16 - fuckboiz 2

..

"con mẹ nó trịnh trần phương tuấn!"

"đệt mẹ tao không đủ thỏa mãn mày hay sao?"

"fuck! Tại sao mày lại để mọi chuyện xảy ra như vậy, cái thái độ của mày khi từ chối tao đâu rồi!"

...một tiếng trước...

bảo khánh vừa bước ra khỏi giảng đường, trời cũng đã sẩm tối, hiếm hoi mới có một ngày hắn siêng năng như thế. cơ mà thỏ con của hắn đâu nhỉ?

"alo thỏ..."

"mày là ai?"_ một giọng nam xa lạ vang lên ở đầu kia, làm bảo khánh nhanh chóng nhíu mày, hắn không thể nào nhầm số khi gọi cho thỏ con!

"tao mới là người nên hỏi, thứ bẩn thỉu như mày tại sao lại tiếp điện thoại của phương tuấn, nó ở đâu rồi?"

"à, ra là cậu trai xinh xắn này tên là phương tuấn nhỉ? môi hồng, răng trắng, dáng thì... nuột! hahahah"

"địt mẹ tao cấm mày đụng đến nó, tránh xa nó ra cho tao"

nhanh chóng lần theo định vị, phóng nhanh xe đến quán bar nào đó trên cung đường sầm uất.

"mẹ tụi mày, đứa nào chạm vào nó, tao sẽ chặt tay từng thằng!"

"cút ra!"

baor khánh mạnh bạo hất bàn tay đang cố lần vào cổ áo phương tuấn, trừng mắt nhìn tên cao lớn vẫn đang đơ người, một cú đấm trời giáng đập thẳng vào mặt gã, máu phụt ra, từ miệng tên đàn ông đang gào thét vì đau đớn, hắn tiến tới, xốc lấy cổ áo gã, giơ lên cao, giọng nói lạnh lẽo như muốn giết chết người trước mặt

"người của tao mày cũng dám động vào, đúng là muốn tìm chết!"

tên phía trên khó thở giãy giụa, đập mạnh vào bàn tay đang siết lấy cổ gã, bảo khánh hất người xuống đất, đôi giày đắt tiền đè lên gương mặt đã trắng bệt vì thiếu oxi, gầm lên cảnh cáo một lần nữa

"con mẹ bọn bây ăn gan hùm rồi!"

dùng lực cà mạnh vào gương mặt phía dưới, bảo khánh lấy chân trái trụ lại, chân phải đẩy mạnh, cà mặt người kia xuống sàn gạch lạnh lẽo, tiếng da thịt ma sát mặt sàn rít lên đau đớn, đến khi người kia đã thoi thóp xin tha, hắn mới buông đi, quay lại bế con thỏ nhỏ đã say xỉn gục đầu trên mặt bàn không biết trời trăng mây gió, đi thẳng ra xe, trên mặt ngập tràn hắc tuyến

"nóng, muốn cởi ra"

"nguyễn bảo khánh là đồ chó đực"

"mau sờ tôi"

"tui nói cho anh biết nguyễn bảo khánh chính là một tên chỉ biết sống bằng thân dưới, chỉ giỏi nhất là đi gieo giống khắp nơi"

"đã nói là mau sờ người ta mà, tôi cũng phải kiếm người tình, hắn ta có thì sao tôi lại không"

bảo khánh im lặng suốt cả một đường, tên ngồi cạnh đã lải nhải một mớ toàn là chửi hắn, hành động cũng bắt đầu quá phận, áo quần vốn xộc xệch nay lại càng mất dần tác dụng che chắn, cứ nửa hở nửa kín làm hắn cứ phải cố nhịn cả một đường, đau đấy nhé!

về đến chung cư với một tốc độ không thể ghi nhận, bảo khánh tức tốc vác người lên vai, khóa xe, vào thang máy.

chắn đi tầm nhìn của camera an ninh, hắn vây thỏ con vào một góc, yết hầu khẽ động, câu nhân như này, nếu như hắn không đến.... thì sẽ thế nào đây

"hư.. mau sờ, nóng lắm, Khánh ơi?.."

thỏ con nhỏ giọng thút thít, tay liên tục mò mẫm cúc áo bản thân, muốn giật phăng đi chúng, bảo khánh ép sát lấy người cậu, môi bắt lấy môi đỏ mềm mời gọi, phương tuấn lập tức đáp trả, chiếc lưỡi hàng ngày rụt rè bắt đầu tấn công cạy mở hàm bảo khánh, môi lưỡi quấn quýt, nước bọt không kìm được chảy dài xuống cần cổ trắng ngần, hắt vào ánh sáng mờ ảo, lấp lánh mời gọi người tới cắn xé.

tiếng ting của thang máy làm bảo khánh giật mình, rời khỏi môi hôn với người kia, hắn bế xốc lấy người phương tuấn, cậu ôm lấy bả vai hắn, vùi đầu vào hõm cổ mà hít hà, thì thầm vài lời không rõ, đến khi gần như tỉnh rượu, mới phát hiện mình đã nằm dưới thân người nọ.

bảo khánh đặt người xuống giường, lập tức cả thân bị kéo lấy, phương tuấn mạnh tay kéo ngược hắn, ngã cả người ra giường, phương tuấn xoay người đè lên mình hắn, đôi mắt mờ mịt phủ một tầng sương, lưỡi nhỏ thè ra liếm môi liên tục, cúi người gặm cắn lấy xương hàm khánh, bàn tay nhỏ nhắn lần mò tháo lấy cúc áo sơ mi xốc xếch, gỡ từng cúc một, đưa vào trong sờ soạng múi cơ chưa hoàn chỉnh,

"ha.. sờ rất thích~"

mạnh miệng cảm thán một câu, thằng em bên dưới bảo khánh đã không chủ động được mà ngẩng đầu, cộm lên dưới lớp quần, chạm vào đùi non phương tuấn, tuấn cười khúc khích, di chuyển hai chân ma sát với phần thân cương cứng, bảo khánh gầm nhẹ một tiếng, đem eo người nọ kéo sát vào thân mình

há miệng ngậm lấy một chiếc cúc áo của phương tuấn, khánh cứ thế dùng răng thoát ly quần áo của thỏ trắng. Mỗi một chỗ da thịt lộ ra đều được tỉ mỉ âu yếm bằng môi lưỡi, lưu lại từng ấn kí sậm màu, đây chính là lãnh địa của nguyễn bảo khánh!

lật người một lần nữa đặt phương tuấn dưới thân, bảo khánh gầm gừ, nhìn vật nhỏ đang uốn éo mà cọ xát hai bắp đùi non mịn, môi ngâm nga từng chuỗi tiếng rên rỉ động tình. một cỗ tức giận tràn ra khỏi người hắn, thô bạo tách ra hai bắp đùi như đậu hủ non của cậu, bảo khánh cứ thế mà không báo trước, một đường đi vào!

!!!!!!!!!!!

phương tuấn mắt mở to hết cỡ, cơn say cũng vơi nhanh đi nửa vời, lệ nhanh chóng tuông ra như đê vỡ, đau, đau lắm, như xé toạc cậu ra.

"huhu, đau, hức, đệt mẹ đau, con mẹ nó mày cút ra, đau lắm, đồ khốn nạn mau đi ra"

khánh lại cứ vờ như không nghe thấy, mặc luôn thằng em bị siết đến đổ cả mồ hôi lạnh, bắt đầu vận động pít tông.

hắn phải cho cậu biết, cũng như đang khẳng định rõ ràng, rằng cậu vẫn ở bên hắn, ở ngay tại đây.

"huhu bảo khánh, tên khốn này, tôi đau"

"cậu mau cút ra, đau lắm, tôi từ bỏ"

"huhu, nguyễn bảo khánh... xin cậu"

"con mẹ nó nếu như tôi đến trễ thì sao hả trịnh trần phương tuấn? có phải cậu cũng sẽ để cho tên khốn đó chạm vào cậu, ve vuốt cậu, rồi làm cậu như tôi đang làm? Hả? Trả lời tôi đi phương tuấn"

Khánh vẫn giữ nhịp độ nhấp, dần dần, tiếng khóc rấm rứt đã theo một cách nào đó, tỏa ra mật ngọt, hóa thành tiếng rên rỉ ngọt ngào, như xuân dược mê hoặc chúng sinh.

bảo khánh bóp lấy chiếc cằm xinh đẹp, nâng cậu dậy để cậu ngồi lên người mình, nâng hông thúc mạnh, va chạm gắt gao với điểm nhạy cảm của phương tuấn, khiến tiếng rên rĩ ngày một cao vút.

"nói, có phải tôi không đủ thỏa mãn cậu hay không?"

"nói, cậu là của nguyễn bảo khánh!"

"hức.. a.."

"cậu là của ai hả? nói mau!"

bảo khánh tức giận đến mức mỗi cú thúc lập tức chạm đến điểm gồ lên phía trong, phương tuấn cả người mềm nhũn tựa lên người thắng, mỗi đợt đến lại càng rên rỉ lớn tiếng hơn, khoái cảm che mờ đi lí trí, hiện tại chỉ muốn được thoả mãn bản thân, cắn lấy quai hàm của bảo khánh, giọng nói ngọt ngào thì thầm

"hức.. khánh.. chậm lại, ưmm~"

bảo khánh dường như đi ngược lại với lời nói của cậu, mạnh mẽ đưa đẩy, càng nhanh hơn tiến sâu vào bên trong, giọng nói khản đặc đã bị dục vọng bao lấy

"nói mau! cậu là của ai hả?!"

phương tuấn nức nở, nước mắt sinh lý cứ chảy dọc hai bên gò má, tiếng thở gấp gáp, khoái cảm tràn tới liên tiếp như nước vỡ đê, tuấn mơ màng cao giọng

"ha.. của cậu, của nguyễn bảo khánh, hức.."

khánh nhếch môi cười thoả mãn, tốc độ đưa đẩy dần chậm lại, tốc độ chậm rãi, hô lên bên má đỏ hồng

"ngoan, giỏi lắm"

phương tuấn thở hắt ra, tay nâng mặt hắn, đầu lưỡi non mềm đỏ hỏn liếm lấy bên má hắn, dần di chuyển sang môi, dần liếm nhẹ, phớt qua, sau đó liền bị kéo vào nụ hôn sâu, lưỡi hắn mạnh bạo càn quét khuông miệng mềm mại, rồi vờn lấy chiếc lưỡi nhỏ, bên dưới mạnh mẽ đỉnh sâu vào lối nhỏ, phương tuấn bị kích động, len lỏi qua nụ hôn mà rên rỉ,

"khánh ơi.. um.. thở không được, hức.."

bảo khánh buông người, bóp lấy cặp mông căng tròn, cảnh cáo

"lần sau còn đi tìm người khác, tôi thao chết cậu!"

"còn cậu, nếu cậu dám đi gieo giống với bất kì ai nữa, tôi sẽ thiến cậu"

phương tuấn cắn mạnh vào bả vai bảo khánh, siết chặt lấy cậu em của hắn trong người mình

ngón tay chỉ vào khánh nhỏ..

"này là của tôi"

Lại hôn lên mắt, mũi, môi

"Chúng cũng là của phương tuấn"

Cuối cùng, cầm lấy bàn tay của bảo khánh, liếm lên từng ngón, đặt vào tim mình, chính cậu cũng nâng tay đặt lên trái tim của bảo khánh

"ngay cả nó, cũng phải thuộc về tôi"

"tất cả, đều phải là của tôi"

bảo khánh im lặng mà quan sát hết một màn vừa bá đạo lại tình sắc đến cùng cực vừa rồi, nhanh chóng đè lại phương tuấn dưới thân, ấn cả người cậu vào chăn đệm mềm mại

"ngốc, vốn nó đã là của cậu rồi, thỏ con"

"gruh, tên cuồng dâm chết tiệt!"

phương tuấn rừ lên giận dữ, trong lòng thầm thiết tha cái mông nhỏ của mình, eo mỏi nhừ, đau đến sắp gãy, bảo khánh cắn lên môi nhỏ, ôm lấy cả người lẫn chăn, muốn thít chặt vào trong lòng, để thỏ con của hắn đừng chạy mất nữa

--

rất là mặn..

written by: imchinhpigtoto ft. vivian_onkj

#12thday

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top