Chap 23

-Cậu có sao không,Ngọc Linh?

Nó chạy xuống lầu.

-Tớ không sao đâu. Nhưng mà chị tớ...Xin lỗi cậu...

-Không,cậu không có lỗi.

-À mà Bảo Ánh này,tớ đưa cậu đi chơi nhé? Về Việt Nam mà chưa có dịp thăm quan lại,nhớ quá đi!

-Vậy hay quá! Chúng ta đi luôn đi!

Cô và nó đi lượn lờ khắp các cửa hàng,quán xá. Nó thì tay cầm xiên thịt viên,tung tăng chạy trước,bỗng đâm sầm vào một người,ngã xuống dưới đất,xiên thịt cũng văng mất luôn. Nó nhăn mặt,xoa cái mông đang ê ẩm,ngước mặt lên nhìn,là một tên to lớn,mặt nhìn cực kì giang hồ. Cô từ xa chạy lại đỡ nó dậy,phủi quần áo cho nó,rồi cúi đầu xin lỗi dùm nó luôn:

-A,xin lỗi các anh nhé. Bạn tôi vô ý quá! Bảo Ánh à,đi thôi.

Nói xong thì quay lưng định đi,nhưng mà...

-Đứng lại. Tụi mày đâm vào tao rồi xin lỗi là xong sao hả?

-Chúng tôi đã xin lỗi rồi mà,các anh muốn gì nữa?

-Haha,nói nghe dễ dàng quá nhỉ? Tụi mày biết tao là ai không hả?

-Sao tôi phải quan tâm chứ?

-Haha,cô em nói hay đấy,nhưng nghe hết đã. Xin tự giới thiệu,tao là nhị ca của băng Sói Đen,là băng đảng xã hội đen lớn mạnh nhất hiện nay.(Làm như tập đoàn mà lớn với chả mạnh)

-Thế...thế thì sao?-Cô có vẻ hơi sợ.

-Đụng vào Nhị ca của tụi tao thì tất nhiên phải trả giá.-Một tên nữa,hình như là đàn em thì phải,lên tiếng.

-Trả giá? Trả cái gì hả?

-Hai cô em đây cũng xinh đẹp đấy! Về nhà phục vụ cho anh đây nhé!

-Không bao giờ,đừng có mơ. Bảo Ánh,chúng ta đi thôi.

-Tưởng nói đi là dễ sao? Tụi bây đâu?

Năm tên côn đồ to lớn vây quanh cô và nó,cô thả tay nó ra,ra mấy cước võ với mấy tên côn đồ nhưng đều vô dụng mà thôi. Bọn chúng đánh mạnh vào gáy khiến cô ngất xỉu. Nó nãy giờ cực kì hoảng sợ,nhưng thấy cô bị ngất cũng lao vào đấm đá và cũng bị đánh cho ngất xỉu. Tên Nhị ca ha hả cười,ra lệnh cho đàn em đưa cô và nó đi,trước khi đi còn đe dọa tất cả mọi người ở đó. Mọi người xung quanh nhìn thấy như vậy cũng rất muốn giúp,nhưng nghe thấy tên Sói Đen thì không ai dám làm gì cả,bởi ai cũng biết đến băng đản Sói Đen,một băng đản đâm thuê chém mướn,chuyện gì cũng có thể làm,nếu ai dại dột động vào bọn chúng thì sẽ nhận hậu quả rất thảm khốc,chắc chắn sẽ rất đau đớn,từng có người đối đầu với bọn chúng,sau đó người ta tìm thấy xác trong một bao tải trôi dưới sông nhuộm thấm một màu đỏ tươi,bị băm nhỏ ra từng mảnh,không còn nhận ra bất cứ bộ phận nào,nghe nói nội tạng còn bị bán đi nữa,thật sự rất kinh khủng,đã vậy nhà cửa còn bị phá nát. Vì vậy bây giờ tất cả mọi người chỉ biết đứng nhìn và thầm cầu nguyện cho hai cô gái kia mà thôi.

Cô và nó vừa tỉnh dậy,đã bị mùi máu tươi xộc ngay vào mũi,tay chân bị trói chặt. Nhìn quanh thì nơi đây là một chỗ rất bẩn thỉu,bức tường rêu xanh dính đầy máu,ở sát bức tường còn có vài cái gì đó nhìn không rõ,nhuốm đầy máu (Bộ phận con người của một ai đó đấy),ánh đèn mờ ảo. Có mùi thuốc lá nồng nặc,sau làn khói là cái tên Nhị ca gì đó. Hắn hút một hơi thật dài,thở ra khói phả vào mặt khiến cô ho sặc sụa. Cô la lên:

-Đây là đâu vậy hả? Thả tôi ra!

-Cô em cứ bình tĩnh đi. Đây là nhà của chúng tôi và sau này cũng là nhà của cô em mà thôi.

-Gì chứ? Không bao giờ đâu!

-Haha,ta đây thích cái vẻ mặt kiên quyết của cô em đấy. Có vẻ như khi tức giận thì cô em lại càng xinh đẹp nhỉ? Nơi đây rất tốt,mỗi tội là đang thiếu bóng dáng phụ nữ. Hai cô em đây sẽ vinh dự là hai người đầu tiên đấy.

-Đừng có ăn nói bậy bạ! Mau thả ta ra.

-Có vùng vẫy cũng không thoát được,có la hét cũng không ai nghe đâu,vô ích thôi. Tụi bây,gọi Xích Sắt cho tao!

-Dạ,Nhị ca!

Một tên mặt mũi xỏ đầy khuyên đi đến.

-Nhị ca cho gọi em ạ?

-Đúng vậy. Hãy dạy dỗ hai cô em đây thật tốt dùm tao!

-Đây ạ? Hả? Con nhỏ này là...Nhị ca,chính con nhỏ này đã đá Đại ca đấy ạ!-Tên Xích Sắt chỉ nó.

-Sao chứ?

-Đúng vậy đấy Nhị ca.

-Mày chắc chứ?

-Em chắc chắn.

-Được. Để đó tao.

Tên đó bước lại gần,dựng nó dậy,tát một cái vào má nó,cô hốt hoảng:

-Tên kia,mày làm gì Bảo Ánh vậy hả? Tao sẽ không tha cho mày đâu!

-Không liên quan tới mày. Tụi bay đâu mau đưa con nhỏ đó đi,trông chừng cho cẩn thận.

-Mấy tên này,mau thả tao ra,Bảo Ánh à!!!

-Bịt mồm nó lại đi! Ồn ào quá! Còn mày,mau nói đi,tên kia đâu hả?

-Ai chứ?

-Chính là cái tên cứu mày khiến đại ca tao bị bắt!

-Tôi...tôi không biết...

-Ngoan cố sao? Được,để xem tụi tao làm gì để có khiến mày nói ra. Tụi bay đâu?

Hai tên to lớn tiến lại gần nó,nó sợ lắm,nhắm chặt mắt lại,sau đó thì cảm giác như xé da xé thịt,đau đến khó thở...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top