Phiếu giảm giá số 13

Sau một đêm ngủ ngon lành cành đào trên chiếc giường thân yêu đã mấy tuần chưa được nằm vì bị con người siêu mặt dày chiếm lấy.

Maru mang vẻ ngoài luộm thuộm không giống ai bước ra khỏi phòng ngủ, mái tóc đen nhánh hơi rối vuốt vào nếp như thói quen tuy có vài sợi tóc bung ra, tay đưa vào trong áo ngủ xoa xoa chiếc bụng hơi đói, bước vào phòng vệ sinh cậu bắt đầu vscn rồi đi ra lấy tóc giả đội vào chải chuốt tạo kiểu, thế là hoàn thành xong một bước hoán thành một cô gái Tamayo xinh đẹp.

"Tủ lạnh hết thức ăn rồi, ra chợ mua thêm nhiều chút để dự trữ lâu dài thôi"nếu như có thêm miệng ăn thì nhanh hết lắm.

Cậu với lấy một bộ quần áo mới dành cho con gái trong tủ đồ ra thuần thục mặc vào, 'Tamayo'dù sao cũng chỉ mới 14,15 tuổi thôi, cũng ra dáng một thiếu nữ dịu dàng hiền lành rồi.

Cậu hắng giọng rồi vuốt nhẹ cổ họng để âm thanh phát ra từ thanh quản biến giọng trầm của con trai tuổi dậy thì thành giọng con gái thảnh thót ấm áp như mùa xuân, mật ngọt chết người.

Sau khi luyện giọng cho quen thì 'nàng' xách lên chiếc túi nhỏ màu tím mộng mơ có họa tiết là những chú điệp làm điểm nhấn và bước ra tủ giày mang cho mình một đôi giày đế bệt rồi kéo cửa đi ra ngoài chốt cửa lại, dự định hôm nay đi dến chiều vì 'nàng' hôm qua phát hiện còn nhiều thứ mới lạ và đồ ăn ngon chưa thưởng bao giờ.

"Đi thôi!"-nàng tung tăng nhảy chân sáo hí hửng nghĩ về cái bụng no căng và những món đồ giá trị sắp lên sàn bán.

Lóc cóc leng keng vi vu cùng chiếc túi đầy tiền cùng chiếc bụng ăn mãi chưa no của nàng lại khiến những người đi đường phải quay đầu lại nhìn mà cảm thán, kinh ngạc và mê đắm nhan sắc ngoan xinh yêu của nàng ta.

Trong mắt của họ, nàng chính là thiên thần xinh đẹp, nói cười đều rất duyên dáng và đáng yêu, rất được lòng của mọi người trong trấn.

"Con cái nhà ai mà chăm khéo thế không biết"

"Đến tôi còn nhìn phát thèm đây nèee, chòi đất quơi nhìn cưng thế muốn bắt về nuôi ghê~"

"Haha cháu nó vừa mới đến mấy bà không biết gì à?"

"Are~Thật sao, hèn gì thấy con bé nhìn rất lạ mắt chưa thấy trong làng bao giờ."

"Thì bởi, nghe nói con bé sống một mình một nhà thật tội nghiệp làm sao, cha mẹ của cô bé đã mất hết trong một vụ ảnh hưởng từ chiến tranh...haizz"

"Vậy sau này chúng ta chiếu cố con bé, hoàn cảnh đáng thương như vậy chắc hẳn đã rất cô đơn."

"Ừm"

...

"Xụtttt hà~"

Nàng ngồi bưng bát xì xụp húp mì ramen sau khi oanh tạc khắp các hàng quán đã đời và dừng chân tại quán ramen quen thuộc Ichiraku.Một trong những nơi cậu hay lui tới nhất khi còn là Uchiha Maru, nơi cậu dành nhiều kỉ niệm gắn bó với chủ quán và thân thiết đến nổi ông chủ còn tặng phiếu giảm giá với một con số đặc biệt.

"Xin mạn phép tôi hỏi chút...Phiếu giảm giá số 13 này quý khách đã có từ ai vậy ạ?"

Cô gái đứng quầy cầm trên tay tờ phiếu giảm giá đã hơi cũ nhưng vẫn giữ độ phẳng và nét chữ viết tay của ông chủ quán còn nguyên chưa bị phai mờ theo thời gian trải qua đã 3-4 năm, thật sự có sự trùng hợp đến kì lạ này sao?

Cô vẫn còn nhớ như in một đoạn kí ức về tờ phiếu của vị khách đặc biệt trước, vị khách nhân thân quen của quán cô muốn nói trước đây là một cậu bé có vẻ ngoài hoạt bát nhưng hơi thiếu ngủ hằng ngày tầm giờ chiều tà là lại tới quán gọi một bát ramen đặc biệt xì xụp húp mì trông vô cùng hạnh phúc làm cô và chủ quán cũng vui theo.

 Mỗi ngày đến đều đặn ăn bát mì ramen đặc biệt, chủ quán đã tặng cậu bé một tờ phiếu giảm giá đặc biệt dành riêng cho vị khách luôn ủng hộ quán ramen nhỏ này.Phiếu giảm giá số 13 đó chỉ duy nhất trao cho cậu bé tóc đen mắt đen tên Maru đó thôi, ngoài ra không còn vị khách nào có nó cả.

Đã trôi qua từng ấy năm, có lẽ cậu bé ấy đã lớn nhưng không thấy quay trở lại sau cái ngày định mệnh ấy, mang trên người bao nỗi niềm chất chứa không muốn giải bày, đã vào quán rồi mà vẫn chưa gọi món, chủ quán đã tự động làm ra một bát mì đặc biệt nhiều thịt kèm tờ phiếu ấy đặt trước mặt cậu mời một bữa miễn phí.

Khoảnh khắc đó, Maru đã cảm động tới mức sắp khóc, và cậu đã nhận ra một điều, thật không hối hận khi ăn mì ở đây.

Nàng im lăng một hồi, ánh mắt suy tư nhìn xuống đáy bát sóng sánh nước lèo trong ngon ngọt vừa ăn.

Ah, sao mấy lời cậu định thốt ra liền nuốt xuống bụng hết thế này, giải thích thế nào cho hợp lí đâyyyy.

Cô gái kia đứng sau quầy tưởng nàng có chuyện khó nói, cô ngập ngừng bối rối nhận ra mình đã thất lễ với khách nên cúi đầu xin lỗi liên tục.

Nàng hết hồn đứng bật khỏi ghế đỡ hai vai của cô gái bảo không có gì và nói nàng chỉ đang cảm khái món ramen cực ngon của quán nên có chút ngây người thưởng thức.Nghe được lời khen(chuyện bịa nhưng ngon thật=))thì cô gái lập tức vui vẻ cúi đầu lần nữa cảm ơn.

Giải quyết xong chỗ cấn trong lòng cô gái và thao túng tâm lí không nhắc đến tờ phiếu kia nữa, nàng ngồi lại ghế và bắt chuyện với cô bằng những câu chuyện tự bịa ra nhưng cũng khiến hai người từ khách thành bạn của nhau.

"Tamayo em thật vui tính mà, nếu chị mà gặp em sớm hơn thì hai chúng ta đã trở thành bạn thân tâm đầu ý hợp đó"

"Hehe em cũng nghĩ thế đó, mà chị ơi~"

Nàng tựa cằm lên hai bàn tay tạo thành búp hoa chưa nở, giọng nàng hơi ngân ra nhẹ nhàng trìu mến nhìn cô gái.Cuống hút tâm trí cô gái, không nhịn được mà nở một nụ cười nhẹ mê mẩn nhìn nàng.

"Ơi chị nghe~"

"Gần đây có quán nướng nào hong dọ?~"

"Ừ có em, còn bụng để chén tiếp hả em??"

Cô kinh hồn với sức ăn khủng của Tamayo.

Quaooo.

"Ừm hứm em còn định đi xuyên đêm nữa cơ hehe~"

Không ấy có cuộc thi ăn nào thì nàng giựt luôn giải nhất luôn ấy chứ=>>

Theo sự chỉ đường nhiệt tình từ chị gái mới quen nàng đã đến nơi, quán nướng tới số:))

Không quá bất ngờ khi quán thịt nướng này còn đãi rượu cho khách, nàng sáng mắt gọi món và hai vò rượu soju loại nhẹ và vừa.

Chủ quán hết hồn với tửu lượng của cô gái ngồi bàn trong góc quán,ông thầm đổ mồ hôi hột khi vừa hết một vò này thì nàng ta đã gọi thêm trong trạng thái sạng khoái và hưng phấn.

Nàng ta đang thử tửu lượng của mình đến đâu nên cùng lúc nốc hai vò, mọi người trong quán cũng giống ông đều cảm thấy có hơi quê khi không bằng một đứa con gái cân luôn 5 thằng con trai đến uống vài vò đã gục ngã vì quá nặng.

Đến vò thứ 11 nàng ta đã nằm gục trên bàn nhậu, xung quanh lăn lóc mấy vò rượu cạn sạch.

Hôm nay ông chủ quán đã vô cùng may mắn khi đón tiếp vị khách giúp tăng kpi hơn so với mấy tháng trước.

Ông chủ:Thần tài đến, thần tài đến!!!

Tamayo say quắc cần câu không biết trời trăng mây gió gì, miệng thì lảm nhảm mấy chuyện tào lao mà đến người say còn éo biết tối qua đã làm gì nói những gì...trong lúc nàng còn mơ màng trong giấc mơ đang bị chó dí vì tội chơi ngoo thì xuất hiện một bóng lưng quen thuộc, ấm áp và to lớn nàng đã nhảy bám lên lưng người đó để nhờ vả căng hải dài m8 chạy hộ để thoát khỏi 'cậu vàng' pitpull dí sát đít kia, hãi vãi chó ạ!

"Ớ kè chạy...chạy nhanh lên t-thằng cao kều...!Ló đủi sát đít hai...đứa kìaaaaa!!"-nói mớ

"Đụ địt mẹ cứu tuii-!!"-nói mớ+giãy loạn tay chân vô tình...

Chát-!

"...Thằng nhóc này...say quắc rồi mà mỏ hỗn quá, về nhà phải dạy lại ngôn từ thôi..."-bị tát ngay má in năm dấu tay, tóc bị nắm dựt đến sắp hói.

"Con mẹ nhà anh...dám bóp mông tui...hức huhu mẹ ơi anh này-umm!"-bị bóp mỏ,cấm chat.

Người cấm chat kiêm người cõng về:...Về nhanh thôi.

Về nhà thì biết tay tôi.

=))))))))))

Dmmmm kao thèm thịt quáaaaaa!!!

Phải làm sao đây mấy ní ơiiii

Huaaaauaaaa



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top