7

Không khí ngượng ngùng bao trùm cả căn phòng.

Jung Hoseok không tự chủ được liền lui lại mấy bước, va phải Yoongi ở đằng sau.

"Em làm sao vậy? Sao không ngồi xuống?"

Min Yoongi vờ như chẳng biết gì, dùng hai tay nắm lấy bả vai của Hoseok, vuốt lên vuốt xuống trấn an em, còn chu đáo kéo ghế cho em ngồi xuống.

Hoseok bây giờ vẫn chưa thể bình tĩnh, đồng tử rung rung, em e dè nhìn vào người tràn đầy khí thế trước mặt.

"Chà, cậu Kim đây rất giỏi đó nha, tôi thấy cậu vừa nhậm chức đã kéo được vài mối làm ăn béo bở rồi, không biết cậu có nhã hứng chỉ giáo một chút không?"

Min Yoongi thấy không khí căn thẳng theo đúng ý anh, cười khẩy một cái rồi mở miệng ra thay đổi cục diện ngượng ngùng này.

"Tôi không dám chỉ dạy cho giám đốc Min đâu, anh tài giỏi thế cơ mà"

Kim Taehyung nhìn Yoongi khinh bỉ, cậu đánh mắt qua nhìn Hoseok mới tỏ rõ vẻ đê tiện của mình.

"Ngược lại, nếu cậu Hoseok đây có thể sang công ty tôi, làm trợ lý riêng cho tôi một thời gian. Tôi sẽ xem xét lại việc hợp tác của chúng ta"

Jung Hoseok lặng im, em chẳng muốn nói lời nào, vì người đối diện em thay đổi quá nhiều, nhiều đến mức em không còn nhận ra rằng đây là người trước kia từng yêu em bán sống bán chết.

"Xin lỗi chủ tịch Kim, nhưng mà nhân viên này do đích thân tôi tuyển dụng, không phải món đồ để ai muốn trao là trao, đổi là đổi được"

Min Yoongi cố tình chạm vào eo Hoseok, kéo em lại gần mình một chút, ra hiệu cho Hoseok thuận theo, anh là đang khích tướng cậu ta.

Kim Taehyung rõ là tức sôi máu, nhìn bàn tay đặt lên chiếc eo mà bản thân mong ngóng hằng ngày. Không phục liền mở miệng chế giễu vài câu.

"Cũng không ngờ thân là giám đốc như anh, lại coi trọng một nhân viên quèn như thế, thế hai người là người yêu nhau à? Hay là bạn tình?"

"Đừng có quá đáng"

Jung Hoseok bị chọc giận, đập bàn nhìn thẳng vào Kim Taehyung đang bất ngờ.

Em chợt giật mình, rồi lại chuyển sang hốt hoảng mà vội gỡ tay Yoongi, bỏ chạy một mạch ra ngoài.

Hoseok ấm ức, người từng yêu mình sâu đậm đến thế, chỉ vì bị mình cự tuyệt, lại quay sang chỉ trích mình, xem thường chính cơ thể mà cậu ta từng âu yếm hằng đêm.

"Thằng chó, thằng đê tiện, thằng khốn nạn"

Em chạy đến bên công viên gần đó, xả một tràn tức giận của bản thân lên cây cỏ, khóc thật to để giải tỏa nỗi uất ức này, nhưng ngay cả ông trời cũng chẳng thương lấy em, ông đổ một trận mưa thật lớn, xối lên cơ thể bé nhỏ ngồi ủ rủ trên xích đu.

Min Yoongi sau khi đàm phán xong, để lại một gương mặt xám xịt, cay cú chỉ dám nhìn anh uy nghiêm ra về. Trong lòng không khỏi đắc ý.

Khi ra đến sảnh, anh nhìn xung quanh lại chẳng thấy em đâu, hỏi lễ tân mới biết ban nãy có người chạy thật nhanh ra ngoài phía công viên kia, không lâu sau thì trời đổ mưa nữa.

Min Yoongi không nghĩ nhiều, giao tài liệu lại cho phòng lễ tân, căn dặn thuộc hạ một lát nữa đến mang về. Anh phải đi tìm yêu thương của anh đã.

Anh lao vào làn mưa trắng xóa, tìm Hoseok một cách khó khăn. Anh ban đầu cũng không nghĩ là Hoseok lại phản ứng mạng mẽ đến vậy, nếu không có chết anh cũng chẳng để tên đó dùng lời lẽ đê tiện phán xét người anh thương.

Cuối cùng cũng tìm thấy Hoseok, em nằm gục ở bãi cát gần xích đu, có lẽ vì suy nghĩ quá nhiều, kèm theo việc dầm mưa đã lâu, cả người em không chỗ nào là không nóng.

Hoseok sốt rồi.
___

Min Yoongi bế Hoseok về nhà, nhanh chóng đi thẳng vào phòng tắm, anh đặt em xuống bồn, cẩn thận cởi từng món đồ ra. Người như anh thấy vậy mà có thể cứng rắn kềm chế trước cơ thể bốc lửa ấy, tài tình thật.

Nước ấm phủ lên hết cơ thể, sự thoải mái làm Hoseok mơ màn tỉnh giấc, rõ là nhìn thấy người trước mắt là Min Yoongi, nhưng lại không thể ngăn bản thân làm bậy.

Thế rồi Hoseok hôn anh.

Nụ hôn không quá dài, cũng không ngắn.

Jung Hoseok mệt mỏi lại thả lỏng người ngủ thiếp đi, không để ý rằng mình vừa gieo rắc một hạt mầm tình yêu, cắm sâu vào trái tim của Min Yoongi.
___

Tắm rửa thay đồ xong, Yoongi bế Hoseok về phòng, đặt em nằm ngay ngắn, vẫn là không cầm được lòng mà nằm xuống theo. Khẽ ôm lấy em, hít hà, âm thầm đánh giá.

Mùi hương sữa tắm thế mà không địch lại với mùi cơ thể của Hoseok.

Min Yoongi say mê đến độ ngủ quên mất. Hoseok cũng thuận thế quay lại ôm anh, tận hưởng vòng tay ấm áp của ai đó, xem như đang an ủi mình.

Khi anh thức giấc cũng đã khuya, nhìn Hoseok nhỏ bé cuộn tròn trong lòng, anh không khỏi cảm thán.

"Lúc thì dễ thương, lúc thì yêu nghiệt, rốt cuộc em là người thế nào vậy Hoseok"

Hoseok ngọ nguậy, vùi mình vào lòng Yoongi muốn được ôm, lại vô thức chạm trúng điểm yếu của anh.

Cắn răng ngăn bản thân phát ra tiếng động, sự kích thích từ cơ thể ấm nóng đang áp vào thân dưới của mình, khiến anh gợi nhớ về hình ảnh bản thân lúc tắm rửa cho Hoseok.

Anh lên rồi, lên thật rồi.

Khó khăn lắm mới thoát khỏi Hoseok mơ ngủ, anh vội vàng bước vào nhà vệ sinh, nhưng chưa đi được mấy bước đã bị Hoseok kéo lại.

Em bị sốt chứ chẳng say, nhưng lại mơ mơ màng màng như một kẻ nghiện rượu, không thể kiểm soát được việc bản thân sẽ làm và sắp làm.

Em ôm chầm lấy Yoongi, dè anh dưới thân mình, đầu gục lên gục xuống không mấy tỉnh táo. Vô tư áp mông cọ vào nơi đang vô cùng bức bối của anh.

Em cuối đầu, lần nữa hôn vào môi của Yoongi. Lâu lắm rồi em mới lấy lại được loại cảm giác hưng phấn này, kể từ lúc bỏ Taehyung đi.

Tiếng rên ư ử trong cổ họng, âm thanh yêu kiều đó như đánh một đòn chí mạng vào tâm trí Yoongi. Anh nắm lấy Hoseok, kéo em thẳng lưng lên đối mặt với mình.

"Hoseok, em chắc chưa?"

"Ưm..."

Hoseok không đáp, em chỉ muốn được giải tỏa, là không cần biết đối phương sẽ là ai, càng không quan tâm.

Min Yoongi mặc định rằng em đã đồng ý, nhanh tay xé đi chiếc áo ngủ duy nhất mà anh có, lộ ra thân thể tựa như ngọc.

Hoseok cũng không yếu thế, tự thân cởi quần nhỏ, khó khăn chạm vào cửa mình, chầm chậm nới lỏng.

Min Yoongi gấp gáp muốn lật Hoseok lại nằm dưới thân mình, nhưng anh chậm hơn em một bước.

"Ah..."

Thứ to lớn của Yoongi đã đi được phân nửa vào bên trong em rồi.

Hoseok quỳ hai chân sang hai bên, cơ thể vẫn còn rất nóng nhưng lại không cản được dục vọng dâng trào. Nhấp từng nhịp thật chậm, cái cảm giác được lấp đầy này, Hoseok thật sự rất nhớ.

Sung sướng mà rên lên khi Min Yoongi thuận thế thúc đẩy phía sau, cả hai đưa đẩy mỗi lúc một nhanh. Đôi mắt ngấn nước, hờ hững ngã người với ánh nhìn vô định.

Hoseok thật sự khiến cho Yoongi si mê đến quên lối về, anh trân trọng cơ thể này, trân trọng từng tất da thịt có độ đàn hồi nhất định, vừa ý anh.

Những khi đôi bánh đào ấy áp mạnh vào thân dưới anh, tạo ra tiếng vang thật lớn. Âm thanh chóp chép phát ra nơi cả hai giao thoa, như điểm tô cho cuộc vui này thêm phần màu sắc.

Đạt đến đỉnh điểm, tay chân em co quắp, thở hắc một hơi gục xuống trải dài nằm lên người anh, hô hấp gấp gáp.

Min Yoongi đỡ thân nhỏ dậy, lật người em nằm gọn xuống giường, không quên kê lưng em bằng gối mềm, khéo léo kéo hai chân em tách ra, đưa thân mình vào rồi tiếp tục tận hưởng đêm nay một cách trọn vẹn.
____

Đến khi Hoseok thức dậy đã là trưa của ngày hôm sau.

Em hoang mang vô cùng, bởi vì giấc mơ đêm qua, quả thực rất chân thật.

Nhưng trước mắt là phòng em, mọi thứ dường như chẳng có chút xê dịch, cả ly nước trong lúc em quá khích mà làm vỡ cũng xuất hiện, nguyên vẹn tại đây.

Chưa hết, cái cảm giác thỏa mãn đêm qua cũng như một luồng gió thổi nhẹ, chỉ mơ hồ lâng lâng khó tả, em bỗng thấy nghi ngờ nhân sinh vô cùng.

"Mình điên rồi hả ta?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top