Chương 16 - Là thật? (H)
Hai cơ thể láng bóng ôm lấy nhau không rời. Nhiệt độ trong phòng bởi vì thế mà không ngừng tăng cao. Dưới ánh trăng khẽ rọi vào trong phòng, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc, âm thanh rên rỉ đầy mị hoặc.
Tử Thiên dừng lại nhìn mỹ nữ dưới thân. Nàng thật đẹp. Một vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành, ôn nhu hiếm có, giờ lại nhiễm dục vọng cả người ửng đỏ thật mê người. Đúng là vưu vật.
Dời tầm nhìn về bên dưới, Tử Thiên dùng hai tay đẩy nhẹ hai chân Văn Tĩnh dang rộng để có thể nhìn thấy rõ rừng rậm bên dưới đang ướt đẫm.
Văn Tĩnh ngượng ngùng đến nỗi không dám nhìn thẳng Tử Thiên, nàng lấy tay che đi nơi nhạy cảm bởi vì bị Tử Thiên nhìn thấy mà kích động càng thêm ẩm ướt nhưng dường như cơ thể lại có chút chờ mong.
Tử Thiên khẽ cười, điều chỉnh một chút quỳ giữa hai chân Văn Tĩnh. Hai tay đẩy hai chân Văn Tĩnh thật rộng để có khoảng không dễ dàng hoạt động, nhẹ nhàng xoa lấy hai đùi trơn bóng. Mặc kệ Văn Tĩnh dùng hai tay che cũng như không che, cự long to lớn bồi hồi ở cửa động ẩm ướt mà đâm nhẹ, mội một lần đâm vào lại khiến mỹ nữ rên rỉ khoái cảm.
- Ân ...... Tiểu Thiên ...... A......
Tử Thiên hơi thở nặng nề thấm đậm dục vọng, cả người đỏ bừng, cố gắng kiềm chế dục vọng của bản thân mà tập trung vào nữ nhân trước mắt, muốn mang hết khoái cảm tuyệt vời nhất cho nàng cảm nhận lần đầu tiên là tuyệt vời đến thế nào.
Đôi tay Tử Thiên dần dần từ đùi lại không chút nào ngượng ngùng mà di chuyển lên bụng Văn Tĩnh. Xoa lấy vùng bụng không chút mỡ thừa, bên dưới hông cũng nhẹ nhàng đâm cự long vào cửa động.
Văn Tĩnh hiện tại đã hoàn toàn chìm đắm tròn dục vọng, đôi mắt mê ly nhìn khuôn mặt nam tử phía trên lòng tràn đầy thoả mãn. Chỉ cần được nhìn thấy nam tử ấy thôi Văn Tĩnh cũng đã cảm thấy thoả mãn rên rỉ ra tiếng rồi chứ đừng nói đến động chạm thân thiết. Nhìn dung nhan trước mắt, bên dưới cảm nhận được động chạm mà chỉ có phu thê mới có thể, Văn Tĩnh cả người dâng lên cảm giác khó hiểu. Tiểu huyệt chưa từng được khai phá lại phá lệ co thắt chặt rồi tuôn trào.
- A.............
Văn Tĩnh nắm chặt lấy sàn đan, cơ thể căng lên, âm tinh phun đầy vào cự long kích thước kinh người vẫn đang không ngừng đâm vào cửa động ướt đẫm. Văn Tĩnh thật không ngờ bản thân lại mong muốn Tử Thiên nhiều đến như vậy, chỉ một chút động chạm ân ái cũng đã đủ khiến bản thân cao trào.
Tử Thiên cảm thấy thoả mãn khi nhìn thấy nữ nhân của mình vì mình mà cao trào, cũng không vì nàng đã cao trào mà dừng lại, động tác hông cứ thế nhịp nhàng đâm vào, mỗi một lần lại đâm vào mạnh hơn, tìm kiếm lấy tiểu huyệt mà tiến sâu vào chiếm đóng. Hai tay chuyển dần từ bụng xuống phía dưới rừng rậm ẩm ướt, tìm lấy âm đế sưng đỏ mà xoa ấn khiến nữ nhân nằm bên dưới vừa mới trải qua cao trào lại cảm thấy khoái cảm cuồng cuộn mà rên rỉ. Hông cũng tự giác mà di chuyển để tiểu huyệt kia ngày một bao lấy cự long một nhiều, muốn cự long kia lấp đầy lấy tiểu huyệt ngứa ngáy trống rỗng.
- Ân.......a......... Tiểu...... Thiên.......
Tiểu Thiên thoả mãn mỉm cười nhìn nữ nhân đang chìm trong dục vọng không thể tự kiềm chế mà phóng túng. Không tra tấn nàng nữa, bản thân cũng đã chịu không nổi. Tử Thiên một tay giữ nguyên ấn lấy âm đế sưng đỏ, tay còn lại ôm lấy vòng eo thon gọn kéo gần vào mình, cơ thể cũng điều chỉnh tốt mà đưa cự long to lớn từ từ tiến vào trong tiểu huyệt ướt đẫm.
Mặc ướt không tả nổi, bên dưới sàng đan cũng một mảng ẩm ướt nhưng cự long cũng là tiến vào khó khăn vì Văn Tĩnh khoái cảm ngập tràn mà co thắt chặt chẽ làm Tử Thiên đổ mồ hôi hột vì cự long ăn đau.
- Ngoan, thả lỏng.
Tử Thiên khẽ dỗ dành Văn Tĩnh, ngừng tiến vào nhưng tay vẫn không ngừng nhu ấn âm đế tăng khoái cảm giúp Văn Tĩnh tiết thủy dịch nhiều hơn để thuận tiện đi vào.
- Ân...... ân....... A......... A...........
Văn Tĩnh chỉ cảm thấy cơ thể không còn là của mình rồi, mà đã hoàn toàn thuộc về Tử Thiên. Cơ thể không thể khống chế mà không ngừng run rẩy, co thắt tiết ra dịch mật ân ái, mùi hương hoan ái đã sớm bay khắp phòng.
Tử Thiên thấy đã đủ, nếu còn ấn âm đế tiếp chỉ sợ nàng cao trào mà cắn đứt "tiểu đệ" của mình thôi. Nếu đứt thì không thể làm "việc" được nha. Lúc còn là Bạch Hồ, Tử Thiên tự tin có thể biến trả lại nhưng với trình độ dân thường hiện tại mà đứt thì .....
Tử Thiên di chuyển tay từ âm đế lên xoa lấy bụng Văn Tĩnh, khẽ nhấn rồi truyền linh khí. Bên dưới, cự long không chút khách sáo đâm thẳng vào bên trong tiểu huyệt xuyên qua lớp màng mỏng, minh chứng to lớn cho việc Văn Tĩnh đã hoàn toàn trở thành nữ nhân của Tử Thiên.
Lớp màng trinh nguyên bị đâm xuyên qua, phá vỡ nhưng Văn Tĩnh lại hoàn toàn không hề cảm thấy đau đớn xé rách mà ngược lại chỉ có khoái cảm lan tràn. Bên dưới trống rỗng được dị vật to lớn lấp đầy khiến nàng thoả mãn hét lên sung sướng.
- A....................
Lại cao trào lần nữa mà phun âm tinh vào dị vật đang tắc chặt trong người, tiểu huyệt co thắt cắn mút lấy dị vật khiến Văn Tĩnh lần nữa tiết.
Tử Thiên hài lòng khi chỉ nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy thoả mãn của Văn Tĩnh, không uổng công bản thân tìm cách truyền linh khí vào giúp nàng loại bỏ đau đớn của lần đầu tiên, đã vậy còn tăng thêm cảm nhận khiến Văn Tĩnh chỉ mới tiến vào đã cao trào.
Nhẹ nhàng tiến lại mà ôm lấy nữ nhân của mình, Tử Thiên thoả mãn kêu ra tiếng. Đôi môi tìm lấy đôi môi anh đào kia, không ngừng ngại lưỡi tiến vào bên trong khoang miệng đối phương càng rỡ liếm mút. Một tay cầm lấy bờ mông căng tròn nắn bóp ép vào cơ thể mình, một tay xoa nắn nhũ phong to lớn. Bên dưới động tác mạnh mẽ ra vào trong động nước, mỗi một lần lại tiến sâu tận cùng tạo nên âm thanh dâm mĩ.
- Bạch, bạch, bạch.
- Ân........ A.......... Ân.......... A.........
- Ân ........ Tĩnh........ Nhi..........
Văn Tĩnh hai tay vòng qua cổ Tử Thiên kéo người phía trên xuống làm nụ hôn thêm sâu sắc, bên dưới hai chân dang rộng để Tử Thiên dễ dàng tiến vào sâu hơn, mạnh mẽ hơn.
Không biết qua bao lâu, hai cơ thể thấm đẫm mồ hôi, vẫn cứ quấn lấy nhau chặt chẽ. Bên dưới kết hợp chặt chẽ ra vào phối hợp, mỗi một lần tiến vào mạnh mẽ phát lên âm thanh dâm mĩ, mỗi lần rút ra lại mang theo chất dịch trắng đục vang ra ướt đẫm sàng đan.
- A...................
- A...................
Cả hai cùng phát ra âm thanh sung sướng vì cực điểm cao trào. Tử Thiên cả cơ thể căng chặt, cự long co giật mà bắn tinh lấp đầy tiểu huyệt đang cắn mút đòi lấy nhiều hơn.
Văn Tĩnh cảm thấy cơ thể thật hỏng mất rồi, run rẩy không ngừng, chỉ có nam nhân phía trên mới có thể làm giảm đi ai ngờ càng ôm lấy, càng gần sát cơ thể lại mẫn cảm không tự chủ mà phun trào nhưng vì bị ngăn chặn mà tắc tràn đầy bên trong khiến nàng có chút trướng.
Tử Thiên cố gắng lấy lại nhịp thở, ôm lấy Văn Tĩnh xoay người để nàng nằm lên trên, vì nàng mà vuốt lưng nhẹ nhàng giúp nàng nhuận khí.
Lần này cao trào đối với Văn Tĩnh cũng là quá mãnh liệt, qua một thời gian dài trôi qua mà cơ thể vẫn chưa bình tĩnh. Bên dưới tiểu huyệt vẫn co thắt liên hồi cắn lấy cự long kích thước kinh người mà tiết âm tinh, cả người vô lực xụi lơ trong vòng tay ấm áp của Tử Thiên run rẩy. Hai tay run run bám lấy cơ ngực chắc khoẻ của nam nhân bên dưới. Một dãi nước trắng từ khoé miệng không kiềm chế được mà cứ thế tuôn ra chảy xuống ướt ngực Tử Thiên.
Tử Thiên không chê bẩn mà ngược lại cảm thấy thoã mãn vô cùng, hai tay nắm lấy bờ mông căng tròn lại không kiềm chế được mà ra vào trong cơ thể mê hồn của nữ nhân đã hoàn toàn trở thành của riêng mình.
Văn Tĩnh lại cảm nhận được cự long bên dưới bắt đầu lục đục, ma sát vào tiểu huyệt mà từ từ trướng to. Cảm giác thật vi diệu. Nàng cảm thấy thật thoả mãn khi cơ thể có thể làm cho nam nhân bên dưới vì nàng mà không thee kiềm chế. Mặc kệ cơ thể vẫn còn dư vị của cực điểm cao trào còn chưa dứt, mặc kệ cái gì quy cũ, cái gì sĩ diện, nàng yêu nam tử bên dưới, muốn hoàn toàn trao hết bản thân. Chỉ một lần này Văn Tĩnh muốn buông thả mình mà phóng túng, chỉ trong giấc mơ này mà thôi.
Văn Tĩnh vứt bỏ hết ngại ngùng mà ngồi trên hông nam tử dưới thân, đu đưa thân mình tìm khoái cảm. Hai tay nắm chặt lấy bờ vai rắn chắc, đôi mắt nhắm chặt tận hưởng khoái cảm, hông không ngừng dập mạnh xuống phía dưới để cự long đâm sâu vào cơ thể, tiểu huyệt cắn chặt, mút lấy đòi nhiều hơn.
- A............... A............... A...................
Tiến thở dốc, tiếng rên rỉ, tiếng nước, tiếng cơ thể chạm vào nhau vang lên trong đêm đầy dâm mỹ.
Sáng hôm sau, vẫn như mọi ngày mặt trời vừa nhô lên khỏi đỉnh núi, mọi đệ tử trong Thanh Vân Môn lại tấp nập rủ nhau tu luyện. Nhưng có điểm kỳ lạ ở đây, chính là Văn Tĩnh sư tỷ bình thường chưa thấy mặt trời lên đã thức dậy đi đánh thức các nữ đệ tử. Nhưng hôm nay lại không thấy Văn Tĩnh sư tỷ đâu. Các đệ tử không nghĩ nhiều chỉ nghĩ đơn gian Văn Tĩnh sư tỷ nhiều ngày mệt mỏi vì chuẩn bị cho Thanh Vân võ hội, thôi thì hôm nay trong lúc tạm dừng để chờ vòng trong nên sư tỷ có lẽ tranh thủ nghỉ ngơi. Không một ai biết rằng, Văn Tĩnh sư tỷ, một người ôn nhu như nước, tối hôm qua vì phóng túng quá độ mà mệt lả nằm trên giường không thể di chuyển.
Tử Thiên nhìn nữ nhân trong lòng miệng không thể khép nụ cười đầy thoả mãn, hai tay không ngưng tác loạn trên người nàng. "Thật nghiện cảm giác này."
Văn Tĩnh thấy nhột nhột, đôi mắt cố gắng lấy hết sức mà mở ra. Nàng không hiểu hôm qua chỉ là mộng xuân thôi mà sao hôm nay lại uễ oải như vậy? Cả cơ thể như bị hút hết sức lực vậy. Nhưng vừa mở mắt ra Văn Tĩnh chợt điếng người. Khuôn mặt tươi cười của Tử Thiên ngay trước mắt, hai cơ thể không ngăn cách mà dính vào nhau.
- Không phải là mơ sao?
Vừa mở miệng, Văn Tĩnh lại thấy cổ họng khô khốc, giọng nói khàn khàn. Nàng giật mình mà nhảy dựng lên.
- A......................
Đột nhiên bên trong cơ thể bị đâm đến tê dại khiến Văn Tĩnh hoảng hốt hai tay che lấy miệng đã lỡ phát ra âm thanh dâm mị, cả người không tự chủ được mà run rẩy khiến phía dưới càng ướt đẫm, càng cảm nhận rõ ràng hơn dị vật bên trong.
Tử Thiên nhìn một loạt hành động của Văn Tĩnh, lại nghe nàng tự hỏi liền buồn cười. Không phải là tối qua Văn Tĩnh nghĩ là mộng xuân nên mới phóng túng như vậy? Cố gắng nhịn cười, Tử Thiên vuốt lấy eo thon, nhẹ nhàng ra vào trong cơ thể Văn Tĩnh như muốn nói với nàng đây là thật không phải là mơ. Tử Thiên là thật, hai người hoan ái cũng là thật và Văn Tĩnh là nữ nhân của Tử Thiên cũng là thật.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top