16. tin vui
từ ngày thùy trang về làm dâu nhà ông hội đồng tính đến nay cũng được 4 tháng rồi. ngoại trừ má con bà năm lúc nào cũng muốn kiếm chuyện với nàng ra thì cả nhà ai cũng yêu mến nàng cả. quỳnh nga và diệp anh thì không cần phải nói rồi, cả hai yêu thương và chiều chuộng nàng xem nàng như bảo vật mà nâng niêu vậy. cả hai chẳng bao giờ để nàng ở nhà một mình cả nếu quỳnh nga đi làm cùng ông hội đồng thì diệp anh sẽ ở nhà chăm sóc nàng và ngược lại, hôm nay cũng không ngoại lệ.
"mình ơi, tôi mang cháo vào cho mình này. mình ăn miếng đi rồi uống thuốc nhá" diệp anh hai tay bưng tô cháo còn nóng hôi hổi vào cho nàng, miệng không quên gọi con người đang say giấc nồng kia.
chẳng hiểu sao mấy nay thùy trang không ăn uống được gì cả, món nào đưa tới miệng cũng nôn lên nôn xuống. cũng vì vậy mà đổ bệnh mấy ngày nay làm cho diệp anh và quỳnh nga cũng lo lắng muốn chết đây.
"mình cứ để đấy đi ạ, em lại ăn ngay. mình ra ăn cùng mấy má đi" thùy trang lờ mờ tỉnh giấc nhìn thấy diệp anh đang lúi húi ở bàn thì định đi đến.
"thôi mình ngồi đấy đi, tôi đút cho. xíu tôi ăn sau cũng được" diệp anh lên tiếng ngăn cản ý định của nàng khi nhìn thấy nàng đang định xỏ dép vào đi đến, còn bản thân liền bưng một khay đồ đến bên cạnh mép giường mà ngồi xuống.
"xíu nữa tôi gọi đốc tờ đến khám cho mình nhé. mấy nay uống thuốc mà sao tôi thấy mình chẳng có khỏe lên miếng gì cả" diệp anh tay mút cháo đưa đến miệng nàng.
"dạ vâng ạ" thùy trang há miệng ăn một miếng cháo rồi cũng ngoan ngoãn đáp lời. thiệt ra nàng chẳng muốn làm phiền ai đâu nhưng diệp anh đã lên tiếng nói vậy rồi thì có không đồng ý cũng không được.
"ưm. em hông ăn nữa đâu" thùy trang lắc đầu né tránh muỗng cháo thứ năm được diệp anh đưa đến.
"ngoan ráng ăn thêm tí đi. mấy nay chẳng ăn được gì, vậy thì sức khỏe nào chịu nổi" diệp anh nghiêm nghị tiếp tục đưa muỗng cháo đến muốn ép nàng.
"em hông ăn nỗi nữa mà, mình đừng ép em mà mình" thùy trang lắc đầu hai mắt rưng rưng từ chối muỗng cháo đó. chẳng hiểu sao từ lúc bệnh tới nay nàng cứ thấy bức rức trong người tâm trạng khó kiểm soát rồi còn rất dễ khóc nữa.
"ngoan không khóc, không ăn thì thôi. tôi không ép mình nữa, uống miếng nước nhé, tôi thương này" cô thấy tình hình không ổn thì liền buông tô cháo xuống tay cầm cốc nước đã rót sẵn đưa đến cho nàng.
-
-
-
-
"vợ tôi sao rồi? có bị gì nghiêm trọng không" vừa thấy đốc tờ từ phòng bước ra diệp anh ngay lập tức phóng đến hỏi.
"con trang nó bị sao, có nặng không ông nói đi" bà cả cũng từ từ đi đến hỏi.
"thưa bà cả, bà hai, thưa cô ba mợ hông có bệnh quạn gì hết á, chẳng qua là do mợ có thai nên yếu cộng thêm ốm nghén nữa nên bị suy nhược cơ thể thôi, tôi có kê mấy thoa thuốc bổ với lại dưỡng thai cho mợ rồi. bà kêu người làm đi hốt về cho mợ uống mấy hôm là đỡ ngay" người đàn ông trung niên được gọi là đốc tờ kia đưa một tờ giấy cho bà cả, trên đấy là mấy bài thuốc. miệng không ngừng dặn dò.
"gì? mắc gì? có bầu thôi mà mắc gì nghén?" diệp anh cả mặt nhăn nhó. trong đầu hiện một loạt câu hỏi mắc gì?
"ủa khoan, vợ con có bầu rồi hả má?" diệp anh tròn hai mắt quay sang nhìn bà cả và bà hai khuôn mặt không khỏi ngạc nhiên.
"thì phải rồi, vợ bây có bầu chứ gì" bà hai cũng gật gật đầu. nhưng chẳng biết là có hiểu gì không.
"vậy là mình sắp có cháu á hả chị cả?" bà hai lại đưa cả khuôn mặt ngơ ra của mình sang nhìn bà cả.
"tao lạy hai má con bây luôn á, cái gì mà khờ từ mẹ tới con vậy" bà cả đưa cây quạt lên gõ đầu bà hai và diệp anh như giúp họ tỉnh táo lại.
"a, mình ơi. tụi mình sắp có con rồi. tôi sắp được làm má lớn rồi mình ơi" diệp anh bù lu bù loa cả lên, chạy ù vào phòng ôm lấy nàng.
"dạ đúng rồi, mình sắp có con rồi" thùy trang cười, nàng hạnh phúc đến độ muốn nhảy cẫng lên luôn, nhưng chỉ là sức khỏe không cho phép nên không được.
"hức, hức, con mình sao nó quậy quá vậy. chưa gì hết mà nó hành mình bệnh vầy rồi mai mốt biết làm sao" càng nói cô càng khóc to hơn.
"nào nào, em thương em không sao. mình đừng khóc nữa hai má cười kìa" thùy trang bật cười nhìn con cún bự đang bù lu bù loa kia, tay không tự chủ được mà xoa đầu cô mấy cái.
"kệ hai má đi" diệp anh uất ức hét lên rồi ôm nàng cứng ngắt.
-
-
-
-
"mình ơi, tôi về với mình rồi nè" quỳnh nga tay cầm bịch kẹo hồ lô yêu thích của nàng tung tăng đi vào nhà.
"mừng mình đã về ạ" thùy trang đang bị diệp anh ép uống thuốc nhìn thấy quỳnh nga đi vào thì liền vui mừng, dang hai tay chờ chị ôm mình.
"ngoan quá đi, tôi có kẹo cho mình này" quỳnh nga ôm lấy nàng, sau đấy giơ bịch kẹo vừa mua được cho nàng xem.
"a, em muốn ăn kẹo" thùy trang nghe thấy kẹo thì mắt liền sáng hết cả lên. vui vẻ đòi kẹo.
"không được, mình uống thuốc đi rồi tôi cho mình ăn" diệp anh nhanh tay giật bịch kẹo lại khi thấy quỳnh nga sắp trao nó vào cho nàng.
"thuốc đắng lắm mình ơi, em muốn ăn kẹo thôi" thùy trang nhăn nhó, ôm lấy quỳnh nga dấu cả khuôn mặt mình vào phần bụng trước của chị.
"uống thuốc đi mới tốt cho mình và con chứ, ăn kẹo không tốt cho mình và con đâu" diệp anh đưa tay kéo nàng ra để uống thuốc.
"con gì? uống thuốc gì tốt cho con là sao" quỳnh nga nghệt ra, tay vuốt tóc nàng, mắt thì đưa sang nhìn diệp anh ý hỏi.
"trang có thai rồi, chị đừng có mua mấy thứ linh tinh cho trang nữa, vợ mà ăn mấy thứ linh tinh đấy sẽ không tốt cho con đâu" diệp anh nghiêm túc lên tiếng.
"thật hả, vậy là tôi sắp có con rồi hả mình" quỳnh nga đơ hết cả mặt, đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn diệp anh, rồi lại đánh mắt sang nhìn nàng.
"dạ vâng, thật ạ. mình sắp được làm má lớn rồi đấy" thùy trang ngại ngùng gật đầu.
-
-
-
-
"ơ nga đừng có khóc nữa mà. ơ sao diệp anh lại khóc nữa rồi".
thế là tối hôm đấy thùy trang phải vừa dỗ dành quỳnh nga, vừa dỗ dành diệp anh vì hai người khóc quá dai. làm cả nhà ai cũng sang mắng vốn vì ồn quá không ai ngủ được.
________________________
t tức cái mình t á, t mới đánh xong cái chap này rồi. tự nhiên nhấn lộn vô cái nút nào cái nó bay hết nguyên cái chap của t luôn. ngồi đánh lại muốn khóc thiệt luôn á chứ.
đứa nào có nhu cầu thì kb chơi với t đi bây hay có idea gì đó thì ib cho t để t lên chap cho bây đọc. fb t nè.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top