui là l¡i thích ngâm m¥y câu này, bà bi¿t.

Trên bàn n, ông vëa ngÓi xuÑng l¡i éng lên. Bà nói: "Sao v­y? n c¡m i." Th¥y ông l¥y të tç ra mÙt chai Mao ài, bà vÙi ngn l¡i: "Bác s) V°¡ng nói ông huy¿t áp cao, không thà uÑng r°ãu." Ông ©y tay bà ra: "ChÉ mÙt chén nhÏ thôi." Lúc này bà mÛi Óng ý: "ã nói mÙt chén nhÏ là mÙt chén nhÏ thôi ¥y, không °ãc uÑng thêm!"

Ông hÛp mÙt ngåm nhÏ, "khà" mÙt ti¿ng, quay §u nhìn bà: "Mai kêu th±ng nhóc sang n c¡m i." Bà áp l¡i mÙt ti¿ng. Ông vëa hÛp thêm ngåm nïa, nh° l¡i nhÛ ra cái gì ó: "Bao giÝ kêu hÍ hàng thân thích làm hai bàn? úng là tr­t tñ £o iên rÓi, th±ng nhóc này chuyên môn làm m¥y chuyÇn bëa bãi, ch³ng ra quy cç gì." Bà Giang cing không ph£n bác, chÉ "êm" mÙt ti¿ng, trong §u ngh): "Còn không ph£i t¡i ông không chËu tÏ thái Ù, chÉ bi¿t trách ng°Ýi khác!"

Të phòng n nhìn ra xa xa, th¥y trong v°Ýn cây cÑi um tùm, hoa c£nh sum sê. Trong hÓ, hoa sen duyên dáng ua nß&

NGO I TRUYÆN 4. CON ÂU CÓ H¯

Trong phòng t¯m mËt mù h¡i n°Ûc, Tí M·c thí Ù ¥m cça n°Ûc, sau ó ôm a a ·t vào trong bÓn t¯m. éa tr» th¥y n°Ûc nh° mèo th¥y cá, ¿n c£ n°Ûc mi¿ng cing nhÏ ra, thích chí °a tay ­p ­p làm n°Ûc b¯n ra tung tóe. Cô nghiêm m·t l¡i, c£nh cáo: Không °ãc té n°Ûc! VÑn ã h¡i sã m¹, giÝ th¥y s¯c m·t cô tÑi s§m l¡i nh° v­y, c­u bé h¡n ba tuÕi cing bi¿t lña chiÁu gió, c°Ýi khanh khách v» r¥t vô tÙi, Ùng tác kh½ khàng h¡n mÙt ít rÓi nhÏ nh¹ gÍi: Ba -ba -ba ¡i!

Tí M·c l¡i lên c¡n gi­n, cing t¡i suÑt ngày °ãc cái tên Giang Tu Nhân kia nuông chiÁu cho nên quen thân làm ông vua nhÏ rÓi! Cô c°Ýi véo ôi má phúng phính cça con, c£m giác nh° trong tay là mÙt cåc bông có Ù àn hÓi, h¡i nÕi cáu: Nghe kù cho m¹ ây, kêu ba cing vô ích thôi!

Cing t¡i anh, ngày nào t¯m vÛi con cing bày trò thçy chi¿n khi¿n nguyên c£ phòng t¯m lênh láng nh° n°Ûc tràn Kim S¡n, trông vô cùng thê th£m. TÑi qua, b°Ûc vào phòng t¯m th¥y n°Ûc ng­p §y sàn, cô th­t sñ không thà nhËn °ãc nïa, quát lên: Ngày mai à em t¯m cho a a! Th¿ nh°ng hai k» mÙt lÛn mÙt nhÏ kia l¡i vÁ cùng mÙt phe, dùng ánh m¯t vô tÙi nhìn cô, trên ng°Ýi qu¥n hai chi¿c khn lông xanh tr¯ng hÇt nh° hai con chim cánh cåt të mÙt khuôn úc ra, cùng nhau quay i làm ra v» phÛt lÝ cô, ngh) mà phát bñc.

Trong bÓn t¯m toàn là bong bóng, a a phÓng miÇng thÕi tëng cái, tëng cái mÙt. Th¥y s¯c m·t cô khá h¡n, c­u nhóc l¡i b¯t §u qu­y. ¿n khi thích chí, l¡i c°Ýi khanh khách l¥y tay v× lung tung, ch¡i ¿n mê m£i. Chi¿c qu§n låa tr¯ng trên ng°Ýi Tí M·c trong nháy m¯t bË °Ût mem, dinh dính dán ch·t vào ng°Ýi r¥t khó chËu. Cô cßi luôn ra, b°Ûc vào bÓn t¯m chung vÛi con. BÓn t¯m °ãc thi¿t k¿ thành mÙt hình tròn lÛn, chia làm hai nía nông và sâu. a a mím môi c°Ýi nhìn cô mÙt hÓi lâu, sau ó c¥t giÍng non nÛt tò mò hÏi: M¹, sao m¹ không có chim? Tí M·c ngÛ ra, ng©ng ph¯t §u lên nhìn con, sïng sÝ. Mãi sau cô mÛi hoàn hÓn, máu toàn thân dÓn c£ lên não, gi­n dï hét lên: Giang Tu Nhân& RÑt cuÙc thì cô cing bi¿t °ãc cái gì gÍi là th°ãng b¥t chính, h¡ t¯c lo¡n rÓi! MÙt mình mình dê thì thôi, giÝ l¡i còn i d¡y con thành ra th¿ này nïa, nó còn ch°a §y bÑn tuÕi, mÛi có h¡n ba tuÕi r°ái! Cô th­t sñ muÑn iên lên rÓi!

Anh ß bên ngoài nghe th¥y ti¿ng cô, t°ßng có chuyÇn gì x£y ra liÁn ©y cía xông vào, th¥y hai m¹ con ang ngÓi trong bÓn t¯m bèn lúng túng hÏi: Sao, ã x£y ra chuyÇn gì? K» gây hÍa v«n vô t° c°Ýi khanh khách, dùng ngón tay bé xíu chÉ vào m¹, mách: Ba ¡i, m¹ không có chim kìa. Anh vÙi vã xông tÛi b°ng l¥y miÇng con, luÑng cuÑng nói: ¤y& ¤y& Cái này& Cái này&

M·t cô Ï nh° máu, m¯t phëng phñc lía, v» anh-th£m-rÓi. Anh chÙt d¡ ¿n n×i không dám Ñi m·t vÛi cô nïa. Nh°ng Giang a a, éa con yêu quý, éa con dÅ th°¡ng, éa con anh c°ng nh¥t l¡i chÍn cách bán éng ba mình, vùng thoát khÏi bàn tay ang bËt miÇng cça anh, ti¿p tåc hm hß nói: Ba, m¹ không có chim&

Xong rÓi! Xong rÓi! Anh ch¿t quá th£m! Anh g§n nh° có thà th¥y °ãc th£m c£nh m¥y ngày ti¿p theo cça mình rÓi!

NGO I TRUYÆN 5. H¬U QU¢ CæA CHUYÆN XEM M®T

Cô ang d¯t con cùng x¿p hàng ß tr°Ûc khu vui ch¡i, tuy hôm nay không ông nghËt nh° trong các dËp lÅ nh°ng n¡i ây cing có r¥t nhiÁu ng°Ýi. B×ng nhiên anh ghé sát l¡i, chua giÍng: Cái gã éng ±ng tr°Ûc kia sao cé nhìn em ch±m ch±m v­y? Cô ang cúi §u giúp con lau tay, không thèm nhìn anh. Ng°Ýi này bây giÝ m¯c chéng vÍng t°ßng rÓi, ra ngoài bao giÝ cing c£m th¥y có ng°Ýi ang nhìn cô. Tí M·c không dám tñ nh­n mình là ng°Ýi ¹p tuyÇt s¯c gì ¿n n×i có thà làm cho nhiÁu ng°Ýi quay §u nhìn mình. Anh thì luôn muÑn cô ß nhà, tÑt nh¥t là cé nh° TiÃu Long Nï ß rËt n¡i cÕ mÙ, ch³ng rÝi i nía b°Ûc, nh° th¿ mÛi khi¿n anh an lòng, vëa ý. °ãc mÙt lát sau, anh l¡i nói: Gã ó còn ang nhìn em kìa. Hình nh° sã cô không tin, anh nh¥n m¡nh l§n nïa: Th­t là ang nhìn em ó. Vã mình ¹p ¿n v­y sao? Anh vëa gá c·p kính mát xuÑng, b¯n hai tia nhìn l¡nh lùng th³ng vÁ phía ng°Ýi àn ông kia, vëa °a tay ôm l¥y cô, công khai quyÁn sß hïu. Lúc này cô mÛi ng°Ûc lên, nhìn l°Ût qua ng°Ýi ó. Trông khá quen m·t, nh°ng không có ¥n t°ãng gì ·c biÇt c£, ch¯c là không quen. Anh ta cing °a ng°Ýi nhà tÛi, mÙt bé gái và mÙt phå nï xinh ¹p ang éng bên c¡nh. Qu£ là mÙt gia ình ¹p ½, nh°ng úng th­t là ng°Ýi kia ang nhìn cô.

Em là TriÇu Tí M·c ph£i không? ng°Ýi kia ng­p ngëng hÏi. Không ngÝ anh ta bi¿t tên mình, cô h¡i síng sÑt, ng¡i ngùng hÏi: Anh là? Ng°Ýi àn ông b­t c°Ýi, giÍng trong tr»o: Tôi là Tr§n Thi¿u Côn, còn nhÛ ché? Cô nhanh chóng låc lÍi trong trí nhÛ cái tên này. Quen bi¿t trong công tác? Hình nh° không ph£i. Là b¡n trong Ýi th°Ýng? Cô g§n nh° không có b¡n là nam giÛi. L½ nào là b¡n hÍc? Không, ch¯c ch¯n là không. Ch¿t ng°Ýi nh¥t là ánh m¯t nh° muÑn n t°¡i nuÑt sÑng cça ai ó ang ß ngay c¡nh, bàn tay ·t trên hông cô cing xi¿t ch·t h¡n nh° có ý trëng ph¡t. RÓi b¥t chãt cô nhÛ ra, ây là mÙt Óng h°¡ng tr°Ûc ây m¹ cô ã tëng giÛi thiÇu. Vì anh ta làm viÇc t¡i B¯c Kinh, nhÝ m¹ cô cùng cha m¹ anh ta ra séc mai mÑi nên hai ng°Ýi có i n vÛi nhau mÙt vài l§n, nh°ng sau ó có l½ vì sñ lãnh ¡m cça cô nên °Ýng ai n¥y b°Ûc. Bao nhiêu nm ß B¯c Kinh ch°a tëng g·p l¡i, không ngÝ hôm nay l¡i ång nhau ß Disneyland. Tr§n Thi¿u Côn tr°Ûc ó ã chú ý ¿n cô nh°ng ch°a mß miÇng. Nhìn të trên xuÑng d°Ûi, të trong ra ngoài, trông cô vô cùng khác vÛi ng°Ýi mà anh tëng bi¿t. R¡ng rá h¡n r¥t nhiÁu, lúc c°Ýi m¯t môi dËu dàng ±m th¯m, phong thái mê ng°Ýi. Còn nhÛ nm ó lúc mÝi cô i n qua sñ giÛi thiÇu cça cha m¹, anh không thích kiÃu xem m¯t §y g°ãng ép này. Dù sao iÁu kiÇn cça anh cing r¥t tÑt, tìm b¡n gái ß B¯c Kinh là chuyÇn dÅ nh° trß bàn tay, c§n gì ph£i i n xem m¯t. Nh°ng do cha m¹ thúc giåc nhiÁu l§n, cuÑi cùng anh mÛi miÅn c°áng gÍi iÇn h¹n g·p. Vóc ng°Ýi thanh tú, dung nhan trên trung bình, không trang iÃm, trông r¥t mÙc. Ch°a h¿t bïa n, anh khám phá ra cô r¥t tr§m l·ng, ít nói, a ph§n là anh hÏi gì thì áp n¥y, không nói gì thêm. Lúc ¥y anh có ý Ënh thí ti¿n tÛi, h¹n cô i n thêm hai l§n nïa, nh°ng l§n nào cô cing khá l¡nh nh¡t, trong khi ó anh luôn có không ít phái nï vây quanh nên cing nguÙi l¡nh d§n. CuÑi cùng h¹n cô thêm vài l§n nïa, cô Áu nói b­n làm thêm giÝ, anh cing oán cô không thích mình nên të ó trß i thôi không liên l¡c. M¥y nm qua, nhïng lúc r×i thi tho£ng nhÛ ¿n cô, anh l¡i tñ hÏi t¡i sao cô gái ¥y l¡i díng d°ng vÛi mình nh° th¿, vì thÝi ó có nhà có xe nh° anh cing °ãc coi là cñc kó sáng giá.

Cô nhanh chóng g­t §u c°Ýi: Chào anh, mÍi ng°Ýi cing ¿n ây à? Tr§n Thi¿u Côn b­t c°Ýi, khuôn m·t tu¥n tú r¡ng rá nh° ánh m·t trÝi: ê, ã lâu không g·p. HÓi nãy suýt nïa còn không nh­n ra em. nói o¡n c§m tay bé gái lên giÛi thiÇu: ây là con gái tôi, còn ây là vã tôi. Cô chào hÍ, cing giÛi thiÇu s¡ qua, sau ó hai bên tách ra vÛi nhïng ho¡t Ùng riêng cça mình.

ChÉ là mÙt khúc nh¡c d¡o ch³ng áng kÃ, nh°ng anh l¡i nh° n¯m °ãc thóp cô, suÑt c£ buÕi chiÁu, hß ra mÙt tí là anh l¡i hÏi: Gã ó là ai? MÛi §u cô chÉ tr£ lÝi cho qua chuyÇn: Óng h°¡ng. Sau ó anh càng ng«m ngh) càng th¥y không úng, n¿u là Óng h°¡ng nh¥t Ënh cô ph£i quen ché, ±ng này l¡i éng ng©n ra mÙt hÓi mÛi nhÛ, rÓi còn khá lúng túng nïa. Nh¥t Ënh, và ch¯c ch¯n là không ph£i! V£ l¡i, Hình Lãi Phong cing mang danh Óng h°¡ng , không nh¯c ¿n thì thôi, nh¯c ¿n anh l¡i nh° bË m¯c x°¡ng trong hÍng, khó chËu muÑn ch¿t. Lúc ¥y n¿u không ph£i anh giß thç o¡n thì giÝ này có l½ cô ã là vã ng°Ýi khác, a a cing là con ng°Ýi khác rÓi! úng là càng ngh) càng bñc, càng ngh) càng phát hÏa!

Vì v­y tr°Ûc khi ngç anh l¡i dai d³ng ti¿p tåc chç Á này: Th¿ sao hai ng°Ýi bi¿t nhau? Cô trß mình, lÝ i, nh°ng càng nh° v­y anh càng dai nh° Éa ói, mãi cho tÛi khi cô phát cáu: Xem m¯t! Bi¿t nhau nhÝ xem m¯t! V­y °ãc ch°a? Chéng thñc °ãc mÙt ph§n suy oán cça mình, anh thß phào, cing may chÉ là mÙt vå xem m¯t. Nh°ng rÓi l¡i th¥y khó chËu, l¡nh nh¡t nói: Bi¿t nhau nhÝ xem m¯t, hay th­t! Anh còn ch°a i xem m¯t bao giÝ nïa! Cô vÑn ang nÕi nóng, th¥y anh cé kèo nhèo mãi l¡i càng iên ti¿t, ¡p cho anh mÙt cái th­t m¡nh vào ùi, nghe Á mÙt ti¿ng v«n ch°a th¥y nguôi. Anh ném phng cái iÁu khiÃn të xa vào mÙt góc t°Ýng, d°Ýng nh° muÑn chéng tÏ mình ang r¥t téc gi­n. Th¥y v­y, cô quay §u nhìn anh, c°Ýi hiÁn hòa: Sao, gi­n à? Anh muÑn i xem m¯t thí mÙt l§n cho bi¿t, có ph£i không? GiÍng cô cao d§n: i i, em cho anh mÙt c¡ hÙi ¥y! Ngày mai cé i i! Hình nh° có gì ó không Õn, anh vÙi vã l¯c §u. Cô v«n c°Ýi, m¯t nhìn th³ng vào anh, g±n giÍng: Sàn nhà hay sô pha, tñ anh chÍn l¥y mà ngç!

Xong rÓi, xong rÓi, anh lá vuÑt râu hùm rÓi! Ngh) ¿n buÕi tÑi không °ãc ôm cô nh¥t Ënh s½ bË m¥t ngç, th¿ là anh vÙi nn nÉ: ëng mà vã, anh tuyÇt Ñi không hÁ có ý muÑn i xem m¯t. Anh ngç trên gi°Ýng c¡! Cô cau mày, miÇng v«n c°Ýi: L¡i còn dám em chuyÇn ci ra nói vÛi em à? Sao ông anh không tñ coi l¡i b£n lý lËch cça mình i? Có muÑn em kà ra tëng cô mÙt không, hay chÍn iÃn hình? MuÑn nói vÁ TÑng Linh Linh tr°Ûc hay m¥y cô Na Ni¿c gì ó tr°Ûc?

¿n c£ TÑng Linh Linh cing bË lôi ra, xem ra cô bË Ùng ch¡m ¿n th­t rÓi! L§n tr°Ûc suÑt h¡n mÙt tháng liÁn ph£i ngç ngoài phòng khách, ký éc v«n còn mÛi nguyên, không thà d«m lên v¿t xe Õ l§n nïa. Anh vÙi vàng nói: Vã ¡i, là l×i cça anh, anh sai rÓi. Sau này anh không dám nïa âu!

Cô c°Ýi l¡nh: V­y anh ngç d°Ûi sàn hay trên sô pha? Anh quay i nghiên céu mÙt hÓi lâu mÛi khÕ sß tr£ lÝi: Sô pha v­y. Cn cé theo k¿t qu£ quan sát thì sô pha có v» êm h¡n. Cô hài lòng g­t §u, xoay sang hôn trán a a mÙt cái rÓi n±m xuÑng. éa tr» n±m kÁ bên v«n ang say s°a trong gi¥c mÙng, ch³ng hÁ hay bi¿t ba m¹ vëa mÛi ¥u kh©u.

Anh v«n n±m ì trên gi°Ýng không chËu nhúc nhích, cô l¥y chân á á, ý b£o anh i xuÑng °ãc rÓi. Anh nn nÉ É ôi: Vã ¡i, ëng mà, cùng l¯m sau này anh không bao giÝ nh¯c ¿n nïa. Cô hë mÙt ti¿ng: Còn có l§n sau à! XuÑng gi°Ýng cho em! Và th¿ là Óng chí Giang Tu Nhân cñc kó miÅn c°áng ôm gÑi, l°u luy¿n rÝi gi°Ýng, vëa i ¿n sô pha vëa c§u nguyÇn: Th§n ¡i céu con i mà, con xin thu hÓi th¯c m¯c hÓi nãy. Có trÝi mÛi bi¿t sau ó th§n có giúp anh hay không, nh°ng sáng ngày hôm sau khi Giang a a tÉnh l¡i ã th¥y ba ang ôm m¹ ngç. Ánh m·t trÝi xuyên qua lÛp rèm cía sÕ chi¿u xiên vào, bàng b¡c mà ¥m áp.

NGO I TRUYÆN 6. BªY R¬P

Anh ang ngÓi dña vào sô pha, không bi¿t ã °ãc bao lâu rÓi. Phòng khách ban tr°a yên ¯ng ¿n Ù h§u nh° có thà nghe ti¿ng gió thÕi qua. Cn nhà không có cô th­t trÑng r×ng.

B¯t §u të khi nào thì cô ¥y të të chi¿m giï trái tim mình? Anh không bi¿t, chÉ bi¿t r±ng càng ngày càng quan tâm cô, nh¥t cí nh¥t Ùng cça cô Áu dÅ dàng thu hút sñ chú ý cça anh. ây là chuyÇn ch°a tëng bao giÝ x£y ra, hình nh° anh ã b¯t §u không còn là chính mình nïa.

Mình cça tr°Ûc kia là mÙt ng°Ýi r¥t ung dung bình th£n, Ñi vÛi mÍi thé Áu lãnh ¡m. Nh°ng còn mình cça bây giÝ thì sao, có còn vô tâm b¥t c§n °ãc nïa không?

Không! Anh l¯c §u. Cô ¥y không thà nào có séc £nh h°ßng lÛn Ñi vÛi mình nh° v­y!

Mình làm °ãc, nh¥t Ënh mình s½ làm °ãc! Ch³ng có cái gì là quan trÍng c£, dù cô ¥y có rÝi mình i cing th¿ thôi.

Anh c§m di Ùng lên, nh¥n nút gÍi: Bình Hoa, có ph£i Tí M·c ang i mua s¯m vÛi Phính ình không? Thñc ra anh ã bi¿t câu tr£ lÝi, nh°ng v«n c§n xác Ënh cho ch¯c ch¯n.

§u dây bên kia Tôn Bình Hoa ê mÙt ti¿ng, c°Ýi: Không ph£i ché? MÛi có mÙt lát không g·p mà ông anh ã th¥y nh° cách ba thu rÓi sao? Sao không em cô ¥y cÙt vào mình luôn cho rÓi? ¿n c£ Tôn Bình Hoa cing c°Ýi nh¡o, n×i quan tâm cça mình biÃu lÙ rõ ràng nh° v­y sao?

Anh h¡ quy¿t tâm: Giúp tôi mÙt chuyÇn nhé, c­u gÍi Phính ình vÁ i. Sao v­y? Hai vã chÓng tr» cãi nhau à? °ãc, v­y à tôi gÍi cho Phính ình.

Sau khi cúp máy, anh të të éng lên, i vào phòng ngç, n¡i ây §y ¯p sñ hiÇn diÇn cça cô, Ó trang iÃm, chi¿c gÑi ôm hình b°Ûm, chåp èn thêu ngten hình b°Ûm& Vô sÑ nhïng con b°Ûm nh­p nhòe trong m¯t anh, d§n d§n bi¿n thành cô.

Cô nói: BÕn cô n°¡ng ch°a bao giÝ bi¿t ghen.

Cô trách anh: H¡n nía êm rÓi còn làm gì nïa? Anh ó, chuyÇn tÑt thì không làm, toàn i làm chuyÇn x¥u?

Cô tinh nghËch trêu anh: TrÝi ¡, cái mùi gì th¿ này? Mau mß cía sÕ ra&

Cô nhìn anh ch±m ch±m, hung tãn nói: Giang Tu Nhân, anh nói em ghen l¡i mÙt l§n nïa thí coi!

Anh b°Ûc tëng b°Ûc mÙt ra ngoài. Të nay vÁ sau& không, mình và cô ¥y không còn cái gì gÍi là të nay vÁ sau nïa. Mình s½ quên cô ¥y, mình s½ ch³ng thèm b­n tâm, ch³ng b­n tâm b¥t kó cái gì c£, rÓi mình s½ trß l¡i nh° x°a thôi!

NGO I TRUYÆN 7. PH¢I CHNG ANH LÀ H NH PHÚC ÜI EM?

Ngh) tÛi viÇc ã lâu không g·p Phính ình, Tí M·c gÍi iÇn h¹n g·p b¡n. Phính ình mang guÑc cao gót, chi¿c áo khoác hàng hiÇu ph¥t ph¡ trong gió. Quan sát cô b¡n të xa b°Ûc l¡i g§n, Tí M·c th§m c£m thán. GiÝ ây Phính ình v«n ¹p ¿n bao cô gái ph£i qu·n lòng, bao chàng trai ph£i rung Ùng. Cô nhíu mày nhìn Tí M·c: "Sao v­y?" Tí M·c c°Ýi: "Mình th¥y c­u ¹p quá." Phính ình trách: "Quen nhau bao nhiêu nm, bây giÝ c­u mÛi bi¿t à! Quá muÙn!" "Ph£i ph£i ph£i, là l×i cça mình, °ãc ch°a?" Hai ng°Ýi phá ra c°Ýi.

Phính ình v«n ch°a k¿t hôn vÛi Tôn Bình Hoa. Anh chàng không vì cô mà trß m·t vÛi cha m¹, nh°ng cing không vì hÍ mà k¿t hôn vÛi cô gái kia. Cing là câu chuyÇn này, n¿u °ãc °a lên màn £nh ch¯c h³n ph£i vô cùng hoành tráng, l¥y i bao nhiêu n°Ûc m¯t, nh°ng trong thñc t¿ cuÙc sÑng thì l¡i khác. Có l½ mÙt ngày nào ó hai ng°Ýi s½ l¥y nhau, cing có thà không. CuÙc Ýi dài nh° v­y, ai mà bi¿t °ãc?

Hàn huyên °ãc mÙt lúc, Phính ình nhìn v» m·t r¡ng rá cça b¡n, giÍng nói pha l«n ng°áng mÙ và chán ngán: "Tí M·c, mình muÑn xu¥t ngo¡i." Cô ng¡c nhiên: "T¡i sao v­y?" L½ nào Phính ình và Tôn Bình Hoa... Ánh m¯t cô b¡n nhìn ra xa xm: "Mình muÑn Õi gió cho cuÙc sÑng... cing có l½ là Õi gió cho tình yêu." Trong m¯t cô °ãm §y nét cô Ùc, Tí M·c không bi¿t nên ti¿p lÝi ra sao. ChuyÇn tình c£m cça hai ng°Ýi, cô cing chÉ bi¿t s¡ s¡, bßi dù sao ó cing là chuyÇn riêng, ng°Ýi bên c¡nh dù tình thân nh° chË em cing chÉ có thà éng ngoài nhìn vào.

Phính ình c°Ýi chua xót: "M¹ anh ¥y lãi dång quan hÇ, ©y ba mình khÏi gh¿ phó viÇn tr°ßng. Ba mình c£ Ýi làm hÍc thu­t, không ham quyÁn th¿, nh°ng chính vì nh° v­y nên bË h¡ bÇ kiÃu ó ông mÛi khó ti¿p nh­n mà u¥t ¿n sinh bÇnh. Kho£ng thÝi gian tr°Ûc mình vÁ nhà chính là vì chuyÇn này. Vëa rÓi bà ¥y l¡i vëa tÛi tìm mình, nói tuyÇt Ñi s½ không ch¥p nh­n mình làm con dâu."

LÝi bà Tôn v«n còn vng v³ng bên tai: "Cô Vu, trë v» bÁ ngoài ra cô còn có cái gì xéng vÛi Bình Hoa nhà chúng tôi ché! N¿u cô bi¿t khôn thì mau chóng mà rÝi i i." Bao nhiêu nm ã trôi qua, con cça Tí M·c ã i nhà tr» rÓi, còn cô? V«n ß bên Tôn Bình Hoa, không mÙt danh ph­n! Tr°Ûc kia tëng khuyên Tí M·c sÛm dét bÏ, cô cing ã ngh) tÛi, ã thí, nh°ng v«n ch³ng thà nào làm °ãc. Anh nói anh chÉ yêu mình cô, vì nhïng lÝi này mà cô v«n chÝ, chÝ mãi cho ¿n t­n bây giÝ. Lúc tr°Ûc cô còn tr», còn tñ tin, cé ngh) rÓi mÙt ngày nào ó cha m¹ anh s½ ch¥p nh­n mình, nh°ng tháng ngày i qua, thÝi gian trôi m¥t, mÛi chãt phát hiÇn ra có nhiÁu thé ch³ng thà dÅ dàng thay Õi. GiÝ ây cô ã r¥t mÇt mÏi, chÉ muÑn yên t)nh mà suy ng«m cho thông suÑt xem ph£i i con °Ýng sau này ra sao.

Con ng°Ýi ta có duyên ph­n cça riêng mình, Tí M·c có duyên ph­n cça cô ¥y, cô có cça cô, nh°ng d°Ýng nh° t¥t th£y Áu ã ¿n lúc nói lÝi chia tay. Có nhïng chuyÇn chúng ta ã bi¿t rõ v)nh viÅn s½ không có k¿t qu£ nh°ng v«n kiên trì, chÉ bßi không cam lòng. Có nhïng ng°Ýi chúng ta bi¿t rõ là yêu nh°ng v«n ph£i buông tay, bßi s½ ch³ng có k¿t cåc.

Phính ình trß l¡i biÇt thñ, éng tr°Ûc cía mÙt lúc lâu mÛi ©y cía b°Ûc vào. Bên trong là phong cách ph°¡ng Tây mà cô thích, tinh t¿, ¥m áp, m×i mÙt góc nhÏ trong phòng cing Áu do chính tay cô bày trí, r¥t nhiÁu thé do cô mang të n°Ûc ngoài vÁ, m×i mÙt thé Áu chéa chan h°¡ng vË ngÍt ngào cça h¡nh phúc.

Cô l·ng ng°Ýi ngÓi trong góc phòng c¡nh lò s°ßi, tay ôm choàng §u gÑi. Tôn Bình Hoa vÁ nhà, ­p vào m¯t là c£nh t°ãng ó. Anh vÙi b°Ûc tÛi hÏi: "Sao v­y?" D¡o này cô càng ngày càng th¥t th°Ýng, có lúc nía êm tÉnh l¡i, th¥y cô ang mß to m¯t nhìn mình, anh sã h¿t hÓn, hÏi cô có chuyÇn gì, cô l¡i không chËu nói.

Cô ng°Ûc §u lên l³ng l·ng nhìn anh, hít sâu mÙt h¡i, nh¹ giÍng: "Chúng ta chia tay i!" GiÍng cô ph³ng l·ng nh° thà ã nói câu ¥y vô sÑ l§n. Tôn Bình Hoa éng sïng t¡i ch×, lúc sau mÛi °a tay sÝ trán cô, bÑi rÑi nói: "Em bÇnh à? Sao v­y? Em nói lung tung gì th¿?" Cô ©y tay anh ra, të të éng d­y nhìn th³ng vào anh: "Chia tay i!" Tôn Bình Hoa éng ó nhìn cô, v» m·t thm th³m: "Không thà nào!" Cô b­t c°Ýi: "V­y thì mình k¿t hôn!" Anh sïng ng°Ýi ß ó, không Ùng ­y, cing ch³ng nói gì.

Cô c°Ýi to h¡n, ti¿ng c°Ýi nh° óa hoa trong gió bão, lá cành ch¥p chÛi, nghiêng ng£: "Không tr£ lÝi °ãc ph£i không? Em bi¿t, em bi¿t mà! Anh nói yêu em ch³ng qua là vì yêu v» bÁ ngoài cça em ché gì? Anh th¥y °a theo em ra ngoài thì có m·t mii úng không?" Anh b¯t l¥y tay cô, gi­n dï nói: "Em bi¿t là không ph£i nh° th¿!" Cô c°Ýi: "Th¿ thì là th¿ nào, anh nói i!" Tôn Bình Hoa l¡i im l·ng. Cô thoát khÏi tay anh, lùi vÁ sau m¥y b°Ûc, xoay ng°Ýi: "V­y °ãc, em cho anh lña chÍn. Em, hay cha m¹ anh?" Anh chÉ éng trân mình t¡i ch×. Làm sao có thà chÍn °ãc ây? Cha m¹ là trÝi Ënh, có thà chÍn sao? Nh°ng mà, anh cing yêu cô.

Anh không nói mÙt lÝi nào, kà c£ câu giï l¡i. Trái tim cô nh° r¡i vào vñc sâu không áy, tëng c¡n l¡nh buÑt të áy lòng dâng lên. Sao l¡i l¡nh nh° v­y? Bên c¡nh là lò s°ßi, l½ ra ph£i ¥m áp ché? Nh°ng cô v«n l¡nh, d«u dùng hai tay ôm l¥y ng°Ýi v«n không ngëng run r©y.

Hai ng°Ýi cé éng nh° th¿ th­t lâu. Cô ép mình tÉnh táo trß l¡i, l¡nh nh¡t nói: "Anh không nói gì, em coi nh° anh Óng ý." o¡n cô xoay l°ng, b°Ûc lên l§u. Anh s£i b°Ûc vÁ phía cô, chåp l¥y cánh tay mÁm m¡i, l¡nh lùng nói: "Anh không Óng ý, tuyÇt không có kh£ nng Óng ý." Cô xoay ph¯t ng°Ýi, vung tay th­t m¡nh vÁ phía m·t anh. Trong không gian yên t)nh, ti¿ng "bÑp" vang lên chát chúa ¿n l¡ th°Ýng. Cô gi­n dï: "Buông em ra, anh ngh) mình có thà ngÓi h°ßng thå giàu sang, gái ¹p, tay ¥p tay ôm sao? Sung s°Ûng l¯m ph£i không? áng ti¿c, có ng°Ýi sµn sàng chung h°ßng vÛi em, Vu Phính ình này còn coi khinh nïa! Anh ngh) mình là ai? N¿u em muÑn làm bÓ nhí, c£ B¯c Kinh này còn khÑi ng°Ýi x¿p hàng!"

ôi m¯t ph«n nÙ cça Tôn Bình Hoa pha l«n cuÓng lo¡n: "Em nói cái gì?" Cô b­t c°Ýi: "N¿u anh muÑn h¹n hò cô ta thì cé °Ýng °Ýng chính chính mà h¹n i, c§n gì ph£i lén lén lút lút ngÓi trong góc? Ch³ng ph£i cô ta là con dâu nh° ý trong lòng cha m¹ anh sao? C§n gì ph£i lén lút khi¿n ng°Ýi ta oan éc nh° v­y? NgÓi trong góc thì có ích gì! MuÑn ng°Ýi ta không bi¿t, trë phi mình ëng làm!" N¿u không ph£i ngày ó t­n m¯t nhìn th¥y, cô v«n ch³ng hay bi¿t gì c£. Nh°ng cô ã °ãc lay tÉnh khÏi c¡n mê. Hóa ra sau l°ng cô anh i h¹n hò vÛi ng°Ýi phå nï khác - cái ng°Ýi mÛi êm tr°Ûc còn ân ái triÁn miên vÛi cô, hôm sau ã h¹n hò ng°Ýi khác! Suy ra thì, ó không ph£i l§n §u tiên, cing ch³ng ph£i l§n cuÑi cùng.

Anh gi£i thích: "ChuyÇn không nh° em ngh) âu..." Cô c°Ýi mÉa mai: "V­y anh nói coi, rÑt cuÙc là nh° th¿ nào? Nh°ng thôi, em cing ch³ng héng thú. Bây giÝ em chÉ muÑn bi¿t, anh có c°Ûi em không, yes or no?" Th­t ra lòng ã quy¿t ph£i chia tay, nh°ng v«n còn v°¡ng v¥n, v°¡ng v¥n ng°Ýi àn ông này s½ nói anh chÍn cô, muÑn c°Ûi cô. N¿u anh nói nh° v­y, tình yêu cô dành cho anh bao nm nay không hÁ l§m l¡c, khi ó cô ra i cing bÛt au Ûn. Sau này hÓi t°ßng l¡i, s½ bÛt ti¿c nuÑi.

Anh l³ng l·ng nhìn cô nh° dò xét: "Tr°Ûc giÝ em có à ý m¥y chuyÇn này âu, em nói ó ch³ng qua chÉ là hình théc." Cô n·n ra mÙt nå c°Ýi, l¡nh lùng nói: "Bây giÝ em à ý, không °ãc à?" Tr°Ûc kia anh yêu cô, gh¹o cô, c°ng nñng cô nh° thà cô là t¥t c£ cça anh. Còn bây giÝ thì sao? H¹n hò vÛi ng°Ýi phå nï kia vÁ, còn làm nh° ch³ng có chuyÇn gì x£y ra, hÏi cô n c¡m ch°a. Chung quy ng°Ýi thay Õi là ai, anh hay cô, cô cing không bi¿t. Tr°Ûc ây cô cé ngh) tình yêu là nh¥t, ch³ng c§n gì, chÉ c§n anh yêu cô là ç, bßi cô cing yêu anh, không muÑn, và không thà m¥t anh. Nh°ng Giang Tu Nhân và Tí M·c khi¿n cho cô hiÃu, yêu là ph£i có trách nhiÇm. Yêu mÙt ng°Ýi sâu s¯c, ngh)a là ph£i hoàn toàn có trách nhiÇm vÛi ng°Ýi ¥y. ChÉ c§n ng°Ýi con gái mình yêu bË c£m cúm, ng°Ýi àn ông cing ph£i lo l¯ng. Giang Tu Nhân chính là nh° th¿. Hôm ¥y cô ¿n nhà hÍ, Tí M·c làm vá mÙt cái chén, ang Ënh nh·t nhïng m£nh vån thì Giang Tu Nhân vÙi ch·n cô l¡i, dËu dàng nói: "ëng Ùng vào, lá bË ét tay thì sao? Anh là àn ông, mÍi chuyÇn có chút nguy hiÃm nào cing ph£i à anh làm h¿t." Giây phút ¥y, cô th­t ng°áng mÙ Tí M·c. Cñc kó ng°áng mÙ.

Vì v­y cô chãt vá l½ Tôn Bình Hoa yêu cô ch°a ç sâu s¯c, nên không thà có trách nhiÇm vÛi cô. V­y thì të nay vÁ sau cuÙc sÑng cça cô ph£i do chính mình chËu trách nhiÇm.

Cô xoay ng°Ýi, kh½ khàng nói: "Bình Hoa, có l½ em già rÓi, không thà ti¿p tåc m¡ mÙng viÃn vông °ãc nïa. Chúng ta bên nhau m°Ýi nm rÓi, Ýi ng°Ýi con gái có bao nhiêu cái m°Ýi nm? Thôi thì chúng ta... êm ¹p chia tay i." Chuy¿n tàu cça anh và cô cuÑi cùng cing ¿n tr¡m, hai ng°Ýi s½ ph£i ai i °Ýng n¥y. CuÙc Ýi ai cing v­y thôi, có nhïng ng°Ýi b°Ûc vào, rÓi l¡i rÝi i.

BË ánh théc bßi mÙt chu×i ti¿ng chuông iÇn tho¡i, Tí M·c må mË huých ng°Ýi n±m bên c¡nh, ý b£o anh i tìm iÇn tho¡i. Giang Tu Nhân vëa bñc vëa cáu gào lên: "Ai l¡i nía êm nía hôm th¿ này còn gÍi iÇn, có bÇnh ch¯c!" V­y nh°ng v«n cam chËu tìm iÇn tho¡i vã à trên sô pha, m¯t nh­p nhèm l°Ût qua, th¥y tên Vu Phính ình mÛi yên tâm nh¥n nút tr£ lÝi, °a cho cô. Tí M·c l¡ m¡ "Alô", ti¿ng Phính ình truyÁn tÛi: "Tí M·c, mình ây. Mình muÑn nói t¡m biÇt vÛi c­u." Cô chãt tÉnh h³n: "Phính ình?" "ê. Mình i chuy¿n bay ba giÝ sáng ¿n Paris, muÑn t¡m biÇt c­u." Sao cô ¥y l¡i làm v­y, chuyÇn gì ã x£y ra? Tí M·c vÙi vàng hÏi: "V­y bao giÝ c­u trß l¡i? Sao không nói sÛm à mình i tiÅn? C­u chÝ nhé, mình tÛi liÁn..." Phính ình ng¯t lÝi cô, buÓn bã nói: "Tí M·c, mình cing không bi¿t bao giÝ. Có l½ ¿n khi mình quên anh ¥y, ho·c khi mình b¯t §u mÙt tình yêu mÛi. Nh°ng ch¯c ch¯n mình s½ quay l¡i. Cho mình th¡m a a nhé. Mình ph£i lên máy bay ây. T¡m biÇt!" Tí M·c vÙi gÍi to: "Phính ình-----Phính ình-----!" nh°ng iÇn tho¡i ã bË cúp. Cô vÙi vàng ra khÏi chn, xuÑng gi°Ýng, quýnh quáng m·c qu§n áo. Giang Tu Nhân ôm cô l¡i: "Em làm sao mà cuÑng lên v­y?" Vòng tay anh em ¿n sñ an tâm, cô bình t)nh trß l¡i, nói: "Em ph£i ra sân bay tiÅn Phính ình, ba giÝ cô ¥y i Paris." Anh ôm cô ch·t h¡n, dËu dàng nói: "Bây giÝ ã ba giÝ rÓi. Ch³ng ph£i Phính ình không muÑn b¥t kó ai i tiÅn nên bây giÝ mÛi nói cho em sao? HuÑng hÓ giÝ này i cing không kËp nïa."

Phính ình i nh° v­y, không bi¿t bao giÝ s½ trß l¡i. Cô ¥y i trong th¥t vÍng vô bÝ, cing ch³ng bi¿t bao giÝ mÛi có thà trß l¡i nh° ci. Tình b¡n giïa Phính ình và cô, x°a nay v«n là Phính ình chç Ùng - chç Ùng h¹n g·p, chç Ùng quan tâm ¿n cô, nh°ng cô l¡i hïng hÝ, có cing °ãc không có cing ch£ sao. N¿u Phính ình không gÍi iÇn, h³n c£ tháng trÝi cô cing s½ không liên l¡c. Bây giÝ ngh) l¡i th¥y cô th­t tÇ b¡c, sao Phính ình l¡i ph£i làm b¡n vÛi mÙt ng°Ýi tÇ b¡c nh° cô ché?

Tí M·c rúc trong lÓng ngñc Giang Tu Nhân, ôm l¥y anh, ngh¹n ngào: "Nh°ng em s½ nhÛ cô ¥y l¯m." Anh c°Ýi, hôn cô: "Sau này em có thà i thm c¡ mà, v£ l¡i có ph£i cô ¥y không quay vÁ nïa âu." Tí M·c là nh° th¿, bÁ ngoài trông díng d°ng, nh°ng kó thñc l¡i em t¥t c£ gi¥u sâu trong áy lòng.

Ngày thé ba, Tôn Bình Hoa nh° iên nh° lo¡n tìm ¿n cía. Râu ria tua tça, áo qu§n nhn nhúm, cñc kó lôi thôi l¿ch l¿ch. Bi¿t ng°Ýi này ã nhiÁu nm, hôm nay mÛi là l§n §u th¥y anh ta thê th£m nh° v­y. C£ nhóm tr°Ûc giÝ luôn chÉnh tÁ, sáng sça, tuyÇt không thua kém b¥t kó minh tinh nào. Tôn Bình Hoa chÙp l¥y tay cô, c§u kh©n: "Tí M·c, van em ¥y, cho anh bi¿t Phính ình i âu °ãc không?" Th¥y v­y, cô vëa ghét l¡i vëa th°¡ng: "N¿u cô ¥y muÑn cho anh bi¿t thì ã không c§n anh ph£i ¿n ây hÏi em rÓi." Tôn Bình Hoa vÙi nói: "Anh i tìm cô ¥y ba ngày rÓi, nh°ng ch³ng bi¿t cô ¥y i âu. Nhà cha m¹ không có, biÇt thñ cing không, t¥t c£ nhïng n¡i cô ¥y có kh£ nng ¿n anh ã tìm kh¯p rÓi! Cô ¥y nói muÑn chia tay, nh°ng anh ch°a Óng ý, làm sao anh có thà Óng ý °ãc? V)nh viÅn s½ không..."

Hôm ¥y Tôn Bình Hoa ngÓi c£ êm d°Ûi l§u, ngày hôm sau khi Phính ình xuÑng l§u, trông cô không có v» gì khác th°Ýng c£, v«n nói chuyÇn vÛi anh nh° th°Ýng. Anh cé ngh) cô chÉ hÝn d×i nh¥t thÝi nên không à ý nhiÁu. Bên nhau ã lâu, bi¿t tính cô, n¿u còn gi­n ã làm m·t l¡nh vÛi anh rÓi, nên cing yên tâm. Nào ngÝ êm hôm ó cô l¡i không có ß nhà, ãi mãi không th¥y vÁ, iÇn tho¡i cing t¯t. Cho ¿n t­n r¡ng sáng, nh­n °ãc mÙt tin nh¯n trong iÇn tho¡i, chÉ có hai chï cåt ngçn: "T¡m biÇt." Lúc ó anh mÛi ho£ng lên, vá l½ ra l§n này cô nghiêm túc. VÙi vã gÍi cho cô thì không liên l¡c °ãc, bao nhiêu cú cing chÉ nghe iÇn tho¡i bên kia ang trong tr¡ng thái t¯t máy. Ngh) ¿n nhïng n¡i có thà cô s½ i, §u tiên là nhà cça cô, anh vÙi phóng nh° bay ¿n phi tr°Ýng, ¿n nhà cô nh°ng Phính ình không có ß ó. Th¥y ánh m¯t kinh ng¡c cça cha m¹ cô, anh bi¿t hÍ không bi¿t gì c£. i tìm nhïng ch× khác, nh°ng v«n ch³ng th¥y cô âu.

Tí M·c nhìn Tôn Bình Hoa, ch³ng nói gì. Tôn Bình Hoa áng th°¡ng, nh°ng ch³ng l½ Phính ình không áng th°¡ng? N¿u không vì anh ta, Phính ình sao ¿n n×i ph£i tha h°¡ng nh° bây giÝ!

Giang Tu Nhân b°ng n°Ûc ra ngoài, th¥y c£nh t°ãng nh° v­y bèn ch¡y vÙi tÛi kéo anh ta: "Bình Hoa, ngÓi xuÑng tr°Ûc ã, ëng nh° th¿." Tôn Bình Hoa quay §u ng¡ ngác nhìn anh, të të buông tay cô. Th¥y Tí M·c nh° v­y, Giang Tu Nhân bi¿t cô không chËu nói nên anh cing không thà mß miÇng, ành dùng mÙt câu bán cãt khuyên b¡n: "Tên nhóc này, chân trÝi nào mà l¡i ch³ng có cÏ th¡m!" Tôn Bình Hoa li¿c anh mÙt cái, th«n thÝ nói: "Mình không c§n cÏ th¡m gì c£, chÉ c§n Phính ình." B×ng nhiên, anh ta quó xuÑng tr°Ûc Tí M·c: "Anh van em ¥y Tí M·c, cho anh bi¿t cô ¥y i âu i!" Ch¯c ch¯n Tí M·c bi¿t, Phính ình chÉ có chË em duy nh¥t là cô, cing quan tâm cô nh¥t, ch¯c ch¯n cô bi¿t. CuÙc sÑng không có Phính ình, d°Ýng nh° anh m¥t t¥t c£. Là anh sai, không muÑn rÝi khÏi sñ bao bÍc cça cha m¹, không muÑn m¥t i t¥t c£ nhïng gì v«n có. Nh°ng m¥t i cô, chúng ch³ng còn chút ý ngh)a gì nïa.

Th¥y v» kinh ng¡c trong m¯t Giang Tu Nhân cùng dáng v» khÕ sß cça Tôn Bình Hoa, lòng cô nhin xuÑng: "Em chÉ bi¿t Phính ình i Paris, nh°ng không bi¿t cå thà là cô ¥y muÑn dëng chân ß âu." Xem ra Phính ình i là muÑn Tôn Bình Hoa ç tÉnh táo à nh­n ra tình c£m cça mình. Anh ta ã cuÑng lên rÓi, không thì vÛi nng lñc kia sao có thà không tra ra Phính ình ã xu¥t ngo¡i i Paris? Th¿ mÛi nói, có nhïng chuyÇn mà ng°Ýi trong cuÙc v)nh viÅn u mê.

TÑi hôm ¥y Tôn Bình Hoa lên chuy¿n bay i th³ng ¿n Paris.

M×i câu chuyÇn Áu có mÙt cái k¿t, nh°ng cái k¿t cça m×i ng°Ýi có tÑt ¹p hay không Áu ph£i dña vào sñ cÑ g¯ng cça b£n thân, không ph£i sao?

NGO I TRUYÆN 8. MØT NìA ÊNH MÆNH

Trong béc £nh, Phính ình éng nghiêng ng°Ýi, ôi m¯t nh¯m nghiÁn, m·t ng°Ûc lên 45 Ù, mái tóc dài nh° thác ch£y tung bay sau l°ng. Ánh ban mai nhè nh¹ bao quanh cô, cách ó không xa là m·t hÓ trong v¯t phç s°¡ng §y huyÁn £o, em l¡i mÙt c£m giác không chân thñc tña cõi tiên. Të nå c°Ýi kh½ v°¡ng n¡i khóe miÇng Phính ình, cô bi¿t b¡n ang sÑng r¥t tÑt. Ch°a ch¯c ã h¡nh phúc, nh°ng ít ra là vui v». V­y là tÑt rÓi, Phính ình ã có thà i qua au th°¡ng, th­t tÑt!

L¯m khi, tình yêu không có ngh)a là t¥t c£. Khi Phính ình nói chia tay rÓi ra i, cô bi¿t b¡n ã h¡ quy¿t tâm. Tôn Bình Hoa s½ không thà nào tìm °ãc cô ¥y, mà dù có tìm °ãc, cing ch³ng thà làm °ãc gì. L§n này Phính ình ã dét khoát muÑn chia tay.

H¡n mÙt nm qua, Phính ình thÉnh tho£ng l¡i gíi email cho cô, có kèm theo vài t¥m £nh. Trong nhïng t¥m §u tiên, §u mày uôi m¯t cô còn °ãm n×i buÓn bã. Cô hiÃu, dù gì mÑi tình m°Ýi nm không thà nói dét là dét. MÙt Ó v­t g¯n bó vÛi mình m°Ýi nm cing ã có tình c£m th¯m thi¿t, huÑng hÓ là ng°Ýi mình h±ng yêu. ChÉ là, có nhiÁu thé ã ¿n méc không thà không buông tay. Cô çng hÙ b¡n, n¿u Tôn Bình Hoa không thà cho Phính ình nhïng gì cô c§n, v­y hãy cho cô ¥y mÙt con °Ýng à sÑng.

Trong email, ch°a bao giÝ Phính ình nh¯c ¿n ba chï Tôn Bình Hoa, nh° thà hai ng°Ýi ch°a tëng quen, ch°a tëng yêu. Có l½ sau này cô cing s½ không bao giÝ nh¯c ¿n nïa.

Trong nhïng t¥m £nh g§n ây, Tí M·c ã nh­n th¥y nhïng Õi thay n¡i Phính ình. Nå c°Ýi cça cô m·c dù v«n ch°a °ãc t°¡i t¯n, nh°ng cing ã chân th­t h¡n, xu¥t phát të áy lòng. Tí M·c tin dù Phính ình có nh¯c ¿n Tôn Bình Hoa hay không, d«u chân trÝi góc biÃn cô cing không quên anh ta. Nh°ng s½ chÉ th£ng ho·c nhÛ tÛi, không h¡n. Dù sao i nïa, ng°Ýi àn ông ó ã b§u b¡n vÛi cô suÑt nhïng nm tháng t°¡i ¹p nh¥t trong Ýi Phính ình.

Hôm nay là sinh nh­t a a. M¥y ngày tr°Ûc cô ã nh­n °ãc quà Phính ình gíi vÁ të ThÕ Nh) Kó. D) nhiên Giang Tu Nhân cing th¥y, nh°ng chÉ hïng hÝ l°Ût qua, ch³ng th¥y anh có biÃu hiÇn gì.

MÙt nm này, Tôn Bình Hoa v«n ch°a bÏ cuÙc, thÉnh tho£ng l¡i tÛi, nguyên do thì ai n¥y Áu bi¿t trong lòng. Cô v«n th°Ýng chÉ nói m¥y chï: Cô ¥y r¥t khÏe. Tôn Bình Hoa cing ch³ng hÏi thêm, chÉ im l·ng ngÓi trên sô pha, v» m·t bình l·ng. ôi khi anh ta i th° phòng hàn huyên vÛi Giang Tu Nhân c£ ngày trÝi, cing có lúc chÉ ngÓi mÙt lát rÓi chào ra vÁ. NhÛ nhïng ngày §u sau khi Phính ình i, Tôn Bình Hoa uÕi theo ¿n t­n Paris, nh°ng sau ó chán ch°Ýng mÙt mình trß l¡i. Lúc ¥y m×i l§n tÛi nhà, v» m·t anh ta r¥t thê th£m, trông nh° thà m¥t i thé quan trÍng nh¥t trong Ýi, làm cho Tí M·c nhìn th¥y mà không ành lòng. Nh°ng ngoài th°¡ng thay cho anh ta, cô cing ch³ng bi¿t làm gì h¡n. Phính ình ch°a tëng nói cô ¥y i âu, cô cing chÉ có thà nhìn phong c£nh trong nhïng t¥m £nh mà oán.

Cô mß máy tính ra check mail. Hôm nay là sinh nh­t a a, là m¹ nuôi cça bé, nh¥t Ënh Phính ình s½ gíi mail. Qu£ nhiên không ngoài dñ oán, trong hÙp th° ¿n có mÙt béc ¿n të Phính ình. Cô di chuÙt, click mß ra rÓi chãt sïng sÝ. Bßi vì& bßi vì ngoài chúc mëng sinh nh­t a a, Phính ình còn báo r±ng cô ¥y ã k¿t hôn.

Trong £nh, Phính ình th°Ût tha trong chi¿c váy c°Ûi tr¯ng muÑt, tay trong tay vÛi mÙt anh chàng ông Âu m¯t xanh, cùng quay §u nhìn vÁ Ñng kính c°Ýi th­t t°¡i. Phông nÁn là mÙt giáo °Ýng nhÏ bình dË, thiêng liêng nh°ng không kém ph§n lãng m¡n. Trong mÙt t¥m khác, ng°Ýi àn ông kia °a m¯t nhìn Phính ình, yêu th°¡ng chan chéa, ôi m¯t màu lam trong suÑt nh° s¯c màu ¹p nh¥t trên b§u trÝi. CuÑi email, Phính ình gõ m¥y dòng chï: có nhïng thé, có nhïng chuyÇn tÑt nh¥t là quên i. C°Ýi ít, nên cing s½ ch³ng au nhiÁu.

Cô t¯t máy tính, nhìn ra cía sÕ. Bên ngoài mÙt r·ng mây Ï líng l¡ giïa trÝi, mây mù trùng iÇp nh° nhïng cuÙn sóng. Trên con °Ýng cách ó không xa, mÙt chi¿c xe ang të të ch¡y ¿n. Cô kh½ nß nå c°Ýi ngÍt ngào, bi¿t anh ang ¿n ón mình, sau ó cùng i ón a a.

CuÙc Ýi là nh° th¿, nào khác chi mÙt gi¥c mÙng. Chãt nhÛ ¿n câu nói trong mÙt bÙ phim nào ó: Ai cing có mÙt ng°Ýi sinh ra à dành riêng cho mình, cái chính là có thà tìm °ãc ng°Ýi ¥y hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: